← Ch.2114 | Ch.2116 → |
Không có bình chướng, Sở Nam bói toán tự nhiên là đắc tâm ứng thủ, theo sau, hắn biết đám Điệp Y, cha mẹ dù nằm trong tay Thiên Tử nhưng hiện tại chưa đến mức sắp chết.
Sở Nam lập tức hiểu ra sao, chỉ cần chưa bắt hắn, chưa thấy hắn thì đám cha mẹ sẽ không bị độc thủ. Nhưng dù là vậy thì Sở Nam cũng không có nửa điểm thả lỏng, nằm trong tay Thiên Tử không an toàn, hắn phải cứu ra nhóm cha mẹ.
Sở Nam thề nói:
- Cha mẹ, Điệp Y, các ngươi chờ ta, ta rất nhanh sẽ trở lại!
Sở Nam không có lập tức hành động, hắn còn đang suy nghĩ.
- Thiên Tử ở Thiên Võ đại lục, Thiên Khôi đi Thiên Võ đại lục, sư bá cũng tại Thiên Võ đại lục. Tấm mành bí ẩn của Thiên Võ đại lục cuối cùng sắp vén lên sao?
Bỗng nhiên trong đầu Sở Nam hiện ra hai bóng dáng, một là Tiểu Nữ Hài Nhi.
- Nàng nói chúng ta sẽ gặp lại, theo thế cục trước mặt thì lần tái ngộ chắc chắn tại Thiên Võ đại lục.
Còn một người nữa đương nhiên là tồn tại sau lưng Thiên Tử.
- Tồn tại sau lưng Thiên Tử khi nào đi Thiên Võ đại lục? Lại đi như thế nào?
tồn tại sau lưng Thiên Tử khiến Sở Nam rất căng thẳng, theo lời sư bá nói thì hiện tại thực lực độ qua diệt chi kiếp thứ ba của hắn cũng không nhất định là đối thủ của gã. Đối với tồn tại sau lưng Thiên Tử thì Sở Nam sớm nghĩ ra tay trợ giúp, chính là Quái Đông Tây kia.
- Sư bá nói tồn tại sau lưng Thiên Tử đó nhiều năm không có để lại chút nghi chép, điểm này khá giống với Quái Đông Tây. Hơn nữa nhìn từ thủ đoạn khác biệt, hóa đại lục làm mệnh, bí pháp sống lại người khổng lồ thời đại cường giả, che chắn mệnh lực mạnh mẽ như vậy, không lẽ hắn cũng là từ thời đại đó ở lại?
Sở Nam suy đoán được ra kết luận như vậy, hắn cũng không biết là đúng hay sai. Chỉnh lý suy nghĩ rõ ràng xong Sở Nam tập trung lực chú ý vào thứ tiêu thực mệnh lực của hắn.
Sở Nam nói:
- Túc lão cũng từng nghiên cứu ra thứ cùng loại, vốn không định làm vậy, nhưng nếu ngươi đã động thủ trước, ta không đáp lễ thì thật ngịa.
Sở Nam quyết định, hành động. Sở Nam truyền tin cho Phù môn, Kiếm Các, ông lão lưng còng vân vân, những quân cờ thuộc về Thiên Tử, khiến bọn họ đi ra tụ tập các thực lực còn tồn tại giữa hư không gom lại một chỗ.
Thổ bá cũng động, ngũ hành tộc đều xuất hiện, quét thực lực dưới khung trời này.
Sau đó Sở Nam nghĩ tới Mộng nhi, lần trước hắn đã có manh mối nhưng vì đột ngột xảy ra chuyện nhưng đánh gãy, còn bây giờ hắn chưa có tin tức của Mộng nhi. Sở Nam không thể để Mộng nhi lại rơi vào tay người khác, bởi thế hắn lại bói toán.
Bình chướng ngăn cản mệnh lực vẫn tồn tại, nhưng so với của Thiên Tử thì kém một bậc. Vì vậy Sở Nam không cần kỹ xảo gì mạnh mẽ đụng qua.
Trung niên phụ nhân mang theo Mộng nhi đi trong hư không lập tức phát hiện, lại một lần nữa truyền âm quát:
- Người là ai, tại sao nhiều lần tìm hiểu?
- Ta tìm Mộng nhi, ngươi là ai?
- Ngươi là gì của Mộng nhi?
- Mộng nhi là đàn bà của ta!
Sở Nam và trung niên phụ nhân dùng cách đặc biệt đối thoại, vẫn không ngừng công kích. Mệnh lực của Sở Nam trải qua chuyện lần trước mạnh mẽ nhiều, dù chỉ có chút thời gian ngắn nhưng bình chướng bị va đụng đã thả lỏng.
- Ngươi là Sở Nam?
- Đúng là tại hạ.
- Trước kia chuyện giữa ngươi là Mộng nhi ta không muốn quan tâm, cũng sẽ không quan tâm. Nhưng từ nay về sau xin ngươi đừng quấy rầy tới nàng nữa. Cũng chính là nói ngươi là ngươi, nàng là nàng, các ngươi không liên quan gì nhau!
- Ngươi dựa vào cái gì làm quyết định này?
- Nàng là muội muội của ta, ngươi không xứng với nàng!
Mộng nhi không hay biết trung niên phụ nhân và Sở Nam đối thoại, nhưng nàng dường như có cảm ứng nhìn chằm chằm trung niên phụ nhân. Bên này Sở Nam nghi hoặc chuyện trung niên phụ nhân nói Mộng nhi là muội muội.
