← Ch.202 | Ch.204 → |
Công Tôn Y trở thành thánh nữ của Hoàng Kim huyết tộc, cho nên nam nhân có quan hệ với nàng ta đều phải chết. Đây là kiểu lý luận gì?
Trong lòng Trầm Côn toát ra một cỗ tử tà hỏa, cùng lúc còn có một chút nghi vấn -- hắn bị sư quét rác đưa tới Cửu Châu đại lục, như vậy không hề nghi ngờ, tiên giới tại Cửu Châu đại lục cùng và tiên giới trên địa cầu là giống nhau, đều nằm dưới sự quản hạt của cùng một nhóm thần tiên. Một tiên giới quản lý hai vị diện khác nhau.
Ừ. Trên Cửu Châu đại lục có rất nhiều danh từ lịch sử giống với địa cầu, đủ để chứng minh điểm này. Thế nhưng nếu là cùng một tiên giới, vậy sư quét rác chắc là phải đứng ở sau tiên môn mà chiếu cố mình chứ. Có lão ở đây, Dạ gia đại biểu cho thần tiên vì sao còn dám đối phó với mình. Lẽ nào nói tiên giới... xảy ra chuyện rồi?
Trầm Côn đột nhiên giật mình một cái, sau đó đem cái ý nghĩ này chôn chặt đáy lòng, thật sâu, thật sâu. Chuyện của thần tiên vẫn không phải hắn có thể tưởng tượng.
- Minh lão huynh, ta rất hài lòng với câu trả lời của ngươi.
Trầm Côn híp mắt lại.
- Hiện tại là câu hỏi cuối cùng, ngươi nói ta nên xử lý ngươi như thế nào đây?
- Giết ta là lựa chọn tốt nhất của ngươi.
Minh bá đã trúng độc thản nhiên nói.
- Đề nghị này không tồi đâu...
Trầm Côn cười hì hì lấy ra một tờ linh phù, đúng lúc này, tiếng cười của Huyền Si truyền đến bên tai.
- Hỏi xong chưa? Đang cân nhắc xem phải xử lý Minh Thành thế nào đúng không?
- Đúng vậy!
Trầm Côn nhún vai.
- Minh lão huynh đề nghị ta giết hắn, ta chỉ đành tiếp thu thôi!
- A di đà phật!
Huyền Si giống như trách trời thương dân hô to một tiếng, từ bi nói:
- Minh Thành thí chủ đã là một lão già gần đất xa trời rồi. Ngươi giết hắn có chút tàn nhẫn, chi bằng dùng một vài biện pháp ôn hoà thì hơn.
- Vậy ý của lão huynh ngươi là...
Huyền Si mỉm cười, nụ cười say lòng người, làm tim người khác trở nên nhộn nhạo, sau đó hắn lấy từ trong tay áo ra mười mấy viên thuốc. Trước tiên Huyền Si cho Minh Thành uống mấy viên màu vàng, nói vài câu bên tai lão ta, rồi sau đó lại cho lão ta uống vài viên màu xanh. Cuối cùng vỗ vỗ gáy Minh Thành, cười nói:
- Ngươi là người thông minh, biết nên làm gì rồi chứ?
- Huyền Si, ngươi quả không hổ danh là Độc Phật!
Minh Thành giống như đã tỉnh lại, nghiến răng mắng một câu, sau đó liền không thèm quay đầu, cắm mặt đi mất.
- Ơ kìa, lão huynh ngươi làm gì thế?
Trầm Côn ngạc nhiên nói.
- Bần tăng chỉ giải độc cho lão ta, để lão đi làm những việc mình cần làm. Chỉ có như vậy, Dạ gia mới không biết ngươi đã biết âm mưu của chúng thôi!
Huyền Si cười hiền lành.
- Đương nhiên, vì đảm bảo Minh Thành nghe lời, bần tăng đã cho lão ta uống một loại thuốc khác, tên là Tử Thi Cổ Độc... Thiện tai, thiện tai. Nếu Minh bá dám làm trái ý của bần tăng, thuốc của bần tăng sẽ khiến lão ta thủng ruột thối bụng, tâm can tan nát, biến thành một cương thi.
