Vay nóng Tinvay

Truyện:Vũ Vương - Chương 200

Vũ Vương
Trọn bộ 795 chương
Chương 200: Trở về​
0.00
(0 votes)


Chương (1-795)

Siêu sale Shopee


Mà trong lúc này thì ở lối vào Vực giới sát tràng thì tên trung niên nam tử kia đang ngồi đả tọa ở đó, chữa trị cho bản thân, cố gắng khép lại những vết rách trên người, xung quanh hắn là một vũng máu lớn, thở hổn hển không ngừng, tựa như một con dã thú bị thương vậy

Thấy Mộ Hàn đi ra, thì tên trung niên nam tử kia đột nhiên ngẩng đầu lên, trên mặt đầy máu tươi, giọng nói dữ tợn vang lên, khàn khàn:

- Mộ Hàn, ngươi có thể thoát được một lần, nhưng không thể nào thoát được nhiều lần đâu! Lê Đồng là con trai của Đại Tư Thiên tộc ta, cho nên khi ngươi giết hắn thì bản thân ngươi đã đi vào con đường hữu tử vô sinh rồi, cho dù là tiến vào trong Vô Cực thành thì cũng vô dụng thôi!

- Khẩu khí thực lớn!

Một Hàn còn chưa lên tiếng thì một tiếng hừ nhẹ chợt vang lên:

- So sánh với VÔ Cực Thiên tông ta, thì Bắc Hải Lê thị có coi là gì! Ta là đệ tử Vô Cực thiên tông, sao có thể để các ngươi nói giết là giết! Vốn là xem mặt mũi của lão giả hỏa kia, Lão phu mới chỉ trừng phạt nho nhỏ với ngươi, thực không nghĩ rằng ngươi lại có thể ngông cuồng như thế, lõ phu sẽ cho ngươi mang một ít thonog báo về cho lão giả hỏa kia nhìn thực kĩ!

- Lệ Thu Thủy!

Nghe thấy thanh âm này thì trong đầu Mộ Hàn đột nhiên nhảy ra ba chữ này, Hư tướng cùng với tâm linh bản thể của Kiếm Vương tương thông với nhau, cho nên chuyện vừa mới phát sinh ở Vực giới sát tràng thì lão ta có biết cũng không phải là chuyện gì lạ,

Âm thanh của Lệ Thu Thủy vừa vang lên thì một đạo bích lam khí tức thì phía Vô Cực quán bay lên, trong nháy mắt lao về bên này chui vào tỏng cơ thể của tên trung niên nam tử kia

Tốc độ của thứ này tựa như lưu quang, ngay cả tâm thần của Mộ Hàn cũng không thể nào nhận ra được nó rốt cuộc là thứ gì, mà lại có thể khiến cho trung niên nam tử kia đầy vẻ kinh hãi, âm thanh có chút kinh hoàng, ngắt quãng:

- Lệ Thu Thủy, ngươi... ngươi dám đổng thủ bên trong Cổ Linh nội thành sao

- Lão phu có động thủ sao

Lập tức âm thanh lạnh lùng của Lệ Thu Thủy đáp trả

Trung niên nam tử kia nghe được âm thanh của Lệ Thu Thủy, lập tức hơi chán ngán, sắc mặt khó coi tới cực điểm, tựa như là cha mẹ chết không sai:

- Ngươi... ngươi...

- Cút!

Không chờ hắn nói cho hết lời thì Lệ Thu Thủy lập tức quát lên một tiếng:

- Chẳng lẽ ngươi còn muốn nếm thử thêm một lần nữa hay sao Nếu như thêm một lần nữa thì từ cảnh giới Mệnh Tuyền lục trọng thiên sẽ rơi xuống ngũ trọng thiên ngay

Trung niên nam tử kia nghe nói vậy thì mặt mũi đầy vẻ kinh hãi, không kìm lòng được mà rùng mình khôn thôi, sợ hãi không thôi nhảy xuống, nhanh như chớp lao thẳng ra ngoài Cổ Linh thành

Ánh mắt vẫn dõi theo trung niên nam tử kia cũng thu hồi lại, Mộ Hàn đưa mắt nhìn qua Vô Cực quán, trong lòng cũng cảm thấy kinh hãi không thôi Lệ Thu Thủy rốt cuộc là đã làm gì ngườik ai, lại khiến cho một tên cao thủ của Bắc Hải Lê tộc phải rơi hẳn xuống một cảnh giới

