← Ch.0814 | Ch.0816 → |
Trong lòng Sở Nam tích súc vô cùng sát cơ, ngay lập tức hắn liền đem suy đoán của mình nói với Sở Thiên Phong, Sở Thiên Phong nghe xong, hai đầu lông mày chợt nhíu lại, tự lượng nói:
- Nói như vậy, Man Việt có dấu vết của bọn hắn, Bắc Tề cũng có, mà Đại Khánh quốc hẳn cũng không phải ngoại lệ. Ta ở quân doanh lâu như vậy, cùng bên ngoài không tiếp xúc nhiều lắm, không biết sự tình tỉ mỷ ra sao. Bất quá, bệ hạ cũng không phải là người bình thường có thể tưởng tượng được, không có gì bất ngờ xảy ra, dấu vết của bọn hắn ở Đại Khánh quốc nhất định đã nằm trong tay của bệ hạ, chẳng qua chỉ ẩn không phát, buông cần dài câu cá lớn thôi.
Sau khi nói xong, lại dặn dò Sở Nam một câu:
- Ngươi lần này trở về Kim Lăng, đoán chừng sẽ bị bệ hạ triệu kiến, ngươi phải cẩn thận, bệ hạ của chúng ta là hạng người sâu không lường được!
Sở Nam đáp lại, Sở Thiên Phong tiếp tục khuyên nhủ:
- Phụ thân, Man Việt quân lần này đại bại, hơn phân nửa sẽ không cam lòng, còn có cỗ thế lực thần bí kia, bọn hắn nếu là...
Sở Nam lời còn chưa nói hết liền bị Sở Thiên Phong cắt ngang:
- Vô phương, nếu Huyền Vô Kỳ không có đột nhiên xuất quan, đại chiến cũng rất khó có thể xảy ra. Chỉ cần Huyền Vô Kỳ không có đột phá cảnh giới Võ Tôn thành công, tấn thăng đến cảnh giới mới, Đại Khánh, Man Việt, Bắc Tề tam quốc vẫn sẽ không hề sai biệt, vẫn sẽ khống chế được lẫn nhau, sẽ không xé bỏ da mặt đâu. Hơn nữa, trận chiến này chủ yếu là do Bắc Tề quốc ức hiếp con dân Đại Khánh ta, mà chúng ta đã tra được rõ ràng, người kích động chiến tranh lần này là Bắc Tề Tần gia, nghĩ đến Tần gia đã từng là hoàng tộc, dĩ nhiên sẽ có âm mưu khác, mà mục đích chủ yếu của thúng ta không phải là công chiếm bao nhiêu diện tích địa vực mà là cướp đoạt tài nguyên. Còn nữa, cỗ thế lực thần bí rải khắp tam quốc kia, tam quốc càng không thể vung tay ngươi chết ta sống được...
Nói đến đây, Sở Thiên Phong lại nói ngược lại:
- Ngược lại, độ nguy hiểm của ngươi mới là cao nhất, Thiên Nhất tông biến thành bộ dáng ngày hôm nay, từ một khía cạnh nào đó mà nói hoàn toàn là do một tay ngươi tạo thành. Hơn nữa còn quan hệ tới sư phụ Ma Đạo Tử của ngươi, người Huyền Vô Kỳ muốn diệt nhất, không ai khác chính là ngươi! Nếu như Huyền Vô Kỳ muốn ngươi chết, bệ hạ cũng sẽ không vì ngươi mà đứng ra. Cho nên, có thể không để bại lộ, tốt nhất là không nên để bại lộ. Dĩ nhiên, bại lộ, Sở gia ta cũng không phải là người dễ dàng bị khi dễ như vậy.
Sở Thiên Phong càng nói về sau, thanh âm càng lạnh lẽo. Bất kể là ai, chỉ cần bất lợi đối với nhi tử của hắn, hắn có thể lợi dụng tất cả thủ doạn mà liều chết một trận.
- Nhi tử, một cái gia tộc luôn rất phức tạp, Sở gia ta cũng không phải ngoại lệ. Sau khi ngươi trở lại Kim Lăng, nếu có ai muốn khi dễ ngươi, lợi dụng ngươi, bất kể là Sở gia hay là những gia tộc khác đều không cần phải nhẫn, ngươi muốn làm sao liền cứ làm như vậy! Trọng yếu hơn là, nếu ngươi có thể làm cho thực lực Sở gia gia tăng lên mấy cấp độ, khiến cho mấy lão tổ quyết định để ngươi đứng đầu Sở gia, như vậy, Sở gia mới có thể toàn lực giúp đỡ ngươi. Trừ chuyện đó ra, Sở gia luyện khí pháp, ngươi cũng có thể tu luyện một chút, thế gian vạn vậy, đều là tương thông...
