← Ch.1811 | Ch.1813 → |
Nghe được Sở Nam hỏi, Nguyệt động chủ thần sắc trên mặt, mấy phen biến hóa, tức giận, hòa hoãn, oán hận, tham lam... vô luận vòng vo bao nhiêu lần, cuối cùng cũng hóa thành bất đắc dĩ, hiện lên vẻ mặt như chấp nhận mệnh vậy.
- Sinh tử đều ở một ý niệm của ngươi, ta còn có thể cho là như vậy?
- Ngươi có thể lựa chọn tự bạo, như vậy ta có khả năng không ngăn cản được ngươi, dù sao tu vi của ngươi so với ta cao hơn rất nhiều.
Sở Nam bình tĩnh nói, ánh mắt lại chăm chú nhìn Nguyệt động chủ kia từ từ bình tĩnh, Nguyệt động chủ lập tức ý thức được thân phận của mình, ý thức được người này trước mắt không phải kiếp nạn đã tới chính là người tùy ý để bọn họ bắt giữ, lúc này Nguyệt động chủ cuối cùng tựa đầu thấp xuống, thấy vậy Sở Nam lúc này mới tiếp tục nói:
- Nếu không tự bạo, vậy thì lựa chọn một người thay thế ngươi đi chết, đến lượt lựa chọn người nào, ngươi so với ta rõ ràng hơn?
Sở Nam buông hắn ra, đứng một bên, mới vừa rồi chiến một phen, để cho hắn thu thập năng lượng làm trọng kiếm, thấy Nguyệt động chủ do dự, cuối cùng nắm quyền, đi về phía Hỗ trưởng lão, sau đó ánh mắt nhìn thẳng vào Dương động chủ, Sở Nam vội vàng ở trong không gian trong người tiếp tục thu thập, muốn từ trước lúc Ngũ Hành nguyên kiếp kết thúc thu thập hoàn toàn năng lượng.
Đồng thời, Sở Nam còn nhìn tay phải một cái, trong mắt có ánh sáng kinh nghi lóe lên, hắn dám khẳng định, trước kia ở ngón út vỡ vụn sạch sẻ, nhưng mới vừa rồi hắn thi triển "Càn Khôn nhất chỉ", ngón út tay phải đạt trình độ cường hãn, so với trước đây, càng thêm lợi hại.
Bên này, Dương động chủ thấy Nguyệt động chủ hướng hắn đi tới, trong đôi mắt rõ ràng hiện lên một vẻ bối rối, quát lên:
- Nguyệt động chủ, ngươi muốn làm cái gì?
- Mạng sống, còn muốn bò cao hơn.
- Ngươi không nhớ chúng ta cũng là người Nhật động?
- Lúc trước như vậy, bây giờ không phải.
Nguyệt động chủ vô cùng bình tĩnh nói ra, Dương động chủ cố gắn thuyết phục, vốn là hắn cho là Nguyệt động chủ cho dù bị khống chế, cũng không giống Hỗ trưởng lão dễ dàng khuất phục, trong trường hợp này xem ra, Nguyệt động chủ nhìn bộ dáng nhất định muốn đi theo Sở Nam rồi.
- Tiểu tử kia rốt cuộc thi triển thủ đoạn gì, đối với hắn nói cái gì, có thể làm cho Nhật động chủ có hành động như thế.
Trong lòng nghĩ tới, Dương động chủ ngoài miệng cũng không có nhàn rỗi, hắn muốn tận lực ngăn cản Nguyệt động chủ gia nhập, bởi vậy, tình cảnh của hắn thật sự là nguy hiểm rồi.
- Nguyệt Hoa, cho dù ngươi không phải là người của Nhật động, nhưng ngươi cũng không lên là tên phản đồ? Huống chi chém giết ta, hậu quả nghiêm trọng như thế nào, ta không nói, ngươi cũng biết rõ rồi.
Nguyệt động chủ nghe nói đến Động chủ, cước bộ Nguyệt động chủ dừng lại, nói đến Động chủ gây áp lực rất lớn, có thể tưởng tượng đến cổ hơi thở kia, Nguyệt động chủ đột nhiên nói ra.
- Nếu như ta cũng có thể đến cảnh giới kia, Nhật động chủ thì tính cái gì?
Vừa nghĩ như vậy, Nguyệt động chủ tiếp tục đi tới, Dương động chủ trong bụng cả kinh, tránh khỏi công kích của đại trưởng lão, rút lui ra, lạnh nhạt nói:
- Ngươi thật nghĩ thông suốt?
- Ta nghĩ rất rõ ràng, một, ta không phải phản bội, nếu như ngươi có thể kịp thời đem ta cứu ra, ta chắc chắn sẽ không đi tới một bước này, hai, giết ngươi, chọc Nhật động chủ, sau này ta sẽ chết, nhưng ta không giết ngươi, ta lập tức phải chết, ba, giết ngươi, ta còn không nhất định có thể chết. Ba lý do, vậy là đủ rồi.