- Tiểu gia hỏa, tới đây đi

Thanh âm của Lệ Thu Thủy có chút hòa hoãn lại

- Vâng, thưa trưởng lão

Mộ Hàn tựa như tỉnh lại từ trong mộng, vội vàng nhảy xuống, đi về phía Vô Cực quán

Lúc này, trong Cổ Linh nội thành náo loạn vo ocungf, tựa như không hề có ai phát hiện ra được chuyện gì vừa mới phát sinh ra ở lói vào Vực giới sát tràng... Cũng không lâu sau, Mộ Hàn đã đi vào bên trong Vô Cực quán, hắn xuất hiện bên trong một gian phòng của Vô Cực Thiên Tông

Không để ý tới động tĩnh bên trong, Mộ Hàn đi thẳng vào trong kiếm lâu

- Tiểu gia hỏa, xem ra là lần này ở Vực giới sát tràng tầng hai ngươi có thu hoạch không tệ nhỉ

Lệ Thu Thủy đứng lặng trước cửa, áo bào trắng như tuyết, râu tóc phất phơ, cười tủm tỉm đưa ánh mắt dò xét Mộ Hàn, trên mặt không hề che dấu một chút tán thưởng nào

- Nhờ có sự hỗ trợ của trưởng lão

Mộ Hàn cười một cái, lần này nhìn thấy Lệ Thu Thủy, trong ngực hắn cũng có chút cảm khái không thôi

Lúc mới tới Cổ Linh thành, hắn cũng không nghĩ tới bản thân mình cùng với vị truyền kỳ trưởng lão của Vô Cực Thiên Tông này sẽ có bất kỳ quan hệ nào Đối với đệ tử Vô Cực Thiên tông nơi này thì Lệ Thu Thủy mặc dù gần trong gang tấc mà xa tận chân trời Mà kiếm tâm của hắn không chỉ tiến vào Đạo Cảnh mà từ chỗ Lệ Thu Thủy cũng đạt được năm đạo Linh Hoàng kiếm khí

Nếu như không phải có Linh Hoàng kiếm khí thì hắn cũng không thể nào tiến vào trong chiến trường tầng hai, cũng không thể kiếm được loại bảo vật tựa như là Động Huyền Thiên Hồn đài, Thiên Hồn quả... lại không chỉ một ít như vậy, tự nhiên cũng không thể nào tiến vào bên trong Linh Hư động thiên, không đạt được truyền thừa của Linh Hư tộc

Chỉ là căn nguyên của nó là ở chỗ Mộ Hàn có thể chế tạo ra được Siêu phẩm đạo khí

Nếu như không có giá trị mà bản thân Mộ Hàn tự thể hiện ra thì dù cho hắn có đến trước Kiếm tâm lâu bổ đầu ra thì Lệ Thu Thủy cũng không hẳn sẽ liếc hắn dù một cái

- Đây là do ngươi nên có được

Lệ Thu Thủy xúc động nói:

- Tiểu gia hỏa, lão phu thực là không nghĩ ra được ngươi có thể nhanh như thế có thể phát hiện Hư tướng kia Vốn là, lão phu lặng lẽ đưa nó vào trong tim của ngươi, để cho nó biến thành một đạo bùa hộ mệnh, để khi ngươi gặp phải cường địch mà không bỏ mạng, cũng không khiến cho ngươi sinh ra một tia ỷ lại vào nó, chỉ là không ngờ ngươi lại sớm tìm ra được Hư tướng, thực khiến cho lão phu có chút bất ngờ

Mộ Hàn mỉm cười nói:

- Vãn bối mong tiền bối có thể thu hồi nó lại

- Hử

Trong mắt Lệ Thu Thủy hiện lên vẻ kinh ngạc, có Hư tướng của hắn ở bên cạnh, thì cả Huyền Thiên vực này có thể không sợ bất kể một tên Mệnh Tuyền thất trọng thiên nào Chuyện tốt như thế, người khác còn muốn cầu không được, thế mà tên Mộ Hàn này ngược lại mong hắn có thể thu hồi lại

