← Ch.130 | Ch.132 → |
Mộ gia ở thành Liệt Sơn thu thập ngàn năm, mà công pháp võ đạo trên trung phẩm tính toàn bộ vào cũng mới có mấy chục loại. Nhưng mới chỉ một chỗ này chính là ba nghìn loại, Vô Cực Thiên Tông quả nhiên không hổ là tồn tại bá chủ ở trong Thái Huyền Thiên Vực.
Mộ Hàn lén lút hít một hơi thật dài, cố gắng kiềm chế xuống sự kích động trong lòng. Đảo mắt vừa nhìn, lại thấy đám người Kỷ Vũ Lộ ở bên cạnh so với chính mình càng là kinh ngạc không thể tả. Ai nấy đều trợn mắt há hốc mồm mà xem xét những pho võ bia đen nhánh trôi nổi không trung, dường như hận không thể lập tức liền lọt vào trong rừng bia đối diện đó.
- Mộ Hàn, hai loại công pháp cao phẩm. Kỷ Vũ Lộ, bốn người các ngươi một loại công pháp cao phẩm, một loại công pháp thấp phẩm, hiện tại liền đi chọn lựa đi.
Thủy Tâm Nguyệt giống như cũng biết năm người giờ phút này trong lòng sốt ruột, nên cũng không nói thêm nữa. Chỉ là thản nhiên dặn dò thêm một câu
- Hãy nhớ kỹ, võ bia màu đen là công pháp trung phẩm, võ bia màu trắng là công pháp cao phẩm. Nhớ lấy không thể nảy lòng tham, rồi làm ra những chuyện vi phạm qui củ của Vô Cực Thiên Tông chúng ta.
- Vâng!
Năm người khom người lên tiếng trả lời, lần lượt như tên rời cung mà tiến vào trong phiến không gian lập bởi rừng võ bia kia.
Trên mỗi khối ngọc bia màu đen ngoại trừ Đạo Văn dày đặc ra thì vẫn còn rồng bay phượng múa khắc tên của công pháp cùng với đặc điểm. Mộ Hàn xuyên qua không gian giữa rừng bia, ánh mắt lướt qua một lượt trên ngọc bia.
- Lục Giáp Chân Kinh, Thượng Linh Ngọc Đồ, Cửu Dương Kiếm Khí...
Tất cả những loại này đều là công pháp võ đạo trung phẩm!
Bóng dáng Mộ Hàn không hề dừng lại chút nào, có dọc theo võ bia mà bay ngược hai bên. Một lượng lớn tên của công pháp khiến cho hắn nhìn thấy mà hoa hết cả mắt. Đi qua gần mười chủng loại công pháp, tốc độ của Mộ Hàn rốt cục đã phải chậm lại. Những pho võ bia hiện ra ở trước mắt hắn đã biến thành màu trắng, nhưng mà Đạo Văn trên thân bia lại vẫn như là muôn vàn đạo vệt đen.
Chăm chú ngước mắt vừa nhìn một lượt, khóe mắt Mộ Hàn liền không nhịn được mà bắt đầu có hơi giật dồn dập.
Trong rừng bia màu trắng đang trôi nổi trong không trung này ít nhất có mấy trăm khối. Điều đó liền có ý nghĩa số công pháp võ đạo cao phẩm mà Vô Cực Thiên Tông cất giữ đạt nhiều hơn mấy trăm chủng loại.
Phi Quang Kiếm Pháp!
Thái Vi Pháp Giám!
Tạo Hóa Tâm Kinh...
Chỉ nhìn những chữ viết trên vài khối võ bia màu trắng là Mộ Hàn liền thấy hơi hơi đau đầu. Những công pháp võ đạo cao phẩm này, uy lực đều phi thường kinh người. Cứ nhìn thấy mỗi một loại, trong lòng hắn lại bắt đầu ngo ngoe thèm muốn. Nếu như một mực nhìn tiếp như vậy, chỉ sợ xem xong tất cả võ bia màu trắng rồi đều không kìm lòng nổi!
