← Ch.1938 | Ch.1940 → |
Trong hai ngày thời gian, trong nháy mắt biến mất, Nhật động chủ vẫn không thể thoát thân, vẫn đang bị Đạo Cảnh Long quấn đến sít sao, tự nhiên, Nhật động chủ cũng không biết, Đại đạo tông công kích hắn, hung mãnh hơn rất nhiều, đặc biệt là nhằm vào phương hướng Lam trưởng lão.
Mà ở tiểu trận bố trí Thời gian trận, Sở Nam không sai biệt lắm vượt qua sáu ngày, lợi dụng lúc này, Sở Nam đem tàng bảo khố ở bên trong Nhật động lấy được tất cả pháp bảo, tất cả đều luyện hóa thành năng lượng.
Chỉ còn lại màn sáng kia cùng Thiên Địa trong động không có luyện hóa, theo cái năng lượng bàng bạc này gia nhập, không gian trong cơ thể lại sanh biến hóa, năng lượng khí tức càng đậm, Tiểu Hắc trạng thái suy yếu, rất nhanh chuyển biến tốt đẹp.
Sở Nam thở dài một hơi, nhìn vào Thiên Địa Trong động, suy tư nói:
- Xong rồi, hai thứ này, nên dùng phương pháp gì để luyện hóa? Để cho hắn chuyển hóa làm năng lượng, trở thành chất dinh dưỡng cho không gian trong cơ thể? Nếu như có thể đem hai thứ này đều luyện hóa, đưa tới diệt chi kiếp lần thứ hai cũng không phải là vấn đề gì.
Đang nghĩ ngợi, bên cạnh cách đó không xa có quang đoàn giật giật, Sở Nam kêu nhẹ, nhìn sang, cái quang đoàn này bao phủ chính là Thủy hồn, hào quang trên người thủy hồn nhanh chóng biến mất, chợt lộ ra thủy hồn chân thân.
Thủy hồn lúc này không còn giống như bình hồn thể thường tồn tại, mà là một người, sinh động, tương đối nho nhã, có chút phiêu dật.
Sở Nam cảm giác được, cùng hắn trước kia không sai biệt lắm, không gian trong cơ thể bởi vì thủy hồn thức tỉnh, xác thực trở nên mạnh mẽ, rồi sau đó, Sở Nam cười nói:
- Còn tưởng rằng không gian trong cơ thể lần này trở nên mạnh mẽ, kéo dài thời gian các ngươi ngủ say, không nghĩ tới, ngươi đã tỉnh lại.
- Đa tạ đại nhân cứu giúp.
Thủy hồn xoay người chắp tay, phi thường cung kính nói ra, Thủy hồn rất tinh tường, hắn có thể ngưng tụ ra huyết nhục, sống tới ngày nay, tất cả đều là công lao Sở Nam, nếu không có Sở Nam, hắn có lẽ sớm biến thành hư vô.
- Trí nhớ đều khôi phục?
- Không sai biệt lắm.
Thời điểm Thủy hồn nói ra, trong ánh mắt lộ ra sát khí, trong chớp mắt, Sở Nam lần nữa đánh giá lnói ra:
- Thực lực của ngươi? Khôi phục được như thế nào?
- So với ta trước kia trạng thái đỉnh phong còn mạnh hơn.
- Đỉnh phong trạng thái là cổ chi cảnh cường giả.
- Đúng vậy.
Thủy hồn gật đầu, Sở Nam lông mày nhíu lại, bởi vì hắn nhìn hồi lâu, phát hiện ra Thủy hồn không có tu vi, đối với không có tu vi khí tức, Sở Nam nhất định là nguyên nhân không gian trong cơ thể, cho nên nhìn Thủy hồn, Sở Nam càng thêm khẳng định.
Đồng thời, Sở Nam cũng càng thêm mê hoặc.
- Cái năng lượng không gian trong cơ thể này, đến tột cùng là năng lượng thế nào? Mà để cho người không xuất ra tu vị khí tức.
Sở Nam suy nghĩ, Thủy hồn hỏi:
- Đại nhân, có vấn đề gì sao?
Sở Nam lắc đầu, đem cái nghi vấn này gác lại một bên, ngược lại hỏi:
- Kế tiếp ngươi có tính toán gì không?
- Báo thù, đoạt lại đồ đạc thuộc về ta, lập tức trở về, đi theo Đại nhân.
Thủy hồn rất thành khẩn nói, hắn sở dĩ nói như vậy, thứ nhất, Sở Nam còn dùng Sinh Tử Quyết khống chế hắn, thứ hai, trước mắt Thiên Địa này rõ ràng không giống, còn có trong trời đất tràn ngập năng lượng, là hắn chưa bao giờ thấy qua, nhưng so với cái gọi là nguyên khí tinh thuần nhất, còn muốn cao hơn vô số lần, đi theo người như vậy, nhất định có thể đi được xa hơn.
Một cơ hội thật tốt, Thủy hồn đương nhiên sẽ không bỏ qua.
Sở Nam gật đầu cười cười, nói ra:
- Ngươi có phải chuẩn bị trở về đi tìm Thủy Tộc tộc trưởng hay không?
- Đúng vậy, tìm Thủy Chí Phàm.
- Vậy ngươi không cần đi, hắn lập tức sẽ đến.
- Sẽ tới?
Thủy hồn không rõ ràng, Sở Nam liền đem sự tình đại khái nói một lần, sau khi nghe xong, Thủy hồn lại thẫn thờ, Thủy hồn không thể tưởng ở bên trong mấy năm thời gian hắn ngủ say, đã sinh ra biến hóa lớn như thế, Nhật động là tồn tại như thế nào? Đó là đều đỉnh cao tồn tại, mà vị đại nhân trước mắt này, lại đem hang ổ Nhật động cướp sạch không còn, mà còn ở chỗ này, ngồi đợi Ngũ Hành tộc cứu binh chạy đến.
