← Ch.1966 | Ch.1968 → |
Thanh âm mỹ nữ quái vật vang lên, trực tiếp bị xem nhẹ, thứ nhất mỹ nữ quái vật hiện tại mang dáng dấp nhân loại, hững quái vật Huyết Ngục bình thường khẳng định không biết địa vị của mỹ nữ quái vật, bằng không, mỹ nữ quái vật không cần dùng trướng bồng bạch sắc che đậy.
Cho nên, trong mắt quái vật Huyết Ngục mãnh liệt tới đây, mỹ nữ quái vật trở nên giống như Sở Nam đều là tội nhân từ bên ngoài tiến nhập tới.
Thứ hai, một từ " Sát thần " càng khiến đám quái vật Huyết Ngục cười ha hả không ngớt.
Thứ ba, Hư Thực Hắc Động Sở Nam lấy ra dã tiêu thất, ngay cả sát khí đã không còn bị dao động, đám quái vật Huyết Ngục không hề cảm giác được điều gì dị thường, nhưng mỹ nữ quái vật đứng bên cạnh Sở Nam lại càng thêm sợ hãi, bởi vì nàng cảm giác được sát khí phi thường nồng đậm, vòng qua thân thể nàng chảy tới bên cạnh.
Không đợi mỹ nữ quái vật suy nghĩ minh bạch, không đợi mỹ nữ quái vật nhắc nhở thêm lần nữa, quái vật Huyết Ngục đã tiếp cận, tốc độ nhanh nhất chính là đám quái vật Huyết Ngục bay, bọn chúng từ trên cao nhìn xuống Sở Nam đang đứng trên không trung, khí thế nghiêm nghị quát lớn:
- Sát... Thần, chúng ta... Đều là... Sát thần, ngươi là... Tội nhân.
Tuy rằng quái vật nói đám người Sở Nam, thế nhưng nói vô cùng khó khăn, Sở Nam thấy vậy cười nói:
- Xem ra các ngươi chuẩn bị rất chu đáo, dĩ nhiên học ngôn ngữ của chúng ta, chỉ là...
Sở Nam không nói gì thêm, hắn trực tiếp dùng hành động để chứng minh, tùy ý chỉ một ngón tay, sát khí liền trở thành một tuyến, tuyến giống như kiếm, kiếm xuyên mi tâm, lúc này, ầm ầm một tiếng nổ vang, thực lực đám quái vật Huyết Ngục này thực sự không tồi cũng đều bạo thể mà chết.
Tiếng nổ mạnh khiến quái vật Huyết Ngục xung quanh tạm thời sửng sốt, nhưng khiến mỹ nữ quái vật trong nháy mắt hoàn hồn, vội vàng dùng ngôn ngữ của bọn chúng, hô lớn về phía đám quái vật, đám quái vật Huyết Ngục nghe được thanh âm quen thuộc liền quay đầu lại chằm chằm nhìn mỹ nữ quái vật, trong lòng tràn đầy nghi hoặc.
Ngay khi bọn chúng nghi hoặc không thôi, Sở Nam đã bước từng bước tiến về phía trước, một cước nhẹ nhàng đạp xuống, sát khí trong không trung lúc này hỗn loạn, tiện thể ảnh hưởng đến sát khí trong cơ thể bọn chúng, tựa như nước sôi trào.
Kết quả, sát khí vốn là vũ khí lợi hại nhất của đám quái vật Huyết Ngục, liền trở thành độc dược lấy đi sinh mệnh của bọn chúng, đám quái vật Huyết Ngục hoàn toàn không thể khống chế được sát khí trong cơ thể, chỉ trừng mắt nhìn thân thể của chính mình bị sát khí tàn sát bừa bãi, tiếp đến cụt tay mất chân, máu chảy đầu rơi...
Mỗi một cước đá xuống đều dẫn tới vô số thanh âm thảm thiết vang lên, nơi Sở Nam đạp tới, đều khiến máu chảy như mưa, quái vật Huyết Ngục có thể bay đã sớm không thể bay, dưới luồng sát khí hỗn loạn, trong nháy mắt liền rơi xuống mặt đất, nhưng còn chưa kịp rơi xuống mặt đất, liền hóa thành huyết vũ.