- Ân.
Sở Nam đáp ứng một tiếng, trong lòng một lần nữa căng như dây cung.
"Thực lực, nhất định phải gia tăng thực lực! Thực lực đủ mạnh mới có thể làm cho phụ mẫu không cần lo lắng, ta mới có thể nghĩ tới chuyện thủ hộ được!"
Ngay lập tức, Sở Nam lấy ra ba kiện thượng phẩm Tông khí, áp súc Tử khí, lực lượng, cỗ năng lượng thần bí cùng dị Ngũ hành nguyên lực dung hợp lại vào trong, mãi cho đến khi chúng thừa nhận đến cực hạn mới thôi.
- Phụ thân, tới thời khắc nguy cấp ngươi có thể dẫn bạo ba kiện bảo vật này.
Sở Thiên Phong cũng không có khách khí mà nhận lấy ba kiện bảo vật này, Sở Nam lại lấy ra Tiểu Lam, để cho Tiểu Lam thay hắn thủ hộ bên người Sở Thiên Phong một thời gian ngắn. Thật ra thì, Sở Nam còn muốn lấy ra đầu hầu tử kia, chẳng qua đầu hầu tử kia xuất thân từ Thiên Nhất tông, mục tiêu quá lớn, nói không chừng còn có thể mang đến cho Sở Thiên Phong đại hoạ.
Lấy ra pháp bảo cùng Tiểu Lam xong, Sở Nam lại chưa yên tâm mà đưa vào người Sở Thiên Phong đại lượng Sinh mệnh lực, hơn nữa còn để cỗ Sinh mệnh lực kia ngưng tụ thành đoàn tại những vị trí mấu chốt, bộ vị trí mạng mà phòng ngừa vạn nhất.
Vốn Sở Nam còn muốn đem Hỗn Nguyên Ban Chỉ giao cho phụ thân, gia tăng khả năng phòng hộ, nhưng mà Hỗn Nguyên Ban Chỉ này mang ý nghĩa thật không giống bình thường, không thể dễ dàng xuất ra được. Còn có, thực lực của Sở Thiên Phong cũng không có hoàn toàn phát huy được uy lực của nó.
Cho nên, đành phải từ bỏ.
Sở Nam lại đột nhiên nhớ tới Long chi nghịch lân mà lấy nó ra đưa cho Sở Thiên Phong, Sở Thiên Phong nhận lấy liền cảm giác được kiện Long chi nghịch lân này bất phàm, đang muốn nói gì đó với nhi tử nhưng Sở Nam cũng như đang muốn nói cái gì đó. Sở Thiên Phong giành trước nói:
- Nhi tử, tâm ý của ngươi ta hiểu được, nhưng ngươi phải biết rằng, ngươi bình an đó là nguyện vọng lớn nhất của ta, ngươi càng không thể để xảy ra chuyện một chút nào.
Nhìn ánh mắt chấp nhất của phụ thân, Sở Nam liền thu hồi lại Long chi nghịch lân, trong lòng lại vẫn suy nghĩ:
"Nếu ta có thể luyện khí, chắc chắn sẽ vì phụ thân luyện ra một bộ cực phẩm pháp bảo!"
Cùng lúc đó, Sở Nam cũng nghĩ tới võ quyết, muốn vì phụ thân mà chuyên môn sáng tạo ra một bộ võ quyết, bất quá vật này không thể một lần là xong, Sở Nam cần không ít thời gian, võ quyết uy lực càng lớn, thời gian lại tốn hao càng nhiều.
Làm xong hết thảy, Sở Nam sợ mẫu thân sốt ruột nên cũng không ở lại lâu, cả đêm chạy tới Kim Lăng, mà trong trữ vật giới chỉ của hắn cũng chứa đựng không ít nguyên thạch, vật phẩm cao cấp. Đây cũng là Sở Thiên Phong vì nhi tử sưu tập, còn có ngày đó hắn cùng Niếp Thanh Vân sa bàn tỷ thí thắng được.
Một đường đi suốt đêm, Sở Nam lại không có lãng phí một chút thời gian nào mà suy tư, cảm ngộ "Phong"!
Lúc này, tốc độ của Thiên Nhai Chỉ Xích đã tăng tới mức tận cùng, Lực Quyền điên cuồng vận chuyển!
Tia lửa ra, kình phong hiện...
← Ch. 0814 | Ch. 0816 → |