Truyện ngôn tình hay

Truyện:Vũ Vương - Chương 440

Vũ Vương
Trọn bộ 795 chương
Chương 440: Ngươi đây là tự đi tìm chết
0.00
(0 votes)


Chương (1-795)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Mộ Hàn cùng Lôi Động đưa mắt nhìn nhau, không thể hiểu được tại sao sau khi biết được thảm trạng của Tư Không Chiếu thì vị Tư Không vực chủ này lại có thể hả hê đến như thế.

Một lúc sau, Tư Không vực chủ mới ngừng cười, vẻ mặt hào hứng nhìn Mộ Hàn mà hỏi:

- Lăng Nghị nếu như ngươi gần đây mới từ Thái Huyền thiên vực thì hẳn cũng có nghe qua chuyện này. Mau nói cho ta nghe một chút cái tên Vạn Lưu cảnh thần thông quảng đại kia là ai mà có thể khiến cho vị huynh đệ của được Thánh Phẩm đạo khí của ta bị giày vò tới thê thảm tới như vậy?

Mộ Hàn hổ thẹn nói:

- Tư Không vực chủ, thật sự là xin lỗi, ta cũng không nghe được tin tức gì, vì ba tháng trước ta đã đi vào Đại Hạc thiên vực rồi.

- Ba tháng?

Tư Không vực chủ tiếc nuối lắc đầu nói:

- Chuyện này mới xảy ra mới được hơn một tháng mà thôi, trách không được ngươi không có tin tức gì, thực là đáng tiếc. Nếu như không phải Thái Huyền thiên vực chủ là kẻ địch của ta thì ta muốn tới đó nhìn xem kẻ đó là thần thánh phương nào.

Lôi Động nhịn không được lên tiếng hỏi:

- Nếu gặp kẻ đó rồi thì Vực chủ sẽ xử trí hắn thế nào?

Tư Không vực chủ cười nói:

- Tự nhiên là bắt lấy hắn, cái tên kia là nhi tử mà cha ta thương yêu nhất, làm sao cha ta có thể từ bỏ được đây. Chỉ là nếu không phải lão đầu kia đang mải cải tạo lại thân thể cho đệ đệ ta thì đã tự mình đi tới Thái Huyền thiên vực rồi. Nếu ta có thể bắt được tên kia trước khi lão ta động thủ, thì hẳn lã ocungx không quá mức keo kiệt với ta đâu.

- Đáng tiếc, tên kia lại không ở Thái Huyền thiên vực, ta sợ là khong còn cơ hội tốt như thế rồi. Nếu như ở Đại Hạc thiên vực mà nói....

Nói tới đây, Tư Không vực chủ coi như nghĩ tới cái gì, liền đứng bật dậy, đưa mắt nhìn Mộ Hàn. Trong mắt có một vẻ hồ nghi, hai đạo ánh mắt sắc bén tựa như muốn xuyên thấu qua toàn bộ cơ thể Mộ Hàn. Đột nhiên hắn nhắm mắt lại, sau đó thình lình hỏi một câu:

- Lăng Nghị, ngươi tiến vào Đại Hạc thiên vực thời gian cũng không phải là ba tháng trước, mà hẳn là hơn một tháng trước mà thôi nhri?

Lôi Động giật mình, sắc mặt biến hóa, chỉ là Tư Không vực chủ lại vẫn đang quan sát Mộ Hàn, cho nên không để ý tới hắn, nếu không thì trong lòng càng thêm kỳ dị.

Mộ Hàn ra vẻ khó hiểu vô cùng, hồ nghi nói:

- Vực chủ nói gì vậy, ta thực là không hiểu?

Vừa nói thì sát cơ Mộ Hàn càng thêm nồng đậm, cơ hồ là khi hắn vừa lên tiếng thì tên vực chủ này liền dùng tâm thần khổng lồ lén bao phủ lấy toàn bộ thân hình hắn.

