← Ch.0893 | Ch.0895 → |
Hạ Nhất Minh nhìn làn khói tiêu tán đi, không biết vì sao trong lòng hắn cũng không có bao nhiêu vui mừng, ngược lại còn có chút cảm giác bi ai.
Một cường giả Nhân Đạo Đỉnh Phong khi thần đạo đã biến mất trên thế giới thì có địa vị vô cùng cao.
Đối với mọi người mà nói, bọn họ đều là tồn tại cao nhất, nhân vật như vậy chính là bất tử a.
Nhưng giờ phút này một vị Nhân Đạo Đỉnh Phong cường giả lại quỵ ngã trước mặt hắn, ngay cả thần niệm cường đại cũng tiêu tán không còn. Muốn nói trong lòng không hề có chút cảm khái, chỉ sợ là không ai tin nổi.
Thở dài một tiếng, Hạ Nhất Minh đến bên người Gia Phỉ Nhĩ Đức tìm tòi một chút. Hôm nay hắn đã không phải là một tiểu tử mới xuất đạo như hồi trước, chỉ tùy ý tìm một chút đã đem toàn bộ những thứ tốt ở trên người Nhân Đạo Đỉnh Phong cường giả lấy xuống.
Trên người Gia Phỉ Nhĩ Đức mặc một kiện trường bào, kiện trường bào này hắn nhìn qua là thấy đây là một kiện bảo vậy phi thường trân quý. Nhưng đáng tiếc là lại gặp phải một kích của khôi lỗi, cho nên bảo vật này lại không có tác dụng để phòng ngự, cánh tay và bắp đùi đã biến mất hoàn toàn.
Lực công kích của người trong thần đạo quả nhiên người có tu vi kém hơn không thể chống đỡ được.
Ngoại trừ trường bào ra thì thu hoạch lớn nhât scuar Hạ Nhất Minh chính là một chiếc nhẫn không gian. Phỏng đoán trước kia của hắn cũng không sai lầm, mặc dù vạt phẩm không gian có số lượng cực kỳ ít, nhưng trên người các cường giả Cửu Cửu Trọng Thiên lại có thể tìm được ít nhất một cái.
Đem chân khí truyền vào trong chiếc nhẫn, Hạ Nhất Minh lập tức thấy được rất nhiều vật phẩm quý giá, trong mấy thứ này ngoại trừ các tài liệu trân quý ra thì còn không ít các vật phẩm không biết các sử dụng. Bất quá, trong đó tuyệt đối là các sản phẩm của phương Tây, đừng nói là Hạ Nhất Minh không hề biết gì nhiều về bọn họ, dù là Cát Ma Phàm Thù cũng không thể nhận thức toàn bộ.
Bất quá, thứ làm cho Hạ Nhất Minh cảm thấy hứng thú nhất chính là hai viên hạt châu màu trắng.
Đem hai đồ vật này cầm vào trong tay, Hạ Nhất Minh lập tức có thể xác định được thân phận của chúng.
Lôi Chấn Tử, đây chính là một phần của thần khí Lôi Chấn Tử của phương động, chúng lại rơi vào trong tay của cường giả phương Tây đây thật sự là chuyện khiến cho người ta cảm thấy bi ai a.
Tuy nhiên, có thể lấy được hai khối Lôi Chấn Tử này, Hạ Nhất Minh đã tương đối cao hứng.
Tính tới trước thời điểm này, trên tay Hạ Nhất Minh có tổng cộng mười hai khối Lôi Chấn Tử, thêm hai khối này nữa là được mười bốn khối. Nếu giống như lời Gia Phỉ Nhĩ Đức nói, giáo hoàng bệ hạ nắm giữ sáu khối thì hắn có thể tìm được hai mươi khối Lôi Chấn Tử.
Chỉnh thể bộ thần khí Phích Lịch Thiên có hai mươi bốn khối Lôi Chấn tử, nếu hắn có thể thu thập được hai mươi khối.... .
Mới nghĩ tới đây mà cặp môi của Hạ Nhất Minh đã hơi run run, đây là hấp dẫn cường đại tới mức nào a? Hắn căn bản không thể khống chế được sự hấp dẫn tuyệt vời như vậy.
- Ngươi định đi tìm Phất Lan Khắc Lâm sao? - Thanh âm của Bách Linh Bát chậm rãi vang lên sau lưng hắn.
Hạ Nhất Minh hơi ngẩn ra, Bách Linh Bát rất ít khi quan tâm tới chuyện gì khác ngoài sự an nguy của hắn.
Bất quá, nếu hắn hỏi, Hạ Nhất Minh sẽ không hề dấu diếm tâm tử của hắn:
- Đương nhiên là muốn đi. Vì sáu viên Lôi Chấn Tử, ta sẽ không buông tha cho hắn.
Dừng lại một chút, Hạ Nhất Minh đột ngột hỏi:
- Bách huynh, ngươi trước kia từng nói qua, có thể tìm hiểu xem người đó nói dối hay không, vậy Hắc Ám hội trưởng có nói dối hay không?