- Mộ Hàn, ngươi xác định

Lệ Thu Thủy nhịn không được tăng thêm ngữ khí

Mộ Hàn nhẹ gật dầu, Kiếm Vương hư tướng thực sự có thể khiến cho hắn không lo lắng tính mạng, chỉ là trong cơ thể hắn có biết bao nhiêu là bí mật, mà hư tướng kia lại coi như một đạo phân thân của Lệ Thu Thủy, để trong cơ thể hắn thì một thời gian dài khó có thể đảm bảo Lệ Thu Thủy không phát hiện ra những điều hắn che giấu kia

- Được rồi

Thấy Mộ Hàn quyết tâm như thế thì Lệ Thu Thủy cũng không nói gì nữa, trong chớp mắt, một đoàn lam ảnh từ trong ngực Mộ Hàn lao ra ngoài, sau đó dung nhập vào trong cơ thể mình, Lệ Thu Thủy cười nói:

- Tiểu gia hỏa, bây giờ ngươi có tính toán gì không Tiếp tục lưu lại Cổ Linh thành hay là...

- Quay về Vô Cực thành!

Vũ Long quán

- Vân Trúc sư muội, vừa rồi có mấy sư đệ thấy Bắc Hải Lê tộc Lê Cung chạy ra từ bên trong Cổ Linh thành, vô cùng chật vật, tựa như bản thân hắn bị trọng thương vậy

Một âm thanh đột nhiên vang lên khiến cho Cơ Vân Trúc đang tu luyện đột nhiển tỉnh lại

*****

Ở trong Cổ Linh thành toàn, trong hàng Đạo cảnh đệ tử của Vũ Long Thiên tông, tu vi Huyền Thai nhất trọng thiên tu vi kia ở vào vị trí cuối, chỉ là Cơ Vân Yên hôm nay lại không ở trong thành, cho nên nàng thuận lý thành chương trở thành thủ lĩnh của đám Vũ Long Thiên tông đệ tử, cho nên có biến thì nàng là người đầu tiên được biết tới

- Hử Bị thương nặng

Trên khuôn mặt non nớt xinh xắn của Cơ Vân Trúc đột nhiên hiện lên một vẻ kinh ngạc:

- Nghe tỷ tỷ nói qua, tên Lê Cung kial à Mệnh Tuyền lục trọng thiên đại cao thủ, ở trong Vực Giới sát tràng thì làm sao có người có thể khiến cho hắn bị trọng thương Lê Ngọc và Lê Đằng hai người kia đâu, chết rồi hay cùng đi theo hắn

- Tạm thời còn không có nhìn thấy bọn hắn

Cố Tranh khẽ lắc đầu, trên mặt đầy một bộ dáng không thể giải thích được:

- Ngược lại có không ít người chứng kiến được Mộ Hàn trở về Cổ Linh thành, cơ hồ là cùng một lúc với tên Lê Cung kia

- Cái gì

Cơ Vân Trúc tựa như một con mèo bị dẫm phải đuôi, thét lên một tiếng chói tai:

- Hắn làm sao có thể sống được

Người khác thì không biết Cơ Vân Yên đi đâu, nhưng nàng thì biết, tỷ tỷ nàng đi cùng với Bắc Hải Lê tộc, Lê Cung, Lê Đằng và Lê Ngọc tiến vào trong Vực giới sát tràng chờ Mộ hàn Toàn là những người trên Huyền Thai nhất trọng thiên, thế mà không ngăn được Mộ Hàn lại hay sao

Đến Lê Cung với tu vi mạnh nhất còn bị trọng thương phải bỏ chạy khỏi Cổ Linh thành, Lê Đằng với Lê Ngọc không có bóng dáng, vậy thì tỷ tỷ của nàng thì sao đây...

Cơ Vân Trúc không nhịn được run lên, khuôn mặt chợt tái nhợt, vội vàng lấy ra một khối ngọc bội nhỏ trong người, đưa thần thức vào cảm ứng

Trong ngọc bội này có tinh thần lạc ấn của Cơ Vân yên, chỉ cần nàng ta không có chết thì tinh thần lạc ấn đó vẫn sẽ tồn tại

- May quá, vẫn tốt

Chỉ qua một lát, Cơ Vân Trúc mới vỗ ngực, như trút được một cỗ gánh nặng trong lòng, chỉ là đôi long mày của nàng khẽ nhíu lại, trong miệng thầm nói:

