Truyện ngôn tình hay

Truyện:Vũ Vương - Chương 133

Vũ Vương
Trọn bộ 795 chương
Chương 133: Bình Địa Phong Lôi ​
0.00
(0 votes)


Chương (1-795)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Một hai năm, đến những món ăn ngon lành cũng đều phải nguội lạnh mà hỏng đi!

Một hồi lâu sau đó, Mộ Hàn mới có chút bất đắc dĩ thở dài một hơi. Hắn tùy ý đảo mắt qua tên của công pháp ở trên hai khối võ bia cuối cùng, liền thu hồi ánh mắt rồi nhằm về hướng lối vào mà lướt đi, không còn hứng thú để đi cảm ứng hai bản Văn Phổ kia nữa. Có điều việc đã đến nước này, hối hận cũng là vô dụng, Mộ Hàn cũng chỉ có thể tự an ủi chính mình ở trong lòng, nếu mà có thể điều động dòng nhiệt nóng bỏng ẩn chứa trong Diệu Long Chân Hỏa, có lẽ có khả năng trước tiên tu luyện Bạo Viêm Liên Châu Tiễn cũng không chừng.

Đến khi Mộ Hàn đầy vẻ ủ rũ đi ra khỏi rừng bia, xuất hiện ở đối diện với Thủy Tâm Nguyệt liền phát hiện ánh mắt của nàng có chút quái dị, khóe môi có hơi mấp máy tựa hồ như đang cố gắng kìm nén sự vui vẻ ở trong lòng.

Nghĩ lại, Mộ Hàn liền đoán được có thể nàng biết vừa rồi mình mới làm chuyện thật sự là gọi khóc không ra nước mắt. Cũng may hắn còn chưa nghĩ tới hành động của chính mình ở trong Võ Bi Bí Cảnh lại có thể giấu diếm được vị trưởng lão thực lực sâu không lường được này. Bên trong phiến không gian này, bất cứ động tĩnh nào đều không tránh khỏi cảm ứng của nàng.

Hơi khom người vái chào Thủy Tâm Nguyệt, Mộ Hàn cũng liền ngồi xuống. Hắn ở một bên vừa chờ đợi đám người Kỷ Vũ Lộ, vừa tìm hiểu Lạc Lôi Đao Pháp, cho nên liền nhanh chóng đã trở lại bình tĩnh hoà nhã!.

Sau khi rời khỏi Võ Bi Bí Cảnh, đi ra Đăng Đường Điện thì bên trong thành Vô Cực đã là màn đêm sâu lắng.

Tuy nói sự nghi hoặc trong lòng so sánh với lúc vừa tới thành Vô Cực thì lại nặng thêm một phần, nhưng điều này không ảnh hưởng được chút nào tới tâm tình của Mộ Hàn, bước chân hắn trở nên nhẹ nhàng hơn.

Mới vừa thu hoạch được hai loại công pháp cao phẩm ở trong bí cảnh. Bạo Viêm Liên Châu Tiễn tạm thời vẫn còn chưa tu luyện được, nhưng Lạc Lôi Đao Pháp lại lập tức có thể bắt đầu.

Trong đầu hiện lên những chiêu thức đao pháp kia, Mộ Hàn không nhịn được mà bắt đầu có vẻ như hơi không thể chờ đợi thêm nữa.

- Sư huynh!

Bỗng dưng, phía sau có một âm thanh trong vắt truyền tới.

Mộ Hàn theo bản năng dừng bước chân rồi hắn quay đầu mà nhìn lại. Chỉ thấy Kỷ Vũ Lộ cùng bốn tên đệ tử Hoàng Cực mới tấn chức đang bước nhanh đuổi theo lại đây. Trên mặt đều là tràn đầy sự mừng rỡ khó có thể ức chế. Xem ra ở bên trong Võ Bi Bí Cảnh bọn họ đều đã tìm được hai chủng loại công pháp võ đạo mà chính mình phi thường vừa ý.

Tiếng gọi " sư huynh " vừa rồi kia, hẳn chính là thốt ra từ trong miệng Kỷ Vũ Lộ.