Người có thể có được bình chướng như vậy tất nhiên không phải người bình thường, nhưng Sở Nam biết rõ thân thế của Mộng nhi, làm sao có thể liên quan với cường giả như vậy? Sở Nam nghĩ hết nửa ngày, rốt cuộc nghĩ đến hắn từng tặng liên bàn cho Mộng nhi.
- Tư Đồ Dật Tiêu được hồ lô kia thì xảy ra biến đổi nghiên trời lệch đất. Vậy Mộng nhi hơn phân nửa cũng là như vậy, huống chi lúc trước Canh Lão có nói Mộng nhi được đại kỳ ngộ, nghĩ đến kỳ ngộ chắc là liên bàn mang đến.
Sở Nam tìm ra điểm tất nhiên sẽ không từ bỏ, công kích càng mạnh mẽ. Trung niên phụ nhân chạy đi cũng đã ngừng lại, ngồi xuống ngăn cản Sở Nam công kích. Trung niên phụ nhân không phải là đối thủ của Sở Nam, sau một đoạn thời gian mặt nàng biến tái nhợt, khóe môi có máu tươi chảy ra. Mộng nhi đứng bên cạnh không biết phát sinh chuyện gì khiến tỷ tỷ biến thành như vậy, nhưng nàng lờ mờ cảm thấy liên quan đến mình.
Trung niên phụ nhân nói:
- Muội muội, giúp ta một tay, có kẻ đáng chết âm thầm nhìn ngó chúng ta!
- Tại sao đáng chết?
- Bởi vì...
Trung niên phụ nhân mới phun hai chữ liền tựu thu trở lại, ngược lại lạnh nhạt nói:
- Chẳng lẽ ngươi trơ mắt nhìn ta chết sao?
Mộng nhi đầy nghi haược nhưng làm theo lời trung niên phụ nhân nói. Trung niên phụ nhân thông qua liên bàn điều động nhưng nàng không kích phát mệnh lực, vận chuyển bình chướng ngăn cản Sở Nam.
- Ủa?
Sở Nam kêu lên, mệnh lực quỹ tích cảm giác đến hơi thở mệnh lực quen thuộc. Sở Nam liền hiểu mệnh lực thuộc về Mộng nhi, cho nên hắn không công kích nữa, hắn không muốn tổn thương nàng.
Trung niên phụ nhân cảm giác bình chướng ổn định, trong lòng vững bụng.
- Quả nhiên hữu dụng, ném chuột sợ vỡ đồ ta xem ngươi làm sao tấn công.
Như trung niên phụ nhân đã nói, Sở Nam không tấn công, nhưng mặt hắn không chút buồn rầu. Sở Nam không điên cuồng tấn công, lại là trực tiếp ra tay từ mệnh lực của Mộng nhi. Mệnh lực quỹ tích ôn nhu lan ra, truyền đến mọt ít quỹ tích hắn và Mộng nhi giao nhau. Ví dụ hình ảnh dưới thác nước lúc mới đến Thần Khí phái, như là trộm chạy ra Thần Khí phái, rồi còn đêm đó hai người thân mật.
Lúc mới nhận được những tin tức này thì Mộng nhi lấy làm lạ, nhưng khi chuyện đêm đó truyền qua, nàng lập tức hiểu được, kìm lòng không đậu buột miệng nói:
- Sở Nam.
Trung niên phụ nhân nhíu mày, định nói chuyện với Mộng nhi thì nàng trực tiếp lui ra, không giúp trung niên phụ nhân nữa.
Mộng nhi ngược lại hỏi:
- Ta kêu ngươi một tiếng tỷ tỷ, ngươi cùng ta nói thật, đến cùng phát sinh chuyện gì?
Mộng nhi không giúp đỡ, tình hình của trung niên phụ nhân rất nguy cấp. Sở Nam nhân dịp này một hơi công phá, mệnh lực quỹ tích lan tràn tiến vào, bói toán mở ra. Sở Nam biết ngay vị trí của Mộng nhi.
- May là không quá xa.
Sở Nam lập tức lắc người xuyên qua.
Bên này, trung niên phụ nhân không giấu Mộng nhi nữa, kể ra sự việc. Mộng nhi nghe nói Sở Nam tìm mình thì rất vui vẻ, nhưng nghe trung niên phụ nhân nói đã từ chối hắn thì khuôn mặt xinh đẹp của Mộng nhi biến lạnh băng.
Mộng nhi nghe xong hết, hỏi:
- Tại sao?
- Sở Nam không xứng với ngươi.
- Ta là đàn bà của hắn, trước kia là, hiện tại là, về sau cũng là, luôn luôn đều là. Không có ai có thể ngăn cản, hơn nữa, chuyện giữa ta và Sở Nam liên quan gì ngươi?
- Ngươi là muội muội của ta, tự nhiên cùng ta có quan hệ.
- Chính vì liên bàn đó đúng không? Ta không cần, ta cũng không cần làm muội muội của ngươi!
- Chẳng lẽ mấy ngày nay..
- Ta là đàn bà của hắn!
Nói rồi Mộng nhi thả ra bổn hùng, định bức ra liên bàn. Sở Nam xé rách không gian, xuất hiện ở trước mặt Mộng nhi. Trung niên phụ nhân thấy vậy liền lấy ra đại sát chiêu chém hướng Sở Nam.
← Ch. 2114 | Ch. 2116 → |