← Ch.330 | Ch.332 → |
Lần này Bắc Địa Vương chần chờ.
Trên đường ngẫu nhiên gặp một người lạ, chơi thân, bốc phét một chút lời đồn thú vị, đây đều có thể nhận, nhưng nếu là kết bạn cùng đi ...
Bắc Địa Vương có thể gánh vác sứ mệnh Trầm gia, có thể nào để một người lạ gia nhập đội ngũ?
"Kết bạn? Được thôi, Trầm Phương, chuẩn bị xe ngựa cho anh bạn này!"Bắc Địa Vương đang do dự chợt Triệu Lạc Trần bỗng nhiên vội vã nhận lời.
"Lạc Trần ..." Bắc Địa Vương lặng đi một chút, chính mình còn chưa mở lời, con gái thế nào lại nhận lời, nàng không phải là người lỗ mãng như vậy a!
Tiếp tục nhìn vẻ mặt Lạc Trần ... nàng đang ngơ ngác nhìn gã thanh niên kia, Bắc Địa Vương hơi giật mình, hơn ba năm, con nhóc này vẫn nhớ mãi Trầm Côn, hôm nay nhận lời, cũng là vì nhìn gã thanh niên kia rất giống Trầm Côn, nhìn thấy hắn liền nhớ lại Trầm Côn sao?
Thôi!
Đã già rồi mà vẫn không đành lòng nhìn con gái thất vọng!
"Nếu tiểu huynh đệ có hứng thú, tốt lắm, Trầm Phương, chuẩn bị xe cho hắn!" Bắc Địa Vương ha hả cười, tự mình giới thiệu:" Lão ca Triệu Húc, đầu lĩnh không chiến của Trầm gia, đội trưởng Tuyết Điêu kỵ sĩ đoàn, tiểu huynh đệ họ gì?"
"Ai u, lão huynh đã gia nhập Trầm gia sao?"
Thanh niên sờ sờ khuân mặt của mình cười mỉa nói:" Cái này ngại nói quá ... tiểu đệ, Trầm Côn!"
Sắc mặt Bắc Địa Vương lập tức trầm xuống, hắn vừa mới tự giới thiệu là chiến tướng của Trầm gia, thanh niên lập tức nói mình là gia chủ Trầm gia, chủ nhân Xích Tiêu thành, đây không phải nói thẳng vào mặt Bắc Địa Vương là nô tài của hắn sao?"
Gã Trầm Phương bên cạnh vừa chuẩn bị xe ngựa cho Trầm Côn đi tới cũng hừ một tiếng nói:" Tiểu tử, lợi dụng phải không? Trầm gia Xích Tiêu thành không phải là ngươi có thể đắc tội!".
"Lão huynh, ta thật sự tên là Trầm Côn a!"
Gã thanh niên ngồi chồm hỗm dưới đất, hai tay rút vào ống tay áo, vẻ mặt ủy khuất lại cười cười.
"Là trùng tên sao?"
Triệu Lạc Trần cười nói:" Trầm Côn tên này cũng rất bình thường, trước khi Trầm gia danh vang trên đại lục cũng có rất nhiều người họ Trầm đặt tên này a! Chỉ chẳng qua là vì kiêng dè tên hiệu của thành chủ nên bây giờ mới sửa lại tên!"
"Đúng, đúng ... là trùng tên!"
Gã thanh niên cười hì hì liên tục gật đầu.
Kiêng nể? Bần tăng vĩ đại đến mức nào mà mọi người phải đổi tên để kiêng dè sao?
Xem ra mấy năm nay Trầm gia phát triển không tồi a ...
Trầm côn này đương nhiên là chân chính Trầm Côn, nhưng khi gặp lại nhau trực tiếp ... Bắc Địa Vương trước kia là thân vương Đại Triệu cao cao bên trên gặp mặt cũng khó, mà giờ lưu lạc làm gia tướng Trầm gia, điều này, làm cho Trầm Côn sao có thể mở miệng nhận quen biết nhau?
Chẳng lẽ nói thẳng, lão huynh, đúng vậy, ta chính là ông chủ ngươi, lại đây quỳ bái đi sao?
