Vay nóng Homecredit

Truyện:Vũ Vương - Chương 090

Vũ Vương
Trọn bộ 795 chương
Chương 090: Ẩn Khiếu ​
0.00
(0 votes)


Chương (1-795)

Siêu sale Lazada


- Tốc độ thật nhanh, hắn tu luyện thật sự là 'Lôi Cực Âm Cương'?

Mộ Thanh Thành xem ra trợn mắt há hốc mồm. Ngay đến cả là hắn thì khi hấp thu một khối Tử Tinh Thạch đều cần tốn hao nửa canh giờ, thế nhưng Mộ Hàn ngược lại, hai khối Tử Tinh Thạch cùng thêm vào mà đều chỉ dùng khoảng một phần mười canh giờ. Tốc độ đúng là hơn mười lần so với tu sĩ Bách Khiếu Cảnh, thật sự là không có thiên lý!

Chẳng lẽ lần này tại Tàng Phong Các hắn đã chọn lựa một loại công pháp trung phẩm phi thường lợi hại?

Mộ Thanh Thành biết chuyện Mộ Hàn đi vào Tàng Phong Các. Hắn cũng từng đi vào đó một lần, những công pháp trung phẩm này ở trên lầu hai Tàng Phong Các thì hắn cũng có chỗ hiểu rõ. Chính là mặc cho vắt hết óc, hắn đều không nghĩ ra có loại công pháp nào có thể làm cho tốc độ hấp thu "Tử Tinh nguyên khí" của người ta đạt tới tình trạng như thế.

Hỗn đản này chỉ cần mấy chục ngày liền từ phế vật biến thành tu sĩ Yên Hà Cảnh. Rốt cuộc hắn che giấu bí mật gì đây?

Mộ Thanh Thành ánh mắt lóe ra, chợt nghe được một tràng tiếng cười tràn đầy niềm vui bất ngờ từ trong hang động phía sau Mộ Hàn truyền ra:

- Đào được rồi, ha ha, đào được rồi!

Mộ Thanh Thành nhảy vài bước lại đây. Hắn vừa nhìn thăm dò, liền thấy Mộ Thiết Đường đang quỳ trên mặt đất, trong tay nắm khối Tử Tinh Thạch. Đám mây tím đẹp mắt kích thích ánh mắt, Mộ Thanh Thành trong lòng hung hăng bắt đầu co giật. Hôm nay Mộ Thiết Đường đã khai quật được đến ba miếng Tử Tinh Thạch, thế nhưng hắn thì vẫn không có thu hoạch được một khối nào.

Sạt sạt! Hắn dùng sức đâm thuổng sắt vào vách đá hai cái, nhưng lại quên kích phát Đạo Văn bên trong thuổng sắt, khiến cho Đạo Khí thấp phẩm này lại xuất hiện ra rất nhiều lổ hổng, chọc tức cho Mộ Thanh Thành đến nổi trận lôi đình. Từ trong khóe mắt hắn lại thoáng nhìn Mộ Hàn đang thay đổi hai khối Tử Tinh Thạch mà không khỏi càng là ghen ghét dữ dội.

Thời gian từng li từng tí trôi đi, Mộ Thiết Đường không mất bao lâu thời gian, lại thu hoạch ở trong hang động thêm một khối Tử Tinh Thạch. Khiến cho Mộ Thanh Thành càng không có lòng dạ nào để khai quật. Hắn hung tợn nhìn đống phế thạch hình cái đĩa tròn bên người Mộ Hàn đang từ từ tăng nhiều. Sáu khối! Mười khối! Mười sáu khối! Hai mươi khối...

- Khối thứ hai mươi lăm!

Sau khi vứt bỏ một khối Tử Tinh Thạch cuối cùng đã bị hút lấy sạch sẽ, Mộ Hàn liền mở mắt, trên mặt đều chỉ thấy nụ cười vừa lòng. Hấp thu "Tử Tinh nguyên khí"trong hai mươi lăm tảng đá, ít nhất so sánh phải hơn mười ngày tu luyện của hắn. Chả mấy chốc, chân khí trong cơ thể hắn có thể ngưng tụ lại đến cực hạn.

- Ngày mai nhiều nhất lại hấp thu 'Tử Tinh nguyên khí' trong hai mươi khối Tử Tinh Thạch, liền có thể đạt tới Yên Hà Cảnh đỉnh cao!

