← Ch.1439 | Ch.1441 → |
Chỉ trong nửa ngày ngắn ngủi, những người bọn Vô Không, Phù Chấn trước đây bị sm dùng Sinh Tử Quyết khống chế đều đã thành Võ Thánh. Ngay Mã Quân trước đây thuộc Hải Lang Đoàn cũng trở thành Võ Thánh, ngoài ra còn có Mạc Lai, Tử Đông Lai.
Mạc Lão bọn họ trở thành Võ Thánh vẫn chưa bừng tỉnh, Sở Nam nói:
- Tuy mọi người đều đã là Võ Thánh, nhưng chiến đấu lực rất yếu, không lĩnh ngộ Quy Tắc thì không thể bước vào Võ Thánh Cảnh. Quy Tắc mà mọi người hiện có đều là ép vào chứ không phải tự tu luyện được. Vì thế con đường sau này mọi người phải đi vẫn còn rất dài...
Mấy người Vô Không cũng hiểu, phàm chuyện gì cũng có hai mặt, có mặt tốt đương nhiên sẽ có mặt xấu. Nhưng giờ họ đã thỏa mãn rồi, vì nếu để họ tự tu luyện rất có thể cả đời cũng không thể bước vào Võ Thánh Cảnh. Đặc biệt là Vô Không còn bị hạn chế bởi tuổi tác, đến hạn là sẽ chết. Nhưng giờ vấn đề đó tạm thời đã được giải quyết rồi, họ còn đủ thời gian để tu luyện, củng cố...
Đột nhiên Vô Không quỳ xuống:
- Một ngày làm chủ, cả đời là chủ, Vô Không cả đời sẽ là nô bộc của tôn chủ!
Vô Không nói vô cùng kiên quyết. Hắn đã nghĩ rất kỹ rồi, chỉ trong một thời gian ngắn mà tôn chủ đã trưởng thành đến mức này, thành tựu sau này căn bản không khó tưởng tượng, đặc biệt với độ tuổi còn chưa đến ba mươi. Hôm nay tôn chủ giúp hắn trở thành Võ Thánh, sau này có thể giúp hắn thành Võ Thần trong truyền thuyết...
Sở Nam nhận ra suy nghĩ của Võ Không ngay, cũng không trách hắn, chỉ nói:
- Chỉ cần ngươi tận tâm, cái gì thuộc về ngươi nhất định sẽ là của ngươi.
- Vâng, tôn chủ.
Mấy người Mã Quân cũng thông minh, học theo Vô Không, cuối cùng Phù Chấn cũng nói rõ cả đời này sẽ theo s. Sở Nam vỗ vai Phù Chấn:
- Lát nữa ta sẽ cho ngươi biết kiến thức về Phù.
- Á?
Phù Chấn kinh ngạc, Sở Nam cũng không đợi nữa, liền nói luôn một phần Phù Thuật mà Cấm Vụ truyền thụ cho Phù Chấn. Sở Nam không truyền đạt hết, một là Phù Thuật thực sự quá cao thâm, hai là Sở Nam vẫn nghi ngờ Cấm Vụ còn mục đích khác. Tuy chỉ là một phần của Phù Thuật nhưng đủ khiến Phù Chấn chìm đắm trong đó. Phù Chấn cả đời si mê Phù liền ngồi ngay xuống nghiên cứu.
Việc ép buộc tăng tu vi cũng có khiếm khuyết lớn nên Sở Nam không làm vậy với Tử Mộng Nhi và mấy người Lạc Đao. Sở Nam nhìn thấy San Hô Huyền Lam Kình, liền truyền năng lượng Ngũ Hành Nguyên Dịch vào nó.
Năng lượng của Sở Nam tinh thuần, lớn lao như vậy, chưa đến ba phút đã khiến San Hô Huyền Lam Kình hồi phục trạng thái tốt nhất. Nó hướng về Sở Nam kêu không ngớt, đó là nó đang cảm ơn hắn.
Nhìn mặt đất đầy thi thể Dục Chi San Hô, Sở Nam lại thấy bi thương. Không cần Tử Mộng Nhi nói thì hắn cũng biết, Tử Mộng Nhi bọn họ tồn tại ở hải vực đến bây giờ có công không thể phủ nhận của Dục Chi San Hô. Quan trọng nhất là Tiểu Lam, hồi đó Tiểu Lam xông vào hắc động, trước đó Sở Nam không biết hắc động cường hãn đến mức nào. Bây giờ tuy vẫn không biết nhưng uy lực của Diệt Thiên Quyền đã cho Sở Nam biết, Tiểu Lam căn bản không thể sống được trong hắc động.
Chỉ là, Sở Nam vẫn còn một phần vạn hy vọng, hy vọng Tiểu Lam vẫn còn sống!
- Động thủ đi!
