← Ch.337 | Ch.339 → |
Lần này đây, nó đúng là một hơi hấp thu luôn ba mươi cái Tâm Cung. Chỉ trong chớp mắt, những đệ tử tứ tông còn lại này đúng là biến mất toàn bộ không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Sau khi lại luyện hóa xong những Tâm Cung này một lần nữa, khối phân thân linh hồn kia không ngờ bành trướng thêm một vòng. Thân thể lúc ban đầu chỉ là dài ngàn thước, mà nay cũng đã dài đến hai ngàn thước.
- Không sai biệt lắm!
Cảm ứng một lần nữa tình trạng của phân thân linh hồn, "Đại Địa Ma Long" vừa lòng gật đầu, ánh mắt nhìn về phía phiến Hoàng Thổ kia ở dưới đáy "Đô Thiên Linh Trụ".
- Đúng là lúc này, chỉ cần dung hợp 'Vô Gian Hậu Thổ' kia là bổn tọa...
Bỗng dưng, "Đại Địa Ma Long" ngước ánh mắt lên mà kinh ngạc hỏi
- Tới đây nhanh như vậy sao?
- Cũng tốt, mấy con sâu róm con tự mình đưa lên cửa. Trái lại tiết kiệm không ít thời gian cho bổn tọa!
Đại Địa Ma Long cười sằng sặc thành tiếng. Khối phân thân linh hồn to lớn kia chợt xoay thân thể, lao thẳng tắp về phía miếng Hoàng Thổ bên dưới "Đô Thiên Linh Trụ".
Liền vào giờ khắc này, có bốn đạo bóng người như ánh sáng lung linh, từ xa xa lao đến như điện xạ.
Bọn họ đúng là Mộ Hàn, Tiêu Tố Ảnh, Hoa Hải và Cố Liên Thành.
Sau khi gặp được hai người Tiêu Tố Ảnh và Hoa Hải không được bao lâu, Mộ Hàn lại đụng phải tám khối phân thân linh hồn đang cuốn lấy Cố Liên Thành.
Lần này đây. Những phân thân linh hồn này sau khi phát hiện Mộ Hàn thì không đợi hắn tới gần. Chúng liền buông tha Cố Liên Thành đã cơ hồ cực kỳ mệt mỏi mà chạy tứ tán mọi nơi.
Thấy bọn chúng đã chạy xa, Mộ Hàn cũng lười lại đi đuổi theo, bốn người sau khi hợp nhất cùng nhau liền cứ thế mà đi về phía trước.
Tuân theo cảm ứng của ba loại lực lượng trình độ cao nhất "Diệu Long Chân Hỏa", "Huyền Thanh Linh Mộc" và "Mặc Tâm Thần Thủy" bên trong Tâm Cung của Mộ Hàn, ngọn nguồn phong ấn do mười hai cây cột "Đô Thiên Linh Trụ" và Bạch Liên ấn ngưng tụ mà thành rốt cục đã lọt vào tầm mắt của mọi người. Mà cùng nhau rơi vào tầm mắt của bọn họ, còn có hai bóng dáng to lớn.
- Hắc Ma thần thú!
Tiêu Tố Ảnh, Hoa Hải và Cố Liên Thành không nhịn được đồng thời giật mình la lên. Hai hình bóng kia chia nhau ở bên trong bên ngoài tại ngọn nguồn phong ấn, tất nhiên chính là linh hồn chủ thể và phân thân linh hồn của "Hắc Ma thần thú". Điều khiến cho bọn họ giật mình chính là, hiện tại phân thân linh hồn kia ít nhất đã khôi phục đến tình trạng Vạn Lưu Ngũ Trọng Thiên.
"Hắc Ma thần thú" kia mặc dù không có nhục thân làm chỗ dựa, nhưng phân thân linh hồn có tu vi mạnh đến tình trạng như thế, tuyệt không phải tu sĩ Vạn Lưu Nhất Trọng Thiên bọn họ có khả năng chống lại.
Mà điều Mộ Hàn chú ý tới, lại hoàn toàn không giống với Tiêu Tố Ảnh bọn họ.
Sau khi vừa nhìn đến ngọn nguồn phong ấn này, hai đạo ánh mắt của Mộ Hàn liền từ phân thân linh hồn của "Đại Địa Ma Long" chuyển sang phía dưới "Đô Thiên Linh Trụ". Hắn xem xét nhìn kĩ phiến Hoàng Thổ không chớp mắt.
- Lệ trưởng lão nói không sai. Đó chính là lực lượng Thổ thuộc tính trình độ cao nhất!
Trong lòng Mộ Hàn mừng rõ. Sau một khắc, liền không có bất cứ chần chờ gì mà hắn bắn nhanh đi về phía trước.
- Quay lại, không nên hành động thiếu suy nghĩ!
Nhìn thấy Mộ Hàn hành động, Tiêu Tố Ảnh lấy làm kinh hãi. Theo bản năng mở miệng nói khẽ.
