← Ch.211 | Ch.213 → |
Thời gian dài lặn lội đường xa, lại còn bị đám Long Dực Thiên Ưng dày vò cả một ngày khiến cho mọi người không chỉ hao phí đại lượng chân nguyên àm cũng cảm thấy mệt mỏi vô cùng, ai cũng chui vào trong thạch động, còn Sở Ngọc cùng Tang Thiên Công thì vẫn tinh thần sáng láng, đứng ở ngoài động cảnh giới
Nhìn bọn họ một cái rồi Mộ Hàn cũng kiếm một thạch động nào đó tùy tiện nghỉ ngơi...
Trong động cũng khá là sạch sẽ, có một bệ đá để cho người ngồi, bên ngoài luôn bóng sáng, trơn nhẵn dị thường, Mộ Hàn ngồi xếp bằng lên Cùng với đám Địa cực đệ tử khác so sánh thì tiêu hao của hắn hôm nay cũng không đáng tính, Thái Hư động thần quyết có thể khiến cho hắn bảo trì được chân nguyên tràn đầy mọi lúc mọi nơi
- Ngày mai còn phải đi tiếp, đêm nay vừa vặn thử xem lôi võng hành quyết
Nghĩ xong, công quyết tu luyện lôi võng hành quyết liền xuất hiện bên trong đầu Mộ Hàn
Lôi võng hành quyết tuy chỉ là trung phẩm công pháp cho nên ý tứ công quyết cũng không hề phức tạp cho lắm, chỉ hơi suy nghĩ liền có thể lãnh ngộ triệt để rồi
Vài phút qua đi, trên mặt Mộ Hàn để lộ ra một niềm vui
Loại công pháp này đối với người khác thực là khó tu luyện nhưng trong mắt hắn lại đơn giản vô cùng, cũng không tốn bao nhiêu thời gian liền nắm giữ được yếu quyết của Lôi Võng Hành Quyết
Hôm nay hắn chẳng những có được Lôi cực âm cương, Lôi Vân phong bạo cùng Lôi đao pháp, còn có thể thu được Lôi Ngục kính từ Linh Hư tộc, nhất là Lôi Ngục kính, thứ này có thể giúp hắn luyện Lôi Võng Hành quyết tới nước chảy thành sông luôn
Hô!
Mộ Hàn khẽ nhúc nhích, một đoan chân nguyên biến thành lôi ngục kính liền hiện ra bên hữu chưởng, dần dần tràn vào bên trong huyệt động đen xì một đạo tử ý dạt dào
Sau khi Lôi Võng Hành Quyết kia được vận chuyển không ngừng thì đoàn chân nguyên màu tím kia cũng biến thành linh vật tràn đầy linh tính, rất nhanh biến ảo hình dạng, cũng không lâu lắm liền có từng đạo tử ý tơ dần từ đó mà tràn ra, tựa như là xúc tu của bạch tuộc bay múa trên không trung
Chỉ có mấy giây ngắn ngủi mà đám tơ kia nhanh chóng bện lại thành một đạo tử võng nhỏ bé, thỉnh thoảng thấy được giữa các lỗ nhỏ có tia sáng lập lòe hiện ra!
Cái này là lôi võng!
Mộ Hàn mỉm cười, đừng chỉ nhìn lôi võng này chỉ bé bằng bàn tay, nhưng số lượng ô của nó cũng đã vượt qua cả ngàn, lưới này vừa xuất hiện thì một cỗ hấp lực liền tràn ra không ngừng thu lấy thiên địa linh khí xung quanh
Trong chớp mắt, Mộ Hàn đã thu liễm tâm thần lại, lại một đoàn Lôi Ngục kính chân nguyên tuôn ra từ lòng bàn tay sau đso tử tuyến lại lần nữa ngưng tụ thành lôi võng, ở bên trong hấp lực còn càng cường đại thêm nữa, tựa như muốn đem đám linh khí xung quanh hút lại về phía mình
Lôi Võng hành quyết này tuy chỉ là trung phẩm nhưng kỳ diệu vô cùng, cùng dung hợp với Lôi đao pháp, có thể khiến cho uy lực của nó tăng lên gấp đôi Trên khuông Mộ Hàn đầy vẻ phấn chấn
Hơi ngẫm nghĩ một chút, Mộ Hàn liền vận chuyển Lôi Ngục kính
Một lát sau từ bên trong Tử Hư thần cung, một đạo thanh tử mang lập lòe xuất hiện trên tay của Thiên Anh, sau đó bắt đầu đem lôi đao pháp ra thi triển ra
Bình địa phong lôi, Lôi Đình chi nộ, Lôi Kinh điện nhiễu
Lôi Đình diệu thế!