Nguyệt động chủ thanh âm vừa nói xong, thân hình như một trận gió tiến về phía trước, gia nhập vào trong chiến trường chém giết, Dương động chủ biết mình dù nói thế nào cũng không được, hắn đã không nghĩ đi chém giết người nào nữa, hắn nghĩ cần thoát khỏi nơi đây, ánh mắt còn đang nhìn Sở Nam một cái, thầm nghĩ:
- Nếu như lúc này lẩn trốn, có thể bắt hắn đi, ép hỏi ra công pháp dùng tinh huyết khống chế, vậy thì càng tốt hơn.
Dương động chủ nghĩ mưu kế lên.
Cùng lúc đó, Nam Xuyên Châu hôn mê rồi, tiếp tục Kim kiếp phủ xuống trên người của hắn, trong mũi hắn hô hấp cũng yếu ớt như tơ nhện, nhưng trên người hắn lại có kim quang nhàn nhạt khác thường, trong kiếm cũng đều giống như vệ sĩ, che ở bên cạnh hắn.
Trong trận, Đở Hi cũng tìm được bọn Lôi Nhụy rồi, đang lúc hắn đang tìm kiếm tung tích Sở Nam, Lôi Nhụy liền hét lớn một tiếng, hắc sắc lão giả cùng Vạn trận lão tổ đem Đở Hi bắt lại rồi.
Bên kia, Tử Y lão nhân thấy hắc sắc lão giả cùng vạn trận lão tổ bảo vệ đám Lôi Nhụy, cũng biết không có cơ hội gì, chỉ đành phải men theo Ngũ Hành nguyên kiếp hạ xuống, vừa tới, liền thấy Sở Nam nhàn nhã đứng ở một bên, lúc thấy đại trưởng lão cùng Dương động chủ chém giết, Tử Y lão nhân ánh mắt nhìn ra nói.
- Người kia không phải Dương động chủ sao? Tại sao bọn họ tự giết lẫn nhau như vậy?
Dương động chủ thấy Tử Y lão nhân, trên mặt nổi vui mừng, hô:
- Nhanh, Sở Nam đã bị trọng thương, rất dễ dàng bắt đi.
Dương động chủ gọi tới như vậy, là muốn cho Sở Nam gọi ba người trở về bảo vệ hắn, kể từ đó, hắn cơ hội có thoát thân, về phần Tử Y lão nhân sống hay chết, hắn không đi quản làm gì.
Tử Y lão nhân lộ ra sắc mặt vui mừng, hắn có trực giác, Sở Nam kế thừa Trận tông truyền thừa, rất có thể chính là mục đích chuyến đi này của hắn, chính là hắn không biết vật kia ở nơi nào.
Trong lúc Tử Y lão nhân muốn hướng Sở Nam giết tới, Tử Y lão nhân đột nhiên ngừng trệ cước bộ, đem ánh mắt nhìn vào trên người Thiên tử, Thiên tử nhàn nhạt nói:
- Chỉ cần đừng đến phiền đến ta, ngươi làm cái gì ta cũng sẽ không quản.
Nhận được Thiên tử trả lời như thế, Tử Y lão nhân trong lòng đại định, bất quá, hắn cũng không có tin hoàn toàn, đồng thời, hắn còn đang hoài nghi mục đích Dương động chủ để cho hắn đi bắt Sở Nam, nhưng hắn suy nghĩ trăm ngàn lần, cũng không nghĩ ra cái gì, trong mắt hắn, Thủy động chủ đã chết đi, Nguyệt động chủ bị khống chế lúc trước là giống nhau, Sở Nam vượt qua Ngũ Hành nguyên kiếp, cũng sẽ không phải là đối thủ Cổ chi cảnh như hắn.
Cho nên, người lão Tử Y cách Sở Nam càng ngày càng gần rồi.
Sở Nam ngó chừng Tử Y lão nhân, nói:
- Ngươi thật sẽ hạ thủ đối với ta?
- Chỉ cần ngươi cùng lão phu trở về một chuyến.
- Nếu ta không nói gì?
- Ta đây cũng chỉ phải hạ thủ đối với ngươi, đây là do ngươi ép ta.
- Nếu là ta không được ép ngươi, thật có thể xin lỗi ngươi nói những lời này rồi.
Sở Nam vừa nói, lại đem không gian năng lượng tụ tập trong cơ thể, Tử Y lão nhân cũng tăng nhanh tốc độ, nhưng lúc này, thân ảnh Sở Nam biến mất, Tử Y lão nhân cả kinh, ngưng thần nhìn lại, nhưng chỉ nhìn thấy một đạo tàn ảnh hướng hắn vọt tới.
- Hắn lại hướng ta xuất thủ trước.
Đây là điều mà Tử Y lão nhân trăm triệu lần cũng không nghĩ tới, bất quá, Tử Y lão nhân cũng không sợ, cười lạnh nói:
- Xuống tay trước, nhất định có thể thành mạnh sao?
Tử Y lão nhân bàn tay to chộp tới, Diệt thiên quyền Sở Nam đã tới, pháp tắc uy năng ở bên trong quả đấm trào ra một cái lối đi, đánh ở trên tay Tử Y lão nhân, Tử Y lão nhân nghe được tiếng xương ngón tay "Răng rắc" vang lên, mà trên người Sở Nam thì tràn đầy máu tươi.
- Mới vừa rồi trong công kích của ta, không có pháp tắc uy năng?
← Ch. 1811 | Ch. 1813 → |