← Ch.321 | Ch.323 → |
Nhưng mà lấy thân phận của bọn họ, hơn nữa ở trước mắt bao người, ngoài ra còn có Tông chủ Vô Cực Thiên Tông Tiêu Dịch Tiên tọa trấn. Bọn họ tự nhiên không có khả năng thu những báu vật này về cho chính mình.
- Tiểu tử kia, chúc mừng ngươi.
Ngọc Tâm Hạc thổn thức không thôi
- Đánh một lần đánh cuộc, liền có thu hoạch thật lớn như thế. Chuyện tốt như vậy, lão đầu tử ta đây cũng không nhịn được đỏ mắt.
Phù Kiên cũng là cực kỳ hâm mộ không thôi:
- Chỉ trong thời gian ngắn ngủi như vậy, liền thắng được ba món Đạo Khí siêu phẩm...
...
Hai người ngươi một lời ta một ngữ, làm cho những cường giả Vạn Lưu Cảnh này ở phía sau cũng là không nhịn được mà bắt đầu thì thào bàn tán. Thấy hình ảnh như vậy, đông đảo tu sĩ bốn phía sân điện Thiên Cực càng là ngạc nhiên không thôi.
- Bên kia đang làm cái gì vậy, Vũ Long Thiên Tông Tư Không Tông chủ và Cơ Vân Thiền lại tức giận vội vã rời đi?
- Thật sự là đáng tiếc, âm thanh lại bị ngăn cách.
- Mau nhìn mau nhìn, Ngọc Tông chủ và Phù Tông chủ đều giao đồ cho Mộ Hàn, 'Bá Vương Điện', 'Động Huyền Thiên Hồn Thai', 'Vu Minh Phù Ba Đao', 'Viêm Long Phá Thiên Kích', 'Huyền Vũ Bội', còn có 'Sát Sinh Kiếm'... Chậc chậc, chỉ là Đạo Khí siêu phẩm mà đã có năm món...
...
Mọi người sôi nổi bàn luận ồn ào, nhưng càng là nghị luận, sương mù trong lòng liền càng dày đặc.
Cho đến tất cả đám người Mộ Hàn và Tiêu Dịch Tiên ở trên Phương Thai đều tản đi, bọn họ cũng còn không có được một đáp án chuẩn xác. Đến xế chiều, một vị Tông chủ không cẩn thận nói lỡ miệng, mọi người mới biết được về đoạn thời gian này sau khi tỷ thí võ hội kết thúc, ở trên Phương Thai lại tiến hành một hồi đánh cuộc kinh người như thế nào!
Trận đánh cuộc kia tiến hành quay chung quanh việc Cơ Vân Yên có tại Tâm Cung của Mộ Hàn hay không. Mà tiền đặt cược chính là mấy thứ Bá Vương Điện, Vu Minh Phù Ba Đao gồm năm món Đạo Khí siêu phẩm và một kiện Đạo Khí cao phẩm, cùng với ba viên đan dược cực phẩm Thái Ất Huyền Phách Đan, Chân Diễm Hồng Liên và Âm Dương Thần Biến Đan.
Kết quả cuối cùng, cũng là Mộ Hàn một mình nhận được tiền đặt cược dị thường hậu hĩnh kia.
Sau khi tin tức này truyền ra, cả thành Vô Cực đều bắt đầu chấn động. Từ trên cao nhìn xuống, cả tòa thành trì cũng giống như là một nồi nước sôi mở vung. Cơ hồ khắp nơi đều có người đàm luận chuyện này. Lấy nhiều Đạo Khí và đan dược quí giá như vậy làm tiền đặt cược, tại cả Thái Huyền Thiên Vực, chỉ sợ đây là lần đầu tiên suốt từ cổ chí kim.
- Đáng hận! Đáng hận!
Phía bắc thành Vô Cực bắc, điện Càn Khôn. Hình tượng quyến rũ xinh đẹp hờ hững của Tư Không Như Ý không còn tồn tại, gương mặt đẹp đẽ kia đúng là trở nên có chút hung ác. Giống như sư tử mẹ trong cơn tức giận, bà thong thả bước đi bước lại bên trong điện phủ rộng rãi. Sàn nhà dưới chân mình, đã là bị bà dẫm đạp mà nứt toác ra vô số khe rãnh.
- Ba món Đạo Khí siêu phẩm, ba viên trân quý đan dược...
