Truyện ngôn tình hay

Truyện:Vũ Vương - Chương 347

Vũ Vương
Trọn bộ 795 chương
Chương 347: Phá ấn ra
0.00
(0 votes)


Chương (1-795)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Không cần lo lắng, ta sẽ không giết ngươi.

Mộ Hàn khoát khoát tay, có hơi đau đầu mà nói

- Nhưng mà, nếu ngươi đã biết bí mật Thần Phẩm Tâm Cung của ta, hiển nhiên đã là rất không thích hợp lưu lại ở chỗ này, thu ngươi vào Tâm Cung rồi mang ngươi ra khỏi phong ấn, trái lại an toàn hơn. Nhưng những cường giả Vạn Lưu Cảnh bên ngoài thấy ngươi biến mất, phỏng đoán sẽ lo lắng đề phòng, rồi lại truy hỏi cặn kẽ đầu đuôi đối với ta. Vậy nên làm thế nào mới tốt đây?

Đại Địa Ma Long con ngươi quay tròn suy tư rồi chợt khẩn thiết nói:

- Cái này dễ xử lý, ta có biện pháp tách một bộ phận linh hồn hoàn toàn chia lìa, rồi để nó ở lại bên trong phong ấn này. Như vậy ngươi có khả năng yên tâm mà đặt ta ở Tâm Cung rồi mang đi, mà không cần lo lắng cho ta nhỡ chết sẽ kích động 'Hắc Diễm Đồ Đằng', cũng không cần lo lắng ta tiết lộ bí mật của ngươi, càng không cần lo lắng những tu sĩ bên ngoài sẽ hỏi ngươi xem ta đi về phía nào. Một lượt ba được!

Sau khi nói xong, trong ánh mắt Đại Địa Ma Long tràn đầy chờ đợi.

Từ câu nói vừa rồi kia của Mộ Hàn, nó nhạy cảm phát hiện Mộ Hàn lại có suy nghĩ mang chính mình ra khỏi phong ấn. Đại Địa Ma Long hoàn toàn không nghĩ tới, đến tình trạng như vậy mà chính mình vẫn còn có hi vọng rời khỏi phong ấn. Với trạng thái hiện tại của nó, nếu như ở lại trong phong ấn, trong vòng vạn năm đừng nghĩ lại phá tan phong ấn. Mà bị Mộ Hàn mang đi ra ngoài, mặc dù có khả năng một mực bị Mộ Hàn giam giữ trong Tâm Cung. Nhưng nếu như nó ra sức lấy lòng xu nịnh đối với Mộ Hàn, chắc chắn sẽ lại có lúc thấy ánh mặt trời.

Tuy nói nó và Mộ Hàn là kẻ thù, đối với Mộ Hàn hận thấu xương, nhưng mà đến tình trạng hiện nay như vậy, nó cũng chỉ có thể hóa thù thành bạn đối với Mộ Hàn.

- Lão gia hỏa này trái lại đủ cơ trí.

Trong lòng Mộ Hàn cười thầm, hắn cũng nghĩ như vậy.

Đại Địa Ma Long có được năng lực nuốt chửng Tâm Cung, coi như là đám người Cổ Thần Âm năm đó cũng không dám thu linh hồn của nó vào Tâm Cung. Nhưng mà Mộ Hàn cũng là không sợ, Đại Địa Ma Long vĩnh viễn đều không nuốt chửng được Tử Hư Thần Cung của hắn. Giam giữ nó ở bên trong Tâm Cung, sẽ không tạo thành bất cứ nguy hiểm gì đối với chính mình.

Dưới ánh mắt sốt ruột của Đại Địa Ma Long, Mộ Hàn cố ý trì hoãn một hồi lâu, rồi mới do dự nói:

- Như vậy cũng là biện pháp không tồi. Hảo, ta đồng ý...

Bên trong không gian do mười hai cây cột Đô Thiên Linh Trụ vây quanh mà thành bỗng trở nên yên tĩnh dị thường.

Đại Địa Ma Long cuộn tròn lại thân hình, một đạo hư ảnh có tướng mạo hoàn toàn giống hệt như nó chậm rãi chia lìa ra từ trong cơ thể.

Mộ Hàn chính là lẳng lặng trôi nổi trong hư không, sự chú ý hoàn tập trung toàn bộ lên Bạch Liên ấn đang thong thả vận chuyển trên đỉnh đầu. Hắn bắt đầu cẩn thận cảm ứng.

