← Ch.294 | Ch.296 → |
- Sức mạnh của Đảo lộn chúng sinh, đánh thức Huyết Đồng Song Dực (hai cánh)...
Trầm Côn bỗng nhiên nghĩ tới thiên cơ trong dự ngôn "Huyết Đồng Thiên", một đôi Huyết Đồng, một lời tiên đoán, đã nêu ra đầy đủ rồi. Trầm Côn đột nhiên giật mình, lúc này đã hắn đã minh bạch được thân phận người này.
- Cơ quan hoàng, Mặc Ly?
Đúng là đi mòn giày sắt tìm không thấy (Nguyên văn: Đạp phá thiết hài vô mịch xử, thường đi với Đắc lai toàn bất phí công phu!), mình trong lúc hết đường xoay sở, lại gặp được Cơ quan hoàng mạnh nhất từ trước tới nay! Trầm Côn vội vàng lui về phía sau vài bước, cúi người chào:
- Kính chào Cơ quan hoàng!
Nói xong, hắn lặng lẽ đánh giá dung mạo của Mặc Ly một chút.
Thực kỳ diệu
Mọi người đều nói nàng là một lão phụ nhân hơn sáu mươi tuổi, tóc hoa râm, thân mình hơi mập một tí, có dáng vẻ hiền lành của bà cố nội.
Nhưng mà Cơ quan hoàng đang đứng trước mặt Trầm Côn, chỉ có bộ dạng bảy tám tuổi, khuôn mặt béo mập trắng nuột nà, bàn tay nhỏ bé trong suốt rất sáng, còn bận một chiếc váy nhỏ nhắn đáng yêu.
Đây là Cơ quan hoàng ư, rõ ràng là một tiểu cô nương đáng yêu
Đương nhiên, tiểu cô nương này có một đôi mắt màu máu, hai hốc mắt đang không ngừng trào ra máu tươi, nhãn cầu ngâm trong máu, mà máu theo khóe mắt nhỏ xuống. Hai mắt khủng bố dữ tợn phá hủy nét chân thành, hồn nhiên của Mặc Ly, thoạt nhìn giống như một ác quỷ thê lương đến từ âm tào địa phủ
- Bà ngoại!
Hồng Hồng, Lục Lục vui vẻ bay đến bên người Mặc Ly. Các nàng vừa đi, Trầm Côn mất đi hai cánh để phi hành, lại không dám dừng ở trên mặt nham thạch nóng chảy, chỉ có thể lợi dụng năng lực lăng không của Lam Nguyên Vũ Tông mà trôi lơ lửng giữa không trung!
Chiêu thức lăng không mà bước vừa xuất ra, sắc mặt Mặc Ly đột nhiên trầm xuống
- Lão thân chưa từng nghe người ta nói qua, có người mới mười sáu, mười bảy tuổi đã trở thành Lam Nguyên Vũ Tông, trừ Hoàng Kim Huyết Tộc...
Nàng lớn tiếng quát hỏi:
- Ngươi là Hoàng Kim Huyết Tộc sao?
Mặc Anh đã nói qua, Cơ quan hoàng từng muốn đầu nhập Hoàng Kim Huyết Tộc, nhưng đột nhiên đổi ý, chẳng những đoạn tuyệt tất cả quan hệ cùng Hoàng Kim Huyết Tộc, còn giết sạch người nhà của mình. Như vậy không thể nghi ngờ, Cơ quan hoàng không ưa Hoàng Kim Huyết Tộc, cho nên Trầm Côn cười tủm tỉm nói:
- Thật ra ta là một quan chức của Hoàng Kim Huyết Tộc, nhưng lão nhân gia đã nghe nói qua Vô Gian Đạo chưa? Kỳ thật ta là một thành viên nghĩa quân lọt vào bên trong của Hoàng Kim Huyết Tộc!
- Vô Gian Đạo?
Mặc Ly chưa từng nghe qua danh tự này, nhưng cũng không ảnh hưởng đến sự đánh giá của nàng về Trầm Côn, nàng cười lạnh nói:
- Ta không quản ngươi có phải là nội gián không, hay là tay sai của Hoàng Kim Huyết Tộc. Ngươi đã gia nhập Hoàng Kim Huyết Tộc, nhất định đã ăn Hoàng Kim thịnh yến...