Sở Nam nói, rồi cắn ngón tay, nhỏ máu lên gần một trăm con Dục Chi San Hô vẫn còn sống. Bên đó, Chiến Thần và Cự Lực Viên cũng xông ra giết vài vạn kẻ ở xung quanh. Thiên Ngã cũng xông lên, mục đích chính của hắn không phải giết chóc mà là rèn luyện, là sáng tạo Kim Quy Tắc thuộc về hắn. Hiện tại hắn đã quên hết Kim Quy Tắc trước đây rồi.
Điều đáng ngạc nhiên là Cực Tiên từng là Võ Thần cũng động thủ. Cực Tiên động thủ chính là muốn nắm bắt từng cơ hội nhỏ nhất để lập công để sớm ngày trở về với Võ Thần Cảnh.
Mấy người Võ Không mới tăng cấp Võ Thánh đương nhiên cũng không bỏ qua cơ hội báo thù!
Tuy chỉ có mấy người xuất động nhưng lại là trận đồ sát, nước biển thêm đỏ ngầu, vô số tiếng kêu thảm thiết đều không kịp vang lên thì đã tắt lịm. Bọn Hải Liệt Thiên trở thành phế nhân nhìn thấy cảnh tượng đó cũng phát điển, chúng không biết thủ đoạn của Sở Nam còn rất nhiều rất nhiều. Chưa nói cái khác, chỉ thả Minh Ác Thú ra chúng cũng trúng độc mà chết hết.
Tim Hải Kinh Thiên đã ngừng đập hoàn toàn, hắn đã bị những cảnh tượng liên tục xảy ra này dọa cho chết cứng.
Rất nhanh Nam Mộng Đảo đã trở lại với sự yên tĩnh, ngay nước biển màu đỏ cũng đã trong veo. Sở Nam đang nôn nóng được về nhà, lập tức bảo mọi người chuẩn bị trở về ngay. Đương nhiên Tử Mộng Nhi tán đồng, những người khác cũng không có dị nghị gì, có điều, trước khi đi Sở Nam lại bố trận bảo vệ Nam Mộng Đảo.
Hàm nghĩa của ba chữ Nam Mộng Đảo, sao Sở Nam có thể không biết?
Cả đoàn người lên đường, Sở Nam hạ lệnh, nước biển tự động nổi sóng đẩy thuyền lướt về phía trước. Ngay sau khi bọn Sở Nam đi thì trong hải vực có mấy con ma thú sinh sống dưới biển nổi lên, nhìn về hướng Sở Nam đi rồi lại lặn xuống.
Trên đường về, Sở Nam kể cho Tử Mộng Nhi những chuyện xảy ra sau khi hai ngươi chia tay. Khi Tử Mộng Nhi nghe đến những lúc gặp nguy hiểm thì tay bất giác nắm chặt tay Sở Nam hơn. Ngày hôm sau, khi Sở Nam nói đến việc bị hắc động hút khỏi Thiên Võ Đại Lục thì bỗng hàng trăm con thuyền màu đỏ rực xuất hiện trong tầm mắt họ.
Nhìn thấy vậy, trong lòng Sở Nam dấy lên sự bất an đến cực độ, lập tức đưa Liên Bàn lai lịch không rõ cho Tử Mộng Nhi, rồi bảo Tiên Nguyệt, Cự Lực Viên bảo vệ nàng, còn bảo Minh Ác Thú chiếu cố đến Thần Khí Phái, hắn và Cửu Võ, cả Chiến Thần bay về phía những con thuyền kia.
- Kẻ nào, đứng lại!
Trên con thuyền đỏ lớn, một tiếng quát vang lên, nhưng bọn Sở Nam không quan tâm, lướt vài cái đã xuất hiện trên con thuyền lớn nhất, rồi Sở Nam nhìn thấy một đám người mắt đỏ ngầu, tóc cũng màu đỏ, còn những bộ phận khác cũng như hắn.
- Huyết Ma tộc!
Cửu Võ thốt lên đầy chấn kinh.
- Ngươi biết chúng?
Cửu Võ như không nghe thấy lời Sở Nam hỏi, chỉ lẩm nhẩm:
- Huyết Ma tộc sao lại xuất hiện ở Thiên Võ Đại Lục? Sau chúng lại đến đây? Đại sư huynh đến là vì Huyết Ma tộc sao?
Lúc này từ bên trong thuyền vọng ra tiếng quát:
- Còn không bắt những con mồi này lại!
- Con mồi?
Sở Nam vẫn đang nghi hoặc thì có đến mấy trăm tộc nhân Huyết Ma tộc xông tới. Chiến Thần bước ra, Cửu Võ sực tỉnh hét lên:
- Chiến Thần, tuyệt đối không được cho Huyết Ma tộc có được máu của ngươi!
← Ch. 1439 | Ch. 1441 → |