Có Tử Hư Thần Cung làm nguồn gốc, cũng không lâu lắm, tâm thần Mộ Hàn đã lặng yên chìm vào Đạo Khí.

Vốn là một kiện Đạo Khí siêu phẩm, mức độ phức tạp bên trong Bạch Liên ấn xa vượt xa những vật như Vu Minh Phù Ba Đao mà Mộ Hàn có được từ Cơ Vân Thiền. Mặc dù là Mộ Hàn, thì hắn cũng phải tốn hao thời gian không ngắn, mới vẽ phác thảo ra được ở trong đầu những đường Văn Phổ của Bạch Liên ấn.

Nếu như Bạch Liên ấn tồn tại một mình như Đạo Khí độc lập, Mộ Hàn rất dễ dàng có thể làm tan rã Đạo Văn của nó.

Nhưng mà hiện nay nó lại nối thông cùng mười hai cây cột Đô Thiên Linh Trụ ở chung quanh, cái này làm gia tăng khó khăn không nhỏ.

Năm đó khi đám người Cổ Thần Âm lấy Bạch Liên ấn làm đầu mối then chốt để thi triển Thập Nhị Đô Thiên Tỏa Hồn Pháp Trận thì từng đã tiến hành việc cải tạo đặc biệt để cho nó tương ứng cùng Đô Thiên Linh Trụ. Ở bên trong Đạo Khí đã ngưng tụ ra mười hai đầu mối then chốt tương ứng cùng Đô Thiên Linh Trụ. Chúng được phân bố theo hình dáng cung tròn, tất cả đường hoa văn tô điểm bên trong Đạo Khí đều tập trung ở mười hai chỗ này.

Có Đô Thiên Linh Trụ cung cấp Thiên Mạch Chi Lực, Bạch Liên ấn cực kỳ vững chắc.

Mặc dù Đại Địa Ma Long có cấp bậc Vạn Lưu Thất Trọng Thiên, nhưng liều mạng đánh rất lâu thì cũng chỉ khiến cho phong ấn hé ra một vết nứt nhỏ bé, hơn nữa trong nháy mắt đã hợp lại mà bịt kín.

Với thực lực bây giờ của Mộ Hàn, khiến cho hắn húc vào để làm nứt phong ấn ra giống như Đại Địa Ma Long trước đây, tựa hồ có chút không quá thực tế.

- Có lẽ phải nghĩ ra biện pháp khác mới phải.

Quan sát rất lâu, Mộ Hàn nhẹ nhàng mà lẩm bẩm lên tiếng.

- Đại ca, đừng nghĩ nhiều như vậy. Ngươi có được Thần Cung, trực tiếp nuốt chửng Thiên Mạch Chi Lực bên trong 'Đô Thiên Linh Trụ' là được.

Âm thanh nịnh nọt của Đại Địa Ma Long bỗng nhiên vang lên.

- Đại ca?

Nghe được nó xưng hô đối với chính mình như vậy, Mộ Hàn không khỏi không biết nên khóc hay cười. Nếu như để cho những cường giả Vạn Lưu Cảnh này của Tứ Đại Thiên Tông biết nó gọi chính mình là đại ca, phỏng đoán con ngươi đều có thể lồi hết ra ngoài.

Mộ Hàn đương nhiên biết Đại Địa Ma Long đang gẩy bàn tính muốn cái gì, nhưng cũng mặc kệ. Hắn hỏi:

- Ngươi tách linh hồn ra xong chưa?

Đại Địa Ma Long liên tục gật đầu:

- Được rồi, xong rồi. Xin đại ca nhìn.

Mộ Hàn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy bên cạnh Đại Địa Ma Long xuất hiện một đạo bóng dáng dài mấy thước. Ngoại trừ hình thể có chút khác biệt ra thì tướng mạo cùng nó giống như là được đúc ra từ một cái khuôn mẫu. Nhưng mà, thực lực của linh hồn tách ra từ thân hình này phi thường yếu, chỉ có trình độ Võ Cảnh Tứ Trọng Đại Thông Cảnh.

Hẳn là có thể dùng nó để lừa dối vượt qua kiểm tra.

Mộ Hàn gật đầu, ánh mắt lập tức chuyển hướng sang Đô Thiên Linh Trụ ở chung quanh, đột nhiên mở miệng hỏi han

- Thiên Mạch Chi Lực kia cũng có thể hấp thu?