- Mộ Hàn sư đệ, đừng xúc động.
Hoa Hải cũng là gấp giọng quát. Mộ Hàn mặc dù tu vi cảnh giới thấp, nhưng hắn có được đông đảo Đạo Khí siêu phẩm, thực lực cũng không thua gì bọn họ. Trong tình huống hiện nay như vậy, nếu muốn chạy thoát trước nanh vuốt phân thân linh hồn Vạn Lưu Ngũ Trọng Thiên kia của "Hắc Ma thần thú", phải bốn người đồng lòng hợp sức.
Nếu mà hành động một mình, rất có thể mọi người đều sẽ gặp phải những nguy cơ lớn lao.
- Tiêu sư tỷ, Hoa sư huynh, Cố sư huynh, khối phân thân linh hồn này để ta đến kiềm chế, các ngươi mau thông qua 'Bạch Liên ấn' để rời khỏi không gian phong ấn, báo tình huống nơi này cho các vị trưởng lão biết.
Mộ Hàn đưa tay lại phía sau mà khoát khoát tay, nhưng mà hắn cũng không quay đầu lại, không dừng lại chút nào mà truy đuổi về phía đạo phân thân linh hồn kia, bộ dáng đúng là "Thấy chết không sờn".
Hắn tự nhiên không có khả năng thật sự quên mình vì người như vậy.
Bở vì khi nhìn thấy hướng đi của phân thân linh hồn "Đại Địa Ma Long" kia, Mộ Hàn liền tỉnh ngộ mãnh liệt lại. Mục tiêu của nó cũng là khối lực lượng Thổ thuộc tính trình độ cao nhất kia! Mộ Hàn mà muốn đoạt lại từ trong miệng nó cái loại Thổ lực lượng trình độ cao nhất kia, thì rất có thể sẽ sẽ bị bại lộ bí mật của "Tử Hư Thần Cung".
So cùng cái đó như thế, chẳng thà khiến cho bọn họ đi ra ngoài trước.
- Mộ sư đệ, một mình ngươi sao có thể đủ sức kiềm chế được nó?
Tiêu Tố Ảnh thân như làn khói, đuổi kịp và vượt đi trước. Mặc dù cứ làm dựa theo lời Mộ Hàn nói, cơ hội an toàn rời khỏi đây là phi thường lớn. Nhưng nàng lại không phải loại người nhìn kẻ khác liều chết ngăn cản địch, còn chính mình lại đổ dầu dưới chân người.
Hoa Hải và Cố Liên Thành liếc nhau, chỉ là hơi do dự, liền đi theo phía sau Tiêu Tố Ảnh.
- Vèo!
Lúc này, Mộ Hàn cũng là nhanh như thoi đưa, trong khoảnh khắc đã đến ngay bên cạnh "Đô Thiên Linh Trụ" kia.
Bên trong Đô Thiên Linh Trụ, tiếng cười mỉa mai của "Đại Địa Ma Long" lại chấn động lan ra ở trên không trung
- Chỉ bằng ngươi con sâu róm con này, mà cũng dám nói kiềm chế bổn tọa? Điều này thật sự là trò cười dễ nghe nhất mà bổn tọa nghe được sáu ngàn năm qua!
Trong giây lát âm thanh này vang lên, phân thân linh hồn của nó liền há to cái miệng cực đại. Trong chớp mắt, phiến Hoàng Thổ phía dưới "Đô Thiên Linh Trụ" kia tựa như sóng lớn lúc vỡ đê, vội vàng cuồn cuộn đi.
- Vút!
Hoàng Thổ quay cuồng mãnh liệt, kéo theo những tiếng gầm thật lớn.
Đến khi Mộ Hàn cách phân thân linh hồn to lớn kia chỉ còn trăm mét thì vừa lúc "Đại Địa Ma Long" đã hút toàn bộ phiến Hoàng Thổ kia vào trong cơ thể."Xoạch" một tiếng vang thật lớn, nó khép chặt cái miệng, phân thân linh hồn kia chợt quay đầu nhìn chăm chú Mộ Hàn rồi nhe răng cười nói
- Sâu róm con, nuốt chửng mấy cỗ phân thân linh hồn của bổn tọa, liền dám không coi ai ra gì như thế, coi bổn tọa là bùn nhão không nắm được sao? Ngươi đã tự mình chạy tới trước miệng bổn tọa, vậy thì bổn tọa liền không khách khí.
- Bổn tọa đã hấp thu bốn mươi cái Tâm Cung, Tâm Cung của ngươi chính là cái thứ bốn mươi mốt kia!
Gầm rú dữ dội một tiếng, phân thân linh hồn của "Đại Địa Ma Long" lại lần nữa há ngoác miệng ra, cái lưỡi dài đỏ sẫm như súc lụa nhằm hướng Mộ Hàn mà thổi quét cuốn tới.
Ở trong Hư Vô cách đó vài trăm thước, bóng dáng Tiêu Tố Ảnh, Hoa Hải và Cố Liên Thành lại không nhịn được có hơi dừng lại, trên mặt nhất thời biến sắc.