Tổn thất thật lớn như thế không chỉ có khiến cho Cơ Vân Thiền trong lòng nhỏ máu, Tư Không Như Ý cũng đồng dạng vô cùng đau lòng. Phải biết rằng chỉ là viên Âm Dương Thần Biến Đan kia, là có thể bồi dưỡng ra một vị cường giả Vạn Lưu Cảnh. Trong Thái Huyền Thiên Vực hiện nay, Âm Dương Thần Biến Đan cũng chỉ có một viên như vậy thôi.
- Tông chủ, Vân Yên khẳng định là bị Mộ Hàn giam giữ bên trong Tâm Cung. Ngày đó đệ tử lấy 'Ly Hồn Sinh Diệt đại pháp' cảm ứng được cũng không phải Linh Ảnh Châu.
Cơ Vân Thiền suýt nữa nghiến vỡ hàm răng, nàng trăm phương ngàn kế tạo thế, muốn tạo áp lực lên Vô Cực Thiên Tông và Mộ Hàn, để cho hắn thả Cơ Vân Yên ra. Cũng không dự đoán kết quả cuối cùng lại là như vậy.
- Ở bên trong Tâm Cung của hắn không tìm được Vân Yên, nói cái gì đều vô dụng.
Tư Không Như Ý hừ lạnh lên tiếng, bước chân bỗng nhiên dừng lại, rồi nhe răng nói rành mạch
- Dựa theo lệ thường, sau khi Thiên Tông Võ Hội kết thúc thì sẽ cử hành một lần 'hành động Trấn ma'. Mà tham gia hành động trừ mười người đứng đầu võ hội ra, các tông phái vẫn còn cần mỗi nơi chọn lựa mười người, tạo thành đội ngũ năm mươi người đi tới chỗ sâu trong 'Hắc Long Tử Uyên', trấn áp 'Hắc Ma Điện'. Khi đó đúng là cơ hội tốt. Mộ Hàn này... Nhất định phải được loại bỏ, các đồ vật của Vũ Long Thiên Tông ta không phải dễ cầm như vậy!
Nói xong lời cuối cùng, Tư Không Như Ý đã là nghiêm mặt.
- Cái tên Mộ Hàn này, hôm nay trái lại cho chúng ta một niềm vui bất ngờ thật lớn.
Tầng chín Đăng Thiên Tháp, Tiêu Dịch Tiên trên mặt tràn đầy sự nhẹ nhàng vui vẻ. Nhưng ánh mắt lại xuyên thấu qua cửa sổ, nhìn về phía điện Càn Khôn xa xa
- Một phen liền thua cuộc ba món Đạo Khí siêu phẩm, ba viên đan dược trân quý, khiến cho Mộ Hàn có được thu hoạch lớn lao. Nữ nhân Tư Không Như Ý kia hiện tại sợ là bị giận điên lên mất.
Tiêu Tố Ảnh đứng ngay bên cạnh cũng không nhịn được mỉm cười, nhưng chợt đã có hiếu kì hơn một chút mà hỏi:
- Phụ thân, người thử nói Mộ Hàn rốt cuộc có bắt Cơ Vân Yên hay không?
- Bắt thì nhất định là bắt, hơn nữa khẳng định vẫn giam giữ tại bên trong Tâm Cung hắn.
Tiêu Dịch Tiên do dự nói
- Tin đồn vô căn cứ, tất nhiên có nguyên nhân. Nếu không có tuyệt đối nắm chắc, Tư Không Như Ý và Cơ Vân Thiền làm thế nào đồng ý dùng những Đạo Khí và đan dược này làm như tiền đặt cược. Sở dĩ không hề tìm được bóng dáng Cơ Vân Yên bên trong Tâm Cung của Mộ Hàn, nhất định là do hắn dùng thủ đoạn nào đó giấu diếm được tâm thần của mọi người.
Có hơi dừng lại, Tiêu Dịch Tiên lại nói tiếp
- Về điểm này, cứ từ viên 'Thái Tiêu Thần Tinh' kia là có thể nhìn ra được. Mộ Hàn không có để nó ở trên người, cũng không có thấy nó tại bên trong Tâm Cung. Vậy thì liền chỉ có một khả năng có thể. Đó là Mộ Hàn đã dấu đi, cũng không biết hắn học được thủ đoạn thần kỳ như thế từ nơi nào?