- Đương nhiên có khả năng.

Đại Địa Ma Long nói với giọng chém đinh chặt sắt

- Thiên Mạch Chi Lực thần kỳ vô cùng, mặc dù là tu sĩ cảnh giới Linh Trì cũng không hấp thu được. Nhưng mà đại ca ngươi không giống a, Thần Cung của ngươi chính là có được năng lực nuốt chửng. Nếu nó có thể hấp thu được lực lượng linh hồn, vậy tự nhiên cũng có thể hấp thu Thiên Mạch Chi Lực kia.

- Nếu nói như vậy, ta lại có khả năng thử xem.

Mộ Hàn chậm rãi nói

- Đạo Văn bên trong phong ấn này đã bị ngươi phá hư, dựa vào Thiên Mạch Chi Lực bên trong 'Đô Thiên Linh Trụ' mới có thể duy trì việc vận chuyển pháp trận. Chỉ cần nuốt chửng năm thành 'Thiên Mạch Chi Lực' thì uy lực của pháp trận sẽ bị cắt giảm một mức lớn. Khi đó lấy lực lượng của ta hẳn là cũng đủ để phá bỏ phong ấn.

Nếu đã hạ quyết tâm, liền lập tức bắt đầu hành động.

Cánh tay giơ lên duỗi ra, bàn tay Mộ Hàn liền đụng chạm đến Bạch Liên ấn.

*****

Ngay sau đó, Anh Lôi Đan Quyết bắt đầu cực lực vận chuyển, lực hút tác dụng điên cuồng mãnh liệt ở trên món Đạo Khí siêu phẩm này. Rồi với một tốc độ nhanh nhất nó liền bao phủ kín mít mười hai chỗ đầu mối then chốt ở bên trong Bạch Liên ấn kia.

- Ông ông! Ông ông! Ông ông!!

Bạch Liên ấn kia chợt phóng mạnh một vầng ánh sáng lấp lánh, đúng là nó bắt đầu chấn động kịch liệt. Chả mấy chốc, Mộ Hàn liền phát hiện mười hai chỗ đầu mối then chốt kia bắt đầu hối hả xoay tròn.

- Hừ!

Cũng không lâu lắm, liền có từng đợt từng đợt khí tức mù sương bốc lên trên theo Đô Thiên Linh Trụ đã ngưng tụ tại bên trong Bạch Liên ấn. Tiện đà lại bùng nổ ra từ bên trong Bạch Liên ấn, chạy dọc theo cánh tay hắn mà cực kì nhanh chóng tràn vào Tử Hư Thần Cung, bị Thiên Anh nuốt vào từng miếng từng miếng.

Chỉ chốc lát sau đó, Mộ Hàn quả nhiên phát hiện có thể luyện hóa nó, chỉ là tốc độ so với luyện hóa lực lượng linh hồn của Đại Địa Ma Long thì phải chậm hơn vô số lần. Nhưng mà cái này cũng không sao, trước hết cứ nuốt chửng bọn chúng vào đến bên trong Tâm Cung, có khả năng chờ sau khi rời khỏi phong ấn rồi mới lại từ từ luyện hóa, hoặc là dứt khoát thả bọn chúng ra ngoài.

Dù sao tốc độ luyện hóa thong thả như thế, muốn dùng Thiên Mạch Chi Lực để tăng tu vi lên là phi thường không thực tế.

Xem ra chỉ cần là lực lượng, liền không có gì mà 'Tử Hư Thần Cung' không thể nuốt chửng. Tỉ như lực lượng linh hồn, lực lượng Ngũ Hành trình độ cao nhất, 'Sâm La Hồn Lực' bên trong Cực Chân Các, 'Thái Huyền nguyên khí' trong Đăng Thiên Tháp, Thái Tiêu Thần Lực bên trong 'Thái Tiêu Thần Tinh', thậm chí Thiên Mạch Chi Lực này...

Ý nghĩ nhanh chóng lướt qua, tâm thần Mộ Hàn lặng yên trầm tĩnh...

Tình cảnh bên trong không gian phong ấn, đã hiển hiện ra chân thật ở trong Hắc Ma Điện. Khí tức mù sương không ngừng hội tụ từ chung quanh mười hai cây cột Đô Thiên Linh Trụ về hướng Bạch Liên ấn.

