Truyện ngôn tình hay

Truyện:Vũ Vương - Chương 341

Vũ Vương
Trọn bộ 795 chương
Chương 341: Bí mật của chúng ta
0.00
(0 votes)


Chương (1-795)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Hơn nữa đệ tử Vạn Lưu Cảnh kia, lại là con gái duy nhất Tiêu Tố Ảnh của ông ta.

Nếu như là bình thường, thấy Tiêu Dịch Tiên như vậy, Tư Không Như Ý không thiếu được muốn châm chọc vài câu. Nhưng mà hiện tại bà ta lại không có tâm tình như vậy. Sau khi yên lặng ngắn ngủi trôi qua, bà ta thật giống như nổi lên cái gì, đột nhiên hỏi gấp gáp:

- Vân Thiền... Hoa Hải, trong số bốn mươi người bị nuốt chửng, có Vân Thiền không?

- Tư Không Tông chủ, cái này vãn bối cũng không rõ ràng lắm.

Hoa Hải vội vàng lắc đầu

- Khi đệ tử chạy tới ngọn nguồn phong ấn thì tất cả bốn mươi tên đệ tử tứ tông kia đều không thấy. Mấy con số này, vốn các đệ tử cũng là nghe 'Hắc Ma thần thú' tự mình nói ra, hẳn là không có giả. Nhưng mà, Cơ sư muội tu vi đạt tới Vạn Lưu Cảnh, hẳn là không có việc gì.

- Nói đúng.

Tư Không Như Ý hít một hơi thật dài

- Trước khi đến đây, ta có tặng nàng ta một kiện Đạo Khí siêu phẩm, trên người nàng lại mang theo đông đảo đan dược. Giữ được tánh mạng thiết nghĩ không thành vấn đề.

- Còn phải mất thời gian dài như vậy mới có thể chữa trị xong Đạo Văn bên trong 'Bạch Liên ấn'. Mấy người đệ tử còn lại kia cũng không biết còn có thể gắng sức bao lâu?

Lệ Thu Thủy thở dài nói, nghe được lão ta nói ra những lời này, gương mặt Tư Không Như Ý kia vừa mới có chuyển biến tốt đẹp lập tức lại bao phủ một tầng âm u.

...

Sau một lúc lâu, bên trong điện này cũng không có tiếng động. Mọi người có tâm tư khác nhau, ánh mắt tất cả lại đều nhìn chỗ trũng Bạch Liên ấn ở cách đó không xa. Giờ phút này, ở trên cánh hoa trắng như tuyết đang có hai bóng người ngồi xếp bằng. Một người thân thể to lớn, đúng là Tông chủ Phù Kiên của Linh Bảo Thiên Tông. Người còn lại thì râu tóc bạc trắng, mặt mũi gầy còm.

Ông ta là Đạo Tiên lâu chủ Cổ Tiếu!

Bên trong không gian phong ấn, Đại Địa Ma Long tựa hồ đang ngấm ngầm làm cái gì đó. Nhưng Mộ Hàn cũng không có quá mức lưu ý, hắn chuyển một bộ phận chú ý đến Tâm Cung.

Bên trong một không gian nhỏ do pháp lực trung dung không có thuộc tính ngăn cách ra, Tiêu Tố Ảnh đang lẳng lặng ngồi xếp bằng. Chín thanh trường kiếm xanh lam đã được nàng thu lại vào Tâm Cung.

- Sư tỷ, hiện tại cảm giác thế nào?

Mộ Hàn sử dụng pháp lực ngưng tụ ra một đạo thân ảnh, đột ngột xuất hiện ở trước mặt Tiêu Tố Ảnh.

- Tốt rồi.

Tiêu Tố Ảnh mở mắt nhung ra rồi thở một hơi thật dài, trên gương mặt tái nhợt trắng như tờ giấyrốt cục cũng hiện ra một tia huyết sắc nhàn nhạt.

- Vừa rồi tại sao tỉ không đi?

Mộ Hàn không nhịn được nói thêm

- Với thực lực của tỉ, tuyệt đối có khả năng rời khỏi không gian phong ấn trước cả Hoa Hải và Cố Liên Thành.