*****
Phân thân linh hồn "Hắc Ma thần thú" kia không ngờ đã hấp thu bốn mươi cái Tâm Cung. Điều này liền có ý nghĩa, trừ bốn người bọn họ ra thì trong số năm mươi người đã vào đây, chỉ có sáu người còn sống.
Bốn mươi người còn lại, đã tất cả đều hồn phi phách tán!
Tiêu Tố Ảnh bọn họ khi gặp những phân thân linh hồn này thì đã dự liệu đến tình huống sẽ phi thường không ổn. Nhưng lại không nghĩ rằng tính nghiêm trọng của câu chuyện vẫn vượt rất xa ra ngoài dự liệu của mình. Đệ tử tiến vào không gian phong ấn, đều là trụ cột lương đống tương lai của Tứ Đại Thiên Tông, hiện nay không ngờ mười đi chết tám.
Hơn nữa từ thực lực có được của phân thân linh hồn "Đại Địa Ma Long" trước mắt mà xét, hai thành đệ tử tứ tông còn lại bao gồm bọn họ bên trong liệu có thể bảo toàn tính mạng hay không, còn rất khó nói.
- Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống!
Tiếng gầm gừ đinh tai nhức óc đã đánh thức ba người Tiêu Tố Ảnh, Hoa Hải và Cố Liên Thành tỉnh lại. Họ cùng chăm chú nhìn mà đều là kìm lòng không đậu phải kêu lên sợ hãi thành tiếng.
Khối phân thân linh hồn kia mở ra miệng liền giống như một cái hắc động có thể nuốt chửng vạn vật. Mộ Hàn chỉ mới kịp giãy dụa một cái, liền bị hút vào trong đó. Mộ Hàn mặc dù có thực lực mạnh mẽ, nhưng bị phân thân linh hồn của "Đại Địa Ma Long" có thực lực đạt tới Vạn Lưu Ngũ Trọng Thiên nuốt chửng vào, thì sẽ tuyệt đối lành ít dữ nhiều.
- Tiêu sư tỷ, các ngươi chạy mau!
Đột nhiên, tiếng quát tháo nặng nề ngột ngạt của Mộ Hàn từ trong bụng khối phân thân linh hồn truyền ra, giọng điệu có vẻ dị thường vội vàng
- Ta có thể ngăn trở nó một hồi!
- Chúng ta đi!
Hoa Hải và Cố Liên Thành liếc nhau, cơ hồ đồng thời mở miệng.
Tiêu Tố Ảnh gương mặt hơi trắng bệch, theo bản năng lắc đầu, trầm giọng nói:
- Hiện tại không thể đi, chúng ta phải nghĩ biện pháp cứu Mộ sư đệ ra.
Lời này nói ra, nhưng lại ngay cả chính Tiêu Tố Ảnh đều cảm giác là hy vọng xa vời. Chỉ bằng vào ba tu sĩ Vạn Lưu Nhất Trọng Thiên, khả năng chiến thắng khối phân thân linh hồn kia có thể tính cơ hồ là số không.
- Tiêu sư muội, đừng có nói ngốc. Mộ Hàn sư đệ đã bị phân thân linh hồn của 'Hắc Ma thần thú' nuốt chửng đi vào, tuyệt đối sẽ không chống đỡ được bao lâu. Không nên để cho hắn hy sinh vô ích.
Hoa Hải vô cùng lo lắng khuyên một câu, rồi cùng với Cố Liên Thành liền hành động, như tên rời cung mà bắn nhanh đi về hướng "Bạch Liên ấn" đang thong thả vận chuyển kia.
- Còn muốn chạy? Tất cả đều mau lưu lại cho bổn tọa!
Bên trong mười hai cây cột "Đô Thiên Linh Trụ", Đại Địa Ma Long cười thoải mái ầm ĩ. Còn ở bên ngoài khối phân thân linh hồn kia chính là không chút do dự mà bay vút lên trên.
Nhận thấy được hành động của phân thân linh hồn. Hoa Hải và Cố Liên Thành không tự giác có chút kinh hoảng, điều động chân nguyên trong cơ thể đến mức tận cùng. Tốc độ lao đi đúng là miễn cưỡng đã tăng lên vài phần.
Tiêu Tố Ảnh lại vẫn đứng lặng im hồi lâu trong hư không, không có di động.
- Bắc Minh Thần Dẫn Kiếm Trận!
Mắt nhung cũng không hề chớp mắt nhìn chăm chú bóng dáng to lớn dài ngoằng đang đột ngột lao đến. Khi Tiêu Tố Ảnh mở miệng đột nhiên quát một tiếng, hai đạo ánh mắt trong chớp mắt đại biến, giống như thanh bảo kiếm đột nhiên ra khỏi vỏ. Những lưỡi bén nhọn hiện rõ mồn một, vô cùng lợi hại. Nó vung lên quét qua, giống như có thể chia cắt bất cứ chướng ngại nào thành hai đoạn.
