← Ch.1497 | Ch.1499 → |
Rầm rầm rầm...
Sở Nam nghe rõ được tiếng nổ từ trong cơ thể Huyết Dương Trọng truyền ra. Dựa theo cường độ âm thanh mà phán, đoán độ mạnh yếu tuyệt đối không kém thác nước chín vạn trượng!
Nước bình thường khi đổ từ độ cao chín vạn trượng xuống mang theo lực lượng tuyệt đối vô cùng khủng bố. Cho dù là Sở Nam muốn chịu đựng cũng là phiền toái không nhỏ.
Nhưng một cỗ lực lượng mạnh mẽ nhưu vậy lại tùy ý tàn sát trong cơ thể Huyết Dương Trọng mà hắn lại hồn nhiên, không thèm để ý, bộ dạng giống như không làm sao. Từ đó có thể biết Huyết Dương Trọng khủng bố đến mức nào.
Hơn nữa tiếng kêu của huyết dịch vẫn còn tăng lên. Khoảng cách giữa Sở Nam và Huyết Dương Trọng càng ngày càng gần, trong cơ thể Sở Nam cũng bắt đầu phát ra âm thanh, từ không có tiếng động gì giờ ầm ầm như thác đổ.
Trong lòng Sở Nam tuy rằng kinh ngạc nhưng trên mặt lại không biểu hiện gì, không nói câu nào. Ngay cả truyền thuyết kia như thế nào hắn còn không rõ, vì vậy nói càng ít sơ hở lại càng ít. Hơn nữa phải biểu hiện ra không cảm thấy chút áp lực nào, giống như căn bản không bị ảnh hưởng vậy!
Không còn cách nào khác, tuy nói Huyết Ma tộc nhân đang bế tử quan, nhưng không rõ bọn hắn bế quan khiến đầu óc trở nên càng hồ đồ hay là càng minh mẫn hơn. Điều duy nhất Sở Nam có thể lợi dụng chính là tâm lý mừng rỡ của chúng!
Giống như có người mất phương hướng giữa biển rộng mênh mông trong thời gian dài đằng đẵng đột nhiên trông thấy một tòa hải đăng. Trong tiềm thức hắn sẽ cảm thấy hi vọng, hi vọng tòa hải đăng này có thật, chỉ dẫn phương hướng cho hắn.
Đương nhiên tòa hải đăng này cần rất chắc chắn, khiến tâm lí của họ được tăng cường. Bằng không bất cứ một cơn sóng nào cũng có thể phá hủy ngọn hải đăng kia, như vậy sẽ không còn gì nữa. Hiện giờ phản ứng của Sở Nam chính là bộc lộ ra thực lực, nếu ngay cả lực lượng huyết dịch bộc lộ lúc đầu hắn cũng không chịu nổi, vậy kế hoạch giả mạo lập tức bị phá sản. Năm tên Huyết Ma tộc nhân này nhất định sẽ vạch mặt, đánh đập hắn tàn nhẫn. Tuy rằng Sở Nam không sợ chém giết, nhưng nếu có thể lừa gạt, đạt được nhiều tin tức hơn nữa, vậy là tốt nhất. Hơn nữa cảm giác đói khát trong cơ thể hắn ngày càng tăng cao.
Truyền thuyết đều không đơn giản, người trong truyền thuyết càng không đơn giản!
Cho nên bất luận nói theo phương diện nào, hiện giờ Sở Nam nhất định phải giả bộ, phải thâm trầm, phải có thực lực bảo trì vẻ thâm trầm!
Cách Huyết Dương Trọng chỉ còn năm bước!
Sở Nam có thôn phệ thiên phú Huyết năng của Huyết Dương Trọng, điều này khiến thân thể hắn kích động đến phát run. Tuy rằng Sở Nam thu liễm tất cả khí tức nhưng cũng đã âm thầm chuẩn bị năng lượng. Thế nhưng Huyết Dương Trọng vô cùng nhạy cảm, lập tức cảm nhận được uy thế của Sở Nam. Cỗ uy thế này khiến nó kinh hãi, nó không biết cỗ uy thế này là để phòng bị Huyết Dương Trọng. Huyết Dương Trọng không ngừng lẩm bẩm:
- Thực lực như vậy, uy thế như vậy, chẳng lẽ hắn... hắn là chủ nhân trong truyền thuyết hay sao?
Nghĩ tới đây hắn càng thêm sợ hãi, cảm giác mừng rỡ cũng càng tăng lên.
Những cảm xúc này của Huyết Dương Trọng đều bị Sở Nam nhìn thấy.
"Sợ hãi? Sao nó lại sợ hãi? Hơn nữa lại còn mừng rỡ?!!"
Trong lòng trăm mối suy nghĩ, lại liên tưởng tới hoàn cảnh sinh tồn ở Đại lục Huyết Ma, trong lòng Sở Nam hiểu ra, thì thầm:
- Sợ hãi rất có thể là tư cách, địa vị của người trong truyền thuyết kia rất cao. Còn mừng rỡ là vì người đó có thể mang tới hi vọng cho họ.
Về phần là hi vọng gì thì Sở Nam cũng không rõ. Nhưng trong lòng hắn đánh liều một chủ ý, đó là biểu hiện cường thế hơn nữa. Dù sao kết cục xấu nhất cũng chỉ là vạch mặt, bắt đầu chém giết. Mục đích Sở Nam tới đại lục Huyết ma chẳng phải là tiêu diệt lực lượng cao cấp nhất của Huyết Ma tộc hay sao? Điều này cùng ước nguyện ban đầu của hắn không vi phạm lẫn nhau.