- Có thể là do Phong Lưu Vân trưởng lão truyền thụ 'Tu Di Thượng Pháp' cho hắn hay không?
Tiêu Tố Ảnh phỏng đoán đạo. Năm đó việc Phong Lưu Vân thu được Tu Di Thượng Pháp bên trong Vô Cực thiên cung, đối với tu sĩ Vạn Lưu Cảnh Vô Cực Thiên Tông mà nói thì cũng không phải bí mật.
- Phong trưởng lão có lẽ thực sự truyền thụ 'Tu Di Thượng Pháp' cho hắn. Nhưng mà với tu vi hiện nay của Mộ Hàn để thi triển 'Tu Di Thượng Pháp' thì chỉ có thể giấu diếm được tu sĩ Vạn Lưu Cảnh thông thường, lại không thể gạt được bốn người Tư Không Như Ý, Ngọc Tâm Hạc, Phù Kiên và cha.
Tiêu Dịch Tiên lắc đầu.
- Không phải 'Tu Di Thượng Pháp', vậy thì đó là cái gì?
Hàng mi của Tiêu Tố Ảnh nhíu lại. Trong miệng nhẹ nhàng lẩm bảm.
Một lát sau, trong lòng nàng phút chốc giật thột một cái. Tâm Cung của Mộ Hàn hẳn là cấp Thần Phẩm Tâm Cung cao nhất trong Thiên Vực Thế Giới.
*****
Phẩm chất loại Tâm Cung này nghe nói thần diệu vô cùng, muốn dùng nó đển giấu diếm được một người trước cảm ứng tâm thần của mười mấy tu sĩ Vạn Lưu Cảnh. Tựa hồ cũng không phải coi là quá mức kỳ quái.
Thấy Tiêu Dịch Tiên cau mày trầm tư, Tiêu Tố Ảnh đột nhiên có cơn kích động muốn nói ra bí mật này cho phụ thân. Chỉ là lời đến khóe miệng, rồi lại quỷ thần xui khiến cho nàng nuốt trở vào.
- Thôi, không nghĩ nữa.
Tiêu Dịch Tiên khe khẽ lắc đầu
- Trên người Mộ Hàn giấu diếm rất nhiều bí mật. Nhưng mà, chỉ cần hắn sẽ không gây bất lợi với Vô Cực Thiên Tông, liền không cần quá mức miệt mài theo đuổi.
Nói đến đây, ông ta lại cười dài nhìn về phía Tiêu Tố Ảnh
- Nha đầu, lấy thực lực bây giờ của con. Có thể thắng được Mộ Hàn hay không?
Tiêu Tố Ảnh chỉ thoáng suy tư, liền trả lời:
- Tu vi hiện tại của Mộ Hàn có cảnh giới quá thấp. Điểm mạnh nhất của hắn là loại lực lượng trói buộc Văn Nhân Tinh Nhược và Cơ Vân Thiền. Nếu như con thi triển 'Bắc Minh Thần Dẫn Kiếm Trận', hẳn là có thể áp chế được. Nếu không, sợ là khó có thể thắng hắn.
- Con và Mộ Hàn chủ động chịu thua khi tỷ thí là đúng.
Tiêu Dịch Tiên gật đầu nói
- 'Bắc Minh Thần Dẫn Kiếm Trận' thì con còn chưa tu luyện đến cảnh giới đại thành. Hơn nữa tuyệt đối không thể dễ dàng vận dụng, nhất là ở trước công chúng. Nếu mà hiện tại liền bại lộ, rất có thể bị đối thủ tương lai của con tìm ra cách đối phó. Đối với việc sau này con tham gia 'Chân Võ Thánh Hội' sẽ bất lợi.
Tiêu Tố Ảnh trong lòng phát lạnh, rồi gật đầu nói:
- Phụ thân, con đã hiểu. Ở trước Chân Võ Thánh Hội, tuyệt không vận dụng 'Bắc Minh Thần Dẫn Kiếm Trận'.
- Rất tốt, nha đầu, trở về tu luyện thật tốt. Mấy ngày nữa, các ngươi những ai thu được ngôi vị mười người đứng đầu đệ tử tứ tông ở Thiên Tông Võ Hội liền đều được tiến vào 'Hắc Long Tử Uyên'.
...