Mộ Hàn vươn vai đứng lên, chỉ thấy thân hình cao lớn của Mộ Thiết Đường đang chui ra từ trong hang động. Bụi bặm bám đầy trên khuôn mặt không che dấu được chút nào vẻ kích động.

- Tinh Hàn sư đệ, ta là được thơm lây từ ngươi. Trong một canh giờ liền đào được hai khối Tử Tinh Thạch.

Mộ Thiết Đường mừng rỡ đến không thể ngậm miệng lại nổi.

Tính thêm cả hai khối này, hôm nay hắn đã khai quật được bốn khối Tử Tinh Thạch, được cho là không tồi. Trong nửa tháng hắn phải nộp lên một trăm khối, thông thường mà nói, nhiệm vụ này là không có khả năng hoàn thành đúng hạn đã định. Cho nên, thời gian hắn bị phạt tuy là nửa tháng, nhưng trên thực tế ít nhất cũng phải đi đào quặng một tháng.

- Đây là kết quả chính mình cố gắng của Thiết Đường sư huynh. Ta muốn đi ra ngoài, huynh...

- Tinh Hàn sư đệ, ta cũng cùng đi ra với ngươi. Hiện ở bên ngoài sợ là trời đã sắp tối đen. Nếu không phải đang bị trừng phạt, ta cũng không muốn ở lại chỗ nàymột khắc nào... Thanh Thành sư đệ, ngươi không cùng đi ra?

Nói xong lời cuối cùng, ánh mắt của Mộ Thiết Đường nhìn về phía Mộ Thanh Thành ở bên cạnh.

- Ngươi đi trước, ta lại đào một hồi.

Mộ Thanh Thành bĩu môi, huy động cánh tay, chiếc thuổng sắt uể oải đang khua lên trên thạch bích. Nhưng liền ngay cả một chút bụi đá phấn cũng không thể cạo xuống.

- Tốt lắm, chúng ta đi ra ngoài trước.

Mộ Thiết Đường cũng không còn lưu ý, chỉ gọi Mộ Hàn một tiếng rồi liền vội lộc cộc đi ra ngoài Tinh Vân động. Mộ Hàn lại nhẹ nhàng đi theo. Khi đi ra khỏi mỏ quặng rộng rãi này thì khóe mắt lại nửa cố tình nửa vô ý liếc nhìn Mộ Thanh Thành, khóe môi hiện lên một nụ cười cổ quái.

Lắng tai nghe ngóng một hồi lâu, cho đến khi tiếng bước chân trong hang động hoàn toàn biến mất, Mộ Thanh Thành vừa rồi vẫn còn đứng yên lập tức tựa như ăn phải thuốc kích thích nhảy dựng lên. Nhanh như chớp lọt vào trong hang động sâu hai thước kia, tức thì huy động thuổng sắt. Tiếng sạt sạt ồn ào không ngừng bên tai.

Tuy nhiên, còn không đến nửa phần khắc, liền mơ hồ có tiếng bước chân vang lên ở trong thông đạo, hơn nữa càng ngày càng gần.

Tiếng bước chân của Mộ Hàn?

Mộ Thanh Thành bị dọa cho hoảng sợ, vội vội vàng vàng cấp tốc bỏ chạy quay về chỗ cũ, hắn bày ra một tư thế tu luyện, lại không cẩn thận khiến cho quá nhiều cái nóng trà trộn vào trong Tâm Cung.

- A

Hét thảm một tiếng, Mộ Thanh Thành tựa như bị lửa đốt đít tức thì liền vọt lên mấy thước cao. Một hồi rất lâu, loại cảm giác nóng bỏng này mới hơi hơi lắng xuống.

Mộ Thanh Thành như trút được gánh nặng mà thở phào nhẹ nhõm. Hắn lại lắng nghe, phát hiện tiếng bước chân kia lại đã biến mất. Chẳng lẽ mới rồi chỉ là ảo giác? Mộ Thanh Thành tu luyện chỉ chốc lát, khôi phục lại một chút chân khí, lại lần nữa chạy vào trong hang động để bắt đầu khai quật. Có điều là không đến một hồi, tiếng bước chân quen thuộc kia lại vang lên...

Cứ bị lặp lại nhiều lần như vậy, Mộ Thanh Thành bị gây sức ép đến cực kỳ mệt mỏi. Mặc dù là kẻ ngu, cũng biết chính mình là bị người ta trêu chọc!

