← Ch.0923 | Ch.0925 → |
- Xem ra ta quá tham lam rồi, phân thân có thực lực như vậy đã vượt qua dự liệu của ta, cũng có thể giúp đỡ được cho ta rồi.
Sở Nam nói đến đây, đang muốn nghĩ xem có nên bố trí trong người phân thân một cái Đại Ngũ Hành Tuyệt Sát trận hay không, bởi vì Đại Ngũ Hành Tuyệt Sát trận đã được Sở Nam nghiên cứu cặn kẽ, còn tiến hành cải tiến, vốn Sở Nam muốn thực tế một phen, ngưng bây giờ đã có phân thân, tất nhiên sẽ có quyết định khác.
- Đến lúc đó rồi tính sau, bây giờ còn có chuyện quan trọng hơn.
Sở Nam nói xong, đem phân thân thu lại, sau đó đem toàn bộ vật tích trữ trong nhẫn trữ vật lấy ra, những vật tích trữ nguyên lực này đều là lấy từ trên người đám võ giả tại thành Đông Hoa, số lượng cũng tương đối khổng lồ, Sở Nam phân ra một nửa cho hắc đản, đồng thời Sở Nam còn cho hắc đản ăn một ít tinh huyết của mình, sau đó mới an tâm tu luyện.
Lại nhìn vật tích trữ nguyên lực chỉ còn lại một nửa, Sở Nam rất nhanh hạ quyết định, không đả thông kinh mạch ckc nữa, mà lợi dụng nguyên hạch trước mắt đả thông tầng kinh mạch thứ năm Sinh Tử Quyết đã.
Đối với Sở Nam mà nói, lực lượng mới chính là căn bản!
Ngay lúc Sở Nam đang đắm chìm trong thế giới kinh mạch tầng thứ năm của Thương Sơn Quyết.
Trên không trung vang lên hai tiếng hét:
- Sở Nam, ra đây cho bổn cung!
- Lâm Vân, nhanh ra chịu chết!
Kẻ tự xưng là bổn cung, dương nhiên chính là cung chủ Bắc Thần Cung. Còn người kêu Lâm Vân nhanh ra chịu chết thì chính là Diệt Sát giả của Đại Chu.
Tuy chỉ có hai người, thế nhưng, uy áp của tất cả võ giả thành Đông Hoa cộng lại cũng không bằng hai phần mười bọn hắn.
Nam tử Hỏa Tước thần phục Sở Nam, trong nháy mắt nhìn thấy người kia, sắc mặt liền đại biến, thân thể không ngừng run rẩy. Mà những cao nhân ẩn thế kia tâm thần cũng bất an đến cực điểm.
Nếu như có lựa chọn, tin rằng phản ứng đầu tiên của những người này chính là rời xa cái vũng nước đụng này, thoát được càng xa càng tốt. Chỉ tiếc rằng sinh tử của bọn hắn đều nằm trong tay Sở Nam, bọn hắn căn bản không có lựa chọn, cho nên chỉ có thể đứng tránh sang một bên.
- Sở Nam, ngươi trốn không thoát đâu.
- Lâm Vân, còn không nhanh ra chịu chết?
Diệt Sát giả cùng Bắc Thần Cung Chủ đồng thời hét lên, tiếng quát xuyên qua tầng trận pháp bên ngoài, rơi vào trong tai võ giả thành Đông Hoa, những người tu vi không quá mạnh mẽ trực tiếp khóe miệng rỉ máu, còn những người tu vi thấp thì thất khiếu đổ huyết, bất tỉnh nhân sự. Khó khăn lắm mới cản được tiếng hét này chỉ có những cường giả Võ Đế.
Uy lực của một tiếng quát này quả thực kinh người, đặc biệt là tiếng quát này còn không phải nhằm vào bọn họ.
Bắc Thần Cung Chủ và Diệt Sát giả liếc mắt nhìn nhau, trong mắt Bắc Thần Cung Chủ hiện lên chút kiêng kỵ, bởi vì tu vi Diệt Sát giả so với hắn còn muốn cao hơn. Chỉ có điều, bây giờ hai người đều chỉ có chung một mục đích, đó là trảm sát Sở Nam, bởi bậy cho nên hai người cũng không phát sinh xung đột.