Ánh mắt đảo qua khắp nơi một lượt các võ bia chung quanh, đầu óc Mộ Hàn chuyển động rất nhanh.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!
Bỗng dưng, một tràng tiếng nổ đì đùng đã đánh thức Mộ Hàn tỉnh lại. Hắn vội vàng ngước mắt nhìn lại.
Ở cách mấy chục thước trong không trung, Kỷ Vũ Lộ đang đặt một tay trên võ bia. Trông thấy rõ những tia chớp đen bùng nổ lóe ra từ trong Đạo Văn, trong thời gian ngắn liền tô cho khối võ bia trắng ngà kia trở thành giống như bị rưới mực nước vậy. Ngay sau đó, một tia chớp đen to bằng ngón cái từ bên trong võ bia bắn ra mạnh mẽ mà nhập vào mi âm của Kỷ Vũ Lộ.
Nàng đã chọn xong công pháp cao phẩm cho mình nhanh như vậy sao?
Mộ Hàn có hơi kinh ngạc, nhưng mà trong chớp mắt liền đã thoải mái. Kỷ Vũ Lộ trước đây là đệ tử ký danh của Vô Cực Thiên Tông, ngây người bên trong thành Vô Cực đã mấy năm. Đối với việc chính mình muốn dạng công pháp võ đạo nào, phỏng đoán trong lòng sớm đã có tính toán. Hiện nay ở bí cảnh, cứ trực tiếp tìm ra được võ bia phù hợp là xong việc.
Ở trong ý niệm, Mộ Hàn nhìn khối võ bia có những tia sáng đen nhấp nháy ở phía xa xa, trong mắt đột nhiên hiện lên một tia sáng chỉ dẫn.
Ở nơi này mỗi khối võ bia đều là một món Đạo Khí trung phẩm, muốn in dấu công pháp võ đạo vào bên trong võ bia đồng thời phải để sao cho bất kì lúc nào khi có yêu cầu bị chân khí kích động ra, khi đó nhất định phải làm cho công pháp cùng Đạo Văn hoàn toàn dung nhập vào nhau.
Công pháp bên trong võ bia mỗi một lần bị kích động, thì tính đặc biệt của Đạo Văn ẩn chứa công pháp sẽ càng gia tăng một phần.
Các võ bia ở nơi này không biết tồn tại đã bao nhiêu năm, nhất định là mỗi chủng loại công pháp đều bị đệ tử Vô Cực Thiên Tông tu luyện qua nhiều lần. Nếu mà có thể cảm ứng một phen Văn Phổ của mỗi khối bia đá, là có thể bản thân cảm nhận được sự kỳ diệu của loại công pháp này. Điều đó nếu đem so sánh với việc chỉ nhìn văn tự giới thiệu trên võ bia thì tốt hơn nhiều lắm.
Quan trọng nhất là, dùng phương pháp như vậy thì có khả năng tìm được công pháp thích hợp nhất cho chính mình.
Nghĩ đến đây, Mộ Hàn lập tức cảm thấy hưng phấn. Việc cảm ứng Văn Phổ trong mấy trăm tấm bia đá, rồi tiếp thu Văn Phổ bên trong với tình huống không kích động võ bia. Điều này đối tu sĩ Vũ Hóa Cảnh thông thường mà nói, cơ hồ là không có khả năng hoàn thành nhiệm vụ. Nhưng mà đối với Mộ Hàn mà nói, khó khăn thế này lại không tính là lớn.
Chỉ hơi hơi kìm nén sự vui sướng trong lòng, Mộ Hàn liền quay trở lại này những phiến bên rìa rừng bia trắng ngà ngà này, ánh mắt không thể chờ đợi được nhìn về hướng khối võ bia trắng ngà thứ nhất.
Huyễn Hải Tâm Chú!
Đó là tên trên võ bia của loại công pháp cao phẩm này.