- Sư huynh? Đó là đang gọi chính mình sao?

Mộ Hàn có hơi không quá xác định chắc chắn.

- Mộ Hàn sư huynh, xin hãy chờ một chút.

Kỷ Vũ Lộ mở miệng lần nữa, âm thanh du dương lại bật thốt lên.

- Bốn vị bằng hữu, có gì chỉ giáo?

Mộ Hàn rốt cục đã xác định, nhưng hắn cũng có chút nghi hoặc nhìn lướt qua bốn người đang nhanh chóng đi tới trước mặt mình. Trừ Kỷ Vũ Lộ ra, tên tuổi của ba người khác thì Mộ Hàn cũng đã biết. Nhân vật có vóc người cao nhất tên là Lăng Nghị, người mặc áo bào màu xanh lam chính là Hạng Thần, người thứ ba thì gọi là Ôn Siêu, tuổi tác đem ra so sánh với Mộ Hàn thì đều lớn hơn không ít.

- Mộ Hàn sư huynh rất khách khí, sau này trực tiếp bảo sư đệ, sư muội chúng ta là được.

Lăng Nghị cười nói, thấy Mộ Hàn tựa hồ có chút không giải thích được, nên hắn lại vội nói

- Ở trong Vô Cực Thiên Tông chúng ta, bất luận tuổi tác, đều là ai tấn chức trước thì lớn hơn. Trong số cùng một lượng lớn đệ tử Hoàng Cực mới tấn chức, chính là ai đi trước qua 'Thiên Tâm Kiều' là lớn hơn. Ở trên Thiên Tâm Kiều thời gian hao phí của huynh ít hơn rất nhiều so với chúng ta, tự nhiên là sư huynh của chúng ta.

Ba người Kỷ Vũ Lộ và Hạng Thần, Ôn Siêu cũng là liên tục gật đầu. Bọn họ đã ngây người mấy năm tại thành Vô Cực, lâu ngày đã được rèn luyện nhiều nên cũng không bởi vì phải gọi Mộ Hàn mới được mười lăm làm sư huynh mà cảm thấy không được tự nhiên.

Nghe vậy, Mộ Hàn cũng không chối từ nữa, hắn cười nói:

- Đúng rồi, Kỷ sư muội, còn có ba vị sư đệ. Các ngươi gọi lại, chính là có chuyện gì?

- Chỉ là muốn hỏi một chút xem tiếp theo Mộ Hàn sư huynh có tính toán gì không?

Kỷ Vũ Lộ cũng không quanh co lòng vòng, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề mà bắt đầu hỏi.

- Tính toán?

Mộ Hàn hơi giật mình, đột nhiên nhớ ra Hồng Hoàn đã từng nói qua những lời này. Hắn không khỏi chấn động trong lòng, vì vậy liền nói

- Ta chuẩn bị đi 'Vực Giới Sát Tràng '

Nghe Mộ Hàn nói những lời này, sắc mặt bốn người đối diện lập tức lộ ra vẻ vui mừng.

Kỷ Vũ Lộ cười dài nói:

- Chúng ta cũng tính toán đi 'Vực Giới Sát Tràng', sau ba ngày liền lên đường. Mộ Hàn sư huynh có thể nguyện đồng hành cùng chúng ta được chăng?

Sau khi nói xong, cả bốn người Kỷ Vũ Lộ, Lăng Nghị, Hạng Thần và Ôn Siêu cũng có chút chờ mong nhìn Mộ Hàn. Mộ Hàn qua được Thiên Tâm Kiều trong thời gian cực kỳ ngắn ngủi, tương lai tiềm lực vô hạn. Nói không chừng sau vài năm chính là đệ tử Thiên Cực, hiện tại có thể lập quan hệ tốt cùng với hắn, tự nhiên là có ích vô hại.

- Cũng tốt.

