Vay nóng Tima

Truyện:Vũ Toái Hư Không - Chương 313

Vũ Toái Hư Không
Trọn bộ 405 chương
Chương 313: Người thắng lợi sau cùng
0.00
(0 votes)


Chương (1-405)

Siêu sale Shopee


Ngay khi Chân Long bị xé rách, ở một ngõ nhỏ trong Xuất Vân Hải Thành.

- Oa, nga, oa nha.

Trầm Côn thả Vương Kiêu ra, sau đó tự mình sử dụng thuộc tính xảo đoạt thiên công của Mặc Ly, Bất Sắc cũng khôi phục lại hình thái hầu tử trợ oai, ba người vây quanh Lịch Cửu Tiêu, sát chiêu liên tiếp đánh đến.

Sau khi động thủ, Trầm Côn liền nhìn ra cấp bậc của Lịch Cửu Tiêu:

- Là Hắc Nguyên đỉnh phong, hoàn thành một vòng vũ tông luân hồi đầu tiên.

Mặc dù hắn không hiểu rõ lắm về vũ tông luân hồi, nhưng Vương Kiêu đã nói cho hắn biết: người hoàn thành một vòng vũ tông luân hồi, chính là có thể vượt qua cảnh giới Võ Tôn, trực tiếp tấn cấp lên Vũ Hoàng truyền thuyết.

Đây thực ra là một loại thăng cấp theo đường tắt.

Lịch Cửu Tiêu lúc này đã vượt qua được Hắc Nguyên đỉnh phong, khoảng cách với Vũ Hoàng truyền thuyết cùng lắm cũng chỉ là một bước.

Đối thủ thật sự rất mạnh!! Nhưng Trầm Côn lại rất thích.

- Mặc lão, đây là tính toán chính xác?

Trầm Côn chạy vòng vòng quanh Lịch Cửu Tiêu, liên tục ném ra những cơ quan khôi lỗi nho nhỏ, gây rối ... Hắn đã giao thủ cùng Lịch Cửu Tiêu hơn bốn trăm chiêu, hơn nữa, hắn không ngờ lại chiếm được thượng phong.

Càng đánh, Trầm Côn lại càng cảm thấy sự cường đại của mình.

Tỷ như chiêu thứ nhất, Lịch Cửu Tiêu từ phía sau đánh ra hai chiêu, hai cánh tay như hai con độc xà phóng đến trước mặt Trầm Côn.... Nếu là trước kia thì Trầm Côn không thể có khả năng nhìn thấu được chiêu thức quỷ dị như vậy, nhưng sau khi phát động Vũ Hồn thứ sáu, đầu óc hắn đột nhiên trở lên thông suốt.

Một chiêu này, có đến chín mươi ba phần trăm là hư chiêu.

Nếu mình xoay người lại bốn mươi bảy độ, sau đó lại lấy bảy mươi tám phần trăm khí lực đánh ra thì sẽ có ba mươi phần trăm là đánh trúng sống mũi của Lịch Cửu Tiêu, sáu mươi bảy phần trăm là trúng thân thể hắn, chỉ có ba phần trăm là thất thủ.

Như thế thì còn phải chờ gì nữa?

Hắn cũng không quản trong đầu tại sao lại đột nhiên có số liệu này, Trầm Côn liền dựa theo đó làm, sau đó... "Đông" một tiếng, một quyền của hắn liền đánh trúng sống mũi của Lịch Cửu Tiêu.

Đây chính là tinh vi tính toán của Mặc Ly, không những vừa dùng cho cơ quan chiến khí, lại có thể tính toán được chiêu thức của địch trong chiến đấu, sau đó tùy thời điểm chọn ra phương án đối phó tối ưu nhất.

Có năng lực tinh vi tính toán này, Trầm Côn như một cái máy tính, chỉ cần Lịch Cửu Tiêu nhấc chân hắn đã biết Lịch Cửu Tiêu muốn làm gì... thực lực của Lịch Cửu Tiêu mặc dù hơn Trầm Côn rất nhiều, nhưng đầu óc phản ứng của hắn quá chậm, ngay khi vừa ra chiêu thì Trầm Côn đã phong kín toàn bộ lộ tuyến của hắn.