- Thiên Mạch Chi Lực đang bị xói mòn trôi đi, lực lượng phong ấn cũng đang cắt giảm...

Nhìn bức họa này, Phù Kiên không nhịn được bắn đầu khen ngợi

- Xem ra Mộ Hàn tiểu tử kia đang động thủ đối với phong ấn, không nghĩ tới hắn lại có thủ đoạn như thế. Hắn lại có thể dẫn dắt Thiên Mạch Chi Lực ẩn chứa ở trong 'Đô Thiên Linh Trụ' đi ra ngoài. Thiên Mạch Chi Lực bị yếu đến tình trạng nhất định, cho dù là tu sĩ cảnh giới Mệnh Tuyền cũng có thể mở phong ấn ra được.

Từ sau khi chỉ nhờ vào mạch cổ tay cũng phát hiện ra được lực lượng của Đại Địa Ma Long bên trong phong ấn đã biến mất, hai người Phù Kiên và Cổ Tiếu này đã đình chỉ chữa trị Đạo Văn bên trong Bạch Liên ấn.

Thời gian cho đến cảnh tượng bây giờ là đã trôi qua hai ngày.

Tiêu Dịch Tiên cười híp mắt nói:

- Thực lực của Đại Địa Ma Long kia đã suy giảm đến Yên Hà Cảnh. Coi như phong ấn sụp đổ thì nó dẫu có vượt ra cũng không gây ra nổi bất cứ sóng gió gì. Bất cứ một người nào trong số chúng ta đều có thể lại phong ấn nó trở về.

Ngọc Tâm Hạc cũng là cảm khái nói:

- Cũng tốt, nếu 'Hắc Ma thần thú' lại xảy ra chuyện triệt để tiêu tan, có lẽ Thái Huyền Thiên Vực chúng ta chỉ sợ lại phải trải qua một cơn đại nạn.

Vào lúc ban đầu sau khi phát hiện lực lượng của Đại Địa Ma Long biến mất, bọn họ tự nhiên là mừng vui bất ngờ không sao diễn tả nổi. Đại Địa Ma Long càng yếu, tỷ lệ phá tan phong ấn liền càng nhỏ. Nhưng đến sau khi phát hiện lực lượng Đại Địa Ma Long rơi xuống đến Vũ Hóa Cảnh, bọn họ lại bắt đầu bắt đầu lo lắng. Nếu mà linh hồn Đại Địa Ma Long hoàn toàn tiêu tan, vậy liền thật sự nguy hiểm.

Cũng may chỉ là sợ chuyện không đâu.

Cổ Tiếu khẽ vuốt chòm râu dài dưới cằm

- Mộ Hàn tại phương diện Đạo Văn có trình độ cực cao. Đợi sau khi hắn đi ra, thời gian ba người liên thủ chữa trị 'Bạch Liên ấn' nhất định sẽ ngắn đi rất nhiều.

...

Tiêu Dịch Tiên, Ngọc Tâm Hạc và Phù Kiên đều là đồng ý gật đầu.

Tư Không Như Ý lại trước sau giữ gương mặt lạnh lùng. Vốn bà ta cũng cho là Cơ Vân Thiền đã bị Đại Địa Ma Long nuốt chửng Tâm Cung. Nhưng mà sau khi những trưởng lão Vũ Long Thiên Tông này phản hồi về nhà, liền nhanh chóng truyền đến tin tức dấu vết tâm thần của Cơ Vân Thiền cũng không tiêu tan. Điều này liền cho thấy, Cơ Vân Thiền cũng chưa chết. Đệ tử tứ tông an toàn đi ra tổng cộng có bảy người, lại thêm Mộ Hàn, Tiêu Tố Ảnh, Cơ Vân Thiền, cùng với bốn mươi người lúc ban đầu bị Đại Địa Ma Long nuốt chửng, tổng số vừa đúng phù hợp với số người tiến vào không gian phong ấn. Nếu như Cơ Vân Thiền vẫn còn ở trong không gian phong ấn, vậy trong thời gian nửa năm này thì nàng nên đi ra sớm hơn.

Tính toán như vậy, liền chỉ có một khả năng có thể. Cơ Vân Thiền bị Mộ Hàn hoặc là Tiêu Tố Ảnh bắt bỏ vào Tâm Cung.