- Mộ Hàn, ta kháo tổ tông nhà ngươi!

Mộ Thanh Thành đang bị lâm vào trạng thái kích động khác thường. Sau khi hét lớn một tiếng liền đặt mông ngồi dưới đất, hắn bắt đầu thở dốc từng ngụm từng ngụm, sắc mặt hung ác dị thường

- Lão Tử phải đi vào hang động để đào, ngươi có thể làm gì được ta bây giờ?

Mộ Thanh Thành nỗ lực đứng dậy, nhưng còn chưa tiến vào hang động liền cảm giác trời đất ngả nghiêng, hắn ngã thẳng xuống.

Một lát sau, bóng dáng Mộ Hàn lại lộ ra ở trong thông đạo. Hắn nhìn qua Mộ Thanh Thành đã ngã xuống đất, trên mặt hiện lên nụ cười gằn rồi chợt lại biến mất lần nữa.

Ban đêm, có hai tin tức thông qua miệng của Mộ Thiết Đường mà lưu truyền rất nhanh giữa các đệ tử của viện Duệ Phong.

Mộ Hàn lần đầu tiến vào Tinh Vân động, đào ra Tử Tinh Thạch có số lượng nhiều hơn hai mươi lăm khối. Thần tốc như thế cơ hồ làm cho con ngươi của mọi người đều phải trợn ngược hết cả lên. Mộ Tinh Vũ càng là tại chỗ ở của mình hung hăng trút ra một trận cơn tức tối, khiến cả gian phòng trở thành một đống hỗn độn không chịu nổi.

*****

Tin tức thứ hai chính là về Mộ Thanh Thành, tên không may này đào quặng tại Tinh Vân động trong thời gian quá dài nên chống đỡ hết nổi mà hôn mê, bị hỏa độc xâm nhập toàn thân. May là được Lục trưởng lão phát hiện, lúc này mới nhặt trở về một cái mạng nhỏ, thế nhưng Tâm Cung đã phải chịu thương tổn nặng, tối thiểu phải tu dưỡng nửa năm mới có khả năng khỏi hẳn.

Thân là người khởi xướng, Mộ Hàn không có bị hai tin tức này làm ảnh hưởng chút nào.

Sau khi nghỉ ngơi một đêm, hôm sau trời còn chưa sáng thì Mộ Hàn liền đã sớm tiến vào Tinh Vân động. Hắn lại tiếp tục bận rộn trong hang động do chính mình khai quật hôm qua.

Hôm nay sau khi tu luyện hằng ngày kết thúc, ở chỗ sâu trong Tinh Vân động dĩ vãng vốn là nơi trước cửa có thể giăng lưới bắt chim đột nhiên xuất hiện ra từng đạo từng đạo bóng dáng. Không đến nửa canh giờ, số đệ tử của viện Duệ Phong tụ tập ở trong mỏ quặng này đạt hơn hai mươi người. Tiếng khai quật sạt sạt vang lên liên tiếp, thế nhưng cơ hồ mỗi người đều thỉnh thoảng liếc mắt nhìn về chỗ hang động Mộ Hàn đang đào...

Hang động kia càng đào càng sâu, cơ hồ mỗi cách hơn một hai khắc liền có một đám bụi tim tím quăng ra từ bên trong động, rồi rơi chuẩn xác tại cửa hang động.

Nhìn thấy Tử Tinh Thạch kia càng tụ càng nhiều, những đệ tử của viện Duệ Phong này vốn là ôm tâm trạng nghi ngờ chất vấn khi đến đây quan sát cũng khó có thể duy trì bình tĩnh được nữa. Sự kinh ngạc trên mặt vẻ càng lúc càng đậm đặc. Người khác một ngày có thể đào được bốn năm khối đã phi thường khá rồi, nhưng mới trôi qua được non nửa ngày mà Mộ Hàn liền đã đào ra mười khối Tử Tinh Thạch.

Nhất là Mộ Hàn lại không sợ hãi cái nóng ở trong mỏ quặng này chút nào, tốc độ khai quật nhanh đến kinh người, phảng phất chân khí trong cơ thể liền cứ việc dùng vĩnh viễn không hết. Ngoại trừ những lúc phải vận chuyển đá vụn ra khỏi hang động nhỏ, trên cơ bản liền không thấy hắn dừng tay. Có đến hàng chục đệ tử của viện Duệ Phong cùng làm thì so ra cũng vẫn đều kém hắn.