- Kỳ quái nha, linh hồn tỷ tỷ vẫn ổn định, không có nguy hiểm tới tính mạng, nhưng tại sao lại không thể liên hệ được với nàng đây

Nghe thấy lới này Cố Trang không khỏi lên tiếng:

-Vân Trúc sư muội, liện hệ đoạn tuyệt thì có nghĩa là Vân Yên sư tỷ đang ở trong một không gian phong bế, có thể là không gian đạo vân chẳng hạn

- Không khả năng

Cơ Vân Trúc không hề nghĩ ngợi mà lắc đàu, hai tầng đầu của Vực giới sát tràng không thể nào có được nơi nào ngăn trở được tinh thần lạc ấn của tỷ tỷ được

- Khả năng là không gian Tâm cung không gian

- Tâm cung không gian Ý của ngươi có nghĩa là nhị tỷ của ta bị ngươi bắt ư

Thân hình nàng khẽ cứng đờ, khó có thể tin nổi:

- Không, không thể nào, ai lại dám bắt nhị tỷ của ta đây

Sắc mặt nàng không ổn định đi lại thong thả bên trong phòng, Cơ Vân Trúc chợt cắn răng nói:

- Cố Tranh sư huynh, ngươi cho người đi xem xét động tĩnh của Mộ Hàn kia, tìm hiểu một chút xem Lê Đằng và Lê Ngọc có chết không... Sau đó thông báo tình huống này cho đại tỷ

Vô Cực thành bắc, Phi Long viện

Hô!

Trong một phòng yên tĩnh, Cung Hạo đang ngồi yên lặng ở đó đả tọa trên bồ đoàn, cũng không biết qua bao lâu, thì khẽ thở ra một ngụm khẩ khí, đột nhiên mở to mở mắt, hai con ngươi đen nhánh đầy vẻ trầm tĩnh, trong đồng tử lóe lên hai luồng kim quang, tựa như ẩn chứa được lực lượng kỳ dị chấn nhiếp nhân tâm vậy

- Xem ra lần này có thể vượt qua được Tố Ảnh sư muội, đi trước một bước tiến vào Vạn Lưu cảnh

Thần sắc Cung Hạo sung sướng, trên khuôn mặt anh tuấn hiện lên một vẻ tự tin vui vẻ A, qua nhiều ngày như vậy thì chuyện kia hẳn cũng đã làm xong rồi

Trong lúc hắn đang tự thoại thì trên tay Cung Hạo đột nhiên hiện lên một ngọc phiến tinh xảm, tâm thần chìm đắm vào bên trong

Chỉ không tới hai giây thì Cung Hạo chợt kêu lên một tiếng, kinh ngạc nhíu mày, tinh thần lạc ấn tiêu tan:

- Yến trăn... chết rồi

Mấy chữ vừa thoát khỏi miệng thì trên mặt hắn đầy vẻ âm trầm và khó tin

Hoàng hôn sắp buông xuống, ánh trời đỏ như máu, Vô Cực thành to lớn cuối cùng đã xuất hiện bên trong mắt của Mộ Hàn

Lần trước từ Vô Cực thành tiến vào Vực giới sát tràng, Mộ Hàn và đám người Kỷ Vũ Lộ mất hai ngày thời gian, thế nhưng hiện giờ hắn quay về Vô Cực thành chỉ cần thời gian một ngày mà thôi

Sau hai ba tháng, lần này quay về Vô Cực thành thì thực lực của hắn cũng đã hoàn toàn bất đồng rồi

Lúc mới tiến vào Vô Cực thành, Mộ Hàn chỉ mới là một Vũ Hóa cảnh tiểu tu sĩ, hiện giờ hắn đã là Huyền Thai tam trọng thiên rồi, đến cả Cơ Vân Yên đã đến Huyền Thai thất trọng thiên còn bị hắn nhốt vào trong Tâm cung, so sánh với lúc trước thực lực của hắn đúng là tăng lên vô số lần

Thực lực tăng lên đồng nghĩa với việc lòng tin của hắn tăng thêm

Sau khi tiến vào trong thành, Mộ hàn cũng không tiến về chỗ ở cũ của mình, mà tiến về phía bắc của Thiên cực đại đạo của thành Vô Cực