- Ta không biết - Bách Linh Bát bình tĩnh nói:
- Ta chỉ có thể xem người sống nói dối hay không mà thôi, còn đối với người chết thì đành bất lực.
Hạ Nhất Minh nhẹ nhàng vỗ trán, trong lòng hắn mơ hồ lạnh đi, mới rồi mình cùng với một người chết nói chuyện một lúc lâu, nếu truyện này truyền ra ngoài thật không biết sẽ có bao nhiêu người tin tưởng.
- Gia Phỉ Nhĩ Đức có ý định giá họa. - Bách Linh Bát tiếp tục nói:
- Hắn không cam lòng bị Phất Lan Khắc Lâm đánh lén, cho nên muốn mượn tay ngươi báo thù.
Hạ Nhất Minh cười nói:
- Ta biết, hơn nữa Gia Phỉ Nhĩ Đức biết ta có thể nhìn ra, cho nên hắn mới tung ra Lôi Chấn Tử làm mồi dụ. Bởi vì hắn biết, ta căn bản sẽ không cự tuyệt miếng mồi như vậy.
Hắn xoay người nhẹ nhàng vuốt ve chiếc cổ trắng của Bạch Mã Lôi Điện, nói:
- Ta cũng muốn xem nếu có thể tập hợp đủ hai mươi khối Lôi Chấn Tử, sau đó phối với với Bạch Mã Lôi Điện thì uy lực sẽ đạt tới cảnh giới nào a.
Lúc hắn nói nh lời này, ánh mắt cố ý liếc nhìn về phía Vũ gia lão tổ ở đằng xa.
Con khôi lỗi thần đạo giờ phút này giống như một khúc gỗ, so với Bách Linh Bát khi mới rời khỏi sơn cốc còn ngây ngốc hơn.
Chỉ là nó có thực lực cường đại tới mức khó tin, ngay cả Hạ Nhất Minh cũng phải tự thẹn không bằng.
Cúi xuống nhìn, Hạ Nhất Minh lấy ra sáu thanh thần binh.
Sáu thanh thần binh này do trước đây Gia Phỉ Nhĩ Đức đã quang hóa, lấy năng lực của hội trưởng đại nhân này thì những thần binh được hắn quang hóa cũng không phải là chuyện đùa.
Bất quá, trong đám thần binh này chỉ duy nhất có một kiện được Hạ Nhất Minh để vào trong mắt, đó chính là Hắc Ám Tỏa Liên.
Đây là một thanh sắt dài màu đen, bên trên đó khắc họa những phù văn thần bí. Khi Hạ Nhất Minh cầm kiện vũ khí phảng chế này lên, hắn cảm ứng được một cỗ lực lượng cường đại từ thanh thần binh tràn ra.
Nhìn thanh thần binh trong tay không chớp mắt, trên đó tỏa ra một loại lực lượng có tính xâm thực vô cùng kỳ lạ, nếu là người bình thường động vào nó chỉ sợ sẽ ngay lậpp tức bị thương, thậm chí cả mạng cũng không mò.
Đưa ánh mắt nhìn chăm chú lên Hắc Ám Tỏa Liên, Hạ Nhất Minh lần đầu tiên thấy được một thanh thần binh bá đạo như vậy.
Hắn do dự một chút, chân khí trong cơ thể tuôn ra muốn nhập vào trong thanh thần binh lợi khí này. Nhưng rất nhanh sau đó hắn phải nhíu mày lại, bởi vì hắn phát hiện ra Ngũ Hành chân khí của mình không thể điều khiển được thanh thần binh lợi khí này.
Cũng không phải bên trong thanh thần binh này có lực lượng của người khác cản trở, mà là thanh thần binh không cho phép Ngũ Hành chân khí tiến vào.
Hắn thậm chí còn có cảm giác, nếu mình mạnh mẽ quán thâu ngũ hành chân khí vào trong thần binh, như vậy kết quả cuối cùng chính là Hắc Ám Tỏa Liên sẽ bị hủy mất.
Tâm niệm hơi động, chân khí trong cơ thể Hạ Nhất Minh nhanh chóng được chuyển đối, chỉ chốc lát đã được thay bằng Hắc Ám chi khí.
Lúc này lại thuận lợi không hề có trở ngại, Hắc Ám chân khí của Hạ Nhất Minh tiến nhập vào trong Tỏa Liên, hơn nữa dễ dàng lấy được quyền khống chế.
Cảm nhận một chút, trong lòng Hạ Nhất Minh không khỏi có chút kinh ngạc, trong thanh thần binh này không hề có nửa điểm chân khí của Gia Phỉ Nhĩ Đức.
Hắn than nhẹ một tiếng, nhẹ nhàng huy tay lên, trên không trung lậpt ức xuất hiện một cái ảo ảnh thần kỳ.