Vào lúc Tiêu Tố Ảnh rời khỏi Đăng Thiên Tháp. Sau khi từ biệt đám người Kỷ Vũ Lộ và Lăng Nghị, Mộ Hàn cũng là đi tới tầng bẩy Cực Chân Các. Bởi vì trong lần đánh cuộc vừa rồi, hắn thu hoạch hậu hĩnh dị thường. Nhất là viên Thái Ất Huyền Phách Đan kia, sau khi dùng có thể làm cho hắn trong vòng mấy ngày liền đạt tới Mệnh Tuyền Tứ Trọng Thiên.
Nhưng mà, trước khi dùng đan dược, Mộ Hàn còn phải xóa đi dấu vết tâm thần của Cơ Vân Thiền vẫn còn lưu lại trong ba món Đạo Khí kia. Đương nhiên, cứ như vậy mà thu Đạo Khí vào Tâm Cung cũng không có gì vấn đề. Mặc dù là Cơ Vân Thiền lấy những dấu vết tâm thần này làm vật dẫn để cảm ứng được sự tồn tại của Cơ Vân Yên, thì cũng không làm nên chuyện gì.
Chỉ cần Thái Vi Tinh Bàn vẫn còn, Mộ Hàn coi như lại lần nữa mở Tâm Cung ra thì đám người Tư Không Như Ý và Cơ Vân Thiền cũng không có khả năng tìm ra Cơ Vân Yên ở bên trong.
Trong lúc suy tư, Mộ Hàn liền tìm cái đệm cói rồi ngồi xuống bên cạnh Sâm La Hồn Trụ. Hắn lôi ra Huyền Vũ Bội, cùng với Vu Minh Phù Ba Đao và Viêm Long Phá Thiên Kích đã co rút thu nhỏ lại cực độ rồi xếp thành hàng chữ nhất ở trước người. Thoáng suy nghĩ chỉ chốc lát, Mộ Hàn liền cầm lên Viêm Long Phá Thiên Kích.
Món Đạo Khí siêu phẩm này là do pháp lực Hỏa Chúc tính rèn luyện mà thành. Nếu muốn càng thoải mái nhanh hơn mà xóa đi dấu vết tâm thần của Cơ Vân Thiền, liền có thể để Diệu Long Chân Hỏa phối hợp với pháp lực trung dung không có thuộc tính.
- Ông ông! Ông ông! Ông ông!!
Do được pháp lực trung dung không có thuộc tính kích thích, Viêm Long Phá Thiên Kích véo von rành mạch lên tiếng, đồng thời nở rộ xuất một vầng ánh sáng lấp lánh rực rỡ đỏ như lửa. Còn thân kích kia càng là bành trướng đến dài ba thước. Cổ tay Mộ Hàn khẽ động, trường kích run rẩy dữ dội. Trông nó tựa như một con Hỏa Long đang ngẩng đầu gào thét, lưỡi kích càng giống như hàm răng nanh sắc bén với ánh sáng lạnh toát nhấp nháy.
Sau một khắc, Mộ Hàn liền dùng cả hai tay để cầm Viêm Long Phá Thiên Kích. Diệu Long Chân Hỏa trào ra từ lòng bàn tay, nó như sợi dây mây gắt gao quấn chặt xung quanh thân kích. Lập tức ngay sau đó, ngọn lửa mãnh liệt liền bao phủ kín mít cả món Đạo Khí. Dòng nhiệt nóng bỏng như nước sóng triều cuồn cuộn, chúng điên cuồng nhằm hướng bốn phía mà dập dờn bồng bềnh lan ra.
Cùng lúc đó, tâm thần Mộ Hàn cũng đắm chìm vào trong Đạo Khí.
Đạo Văn dày đặc dị thường mà phiền phức không ngừng hiện ra đầy đủ ở trong đầu Mộ Hàn. Theo thời gian trôi qua, Văn Phổ của Viêm Long Phá Thiên Kích nhanh chóng đan vào thành hình, mà tâm thần Mộ Hàn thì không nhanh không chậm nương theo Đạo Văn áp sát vào vị trí trung tâm bản Văn Phổ của Đạo Khí.
- Dấu vết tâm thần của Cơ Vân Thiền, hẳn phải là ở chỗ này!
...
- Mộ Hàn...