Tàn sát hoàn toàn nghiêng về một bên, nàng cảm giác được nam nhân bên cạnh, so với thời gian vừa mới tiến nhập Huyết Ngục lại càng cường đại hơn gấp bội, mỹ nữ quái vật đã thổ huyết hô lớn không thành tiếng.
Sở Nam phóng Tiểu Lam ra, Tiểu Lam bay ngang hấp thụ toàn bộ huyết nhục, quái tiến Huyết Đô Thành dũng mãnh tiến tới càng lúc càng nhiều, thực lực càng lúc lại càng mạnh, nhưng trong mắt Sở Nam chẳng qua chỉ là con sâu cái kiến có mạnh có yếu mà thôi.
Sở Nam không lãng phí nhiều thời gian với đám quái vật Huyết Ngục tại đây, sau bảy bước, hắn liền đứng trên tòa kiến trúc cao nhất trong Huyết Đô Thành, cốt thành này do khớp xương mấy ma thú tạo thành, bên trong có long có hổ, có sư tử có báo...
Tầng áp chót, chính là khung xương một con rùa đen thật lớn; tầng cao nhất xương một con rồng, đỉnh chính là rồng.
Thân ảnh Sở Nam vừa hạ xuống, một tiếng hét lớn từ sâu trong lòng đất vang lên:
- Tử Cấm Đỉnh, há để một người tội nhân như ngươi có thể ngồi?
Ngay lập tức, sát khí dồi dào cuộn trào mãnh liệt ầm ầm đánh về phía Sở Nam, Sở Nam thản nhiên nói:
- Lại một đầu quái vật nói tiếng người rất lưu loát, không biết ngôn nữ của quái vật Huyết Ngục là ngôn ngữ gì.
Theo thanh âm của Sở Nam vang lên, những luồng sát khí này đều tiến nhập không gian trong cơ thể Sở Nam giống như tiến nhập biển rộng, không bốc lên một chút bọt sóng, dưới lòng đất truyền tới thanh âm khiếp sợ, một đầu quái vật thân người đuôi rồng, nghiêm nghị đứng tại chỗ, đảo mắt quát lạnh:
- Huyết Trận đại khai, oanh sát.
- Lão tổ tông, Lam nhi còn đang ở phía trên.
- Tội nhân kia là nàng dẫn tới, nàng thật đáng chết.
- Thế nhưng...
- Nếu không nghe lệnh, ngay cả ngươi đều phải chết, ngươi không thấy Ngô Tộc đã rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm nhất sao?
- Vâng, thưa lão tổ tông.
Sau năm tức, Huyết Đô Thành mơ hồ toát lên một đám huyết vụ, Sở Nam đảo mắt nhìn tới, nói:
- Đây là Huyết Trận sao?
- Mau mau quy hàng Ngô Tộc, nếu không ngươi chắc chắn phải chết trong Huyết Trận.
Mỹ nữ quái vật còn đang dùng kế công tâm, Sở Nam liền cười nói:
- Ngươi biết cổ huyết vụ tiếp đến từ nơi nào toát tới không?
- Không biết.
- Ta biết.
- Huyết Trận thiên biến vạn hóa, chỉ dựa vào ngươi...
Mỹ nữ quái vật châm chọc khiêu khích, Sở Nam nhàn nhạt nói:
- Phía đông tòa phòng thứ năm.
Vừa dứt lời, nơi Sở Nam nói đến liền toát ra một cổ huyết vụ, khiến mỹ nữ quái vật kinh hãi, nhưng lại nói:
- Chỉ là... Trùng hợp.
- Trên kiền vị, biết kiền vị chứ? Ngươi hãy đảo mắt nhìn sang bên trái, có một tòa kiến trúc hình cầu...
Mỹ nữ quái vật theo đó nhìn lại, vừa vặn thấy một đám huyết vụ bốc lên, tiếp đến Sở Nam lại nói hơn mười vị trí, đều chính xác không gì sánh được, trong mắt mỹ nữ quái vật nhìn nhận, những đám huyết vụ này giống như nghe mệnh lệnh của Sở Nam mà bốc lên.