Thiên Anh tựa như là hóa thân của Mộ Hàn, hai tay múa trường đao, không ngừng tạo luyện đao thế bên trong Tử Hư Thần cung, đa pháp như hành vân lưu thủy
Trong lúc nhất thời, tiếng sấm động ầm ầm không ngừng, khiến cho Tâm cung cũng rung động không thôi
Mộ Hàn cũng như không phát giác ra điều gì, tâm thần của hắn toàn bộ dung nhập bên trong Thiên Anh, đem Lôi đao pháp uy lực kia thể hiện ra vô cùng tinh tế
Liên tục diễn luyện vài chục lần, Lôi Đao pháp cuối cùng cũng có xuất hiện biến hóa rất nhỏ Thiên Anh từ bên trong tay hắn hoặc bổ, hoặc chém, hoặc tước, hoặc đâm, mỗi lần xuất kích từ đầu đao phóng ra từng sợi tử mang, tựa như ngưng kết thành thực chất, dày dặc đan xen vào nhau
Đây cũng là lôi võng
Mỗi lần biến ảo chiêu thức, Lôi võng sẽ thu liễm vào bên trong thân thể, sau khi thổ nạp như vậy, thì cỗ hấp kính này liền dần diễn sinh ra Tình cảnh này tựa như là ngư nhân bắt cá, không ngừng đem lưới ném ra ngoài, thu hồi, số cá mà ngư nhân thu được, thì cũng chính là thiên địa linh khí mà Thiên anh của Mộ Hàn thu được thiên địa linh khí
Lính khí từ lôi võng dũng mãnh tiến vào trong thân đao, sau đó lại bị lôi võng phun ra rồi nuốt vào, càng phun ra rồi hút vào thì lực hấp càng thêm cực đại
Từ thức đầu tiên của đao pháp bắt đầu, đến cuốicuùng, trong không gian mười mét đã diễn sinh ra lực hấp cường đại, so với ban sơ còn mạnh hơn gấp mấy lần
Đây là duyên cớ mà Mộ Hàn muốn thử đem Lôi võng dung nhập vào trong đao pháp, nếu như thuần thục thì lôi võng sinh ra hấp lực càng thêm mạnh hơn
Dùng lôi võng hành quyết phối hợp với Lôi Đao Pháp hiệu quả so với tưởng tượng còn tốt hơn nhiều
Mộ Hàn mừng rỡ trong lòng, nghĩ vậy, thiên anh đã tán đi trường đao, không gian tâm cung lập tức khôi phục lại bình thường, Ở trong thạch động, Mộ Hàn đột nhiên mở to hai mắt, thân hình nhẹ nhàng bắn lên, lúc rơi xuống, một đại đao tân xuân thu hiệnl ên, tử mang trong mắt sáng lên, khiến cho xung quanh được chiếu sáng rõ ràng
Uỳnh!