- Xì xào xì xào...

- Cái tên Mộ Tinh Hàn này chẳng lẽ ăn xuân dược sao, làm thế nào lại đào quặng đến mức dũng mãnh phi thường như vậy?

- Một ngày hơn hai mươi khối Tử Tinh Thạch, nếu là cứ để cho hắn đào trên vài năm, chẳng phải là muốn giàu nứt đố đổ vách.

- Trong động nóng bức thế này, ngay cả cao thủ Không Cốc Cảnh như Viện Thủ vậy đều phải cẩn thận đối phó. Nhưng Mộ Tinh Hàn lại vẫn đều không thèm để ý một chút nào. Có ai biết lúc ở trong Tàng Phong Các thì hắn chọn lựa loại công pháp võ đạo trung phẩm gì đây?

- Hỏi một chút Mộ Thanh Thành chẳng phải sẽ biết ngay sao. Sau khi khảo nghiệm Tuyển Phong kết thúc, ở trong viện Duệ Phong chúng ta tựa như chỉ có hắn đích thực đã giao đấu với Mộ Tinh Hàn.

- Xì xào xì xào...

Mọi người lúc đầu vẫn còn chỉ là âm thầm oán thầm. Thế nhưng cùng với số lượng đệ tử của viện Duệ Phong tiến vào chỗ sâu trong mỏ quặng càng ngày càng nhiều, nên họ cũng là không nhịn được nữa mà bắt đầu thì thầm nói nhỏ. Thậm chí ngay cả Lục trưởng lão Mộ Phi Tiên trấn thủ ngoài động cũng đều đi đến. Bà đứng yên một bên yên lặng chú ý nhất cử nhất động của Mộ Hàn.

Mỏ quặng mạch khoáng này đã được phát hiện mấy chục năm tới nay, vẫn còn chưa từng có người đào Tử Tinh Thạch như Mộ Hàn vậy. Các đệ tử khác của viện Duệ Phong vừa vào mỏ quặng liền không ngừng kêu khổ, Mộ Hàn thì lại dường như làm không biết chán.

Trong bất tri bất giác, số lượng Tử Tinh Thạch xếp đống bên ngoài hang động nhỏ mà hắn đào đã đạt tới hai mươi.

Dưới những ánh mắt nhìn kỹ, Mộ Hàn đi ra khỏi hang động, trực tiếp ngồi xuống tại cửa hang động. Hắn cầm hai khối Tử Tinh Thạch vào tay, chân khí trong chớp mắt liền bao bọc lấy chúng.

Mọi người tự nhiên biết Mộ Hàn là đang hấp thu "Tử Tinh nguyên khí" bên trong Tử Tinh Thạch.

Chỉ có điều là, chả mấy chốc bọn họ liền thấy bắt đầu khiếp sợ với tốc độ của Mộ Hàn. Lúc tối hôm qua khi nghe thấy Mộ Thiết Đường tán dương đối với Mộ Hàn thì bọn họ còn có hơi không quá tin tưởng, lúc này đúng là không thể không tin. Ngắn ngủi chỉ trong một giờ, bên người Mộ Hàn liền xuất ra hai mươi khối phế thạch.

Tử Tinh Thạch bị hấp thu hầu như không còn, thế nhưng Mộ Hàn lại cũng không hề đình chỉ tu luyện.

Trong mơ hồ, mọi người phát hiện trước ngực Mộ Hàn hình như có một con chuột nhỏ đang đào bới, đúng là khiến cho quần áo bị đội lên đến cao cao mà hở ra. Một cỗ khí tức thịnh nộ điên cuồng lấy Mộ Hàn làm trung tâm đang kích động lan ra về hướng bốn phía. Đồng thời, còn có tiếng sấm sét ầm ĩ kịch liệt bùng phát dữ dội trong cơ thể Mộ Hàn, những âm thanh lúc trầm lúc bổng cao thấp nối tiếp nhau.

Trong số đệ tử của viện Duệ Phong, có không ít người đã là tu sĩ cấp cao hơn Bách Khiếu Cảnh. Sau khi nhìn thấy màn tình cảnh này, chỉ là hơi hơi ngây người sửng sốt, tức thì liền đã hiểu được.

- Xì xào xì xào...

- Mộ Tinh Hàn đúng là đang đột phá vào Bách Khiếu Cảnh!