Càng đánh về sau, Lịch Cửu Tiêu rõ ràng không hề tính toán, hoàn toàn ra chiêu theo bản năng.

Bản năng là gì? Không phải là phản xạ của thần kinh sao?

Ngay cả cơ thể người, Mặc Ly còn có thể chế tạo ra, vậy thì phản xạ thần kinh chả lẽ hắn lại không hiểu rõ sao? Tính toán một chút tốc độ phản ứng thần kinh, kết cấu cơ thể, Lịch Cửu Tiêu chưa kịp ra chiêu liền đã bị phát hiện.

Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.

Hơn nữa sí thiên song dực với tốc độ vô cùng nhanh, linh hồn Vương Kiêu không sợ chết, còn có con khỉ Bất Sắc đánh không chết kia, khiến cho Lịch Cửu Tiêu ở thế hạ phong.

- Các lão huynh!!

Một mặt vừa đánh, Trầm Côn mặt mày ủ ê hỏi:

- Chống lại Lịch Cửu Tiêu, tự bảo vệ mình thì không có vấn đề, nhưng cái chính là phòng ngự của Hắc Nguyên quá mạnh mẽ, mặc dù ta có thể đánh trúng được hắn nhưng lại không thể gây thương tổn đến hắn... Vậy nên làm sao bây giờ?

- Ngươi muốn giết Lịch Cửu Tiêu?

Mặc Ly cười nói.

- Đúng vậy.

- Đơn giản.

Mặc Ly nhanh chóng tính toán một chút.

- Bất sắc có Khuynh thế nhất đao, có thể chém giết tất cả đối thủ trên thế gian. Xác suất của khuynh thế nhất đao đại khái khoảng một phần vạn, ngươi lập tức để cho Bất Sắc biến thành đao, liên tục xuất ra mười vạn chiêu, khẳng định có thể đánh ra được khuynh thế nhất đao a.

Mười, mười vạn chiêu.

- %%$#$%.

Thế này không phải mệt chết bần tăng a.

Trầm Côn đương nhiên cũng sẽ không chọn cái biện pháp ngu ngốc này. Bất quá trong lòng hắn cũng rất cao hứng. Theo lý thuyết mà nói, hắn đã có thể hạ được cường địch như Lịch Cửu Tiêu này.

- Nếu như ngươi cảm thấy biện pháp này không tốt, thì lão thân vẫn còn một đề nghị khác:

Tâm nguyện nhiều năm đã được hoàn thành, Mặc Ly phi thường thoải mái.

- Ngươi đã là chủ nhân của lão thân, lão thân đương nhiên có thể nói hết toàn bộ bí mật về cơ quan chiến khí. Nếu mở ra tầng thứ ba của Đoạt Nhật Lâu, bên trong có một bộ cơ quan chiến khí, tên là ... Thiên thủ Độc Quan Âm.

- Sao!!

Đôi mắt ti hí của Trầm Côn sáng rực lên.

Khi xem vũ kịch, hắn đã từng nhìn qua uy lực của Thiên Thủ độc quan âm ngay cả là Hoàng Kim thánh nhân lão tổ tông, cái chiến khí khủng bố này cũng có thể xé thành từng mảnh nhỏ.

- Hảo, hảo, liền dùng Thiên thủ độc quan âm.

Trầm Côn hi hi ha ha phân phó nói:

- Vương lão huynh, Bất Sắc, giữ chân vị lão huynh này a, bần tăng phải đi lấy đại sát khí.

Lịch Cửu Tiêu tức đến mức xì khói.

Xem bộ dáng của tên tiểu tử này, một bên nói chuyện phiếm, một bên ngây ngô cười, lại còn có tâm tư nghiên cứu cái gì xác suất lý luận... đây là chiến đấu sinh tử, chứ không phải du lịch nghỉ phép a.