Nếu bọn họ chủ động bày tỏ thiện chí thì Mộ Hàn cũng không tiện cự tuyệt. Hơn nữa hắn từng nghe Hồng Hoàn nói qua, bên trong Vực Giới Sát Tràng kia vô cùng khó khăn nguy hiểm. Có thêm vài người đồng hành cũng có thể lẫn trong lúc đó có thể giúp đỡ lẫn nhau. Vì vậy, từ trong cân nhắc suy nghĩ, Mộ Hàn liền gật đầu cười một tiếng

- Được, sáng sớm ba ngày sau, chúng ta cùng xuất phát.

- Đa tạ sư huynh.

...

Từng đệ tử Hoàng Cực sau khi tấn chức thành công, đều có thể dựa vào lệnh bài thân phận mà được phân phối một căn nhà đình viện nho nhỏ. Bốn người Kỷ Vũ Lộ và Lăng Nghị rất tinh tường đối với thành Vô Cực. Có bọn họ chỉ dẫn, nên đã tiết kiệm cho Mộ Hàn không ít thời gian, chỉ cần qua một canh giờ, hắn đã có được chìa khóa chỗ ở.

Căn nhà đình viện của Mộ Hàn ở vào cuối phía đông Hoàng Cực đại đạo, và chỉ cách tường thành xa có mấy chục thước.

Căn nhà đình viện phi thường đơn giản, gian phòng chỉ rộng có áng chừng mấy thước, mà số lượng gian phòng cũng chỉ có nhõn hai cái. Ngoại trừ chiếc giường gỗ ra thì không còn có bài biện bất cứ thứ gì khác. Thậm chí ngay cả ghế cũng không có lấy được một cái. Nếu như đổi lại là kiếp trước thì ở tại một nơi như vậy cũng giống như với ngồi tù chẳng khác gì. Nhưng mà hiện nay đối với chỗ ở thì Mộ Hàn không có bất cứ yêu cầu gì.

Chỉ là sau khi nhìn qua một vòng bên trong gian phòng, Mộ Hàn liền trực tiếp nhắm mắt mà ngồi ở trên nền đá dưới mái hiên.

Ý niệm vừa động, Lạc Lôi Đao Pháp kia liền thi triển hiện ra dị thường rõ ràng ở trong đầu Mộ Hàn.

*****

Thời gian lặng yên trôi qua, ước chừng nửa giờ sau, Mộ Hàn bắn người dựng lên. Xuân Thu Đại Đao bỗng nhiên thoáng hiện, cánh tay khẽ rung, liền có một trận âm thanh gào thét kịch liệt được kích động ra từ trong cơn gió.

Hai mắt nhắm hờ, sau một lát Mộ Hàn đang lẳng lặng đứng nghiêm thì đôi mắt chợt mở ra.

Giờ khắc này, Mộ Hàn khí thế đại biến. Bên trong cả thân thể phảng phất ẩn chứa vô số sấm sét Lôi Đình. Bên trong đồng tử như là có những đám mây tím nhấp nháy, dường như có những tia chớp đan xen vào.

Vút!

Mộ Hàn bước chân khẽ đạp, trường đao trong tay đột nhiên đâm chếch ra từ dưới lên trên. Chỉ một thoáng, phảng phất như có một cơn lốc từ mặt đất đang bốc dựng ngược lên.

Nương theo cơn lốc này mà đến, còn có một tràng sấm sét càng ngày càng kịch liệt. Khi trường đao mới khẽ nhúc nhích thì tiếng sấm kia vẫn còn hầu như không thể nghe thấy, thế nhưng khi mũi nhọn trường đao vươn lên đến đỉnh, tiếng sấm kia cũng lại chỉ trong khoảnh khắc là đã kéo lên đến đỉnh, một đám mây tím vô cùng thịnh nộ điên cuồng bùng nổ lan ra từ đao phong.

Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!

Tiếng gió rít chói tai, tiếng sấm dậy sôi động. Ở đầu mũi đao có một quầng tím trong suốt, đúng là nó đã khoét không trung để tạo ra một khe hõm dài mấy thước, rộng hai thước, đen sì như có thể đem hấp thu tất cả luồng sáng xung quanh đi vào trong đó. Đến khi cánh tay phải của Mộ Hàn xiết một cái thật chặt rồi thu hồi Xuân Thu Đại Đao thì khe hõm đen sì kia mới rất nhanh lập tức đóng chặt.