Trong chớp mắt, tiếng sét bạo nổ, Mộ Hàn trực tiếp thi triển đao pháp bên trong huyệt động này
Một đao chém ra, từ chỗ lưỡi đao đám tử mang liền biến thành một mảnh lôi võng, khiến cho không gian mười mấy mét trước mặt Mộ Hàn liền bị bao trùm vào bên trong Sau đó hắn khẽ xoay người, từ bên trong lôi đao pháp thức thứ nhất Bình Địa Kinh Lôi liền biến thành thức thứ hai Lôi Đình Chi Nộ
Ngay sau khi đao thức biến hóa thì Lôi võng liền ngay lập tức co lại, ẩn vào trong thân đao, một cỗ hấp lức mạnh mẽ đồng thời từ trong dộng tràn ra ngoài, sau khi thi triển Lôi Đình chi nộ thì lôi võng bạo tán càng mạnh, tựa như khiến cho linh khí của một mảnh thiên địa này đểu bị hốt gọn vậy
Sau thức thứ hai chính là thứ ba, trong lúc biến ảo hấp lực tựa như tăng lên gần gấp đôi, mà khi đao pháp thức thứ ba được thi triển ra thì thiên địa linh khí tựa như thủy triều bị lôi ngục kính kéo lên, sau đó khiến cho cả phiến hư không ben trong huyệt động bắt đầu kịch liệt rung động không thôi
Âm thanh nổ vang tai nhức óc, động tác cuẩ Mộ Hàn càng lúc càng nhanh, lôi vong kia cũng không ngừng hút vào phóng ra, phạm vi bao phủ cũng không ngừng khuếch trương
Sau khi hắn thi triển lôi đao pháp đến lần thứ năm, hấp lực do biến chiêu làn trước còn chưa tan hết thì hiện giờ lại được hấp lực mới sinh lúc này điệp gia thêm
Trong chớp mắt, đao pháp đã xuất ra chiêu cuối cùng, đao mang trùng trùng điệp điệp bạo toái, mà bên trong huyệt động tựa như tồn tại vô số vòng xoáy, hấp lực tầng tầng lớp lớp tuôn ra, chẳng những khiến thiên địa linh khí bên trong động bị hấp sạch sẽ còn có đại lượng linh khí bên ngoài động phủ cũng bị kéo vào bên trong
- Ồ
Ở vách đá cao chót vót kai, Sở Ngọc cùng Tang Thiên Công cơ hồ cùng mở mắt ra, kinh ngạc nhìn nhau, từ trong mắt đối phương có thể nhìn thấy được một tia ngạc nhiên khó lương
*****
Mộ Hàn
Ánh mắt bọn hắn lập tức nhìn về phía huyệt động đang nhấp nháy tử quang kia, Sở Ngọc liền phun ra hai từ này, đây là lần đầu tiên sau lên tiếng khi hắn rời khỏi Vô Cực thành trong ngày hôm nay
- Chính là hắn!
Tang Thiên Công khẽ trả lời, trong giọng nói đầy vẻ kinh ngạc:
- Hắn dường như còn đang tu luyện Lôi đao pháp, ồ không đúng, Lôi đao pháp sao lại có được biến hóa, lại còn uy lực lớn, hơn nữa còn có một đạo hấp lực nữa, đây là chuyện gì chứ
- Lôi Võng Hành Quyết
Trong miệng Sở Ngọc liền xuất hiện bốn từ này
- Lôi võng hành quyết sao
Tang Thiên Công kinh ngạc, trong nháy mắt bừng tỉnh, tuy co chút khó tin, nhưng Lôi võng hành quết loại gân gà công pháp như này lại có thể tiến vào trong tay Mộ Hàn, khiến cho cho Lôi đao pháp được phối hợp tới mức ăn ý như thế, khiến cho uy lực của đao pháp tăng lên Tên Mộ Hàn cũng không tầm thường, trách không được Cung sư huynh muốn phòng bị với hắn đến như vậy
Sở Ngọc cũng không lên tiếng, trên khuôn mặt không có biểu tình gì, chỉ dưa mắt nhìn về phía Hàn thạch đọng lần sau đó nhắm con ngươi lại
Ngược lại Tang Thiên Công đầy vẻ hào hứng nhìn hồi lâu mới thu ánh mắt về trên mặt hắn đầy vẻ tiếc hận, thật là đáng tiếc, Cung sư huynh cùng với Tiêu sư tỷ đang cạnh tranh ngôi vị thiếu tông chủ, mà tên này lại là người của Tiêu sư tỷ, hắn có tốc độ tu luyện như thế không chừng có thể đánh vỡ cán cân giữa hai Cung sư huynh với Tiêu sư tỷ, lại khiến cho bọn hắn phải làm thêm không biết bao nhiêu chuyện xấu
Nghĩ đi nghĩ lại, Tang Thiên Công liền nhìn sang bên trái, có một thân ảnh cao gầy chui ra khỏi huyệt động, nhìn về phía huyệt động mà Mộ Hàn đang ẩn thân, sắc mặt âm tình bất định
Ở phía sau có không ít Địa Cực đệ tử cảm thấy bi kinh động, tò mò đi qua quan sát một chút
Tử mang ở trong thạch động của Mộ Hàn lại càng thêm nồng đặc, bên trong hấp lực càng phát ra kinh người, mãnh liệt hơn, bất tri bất giác, nơi đó đã biến thành một vòng xoáy đầy tử mang, lượng lớn linh khí bị hút vào bên trong, tiếng sấm động không ngừng phóng ra, vang vọng trong toàn bộ thiên địa này
Mãi tới khi ánh mặt trời từ phía chân trời hiệna, r Lôi âm mới ngừng lại
Hô!