Nàng cười quái dị nói:
- Ăn thịt người là súc sinh, ăn thịt anh em ruột Viêm Hoàng, cả súc sinh cũng không bằng! Ngươi cút đi cho ta, lão thân không muốn làm bạn với kẻ cả cầm thú cũng không bằng!
Nàng nói xong liền hừ lạnh một tiếng
Trầm Côn cũng không tức giận, ngược lại còn nở một nụ cười, lời nói của Cơ quan hoàng đúng với tâm tư của hắn, kẻ ăn thịt người không đủ tư cách làm người, mới vừa rồi hắn cũng vì lý do đó mà giáo huấn cha con La gia
- Lão nhân gia!
Trầm Côn cười tủm tỉm nói:
- Hồng Hồng, Lục Lục là cháu ngoại của người phải không? Hắc hắc, người đã rất lâu rồi không cùng cháu ngoại của mình trò chuyện phải không?
Mặc Ly nhướng mày:
- Việc này có quan hệ gì đến ngươi?
- Quan hệ rất lớn nữa là đằng khác, lão nhân gia có thể hỏi Hồng Hồng, Lục Lục! Hỏi các nàng như thế nào quen biết ta?
- Hồng Hồng, Lục Lục. Nói!
Mặc Ly lạnh lùng hỏi:
- Bà ngoại, Tiểu suất ca thật lợi hại đó.
Hồng Hồng tiếp tục nói
- Chúng con nghe hắn ca, lại muốn khóc... Biết khóc, biết cười chúng con sẽ là một con người hoàn chỉnh, chúng con đã là nửa người rồi mà!
- Tiếng ca của hắn có thể làm cho các con khóc?
Mặc Ly kỳ quái nhìn qua Trầm Côn, trong mắt hiện lên một tia thưởng thức, nhưng rất nhanh biến thành ác độc
- Coi như ngươi hiểu được hồn ca, có thể ảnh hưởng đến cảm xúc của người khác, cũng không thể cải biến được bản tính súc sinh của ngươi, là tay sai của Hoàng Kim Huyết Tộc súc sinh còn không bằng.
- Bà ngoại, Hồng Hồng còn chưa nói hết mà!
Lục Lục mất hứng bĩu môi lên.
- Chúng con khóc xong, đi tìm tiểu suất ca nghe hát, hắn có thể làm cho chúng con khóc, nhất định có thể làm cho chúng con cười, chính là lúc chúng con gặp được thì tiểu suất ca đang cùng Khuê La đánh nhau.
- Khuê La? Thành chủ Xuất Vân Hải Thành, chó săn Ba Sơn Vũ?
- Đúng vậy.
Lục Lục gật đầu hai cái
- Khuê La bức ép tiểu suất ca ăn Hoàng Kim thịnh yến, vì thế tiểu suất ca tức giận, cùng hắn đánh nhau. Ngay lúc nguy cơ nhất, Hồng Hồng, Lục Lục biến thành cánh giúp tiểu suất ca đánh bại Khuê La!
- Ngươi giết thành chủ Hoàng Kim Huyết Tộc?
Nghe được Trầm Côn chưa ăn Hoàng Kim thịnh yến, hơn nữa còn giết một quan lớn của Hoàng Kim Huyết Tộc, sắc mặt Mặc Ly lập tức dịu xuống, cười nhạt nói:
- Lão thân trách lầm ngươi, ngươi thật không hổ danh là con cháu của Viêm Hoàng nhất tộc!
- Hắc, hắc, lão nhân gia ngài quá khen rồi!
Trầm Côn âm thầm cảm thấy may mắn, nếu không có Hồng Hồng, Lục Lục hai tiểu nha đầu này nói giúp, hắn có gặp được cũng sẽ bị Cơ quan hoàng đuổi đi.
- Nói đi, tìm lão thân có việc gì không?
Mặc Ly hỏi:
- Ah...
Mặc Ly cần mắng cứ mắng, giải thích xong thì xin lỗi, không chút giả vờ, hiển nhiên là một người trung thực, Trầm Côn dứt khoát thành thật nói:
- Ta có năng lực có thể khống chế linh hồn, muốn mời ngài...
- Không thể nào!