Trong khoảnh khắc nàng đang nói ra thành lời, chín đạo trường kiếm xanh lam đột nhiên bắn nhanh ra từ bên trong Tâm Cung.
Chín thanh trường kiếm này vừa xuất hiện, khí tức xanh lam giống như ngưng kết thành thực chất mà điên cuồng bùng nổ lan ra. Chỉ trong khoảnh khắc, khu vực mà nó đã chiếm cả một vùng đến ngàn mét, giống như hóa thành một đại dương xanh lam mênh mông.
- Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt...
Tiếng xé gió đột nhiên vang lên.
Chín thanh kiếm ngang trời. Giống như chín con Cự Long xanh lam quấn quít bay múa lẫn nhau, chúng rít gào bắn nhanh về hướng khối phân thân linh hồn của "Đại Địa Ma Long" kia. Nơi nào nó đi qua, kiếm khí sắc bén mà khủng bố lấy tốc độ kinh người bùng nổ lan ra về khắp tứ phía. Chỉ một thoáng, khắp hư không đều giống như tràn ngập bóng kiếm dày đặc, ý định giết người phủ khắp tứ phía.
- Quả nhiên không hổ là sâu róm con có được Thánh Phẩm Tâm Cung, lại vẫn còn dấu thủ đoạn cường đại như thế?
Bên trong mười hai "Đô Thiên Linh Trụ". Đại Địa Ma Long kinh dị lên tiếng, phân thân linh hồn của nó vốn là cách Tiêu Tố Ảnh không xa. Mà nay Tiêu Tố Ảnh thốt nhiên xuất thủ, tốc độ nhanh như sao băng, phân thân linh hồn căn bản là không còn kịp ngăn cản nữa. Chỉ còn kịp nghiêng mạnh né tránh sang một bên.
Nhưng dù vậy, lại vẫn không thể nào né nổi công kích của Tiêu Tố Ảnh.
- Xoẹt!
Kiếm khí tung hoành, giống như chín lưỡi dao sắc bén đồng thời đâm vào một quả dưa hấu. Cái đầu của phân thân linh hồn "Đại Địa Ma Long" kia trong nháy mắt liền bị cắt phá thành mảnh nhỏ. Tuy nhiên, chỉ trong tích tắc, một cái đầu mới lại mọc vươn lên từ trong cổ của phân thân linh hồn kia. Nó tức giận nhìn chằm chằm vào Tiêu Tố Ảnh.
- Đây là kiếm trận quỉ quái gì, lại khiến cho bổn tọa bị tổn thất không ít lực lượng, cái này liền muốn ngươi phải bồi thường gấp bội.
"Đại Địa Ma Long" kia lớn tiếng gào thét, cái đuôi to lớn dài ngoằng trong chớp mắt tựa như một thanh cự thương lớn. Nó cuốn theo khí thế vạn quân điểm về hướng trong ngực Tiêu Tố Ảnh. Nó lao thẳng tới, coi như là trời cao đều giống như có thể bị một đuôi của nó đâm xuyên gây ra lỗ thủng thật lớn.
Tiêu Tố Ảnh thấy thế, không nhịn được sắc mặt đột biến.
- Vút! Vút...
Chín thanh trường kiếm xanh lam bỗng dưng xoán lại mà quay về, chúng như linh xà hối hả xoay tít quanh người nàng.
Chỉ trong thời gian nháy mắt, một bức tường từ vô số bóng kiếm ngưng tụ mà thành lớp kiếm tường dày liền chắn chung quanh Tiêu Tố Ảnh, giống như một cái kén lớn màu xanh lam, bao bọc chắc chắn kín mít lấy nàng.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Lập tức ngay sau đó, mũi nhọn cái đuôi dài liền đập lên trên bức tường kiếm thật dầy. Ngay sau đó, một tràng tiếng nổ "Bang bang bang Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!" vang lên như thể đang rang ngô. Âm thanh dày đặc mà dồn dập. Còn bóng kiếm quanh người Tiêu Tố Ảnh đúng là liên tiếp vỡ vụn, kình khí xanh lam như sóng triều cuồn cuộn tản mát ra.
Tuy nhiên, phân thân linh hồn của "Đại Địa Ma Long" sau khi tụ lại, rồi được hấp thu lực lượng Thổ thuộc tính trình độ cao nhất nên thực lực đã tăng lên một mức lớn độ. Cái đuôi dài kia mặc dù chịu ảnh hưởng nặng nề do bóng kiếm ngăn cản, nhưng thế công kích cơ hồ không có sự suy giảm quá lớn. Đúng là thế như chẻ tre, đánh thẳng một mạch.
Chỉ chốc lát sau đó, Tiêu Tố Ảnh tựa như bị trúng đòn nghiêm trọng, thân thể mềm mại tựa như chiếc diều bị đứt dây mà quẳng về phía sau đến mấy ngàn thước.