- Tám mạch Kỳ Kinh, mười hai mạch Chính Kinh, hai mươi con kinh mạch cùng sở hữu một trăm Ẩn Khiếu. Mỗi con kinh mạch đều nối thông với năm Ẩn Khiếu. Đây là hắn đang đột phá vào Ẩn Khiếu ở trong Thiên mạch.

- Thế này cũng quá nhanh đi, hắn mới đạt tới Yên Hà Cảnh còn không được vài ngày a!

- Xì xào xì xào...

Giữa các đệ tử của viện Duệ Phong vang lên những trận la lớn giật mình, Lục trưởng lão Mộ Phi Tiên một mực lẳng lặng chú ý đến hắn lúc này cũng không nhịn được mà có vẻ mặt lộ ra xúc động.

Tốc độ tu luyện thế này của Mộ Hàn thật sự quá nhanh!

Từ lúc nhờ "Như Ý Kim Đan" để bắt đầu đột phá đến Yên Hà Cảnh, thời gian đến bây giờ cũng mới bảy tám ngày mà thôi. Không ngờ lại bắt đầu đột phá vào Bách Khiếu Cảnh.

Một khi Mộ Hàn đả thông Thiên mạch liên tiếp năm cái Ẩn Khiếu, vậy thì hắn liền xem như tu sĩ Bách Khiếu Cảnh.

Đương nhiên, khơi thông năm cái Ẩn Khiếu đã là tu sĩ Bách Khiếu Cảnh. Mà dẫu khơi thông năm mươi cái Ẩn Khiếu thì cũng là như vậy. Nhưng mà chỉ có hoàn toàn khơi thông một trăm Ẩn Khiếu cùng hai mươi con kinh mạch nối liền với chúng thì mới có thể đạt tới cảnh giới đại thành cấp bậc Bách Khiếu Cảnh. Cho đến lúc đó, tùy thời đều có thể đột phá đến Võ Cảnh Thất Trọng Ngọc Xu Cảnh.

- Mọi người cho tới nay đều khinh thường Mộ Hàn này, xem ra hắn thực sự là thiên tài võ đạo thiên tư xuất chúng nhất từ trước tới nay của Mộ gia chúng ta...

Mộ Phi Tiên thì thầm nói nhỏ trong miệng, bà vẫn chưa có thói quen gọi ba chữ "Mộ Tinh Hàn" này. Nhìn thần sắc trang nghiêm của Mộ Hàn, sau một lúc lâu Mộ Phi Tiên lại mở miệng than nhẹ vài câu mà gần như không thể nghe thấy

- Mười năm vừa qua hắn đã nhận hết ghẻ lạnh, Mộ gia sợ là rất khó lưu được hắn.

*****

Mộ Phi Tiên rất rõ ràng tính cách của Mộ Thanh Sơn, Mộ Thanh Sơn về già mới có con gái, lão yêu như báu vật trân bảo. Còn Mộ Chiêu Nghi có thiên tư võ đạo cực kỳ xuất chúng, cũng khiến cho Mộ Thanh Sơn thậm chí cả Mộ gia đều đặt vào nàng quá nhiều kỳ vọng.

Để giúp cho nàng Hóa Võ Nhập Đạo, Thái Thượng trưởng lão và Mộ Thanh Sơn thậm chí vẫn còn hao hết tâm tư tìm kiếm cho nàng công pháp võ đạo cao phẩm hàng đầu cực kỳ lợi hại. Công pháp này được sáng chế chuyên để cho thiếu nữ, sau khi tu luyện nó thì trước lúc đột phá đến Đạo Cảnh nhất định phải bảo trì Nguyên Âm Chi Khí, cũng là phải bảo trì tấm thân hoàn bích.

Có điều là, cũng không một ai nghĩ Mộ Chiêu Nghi sau khi du ngoạn lần đó lại mang thai trở về, cũng chính là vô duyên cùng Đạo Cảnh.

Như vậy, bao nhiêu kỳ vọng của Mộ Thanh Sơn thậm chí tất cả tộc nhân đều thất bại. Yêu sâu, hận nặng. Với tính cách hung dữ của Mộ Thanh Sơn, việc không có tung một chưởng giết chết Mộ Chiêu Nghi đã là phi thường hiếm có. Về phần sau này, sau khi Mộ Chiêu Nghi chết lão lại đón Mộ Hàn quay về Mộ gia, cũng chỉ là bởi vì nhất thời trong lòng sinh ra sự thương hại.