Mà giữa Mộ Hàn và Tiêu Tố Ảnh, đặc biệt Mộ Hàn là hiềm nghi lớn nhất.

Cũng chỉ có hắn, mới có thể không kiêng nể gì như thế!

- Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!!

- Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!!

...

Thời gian không được nửa ngày, Thiên Mạch Chi Lực liền đình chỉ trôi qua, tiếng gõ vang dội liên tục không ngừng chấn động ra từ bên trong Bạch Liên ấn. Nó đã thu hút ánh mắt của Tiêu Dịch Tiên, Ngọc Tâm Hạc, Phù Kiên và Cổ Tiếu lại đây. Trong ánh mắt của bọn họ đều không nhịn được lộ ra vài phần chờ mong.

Tư Không Như Ý cũng vẫn giữ sắc mặt âm trầm, gương mặt lạnh giá.

Bà hiểu rất rõ ràng, coi như biết Mộ Hàn bắt Cơ Vân Thiền đồng thời nhốt nàng tại bên trong Tâm Cung, chính mình cũng không có khả năng tìm ra nàng từ trong Tâm Cung của Mộ Hàn.

Bài học lúc Thiên Tông Võ Hội đã thành vết xe đổ.

Mạnh mẽ động thủ, bắt lấy Mộ Hàn, bức bách hắn giao ra hai tỷ muội Cơ Vân Thiền và Cơ Vân Yên?

Ý nghĩ này chỉ là dạo qua một vòng trong đầu Tư Không Như Ý liền bị bà ta bỏ qua. Tiêu Dịch Tiên hư hư thực thực đột phá đến cảnh giới Linh Trì, nếu động tay động chân, bà không có bất cứ phần thắng nào.

Đáng tiếc, bây giờ còn không tới lúc phát động.

Tư Không Như Ý thầm than một tiếng, cố gắng áp chế cơn tức giận trong lồng ngực và ý định giết người đối với Mộ Hàn.

- Bang bang bang Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!...

Tiếng gõ vang dội kịch liệt bên trong Hắc Ma Điện.

- Răng rắc!

Giống như có vật gì đột nhiên đứt đoạn, dưới cái nhìn chăm chú của đám người Tiêu Dịch Tiên, một người thiếu niên mười bảy mười tám tuổi đột nhiên dần hiện ra từ bên trong Bạch Liên ấn. Thân hình dong dỏng cao, tướng mạo phong thái Như Ngọc, mặt mũi tuấn tú dị thường. Nhất là đôi mắt kia lại chói lọi như vì sao ban đêm, nó nhẹ nhàng tỏa ra ánh sáng thâm thúy.

Người này đúng là Mộ Hàn.

Thời gian cách nửa năm, hắn rốt cục phá vỡ phong ấn ra, trở lại trong Hắc Ma Điện.

*****

- Mộ sư huynh và Tiêu sư tỷ ngày đó cũng không chết. Bọn họ lại đã trở về từ 'Hắc Long Tử Uyên'.

- Nghe nói bọn họ đều bị 'Hắc Ma thần thú' phong ấn bên trong Hắc Ma Điện nuốt chửng. Vậy mà đều có thể còn sống, chậc chậc...

- May mà bọn họ còn sống, khiến cho tổn thất của Vô Cực Thiên Tông chúng ta không phải nặng nề như vậy.

...

Tin tức Mộ Hàn và Tiêu Tố Ảnh còn sống như cơn gió xoáy cực kì nhanh chóng thổi quét khắp cả thành Vô Cực.

Nửa năm trước, đệ tử tinh anh Tứ Đại Thiên Tông đi tới Hắc Long Tử Uyên. Kết quả tuyệt đại bộ phận đều bị Hắc Ma thần thú nuốt chửng. Tin tức chỉ còn sót vài người ít ỏi bỏ chạy căn bản không giấu diếm nổi. Đến khi trưởng lão tứ tông và đệ tử còn sót lại phản hồi quay về tông phái thì chỉ trong thời gian cực kì ngắn ngủi liền đã lưu truyền lan ra.

Vào đúng lúc đó, vô số tu sĩ hơi bị khiếp sợ.