*****
Nhưng không đợi nàng ổn định thân hình, cỗ phân thân linh hồn kia liền há mồm hút một cái. Kình lực hút đáng sợ trong nháy mắt đã bao trùm thân hình Tiêu Tố Ảnh vào bên trong, nàng lại lấy tốc độ nhanh hơn mà lao thẳng về hướng cái miệng to như chậu máu đối diện kia.
- Phốc! Phốc!
Gương mặt của Tiêu Tố Ảnh càng có vẻ trắng như tờ giấy mà liên tiếp phun ra hai ngụm máu tươi, bóng dáng liền biến mất ở trong cổ họng như hắc động của phân thân linh hồn.
Được Tiêu Tố Ảnh ngăn chỉ chốc lát, Hoa Hải và Cố Liên Thành rốt cục tranh được một đường sức sống mà đến được trong không trung "Bạch Liên ấn".
Khóe mắt dư quang thoáng nhìn Tiêu Tố Ảnh bị phân thân linh hồn của "Đại Địa Ma Long" ực một cái nuốt vào trong bụng, trong mắt hai người đều không nhịn được lộ ra một tia không đành lòng. Nhưng mà bước chân bọn họ lại không hề dừng lại chút nào, lập tức bước chân vào bên trong "Bạch Liên ấn", rồi đưa tất cả chân nguyên trong cơ thể vào bên trong cánh hoa.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Những tia chớp sáng trắng hoa mắt bùng nổ lan ra, hai mảnh cánh hoa lập tức bao bọc lấy thân thể Hoa Hải và Cố Liên Thành. Sau một khắc, hai người liền biến mất vào trong "Bạch Liên ấn".
- Chỉ là siêu phẩm Tâm Cung, coi như các ngươi gặp may mắn!
Đại Địa Ma Long hung hăng nhìn chăm chú "Bạch Liên ấn" mà có chút không cam lòng. Nhưng lập tức trong đôi mắt kia liền lộ ra sự hưng phấn cực kỳ nhân tính hóa. Ngày đó khi còn chưa bị phong ấn thì loại lực lượng Thổ thuộc tính trình độ cao nhất như "Vô Gian Hậu Thổ" này chính là thuộc về nó. Sau khi bị phong ấn, nó vất vả tâm tư mới làm cho "Vô Gian Hậu Thổ" hoàn toàn chia lìa cùng linh hồn bản thân.
Ở trong lực lượng Thổ thuộc tính trình độ cao nhất không ẩn chứa linh hồn nó, liền sẽ không phải chịu phong ấn trói buộc nên cuối cùng tràn được ra khỏi phong ấn, ngưng tụ ở bên dưới mười hai cây cột "Đô Thiên Linh Trụ" kia.
Hiện nay lại hấp thu "Vô Gian Hậu Thổ" này, nhưng không phải trực tiếp dung hợp lực lượng linh hồn vào trong đó, mà là lấy cái đó làm căn nguyên, để trong cơ thể ngưng tụ ra một khối nhục thân đơn giản nhất. Mặc dù vẫn còn chỉ là hình thức sơ khai ban đầu, những cũng đã làm cho lực lượng linh hồn của nó có chỗ mà dựa vào.
Nếu không, chỉ bằng vào phân thân linh hồn không có thân thể làm chỗ dựa, rất khó lòng bắt được hai người có Thánh Cung.
- Hấp thu xong 'Đạm Hồn Thánh Cung' và 'Vô lượng Thánh Cung' kia, ngày thoát khốn nhất định sẽ sớm hơn rất nhiều!
Đại Địa Ma Long híp mắt, hận không thể lập tức liền đập nát "Bạch Liên ấn" và mười hai cây cột "Đô Thiên Linh Trụ" đã phong khốn chính mình sáu ngàn năm, để lại lấy được tự do. Nhưng chỉ chốc lát sau đó, trong đôi mắt cực đại của nó liền hiện lên vẻ kinh ngạc khó có thể ức chế, tựa hồ phi thường khó có thể tin nổi.
Khối thân thể này của Đại Địa Ma Long do lực lượng linh hồn ngưng tụ mà thành. Ở trong bụng nó, tự nhiên không có khí quan lục phủ ngũ tạng đích thực tồn tại, mà là những mảnh không gian cũng từ lực lượng linh hồn ngăn cách chia ra.
Phiến không gian này phảng phất ngưng kết thành thực chất, nên trước hết Mộ Hàn bị Đại Địa Ma Long nuốt chửng liền ở chỗ này.
Từ sau khi đi vào, thân hình Mộ Hàn giống như pho tượng điêu khắc bị cố định, giống như đã hoàn toàn không thể nhúc nhích, thậm chí ngay cả chân nguyên và tâm thần đều giống như bắt đầu bị đông lại. Đương nhiên, cái này chỉ là biểu tượng để mê hoặc Đại Địa Ma Long. Nếu như không tiến vào bên trong khối phân thân linh hồn này, thì có thể nào lấy tốc độ nhanh nhất mà giành lại được lực lượng Thổ thuộc tính trình độ cao nhất đã bị nó hấp thu.