Không đợi Trầm Côn nói xong, Mặc Ly mặt lạnh xoay người sang chỗ khác
- Lão nhân gia, ta biết, với thân phận và địa vị của ngài, làm một Lam Nguyên Vũ Tông Vũ hồn. Quả thật là hơi ủy khuất...
Trầm Côn cười hì hì nói tiếp, nhưng vẫn không đợi hắn nói xong, Mặc Ly liền khoát tay áo:
- Lão thân không phản đối làm một Lam Nguyên Vũ Tông Vũ hồn, nhất là ngươi với lão thân có chung chí hướng đều hận không thể giết hết Hoàng Kim Huyết Tộc.
Nàng hít một hơi rồi tiếp tục nói:
- Chẳng qua lão thân còn có một tâm nguyện nhiều năm chưa hoàn thành, tâm nguyện không giải quyết được, cả cuộc đời này lão thân tuyệt đối không ly khai Đoạt Nhật Lâu!
- Được lắm!
Trầm Côn vỗ tay nói
- Lão nhân gia muốn làm cái gì, ta nhất định giúp ngài hoàn thành.
- Ta...
Mặc Ly há miệng thở dốc, giữa dòng Huyết Đồng bình thường chảy ra một dòng huyết lệ. Một lúc sau, nàng chua xót cúi đầu, đưa lưng về phía Trầm Côn mà phất tay.
- Không nói nữa. Ai, ngươi còn chuyện gì khác không? Nếu có, xem trên phân thượng ngươi giết Khuê La, lão thân nhất định làm giúp ngươi!
- Lão nhân gia, người tại sao không nói!
Trầm Côn vội vàng hỏi, nhưng Hồng Hồng, Lục Lục bay đến bên tai hắn, dùng âm thanh rất nhỏ nói:
- Tiểu suất ca không nên hỏi tại sao, bà ngoại không chịu nói đến chuyện quá khứ, cho dù là chúng ta hỏi, người cũng không chịu nói.
Âm thanh lại nhỏ xuống
- Hơn nữa nếu nhắc tới chuyện quá khứ, bà ngoại sẽ khóc thật to đấy. Ngươi xem ánh mắt của của bà ngoại, những giọt máu kia, đều là nước mắt của người!
Trầm Côn sáng suốt ngậm miệng lại.
Hắn là tới tìm Vũ Hồn thứ sáu, không phải tới vạch trần nỗi đau của người khác, nếu tiếp tục hỏi, chỉ sợ Mặc Ly tức giận đến sùi bọt mép.
Khoan đã!
Trầm Côn chợt phát hiện một cái tình huống quỷ dị: Máu, Mặc Ly là linh hồn, lão sao có thể chảy ra máu tươi giống người sống chứ?
Tiếp tục nhìn kỹ thân hình của Mặc Ly, huyết đồng tuy rằng quỷ dị, nhưng chính là một làn da hồng hào mịn màng, chân đạp xuống nặng nề, tuyệt đối không giống bộ dáng của linh hồn.
- Lão nhân gia, ngài không phảilinh hồn?
Trầm Côn kinh ngạc nói.
- Ngươi biết cơ quan thuật không?
Mặc Ly đột nhiên hỏi một chuyện không ăn nhập gì.
- Hiểu sơ một chút.
Trầm Côn cười hì hì nói.
- Cơ quan thuật lấy linh khí làm căn cơ, lợi dụng các loại nguyên liệu chế tạo ra máy móc công cụ cực kỳ tinh vi, có thể là công cụ chiến đấu, cũng có thể là công cụ sản xuất, thậm chí có thể chế tạo thú máy, người máy
Mặc Ly gật gật đầu, đối với câu trả lời của Trầm Côn coi như hài lòng, lão hỏi ngược lại:
- Ta lại hỏi ngươi, trên đời máy móc có cấu tạo tinh vi nhất là gì?
Trầm Côn bị hỏi làm sửng sốt
- Máy móc có cấu tạo tinh vi nhất, là người.
Mặc Ly chỉ chỉ vào ngực Trầm Côn:
- Ngươi không biết chỗ này rất kỳ diệu sao? Nơi này, trái tim đập nhịp nhàng, máu liền vận chuyển khắp toàn thân, sau đó nhờ máu nuôi dưỡng, nhân loại có thể thở, có thể ăn uống, có thể chiến đấu, có thể ngủ. Đây là máy móc có cấu tạo tinh vi bao nhiêu?