Lúc đến này ngọn nguồn phong ấn, sau khi thấy Đại Địa Ma Long kia thì thứ mà Mộ Hàn muốn đã không chỉ có là lực lượng Thổ thuộc tính trình độ cao nhất, mà còn có lực lượng linh hồn dồi dào của Đại Địa Ma Long kia.

Cho nên, lúc ban đầu Mộ Hàn mới làm ra vẻ khó có thể kháng cự, bị Đại Địa Ma Long nuốt một cái là vào trong bụng. Sau khi giam cầm hắn, Đại Địa Ma Long sẽ phát hiện rất khó hấp thu Tâm Cung của hắn. Nên nhất định sẽ tách ra càng ngày càng nhiều lực lượng linh hồn từ trong chủ thể. Nói không chừng đến cuối cùng, Mộ Hàn có thể nuốt chửng tuyệt đại bộ phận lực lượng linh hồn của nó.

Tiêu Tố Ảnh cứu viện thất bại, khiến cho Mộ Hàn không thể không hành động sớm.

Mộ Hàn vừa mới hành động, Đại Địa Ma Long tự nhiên biết biểu hiện trước đây của Mộ Hàn đều là biểu hiện giả dối. Nói vậy, Mộ Hàn chỉ có thể sau khi thu được Vô Gian Hậu Thổ lại bắt đầu nuốt chửng lực lượng linh hồn của nó. Có lẽ, cuối cùng Mộ Hàn có khả năng thu được cũng chỉ là khối phân thân linh hồn Vạn Lưu Ngũ Trọng Thiên này của Đại Địa Ma Long.

- Có thể có thu hoạch ngoài ý muốn như vậy thì cũng coi như không tồi.

Sau khi sự tiếc nuối chỉ chốc lát trôi qua, Mộ Hàn liền không nhịn được mà cười một tiếng trong lòng. Sau khi nuốt chửng luyện hóa khối phân thân linh hồn này, tu vi của hắn hẳn là có thể tăng lên tới Mệnh Tuyền Ngũ Trọng Thiên. Sau đó lại dùng Chân Diễm Hồng Liên thu được từ chỗ Cơ Vân Thiền, vậy là liền có thể dễ dàng đột phá đến Mệnh Tuyền Lục Trọng Thiên.

Tiêu Tố Ảnh lạnh nhạt cười một tiếng:

- Ta còn chưa bao giờ có thói quen bỏ mặc đồng bạn lâm vào cảnh nguy hiểm, mà chính mình chạy trốn.

Nói tới đây, trong mũi nàng đột nhiên liên tiếp hừ một tràng

- Nhưng bây giờ nhìn lại, Mộ sư đệ chẳng những không có nguy hiểm, ngược lại còn thật sự dễ dàng. Ta tựa hồ có điểm làm điều thừa.

- Sư tỷ nói đùa.

Cảm giác được Tiêu Tố Ảnh lộ rõ tức tối trong lời nói, Mộ Hàn cười khan đáp

- Vào những lúc như vậy, sư tỷ có thể tới cứu ta, ta cảm kích vẫn còn không kịp nữa. Nhưng mà nếu như sư tỷ ngươi biết ta có được Thần Phẩm Tâm Cung đích thị, ắt có thể đoán được ta sẽ không dễ dàng bị nuốt chửng như vậy, sau đó yên tâm rời...

Nói còn chưa dứt lời, Mộ Hàn liền phát hiện có điều gì đó không đúng. Tiêu Tố Ảnh ở phía đối diện đột nhiên trợn trừng hai mắt, sắc mặt từ trắng biến sang đỏ, rồi lại từ đỏ trở thành xanh.

Mộ Hàn ngẩn người, tức thì ở trong đầu hiện lên những lời mới nói vừa rồi kia. Hắn lập tức hiểu được vấn đề xuất hiện ở đâu.

- Nói lỡ miệng!

Mộ Hàn xấu hổ ho khan hai tiếng, rồi tiếp tục:

- Sư tỷ, cái... này... Ách, cái... này...