Bởi vì Mộ Thanh Sơn xem ra, Mộ Hàn chỉ là nghiệt chủng không nên ra đời mới phải thì làm sao có thể dành cho hắn nửa phần yêu thương.

Trước kia, Mộ Phi Tiên biết được tình cảnh của Mộ Hàn thì vẫn còn cũng không thèm để ý. Thế nhưng hiện tại bà lại mơ hồ có loại trực giác, Mộ gia có lẽ sẽ bởi vì vài năm rẻ rúng này đối với Mộ Hàn rồi sau đó hối không kịp.

- Hắn sắp đột phá đệ nhất Ẩn Khiếu!

Phút chốc, một tiếng hô nhỏ đã làm Mộ Phi Tiên thức tỉnh lại. Ngước mắt vừa nhìn, lại thấy ở giữa ngực và xương quai xanh Mộ Hàn có một chỗ phồng lên nhỏ càng lúc càng to lớn càng cao, giống như muốn chọc thủng làm nứt lớp da ở nơi đó.

Loại hiện tượng quái dị này kỳ thật là do chân khí hội tụ để đánh sâu vào Ẩn Khiếu mà tạo thành. Chỉ cần Ẩn Khiếu được đả thông là có thể lại khôi phục nguyên trạng.

- Bốp!

Giống như quả khí cầu sau khi bị thổi phồng to đến mức tận cùng liền đột nhiên vỡ ra, lúc này từ trước ngực phát ra tiếng nổ vỡ giòn tan làm ngực Mộ Hàn khuếch tán nở ra. Chỗ phồng căng nhỏ kia sau khi rung động kịch liệt một hồi tức thì lại bị xẹp xuống ngay trong khoảnh khắc. Ngay sau đó, khí tức trào ra từ trong cơ thể Mộ Hàn lại đột nhiên tăng lên một nấc.

- Thật nhanh! Cái Ẩn Khiếu thứ nhất đã được đả thông nhanh như vậy.

- Ẩn Khiếu thứ nhất đã được đột phá, kế tiếp là đến Ẩn Khiếu ở mọi nơi rồi sẽ như trăng đến rằm trăng tròn.

- Lúc ở Yên Hà Cảnh thì có thể chiến thắng tu sĩ Bách Khiếu Cảnh. Chờ hắn đến Bách Khiếu Cảnh, chẳng phải là có được thực lực chiến thắng tu sĩ Ngọc Xu Cảnh.

- Xôn xao xôn xao...

Vào lúc mọi người còn đang thì thào bàn tán thì trước ngực Mộ Hàn quả nhiên có một khối lồi ra nhô lên cao cao. Nghe thấy được âm thanh bàn tán chung quanh, sắc mặt Mộ Tinh Vũ đứng ở trong đám người cũng là khó coi tới cực điểm. Hắn phát hiện khi người khác đang nói đến thực lực của Mộ Hàn thì luôn nửa cố tình nửa vô ý liếc mắt về hướng chính mình.

- Tu sĩ Bách Khiếu Cảnh chỉ mới đột phá năm cái Ẩn Khiếu mà cũng muốn chiến thắng ta?

Mộ Tinh Vũ độc ác cắn răng một cái, nắm chặt nắm đấm rồi bước nhanh đi ra khỏi mỏ quặng.

- Bốp! Bốp! Bốp! Bốp!

Sau khi Mộ Tinh Vũ rời đi mấy phần khắc canh giờ, trong cơ thể Mộ Hàn đúng là liên tiếp rõ ràng nghe thấy vang lên bốn tiếng giòn tan.

Bốn tiếng nổ vang này liền đại biểu cho Ẩn Khiếu ở bốn chỗ được đả thông. Nếu tính thêm cả Ẩn Khiếu vừa rồi nữa thì Mộ Hàn đúng là trong vòng thời gian cực kì ngắn ngủi đã dốc sức làm thêm một lèo đả thông năm đại Ẩn Khiếu nối liền cùng với Thiên mạch.

- Bách Khiếu Cảnh...