Uy lực một chiêu, đã có thể đạt tới tình trạng như thế!

Mặc dù là Mộ Hàn này người khởi xướng gây ra, nhưng khi thấy ở ngoài mấy thước kia lại có khe lõm không gian bị trường đao trực tiếp xé xé rách thì cũng không nhịn được sự kinh hãi.

Mà vừa rồi hắn thi triển vẫn còn chỉ là Lạc Lôi Đao Pháp thức thứ nhất Bình Địa Phong Lôi!

Cả bảy thức Lạc Lôi Đao Pháp này, thức nọ mạnh mẽ bá đạo hơn một kia.

Nếu là có thể nắm giữ thành thạo toàn bộ bảy thức Lạc Lôi Đao Pháp, vậy khi giao đáu cùng tu sĩ Đạo Cảnh như Mộ Thanh Sơn, mặc dù là không gọi ra Diệu Long Chân Hỏa, hẳn là hắn cũng có năng lực tự bảo vệ mình.

Nhưng mà, sau khi sự hưng phấn lúc ban đầu qua đi, Mộ Hàn lập tức liền tỉnh táo lại. Lạc Lôi Đao Pháp này mặc dù uy lực vô cùng mạnh mẽ, nhưng mà mức độ tiêu hao chân khí cũng thật sự quá lớn.

Sau khi Mộ Hàn đạt tới Vũ Hóa Cảnh, chân khí trong cơ thể vô cùng hào hùng. Thế nhưng vừa mới thi triển ra một thức Bình Địa Phong Lôi, chân khí không ngờ lập tức liền giảm đi non nửa. Ngoài ra, loại công pháp này cũng hơi cực kì cứng rắn mạnh mẽ đén quá đáng. Trong nháy mắt uy lực của Bình Địa Phong Lôi hoàn toàn bùng phát dữ dội, lục phủ ngũ tạng của Mộ Hàn đều bắt đầu mơ hồ cảm thấy đau đớn. Một đôi lần có lẽ còn không có gì, nhưng trong một thời gian dài thì rất dễ dàng lưu lại nội thương trong lục phủ ngũ tạng.

Vấn đề thứ nhất giải quyết trái lại không khó. Sở dĩ khi thi triển bị hao phí nhiều chân khí như vậy, chủ yếu có lẽ bởi vì Mộ Hàn vừa mới bắt đầu tu luyện nên không thể làm được chuyện tuỳ ý thu phát. Nếu mà hoàn toàn nắm giữ đao pháp thì sự tiêu hao chân khí cho một chiêu thức ít nhất có khả năng giảm mạnh sáu thành.

Đến lúc đó, lấy Tử Ngọc Sinh Yên Quyết của Mộ Hàn đồng thời bổ sung chân khí, hoàn toàn có thể làm cho Lạc Lôi Đao Pháp đạt tới tình trạng liên tục phát ra không thôi.

Thế nhưng giải quyết vấn đề thứ hai liền có chút phiền toái.

Mộ Hàn có loại cảm giác, cả sáu thức đao pháp sau đó thì khi thi triển đều sẽ hiện ra di chứng. Mà khẳng định nếu đem so sánh với thức Bình Địa Phong Lôi này sẽ lại càng mạnh mẽ hơn.

'Lạc Lôi Đao Pháp' kích phát ra kình đạo Lôi Âm là từ ngoài vào bên trong, kình đạo Lôi Âm của 'Lôi Cực Âm Cương' cũng là từ trong ra ngoài, đúng là hoàn toàn trái ngược. Nếu như có thể làm cho này hai cỗ kình đạo Lôi Âm va chạm với nhau ở vị trí nào đó trên tại thân đao, thì có lẽ uy lực của 'Lạc Lôi Đao Pháp' liền có khả năng tiếp tục tăng lên một nấc mới.

Theo tâm niệm suy tư, trong mắt Mộ Hàn hiện lên một ý mừng. Lập tức đầu óc hắn bắt đầu chuyển động suy nghĩ, thời gian ba ngày thoáng cái đã lướt qua. !.