Về mặt tình cảm sao có thể làm vậy được a!
Trầm Côn dứt khoát bịa cho mình một thân phận giả là chú tạo sư, hôm nay tới đô thành mới của Thiên Minh để tìm việc làm, cũng muốn nhân cơ hội tiếp xúc một chút anh hùng đại lục.
Người thanh niên với thân phận như vậy trên Cửu Châu hàng năm đều xuất hiện mấy chục nghìn người, Bắc Địa Vương cũng không nghi ngờ, hô to một tiếng giục xe ngựa chạy vào Thu Diệp thành ...
Ngồi cạnh hiên xe ngựa Trầm Côn cười híp mắt nhìn thủ đô Thiên Minh đang không ngừng phát triển khẽ cười một tiếng...
Cuối cùng đã trở lại rồi!
Ngẫm lại mấy năm qua, thật đúng là ...
Ba năm trước tại Phù Đồ Tháp, Trầm Côn bị Dương Vô Mệnh đánh đến bay sạch vũ hồn, hồn phủ vỡ vụn, cả thân thể cũng thành một đống thịt vụn ...
Còn may là trước khi chết, Thủy nhi đúng lúc phát động thuộc tính Linh hồn phục sinh, Thủy nhi hy sinh đổi lấy Trầm Côn một lần nữa linh hồn sống lại!
Chỉ là linh hồn Trầm Côn còn chưa đủ, thân thể của hắn cũng hủy diệt rồi, linh hồn hắn căn bản không có cách nào trở lại thân thể của mình. Đúng lúc này, Nguyên Quân xuất hiện, mang thi thể của Trầm Côn đi.
Nguyên quân có được khả năng khai thông linh hồn, nàng nói:" Ngươi không muốn đi Dương gia, vậy cùng ta rời đi, ta có thể tái tạo thân hình lại cho ngươi, bồi dưỡng ngươi ba năm để ngươi đủ khả năng khiêu chiến Dương gia!"
"Ngươi?" Trầm Côn bĩu môi.
Hắn vừa mới bị Dương Vô Mệnh đánh chết, trong lòng hận không thể một mồi lửa đốt sạch Dương gia, mà thân phận của Nguyên quân là gì? Dương Vô Mệnh gọi nàng là dì, chính cô ta cũng thừa nhận như vậy, nàng là con gái nuôi của Dương lão thái quân, có thể coi là một nữ tướng của Dương gia!
Đi theo ngươi thì có khác gì đi theo Dương gia?
Mang oán hận trong lòng nên Trầm Côn nhìn cũng không nhìn Nguyên Quân, xoay người liền bay đi.
Ngay cả thi thể của mình cũng không cần!
Ba năm qua, Trầm Côn cũng không ở cùng với Nguyên Quân, cũng không biết là Y Y đã mang Bất sắc đến Vân La tiên phủ, càng không biết tung tích của sáu vũ hồn của mình.
Bay lung tung bên ngoài mấy chục ngày, Trầm Côn không những không tìm được vũ hồn nào của mình mà còn gặp được đầu trâu mặt ngựa của địa phủ.
Đầu trâu mặt ngựa ngạc nhiên nhìn Trầm Côn:" Thái tử gia, tình huống của ngươi thật là quái a ... Không phải là cô hồn dã quỷ nhưng cũng không phải là người sống.."
"Nhìn cái rắm, không biết linh hồn trọng sinh sao?" Trầm Côn trợn mắt quát:" Tìm ta làm gì? Thân thể ta đi vắng, có thể sống lại linh hồn, không coi là cô hồn dã quỷ, không thể tiến vào Địa phủ luân hồi!"
"Dạ, dạ. Thái tử gia, ngài là đệ tử bồ tát, thái tử gia, ngài muốn luân hồi chúng ta cũng không dám để ngài tiến vào a ..." Đầu trâu mặt ngựa liên tục gật đầu:" Chúng ta chỉ là muốn hỏi một câu, ngài có thân thể hay không, có cần theo chúng ta tới Địa phủ, cầu bồ tát lão nhân gia giúp một chút không ..."
"Đi gặp sư phụ?"
