← Ch.1544 | Ch.1546 → |
Buối tối, trăng sáng sao thưa, gió biển lồng lộng, sóng biển khẽ vỗ.
Sở Nam trùng kích cảnh giới Vũ thần không phải ở trong Tỏa hải bí cảnh mà ở ngoài hải vực, điều này chính là do tính đặc thù của Bí cảnh. Sở Nam bố trí trận pháp, trong trận pháp còn có Chiến thần thủ hộ.
Vô cùng thuần thục, Sở Nam xông tới khu vực giao nhau, cảm ngộ không gian chi lực quen thuộc. Sở Nam hít một hơi dài, chuẩn bị năng lượng, trùng kích mạnh mẽ.
Trải qua thời gian dài tích lũy, thời khắc này bộc phát ra uy lực cực kỳ mạnh mẽ!
Màng ngăn Vũ thần ngăn cản không ít võ giả bị Sở Nam phá vỡ, hơn nữa còn mạnh mẽ xông tới Vũ thần đỉnh phong!
Không gian chi lực nồng đậm phô thiên cái địa tràn vào cơ thể. Năng lượng trong cơ thể phát sinh biến hóa về chất, những lực lượng quang điểm như sao trời phát ra hào quang càng chói mắt, càng khiến người chú ý.
Điều khiến Sở Nam cao hứng nhất chính là thần niệm. Đúng như sở liệu của Sở Nam, thần niệm chỉ còn lại một chút bắt đầu sinh trường, Sở Nam trước tiên nuốt Cường thức đan, không phải nuốt từng khỏa từng khỏa một mà là nuốt từng vốc lớn!
Hơn nữa Sở Nam bắt đầu điên cuồng vận chuyển Ích mạch quyết!
Lần này, Sở Nam trùng kích cảnh giới Vũ thần mang mục đích quan trọng nhất chính là khiến thần niệm dục hỏa trọng sinh, tấn chức Vũ thần bộc phát, nhờ Cường thức đan thức dục, kinh mạch cường hóa. Dưới tác dụng đồng thời của ba điều trên, thần niệm Sở Nam thay đổi trong nháy mắt!
10m, 100m, 1000m...
Sở Nam không tùy ý để thần niệm tăng trưởng mà vừa tăng trưởng hắn vừa áp súc. Hắn muốn khiến thần niệm đạt tới mạnh mẽ nhất có thể, đồng thời lời nói của Pháp Phàn hiện lên trong đầu.
- Thần niệm tương dung với Linh hồn, thần niệm nhập hồn, Linh hồn lạc niệm, đó chính là thần hồn! Linh hồn ly thể, thần niệm tương khống...
Lúc này, Sở Nam căn cứ vào truyền thụ và giải thích của Pháp Phàn, bắt đầu thử dung hợp Linh hồn và thần niệm. Linh hồn tiến vào trong Ý thức hải, thần niệm kéo dài nhập Linh hồn, nhưng cả hai nửa đường va chạm vào nhau, giống như địch nhân, ngươi không nhường ta, ta không nhường ngươi, thi triển một hồi công phu nhưng vẫn không có chút tiến triển!
Tuy Sở Nam biết rõ phương pháp nhưng khi làm thực tế lại xuất hiện vô số khó khăn!
Dục tốc bất đạt! Đạo lý này Sở Nam đương nhiêu hiểu rõ, hắn không buồn bực trong lòng. Khi trước Pháp Phàn cũng có nói, thần hồn không phải muốn dung là có thể dung, nhân tố bản thân, ngoại vật, thiên thời, địa lợi nhân hòa, cơ duyên... một thứ cũng không thể thiếu. Trừ phi tu vị đạt tới trình độ rất cao mới có thể dễ dàng tương dung thần niệm và linh hồn.
Quan trọng nhất là độ dung hợp thần niệm và linh hồn cao bao nhiêu, điều này trực tiếp ảnh hưởng tới việc thần hồn mạnh tới mức nào!
Đóng băng ba thước, không phải một ngày lạnh, tường cao ngàn trượng, không phải một ngày xây!
Sở Nam chậm rãi tiến hành từng bước một, vừa cường hóa thần niệm bản thân, vừa cho từng chút, từng chút linh hồn tiếp xúc, va chạm với thần niệm. Dù sao đã có thần niệm, hắn có rất nhiều thời gian thử nghiệm, tiến hành...
Thời gian nhanh chóng trôi qua.
Sở Nam nghĩ tới trùng kích cảnh giới Vũ thần đã lâu như vậy, cảm ngộ không gian chi lực cũng đã sắp xong, nắm chặt thời gian, nuốt toàn bộ số lượng Cường thức đan còn lại vào.
Nhất thời, thần niệm căn vọt, bành trướng không chỉ là số lượng mà còn có cả chất lượng. Sở Nam cảm nhận được thần niệm hiện giờ mạnh hơn trước khi bị nghiến nát rất nhiều, hơn nữa trong thần niệm còn có khí tức "Nghịch" nồng đậm."Nghịch" theo thần niệm tăng trưởng mà cũng tăng trưởng theo, thần niệm cường hóa mà cũng cường hóa theo!