Sáng sớm tinh mơ, sau khi mặt trời nhô lên ở đường chân trời, những tiếng sấm sét trắng đêm không dứt ngược lại trở nên càng thêm kịch liệt hơn. Mộ Hàn đứng thẳng ở trong sân, hắn từ tốn không nhanh không chậm mà huy động trường đao trong tay. Hoặc bổ hoặc chặt, hoặc xoắn hoặc đâm, hoặc gạt hoặc chém, hoặc lia hoặc thọc... Lôi Âm kịch liệt lúc đầu còn hơi dừng lại, nhưng rồi theo thời gian trôi qua, đúng là hết lần này đến lần khác nó cứ vang lên liên tiếp, liên miên không dứt.

Kình khí sắc bén tràn ngập trong mỗi một tấc không gian ở trên sân, khí tức điên cuồng kịch liệt mà bá đạo giống như sóng triều cuộn lên, đúng là ngày một mạnh hơn. Rổi đạt đến mức cực kỳ khủng bố.

Dần dần, Xuân Thu Đại Đao trong tay Mộ Hàn thật giống đã biến thành một chùm những tia có được linh tính lôi điện sấm chớp. Những ánh sáng tím ngắt nhấp nháy không ngừng xé toạc ra ở trên không trung thành từng đạo vết nứt đen nhánh.

Sắc trời ở các khu vực khác đã dần dần có xu thế sáng hẳn lên, mà ở trong khu nhà này của Mộ Hàn lại giống như rốt cuộc vẫn bị mây đen che phủ. Trong những đám mây sấm sét vang dội, phảng phất như ngày tận thế sắp xảy ra.

- Hảo!

Một tiếng kêu to bỗng nhiên vang lên.

- Vút!

Tiếng huýt gió thả sức cuốn qua, tựa hồ chỉ một phen liền thổi bay hoàn toàn sạch sẽ những trận Lôi Âm đang rung động ầm ầm cùng với mây đen đầy trời. Cả cái sân nhỏ rộng mấy thước này lập tức liền trở nên thanh tịnh sáng sủa.

Mộ Hàn phun ra ngụm khí bẩn thật dài rồi đảo mắt nhìn lại, lại thấy ở cửa khu nhà có bốn người Kỷ Vũ Lộ, Lăng Nghị, Hạng Thần và Ôn Siêu đã đang đứng ở đó. Lúc này, Mộ Hàn mới đột nhiên nhớ ra ngày hôm đó, sau khi đi ra từ Võ Bi Bí Cảnh thì đã có việc thống nhất bàn bạc cùng bọn họ. Nhưng hắn cũng không dự đoán thời gian lại trôi qua nhanh như vậy.

- Mộ Hàn sư huynh, không nghĩ tới ba ngày không gặp, huynh lại đã tu luyện 'Lạc Lôi Đao Pháp' tới tình trạng như thế.

Trên khuôn mặt thanh tú của Hạng Thần hiện ra đầy vẻ thán phục.

- Không sai, trong số đệ tử Hoàng Cực mà ta nhận biết cũng có hai người đã tu luyện qua 'Lạc Lôi Đao Pháp". Nhưng mà đem so sánh với Mộ Hàn sư huynh, bọn họ kém đến quá xa.

Ôn Siêu cũng kìm lòng không đậu mà khen.

...

Nghe được những lời này của hai người, Mộ Hàn cũng là cười một tiếng. Trong mắt có một vẻ kích động không che dấu chút nào.

Hắn chân không ra khỏi nhà, ở trong sân này thử nghiệm suốt thời gian ba ngày. Đến lúc này mới dung hợp thuần thục hai loại công pháp Lôi Cực Âm Cương và Lôi Vân Phong Bạo trước kia tu luyện cùng với Lạc Lôi Đao Pháp. Một khi xuất đao, đao thế tựa như nước chảy, cuồn cuộn không ngừng, sinh sôi không thôi, uy lực tăng gấp bội.

Crypto.com Exchange

Chương (1-795)