- Vút!
Lại là một bóng người đột ngột xuất hiện ở bên trong phiến không gian này, rõ ràng chính là Tiêu Tố Ảnh.
Lúc này sắc mặt nàng có chút tái nhợt, khóe môi vẫn còn lây dính một vết máu đỏ thẫm. Cùng xuất hiện với nàng, còn có chín thanh trường kiếm lộ ra ánh sáng màu xanh lam.
Sau khi lọt vào không gian trong bụng Đại Địa Ma Long, Tiêu Tố Ảnh cũng giống như lập tức hóa thành pho tượng điêu khắc. Thân thể mềm mại dẫu vẫn còn duy trì tư thế lúc ban đầu, nhưng khó có thể nhúc nhích mảy may.
- Không ngờ lại có nữ nhân ngu như vậy!
Nhìn đạo bóng dáng vẫn không nhúc nhích đối diện kia, trong lòng Mộ Hàn hơi có chút bất đắc dĩ.
Hắn vốn tưởng rằng ở trong lúc nguy cấp sống còn như thế này, Tiêu Tố Ảnh, Hoa Hải và Cố Liên Thành nhất định sẽ tranh thủ thời gian để thông qua "Bạch Liên ấn" mà rời đi. Dù sao chênh lệch giữa bọn họ cùng khối phân thân linh hồn này của Đại Địa Ma Long thật sự quá lớn. Mạnh mẽ đối kháng thì không có bất cứ phần thắng gì.
Không ra ngoài dự liệu của hắn, Hoa Hải và Cố Liên Thành đều đã rời đi.
Nhưng mà biểu hiện của Tiêu Tố Ảnh lại ra ngoài dự liệucủa Mộ Hàn rất nhiều. Trong tình huống biết rõ không có bất cứ phần thắng nào, mà nàng lại vẫn một mình ở lại lấy cứng đối cứng với phân thân linh hồn của Đại Địa Ma Long, muốn cứu hắn ra.
Loại hành vi giống như tự sát này, Mộ Hàn thực sự không biết nên ca ngợi nàng trượng nghĩa, hay mắng nàng ngu xuẩn.
Nhưng mà, đáy lòng Mộ Hàn vẫn bị nàng làm cảm động một lần.
Từ sau khi đi tới thế giới hoàn toàn không giống cùng kiếp trước này, hai chữ "Cảm động" này đối với Mộ Hàn đã là có hơi xa lạ. Mà hắn cũng rất ít có dịp để cảm nhận như vậy nữa.
- Mặc dù hành động của nàng thay đổi kế hoạch của ta, nhưng nàng là vì cứu ta mà thân hãm vào tử địa. Ta lại có thể nào nhìn nàng chết như vậy?
Hít một hơi thật dài, Mộ Hàn mãnh liệt đồng thời vận chuyển "Anh Lôi Đan Quyết" và "Thái Hư Động Thần Quyết". Mười lăm đạo Anh Lôi lộ ra khỏi Tâm Cung, như những con linh xà vội vã xoay quanh lượn lờ khắp người Mộ Hàn. Trong tiếng sấm sét ầm ầm, ánh tím sáng lạn trong nháy mắt tràn ngập khắp phiến không gian trong bụng Đại Địa Ma Long.
Sau một hồi tiếng nổ bùm bùm qua đí, lực trói buộc trong phiến không gian này đúng là biến mất vào vô hình trong nháy mắt.
Giờ khắc này, chân nguyên và tâm thần cứng đờ trong cơ thể Mộ Hàn đồng thời vận chuyển, mà Tiêu Tố Ảnh đối diện cách đó mấy thước cũng khôi phục năng lực hành động trong nháy mắt. Quả là nàng ôm lấy bộ ngực mà bắt đầu ho khan kịch liệt.
- Sư tỷ, không nên phản kháng!
Trong miệng Mộ Hàn chợt quát, bên trong "Tử Hư Thần Cung", Thiên Anh đột nhiên há ngoác cái miệng. Một cỗ kình lực hút trùng trùng điệp điệp lập tức tuôn ra, trong khoảnh khắc liền bao phủ Tiêu Tố Ảnh vào bên trong.
- Cái gì?
Tiêu Tố Ảnh theo bản năng ngẩng đầu vừa nhìn, theo phản xạ có điều kiện liền muốn chống cự, nhưng mà trong chớp mắt liền phản ứng lại mà từ bỏ ý nghĩ kháng cự. Đương nhiên, sau khi lấy cứng đối cứng với phân thân linh hồn của Đại Địa Ma Long, Tiêu Tố Ảnh đã là bị trọng thương. Cho dù là có điều động chân nguyên còn thừa lại thì cũng khó có thể chống lại cỗ lực hút kia.
