← Ch.1394 | Ch.1396 → |
Kỳ thật, Võ Thần tại Thiên Vũ đại lục, ví như Thiên Dương Tử cũng đều đang suy đoán phía trên Võ Thần là cái gì, bọn hắn tự an ủi chính mình, đợi sau khi Phá toái hư không sẽ biết được trên Võ Thần là gì.
Giờ phút này, Sở Nam cũng bình tĩnh không được, hẵn xác thực muốn biết trên Võ Thần là gì, Võ Thần không thể Phá toái hư không, cảnh giới phía trên Võ Thần lại có thể hay không có thể Phá toái hư không!
Cửu Võ nghiêm trang nói:
- Thế gian này, một hòn đá hay một cái cây đều có căn cơ của nó, căn cơ này được gọi là là "tổ", ngay cả gia tộc cũng đều có tổ tiên, Võ Thần cũng có "tổ"! Trên Võ Thần chính là Võ Tổ!
- Võ Tổ?
Sở Nam nhẩm lại, hắn không biết nếu như đổi lại một người khác, Cửu Võ tuyệt đối sẽ không nói ra hai chữ "Võ Tổ" nhưng Sở Nam lại khác, nên Cửu Võ mới nói ra...
- Võ Tổ!
Sở Nam lần nữa niệm ra, lúc này trong lời nói đầy kinh ngạc, hắn nghĩ tới Vạn Trận lão tổ ở Đồ Đằng đại lục.
"Đều có một chữ "tổ", điều này nói lên cảnh giới của Vạn Trận lão tổ hay chỉ là trùng hợp, tựa như Vô Không lão tổ, Hồn Viên lão tổ vân vân, là một loại xưng hô?"
Mặc dù có chút hoài nghi nhưng Sở Nam vẫn cảm thấy hơn phân nửa là khả năng đầu tiên!
"Thập Phương đại lục!"
Sở Nam trong nội tâm nhớ kỹ, lại hỏi Cửu Võ:
- Ngươi là Võ Tổ sao?
Lời vừa dứt, Sở Nam liền cảm thấy bản thân có chút mạo muội.
Cửu Võ không cho là đúng mà cười nói:
- Còn kém một bước!
Dừng một chút, Cửu Võ lại nói tiếp:
- Bất quá, sau một phen cùng Thủy kiếp chém giết kia, khiến cho một bước này của ta, gần thêm một chút!
- Võ Tổ là cực hạn sao?
Cửu Võ lắc đầu:
- Cực hạn là sao, ta cũng không biết!
Sở Nam không có hỏi tiếp nhưng hắn vẫn còn muốn biết Võ Tổ phân chia như thế nào, có đặc tính, thủ đoạn gì, đã biết Võ Tổ không phải giới hạn, vậy trên nữa là cái gì. Tuy nhiên, Sở Nam rất muốn hỏi Cửu Võ đến từ đâu, thuộc về cỗ thế lực nào, mục đích là vì muốn hắn đi cùng một chuyến sao?
Vân vân và vân vân...
Sở Nam đề đặt ở trong nội tâm.
"Hết thảy, đều sẽ rõ."
Hào khí có chút nặng nề, Cửu Võ chuyển chủ đề:
- Tiếp theo, ngươi chuẩn bị đi nơi nào?
- Tỏa hải không bình, bên kia Toả hải không bình, có khả năng là cố hương của ta.
Sở Nam suy nghĩ bay đến cái sân nhỏ kia.
Cửu Võ nghiêm túc đánh giá Sở Nam lại một phen, trong tâm nổi lên mấy cái nghi vấn.
"Bên kia Tỏa hải không bình có nhà của hắn, vậy hắn như thế nào xuất hiện tại Nam Xuyên châu này? Theo như lời hắn nói, vì cái gì không theo đường cũ mà trở về? Bên kia Tỏa hải không bình, xuyên qua một phiến hải vực, hẳn là Cực tây chi địa."
"Cực tây chi địa!"
Cửu Võ trong tâm khiếp sợ không thôi.
"Sở Nam là từ Cực tây chi địa đi ra hay sao? Trước kia điện chủ từng suy tính qua, Cực tây chi địa sẽ có nhất điều long hội lai báo đạo (*), nhưng cuối cùng lại ngoài ý muốn. Về sau, Đại sư huynh vâng mệnh điện chủ chi mệnh, đi Cực tây chi địa!"
(Chú: * đại ý: chân long xuất hiện. )
Cửu Võ cảm giác được tưởng tượng của bản thân đối với Sở Nam có chút không đủ rồi.
"Bí mật trên người Sở Nam, so với ta còn lớn hơn!"
Sở Nam lại không chút để ý tự mình tiết lộ một ít tin tức của bản thân, hắn lại hỏi:
- Ngươi có tư liệu gì về Tỏa hải không bình không?
Thu hồi khiếp sợ trong nội tâm, Cửu Võ lên tiếng nói:
- Chúng ta bây giờ, muốn phá vỡ Tỏa hải không bình, cơ hồ không có khả năng...
- Vô luận thế nào, ta cũng phải thử một lần.