-...
Trầm Côn mấp máy môi, một lúc lâu mới thốt ra được một câu.
- Không hổ là Độc Phật!
- Thiện tai, thiện tai!
Huyền Si chắp tay cười, cười rất chi là gió nhẹ mây hờ, thản nhiên tự đắc, khiến toàn bộ phụ nữ xung quanh không khỏi phát ra một loạt tiếng kêu chói tai.
Mắt nhìn Minh Thành rời đi, Trầm Côn đột nhiên đau đầu.
Theo trình tự chuyển thế của Thích Già Bồ Đề, hắn còn cần phải mang theo thi thể và pháp khí của Thích Già Bồ Đề đi vào Độc Cốt động để quán tưởng. Thế nhưng thi thể của Thích Già Bồ Đề đã bị một chưởng của Minh Thành đánh vụn, hòa lẫn lộn với Thanh Long đao và Ngũ Sắc thạch. Như vậy, quán tưởng còn có thể có tác dụng sao?
Ài, vẫn phải thử một lần.
Bất đắc dĩ thở dài một hơi, Trầm Côn gọi Độc Phật Huyền Si.
Huyền Si lão huynh, đi nào, đi giúp sư huynh ngươi chuyển thế luân hồi. Tiện đường ngươi nói cho ta biết tình hình của ngươi thế nào, A Phúc nhà ta ra sao rồi?
Huyền Si một mặt cười nhạt đi vào Độc Cốt động, một mặt chậm rãi lên tiếng. Cố sự của Độc Phật, đơn giản chỉ có bốn chữ... Tà khí lẫm nhiên.
"A di đà phật. Bần tăng pháp hiệu Huyền Si. Có rất nhiều người sợ hãi bần tăng, gọi bần tăng là Độc Phật, nhưng mà đó là vì họ không hiểu rõ bần tăng. Nếu ngươi hiểu bần tăng, ngươi sẽ phát hiện bần tăng không những không ác độc mà ngược lại còn là một hòa thượng có lòng từ bi.
Bần tăng năm nay hai mươi nhăm tuổi. Xin đừng có nói mấy câu như bần tăng đã chết hai mươi chín năm rồi, sao còn có thể chỉ có hai mươi nhăm tuổi, bởi vì bần tăng khi chết mới chỉ có hai mươi nhăm tuổi. Từ đó về sau, bần tăng vĩnh viễn đều là hai mươi nhăm tuổi, tuổi xuân đang thịnh, phong lưu lỗi lạc.
Nói đến hai mươi nhăm năm cuộc đời của bần tăng, thật ra không hề phức tạp. Đại khái thì lúc năm tuổi... hoặc chín tuổi... Ài, bần tăng đã không nhớ rõ nữa rồi, trái lại từ ngày bần tăng hiểu chuyện, liền sống ở một nơi gọi là Nữ Oa cung.
Tuyệt đại đa số thời gian, Nữ Oa cung đối với bần tăng mà nói là một nơi vô cùng khắc nghiệt và huyền ảo. Nơi đó đâu đâu cũng là ni cô tỷ tỷ xinh đẹp, đại tỷ tỷ Huyền Minh, nhị tỷ tỷ Huyền Tử, tam tỷ tỷ Huyền Lung... Bọn họ đều rất đẹp, bần tăng hằng ngày được bọn họ ôm vào lòng, hôn lên má, buối tối nằm trong chăn lén lút ngửi một cái thì thấy trên người toàn là mùi thơm mà các tỷ tỷ lưu lại.
Bần tăng rất thích mùi này, cho nên vì để các tỷ tỷ ôm nhiều hơn, hôn nhiều hơn, bần tăng đã học hết tính cách của các vị tỷ tỷ. Ví dụ như, đại tỷ tỷ thường nghiêm mặt, bộ dạng cổ hủ, bần tăng liền ở trước mặt tỷ ấy ngoan ngoãn đọc sách, thành thật niệm kinh. Hay như, cửu tỷ tỷ răng cửa có mấy vết nứt, khẳng định là do gặm hạt dưa lâu năm mà thành, cho nên bần tăng thường lén lút hạ sơn mang về cho tỷ ấy mấy túi đồ ăn vặt.