Rời khỏi điện Càn Khôn, sau khi quay về chỗ đệ tử Vũ Long thiên tông tụ tập, Cơ Vân Thiền vẫn là sắc mặt xanh mét, tức giận khó lòng áp chế. Trong miệng không nhịn được nhắc tới cái tên này khiến cho chính mình căm giận vô cùng. Ngữ điệu của nàng đúng là dị thường lạnh lẽo, khi nghe thì tựa như một làn gió lạnh thổi ra từ Cửu U Địa Ngục.
- Đại tỷ.
Cơ Vân Trúc không biết từ lúc nào xuất hiện ở bên trong gian phòng. Nàng rụt rè chào một tiếng, hốc mắt sưng đỏ như hạch đào, hiển nhiên là vừa mới khóc, trong đôi mắt tràn đầy vẻ hối hận.
Nhìn thấy nàng như vậy, sắc mặt Cơ Vân Thiền hơi hơi dịu đi, nhẹ nhàng mở miệng an ủi:
- Tiểu muội, đừng khổ sở quá mức. Đây cũng không trách được muội. Muốn trách thì trách Mộ Hàn kia... Mộ Hàn...
-Cái gì? Tên hỗn đản này còn muốn xóa đi dấu vết tâm thần của ta sao?
Cơ Vân Thiền phút chốc thần sắc khẽ biến, gương mặt lạnh lẽo mà cười gằn nói
- Mộ Hàn, ngươi muốn hoàn toàn khống chế ba món Đạo Khí siêu phẩm kia của ta. Không có dễ dàng như vậy!
Sau khi cơ hồ là phun ra những lời này từ kẽ răng. Cơ Vân Thiền cũng bất chấp lại đi an ủi Cơ Vân Trúc, lập tức ngồi xếp bằng, khép hờ đôi mắt nhung...
...
Tầng bẩy Cực Chân Các.
- Còn muốn phản kháng?
Vẫn chưa tới gần khu vực trung tâm đoàn dấu vết tâm thần kia của Văn Phổ, Mộ Hàn liền phát hiện khí tức vốn bình tĩnh của nó lại bắt đầu dao động kịch liệt. Nhận thấy loại biến hóa này, Mộ Hàn lập tức liền ý thức được Cơ Vân Thiền nhất định là không cam lòng thua cược Đạo Khí, nên muốn mượn dấu vết tâm thần để giở trò quỷ.
Có điều, Mộ Hàn không sợ nhất chính là cái này.
Lúc ở tại Cực Chân Giới Vực, ngay cả linh hồn và lực tâm thần của một vị Vạn Lưu Thất Trọng Thiên như Phong Lưu Vân kia thì hắn đều có thể hấp thu. Vậy làm sao phải coi trong tâm thần của Cơ Vân Thiền.
- Nàng muốn thông qua tâm thần để chống lại, nhất định là chủ ý tính nhầm.
Trong lòng Mộ Hàn cười lạnh một tiếng. Theo ý niệm, khí tức mãnh liệt mà Diệu Long Chân Hỏa phát tán ra lập tức như nước chảy nương theo Đạo Văn ồ ồ mà vào.
*****
- Vút!
Đúng lúc này, đoàn dấu vết tâm thần dập dờn bồng bềnh không thôi kia đột nhiên hăng hái vặn vẹo biến ảo. Chỉ trong thời gian khoảnh khắc, nó liền hóa thành hình dáng Viêm Long Phá Thiên Kích, điên cuồng gào thét mà vọt về hướng tâm thần Mộ Hàn. Nơi nào nó đi qua, Đạo Văn chung quanh đúng là bốc cháy lên những đám lửa khói hừng hực.
Thoáng chốc, sóng nhiệt như nước thủy triều, tùy ý bốc lên.
Mộ Hàn hừ nhẹ một tiếng. Từ trong tâm niệm, dòng nhiệt nguyên tạo ra kết hợp với Diệu Long Chân Hỏa liền từ bốn phương tám hướng lao đến chặn lại.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!
Hai cỗ dòng nhiệt nóng bỏng va đập vào nhau kịch liệt. Chỉ mới sau khi giữ nhau mấy giây ngắn ngủi, dấu vết tâm thần của Cơ Vân Thiền đã biến thành Viêm Long Phá Thiên Kích liền bị ép cho vội vã rút lui mà quay về. Nhưng ngay sau đó, bên trong Viêm Long Phá Thiên Kích kia không ngờ tách ra Huyền Vũ Bội và Vu Minh Phù Ba Đao.