Trầm côn trong lòng chợt động, bằng khả năng của sư phụ, cho hắn một thân thể mới chỉ là chuyện nhấc tay, chỉ có điều.
Chính là được đưa tới tu luyện Hồn Kinh, Hồn Kinh chưa đại thành đã thất bại lăn tới gặp sư phụ, chuyện này làm sao chịu nổi a!
Hồn Kinh!
Ôi chao?
Suy nghĩ Trầm Côn chợt lóe, đột nhiên nhớ tới đệ ngũ trọng Hồn Kinh!
Đệ ngũ trọng, điều khiển lực lượng vũ hồn!
Bần tăng là không có thân thể nhưng vũ hồn vẫn tồn tại a ...Bên trong con chim máy mà Đoạt Nhật Lâu biến thành không phải còn có một con người máy do Mặc Ly chính tay chế tạo ra sao?
Thời điểm gặp mặt nhau lần đầu, Mặc Ly chính là sử dụng khối thân hình này a!
Nghĩ đến đây, Trầm Côn cũng không quản đầu trâu mặt ngựa, trực tiếp bay đến Đoạt Nhật Lâu. Trước khi tới Phù Đồ Tháp, hắn đem Đoạt Nhật Lâu biến thành máy đào đất, giấu ở dưới đống hoang tàn của Trầm gia, chỉ tìm một vòng, rất nhanh liền thấy được cỗ máy mang vẻ ngoài là một tiểu cô nương, liền phụ thân lên.
Một năm kế tiếp, Trầm Côn còn thực sự làm quen với thân hình một tiểu cô nương ... càng bi thảm chính là Mặc Ly đem khối thân thể này làm quá chân thực, Trầm Côn dùng thân hình này ... kể lại có lẽ biến chất thành người xấu mất a!
Còn may là trong Đoạt Nhật Lâu có bí tịch cơ quan thuật mà Mặc Ly lưu lại. Dùng tròn một năm thời gian, Trầm Côn mới nắm vững được bản bí tịch này, sau đó dùng cơ quan thuật tạo cho mình một thân thể mới. Đây là thân hình mà Trầm Côn dùng hiện tại.
So với thân hình trước đây của hắn, thân cao, cân nặng, thể chất đều không khác gì mấy, có điều dù sao cũng là một lần nữa tạo ra, vẻ mặt vẫn có chút khác nhau, nhất là cặp mắt híp kia, bị Trầm Côn cố tình mở to ra gấp mấy lần, đều sắp vượt qua cực hạn của con người!
Sau khi nhập vào cơ thể mới của mình, lần đầu tiên trong vòng một năm Trầm Côn mới đi ra khỏi Đoạt Nhật Lâu nhìn ánh mắt trời, trong lòng hắn có chút hoan hỉ, phấn chấn, ngây ngất.
Linh hồn đổi khác, thân hình cũng đổi khác, bần tăng ... cùng Cửu Châu Trầm Côn không còn gì liên hệ nữa rồi!
Đúng vậy, sau khi thay đổi thân hình Trầm Côn chẳng khác nào đã từ bỏ toàn bộ Cửu Châu Trầm Côn, không còn chút nào liên quan.
Trong nửa năm tiếp theo, Trầm Côn phát động hệ thống dò xét của Đoạt Nhật Lâu, tìm mấy chỗ phong thủy Long mạch, lén lút tu luyện.
Có kinh nghiệm nên chỉ trong nửa năm, hắn liền khôi phục Tử Nguyên Vũ tông hạ đoạn, Hồn Kinh cũng tu luyện tới tầng thứ sáu, đương nhiên Trầm Côn cũng không có tuyển vũ hồn mới, hắn tin rằng vũ hồn của mình sẽ trở về, sáu viên Xá Lợi trong U Minh hồn phủ vẫn cho phép hắn nhận được sáu vũ hồn như trước!
Sớm muộn những thứ mất đi bần tăng sẽ tự tay cầm lại, bay đi thì bần tăng sẽ tự mình tìm về! Thực lực đã khôi phục, U Minh hồn phủ cũng chữa trị xong, Trầm Côn vốn định đi thăm vài người bạn ... Có điều lúc định đi thì hắn lại do dự.