Ấp úng hồi lâu, còn không chờ hắn nói ra miệng câu kế tiếp thì Tiêu Tố Ảnh liền cắn đôi môi đỏ mọng, xấu hổ lẫn tức tối hỏi:

- Mộ Hàn, thành thật thông báo cho ta, là ngươi biết đến từ lúc nào?

Chuyện biết Mộ Hàn có được Thần Phẩm Tâm Cung, Tiêu Tố Ảnh chưa bao giờ nói qua cùng bất luận kẻ nào, mà Mộ Hàn lại đã biết. Điều này liền cho thấy hắn đã nhớ lại tình cảnh năm đó phát sinh bên trong Hắc Ma Điện tại Hắc Yểm Sâm Lâm Việt Quốc. Điều này làm cho Tiêu Tố Ảnh ngượng ngùng có thừa, lại kinh ngạc bội phần.

Hồi đó khi niêm phong cất vào đầu Mộ Hàn đoạn ký ức kia thì Tiêu Tố Ảnh đã có tu vi Mệnh Tuyền Thất Trọng Thiên.

Bởi vì nàng nghĩ rằng, Mộ Hàn ít nhất có được tu vi cũng đạt tới Mệnh Tuyền Thất Trọng Thiên thì mới có khả năng đột phá phong ấn của nàng, để nhớ lại những hình ảnh này. Nguyên nhân chánh vì như thế nên trong khoảng thời gian này, khi nàng và Mộ Hàn chạm mặt thì đều biểu hiện phi thường thản nhiên. Bởi vì nàng có cảm giác rằng Mộ Hàn không có khả năng biết chính mình bị thiếu đi đoạn kia ức kia.

Thế nhưng mới rồi Mộ Hàn không phải bị mất kí ức đã làm cho nàng hiểu rằng chính mình là mười phần sai.

Nàng hoàn toàn không nghĩ tới, Mộ Hàn lại đã sớm khôi phục đoạn ký ức kia.

- Vào lúc Hóa Võ Nhập Đạo ta liền đã nhớ ra.

Mộ Hàn ngượng ngùng đáp.

*****

- Hóa Võ Nhập Đạo?

Tiêu Tố Ảnh vừa nghe vậy, gương mặt tuyệt mỹ kia lập tức có hơi biến thành màu đen. Nàng nghiến răng nghiến lợi nói

- Ngươi vừa mới đạt tới cảnh giới Huyền Thai thì đã nhớ ra, mà hiện tại ngươi đã là Mệnh Tuyền Tứ Trọng Thiên... Mộ Hàn a Mộ Hàn, ngươi quả thật lợi hại. Thời gian dài như vậy, mà ngươi lại đều cứ coi như người không có việc gì?

Mộ Hàn cười khổ nói:

- Tiêu sư tỷ, đó thật sự chỉ là một chuyện ngoài ý muốn.

- Ngoài ý muốn?

Tiêu Tố Ảnh hung hăng trợn mắt nhìn Mộ Hàn, có hơi hổn hển mà nói

- Lúc đó ta đã áp chế được 'Đào Hoa Tinh Khí' của Xà Long Thú Tôn. Chỉ cần cho ta một chút thời gian là có thể loại trừ nó. Thế nhưng ngươi ngược lại, liền phun ra toàn bộ 'Đào Hoa Tinh Khí' đã hút vào trong cơ thể đến trên người ta, khiến cho ta cũng không kìm giữ nổi nữa. Ngươi còn dám nói đó là một việc ngoài ý muốn?

Vừa nghĩ tới tình cảnh ngay lúc đó, Tiêu Tố Ảnh đã muốn hành hung Mộ Hàn một trận.

- Được rồi, Tiêu sư tỷ, vậy tỉ muốn ta làm như thế nào?

Mộ Hàn bất đắc dĩ nói

- Nếu như tỉ muốn ta phụ trách, vậy thì hoàn toàn không thành vấn đề. Chỉ cần tỉ không phản đối, ta rất vui lòng lấy tỉ làm thê tử.