Vị vực chủ này thực sự là đã có hoài nghi với bản thân mình rồi. Tư Không Chiếu mới gặp chuyện không may, thì liền có một tên Vạn Lưu cảnh từ Thái Huyền thiên vực tiến vào trong nơi này. Hơn nữa muốn từ nơi này tiến vào trong Xích Thành thiên vực, sự trùng hợp này quá mức là sát nhau, thực khiến cho hắn không khỏi có lòng sinh nghi.

Chỉ là hắn muốn thông qua khí tức linh hồn chấn động của mình để phán đsoán đúng sai hay sao, vậy thì thực là không thể được rồi.

- Không rõ thì thôi vậy.

Vị Tư Không vực chủ chỉ nhíu mày một cái, trong mắt hiện lên một tia nghi hoặc khó dò, chở lại khoát tay nói, rồi cười:

- Lôi Động, Lăng Nghị, Các ngươi không phải là muốn đi tới Xích Thành Thiên vực sao, hiện giờ có thể đi rồi, chỉ là quy củ của ta, các ngươi biết rõ rồi chứ?

- Biết rõ.

Lôi Động lập tức gật đầu, khẽ động ý niệm, một đống dược thảo hiện ra, xuất hiện trước mặt Tư Không Vực chủ, một cỗ dược khí nồng đậm lập tức tràn ra. Những dược thảo này đều là hắn tìm thấy từ bên trong cái đầm bên dưới Thiên Lôi tuyệt vực, mỗi cây đều trân quý vạn phần.

Tuy rằng lấy ra đông dược thảo này khiến cho Lôi Động đau lòng, nhưng trong tâm thì hắn hiểu, đừng nhìn cái tên này không có làm khó, bộ dáng nói chuyện dễ dàng, nếu như bản thân không đưa ra thứ gì thỏa mãn được hắn thì tuyệt đối sẽ không dễ nói chuyện đâu.

Không bỏ ra tí máu thì khó có thể đi qua được Vực giới chi môn.

- Không tệ, không tệ.

Tư Không vực chủ thỏa mãn, gật đầu, khuôn mặt trắng nõn cười tựa như một đóa hoa cúc bắt đầu nở:

- Lôi Động a, xem ra mấy năm nay ngươi ở Thiên Lôi tuyệt vực thực là không uổng công ngây ngốc, có thể lấy được nhiều dược thảo trân quý tới như này, trong đó còn có hai gốc có thể luyện chế được Hoàng Cực dương thần đan. Đây là thứ mà Linh Trì tam trọng cũng có thể dùng được. Lôi Động a, vậy ta cũng không khách khí nữa nhé.

Vừa nói chuyện, thì đống được thảo kia đã biến mất trước người Tư Không vực chủ, tiếp theo hắn cười, chỉ vào phiến Vực giới chi môn bên kia, ý chỉ bảo Lôi Động ngươi đi đi thôi!

- Đa tạ Tư Không vực chủ.

Lôi Động vui vẻ, vẫy tay với Mộ Hàn rồi bước nhanh tới Vực giới chi môn, sau đó đem khỏa Tu Di châu kia đặt lên lỗ khảm lớn bên trên cửa.. Ngay sau đó, chỉ thấy từng đợt khí tức màu cam kia bắt đầu từ Tu Di châu tràn ra, trong chớp mắt có thể lan tràn tới toàn bộ đại môn, rậm rạp chằng chịt tựa như là mạng nhện vậy.

Phanh!

Ngay sau đó phiến đại tuyết môn kia liền bạo tán, biến mất không còn bóng dáng, mà ở cửa vào liền hiện ra một thông đạo hình tròn, nhìn từ xa lại cũng không thấy tận cùng, Lôi Động nhìn Mộ Hàn gật đầu rồi thân hình cường tráng nhảy vào bên trong.

Hô!

Khi thân thể Lôi Động tiến vào thì phiến bản kia đã biến matas, rồi đại môn màu trắng lần nữa hiện ra, lẳng lặng hiện ra ở vị trí cũ. Thông đạo kia hoàn toàn bị che lấp đi.

Trên đường đi thì Lôi Động đã giải thích cho hắn biết, một khỏa Tu Di châu thì chỉ mở ra thông đạo đủ chứa một người đi qua, nếu là hai người cùng đi thì lối vào sẽ sụp đổ ngay. Cho nên khi thấy được phiến vực giới chi môn kia khôi phục lại thì hắn cũng không cảm thấy kỳ quái.