Cả hai không ngờ lại cùng động thủ về phía trận pháp.
Bắc Thần Cung Chủ nâng cước đạp xuống, Diệt Sát giả cũng vậy.
Hai người mặc dù không trực tiếp ra tay với đối phương, nhưng vẫn có tâm thầm so kè, dù sao thì hai người cũng thuộc hai trận doanh bất động, Bắc Thần Cung Chủ muốn biểu hiện ra thực lực của hắn, muốn giành thắng lợi. Diệt Sát giả thì lại miệt thị, xem trời bằng vung.
Bởi vậy, cả hai cường giả cũng xuất thủ rất mạnh.
Hai cước đạp xuống, tầng năng lượng vô hình kia nhất thời vang lên tiếng "răng rắc". Chỉ tiếc, bọn hắn giẫm nát trận này cũng không phải chân chính giẫm nát Sát Ngư trận. Chỉ là một trận pháp đơn giản để ngăn cản những võ giả kia mà thôi.
- Chỉ một cái trận, có thể ngăn được Bổn cung sao?
Bắc Thần Cung Chủ cười lạnh, lại một cước giẫm xuống Sát Ngư trận, bỗng nhiên Bắc Thần Cung Chủ sửng sốt một chút, bởi vì hắn không thể một cước phá trận, ngược lại còn có một cỗ phản lực bắn thẳng tới Bắc Thần Cung Chủ, trong cỗ phản lực này còn ẩn hàm ngàn vạn kiếm mang.
- Hừ!
Bắc Thần Cung Chủ hừ lạnh một tiếng, thân hình không động, chân phải lại ép xuống.
Lần ép xuống này, Bắc Thần Cung Chủ không chỉ không đạt được mục đích, ngược lại càng khiến ngàn vạn kiếm mang trong phản lực càng thịnh, xen lẫn trong đó còn có liệt hỏa hàn băng.
Bắc Thần Cung Chủ khẽ động dung, lại càng thêm phẫn nộ, thân rời khỏi trận, nhẩy tay vung xuống, chỉ trong chốc lát, phản lực liền tan tành, cái gì mà kiếm mang băng hỏa đều tan biến thành vô hình.
Diệt Sát giả thấy vậy, tuy ngoài miệng cũng không nói gì mỉa mai chế nhạo, thế nhưng thần sắc lại đầy vẻ khinh thường, sau đó, Diệt Sát giả lại đạp xuống một cước.
Vẫn có phản lực, vẫn có công kích bắn tới, thế nhưng tu vi Diệt Sát giả rất cao, không chỉ đem uy lực của phản lực hủy diệt mà Diệt Sát giả còn có lòng tin một cước phá trận của Sở Nam, nhưng càng giẫm vào sâu, phản lực lên người Diệt Sát giả càng lớn, khiến Diệt Sát giả có một loại cảm giác giống như không phải hắn giẫm lên Sát Ngư trận, mà là giẫm lên cả mảnh đại địa thành Đông Hoa này, giẫm lên cả mảnh không gian.
Loại cảm giác này khiến cho Diệt Sát giả kinh hãi, đồng thời cũng khiến hắn phẫn nộ, hắn lần này bị mệnh lệnh xuất quan, tu luyện và lĩnh ngộ của hắn đều bị gián đoạn, trong lòng Diệt Sát giả vốn đã có một cỗ lửa giận, lúc hắn lĩnh mệnh liền muốn dùng tốc độ nhanh nhất giải quyết Lâm Vân, sau đó trở về tiếp tục bế quan tu luyện...
Thế nhưng bây giờ, Diệt Sát giả xuất môn có chút bất lợi, lại còn để cho Bắc Thần Cung Chủ giễu cợt một phen.
Kết quả, Diệt Sát giả liền xuất ra đại chiêu.
Cùng lúc đó, Bắc Thần Cung Chủ đã bình tĩnh lại, cũng đồng dạng đem toàn lực công tới Sát Ngư trận.
← Ch. 0923 | Ch. 0925 → |