Mà một khi thành công, vậy Sở Nam sẽ khiến đám Huyết Ma tộc nhân này càng tin tưởng hơn, tin tưởng hắn là người trong truyền thuyết kia. Vậy những việc tiếp theo sẽ thuận buồm xuôi gió rồi, đến lúc đó muốn bắt đám bọn họ càng dễ dàng thoải mái hơn. Hiện tại bọn họ chỉ chờ hắn đi tới cướp đoạt!
Kết qua khi Sở Nam chỉ còn cách Huyết Dương Trọng ba thước liền dừng lại. Năm tên Huyết Ma tộc nhân mặt mũi tràn đầy vẻ nghi vấn, bỗng Sở Nam lạnh giọng quát:
- Còn không mau quỳ xuống?!!
Thanh âm lạnh tanh lạnh ngắt, lại thêm khí phách mười phần của Sở Nam!
Sau khi giọng nói của Sở Nam vang lên, một tiếng 'bịch' vang lên.
Huyết Dương Trọng quỳ xuống!
Khi Huyết Dương Trọng quỳ xuống, bốn tên Huyết Ma tộc nhân còn lại cũng quỳ theo.
Cách đó không xa, chứng kiến lão tộc trưởng quỳ xuống, mấy người kia trong lòng sinh ra cảm giác bất an mãnh liệt, trong lòng nổi lên nghi hoặc:
- Bất an? Tại sao lại cảm thấy bất an? Trừ phi...
Huyết Chân Thiên nhìn chằm chằm vào Sở Nam, trong lòng càng thêm nghi hoặc:
- Nếu như Sở Nam đúng là người kia, vậy tại sao hắn lại trợ giúp võ giả tiêu diệt nhiều Huyết Ma tộc nhân như vậy? Hắn căn bản không phải là hi vọng của Huyết Ma tộc, có thể khiến thiên phú dị năng của Huyết Ma tộc tăng cao mà sẽ đẩy Huyết Ma tộc vào bờ vực diệt vong!
Nghĩ tới đây, Huyết Chân Thiên nghĩ tới tin tức Huyết Đại Thiên truyền về, nghĩ tới hành vi của Sở Nam đối với Huyết Ma tộc, càng nghĩ càng thêm rối bời:
- Hắn đã năng lực cướp đoạt thiên phú dị năng của Huyết Ma tộc, tại sao không sớm dùng lại còn phải vẽ vời cho thêm chuyện.
Nghĩ tới những điều này, toàn thân Huyết Thưc Thiên bỗng nhiên run rẩy. Lúc trước hắn chúng kiến Sở Nam cướp đoạt thiên phú dị năng của tộc nhân, lúc đó liền sợ hãi hoảng loạn, căn bản không suy nghĩ được gì. Lúc này khôi phục tinh thần lại phát hiện ra vô số điểm đáng ngờ.
- Sau khi cắn nuốt Quy Khư châu hắn mới có năng lực này. Lúc đấy ánh mắt của hắn cũng có một tia kinh ngạc...
Ánh mắt Huyết Chân Thiên sáng ngời:
- Sở Nam chỉ dựa vào lời nói của ta mà muốn giả mạo người trong truyền thuyết kia hay sao?
Ý nghĩ này khiến Huyết Chân Thiên càng không bình tĩnh, bởi vì hậu quả của việc này quá nghiêm trọng, có thể khiến Huyết Ma diệt tộc. Hắn muốn nói những điều này cho đám người Huyết Dương trọng, để họ đề cao cảnh giác.
Bởi vì trước khi đám người Huyết Dương Trọng bế quan tại Huyết Ma quật đã nói với Huyết Chân Thiên nếu không phải họa diệt tộc thì chớ quấy rầy bọn hắn. Cho nên mấy người Huyết Dương trọng căn bản không biết được những biến cố mấy năm gần đây cảu Huyết Ma tộc, cũng không biết những hành động của Sở Nam.
Chỉ là trong lòng Huyết Chân Thiên có phần do dự. Thế cục lúc này không thích hợp không thích hợp nói ra việc Sở Nam trắng trợn đồ sát Huyết Ma tộc nhân, làm vậy sẽ khiến Sở Nam chú ý. Biện pháp tốt nhất là không chút động tĩnh gì nói ra tư cách, địa vị của Sở Nam.
- Biện pháp gì bây giờ?
Huyết Chân Thiên điên cuồng suy nghĩ, trong lòng lo lắng vạn phần. Thời gian kéo dài thêm một giây vậy nguy hiểm lớn hơn một phẩn. Đột nhiên Huyết Chân Thiên nghĩ tới một biện pháp tốt:
- Nếu hắn đúng thật là người trong truyền thuyết kia, vậy hắn nhất định biết rõ tới Huyết Ma tộc để làm gì. Nếu như không phải...
Huyết Chân Thiên từ hoài nghi đến nghĩ ra biện pháp tốn thời gian rất dài. Trong thời gian đó, Huyết Dương Trọng cảm giác được uy thế của Sở Nam ngày càng tăng lên, đang dập đầu xuống đất, định nói chuyện thì đúng lúc này Huyết Chân Thiên xông tới, hô to:
- Đợi một chút...
← Ch. 1497 | Ch. 1499 → |