Cửu Võ tâm tư xoay chuyển, thăm dò một câu:
- Gia hương của ngươi ở nơi hẻo lánh nào sao? Nói ra có lẽ ta sẽ giúp được ngươi!
Sở Nam chằm chằm vào Cửu Võ, Cửu Võ rất muốn Sở Nam nói ra bốn chữ "Cực tây chi địa" nhưng Sở Nam lại cười nói:
- Cái chỗ kia, tên gọi là gì ta không biết, chỉ biết nó rất vắng vẻ, trước kia có ba quốc gia, Quốc Khánh, Bắc Tề, Man Việt...
"Vắng vẻ? Cực tây chi địa tự nhiên rất vắng vẻ, hẳn là Sở Nam thật đến từ Cực tây chi địa?"
Cửu Võ lúc này cảm giác được như vẫn thiếu đi một cái mắt xích nào đó, chỉ cần đem tất cả chúng xâu chuỗi lại hết thảy, vậy sẽ tra ra được manh mối rồi. Cửu Võ hỏi:
- Còn gì nữa không?
- Trước khi có tam quốc, là một vương triều tên Đại Chu, truyền thừa có phần lâu đời!
- Đại Chu? Ngươi xác định?
Cửu Võ nhảy dựng lên, thanh âm có phần kinh ngạc.
Sở Nam nghi hoặc, Cửu Võ vì gì phản ứng lớn như vậy, hắn nhẹ gật đầu, hỏi:
- Ngươi cũng biết Đại Chu?
- Nếu ngươi nói Đại Chu, trước kia ta đã từng nghe qua Đại Chu, ta biết nhà của ngươi ở đâu, hơn nữa, có thể không cần thông qua Tỏa hải không bình, là có thể trở về!
- Thật sự?
Sở Nam đại hỉ, Tỏa hải không bình có thể phá hay không hắn không chút quan tâm, hắn muốn chỉ là trở về nhà, thấy Cửu Võ gật đầu, Sở Nam mừng rỡ rồi lại ẩn đi.
- Từ đây, trở lại nơi kia, phải mất bao lâu?
- Dùng tốc độ hai người chúng ta, hai năm đủ đến rồi.
- Hai năm?
Sở Nam nhíu mày, nếu như theo lời Cửu Võ, thật là nhà của hắn, vậy dùng hai năm thời gian đi chạy tự nhiên không có gì, Sở Nam cũng phi thường nguyện ý. Thế nhưng mà, nếu không phải nơi ấy thì sao? Vậy hắn chẳng phải đi một chuyến công cốc sao?
Kết quả là, Sở Nam lắc đầu.
- Ngươi không thể xác định, ta cũng không, cho nên ta vẫn muốn đi Tỏa hải không bình một lần. Dù sao, nó cách nơi này cũng không xa, nếu như phá không được chúng ta sẽ thử một lần đi tới nơi ngươi nói.
- Cũng chỉ có thể như vậy.
Cửu Võ nói xong, nếu như hắn đem suy nghĩ về Cực tây chi địa nói cho Sở Nam nghe, khẳng định khiến Sở Nam hóa đá ngay tại chỗ, nhưng Sở Nam cũng sẽ lập tức khởi hành theo lời Cửu Võ, về nhà!
- Tỏa hải không bình là một cái bí cảnh, ta biết được nơi đấy có rất nhiều cường giả lưu lại, về phần bên trong có cái gì ta cũng hoàn toàn không biết gì cả.
Cửu Võ nói ra tin tức về Tỏa hải không bình, Sở Nam nhẩm lại:
- Bí cảnh?
Cửu Võ tạm thời buông nghi vấn trong lòng, cười nói:
- Đương nhiên, nếu có thể tiến vào bí cảnh, thu hoạch nhất định sẽ không cạn!
Sở Nam tổng hợp các vấn đề lại, An Võ Thánh dùng kiện pháp bảo kia là có thể tìm được yếu điểm trên Tỏa hải không bình, bốn tên đầu trọc kia còn nói qua Thần Thượng đang bắt tay vào bài trừ Tỏa hải không bình, có lẽ Thần Thượng có được một vị trí.
Nghĩ như vậy, Sở Nam đột nhiên nhìn về bốn phía, cười nói:
- Theo cá tính Thần Thượng, có lẽ không thể không đến mới đúng, hiện tại có lẽ đang âm thầm nấp ở nơi nào đó.
Giờ phút này, Thần Thượng không chỉ đang ở một nơi bí mật gần đó mà còn đang bị Cấm Vụ vây khốn lại rồi.
Thời gian trôi qua nhanh chóng, ngoại trừ Cấm Vụ vây quanh nơi này ra thì hoàn toàn không có cử động gì khác, mà thời hạn một tháng đã đến, Thần Lai Thuỷ hồn đã hoàn toàn hấp thu xong Thuỷ kiếp, giọt máu tươi kia tuy vẫn còn trong bụng nó nhưng mà so với lúc trước càng nồng đậm hơn.
Sở Nam thấy thế, hỏi:
- Hiện tại đã hoàn thành?
← Ch. 1394 | Ch. 1396 → |