Mộ Hàn cũng đặt một viên Tu Di châu lên, nhưng khi hắn khảm nó vào trong lỗ thì âm thanh của Tư Không vực chủ đột nhiên vang lên:

- Chậm đã! Lăng Nghị, ta mới chi cho phép Lôi Động dùng Vực giới chi môn chứ chưa hề cho phép ngươi. Không giao nạp phí tổn nhất định, muốn tự mở ra Vực giới chi môn, xem ra khó khăn đấy.

- Hả?

Mộ Hàn sững sờ, ngừng bước lại hỏi:

- Tư Không vực chủ, không phải Lôi Động mới đưa phí của chúng ta lên trên rồi sao?

Trên khuôn mặt tuấn mỹ của Tư Không vực chủ hiện lên một tia cười lạnh:

- Ai bảo là Lôi Động nộp cho hai người? Là hắn nói hay là ta nói vậy?

Mộ Hàn á khẩu không nói được gì, người này cố ý chờ Lôi Động đi rồi mới dùng một cái lý do như thế để cản trở, qua nhiên là âm trầm hiểm ác. Chỉ hiện giờ Mộ Hàn cũng không xác định được là tên này là hoài nghi mình nên lưu mình lại hay là chỉ mượn cớ làm khó dễ mà thôi.

Nhớ tới lời nhắc nhở của Lôi Động, Mộ Hàn đè nén sự tức giận bên trong lòng xuống:

- Tư Không vực chủ, không biết ta phải giao nạp bao nhiêu phí tổn thì mới có thê đi qua được Vực giới chi môn đây?

*****

Tư Không Vực Chủ híp mắt:

- Ngươi tới từ thế giới Hạ Thiên Vực, chắc hẳn trên người cũng có không ít đồ vật trân quý, tùy tiện nộp lên hai ba kiện siêu phẩm đạo khí là được rồi.

Hai ba kiện siêu phẩm đạo khí?

Mộ Hàn trầm giọng nói.

- Sao ngươi không đoạt đi?

Tu sĩ thế giới Hạ Thiên Vực Vạn Lưu Cảnh bình thường trên cơ bản là nghèo kiết xác, tuyệt đại đa số cũng chỉ dùng cao phẩm đạo khí, có thể sử dụng siêu phẩm đạo khí chỉ là số ít mà thôi. Về phần nhân vật có được hai ba kiện siêu phẩm đạo khí trong toàn bộ Hạ Thiên Vực không đủ một bàn tay.

- Thằng này đột nhiên muốn ta đưa lên hai ba kiện siêu phẩm đạo khí, có thể nói là rắp tâm hiểm ác.

Nếu như Mộ Hàn thực lấy siêu phẩm đạo khí ra, hắn tất nhiên sẽ càng thêm hoài nghi lai lịch của Mộ Hàn; nếu không giao ra thì Mộ Hàn trừ dẹp đường hồi phủ ra cũng chỉ có thể cưỡng ép mở vực giới chi môn, nếu như Mộ Hàn lựa chọn cái thứ hai thì ăn thiệt thòi lớn.

- Ngươi nói đúng.

Tư Không Vực Chủ trêu tức cười to, nói:

- Ta chính là đoạt đấy! Nếu ngươi không nguyện bị đoạt thì cút về đi. Đương nhiên, ngươi không muốn về cũng có thể, ngươi mở tâm cung ra cho ta xem, nếu như trong tâm cung của ngươi thực sự không có gì, nói không chừng ta sẽ từ bi miễn phí cho ngươi qua.

- Tư Không Vực Chủ, ngươi có biết ngươi đang làm cái gì hay không?

Mộ Hàn trầm giọng nói. Vốn biết rõ hắn và Tư Không Chiếu là huynh đệ thì nội tâm Mộ Hàn cảnh giác, chẳng qua tên này dùng thủ đoạn cường liệt và từng bước ép sát càng khiến cho Mộ Hàn càng quyết tâm đi.

- Không bằng nói cho ta biết một chút ta đang làm cái gì đi!