Mộ Hàn tự nhiên không phải muốn dùng loại phương thức chơi xấu để trốn tránh trách nhiệm của mình. Tiêu Tố Ảnh cho dù là dung mạo, phẩm tính hay thực lực của bản thân, đều phi thường ưu tú. Lấy một nữ nhân như vậy làm bầu bạn cả đời, cơ hồ là điều tha thiết ước mơ của từng tu sĩ ở Thái Huyền Thiên Vực.

- Ngươi, ngươi...

Tiêu Tố Ảnh lập tức cứng họng, trên mặt chợt lộ ra một vẻ mơ màng

- Đúng vậy, việc đã đến nước này, hơn nữa đã qua thời gian dài như vậy. Mà nay lại đi phân biệt truy cứu là trách nhiệm của ai thì không cần phải làm thế nữa.

Huống hồ, coi như khiến cho Mộ Hàn chấp nhận chịu trách nhiệm về phía hắn thì có thể làm được gì, chẳng lẽ thật sự phải gả cho hắn, muốn hắn phụ trách đối với sự trong sạch của mình?

Qua một hồi lâu, Tiêu Tố Ảnh mới hít một hơi thật dài, thần sắc hơi hơi khôi phục bình tĩnh, cắn đôi môi đỏ mọng mà nói:

- Mộ Hàn, chuyện này ai cũng không được nói ra, coi như chưa từng có phát sinh. Mặt khác, ngươi cũng có thể yên tâm, ta sẽ không nói cho người khác việc ngươi có được Thần Phẩm Tâm Cung.

- Hảo, sư tỷ, cái này là bí mật giữa chúng ta.

Mộ Hàn nghiêm túc gật đầu.

Tiêu Tố Ảnh nếu như dám gả, hắn liền dám lấy. Nếu nàng không muốn, đương nhiên hắn cũng sẽ không quá mức lưu ý.

Nếu như là kiếp trước từng có một đoạn tình duyên như vậy với một nữ nhân xinh đẹp như vậy, Mộ Hàn chắc chắn cố gắng giữ lấy nàng trong tay. Nhưng sau khi trọng sanh đến thế giới này, đối với tình yêu hôn nhân thì Mộ Hàn đã không quá coi trọng. Điều hắn muốn làm nhất là không ngừng tu luyện, không ngừng làm tăng lên thực lực của mình. Sau đó đi ra khỏi Thái Huyền, du ngoạn tới Trung Thiên Vực càng rộng lớn hơn, thậm chí là Thượng Thiên Vực. Để nhìn một chút xem đỉnh cao ở Thiên Vực Thế Giới đến tột cùng là nơi nào.

Đương nhiên, nếu như mà có thời cơ thành thục, Mộ Hàn sẽ không ngại quay trở lại Linh Hư tộc, giúp Thái Thanh kết thúc đoạn ân oán cùng Thái Thượng Thiên. Dù sao Thái Thanh cũng là cha của khối thân hình mà hắn chiếm cứ này.

Nhưng mà, Thái Thượng Thiên kia trong tất cả Thiên Vực Thế Giới chỉ sợ sẽ được xếp hạng vào dạng cường giả tuyệt thế hàng đầu. Suy nghĩ đến việc cắt đứt ân oán giữa Thái Thanh cùng Thái Thượng Thiên, điều đầu tiên là phải có được thực lực không thua Thái Thượng Thiên. Điều này đối với Mộ Hàn hiện tại mà nói, vẫn còn là một điều có hơi quá mức xa xôi.

- Bây giờ cứ phải trước hết giải quyết phân thân linh hồn của Đại Địa Ma Long rồi hãy nói sau.

Chỉ trong nháy mắt, trong đầu Mộ Hàn liền đã lướt qua vô số ý nghĩ.

Với việc Tiêu Tố Ảnh nói ra sự kiện kia, từ nay lại đối mặt nàng thì Mộ Hàn cũng có thể càng thản nhiên hơn một chút, ít nhất không có cảm giác có tật giật mình. Thấy Mộ Hàn thật giống như thở phào nhẹ nhõm, Tiêu Tố Ảnh đột nhiên lại thấy hơi hơi tức giận mà không có nguyên nhân. Môi anh đào khẽ nhúc nhích, đang muốn mở miệng thì Mộ Hàn lại đột nhiên bắt đầu hô nhỏ:

- Có gì đó không đúng...