Hắc Ám Tỏa Liên đã hóa thành một con linh xà như thực như ảo bay múa trên không trung. Hơn nữa làm cho Hạ Nhất Minh sợ hãi chính là, Phất Lan Khắc Lâm nói cũng không sai, Hắc Ám cường giả Cửu Cửu Trọng Thiên nếu dụng Hắc Ám Tỏa Liên sẽ được tăng phúc thêm ba lần lực lượng. .
Đương nhiên, loại trình độ tăng phúc này không được Hạ Nhất Minh để vào trong mắt, bởi vì Ngũ Hành Hoàn của hắn tăng phúc đạt tới năm lần. Cho nên hắn cũng không cần năng lực này của Hắc Ám Tỏa Liên.
Sau khi thử nghiệm nửa ngày, hai hàng chân mày Hạ Nhất Minh hơi cau lại, thứ này quả thật là tốt, chẳng những có thể tăng phúc lực lượng, hơn nữa trong lúc giao thủ Hắc Ám Tỏa Liên lại hư thật khó phân, vô cùng mờ mịt.
Vô luận là cùng với cường giả cấp bậc nào giao thủ, thì năng lực này tương đối cường hãn a.
Những đáng tiếc chính là hai loại năng lực này đối với Hạ Nhất Minh mà nói thì lại có chút yếu kém.
Tăng phúc của Ngũ Hành Hoàn vượt qua Hắc Ám Tỏa Liên, mà Cực Quang Chi Kiếm trong tay hắn lại có thể ẩn thân toàn bộ, đem so sánh với hai thứ này thì quả thật là Hắc Ám Tỏa Liên không hề được coi trọng.
Đương nhiên, Hạ Nhất Minh cũng hiểu được, có thể được xưng là phảng chế thần khí khẳng định là nó không đơn giản như vậy. Nhưng Hạ Nhất Minh chủ tu lực lượng lại là Ngũ hành hợp nhất, mà không phải là Quang Ám hợp nhất của phương Tây.
Do dự một chút, Hạ Nhất Minh vung tay lên, đem thanh binh khí này đưa cho Vũ gia lão tổ, đồng thời sử dụng thần niệm truyền đạt qua cho hắn.
Vũ gia lão tổ đưa tay lên đón lấy kiện vũ khí Hắc Ám Tỏa Liên.
- Thử một lần - Hạ Nhất Minh không chút do dự ra lệnh cho Vũ gia lão tổ.
Vũ gia lão tổ vung tay lên, ở xung quanh người hắn nổi lên một đám mây màu đen, đây chính là Hắc Ám Tỏa Liên được vận dụng tới cực hạn.
Nhưng mà, giờ phút này thiên địa chi lực nhanh chóng đổ tới, thiên địa chi khí vốn đã vô cùng mỏng manh chỉ thoáng cái là bị hấp thu sạch sẽ.
Sau đó, một tiếng nổ chợt vang lên, trên không trung bắn lên vô số hắc vụ.
Sắc mặt Hạ Nhất Minh thay đổi, vội vàng hạ lệnh đình chỉ.
Trong lòng hắn có chút hối hận, sớm nên nghĩ tới một khi khôi lỗi động thủ thì sẽ dẫn tới uy lực long trời lở đất a.
Mực dù nơi này không còn đủ thiên địa chi khí, cho nên cũng không thể phát ra được một kích cường đại. Nhưng với tố chất của hắn mà nói, một khi điều động sẽ tạo thành nguy hại tuyệt đối không hề nhỏ.
Cũng may khôi lỗi đối với lời Hạ Nhất Minh đều là bảo sao nghe vậy, trong nháy m nó lập tức đình chỉ động tác.
Hạ Nhất Minh đưa mắt nhìn lại, không khỏi hít một ngụm khí lạnh, Hắc Ám Tỏa Liên bám lên thân thể của khôi lỗi, hơn nữa màu săc có nó xảy ra biến hóa kỳ dị vô cùng.
Bên trong màu đen tựa hồ con có thêm màu đỏ, khiến kẻ khác nhìn mà giật mình.
Hạ Nhất Minh hơi run run một chút, hắn hơi suy nghĩ thì đã hiểu được Vũ gia lão tổ đem lực lượng của Ngưng Huyết Nhân quán thâu vào trong đó. May là trong tay hắn cầm chính là bảo vật được phảng chế từ thần khí, nếu như mà thần binh bình thường chỉ sợ sẽ bị phá hủy a.
Cười khổ một tiếng, Hạ Nhất Minh đành phải lấy lại thanh thần binh.
Lực lượng của khôi lỗi vô cùng cường đại, nhưng đáng tiếc là không thể nào tìm được thần binh thích hợp cho nó.
Đem những thanh thần binh ở trên mặt đất thu lại, mặc dù những thanh thần binh này kém hơn Ngũ Hành Hoàn cùng Hắc Ám Tỏa Liên, nhưng mỗi một thanh đều không phải là vật bình thường. Ngay cả rơi vào trong tay các đại tôn giả cũng sẽ trở thành báu vật chí bảo, cho nên hắn sẽ không dễ dàng bỏ qua.
← Ch. 0893 | Ch. 0895 → |