Kiềm chế nỗi khiếp sợ trong lòng, mỹ nữ quái vật lại nói:
- Hóa ra ngươi đã biết? Ngược lại ngươi không thể phá được Huyết Trận, ngươi sẽ bị oan hồn của ngươi trong Ngô Tộc đòi nợ, ăn tươi nuốt sống.
Sở Nam cười cười, tiếp đến lạnh lùng nói:
- Huyết Trận này cũng được coi là đại trận, 1008 mắt trận, chín chín tám mốt tâm trận, tiểu trận và đại trận biển đổi tạo lên hàng nghìn hàng vạn trận pháp, bất quá, Huyết Trận còn có chút thiếu hụt, khoảng chừng chỉ có thể chém ra 30% thực lực; ta có 72 phương pháp phá trận, uhm, tạm thời chỉ có thể nghĩ nhiều như vậy, kim mộc thủy hỏa thổ đều có thể phá, lôi đình, tử khí cũng có thể phá, thế nhưng...
Lời này vừa nói xong, khiến mỹ nữ quái vật sửng sốt, Sở Nam cười nói:
- Ta thích nhất chính là, bạo lực phá trận.
Vừa dứt lời, Sở Nam ngưng tụ sát khí thành trọng kiếm, một kiếm chém xuống, cuồng phong rít gào.
Mỹ nữ quái vật thấy trọng kiếm phun ra Huyết Long dài tới trăm trượng, Huyết Long rít gào tàn sát bừa bãi, đi tới đâu, cốt thành bị nghiền nát tới đó; hơn nữa trên thân thể Huyết Long tồn tại vô số dòng xoáy, dòng xoáy thôn phệ sát khí phiêu đãng trong không trung.
Bởi vậy, oai uy của Huyết Long ngược lại cường đại không kém.
Sau gần mười tức, ngoại trừ khớp xương Tử Cấm dưới chân Sở Nam, toàn bộ cốt thành đều bị phá hủy, trên mặt Sở Nam không còn vẻ ung dung thoải mái, ngược lại trở nên nghiêm túc, thì thào nói:
- Mặc kệ các ngươi vì sao chém giết, nếu đã chết, vậy cát bụi trở về với cát bụi, đất về đất, để tránh khỏi thi cốt bị những đầu quái vật này khinh nhờn.
Sau khi niệm, Sở Nam nghĩ tới Hiên Viên Chi Cốt, đây cũng là đầu khớp xương, nhưng một mực tồn tại có mục đích, nhưng Sở Nam hiện tại không biết nên làm thế nào đối đãi với Hiên Viên, hắn không biết, đầu khớp xương Hiên Viên Thiếu hắn đã luyện hóa đối với việc hắn sống lại có thể không có ảnh hưởng.
Trong khi ý niêm trong đầu dao động, Tử Cấm cốt thành dưới chân Sở Nam đột nhiên rung động, ngay sau đó xuất hiện một cổ năng lượng dồi dào, Sở Nam nhướng mày đạp mạnh một cước xuống phía dưới.
Với thực lực của Sở Nam ngay cả Hiên Viên Chi Cốt đều có thể luyện hóa, vậy những đầu khớp xương bị sát khí ăn mòn lâu ngày làm sao có chịu được một kích dốc toàn lực của Sở Nam, nhất thời, vô số đầu khớp xương Tử Cấm cốt thành đều hóa thành bột phấn.
Cổ năng lượng tàn bạo cũng theo đó bị phá hủy.
- Lăn ra đây.
Sở Nam lạnh lùng quát, nhưng không có phản ứng gì, Sở Nam tiếp tục nói:
- Xem ra các ngươi rượu mời không uống muốn uống rượu phạt.
Tâm niệm Sở Nam khẽ động, ngón tay dựng ngược, lúc này có một loạt, tổng cộng ba mươi sáu thanh huyết kiếm đứng sừng sững trong hư không, ba mươi năm mũi huyết kiếm cắm xuống mặt đất, chỉ có mỗi mũi huyết kiếm chổng lên phía trên.
← Ch. 1966 | Ch. 1968 → |