*****
Chỉ sau một cái chớp mắt, Tiêu Tố Ảnh cùng chín thanh trường kiếm xanh lam ở bên cạnh nàng đã hóa thành ánh sáng lung linh rồi nhập vào Tâm Cung của Mộ Hàn.
- Ngươi... Ngươi lại còn có thể hoạt động?
Cơ hồ cùng thời khắc Tiêu Tố Ảnh được Mộ Hàn thu vào Tâm Cung, âm thanh kinh ngạc của Đại Địa Ma Long đột nhiên vang vọng lan ra. Nó hoàn toàn không nghĩ tới, chỉ là trong thời gian chớp mắt, Mộ Hàn trước một khắc vẫn còn hoàn toàn không thể nhúc nhích liền hoàn toàn khôi phục tự do, nhưng lại cùng một lần giấu Tiêu Tố Ảnh đã bị thương vào Tâm Cung.
- Cái gì?
Không đợi Mộ Hàn đáp lại, sự chú ý của Đại Địa Ma Long liền bị mười lăm đạo "Anh Lôi" quanh quẩn ở quanh người Mộ Hàn thu hút tới. Những Anh Lôi này phát tán ra khí tức, liền làm cho ngay cả cường giả đã đạt tới cấp bậc Linh Trì Thất Trọng Thiên như nó đều cảm thấy một tia phải sợ hãi run rẩy đến từ chỗ sâu trong linh hồn....
Đó là một loại sợ hãi bản năng!
Mặc dù cảm giác vẫn còn không mãnh liệt, nhưng cũng đủ để cho nó cảm thấy kinh hãi. Mà sau khi cơn khiếp sợ ngắn ngủi qua đi, nó liền cảm thấy một loại tức giận khó có thể nói ra thành lời.
Mặc dù là hai vị tu sĩ cảnh giới Linh Trì Cổ Thần Âm và Quý Thiên Tâm ngày đó phong ấn nó, cũng không thể khiến cho nó sợ hãi mảy may. Nếu bọn họ không có "Đô Thiên Linh Trụ" hộ thân mà còn tương thông cùng Thiên Mạch Chi Lực của Thái Huyền Thiên Vực, bọn họ đã sớm bị nó đâm chết vô số lần. Làm sao còn có thể phong ấn nó tại nơi này.
Nhưng hôm nay, trong lòng nó chưa từng sợ hãi, lại sinh ra ý sợ hãi đối với một tu sĩ cảnh giới Mệnh Tuyền.
Loại cảm giác này, tự nhiên khiến cho nó thẹn quá thành giận. Cái này giống như là một con hùng sư, từ chỗ không e ngại với sư tử khác có gan khiêu chiến nó. Nhưng đột nhiên có một ngày, khi nhìn thấy một con linh dương đang khiêu khích chính mình thì nó lại sợ hãi mà không hiểu ra sao cả. Mặc dù cũng không ai thấy được nó sợ hãi, nhưng chính mình trong lòng nó thì lại biết cái nhìn tuyệt đối khó có thể giống như trước đây.
- Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống!
Chỉ một thoáng, hai con Đại Địa Ma Long trong ngoài mười hai cây cột "Đô Thiên Linh Trụ" cơ hồ đồng thời lên tiếng gầm rú dữ dội. Ngay sau đó, tiếng gầm gừ lạnh lẽo của Đại Địa Ma Long liền vang lên trong bụng:
- Sâu róm con, bổn tọa quyết định trước thật tốt trị cho ngươi một phen, rồi mới lại từ từ nuốt chửng 'Đạm Hồn Thánh Cung' củangươi. Bổn tọa muốn ngươi cầu sinh không được, muốn chết không thể!
- Đạm Hồn Thánh Cung?"
Nghe thấy mấy âm thanh như thế, Mộ Hàn có chút kinh ngạc, trong chớp mắt liền hiểu được, hẳn là hành động của chính mình nuốt chửng mười khối phân thân linh hồn của Đại Địa Ma Long kia, đã khiến cho nó ngộ nhận 'Tử Hư Thần Cung' của mình thành 'Đạm Hồn Thánh Cung'. Như vậy cũng tốt, khiến cho nó một mực phát sinh hiểu lầm tiếp là được rồi.
- Nghiệt súc, ngươi muốn nuốt chửng Tâm Cung của ta, vậy thì liền nhìn một chút rốt cuộc ai nuốt chửng ai?
Trong lúc đang suy nghĩ cân nhắc, Mộ Hàn phút chốc cười sằng sặc thành tiếng. Ba loại lực lượng trình độ cao nhất "Mặc Tâm Thần Thủy", "Huyền Thanh Linh Mộc" và "Diệu Long Chân Hỏa" này đồng thời đột ngột lao ra từ bên trong Tâm Cung. Lập tức ngay sau đó, một mảnh chất lỏng đen như mực, một gốc cây màu xanh và một con Hỏa Long dài đến trăm thước quấn quanh người Mộ Hàn nối thành một thể.
- Thủy, mộc, hỏa...