Mọi người vội vàng phỏng đoán. Trong Hắc Ma Điện kia rốt cuộc xảy ra cái gì, lại khiến cho nhiều đệ tử ưu tú như vậy bị nuốt chửng, thậm chí cũng không thiếu tu sĩ suy đoán Hắc Ma thần thú kia cũng sắp sửa phá vỡ phong ấn chạy thoát ra ngoài. Nếu không, vì sao Tông chủ Tứ Đại Thiên Tông lại tất cả đều ở lại trấn thủ tại Hắc Ma Điện?

Đủ loại đồn đại, khiến cho không ít tu sĩ trong lòng lo sợ không yên, mặc dù đệ tử Vô Cực Thiên Tông cũng không ngoại lệ.

Cho đến một hai tháng sau, thấy cũng không có phát sinh chuyện gì thì mọi người mới không có lo lắng, chỉ là trong lòng thỉnh thoảng cảm khái cho những thiên tài mất sớm.

Mà nay, hai người thiên tài mất sớm lại tái sinh trở về.

Nỗi kinh ngạc trong lòng mọi người thực không lời nào có khả năng hình dung. Sau khi tin tức truyền ra, cơ hồ mỗi một góc bên trong thành Vô Cực cũng có tiếng kêu giật mình vang lên.

- Rốt cục đã trở về.

Sắp tới giữa trưa, đứng lặng im hồi lâu trong không trung thành Vô Cực. Cảm ứng được các loại âm thanh phía dưới, trong mắt Mộ Hàn không nhịn được hiện lên một nụ cười vui vẻ.

Lúc này đã là ngày thứ tám Mộ Hàn đi ra khỏi phong ấn.

Cỗ linh hồn thân hình mà Đại Địa Ma Long hoàn toàn tách ra kia đích xác phát huy được hiệu quả. Đối với việc thực lực của lại giảm xuống lần nữa, đám người Tiêu Dịch Tiên tuy có chút kinh ngạc, nhưng không truy cứu. Sự chú ý của bọn họ đã đều bị tu vi Mộ Hàn tăng lên một mức lớn cùng với Tiêu Tố Ảnh được hắn thả ra khỏi Tâm Cung thu hút hết.

Đối với những việc Mộ Hàn đã trải qua bên trong không gian phong ấn suốt nửa năm, mọi người cũng là cực kỳ tò mò mà không ngừng hỏi. Cũng may Mộ Hàn sớm có chuẩn bị, trả lời cực kì kín đáo giọt nước không lọt. Chỉ có Tư Không Như Ý ở bên cạnh thờ ơ nhìn, Mộ Hàn đánh giá bà ta hẳn là đã đoán được chính mình bắt Cơ Vân Thiền, nhưng lại cũng không hề lưu ý.

Không có chút xíu chứng cớ, mặc dù là Tư Không Như Ý có suy đoán gì đi chăng nữa thì cũng là không thể tránh được.

Ngày đó, chỉ là hơi tạm nghỉ ngơi, Mộ Hàn liền liên thủ với Phù Kiên, Cổ Tiếu chữa trị Đạo Văn bên trong Bạch Liên ấn. Lúc ban đầu thì Phù Kiên và Cổ Tiếu còn có thể làm ngang cùng với tốc độ của Mộ Hàn. Nhưng theo thời gian trôi qua, tốc độ Mộ Hàn phục hồi Đạo Văn như cũ lại càng lúc càng nhanh, khiến cho hai người này trợn mắt há hốc mồm.

Vốn bọn họ cho rằng coi như ba người chung tay liên thủ, tối thiểu cũng phải mất mấy tháng mới có thể tu bổ xong Bạch Liên ấn. Dù sao khi Mộ Hàn đi ra thì lại làm Đạo Văn bên trong Bạch Liên ấn bị hư hao thêm một lần. Mà điều khiến cho mọi người kính ngạc chính là, cả quá trình này dĩ nhiên ngắn lại chỉ còn sáu ngày ngắn ngủi.

Trong đó, Đạo Văn hư hao có chín thành trở lên đều là Mộ Hàn độc lập chữa trị.

Phong ấn khôi phục hoàn hảo, thực lực Hắc Ma thần thú giảm mạnh. Một lần nguy cơ vẫn còn chưa kịp bùng phát dữ dội liền bị trừ khử thành vô hình, mọi người sau đó mỗi người đi một ngả. Mộ Hàn liền trước tâm trạng hoặc thán phục, hoặc tán thưởng, hoặc tò mò, hoặc dưới ánh mắt tức giận của đám người Ngọc Tâm Hạc, hắn cùng Tiêu Dịch Tiên, Tiêu Tố Ảnh phản hồi trở về Vô Cực Thiên Tông.

