← Ch.1861 | Ch.1863 → |
- Đối với tử khí năng lượng có chứa năng lượng ăn mòn có thể sinh ra lực công kích thật lớn, từ dược liệu đến xem, đúng Lưu Ly ngân diệp tinh khiết, thủy tinh đựng sinh mệnh lực nồng nặc, hơn nữa những dược liệu này còn có công hiệu tinh lọc tương đối mạnh, nhưng...
Sở Nam giữa lông mày nhíu lại, nếp nhăn bao bọc.
- Nhưng như Ác thú uống nước, cho dù đối với hắn tạo thành một chút ảnh hưởng, nhưng ảnh hưởng tuyệt đối sẽ không quá lớn, ngược lại đối với tánh mạng của hắn tăng trưởng, sẽ rất hữu ích.
Vừa nghĩ, lời Tử Giang nói, cũng nhanh chóng hiện ở trong đầu.
- Hạo nguyên hoàn thành công mà nói, hiệu quả sẽ rất lớn, coi như là Thần tổ cảnh đỉnh phong cường giả, bị liên lụy ở trong thời gian nhất định, cũng sẽ lâm vào tình cảnh suy yếu.
- Chỉ dựa vào dược liệu thủy tinh cùng Lưu Ly ngân diệp tinh khiết này, còn xa xa không đạt tới hiệu quả như vậy, mặc dù có những dược liệu phụ trợ kia, công hiệu tăng mạnh cũng không được, dược liệu có thể làm được, vậy cũng chỉ có phương thuốc dân gian rồi.
Sở Nam nhớ lại phương thuốc dân gian, đem thôi diễn, Sở Nam khẳng định, trừ bỏ phương thuốc dân gian còn có những phương pháp khác.
- Chẳng qua là bên trong phương thuốc dân gian này, vừa ẩn chứa Huyền Cơ gì?
Trong lòng suy tư mặc dù thoáng hiện thật nhanh, nhưng phương diện luyện chế Hạo Nguyên Đan, Sở Nam cũng không có bỏ qua nửa phần.
Còn Thường Danh Ca hiện vẻ u buồn này, Chí Khen cũng nhìn rõ ràng, đồng thời, hắn lại càng cảm giác được, Thường Danh Ca càng ngày càng nguy hiểm.
- Nguyên tưởng rằng ta là siêu cấp thiên tài, không nghĩ tới, gặp phải những người này, ta cũng không tính là gì cả.
Sau khi cảm khái một phen, Chí Khen nhìn bầu trời, nhìn nhìn hư không, muốn đem tất cả đều hóa thành mỹ nhân, Tiểu Tinh nắm chặc hết thảy cơ hội, liều mạng tu luyện, cũng bởi vì Tiểu Tinh đem tất cả thời gian cũng dùng vào việc tu luyện, đối với tư niệm về Thiên tử liền ít đi rất nhiều, bất quá, ở nửa đêm tỉnh mộng, Tiểu Tinh sẽ nhớ đến người tên là Vương nguyên kia.
Tiểu Tinh sớm từ trong miệng Vương Nguyên lưu lại hai thủ hạ biết được, Vương Nguyên đã bị gia tộc gọi trở về, Tiểu Tinh thầm nói.
- Ở tình yêu cùng Ngọc Thố tộc, ta chỉ có thể lựa chọn Ngọc Thố tộc, tộc nhân đều còn đang chịu đựng khuất nhục, ta không thể nào chú ý hạnh phúc sao?
Giờ phút này, tại phía xa, Thiên tử không biết Tiểu Tinh có ý nghĩ như vậy, hắn đang bận rộn hoàn thiện kịch bản, còn có chuẩn bị chơi trò chơi, lúc này hắn đang cực độ hưng phấn:
- Không biết đối tượng trò chơi của ta hiện tại đang làm gì, có còn ở Thiên Vũ đại lục nữa không, đúng rồi, còn có cái Tiểu tinh kia, một con cờ rất trọng yếu nha, nàng hiện tại đoán chừng sẽ rất nghĩ tới ta.
Thời gian như thoi đưa, trong nháy mắt, mười canh giờ trôi qua.
Sở Nam luyện chế Hạo nguyên hoàn, trải qua phân tích, cũng mau đến bước cuối cùng rồi, mà lúc này hắn đối với một chiêu công kích Hạo nguyên hoàn kia tự hỏi, nhưng vẫn không có đầu mối, nhưng Sở Nam cũng phải tạm thời để ở một bên, tiến hành bước mấu chốt nhất.
Năng lượng trong lò luyện đan, Hạo nguyên hoàn chia thành tám bộ phận, từng cái bộ phận bắt đầu tan ra đọng lại một viên đan hoàn, nếu là tan ra đọng lại không tốt, công việc phía trước tất cả đều uổng phí rồi, cùng dĩ vãng Luyện đan giống nhau, Sở Nam bên tan ra đọng lại sinh mệnh lực cùng nhau luyện vào, là có thể đem tạp chất bên trong hạo nguyên hoàn trừ sạch sẻ, tận lực bảo đảm tám viên Hạo nguyên hoàn có độ tinh khiết nhất.
Đang tan ra đọng lại, trong lòng Sở Nam đột nhiên dâng lên một loại cảm giác quen thuộc, cảm giác như vậy cùng hắn ngày xưa sử dụng thần hồn luyện chế pháp bảo, gần như giống nhau, trong giây lát, Sở Nam bừng tỉnh đại ngộ!
- Pháp bảo? Đan dược? Đan dược! Pháp bảo!