Một đao một kích phảng phất được hai bàn tay vô hình nắm giữ. Nó lại lần nữa điên cuồng mà xông về hướng tâm thần của Mộ Hàn. Còn Huyền Vũ Bội thì xoay tròn rất nhanh xung quanh tiểu khu vực lưu lại được dấu vết tâm thần của Cơ Vân Thiền. Giờ khắc này, quanh cảnh trận tỷ thí giữa Mộ Hàn cùng Cơ Vân Thiền tại Thiên Tông Võ Hội dường như tái hiện ở bên trong Đạo Khí này.
- Cơ Vân Thiền, nếu như là bản thể của ngươi vận dụng ba món Đạo Khí siêu phẩm này thì ta còn kiêng nể ba phần. Đáng tiếc hiện tại ba món Đạo Khí này đều là từ tâm thần của ngươi biến ảo mà thành. Mặc dù bọn chúng cũng có được cùng dạng bản tính như 'Vu Minh Phù Ba Đao', 'Viêm Long Phá Thiên Kích', 'Huyền Vũ Bội'. Nhưng mà so sánh với Đạo Khí siêu phẩm đích thực, thì vẫn kém xa!
Trong lòng Mộ Hàn thầm hừ. Diệu Long Chân Hỏa mãnh liệt đúng là trực tiếp tràn vào bên trong Đạo Khí.
- Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống!!
Gặp phải thế công của tâm thần Cơ Vân Thiền, từ bên trong đoàn Diệu Long Chân Hỏa lập tức truyền ra một tiếng gầm rú trầm thấp mà ngân nga. Hỏa Long hé miệng liền " bụp" một cái, nó cắn Viêm Long Phá Thiên Kích, cắn đến nát bấy. Còn đầu chính là miễn cưỡng va vào Vu Minh Phù Ba Đao.
Phịch một tiếng chấn động vang dội, Vu Minh Phù Ba Đao kia đồng dạng cũng bị phá thành mảnh nhỏ.
Mà Diệu Long Chân Hỏa cũng là đánh thẳng một mạch, hóa thành một đám lửa khói nóng bỏng hừng hực rồi ầm ầm chèn ép lại đây. Nó đè dúi dụi Huyền Vũ Bội vào bên trong. Chỉ là sau một lúc lâu, tâm thần Cơ Vân Thiền vốn đã biến thành Huyền Vũ Bội liền bắt đầu lắc la lắc lư, tựa như tùy thời đều có khả năng bị nghiền nát tan vỡ.
Cảm ứng được biến hóa bên trong Đạo Khí, trên khóe môi của Mộ Hàn không nhịn được hiện lên một sự cười đùa vui vẻ.
Hiện tại linh hồn và lực tâm thần của hắn, so sánh Cơ Vân Thiền chỉ có mạnh hơn không kém. Mặc dù Đạo Khí này tạm thời vẫn thuộc sở hữu với Cơ Vân Thiền, nhưng nó lại bị Mộ Hàn nắm trong tay. Hơn nữa hắn còn có Tử Hư Thần Cung không thể phá vỡ làm hậu thuẫn, cho nên hoàn toàn có khả năng không cần phòng thủ. Hắn chỉ cần lấy Diệu Long Chân Hỏa là loại lực lượng trình độ cao nhất để phát động công kích mãnh liệt nhất. Dưới tình huống như vậy, Cơ Vân Thiền ở cách Cực Chân Các có khoảng một ngàn thước căn bản không có khả năng ngăn cản được.
- Mộ Hàn, ngươi nghĩ như vậy là muốn 'Viêm Long Phá Thiên Kích', cầm lấy cũng được!
Bỗng dưng, âm thanh Cơ Vân Thiền truyền ra từ trong đoàn dấu vết tâm thần kia. Cơ hồ trong giây lát nàng đang nói, Huyền Vũ Bội kia liền do Diệu Long Chân Hỏa đánh sâu vào mà hoàn toàn sụp đổ. Nhưng ngay sau đó, đoàn dấu vết tâm thần kia của Cơ Vân Thiền giống như bị thuốc súng bị điểm lửa, liền ầm ầm bùng nổ lan ra.
- Tự nổ dấu vết tâm thần?
