← Ch.0930 | Ch.0932 → |
Chí Quyền thứ hai, mặc dù lực lượng chỉ tăng thêm hai lớp, thế nhưng cùng với những năng lượng khác dung hợp một chỗ thì không chỉ tăng thêm 180 vạn cân mà thôi.
Biến hóa phát sinh trong đó có thể dùng từ "nghiêng trời lệch đất" để hình dung.
Vì để tăng thêm hai lớp lực lượng, mạch máu trong cơ thể Sở Nam bắt đầu nổi lên, giống như có ngàn vạn con giun đang bò, Sở Nam không chút nghi ngờ, nếu không phải có sinh mệnh lực liên tục không ngừng làm hậu thuẫn, thì cho dù thân thể của hắn có cường hãn hơn, nhưng tăng thêm hai lớp lực lượng này cũng đủ khiến thân thể hắn bạo liệt rồi.
Đang lúc Diệt Sát giả điên cuồng hét, muốn giảo sát (cắt chết) Sở Nam thì Sở Nam lại nện xuống một quền.
Bên trong nắm quyền nho nhỏ tràn ra năng lượng vô cùng cuồng bạo, tản mát khí tức "hủy diệt hết thảy", giống như Đông gian cuồn cuộn chảy, biến những nơi nó đi qua thành hư vô.
Kim quan trong trăm trượng thoáng cái sôi trào lên, tiếng "băng băng băng" không ngừng vang lên, bên trong Võ Tôn chi "Vực" của Diệt Sát giả tràn ngập một mảnh thiên không, không hề có nửa điểm tạp âm.
Uy năng của "Chí Quyền" mang theo âm thanh vỡ vụn, xuyên qua Võ Tôn chi "Vực", đánh lên người Diệt Sát giả, diện mạo, thân thể Diệt Sát giả đều vặn vẹo, mơ hồ có dấu hiệu bị sụp đổ, sắc mặt Diệt Sát giả tái nhợt vô cùng, mặc dù thân thể hắn vẫn còn trụ được, thế nhưng Võ Tôn chi "Vực" quả thật đang sụp đổ.
Diệt Sát giả kinh hãi nộ hống:
- Không có khả năng, ngươi chỉ là một tên Võ Đế nho nhỏ, sao có thể phá được Võ Tôn chi "Vực"? Sao có thể?
Bắc Thần Cung Chủ đã phá "Vực" mà ra, nghe thấy tiếng hô này thập phần đồng cảm, hắn lúc trước cũng có trạng thái này, nhưng bất luận không tin thế nào thì sự thật vẫn là vậy, Bắc Thần Cung Chủ vươn tay chộp lấy Loa Vân Toản.
- Không có gì là không thể, ta đã sớm cảnh cáo ngươi, nếu hàm răng chó của ngươi không sắc bén thì không chỉ gãy răng mà cả mạng cũng không còn!
Âm thah lạnh lùng của Sở Nam truyền vào trong tai Diệt Sát giả, Diệt Sát giả lập tức rùng mình một cái.
A...
Diệt Sát giả không cam lòng, "Vực" chi "Vực" cứ như vậy bị hủy, nguyên lực trong cơ thể điên cuồng tràn ra, muốn duy trì Võ Tôn chi "Vực", đồng thời quát:
- Lâm Vân tiểu nhi, ngươi không thể phá được Võ Tôn chi "Vực" của lão phu, không thể phá được!
- Đừng phí sức nữa, ta muốn nó phá, nó sao dám không phá?
Sở Nam vừa hét lên, nắm quyền phải lại bạo phát một lớp quang quyển năng lượng, Võ Tôn chi "Vực" của Diệt Sát giả giống như trăng trong nước, bị "Chí Quyền" đánh trúng, không còn sót chút nào.
Một màn này khiến người nhìn mà kinh tâm.
Song thủ Diệt Sát giả bị Long gân trói chặt, hắn điên cuồng lảo đảo thối lui, miệng hét thảm:
- Lão phu không cam lòng, không cam lòng, lão phu muốn các ngươi phải chết, các ngươi đi chết đi...
Đang gào thét, song thủ Diệt Sát giả đã sắp rút khỏi trói buộc của Long gân.