Nàng cười cười.
- Theo nhận xét của lão thân, mỗi bộ phận của người đều là một loại máy móc cấu tạo thành, mấy trăm loại máy móc cấu tạo tổ hợp thành hình người, mới là một người hoàn chỉnh.
Trầm Côn nghe như ngây dại, cho rằng người là do máy móc kết cấu thành, ý tưởng của Mặc Ly có thể nói là... khác người.
- Thân thể con người là do các loại máy móc cấu tạo mà thành. Đã như vậy, Mặc Ly ta có thể tạo ra máy móc, tại sao lại không thể chế tạo ra thân thể người chứ?"
Mặc Ly bỗng nhúc nhích thân thể của mình.
- Ta ở Đoạt Nhật Lâu một ngàn năm, cũng đã nghiên cứu một ngàn năm cơ quan thuật, ba trăm năm trước ta có thể chế tạo ra một hình người sinh động rồi. Cho nên ta không phải là một cô hồn dã quỷ, ta là một người máy sinh động!
Một linh hồn, lại có thể chế tạo ra thân thể cho mình, làm thành một người máy sinh động.
Trầm Côn ngơ ngác nhìn Mặc Ly, tài nghệ của Cơ quan hoàng thật thần diệu, đã vượt ra khỏi cực hạn tưởng tượng của hắn.
- Lão nhân gia... Thật lợi hại!
Trầm Côn khô khốc liếm môi.
- Đừng nịnh nọt, ta tuy chế tạo ra một thân thể cho mình, nhưng vẫn còn nhiều thiếu sót lắm...
Mặc Ly cười khổ giơ tay nhỏ bé lên:
- Cũng như bộ dáng hiện tại của ta, ta vẫn không thể chế tạo ra một thân thể của người trưởng thành, chỉ có thể làm ra một thân thể tương đối đơn giản là tiểu hài tử. Ai, đường đường là một Cơ quan hoàng mà chỉ có thể lấy bộ dáng một tiểu hài tử xấu xí bảy tám tuổi gặp người!
- Ví dụ như linh hồn, ta có thể chế tạo thân thể con người, nhưng linh hồn...
Nàng từ ái ngắm nhìn Hồng Hồng, Lục Lục:
- Ta phân tích kết cấu nhân loại, phát hiện toàn bộ hành vi của loài người đều có quan hệ với đại não. Vì thế, ta bắt chước theo phương thức làm việc của đại não nhân loại, chế tạo ra hai sinh mệnh máy móc. Chính là Hồng Hồng, Lục Lục. Nhưng sau khi tạo ra ta mới phát hiện, linh hồn nhân loại rất kỳ diệu, Hồng Hồng với Lục Lục có thể suy tư, diễn cảm giống với nhân loại. Nhưng mà bất kể thế nào, các nàng cũng không có được cảm giác bi thương cùng vui sướng mà chỉ nhân loại mới có. Nghiêm khắc mà nói, bọn chúng chỉ có thể coi như hai cái máy đã lên chương trình, không phải là một sinh mệnh hoàn chỉnh!
Mặc Ly nói rất nhiều thuật ngữ chuyên nghiệp, người ở Cửu Châu đại lục không dễ dàng hiểu được. Nhưng Trầm Côn là người địa cầu.. Trầm Côn hoàn toàn nghe rõ ràng! Hồng Hồng, Lục Lục chính là trí tuệ nhân tạo!
Cơ quan hoàng Mặc Ly không chỉ chế tạo ra thân thể loài người, còn mở ra Trí năng trình tự... Lão thái thái này mà ở trên địa cầu, tuyệt đối là một khoa học gia siêu cấp!
Đáng sợ hơn chính là, Mặc Ly chỉ mới ở giai đoạn nghiên cứu, thậm chí đã có thể khiến Trí tuệ nhân tạo tiến hóa thành nhân loại chân chính.
- Lão nhân gia thật là lợi hại!
Trừ câu này ra, Trầm Côn không thể nghĩ được từ nào khác để hình dung rồi.
← Ch. 294 | Ch. 296 → |