Không có biện pháp, sau khi có được Vũ Hồn thứ sáu, Trầm Côn chiến đấu liền vô cùng nhẹ nhàng như vậy.

Quay người lại, Trầm Côn vừa định bay đi Đoạt Nhật Lâu.

Đúng lúc này.

- Đầu lĩnh, cần gì phải phiền toái như vậy.

Từ sau lưng hắn truyền đến âm thanh sắc bén của lưỡi dao đâm vào ngực, khi Trầm Côn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một thanh trường kích từ sau ngực Lịch Cửu tiêu đâm ra, máu chảy đầm đìa. Mà Lịch Cửu Tiêu lúc này cúi đầu nhìn xuống ngực mình, ngay cả câu cảm thán còn chưa nói kịp, đã tuyệt khí mà chết.

Theo trường kích nhìn lại phía sau.

Yến Nan Quy một tay cầm trường kích, tay kia nâng hắc vụ, đang hướng về phía Trầm Côn cười khẽ.

- Bắc Đấu Diêu Quang, tham kiến đầu lĩnh.

$^^^%$$

Trầm Côn theo bản năng, sờ lê n cái túi trên đầu.

- Lão huynh, ta hóa trang thành cái bộ dáng này, ngươi còn có thể nhận ra ta sao?

Yến Nan Quy chỉ cười không đáp, hắn lại chỉ Bất Sắc ý nói:

- Ở Tân Nguyệt thành, ta đã gặp qua Bất Sắc, vừa nhìn thấy hắn, tự nhiên có thể đoán ra được thân phận Trầm Côn của ngươi.

Bị Yến Nan Quy nhĩn rõ thân phận, nhưng Trầm Côn cũng không tháo bao tải xuống... Hắc hắc, tiểu tử này đã đoán ra bản thân chính là Trầm Côn, nhưng nếu ta không tháo bao xuống thì hắn nhất định sẽ không đoán ra thân phận đỉnh đỉnh đại danh Trầm đại tế tửu.

Cứ giấu Yến Nan Quy một chút, mới có lợi.

- Được rồi, là ta.

Trầm Côn đưa hai tay mở ra.

- Vậy còn ngươi? Ngươi tới nơi này làm gì?

- Thuộc hạ đến để tranh đoạt Chân Long đế khí.

Yến Nan Quy bề ngoài biểu hiện phi thường cung kính, hoàn toàn không có thái độ chống đối.

- Nga, ngươi cũng muốn Chân Long đế khí.

Trầm Côn vê cằm:

- Là mệnh lệnh của chúa thượng sao?

- Không, chúa thượng không cần Chân Long đế khí, là thuộc hạ cho rằng Chân Long đế khí có thể trợ giúp cướp lấy giang sơn Đại Triệu, vì thế nên mới tiến đến.

- Uy uy uy, lão huynh nơi này không có người ngoài, ngươi không cần phải nói vòng vo a.

Trầm Côn vẫn còn chưa biết A Phúc đã được Chân Long chọn, hắn không thích ngữ khí của Yên Nan Quy, phất phất tay nói:

- Chân Long đế khí đã xuất hiện, ngươi đi mau lên, ta cũng đi đây... không có việc gì khồng cần quấy rầy ta.

- Tuân mệnh.

Yến Nan Quy cúi đầu. tiễn Trầm Côn rời đi.

Chờ Trầm Côn đi rồi, Yến Nan Quy khóe miệng bỗng nhiên hiện lên một tia cười lạnh.

- Ôn Hầu, mấy ngày không gặp, không ngờ Trầm Côn đã thăng cấp lên tử Nguyên.

- Ta mặc kệ hắn là cái cấp bậc gì.

Thanh âm của trường kích có vẻ rất nóng nảy

- Yến Nan Quy, ta hỏi ngươi, Trầm Côn bất quá chỉ là một cái Bắc Đấu Thiên Xu mất trí nhớ, tại sao ngươi lại tôn trọng hắn như vậy, vì sao lại cúi đầu chào hắn, bộ dáng của ngươi trông như một gã tay sai vậy?