Mà Sở Nam sau khi phá vỡ Võ Tôn chi "Vực" của Diệt Sát giả, không hề dừng lại chút nào, lập tức thi triển Thiên Nhai Chỉ Xích, thuấn di đến trước mặt Diệt Sát giả, vung quyền tung cước, hai quyền hai cước trực tiếp đem bốn cây Long nha đâm vào trong người Diệt Sát giả.
Cùng lúc đó, Bắc Thần Cung Chủ rốt cuộc cũng chụp lấy Loa Vân Toản, đâm vào trong đan điền Diệt Sát giả, còn đem mọi thứ bên trong quấy đảo một phen.
- Phụt...
Diệt Sát giả điên cuồng thổ huyết, nguyên lực trong cơ thể điên cuồng bị rút đi, đồng thời cũng bị bốn cây Long nha và Loa Vân Toản đâm vào quấy đảo một phen, song thủ vừa rút ra lại lần nữa bị Long gân siết chặt.
Diệt Sát giả có nghĩ nát óc cũng không ngờ mình bị hai con sâu cái kiến phục sát đến mức lâm vào tuyệt cảnh, trong lòng Diệt Sát giả dâng lên hối hận vô hạn, hối hận tại sao lại tự ngạo, tự ngạo đến mức không thèm phòng bị, vì vậy mới bị lôi điện bổ trúng, bị pháp bảo đâm vào người, bị Long gân trói chặt, thần niệm cũng bị quét sạch, vừa khai chiến đã rơi vào cục diện cực xấu, khiến cho thực lực mà hắn thi triển ra ngay cả năm thành thời kỳ đỉnh phong cũng không bằng. Bằng không, Võ Tôn chi "Vực" của hắn cũng sẽ không bị hai quyền đánh nát, bằng không, hắn cũng sẽ không rơi vào "Vực" của người khác. Bằng không, hắn cũng sẽ không rơi vào tuyệt cảnh như vậy.
Bên trong "Trọng Khao thổ vực" của Bắc Thần Cung Chủ, Diệt Sát giả ngay cả đứng thẳng cũng không được, càng ngày càng khom người, đồng thời thầm nghĩ:
- Tiểu tử Bắc Thần Cung, lúc trước rõ ràng muốn dồn Lâm Vân vào chỗ chết, một đôi tử địch sao có thể liên hợp lại để đối phó lão phu?
Chính đang lúc suy nghĩ, trong tầm mắt Diệt Sát giả chợt xuất hiện một thân ảnh, thân ảnh đó đương nhiên là Sở Nam, lúc Diệt Sát giả nhìn thấy Sở Nam, không chút do dự lập tức phun ra một ngụm huyết, quát:
- Lâm Vân tiểu nhi, lão phu sẽ không bỏ qua cho ngươi...
- Lão cẩu sắp biết thành tử cẩu rồi, ngươi dựa vào cái gì mà không buông tha ta?
Sở Nam nói xong, trực tiếp đá lên ngực Diệt Sát giả, ngực Diệt Sát giả vốn đã bị bổ đến cháy đen, nhất thời xuất hiện mười đạo vết nứt khủng bố, sâu tận xương.
Diệt Sát giả không nghĩ ra Sở Nam vì sao có thể hành động tự nhiên trong "Trọng Khao thổ vực", chỉ điên cuồng hét:
- Lâm Vân, ngươi có gan thì thả lão phu ra, để lão phu quang minh chính đại đánh một trận!
Sở Nam cười nói:
- Ta đương nhiên có gan, nhưng ta không thả ngươi ra, ngươi làm gì được ta?
Sở Nam nói xong, lại đem một cước như roi sắt quật xuống, Diệt Sát giả lúc này bị quật ngã sấp, toàn thân huyết nhục xương cốt bong tróc ra.
- Ngươi...
Sở Nam lại đạp xuống một cước, nói:
- Đúng rồi, ngươi còn ai có thể báo thù cho ngươi không?
- Lão phu... Đế Tôn nhất định sẽ tiêu diệt ngươi!
Diệt Sát giả có lẽ quá mức quái gở, trong nhất thời không nghĩ ra người nào có thể báo thù cho mình, lại nói ra danh tự của hoàng đế Đại Chu, Sở Nam cười nói:
- Vậy cũng chưa chắc!
- Như thế nào lại chưa chắc?
← Ch. 0930 | Ch. 0932 → |