Cơ hồ là chỉ trong chớp mắt, Mộ Hàn đã hoàn toàn loại trừ tạp niệm, rồi sau đó tâm thần đắm chìm vào trong Đạo Văn đen nhánh dày đặc phức tạp ở trên pho võ bia trước mặt kia. Chỉ qua thời gian mấy giây ngắn ngủi, Văn Phổ từ những Đạo Văn này đan vào mà thành liền hiện lên rõ ràng ở trong đầu hắn.
Tâm thần theo Đạo Văn uốn lượn quanh co khúc khuỷu ở trong Văn Phổ cứ thế mà đi về phía trước. Chẳng mất bao lâu thời gian, Mộ Hàn đã phán đoán ra có ba trăm hai mươi đường hoa văn tô điểm để tạo thành bản Văn Phổ này.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!
Ý nghĩ của Mộ Hàn khẽ nhúc nhích, tất cả đường hoa văn tô điểm liền đã sáng lên.
Ngay trong khoảnh khắc sau đó, Văn Phổ kia dường như đã biến thành một đám khí tức xanh lam, như sóng biển bắt đầu chuyển động kịch liệt.
Ở trong đầu Mộ Hàn nổi lên những cơn sóng động trời mãnh liệt mênh mông. Cỗ khí thế hào hùng kia đúng là đánh thẳng vào sâu trong tâm linh người ta. Ở dưới con sóng lớn đánh sâu vào, giống như ngay cả tâm thần người ta đều có thể hoàn toàn sụp đổ.
- Vút!
Chỉ qua mấy giây, Mộ Hàn liền khe khẽ thở phào một hơi rồi đã tỉnh hồn lại. Ở trong lòng không tự chủ được mà trào dâng một tia thán phục, 'Huyễn Hải Tâm Chú' này quả nhiên không giống bình thường.
*****
Nó có thể trực tiếp phát động công kích đối với tâm thần kẻ địch. Nếu mà sử dụng pháp lực thi triển loại công pháp này, tuyệt đối uy lực sẽ tăng gấp bội.
Cảnh tượng vừa rồi chỉ là Mộ Hàn lợi dụng Văn Phổ của võ bia để bắt chước mô phỏng lại trong đầu. Nhưng tính đặc biệt của công pháp lại cũng được thi triển ra phi thường tinh tường.
Đáng tiếc, Huyễn Hải Tâm Chú này cùng chính mình có vẻ hơi không thích hợp.
Sau khi cảm ứng xong tính đặc biệt của Văn Phổ ẩn chứa công pháp, Mộ Hàn liền hiểu rõ ràng. Tu sĩ thích hợp nhất để tu luyện Huyễn Hải Tâm Chú hẳn là Đạo Văn Sư có được thủy pháp lực.
Khe khẽ lắc đầu, Mộ Hàn đi về hướng đến khối võ bia thứ hai...
Phía nam thành Vô Cực, ở trong một đình viện đoạn cuối phía tây con đường Hoàng Cực đại đạo, Cung Hạo mặc một bộ bạch y, lẳng lặng chắp tay đứng thẳng trước chiếc bàn đá, không biết đang suy nghĩ cái gì.
- Sư huynh.
Không được bao lâu, một bòng người đã vội vã đẩy cửa mà vào. Cũng là một thiếu niên tuấn tú trẻ tuổi, chỉ khoảng mười bảy mười tám tuổi. Hắn cung kính nói
- Tình huống của Mộ Hàn kia thì sư đệ ta đã thăm dò rõ ràng.