Cứ như vậy, bần tăng từ từ trở thành một đứa trẻ khiến người ta yêu thương nhất trong Nữ Oa cung, các tỷ tỷ thường khen bần tăng thế này - Huyền Si tiểu tử này, chín tuổi đã biết lấy lòng các loại nữ nhân, khi lớn lên còn không phải một kẻ phong lưu tai họa sao.
Tai họa?
$#$#! Bần tăng chỉ là thích được đàn bà ôm hôn mà thôi. Nhưng nói bần tăng là tai họa cũng không tính là sai, ít nhất, tên xú tiểu tử Huyền Khổ kia lần nào thấy bần tăng nằm trong lòng các tỷ tỷ ăn ngon đều vô ý mà chảy máu cam... Từ góc độ này mà nói, bần tăng thường làm cho đàn ông trong Nữ Oa cung mất máu quá nhiều. Đương nhiên, bần tăng là có lòng từ bi, cho nên lần nào Huyền Khổ mất máu quá nhiều, bần tăng liền chạy tới xin đại sư tỷ - đại sư tỷ, Huyền Khổ trốn ở trên xà nhà nhìn trộm tỷ, còn chảy máu cam nữa, tỷ cho hắn một ít gân trâu để tẩm bổ có được không?
Khi nói chuyện, bần tăng còn ngây thơ mà kéo cổ áo của đại tỷ tỷ ra, nhìn vào trong đó một cái, sau đó lại vô cùng ngây thơ mà hỏi ở trong này có cái gì đáng xem hay sao? Vì sao Huyền Khổ phải thường trốn trên xà nhà mà nhìn trộm nhỉ? Rồi sau đó chuyện Huyền Khổ bị đại tỷ tỷ đánh một trăm roi không có liên quan gì đến bần tăng...
Được rồi, lúc trước đều là đại nhân vật của Nữ Oa cung, hiện tại nói đến mấy tiểu nhân vật. Ừ, nói về hai vị tiểu tỷ tỷ hầu hạ đại tỷ tỷ...
Nữ nhân trong Nữ Oa cung đều rất đáng thương, hai vị tiểu tỷ tỷ này thường ôm bần tăng mà khóc, rồi lại nói: tiểu Huyền Si, cuộc sống tại Nữ Oa cung quá khổ, bọn tỷ làm tỳ nữ không được nói chuyện với đàn ông, không được thân cận đàn ông, thậm chí nắm tay cũng sẽ bị Huyền Minh chủ nhân chặt đi một cánh tay... Ài, bọn tỷ cũng là nữ nhân, cũng cần đàn ông yêu thương, đệ nói đúng không?
Lúc đó bần tăng mới chín tuổi, không biết làm thế nào để trả lời vấn đề thâm ảo này, chỉ đành nói cho hai vị tiểu tỷ tỷ... Các tỷ tỷ, cái gì gọi là thương yêu vậy? Huyền Si có thể yêu thương các tỷ?
- Hả? Đừng nói vớ vẩn. Đệ mới chín tuổi thôi.
Các tiểu tỷ tỷ cười hì hì đẩy bần tăng ra, còn không quên dặn dò. Đúng rồi, tiểu Huyền Si, những lời các tỷ nói vừa rồi không được nói cho Huyền Minh chủ nhân, nếu không các tỷ tỷ sẽ bị đánh chết đấy...
Rất nhiều năm sau, bần tăng hiểu vì sao các tỷ tỷ lại nói những chuyện đó với bần tăng. Nữ nhân bất mãn luôn cần tìm người nói chuyện, kể lể vài câu mà. Đứa trẻ chín tuổi như bần tăng tự nhiên là người lắng nghe tốt nhất...