- Bởi vì chúa thượng.

Yến Nan Quy thản nhiên nói:

- Chúa thượng tin tưởng, sớm muộn gì cũng có ngày Trầm Côn tìm được trí nhớ của mình, tìm về Kinh Hồng tam kiếm, chỉ cần chúa thượng đối với Trầm Côn không mất tín nhiệm, chúng ta nhất định phải tôn trọng Trầm Côn, đó là quy củ của tổ chức.

- Chó má...

- Tốt lắm, không cần chửi nữa, tin tưởng ta, sớm muộn gì cũng có một ngày, chúng ta sẽ dứt khoát giết chết Trầm Côn, lật đổ địa vị của Chúa Thượng, trở thành chúa tể thực sự của Cửu Châu tam giới.

Yến Nan Quy cười cười:

- Hiện tại... thu lại ánh mắt, Ôn Hầu, mục tiêu của chúng ta là Chân Long đế khí.

- Hừ.

Trường kích nặng nề hừ một tiếng:

- Nói đến Chân Long đế khi, ta càng khinh thường ngươi, Huyền Dận, Đông Ca, Dương Vô Mệnh, còn có chủ nhân của gã Bất Phụ Thiên Hạ kia, cũng đã xuất thủ, Yến Nan Quy ngươi vì sao còn ở nơi này? Ngươi muốn trơ mắt nhìn Chân Long đế khí bị người khác cướp đoạt sao?

- Ôn hầu a.

Nghe một chập mắng tới tấp, Yến Nan Quy tao nhã cười:

- Ngươi thật sự không chịu động não .... Ta hỏi ngươi, nếu ngươi ra tay có thể cướp được Chân Long đế khí nhưng sau đó đối mặt với Huyền Dận, Dương Vô Mệnh, Đông Ca, còn có chủ nhân của gã Bất Phụ Thiên Hạ, ngươi có thể nắm chắc mấy phần sẽ chạy thoát không?

- Ta...

Hắn thở gấp.

-Cùng lắm thì một trận tử chiến, bằng Phương Thiên Họa Kích ta, còn có thể bị bọn chúng lưu lại sao?

- Thật sao? Ngươi thực sự có loại tự tin này?

- Ta...

Âm thanh của trường kích dần dần nhỏ xuống, nói thẳng ra, Thiết Kích Ôn Hầu tuy rằng cường đại nhưng nếu đối mặt với bốn đối thủ đồng cấp, vậy có được mấy phần nắm chắc.

- Được rồi, ta thừa nhận.

Trường kích khẩu khí bớt hung hăng, tự giễu nói:

- Sống lâu như vậy, ta cũng hiểu được thắng thua... Đúng vậy, đối mặt với bốn đối thủ, đơn đả độc đấu, ta có thể trong vòng hai mươi chiêu hạ bất kỳ một người nào, nhưng một khi bọn hắn liên thủ lại, thì ta không có được ba thành thành công.

- Ha ha, Ôn Hầu cũng biết nhận thua sao.

Yến Nan Quy cất tiếng cười to, đột nhiên xoay chuyển lời nói:

- Bất quá, ta cho ngươi biết, luận về võ lực ngươi không có khả năng đánh thắng bốn đối thủ, nhưng luận về thực lực ngươi lại là mạnh nhất, cho dù là Bắc Đấu Thiên Xu, cho dù là Chúa thượng, tất cả đều không phải là đối thủ của ngươi.

- Vì sao?

- Bởi vì ngươi có ta, Yến Nan Quy. Ôn Hầu ngươi có thực lực, Yến Nan Quy ta có đầu óc, lấy Chân Long đế khí dễ như trở bàn tay.

Trên người Yến Nan Quy bỗng nhiên dâng lên một đoàn hắc vụ, bao phủ lấy người hắn.

Sau đó, trường kích đảo qua, chỉ về một ngõ vắng, thản nhiên nó;i

- Huyền Dận, ta đoán ngươi đang ở chỗ này, mau đem Chân Long đế khí giao ra đây.