- Đã sắp xong!
Sở Nam cảm ngộ không gian chi lực càng ngày càng ít, đã sắp biến mất. Đột nhiên lúc này xuất hiện dị biến, trong đan điền vang lên một giọng nói, giọng nói này không lời nào có thể miêu tả, không giống giọng ai, cũng không giống bất kỳ loại nhạc khí nào. Cảm giác đầu tiên của Sở Nam là nó như đang tuyên bố, tuyên bố điều gì đó, nhưng hắn lại không biết, hắn cẩn thận cảm nhận, cảm nhận được nhưng lại mê mang, mê mang vô tận.
Nhưng trong hoàn cảnh này, thần niệm, linh hồn thậm chí là cả tinh thần lực của Sở Nam đều có những cảm giác khó nói như linh hoạt kỳ ảo, tung tăng như chim...
Giọng nói này khiến Sở Nam hồ đồ, hắn vội vàng kiểm tra đan điền của mình!
Sau đó, Sở Nam phát hiện Âm dương ngư bị một thứ mông lung vây quanh, mà tia không gian chi lực cuối cùng bị Âm dương ngư luyện hóa, đồ vật kia cũng khẽ chuyển động.
- Chuyện gì đang xảy ra?
Sở Nam không hiểu gì, đột nhiên nước biển trong hải vực phô thiên cái địa lao về phía Sở Nam. Nước biển trong hải vực Sở Nam hiệu lệnh một tiếng, muốn như thế nào nước biển sẽ phải như vậy!
Nhưng vào thời khắc này, nước biển hoàn toàn thay đổi, giống như vô số tuyệt thế hung thú, từng lớp từng lớp đánh tới, phá hủy trận pháp Sở Nam bố trí, thế như chẻ tre!
Nước biển đánh lên người, thân thể Sở Nam lập tức cảm thấy đau đớn. Hơn nữa, Sở Nam còn cảm giác được trong nước biển có một cỗ ý chí, một cỗ ý chỉ muốn hắn diệt vong!
- Hủy diệt? Chẳng lẽ thiên địa bất dung ta? Nhưng ta cũng không độ Ngũ Hành chi kiếp, chỉ đơn thuần là trùng kích Vũ thần, tại sao lại gặp phải kiếp nạn? Rốt cục là ta đã trêu chọc ai?
Sở Nam cấp tốc chuyển động ý niệm. Không chỉ có nước biển công kích, còn có cả gió, cả mây, không khí ở bốn phía, đất đá dưới đáy biển, ma thú... giống như tất cả mọi thứ trong thiên địa đều đang công kích hắn!
- Có cần nhất thiết phải vậy sao?
Sở Nam hỏi, Chiến thần vung côn đánh tới. Sở Nam hiệu lệnh nước biển nhưng vô cùng khó khăn, hiệu quả quá nhỏ bé. Chiến thần không ra tay thì thôi, nhưng vừa ra tay, công kích từ trong thiên địa đột nhiên tăng gấp mấy trăm lần, Sở Nam ngay cả một giọt nước cũng không thể hiệu lệnh.
- Cảnh tượng như này không đơn giản chỉ là nghịch thiên, rốt cục ta do sao?
Sở Nam vừa ngăn cản, vừa xem xét đan điền. Hắn chứng kiến cây giống, lại chứng kiến đồ vật đang bao tròn lấy Âm dương ngư, trong lòng cuồng hỉ:
- Chẳng lẽ là do vật này đưa tới?
Sở Nam cảm thấy khó hiểu, trước kia xuất hiện vô số kiếp nạn, nhưng hắn đều hiểu rõ cái gì đưa tới, hiện tại hoàn toàn không biết. Nhưng tình cảnh hiện giờ đã không cho Sở Nam nghĩ nhiều tới vậy, hắn chứng kiến Chiến thần, vội vàng hô:
- Chiến thần, trở về trong bí cảnh, bảo vệ tốt người thân của ta, tuyệt không để họ gặp chuyện không may!
- Lão đại!
- Nhanh lên, nghe lời, chút sóng gió này không thể khiến ta vấp ngã!
Chiến thần cũng phát hiện sau khi mình ra tay, công kích liền tăng mạnh, vì vậy không chút do dự tiến về phía bí cảnh. Ánh mắt Sở Nam lăng lệ, nghĩ tới chút không gian chi lực cuối cùng bị Âm dương ngư luyện hóa, mắt nhìn tinh không, vung tay lên, không trung xuất hiện một khe hở, Sở Nam tung mình tiến vào trong hư không thứ nguyên.
Công kích cũng theo Sở Nam vọt lên. Sở Nam tiến vào hư không thứ nguyên, những năng lượng kia mãnh liệt đánh tới, lộ ra khí tức hủy diệt nồng đậm!
← Ch. 1544 | Ch. 1546 → |