Biến cố đột nhiên này khiến cho Đại Địa Ma Long giật mình sửng sốt chỉ chốc lát, chợt liền thất thanh kêu lớn
- Ngươi lại có được ba loại Lực lượng Ngũ Hành trình độ cao nhất? Ngươi làm sao có thể có được ba loại thuộc tính lực lượng trình độ cao nhất không giống nhau. Chẳng lẽ... Có khi là ngươi cầm giữ 'Ngũ Hành Chân Linh pháp thể'? Đúng, nhất định là 'Ngũ Hành Chân Linh pháp thể'!
Vào lúc Đại Địa Ma Long kêu to, tình huống lại có biến hóa.
Chất lỏng đen như mực bắt đầu khởi động kịch liệt, nó như sóng triều cuốn cao mà dựng lên những bọt nước cuồn cuộn không ngừng rơi ở trên gốc đại thụ xanh biếc kia. Đã được "Mặc Tâm Thần Thủy" tưới tắm, "Huyền Thanh Linh Mộc" lớn mạnh kịch liệt, càng ngày càng nhiều cành lá từ thân cây kéo dài vươn ra, càng không ngừng thăm dò vào trong phạm vi "Diệu Long Chân Hỏa" bao phủ. Giống như là ở trong ngọn lửa bùng cháy lại chất thêm lượng lớn rơm rạ khô héo, Hỏa Long kia uốn lượn xoay tròn, bùng phát ra dòng nhiệt nóng bỏng càng mãnh liệt hơn.
Cái này chính là thủy mộc tương sinh, mộc hỏa tương sinh.
- Không tốt!
Vào đúng lúc này, Đại Địa Ma Long đột nhiên kêu lên sợ hãi. Nó phát hiện lực lượng Thổ thuộc tính trình độ cao nhất mới hấp thu không lâu dường như đã bị một cỗ lực hút không sao diễn tả nổi, lại bắt đầu rục rịch ở bên trong cơ thể của mình
Phát hiện này, khiến cho Đại Địa Ma Long khiếp sợ vô cùng.
Dù như thế nào nó cũng không nghĩ tới Mộ Hàn lại dung hợp ba loại Lực lượng Ngũ Hành trình độ cao nhất. Ngũ Hành tương sinh, điều này liền khiến cho giữa các lực lượng trình độ cao nhất sẽ sinh ra một loại lực hấp dẫn kỳ diệu lẫn nhau. Lực lượng Ngũ Hành trình độ cao nhất tụ tập tại một chỗ càng nhiều, loại lực hấp dẫn lẫn nhau liền càng là cường đại.
Nhất là nó vừa mới dung hợp chính là lực lượng Thổ thuộc tính trình độ cao nhất, mà trong số ba loại lực lượng trình độ cao nhất mà Mộ Hàn có được vẫn còn có một loại thuộc tính là Hỏa. Hỏa Thổ có khả năng tương sinh, cái loại lực hấp dẫn này sẽ trở nên càng mãnh liệt hơn.
Hơn nữa, Vô Gian Hậu Thổ kia ngày đó sau khi bị Đại Địa Ma Long hoàn toàn tách ra từ trong linh hồn, nó đã tích tụ sản sinh ra linh tính độc lập.
Vừa rồi Đại Địa Ma Long hấp thu Vô Gian Hậu Thổ thì phi thường gấp gáp, cũng không kịp luyện hóa, cũng không có dung hợp vào linh hồn. Chỉ là bởi vì linh hồn của nó vốn là thích ứng loại lực lượng Thổ thuộc tính trình độ cao nhất nên mới có thể một phen liền thu được sự chấp nhận sơ bộ của Vô Gian Hậu Thổ, để rồi ngưng tụ thành hình thức ban đầu của nhục thân đơn giản nhất.
Sau đó, Đại Địa Ma Long lại lấy nhục thân này để hứng lấy lực lượng linh hồn. Nhưng mà thời gian có lẽ quá mức ngắn ngủi, cảm giác chấp nhận của Vô Gian Hậu Thổ đối với nó cũng không phải mạnh phi thường.
Điều này liền có ý nghĩa, Đại Địa Ma Long đối với Vô Gian Hậu Thổ cũng không có lực ràng buộc quá mạnh mẽ.
Nếu như không gặp phải Mộ Hàn, để cho Đại Địa Ma Long một chút thời gian thì khối phân thân linh hồn này của nó và Vô Gian Hậu Thổ liền có thể từ từ hòa tan vào làm một thể. Nhưng mà hiện tại, Vô Gian Hậu Thổ đang nhận được sự hấp dẫn mạnh hơn của Lực lượng Ngũ Hành trình độ cao nhất khác, thì làm thế nào nó lại tiếp tục sống ở trong cơ thể Đại Địa Ma Long.
Vì vậy, Đại Địa Ma Long vẫn còn chưa kịp ngăn cản thì không gian trong bụng nó liền bắt đầu dao động kịch liệt
← Ch. 337 | Ch. 339 → |