Trong động, tử ý bám đầy trên trường đao đột nhiên bị thu vào bên trong cơ thể, Mộ Hàn thở dài một hơi, đưa mắt nhìn thì thấy có chút ánh sáng bắt đầu chiếu rọi từ bên ngoài vào
Mộ hàn bước nhanh ra ngoài, trong lòng ẩn chứa một chút hưng phấn, trải qua một đêm tu luyện không ngừng, hắn đã đem lôi võng hành quyết cùng lôi cực âm cương, lôi vân phong bạo, lôi đao pháp thông hiểu đạo lí, khi thi triển đao pháp, đã có thể làm được thu phát tùy tâm
Đi ra bên ngoài, mộ hàn mới phát hiện đại bộ phận Địa cực đệ tử đều đã xuất động
Vừa thấy hắn xuất hiện, cơ hồ toàn bộ ánh mắt của mọi người đều rơi lên trên người hắn, chợt, một đạo thanh âm giống như tiếng sấm liền vang lên bên dưới vách đá này:
- Ngươi chính là mộ hàn
- Chính là ta
Mộ Hàn kinh ngạc nhìn qua, một tên tráng hán cao tới hai trượng, thân thể khôi ngô, lúc này đang căng hết cả mặt, đầy vẻ tức giận nhìn chắm chằm về phía hắn
Kẻ này cũng là Địa cực đệ tử của Vô Cực thiên tông, mặc dù Mộ Hàn cũng không quen gì tên này nhưng hôm qua cũng đã nghe thấy có người gọi tên hắn, dường như là Hoắc Nham, có tu vi Huyền Thai lục trọng thiên, ở trong đám Địa cực đệ tử thì thực lực có thể xếp ở phía trên Mà đội ngũ này trừ hai tên Mệnh Tuyền cảnh ra thì thực lực của Hoắc Nham này có thể tiến vào trong tốp ba người đầu
- Mộ hàn, ngươi có biết ngươi tối hôm qua làm gì không
Hoắc nham thần sắc bất thiện, trong ngữ khí đầy mùi thuốc súng
- Đương nhiên biết rõ, ta vẫn đang tu luyện
Mộ Hàn càng thêm nghi hoặc
- Người khác tu luyện đều là im ắng, hôm qua ngươi lại huyên náo tới mức kinh thiên động địa, ngươi có biết hay không nơi này là Bàn Long sơn mạch, hơn mười dặm bên ngoài còn có Long Dực Thiên Ưng đang hoạt động, ngươi muốn đem những thú dữ kia dẫn tới hại chết mọi người phải không
Nói xong lời cuối cùng, Hoắc Nham càng trợn hai mắt lên, nộ khí mười phần
- Ta hiểu rồi
Nghe đối phương chất vấn như thế, Mộ Hàn cũng không thấy kinh hoàng chút nào, ngược lại trên mặt đầy vui vẻ, động tĩnh mà hắn gây ra nếu như có thể khiến cho Long Dực Thiên Ưng cảm ứng được, thì đã có người tới ngăn hắn lại, làm sao phải chờ tới sáng sớm mới tới hưng sư vấn tội chứ
- Ngươi hiểu được cái gì
Hoắc Nham sững sờ hỏi lại
- Hoắc Nham, nếu ngươi muốn luận bàn cùng ta thì nói hẳn ra cũng không cần vòng vo, lãng phí nước miếng, lãng phí thời gian