Huyền Dận một tay chống cổ đao sứt mẻ, một tay cầm lấy nửa cái long vĩ, đang thất tha thất thểu đi về hướng này.

Mấy phút đồng hồ sau, nhìn bóng lưng Huyền Dận chật vật chạy trốn, Yến Nan Quy cúi người xuống.

Nửa cái long vĩ lúc này đã nằm trong tay hắn.

- Tiếp theo... Đông Ca chắc chắn sẽ truy kích Thiên Minh tàn quân, Hỏa Thiêu Đảo, hắn nhất định sẽ phải đi qua đó.

Lúc sau.

Đông Ca cầm hai cái long trảo, nhanh chóng bay qua một tiểu đảo tràn ngập hỏa diễm, Chân Long bị xé rách, hắn chiếm được hai cái long trảo, nhưng A Phúc cùng Nguyên Quân cũng đem theo đầu và hai cái long trảo khác chạy mất... vì Hoàng Kim Huyết Tộc, nhất định phải đem Chân Long đoạt lại.

Ngay cả thời gian cất long trảo hắn cũng không có, liều mạng truy kích. Còn đám Hoàng Kim tướng sĩ căn bản là không theo kịp hắn.

Bỗng nhiên, hắn thấy trong hắc vụ trên tiểu đảo có một thân ảnh mờ mờ, đang ở dưới một thần điện yên lặng cầu nguyện.

- Đông Ca, ngươi lẻ loi một mình, sau khi đại chiến cũng đã mỏi mệt không chịu nổi. Như vậy, nên sáng suốt một chút.

Thân ảnh ấy có tiếng cười phi thường tao nhã:

- Lưu lại Chân Long đế khí, ta để ngươi đi qua.

Một lát sau.

Đông Ca ngã xuống bờ biển, hơi thở mong manh.

Mà trên tay Yến Nan Quy đang cầm hai cái long trảo, nhìn hướng nam, trầm ngâm nói:

- Dương gia không có hứng thú với Chân Long đế khí, Chân Long đã bị xé rách, bọn hắn hẳn là muốn đem Chân Long phục hồi lại... Được rồi, Dương Vô Mệnh nhất định sẽ mang theo thân thể của Chân Long đi tới Thiên Niên Phong Bi của Dương gia.

- Thiên niên phong bi ở tại Nam Phương, như vậy... Xuất Vân Nam Thành.

Một lát sau đó.

Yến Nan Quy giấu mình trong hắc vụ, trường kích chỉ vào Dương Vô Mệnh.

- Ta không muốn là kẻ địch của Dương gia, cũng không dám đối đầu với Dương gia... Dương huynh, vì muốn làm sống lại Viêm Hoàng, ta khẩn cầu ngươi, hãy chọn ta làm Chân Long đế khí chủ nhân.

Sau đó, hắn để lộ ra mấy khối thân thể Chân Long vừa cướp đoạt được, tỏ rõ mình có thực lực để đánh thắng Dương Vô Mệnh, mạnh mẽ cướp đoạt Chân Long đế khí, cũng nói luôn mình là địch nhân của Hoàng Kim Huyết Tộc, nếu có được Chân Long đế khí, nhất định sẽ lật đổ Hoàng Kim Huyết Tộc, điều đó cũng phù hợp với lợi ích của Dương gia.

- Ngươi là Viêm Hoàng huyết mạch?

Dương Vô Mệnh nhìn chằm chằm Yến Nan Quy một hồi, cười cười:

- Nếu là Viêm Hoàng huyết mạch, lại có thể chiếm được gần hết hài cốt của Chân Long ... ta sẽ thành toàn cho ngươi. Dương gia cũng hi vọng Cửu Châu sẽ xuất hiện một Thánh chủ cường đại.

Nói xong, hắn đem hai cái long trảo ném cho Yến Nan Quy.

Hắc Long Hội

00 (32)::00 (32)::00 (32)::00 (32):



Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-405)