Nhưng lúc đó bần tăng không hiểu mấy việc này, sau khi nghe các tỷ tỷ kể lể, nhìn thấy các tỷ ấy khóc, bần tăng sinh lòng từ bi, đại nghĩa lẫm nhiên nói cho họ biết rằng Huyền Si khẳng định không nói ra, hơn nữa Huyền Si nhất định sẽ thương yêu các tỷ!
Chín năm sau, bần tăng chân chính 'thương yêu' bọn họ....
Mà hai vị tỷ tỷ còn có rất nhiều tỷ muội cần được 'thương yêu', ví dụ như Tử Quyên tỷ tỷ người hầu của nhị tỷ tỷ, Hình Nhi tỷ tỷ quét sân ở hậu viện, Lam Tâm tỷ tỷ trồng hoa... Sau khi được hai vị tỷ tỷ giới thiệu, bần tăng cũng lấy lòng từ bi cùng với tinh thần hiến dâng không sợ hãi, bất chấp nguy hiểm bị đại tỷ tỷ rút gân lóc xương mà 'thương yêu' những tỷ tỷ này...
Được rồi, được rồi, không thể nói tiếp nữa, không thì các tỷ tỷ sẽ đỏ mặt...
Hay là nói mấy việc đứng đắn đi!
Nói về một thân võ công của bần tăng nhé.
Võ học trong Nữ Oa cung là của thần tiên, cho nên quản lý vô cùng nghiêm ngặt, trừ đại tỷ tỷ Huyền Minh ra, những người khác muốn học võ công cần phải được rất nhiều thần linh chứng nhận...Ngay cả sư huynh ta Huyền Chân - Thích Già Bồ Đề, huynh ấy ở trong Nữ Oa cung học hai mươi năm, cuối cùng cũng chỉ lấy được ba bộ võ công. Cho dù là thế thì huynh ấy cũng là một trong những người lấy được nhiều võ công nhất rồi.
Còn bần tăng được bao nhiêu bộ võ công...
Rất đáng tiếc, bần tăng không được thần linh công nhận, không có thần linh nào truyền cho bần tăng võ công. Nhưng không sao, thần linh không yêu, bần tăng vẫn được rất nhiều tỷ tỷ thương yêu! Thấy bần tăng không được thần linh thừa nhận, các tiểu tỷ tỷ thi nhau đòi tự thân dạy dỗ, Tử Quyên tỷ tỷ truyền cho bần tăng một bộ chưởng pháp, Lam Tâm tỷ tỷ truyền cho bần tăng một bộ thối pháp, Hinh Nhi tỷ tỷ truyền cho bần tăng một bộ nội công...
Dưới sự dạy dỗ của các tỷ tỷ, bần tăng rất nhanh liền trở thanh một trong những cao thủ lợi hại nhất Nữ Oa cung. Đương nhiên, bần tăng lợi hại nhất chính là dược tề học!
Còn về lai lịch của dược tề học...
Ài, đó là lúc bần tăng hai mươi tuổi. Năm đó, một vị tỷ tỷ tới Nữ Oa cung thăm hỏi Huyền Minh tỷ tỷ... Vị tỷ tỷ xưng là Thủy phu nhân này đẹp tới mức khiến người ta bất tự giác mà ngừng thở, cho dù toàn bộ các tiểu tỷ tỷ mà bần tăng đã 'thương yêu' cộng lại cũng không so được với một ngón tay của tỷ ấy. Mà lúc đó, bần tăng đã thương yêu quá nhiều tỷ tỷ, bị các tỷ tỷ gọi là một thanh niên hoa tùng lão thủ (kẻ chuyên vặt hoa), đẹp trai tới mức yêu dị. Tử Quyên tỷ tỷ thường ra ngoài đã nói qua, bần tăng thì muốn bao nhiêu nữ nhân cũng chỉ cần ngoắc ngón tay là dễ dàng có được...
Như vậy, một vị phu nhân khuynh quốc khuynh thành, gặp phải một hòa thượng phong lưu như bần tăng sẽ phát sinh chuyện gì đây?"
← Ch. 202 | Ch. 204 → |