Đừng nói Thủy hồn, vô luận đổi là ai tao ngộ sự kiện lần này, trong nội tâm đều rất là khiếp sợ, mà trong nội tâm Thủy hồn khiếp sợ, còn mơ hồ có một ít uể oải, tuy hắn đã quyết định đi theo Sở Nam để cầu đi được xa hơn, nhưng là, sinh tử của mình nắm giữ ở trong tay người khác, hoặc ít nhiều đều có một ít tiếc nuối, chớ nói chi là hắn đã từng thân ở địa vị cao, chưởng khống ngàn vạn nhân sinh như vậy.
Lúc này ở sâu trong nội tâm Thủy hồn rõ ràng, về sau hắn khôi phục thực lực, vẫn đang làm việc cho Sở Nam, đồng thời đem thứ hắn biết chủ động nói cho Sở Nam biết, ví dụ như huyền bí bước vào cổ chi cảnh, dựa theo hắn đối với Sở Nam lý giải, phen hành động này, không cần hắn nói ra, Sở Nam đều sẽ chủ động để cho hắn tự do.
Thế nhưng kế hoạch của hắn còn không có áp dụng, đã chết non rồi.
Sở đại nhân đến Nhật động cũng dám ăn cướp, cổ chi cảnh cường giả vẫn còn bí mật sao? Trong nội tâm Thuur hồn tràn đầy đắng chát, lại cũng không khỏi thầm nghĩ.
- Mấy năm này, tại trên thân người này, đến tột sinh cái sự tình gì?
- Đừng lo lắng rồi, trước đi ra nói sau.
Sở Nam đem Thủy hồn ra khỏi không gian trong cơ thể, Thủy hồn vừa ra, liền lần nữa sửng sốt, sau một lúc lâu, có hỏi thăm:
- Đại nhân, ta mới vừa rồi ở nơi nào?
- Ngươi đoán đi?
Sở Nam không có trả lời, bên ngoài liền có người bẩm báo, nói viện binh Ngũ Hành tộc đã đến, Sở Nam nói ra:
- Ngươi tỉnh lại rồi, ngươi cũng lên đi ra ngoài nhìn bọn chúng một chút.
Nói xong, Sở Nam rất nhanh đi ra phía ngoài, hắn muốn đem một đám người Ngũ Hành tộc dẫn đến nơi đây, khu vực hạch tâm Nhật động.
Sở Nam nhìn qua, lần đầu tiên nhìn thấy Hoắc Bằng, bởi vì Hoắc Bằng cử động tràn ra khí tức, quá mạnh mẽ, cho người cảm giác hạc giữa bầy gà, muốn không chú ý cũng không được.
- Ngũ Hành tộc năm vị tộc trưởng đều là cổ chi cảnh, mà đối với người này cung kính như thế, người này thực lực, đều so với năm vị tộc trưởng còn cao hơn, hắn là thần thánh phương nào? Xem ra, càng ngày càng nhiều thế lực lớn, muốn trồi lên mặt nước rồi.
Sở Nam trong nội tâm nổi lên suy tư, người xuất hiện nằm ngoài suy nghĩ của Sở Nam, nguyên lai hắn tưởng rằng chỉ có Ngũ Hành tộc đến, chỉ một mình hắn đối phó, cũng đã đủ rồi, nhưng không ngờ còn có người đến nữa.
Lúc này Sở Nam lại để cho tiểu trận chuồn ra không gian trong cơ thể, cũng may mấy ngày nay không gian trong cơ thể trở nên mạnh mẽ, tiểu trận cũng khôi phục được không sai biệt lắm, Sở Nam lại để cho tiểu trận kêu thủy hồn đến bí đạo tiến hành bố trí một phen.
Cái bí đạo kia tuy bị hủy một chút, nhưng vẫn là có thể lợi dụng được, đến lúc đó chỉ cần vây khốn bọn hắn, sự tình muốn dễ dàng giải quyết rồi, hơn nữa, Sở Nam còn có cách nghĩ cách, không gian trong cơ thể trở nên mạnh mẽ, vừa vặn thử một lần, dù sao sớm muộn hắn đều đụng với cường giả cao hơn cổ chi cảnh, ví dụ như Tiêu tử, sớm chút tiếp xúc, hiểu rõ cũng tốt.
Đúng là thí nghiệm đối thủ.
Sở Nam nghĩ đến, sau đó nhìn thấy Thổ bá, chứng kiến phía trước Thổ bá là Thổ tộc tộc trưởng, khóe miệng xẹt qua một nụ cười, sau đó nhìn Hoắc Bằng nói ra:
- Các vị tới thật sự đúng lúc rồi, đám tặc tử Đại đạo tông kia, thật sự là quá càn rỡ, chư vị đã đến là tốt rồi, có thể đưa bọn chúng giết chết.
- Nhật động chủ đâu rồi?
Hoắc Bằng dáng vẻ từ cao nhìn xuống, nhìn Sở Nam một cái, lạnh giọng hỏi đến, hiển nhiên là hắn cảm thấy Sở Nam còn chưa đủ tư cách cùng hắn nói chuyện, Sở Nam sắc mặt không thay đổi, vừa quay người, một tay dẫn, nói ra:
- Nhật động chủ có sự tình, chính đã đến thời khắc khẩn yếu, còn phải đợi một chút thời gian, hắn để cho ta đi đến đây, mang chư vị khách quý đi tàng bảo khố lấy vài món pháp bảo trước.
← Ch. 1938 | Ch. 1940 → |