- Mấy tháng trước, Tiêu sư tỷ tiếp nhận nhiệm vụ đi tới Hắc Ma Điện ở Việt Quốc để gia cố phong ấn đã bị lung lay. Bởi vì cần người tương trợ, liền nhờ hoàng thất Việt Quốc và chín gia tộc còn lại hỗ trợ, rồi đưa ra ba suất đệ tử Hoàng Cực làm thù lao. Mộ gia của Mộ Hàn đã tranh đoạt được tín vật Hải Loa của Tiêu sư tỷ. Nhưng mà sau này ở trong Hắc Ma Điện, Mộ Hàn kia cùng Mộ gia đã trở mặt thành thù, đoạt tín vật vào trong tay, đồng thời giết chết tộc trưởng Mộ gia cùng nhiều người.
- Quả đúng là nhân vật có lòng dạ độc ác.
Cung Hạo mỉm cười.
- Sư huynh, Mộ Hàn kia bởi vì Tâm Cung cực kì nhỏ bé, cho đến giữa tháng ba năm nay mới bắt đầu tu luyện võ đạo. Tính cho đầy đủ, hắn từ Ngoại Tráng Cảnh tu luyện tới Vũ Hóa Cảnh mà tổng cộng thời gian còn không đến một năm. Hơn nữa, Tâm Cung của hắn có lẽ trưởng thành loại Hình Tâm Cung này.
Trên mặt thiếu niên kia cũng là có chút không thể tưởng tượng nổi.
- A?
Cung Hạo cả kinh, lập tức có hơi kinh ngạc
- Vân Đàn, mấy tin tức này, ngươi làm thế nào mà thăm dò ra được?
Thiếu niên có tên là Vân Đàn kia vội vàng nói:
- Sư huynh, đầu tiên là đệ đi tìm bảo vệ Phạm Cường ở Đăng Đường Điện. Từ trong miệng hắn đã tìm được hai người khác dựa vào tín vật của Tiêu sư tỷ mà trực tiếp trở thành đệ tử Hoàng Cực. Hai người bọn họ đối với tình huống của Mộ Hàn thì phi thường quen thuộc, cho nên đệ mới có thể biết được rõ ràng như vậy.
- Không tồi. Vân Đàn, chuyện này ngươi xử lý rất khá. Từ ngày mai trở đi, ngươi liền theo ta đến 'Thiên Long viện' tu luyện.
Cung Hạo gật đầu, mở miệng khen ngợi.
- Đa tạ sư huynh!
Vân Đàn kịch động đến giọng nói cũng có hơi phát run.
Hắn là đệ tử Hoàng Cực của Vô Cực Thiên Tông, nửa năm trước được Cung Hạo thu nhận làm Cực Đồ, có điều là lại được chỉ điểm cực ít. Lúc trước hắn đã có hơi nản chí thất vọng rồi, không nghĩ tới hôm nay Cung Hạo lại tìm đến rồi sai khiến hắn đi thăm dò tu sĩ tên là Mộ Hàn kia. Hắn biết điều này rất có thể là một cơ hội, vì vậy hao hết tâm tư để moi móc rõ ràng tình huống của Mộ Hàn. Cũng không dự đoán Cung Hạo lại trực tiếp gọi hắn đi tới Thiên Long viện, đó là biến hắn thành tâm phúc để bồi dưỡng.
Sau một lúc, Vân Đàn có hiếu kì hơn một chút bèn hỏi:
- Mộ Hàn kia chỉ là dựa vào tín vật của Tiêu sư tỷ mới được tấn chức đệ tử Hoàng Cực, vì sao sư huynh lại chú ý như vậy đối với hắn?
- Hắn đích thật là mượn lực từ tín vật của Tố Ảnh sư muội, nhưng cũng tham gia khảo hạch Thiên Tâm Kiều. Ngươi có biết hắn đã dùng mất bao nhiêu thời gian?
Không đợi Vân Đàn đáp lại, Cung Hạo đã cười nói
- Không được nửa khắc canh giờ!
Vân Đàn không hít thở nổi, nhất thời á khẩu không trả lời được. Không đến nửa khắc canh giờ liền qua được Thiên Tâm Kiều, điều này có phần rất dọa người rồi. Hiện nay trong số tất cả đệ tử Vô Cực Thiên Tông, có thể làm được loại tình trạng này thì cũng chỉ có ít ỏi mấy vị đệ tử Thiên Cực như Tiêu Tố Ảnh và Cung Hạo. Mộ Hàn lại không hề kém bọn họ chút nào!