Ước hẹn ba năm chỉ còn có hai, chính hắn còn chưa giết chết Hoàng kim thần tộc, còn chưa trở thành Vũ Hoàng truyền thuyết, có mặt mũi nào đi gặp Dương Vô Tuyệt, có mặt mũi nào đi cầu hôn với A La?
Liều mạng!
Không có vũ hồn cũng không sao, bần tăng còn có đầu óc, còn có tay chân, cũng không tin trong vòng một năm không thể thăng cấp thành Vũ Hoàng!
Có điều là làm thế nào để thăng cấp.
Dương Vô Mệnh từng nói, thực lực đột nhiên tăng mạnh là nhờ hàn băng vạn năm cùng dung nham nơi tâm trái đất, hai tầng kích thích cực nóng cùng cực lạnh.
Trầm Trọng có thể chịu được cực độ băng hàn cùng nóng bức, bần tăng không thể sao?
Nghĩ tới đó, Trầm Côn điều khiển Đoạt Thiên Lâu bay đến Bắc Cực, Đoạt Thiên Lâu biến thành cỗ máy đào đất, chui xuống mặt băng Bắc Cực, tiến nhập chỗ sâu nhất của Bắc Băng Dương... Năm đó Trầm Trọng cũng tu luyện ở đây, trên tảng đá ở đáy biển còn lưu lại dấu tay chân của Trẩm Trọng.
Nếu ở đây tu luyện bần tăng tối đa cũng chỉ bằng Trầm Trọng.
Nếu vậy ...!
Tiếp tục đi xuống!
Làm một người địa cầu, Trầm Côn biết rất rõ, Bắc cực mặc dù là một trong những nơi lạnh nhất trên thế giới, nhưng chỉ cần chui vào tâm trái đất, sẽ đụng đến tầng dung nham nóng chảy!
Một đường chui xuống đất, rốt cục ở chỗ không biết sâu bao nhiêu, Trầm Côn tìm tới điểm lạnh vô cùng, nơi giao điểm với cực nóng của tâm trái đất!
Trên thế giới nơi nóng nhất và cũng là nơi lạnh nhất!
Băng cùng lửa, Trầm Côn ở một năm, dày vò một năm, tu luyện một năm, ba trăm sáu mươi lăm ngày!
Trăm ngày đầu tiên hắn thăng cấp tới Hắc Nguyên Vũ tông đỉnh phong!
Ngày thứ hai trăm, hắn nghĩ tới, các vũ hồn thường xuyên nhắc tới Vũ tông luân hồi, nói là một loại đường tắt, hoàn thành Vũ tông luân hồi là có thể tấn cấp thành Vũ Hoàng!
Vì thế ngày tiếp theo, hắn tán đi toàn bộ linh khí của mình, hoàn thành xong bước đầu tiên của Vũ tông luân hồi, sau đó bắt đầu tu luyện lại từ đầu ... từ Bạch Nguyên một lần nữa bắt đầu, Hoàng Nguyên, Lục Nguyên, Hồng Nguyên, Lam Nguyên, Tử Nguyên, khi hắn trở lại Hắc Nguyên Vũ tông đỉnh phong, hoàn thành lần thứ hai Vũ Tông luân hồi đột nhiên cảm giác U Minh hồn phủ của hắn chấn động một cái!
Cúi đầu nhìn lại, Trầm Côn thế nhưng nhìn thấy được ba hồn bảy vía của mình! Nhất là bảy vía, lại tỏa ra bảy thứ hào quang, trắng, vàng, lục, hồng, lam, tím đen, đối ứng với bảy trọng cảnh giới của Vũ hồn!
Trầm Côn chợt hiểu rõ, cảnh giới vũ tông chính là tu luyện thân thể, mà lực lượng cao cấp hơn là tu luyện hồn phách!
Đối với Trầm Côn đã nắm giữ Hồn Kinh mà nói, tu luyện hồn phách khó khăn sao?
Hắc Long Hội
- 200::200::200::200::200:
← Ch. 330 | Ch. 332 → |