Trên mặt Tư Không Vực Chủ cười nhẹ nhàng, dùng ánh mắt trêu tức nhìn chằm chằm vào Mộ Hàn, giống như con mèo đang chơi trò vơn chuột, con chuột này biểu hiện càng tức giận thì hắn càng hưng phấn.

- Ngươi... Đây đang muốn chết!

Trên mặt Mộ Hàn có hung quan, ý niệm khẽ động và Cửu Long Lôi Vương Đao đã từ trong tâm cung bay ra ngoài, hắn cầm trong tay.

Cơ hồ không chút chậm trễ. Trường đao của Mộ Hàn đã bổ qua phía Tư Không Vực Chủ cách hắn chừng mười mét.

Ông!

Lúc này tiếng chấn động vù vù vang lên, hàng tỉ đạo hào quang bắn ra ngoài, một tia chớp thật dài từ trong lưỡ đao Cửu Long Lôi Vương Đao bắn ra, nó không ngừng lao thẳng tới chỗ Tư Không Vực Chủ, Khí tức cuồng bạo như thủy triều bắn mạnh tới, lập tức tràn ngập mỗi tấc không gian ở nơi này.

Đây chính là Tử Lôi Đao Quyết đệ nhất trọng Ám Lôi Phá!

Tử Lôi Đao Quyết giống như công pháp võ đạo chuyên dụng của Cửu Long Lôi Vương Đao, một khi thi triển ra Ám Lôi Phá thì thân đao Cửu Long Lôi Vương Đao sẽ tổ hợp thành một đạo thiểm điện, nó bày ra uy lực còn mạnh gấp mấy lần Vu Minh Phù Ba Đao.

Mặc dù Mộ Hàn là người khởi xướng không nhịn được sinh ra thần sắc kinh hãi.

- Thánh phẩm đạo khí?

Tư Không Vực Chủ lên tiếng kinh hô, trên mặ rung động.

Mộ Hàn không chút dấu hiệu ra tay công kích, hơn nữa vừa ra tay thế như lôi đình, vượt qua dự kiến của hắn thật nhiều.

Xác thực hắn có chút hoài nghi Mộ Hàn chính là tu sĩ Vạn Lưu Cảnh ở Thái Huyền Thiên Vực hủy diệt thân thể của Tư Không Chiếu, cho nên lúc này mới đi ra thăm dò, nếu như Mộ Hàn lai lịch như hắn sở liệu thì vừa vặn bắt hắn mang về đưa về Bảo Tiên Thiên Vực. Sinh tử của Tư Không Chiếu hắn không đặt trong lòng, nhưng hắn biết rõ phụ thân yêu thương Tư Không Chiếu tới mức nào. Nếu như hắn đưa hung thủ lên chắc chắn có trọng thưởng.

Nếu như Mộ Hàn không phải hung thủ thì hắn chẳng có tổn thất gì cả.

Lôi Động xuất thân Xích Thành Thiên Vực Lôi gia, mà Xích Thành Thiên Vực Lôi gia lại là chi nhánh của Bảo Tiên Thiên Vực Lôi gia, hắn làm gì cũng có chút cố kỵ, nhưng mà một tu sĩ Hạ Thiên Vực Vạn Lưu Cảnh thì hắn tùy tiện tiêu diệt cũng không sao cả, chẳng lẽ Lôi gia lại vì tên này trở mặt với hắn?

Về phần sau khi xác nhận thân phận của Mộ Hàn thì mình có bắt giữ hay không cũng không nằm trong phạm vi cân nhắc của hắn.

Hăn hơn ba mươi tuổi đạt tới Linh Trì tam trọng thiên, cho tới bây giờ chưa từng đặt đệ đệ Tư Không Chiếu vào trong mắt, tu sĩ Vạn Lưu Cảnh đánh bại Tư Không Chiếu và hủy diệt thân thể của hắn chẳng lọt vào pháp nhãn của Tư Không Vực Chủ, hắn nghĩ người nọ có thể đắc thủ chính là nhờ vào âm mưu quỷ kế.

Nhưng mà bây giờ nhìn thấy Mộ Hàn ra tay hắn lại phát hiện mình mười phần sai.