- Vân Đàn, ngươi đi tìm hai người kia đến đây.
Cung Hạo đột nhiên xua xua tay.
- Vâng, sư huynh, đệ phải đi đây.
Sau khi Vân Đàn đã tỉnh hồn lại, cũng bất chấp khiếp sợ, vội vàng nhanh như chớp ra khỏi đình viện.
- Hình Tâm Cung trưởng thành... chỉ trong thời gian mấy tháng liền từ Ngoại Tráng Cảnh đến Vũ Hóa Cảnh... Tâm Cung này của Mộ Hàn nhất định không phải giống như người thường, chẳng lẽ là...
Cung Hạo trong miệng thì thầm nói nhỏ. Một lát sau đôi mắt đang híp lại kia đột nhiên mở to, trong mắt lộ ra một sự khiếp sợ
- Hẳn là không có khả năng đi? Đáng tiếc Mộ Hàn này đã bị Tố Ảnh sư muội chọn rồi. Nếu mà thu nhận hắn làm Cực Đồ, liền càng có thể dễ dàng hơn dò xét ra bí ẩn Tâm Cung của hắn.
- Đừng chứ, chỉ mong là ta đã đoán sai...
Trong những âm thanh hầu như không thể nghe thấy, ánh mắt của Cung Hạo đột nhiên toát ra một chút cảm giác lạnh buốt
- Nếu thật sự là như vậy, vận may của Tố Ảnh sư muội có phần cũng thật hơi tốt quá một chút... Chỉ cần có một lần vận may như vậy là có thể phá bỏ sự cân bằng giữa những đệ tử Thiên Cực chúng ta. Tuyệt đối không thể cho phép nó xuất hiện!!.
Ở chỗ sâu trong Bí cảnh, bóng dáng Mộ Hàn không ngừng di chuyển qua lại giữa các võ bia. Đặc tính Văn Phổ của một vài pho ẩn chứa công pháp võ đạo đang hiện lên ở trong đầu hắn.
Trong bất tri bất giác, số võ bia bị Mộ Hàn loại trừ đã vượt qua một trăm.
Lạc Lôi Đao Pháp?
Mộ Hàn lại dừng bước trước một pho võ bia. Chỉ đưa mắt nhìn qua tên của công pháp võ đạo, hắn liền bắt chước làm theo. Chỉ qua mấy giây, Văn Phổ kia cứ như thế hiển hiện ra trong đầu hắn.
Bốn trăm đường hoa văn tô điểm!
Trong lòng Mộ Hàn chấn động, hắn ở trong Võ Bi Bí Cảnh này đã cảm ứng hơn một trăm bản Văn Phổ, đã sớm tìm ra một chút quy luật. Tựa hồ công pháp võ đạo có uy lực càng lớn thì Văn Phổ dùng để làm vật dẫn sẽ có số lượng đường hoa văn tô điểm cũng càng nhiều. Bốn trăm đường hoa văn tô điểm, đó đã là con số cao nhất mà trước mắt Mộ Hàn phát hiện ra.
Sau khi trong bụng Mộ Hàn hiểu rõ Văn Phổ kia, hắn chỉ thúc dục ý niệm. Vậy là Văn Phổ kia đã hóa thành một thanh Cự Đao dài mấy thước. Hắn chỉ vừa bổ ra một đao về phía trước, liền có những Lôi Âm điếc tai kích động ra từ trong đao phong cuồn cuộn. Phảng phất như thể tất cả sấm sét Lôi Đình trong thiên địa đều hội tụ ở bên trong Cự Đao.
Những lưỡi nhọn sắc bén của Lôi đao bắn ra, dường như đánh đâu thắng đó.
← Ch. 130 | Ch. 132 → |