Mộ Hàn lập tức liền phán đoán ra mục đích của Cơ Vân Thiền. Nàng đã tự biết không có khả năng thông qua tâm thần để tạo thành thương tổn đối với Mộ Hàn. Cho nên lúc này mới như chó cùng rứt giậu, muốn tự làm nổ dấu vết, phá hủy Đạo Văn bên trong Viêm Long Phá Thiên Kích, khiến cho Đạo Khí siêu phẩm này biến thành phế liệu không dùng được.
Tự làm nổ dấu vết tâm thần, đích xác có khả năng phá hủy Đạo Văn. Nhưng nó cũng làm cho linh hồn của bản thân bị thương.
Làm như vậy, tuyệt đối là tổn hại được người khác.
Nhưng mà, Mộ Hàn vất vả tâm tư mới thắng cược được Đạo Khí, nên làm thế nào mà để cho nàng thực hiện được ý định đó? Trong khoảnh khắc, Tâm Cung của Mộ Hàn run rẩy dữ dội, Thiên Anh miệng há ngoác. Một cỗ lực hút hấp kình vô cùng mạnh mẽ chỉ trong lúc chớp lửa đá chạy cát bay đã phóng đến trung tâm Văn Phổ của Viêm Long Phá Thiên Kích. Trong nháy mắt, nó đã nuốt chửng hoàn toàn sạch sẽ lực lượng dấu vết tâm thần vừa tự bùng nổ kia.
- Cái gì!
Bên trong gian phòng ở cách đó hơn mấy ngàn thước, Cơ Vân Thiền khi tự làm nổ dấu vết tâm thần bên trong Viêm Long Phá Thiên Kích thì đã có cảm giác linh hồn như bị trúng đòn nghiêm trọng. Nàng kìm lòng không đậu mà rên lên thành tiếng.
Nhưng vẫn không đợi lấy lại hồn, Cơ Vân Thiền liền cảm giác có cỗ lực hút mạnh mẽ, xuyên thấu qua mối liên lạc vẫn còn chưa kịp hoàn toàn đoạn tuyệt giữachính mình cùng Đạo Khí, rồi giáng xuống ở chỗ sâu trong linh hồn của chính mình. Chỉ trong nháy mắt, Cơ Vân Thiền liền cảm giác lực lượng linh hồn của chính mình thật giống như bị hung hăng khoét đi một khối.
- Phốc!
Cơ Vân Thiền đau đớn rên rỉ một tiếng, sắc mặt lập tức trở nên trắng bệch. Chỉ là miễn cưỡng chống đỡ không được hai giây, nàng liền cũng không chống đỡ nổi nữa mà vội vàng phun ra một ngụm máu tươi, rồi trực tiếp tê liệt ngã xuống đất.
Thấy Cơ Vân Thiền đột nhiên biến thành như vậy, Cơ Vân Trúc ngây ra như phỗng.
- Đại tỷ! Đại tỷ!
Sau một lúc, nàng mới như mới tỉnh lại từ trong giấc mộng, bắt đầu lớn tiếng kêu lên, trong ngữ điệu mang theo sự khóc lóc
- Người đâu, người đâu, mau đi nhanh nhất đến báo cho Tông chủ, Đại tỷ của ta đã xảy ra chuyện...
...
- Lần này tuyệt đối muốn ngươi ăn trộm gà không được còn mất nắm gạo!
Ở tầng bẩy Cực Chân Các, Mộ Hàn thở phào một hơi thật dài, một ánh sáng lành lạnh từ trong mắt thoáng vụt qua. Khi Cơ Vân Thiền tự làm nổ dấu vết tâm thần thì, liên lạc của nàng cùng Đạo Khí này cũng chưa lập tức liền hoàn toàn đoạn tuyệt. Mà Mộ Hàn chính là thông qua một tia liên lạc này, cho nàng đến đây nếm sự tàn nhẫn một phen đi.
Như vậy, linh hồn Cơ Vân Thiền nhất định đã bị thương thì càng bị thương nặng hơn.
Chỉ có điều là Cơ Vân Thiền có được đông đảo báu vật, nói vậy không thiếu hụt đan dược chuyên môn điều trị linh hồn bị thương. Có lẽ không được vài ngày, linh hồn của nàng liền có thể khỏi hẳn. Nhưng bộ phận lực lượng linh hồn bị Thiên Anh cắn xé nuốt chửng kia, nếu muốn khôi phục toàn bộ, tối thiểu đều cần thời gian một tháng.
← Ch. 321 | Ch. 323 → |