Sở Nam thầm nhủ nhiều lần, không khỏi lên tiếng thì thầm:
- Không trách được, không trách được Hạo nguyên hoàn có thể đạt tới hiệu quả công kích như vậy, đổi lại là pháp bảo, một chút cũng không kỳ quái, uổng ta suy nghĩ bị truyền thống giam cầm, lúc náy có thể thiên mã hành không, tùy ý nghĩ, nhưng ta trước kia chưa bao giờ nghĩ tới, chỉ muốn trận pháp cùng đan dược đem kết hợp, không muốn dùng qua pháp bảo cùng đan dược kết hợp.
- Cẩn thận suy tư, luyện chế đan dược này cùng luyện chế pháp bảo, có được chỗ tương thông, đều lấy hỏa cùng luyện.
Trong lòng hưng phấn, tràn ra trên mặt, Sở Nam thấy đan dược cùng pháp bảo tương đồng, cũng bắt đầu có phương án suy tính, chuẩn bị luyện chế tốt Hạo nguyên hoàn, sau đó liền thu thập một chút dược liệu, xem một chút những dược liệu kia, lại căn cứ dược liệu đặt ra một loại đan dược, trước dùng phương thức luyện chế pháp bảo tới luyện, lại đem Luyện đan cùng Luyện khí kết hợp.
- Tiểu Trận cũng không được bao lâu là có thể khôi phục.
Sở Nam nghĩ tới, sắc mặt để lộ ra tới hưng phấn, đám người Trụ cột lão tất cả cũng nhìn rõ ràng, trụ cột lão thầm nghĩ:
- Chẳng lẽ là Hạo nguyên hoàn luyện thành công? Muốn thật là luyện chế thành công, Vô ích đan ta đây nắm chắc rồi.
Bởi vì Trụ cột lão thấy được trạng thái Bội Tư Ngọc cùng Như Nhan phun máu, hơn nữa bởi vì Vô ích đan đúng là đan dược mà Trụ cột lão muốn đoạt được, cho nên, Trụ cột lão rất dễ dàng nghĩ như vậy, nhưng so sánh với Trụ cột lão kích động, đám Tử Giang càng thêm buồn bực, mặc dù bọn họ không phải Luyện Đan Sư, nhưng bọn họ cũng biết một cái Luyện Đan Sư xuất sắc, ưu tú nhất định phải có tâm cảnh bình thản, không buốn không lo, coi như là đan bị hủy cũng muốn giữ vững tâm cảnh, không hề bận tâm là tốt nhất, Luyện đan như vậy cơ hội thành công mới tương đối lớn, độ tinh khiết mới tương đối cao.
Nhưng hiện tại, vẻ kích động hưng phấn này không giống như Luyện Đan Sư ưu tú, nào có tại trong thời gian ngắn như vậy là có thể luyện chế thành Hạo nguyên hoàn, Tử Giang nhớ được rõ ràng, chính là Mạch trưởng lão Đại Đạo Tông xuất thủ, cũng muốn bảy ngày đến chín ngày công phu mới có thể luyện thành, ở đủ loại nhân tố, Tử Giang bọn họ cũng không có khả năng tin tưởng.
Tử Giang tâm cũng không lại rỉ máu, giọt máu kia cũng đọng lại, Tử Giang tự an ủi mình.
- Quên đi, đến lúc đó đi cầu van xin Trụ cột lão, để cho hắn sưu tập tài liệu Vô ích đan, thuận tiện cũng giúp ta thu thập một chút.
Bên này ý niệm trong đầu Tử Giang vừa dứt, bên kia Sở Nam đã làm cho tám viên hạo nguyên hoàn thành đan, đổi lại những Luyện Đan Sư khác, đến một bước này cũng đã kết thúc, có thể chuẩn bị thu đan rồi, nhưng đối với Sở Nam mà nói, còn có một bước, đó chính là đem lò luyện đan cũng luyện vào.
Theo động tác của Sở Nam, lò luyện đan bắt đầu thu nhỏ lại, đám người Tử Giang thấy vậy, phản ứng đầu tiên chính là lò luyện đan muốn hủy diệt, đan hoàn nổ tung, bất quá, vẻ mặt trên mặt bọn họ, không có nửa điểm kinh hoảng, đều là hờ hững, bởi vì bọn họ đã sớm dự liệu được loại kết quả này rồi.
Nhưng một lúc lâu thời gian trôi qua, lò luyện đan vẫn chẳng qua là thu nhỏ lại, mà không có nổ tung, nhưng đám Đại Đạo Tông đệ tử cũng không có thay đổi ý nghĩ của mình, bọn họ cho là kết quả Sở Nam liều mạng khống chế.
- Cứ như vậy rồi, đừng suy nghĩ nhiều rồi, hai mười canh giờ cũng chưa tới, Hạo nguyên hoàn làm sao có thể luyện được thành công? Không nên đi trông cậy vào hắn nghịch chuyển thế cục!
Tử Giang đồng thời nhớ tới như vậy, cũng cùng sư huynh của hắn bắt đầu chuẩn bị xử chí, cố gắng xua tan vẻ mặt hờ hững, để đến an ủi Sở Nam, việc này đối với Tử Giang mà nói, hoàn toàn là một loại hành hạ, nhưng hắn vừa không thể không làm như vậy.
Rốt cục, lò luyện đan không có trong dự liệu của đám Tử Giang là nổ tung, mà lúc này mãnh liệt nhảy dựng lên tám viên đan dược tròn vo hiện ra, mùi thuốc tán ra nồng nặc.
← Ch. 1861 | Ch. 1863 → |