KHi Mộ Hàn, Tố Ảnh tiến vào không gian phong ấn thì Lệ trưởng lão từng tuyên bố, tứ tông cộng đồng làm ra phần thưởng. Mười tên đệ tử đi ra ngoài nhanh nhất đều khả thu được cơ hội tu luyện công pháp trấn phái của mỗi tông phái. Mặc dù ở giữa xuất hiện biến cố, nhưng phần thưởng này vẫn hữu hiệu.

- Chiều nay, hai người các ngươi đều đến Đăng Thiên Tháp, ta sẽ truyền thụ 'Vô Cực Ngọc Điển' cho các ngươi.

Tiêu Dịch Tiên mỉm cười, nhìn Mộ Hàn và Tiêu Tố Ảnh mà dặn dò.

- Vâng.

Mộ Hàn và Tiêu Tố Ảnh vội vàng đồng ý.

Sau khi trải qua trận đại biến cố kia, đệ tử tứ tông an toàn xuất hiện ở Hắc Ma Điện tổng cộng mới có chín người. Điều này liền có ý nghĩa, mọi đệ tử còn sống đều có được cơ hội tu luyện công pháp trấn phái của tứ tông. Đệ tử như vậy, Vô Cực Thiên Tông liền có năm người, Mộ Hàn, Tiêu Tố Ảnh, Lưu Phàm, Lận Hồng Nhan, cùng với Cung Hạo.

Vô Cực Ngọc Điển là công pháp trấn phái của Vô Cực Thiên Tông, tự nhiên là lợi hại nhất.

Nghĩ chiều nay liền có thể dòm ngó đến ảo diệu của Vô Cực Ngọc Điển, Mộ Hàn cũng không nhịn được hơi có cảm giác hưng phấn. Sau khi đưa mắt nhìn bóng dáng Tiêu Dịch Tiên biến mất về phương hướng Đăng Thiên Tháp, hắn liền đảo mắt nhìn về phía Tiêu Tố Ảnh, cười dài mở miệng nói:

- Tiêu sư tỷ, chúng ta cũng tách ra ở chỗ này đi.

- Cũng tốt.

Nhìn thân hình Mộ Hàn bổ nhào lao xuống, Tiêu Tố Ảnh ánh mắt có chút phức tạp. Nhưng mà trong chớp mắt liền đã khôi phục thanh thản, chạy đi như bay về hướng phía bắc thành Vô Cực.

Mộ Hàn vừa xuất hiện tại Hoàng Cực đại đạo, liền bị đệ tử Vô Cực Thiên Tông đi qua phát hiện.

Chỉ một thoáng, cả con đường đại đạo đều bắt đầu chấn động. Đối với việc mọi người chung quanh chỉ trỏ, Mộ Hàn hoàn toàn phớt lờ, trực tiếp đi về chỗ ở của mình. Nhưng cũng không lâu lắm, Mộ Hàn liền bắt đầu kinh ngạc. Bởi trong lúc vô tình từ trong câu chuyện người khác nói mà hắn nghe được một tin tức người khác khó có thể tin.

Cung Hạo trên đường từ Hắc Long Tử Uyên phản hồi quay về thành Vô Cực đã bỏ trốn, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Điều này tựa hồ có chút ngoài dự đoán của mọi người. Nhưng mà nghĩ lại, thì đúng là trong tình lý. Cung Hạo thân là chắt tôn của Thái Thượng trưởng lão Cung Liệt. Nếu như cứ thủy chung ở lại Vô Cực Thiên Tông, chung qui sẽ có một ngày không rõ nguyên do mà chết đi. So với việc lưu lại tính mạng ở đó, chẳng thà ra sức đánh cược một lần, có lẽ thật sự có thể thành công.

Điều duy nhất khiến cho Mộ Hàn nhìn không hiểu, là thái độ của Tiêu Dịch Tiên.

Thân là chủ nhân một tông, Tiêu Dịch Tiên khẳng định đã biết tin tức Cung Hạo bỏ trốn. Trước đó hẳn là ông ta cũng đoán được Cung Hạo có thể phải làm như vậy, nhưng ông ta cũng không có làm bất cứ đề phòng gì.

Crypto.com Exchange

Chương (1-795)