Mộ Hàn nhìn vào mắt Hoắc Nham, cười ra tiến, trong lúc nói chuyện hắn cũng khẽ nhìn xung quanh, nhưng không thấy được thân ảnh của Sở Ngọc cùng với Tang Thiên Công
Ý niệm trong đầu hơi đổi, Mộ Hàn liền ẩn ẩn hiểu được
Hai người kia không thấy đâu hẳn là do cố ý, chính là để cho Hoắc Nham có cơ hội cho mình một trận, bọn họ là người cầm đầu đội ngũ, nếu như ở nơi này, hẳn sẽ ngăn cản đám đội viên tranh đấu, bởi không thì tư cách dẫn đội của bọn họ sẽ bị bỏ đi Phải biết rằng, Thiên Cực đệ tử trước đây dẫn đội đi vào trong Hắc Long Tử Uyên lịch lãm cũng không phải chỉ để không mà có thể đạt được số lượng công huân nhất định
Nếu biết đội viên có tranh đấu mà không ngăn lại thì khi bị tông phái trưởng lão biết được, thì công huân cho lần hành động này sẽ biến thành bong bóng
Biết được duyên cớ trong đó, Mộ Hàn cũng không cần khách khí nữa, hơi ngừng lại, ngữ điệu thay đổi, tựa như chế giễu:
- Chỉ là xem trên việc chúng ta cùng là đồng môn, ta có một đề nghị cho ngươi, nếu như ngươi không mang đủ thuốc chữa thương thì tốt nhất đừng nên luận bàn với ta
Đề nghị Hoắc Nham nếu không mang đủ thuốc trị thương thì không nên luận bàn chẳng phải có ý muốn nói là hắn sẽ thua sao
Nghe được ý tứ của Mộ Hàn, không ít đệ tử Địa cực cảm thấy buồn cười, có không ít kẻ nhìn Mộ Hàn với ánh mắt hả hê vô cùng
Mộ Hàn mặc dù khi tấn chức, đã đánh thắng hai tên Huyền Thai ngũ trọng thiên tu sĩ, nhưng Hoắc Nham lại có tu vi Huyền Thai lục trọng thiên, Mộ Hàn dám dùng khẩu khí như vậy nói chuyện với hắn, đây không phải là tự chuốc khổ sao
Từ nơi này cũng có thể nhìn thấy được hoàn cảnh hiện tại của Mộ Hàn xấu tới mức nào, hắn gia nhập Vô Cực Thiên Tông thời gian lại quá ngắn, tấn chức lên Địa Cực đệ tử cũng ngắn, ở trong địa cực đồng môn không có một vị bằng hữu nào Đặc biệt tốc độ tu luyện của Mộ Hàn lại quá nhnh, nhanh đến mưc cái đám Địa Cực đệ tử vẫn luôn tự xưng mình là thiên tài khi đứng trước mặt Mộ Hàn lại không hề có cảm giác ưu việt gì hết
- Hôm nay Mộ Hàn bị Hoắc nham đánh bại, cơ hồ tất cả mọi người đều sẽ chê cười
Hoắc nham giật mình sững sờ một lát, mới hiểu được ý tứ của Mộ Hàn, nộ khí lập tức như hỏa diễm từ trong lồng ngực luồn lên, khuôn mặt thoáng chốc trướng lên, đỏ bừng, con mắt trừng lên giống như một đôi chuông đồng, âm thanh hung dữ quát:
- Mộ Hàn, ngươi lại dám xem thường lão tử, ngược lại ta muốn xem thử xem ngươi có bổn sự này hay không!
← Ch. 211 | Ch. 213 → |