Vừa dứt lời, khối bóng dáng này từ pháp lực ngưng tụ thành liền đã hoàn toàn tiêu tan. ! ~!

- Răng rắc!

Do chủ thể linh hồn của Đại Địa Ma Long liên tục không ngừng công kích va đập mãnh liệt, ở trên cánh hoa Bạch Liên ấn lại nứt ra một vết rách thật nhỏ li ti.

Trong khoảnh khắc tiếng nứt giòn tan này vang lên, phân thân linh hồn đã sớm chờ ở ngay bên cạnh Bạch Liên ấn lập tức giống như là cơn sóng lớn lúc vỡ đê, lại theo vết nứt mà điên cuồng chui vào bên trong.

Đến khi Mộ Hàn nhận thấy tình huống có biến thì khối phân thân linh hồn kia đã chui vào toàn bộ đến bên trong mười hai Đô Thiên Linh Trụ, mà vết nứt kia chính là một lần nữa khép kín lại.

- Tên kia còn muốn khiến cho phân thân linh hồn lại quay trở về với chủ thể linh hồn.

Sau khi hiểu được là xảy ra chuyện gì, Mộ Hàn cảm thấy kinh ngạc.

Đại Địa Ma Long muốn trốn ra từ bên trong là phi thường khó khăn. Để làm cho phong ấn xuất hiện vết nứt sẽ làm nó tiêu hao rất lớn. Mà muốn tống xuất tách đi một bộ phận lực lượng linh hồn cũng bị tiêu hao không hề nhỏ. Nhưng nếu phân thân linh hồn ở bên ngoài muốn phản hồi quay về lại dễ dàng hơn rất nhiều, chỉ cần làm cho phong ấn nứt ra là có thể.

Chỉ là Mộ Hàn không nghĩ tới, Đại Địa Ma Long vất vả tâm tư mới tách được một bộ phận lực lượng linh hồn để xuất ra khỏi phong ấn. Nhưng lúc này không ngờ liều mạng tiêu hao một lực lượng lớn, để cho bộ phận lực lượng linh hồn đã chạy ra kia quay trở lại bên trong phong ấn. Hắn cho là sau khi phân thân linh hồn và chủ thể linh hồn dung hợp, là liền có thể nuốt chửng Thần Phẩm Tâm Cung?

Quả nhiên đúng như Mộ Hàn suy đoán.

Ngay lập tức sau đó, hai cỗ linh hồn thân thể của Đại Địa Ma Long ngay lập tức kết hợp với nhau vào làm một thể. Điều này làm cho sức mạnh linh hồn của nó bỗng nhiên liền tăng lên đến cảnh giới Vạn Lưu Thất Trọng Thiên đỉnh cao.

Thực lực tăng lên mạnh mẽ, hơn nữa linh hồn lại trở nên đầy đủ, sự tin tưởng của Đại Địa Ma Long lập tức tăng nhiều.

- Sâu róm con, Thần Phẩm Tâm Cung này của ngươi. Bổn tọa nhất định phải ăn!

Đại Địa Ma Long điên cuồng lên tiếng gào thét. Phân thân linh hồn của nó sau khi chạy đi lại phải chạy về, điều này liền tương đương những điều trước đây nó đã làm không ít quả là mất công vô ích. Nhưng mà nó tin tưởng, chỉ cần nuốt chửng hấp thu Thần Phẩm Tâm Cung của Mộ Hàn, thì chuyện hoàn toàn phá bỏ phong ấn đã vây hãm nó suốt sáu ngàn năm sẽ là điều cực kỳ dễ dàng.

Không chỉ có như thế, sáu ngàn năm trước thủy chung khó có thể đột phá Dương Hồ Cảnh thì nay lại cũng không xa xôi. Đối với Đại Địa Ma Long mà nói thì đây là một dụ dỗ trí mạng.

Crypto.com Exchange

Chương (1-795)