Tên tu sĩ Hạ Thiên Vực Vạn Lưu Cảnh trước mặt vận dụng thanh trường đao cổ quái có uy lực của thánh phẩm đạo khí, hơn nữa thế công mạnh càng vượt qua qua tiêu chuẩn tu sĩ Vạn Lưu ngũ trọng thiên, nhìn thấy đạo thiểm điện kia hắn ngửi thấy khí tức tử vong.

- Tư Không Dục ta đường đường tu sĩ Linh Trì tam trọng thiên há có thể như tên khốn Tư Không Chiếu kia chứ, hủy trong tay một gia hỏa Vạn Lưu Cảnh!

- Tiên phong hộ thể, thánh tháp hàng ma!

Trong miệng của hắn hét to, trên mặt Tư Không Dục hiện ra thần sắc dữ tợn, một tòa tháp toàn thân màu trắng cao chín tầng hiện ra trên không trung. Chợt một đạo vòi rồng cổ quái từ trong ngọn tháp bắn ra ngoài vòng quanh thân thể Tư Không Dục, mà đáy thánh tháp mở rộng ngăn ở trước ngực của hắn.

Khoảng cách hơn mười mét thật sự quá ngắn, trong khoảng thời gian ngắn tia chớp đã tới trước thánh tháp.

- Thu cho ta!

Tư Không Dục quát to một tiếng, đột nhiên hắn đánh ra một chưởng, chân nguyên bàng bạc như thiểm điện đánh thẳng vào trong ngọn tháp, trong thời gian ngắn ngọn tháp này bành trướng gấp ngàn lần, nó che người Mộ Hàn lại, giống như muốn thu đạo thiểm điện kia và Mộ Hàn vào trong tháp.

Phanh!

Nhưng mà nháy mắt qua đi một tiếng nổ mạnh từ trong tháp truyền ra ngoài.

Một đạo hào quang chói mắt từ trong ngọn tháp bắn ra ngoài. Trong nháy mắt hào quang kia bao phủ đồng tử, trong mắt Tư Không Chiếu hiện ra thần sắc sợ hãi, vòi rồng quanh quẩn bên người của hắn bị tia chớp này mở ra một khe hở.

Hô!

Rốt cuộc Tư Không Dục không kịp né tránh cùng phản kích, tia chơp dùng xu thế sét đánh không kịp bưng tay chui vào lồng ngực của hắn, mà Cửu Long Lôi Vương Đao như ảnh tùy hình lập tức xé tòa tháp ra làm hai, sau đó theo sau tia chớp chui vào thân hình của Tư Không Dực.

- Ngươi, ngươi...

Hai mảnh ngọn tháp này thu nhỏ lại sau đó rơi xuống đất, đột nhiên đồng tử của Tư Không Chiếu co rút lại, khó có thể tin nhìn qua Mộ Hàn ở trước mặt mình, nhìn thanh trường đao trong tay Mộ Hàn. Trước kia hắn không đặt thương thế của mình vào trong lòng, mặc dù thân thể nát bấy, chỉ cần linh hồn bất diệt thì hắn có thể trọng sinh. Sau khi thanh đao này đâm vào thân thể thì hắn mới phát hiện trong đao ẩn chứa lực lượng kỳ lạ, càng không ngừng thôn phệ linh hồn của hắn, mặc dù là vút bỏ thân thể này cho linh hồn đào thoát cũng khó làm được.

- Tư Không Vực Chủ, ngươi đoán đúng rồi, ta mấy tháng trước mới tới Đại Hạc Thiên Vực.

Mộ Hàn cười lạnh một tiếng, Cửu Long Lôi Vương Đao trong tay đột nhiên rung động lắc lư, lực lượng bạo ngược không chút kiêng nể tỏa ra ngoài, chỉ nghe nổ mạnh vang vọng các nơi, thân hình của Tư Không Dục hóa thành vô số mảnh vỡ nhỏ, triệt để tan rã vào hư không, thậm chí ngay cả linh hồn cũng không lưu lại nửa phần.

Crypto.com Exchange

Chương (1-795)