Ở cuối đường, có mấy tòa kiến trúc cao vút lên không trung

Đây là Đăng Thiên Tháp, có ý nghĩa là một bước lên trời, thân tháp có chín tầng, mỗi tầng cao chín trượng, Ở trong Vô Cực Thiên Tông, tòa tháp cao tới tám mươi môt trượng này chính là nơi mà đám đệ tử chính thức mơ ước vô cùng, bởi vì nơi này chính là nơi để cho bọn hắn tấn chức lên

Hoàng cực đệ tử tiến lên Huyền cực đệ tử, Huyền cực đệ tử tấn chức Địa cực đệ tử, Địa cực đệ tử tiến lên Thiên cực đệ tử, toàn bộ quá trình đó đều được thực hiện bên trong tháp

Mỗi lần tấn chức, đều đại biểu cho địa vị tăng cao

Chuyện đầu tiên Mộ Hàm muốn làm khi quay về Vô Cực thành đó chính là chuyển thân phận từ Hoàng cực đệ tử trở thành Địa cực đệ tử

Bởi thân phận của Địa cực đệ tử so với Hoàng cực đệ tử thì tôn quý hơn nhiều, Số lượng Hoàng cực đệ tử của Vô Cực Thiên tông có tới ba vạn, mà Địa cực thì chỉ có mấy trăm mà thôi

Muốn tấn chức Địa cực thì tu vi ít nhất cũng phải đạt tới Huyền Thai nhất trọng thiên

Mộ Hàn hiện giờ đa là Huyền Thai tam trọng thiên tu sĩ rồi, hoàn toàn đạt đủ diều kiện để tấn chức Đối với đã số Huyền cực đệ tử ở cảnh giới Vũ Hóa đỉnh phong mà nói, thì chỉ sợ cả đời này cũng không thể nào vượt qua cánh cửa Địa cực đệ tử kia, mà đối với Mộ Hàn thì bình chướng kia hiện giờ cũng chẳng là gì nữa rồi

Ước chửng nửa giờ sau, hắn đã đi tới Đăng Thiên tháp

Dưới bóng đêm mông lung, từng tầng tháp tỏa ra tia sáng nhàn nhạt, nhìn về phía trên tựa như là một cự kiếm ra khỏi vỏ vậy, hàn quang lấp lánh, đâm thẳng thương khung, mơ hồ từ đỉnh của nó tỏa ra một đạo phong mang ý, cho dù cách xa cả mấy ngàn thước thì vẫn có thể cảm thụ được, khiến cho người khác phải cảm thán không thôi

Giờ phút này, Vô Cực thành vẫn vang lên biết bao nhiêu tiếng động náo nhiệt tựa như là ban ngày, thế nhưng ở xung quanh Đăng Thiên tháp này thì lại yễn tĩnh tới cực điểm, mang lại cho cỗ thiên địa này một cỗ khí tức trang nghiêm túc mục vô cùng

*****

Ngẩng đầu lên nhìn một lát, Mộ hàn thở sâu, sau đó bắt đầu đi tới

Trước tháp có chín đài, mỗi đài có chín bậc, cùng tương ứng với độ cao của tháp Đi qua 81 bậc thang là đến được cửa của Đăng Thiên tháp, ở nơi đó có hai vị đại hán dung mạo giống như nhau đang đứng đo, thân hình cao tới ba mét, từ trên người tràn ra sự ba động mạnh mẽ, không sai biệt lắm đều cùng đạt ới Huyền Thai thất trọng thiên rồi

Trước khi tới Vực Giới sát tràng thì Mộ Hàn từng nghe đám người Kỷ Vũ Lộ nói răng hai người thủ vệ ở Đăng Thiên Tháp này là huynh đệ sinh đôi, ba mươi trước đã là Huyền cực đệ tử của Vô Cực thiên tông rồi

Vô Cực thiên tông có quy củ, Thiên, Địa, Huyền, Hoàng tứ cực đệ tử mỗi khi tuổi vượt qua bốn mươi thì cũng không còn thân phận đệ tử nữa rồi, chỉ có thể từ đó về sau rời khỏi Vô Cực thiên tông mà thôi, hoặc có thể lưu lại tông phái, trở thành trưởng lão, hoặc trở thành chấp sự chuyên quản lý sản nghiệp của tông phái, cũng có thể cái gì cũng không làm, chỉ ở lại tông phái mà tu luyện, đạt tới tu vi tương ứng thì cũng có đãi ngộ độc nhất vô nhị so với tứ cực đệ tử