Sau khi lớp da thịt đã bị nứt ra hoàn toàn bình phục trở lại, cảm thụ được trong cơ thể có luồng chân khí mạnh mẽ ít nhất gấp đôi cùng với lại có "Tử Hư Thần Cung" lớn mạnh hơn, tâm tư Mộ Hàn hơi có chút chập chùng. Bách Khiếu, Bách Khiếu... Hiện tại mới khơi thông được năm cái Ẩn Khiếu, kể ra thì cũng có thể xem như tu sĩ Bách Khiếu Cảnh. Thế nhưng so cùng cảnh giới Bách Khiếu đại thành thì thật sự còn kém rất xa.

Nhưng mà Mộ Hàn cũng tịnh không nóng vội. Vào giữa tháng ba, sau khi hắn vừa mới từ một người địa cầu bình thường biến thành thiếu niên Mộ gia ở Thái Huyền Thiên Vực này, hắn chưa từng nghĩ tới chỉ dùng thời gian ngắn ngủi áng chừng khoảng hai tháng liền cũng từ gia hỏa không thể tu luyện công pháp võ đạo mà trưởng thành đến mức là tu sĩ Bách Khiếu Cảnh hiện nay.

- Có được 'Tử Ngọc Sinh Yên Quyết' và 'Tử Hư Thần Cung', chính mình mới có thể khai quật Tử Tinh Thạch rất nhanh tại bên trong Tinh Vân động. Chỉ cần có được đủ 'Tử Tinh nguyên khí', nói không chừng chỉ sau hai mươi ngày là chính mình có thể đả thông một trăm Ẩn Khiếu trong cơ thể, đột phá vào Võ Cảnh Thất Trọng Ngọc Xu Cảnh.

Trong tâm niệm, Mộ Hàn mở mắt, lại thấy từng đạo ánh mắt đang nhìn chăm chú vào chính mình mà không khỏi có hơi nhíu mày. Chính mình đâu phải là con khỉ trong vườn bách thú để cho người ta ngắm nhìn xem xét. Chỉ có điều là Tinh Vân động này không thuộc về hắn, nên hắn cũng không có khả năng đuổi đi tất cả những đệ tử của viện Duệ Phong này.

Nhắm mắt làm ngơ, Mộ Hàn quay người tiến vào hang động, tiếp tục huy động thuổng sắt, tiếng đào sàn sạt vang lên không dứt bên tai, tốc độ dường như lại nhanh hơn vài phần.

Đại khái sau một phần mười canh giờ, lại bắt đầu có Tử Tinh Thạch bay ra từ bên trong động.

Sau khi liên tiếp ngạc nhiên và rung động, đệ tử viện Tuyển Phong đứng vây xem ở bên ngoài rốt cục tê dại. Dần dần, bắt đầu có một hai người không chịu nổi nhiệt độ cao này ở bên trong mỏ quặng mà bắt đầu bỏ trốn. Theo thời gian trôi qua, số người rời đi càng ngày càng nhiều, không được nửa canh giờ, chung quanh liền trở nên hoàn toàn vắng lạnh.

Ở chỗ sâu trong mỏ quặng rộng rãi, trừ Mộ Hàn và Mộ Thiết Đường ra liền chỉ còn Mộ Phi Tiên.

- Mộ Hàn, hiện tại ngươi dùng Tử Tinh Thạch như thế nào để tu luyện đều không sao, nhưng mà cần phải lưu lại một trăm bốn mươi khối Tử Tinh Thạch để giao nộp đầy đủ trước ngày thứ hai mươi mốt.

Mộ Phi Tiên nhìn vào chỗ sâu trong hang động rồi đột nhiên lên tiếng hẹ nhàng nhắc nhở.

Khai quật được đủ Tử Tinh Thạch mà không nộp lên theo mức đã được quy định thì vĩnh viễn hủy bỏ tư cách được vào Tinh Vân động đào quặng. Quy củ này bà ta cũng càng không đổi được.

- Đa tạ trưởng lão.

Mộ Hàn biết Mộ Phi Tiên đây là có thiện ý nhắc nhở. Hắn dừng động tác trên tay lại rồi xoay người mà cảm kích đáp. Mộ Phi Tiên có hơi gật đầu, liền xoay người rời đi.

Mộ Hàn lại lần nữa cắm đầu chăm chú vào trong việc đào quặng.

Thời gian mỗi một ngày trôi qua, Mộ Hàn không sai biệt lắm đã dành tất cả thời gian ban ngày đều ngâm mình ở chỗ sâu trong Tinh Vân động. Hắn bận rộn hết ngày này qua ngày khác


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-795)