Tựa như hai vị thủ vệ của Đăng Thiên Tháp này, năm đó với tu vi Vũ Hóa cảnh đỉnh phong đã từ bỏ thân phận của Huyền cực đệ tử, nhưng ba mươi năm sau, thì đã hóa võ nhập đạo, đạt tới Huyền Thai thất trọng thiên

Đừng nhìn bên trong Vô Cực Thiên tông, đạt tới Đạo Cảnh địa cực đệ tử cùng Thiên Cực đệ tử chỉ có mấy trăm, nhưng nếu đêm toàn bộ môn nhân của Vô Cực thiên tông tính lại thì số lượng vô cùng khủng bố, không chỉ có Vô Cực thiên tông là như thế mà đến Thần Tiêu, Linh Bảo, Vũ Long cũng là như vậy

Đây cũng là nội tình của Tứ Đại Thiên Tông

- Đứng lại

Hai vị tráng hán lên tiếng, âm thanh tựa như là chuông đồng, cơ hồ cùng một lúc hét lớn, khiến cho lỗ tai Mộ Hàn đau nhức không thôi

Mộ Hàn hơi kinh ngạc, bởi hai người này không chỉ ngữ khí nói chuyện mà đến âm lượng, ngữ điệu lại còn giống y hệt nhau, thậm chí là đôi môi khi mở ra, lớn nhỏ thế nào, khí tức chấn động ra sao, biên độ cảm giác coi như là hoàn toàn đồng nhất, bọn hắn dĩ nhiên có thể đạt đến được cảnh giới đồng nhất như vậy, nếu như liên thủ đối địch thì uy lực phát huy ra không chỉ là một thê m hai mà thôi

Ở trong Vô Cực thiên tông, nhân vật như bọn hắn không biết còn có bao nhiêu, Tứ Đại thiên tông quả nhiên không hổ là quái vật khổng lồ đã tồn tại không biết bao nhiêu năm tháng ở Huyền Thiên vực, khắp nơi tàng lòng ngọa hổ, mặc dù là bản thân ở trong đó, nhưng bình thường đệ tử cũng đủ để thể hiển ra sự nông sâu của môn phái rồi

- Đệ tử Mộ Hàn bái kiến hai vị tiền bối

Vừa nói, Mộ Hàn liền thu liễm tâm thần, khom người thi lễ, cũng đưa ngọc bài thân phận của mình đưa tới

- Hoàng Cực đệ tử, Mộ Hàn

Vị tráng hán bên trái tiếp nhận ngọc bài, chỉ đưa mắt liếc qua rồi ném trả về cho Mộ Hàn, phất phất cự chưởng:

- Nếu như ngươi đến tấn chức Huyền cực đệ tử thì về đi thôi, cơ hội tấn chức của đám Hoàng cực đệ tử mỗi năm chỉ có một lần, năm nay đã qua rồi, cho nên ngươi chỉ có thể chờ sang năm lại tới mà thôi

Mộ Hàn tranh thủ nhận lấy ngọc bài, khẽ cười rồi nói:

- Hai vị tiền bối, ta hiện giờ là muốn tấn chức địa cực đệ tử

Vừa nói chuyện thì một đạo khí tức cường hoành từ trong cơ thể hắn kích động phóng ra, tựa như sóng triều, mênh mông cuồn cuôn, trong khoảnh khấc đã tràn ngập phương viên mấy chục thước trong hư không

Trong lúc Mộ Hàn rời thành sáng nay thì hắn đã thu liễm toàn bộ khí tức của bản thân, tựa như người bình thường vậy, chỉ cần có được Thái Hư động thần quyết, thì cho dù là Mệnh Tuyền cảnh cường giả cũng không thể nào nhìn được rõ Mộ Hàn ra sao, hai vị tu sĩ này chỉ có Huyền Thai thất trọng thiên mà thôi, cho nên cũng không ngoại lệ chút nào

- Huyền Thai tam trọng thiên

Cảm nhận được khí tức của Mộ Hàn có biến hóa, hai vị tráng hán kia đột nhiên lộ ra dị sắc, ánh mắt đảo qua nhau một chút, vị bên trái liền nói:

- Mộ Hàn, ngươi thực sự là muốn từ Hoàng cực đệ tử tiến lên Địa cực đệ tử sao Ngươi cũng biết trong đó có bao nhiêu độ khó chứ

- Biết rõ

Mộ hàn nhẹ nhàng gật đầu

Hôm nay, Mộ Hàn cũng không còn xa lạ gì với tình huống của Vô Cực thiên tông nữa rồi

Ở trong lịch sử biết bao nhiêu năm qua của Vô Cực thiên tông, người từ Hoàng cực đệ tử tiến lên Địa cực đệ tử thực ra cũng không ít gặp, còn hoàng cực đệ tử tấn chức huyền cực thì hàng năm ở một khoảng thời gian cố định mà tiến hành, còn Huyền Cực đệ tử tiến lên Địa Cực thì bất cứ lúc nào cũng có tiến hành được,

Nhưng là, muốn từ Hoàng cực đệ tử nhảy đến Địa cực đệ tử, lại không đơn giản như vậy

Điều này so với kiếp trước Mộ Hàn đi học còn dễ dàng hơn, muốn nhảy lớp thì cơ bản phải thông qua được khảo hạch mới được

- Đã như vậy, ngươi đi theo ta

Thấy Mộ Hàn quyết tâm như vậy, vị tráng hán kia cũng không muốn làm khó dễ, chỉ lạnh nhạt liếc hắn rồi quay người đi vào Đăng Thiên Tháp

- Đa tạ tiền bối

Mộ Hàn khẽ khom lưng, sau đó bước theo

Vừa vào trong Đăng Thiên Tháp thì ánh mắt lạnh lùng của Mộ Hàn cũng lộ ra vẻ ngạc nhiên, bên trong không gian rộng tới vài trăm mét, cung điện đình đài san sát, chằng chịt, tựa như là một tòa Vô Cực thành thu nhỏ lại, ánh sáng cũng đầy đủ, tựa như là ban ngày vậy

Rất nhanh đã đảo qua một vòng, Mộ Hàn đè nén sự kinh ngạc trong lòng mình, đi theo vị tráng hán kia tiến vào bên trong

Đối diện cửa tháp là một con đường rộng gần 10 mét, từ nơi này đi về phía trước vài trăm thước, xuất hiện trước mắt hắn là một nơi không gian chỉ mấy chục thước

Thấy tráng hán đi về phía đông, ánh mắt của Mộ Hàn cũng nhìn qua chỗ khác, một tòa cung điện hùng vĩ lập tức hiện ra trong mắt của hắn

- Địa Cực điện!

Nhẹ nhàng lẩm bẩm ba cái chữ này, trên khóe môi Mộ Hàn lộ ra một nụ cười vui vẻ

Xung quanh nơi này có ba tòa điện, phía tây là Huyền cực điện, ở phía bắc là Thiên Cực điện, còn ở phía đông thì là Địa Cực điện, ba t oàn cung điện này là nơi tấn chức của đệ tử Vô Cực thiên tôn, Mộ Hàn muốn tấn chức Địa cực đệ tử cho nên phải tới Địa Cực điện

Không lâu sau, Mộ Hàn liền tiến vào trong cung điện

- Sở Hoằng bái kiến Khấu trưởng lão

Tráng hán kia lập tức lên tiếng, vô cùng cung kính hướng về hư không cung điện mà thi lễ

Mộ Hàn thấy vậy thì có chút ngạc nhiên, vô thức nhìn lại, nơi này ở trên mặt đất hai mươi ba mươi mét có một người đang ngồi xêp bằng ở đso, thân ảnh hư nhật tới cực điểm, lại không có phát ra chút khí tức nào, cho nên không quan sát cẩn thận thì cũng không thể nào phát giác ra được sự tồn tại của hắn

Hắn chính là Địa Cực trưởng lão, Khấu Thiên Nguyên

Mộ Hàn chợt nhớ tới lúc mấy người Kỷ Vũ Lộ Cùng Lăng Nghị nói chuyện, đề cập qua người này, bọn họ miểu tả người này cùng hư ảnh kia thực sự là hợp nhau, theo lời bọn họ thì mấy vị trưởng lão chủ trì đệ tử tấn chức, đều là tu vi Vạn Lưu cảnh cường giả, thực lực thông thiên


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-795)