← Ch.472 | Ch.474 → |
- Nếu như ta hút khô 'U Minh Hồn Thủy' này thì sao?
Từ trong miệng Mộ Hàn thình lình bật ra những lời này.
- Hút khô 'U Minh Hồn Thủy'? Ha ha, thật sự là chê cười...
Thủy Linh ầm ĩ cười to. Thế nhưng ngay lập tức sau đó, tiếng cười của nó liền bỗng nhiên khựng lại, hai mắt gắt gao nhìn chăm chú U Minh Hồn Thủy ở phía sau đài tế đối diện.
Lúc này, ở nơi đó lại xuất hiện một vòng xoáy cực lớn.
Từ chung quanh, U Minh Hồn Thủy cuồn cuộn không ngừng mà tràn vào trong đó. Phảng phất như ở bên dưới vòng xoáy có giấu một cái hắc động sâu thẳm đang nuốt chửng tất cả bọn chúng đi vào trong đó.
- Này, này... Nhân loại, là ngươi đang làm trò quỷ!
Thủy Linh lập tức liền nghĩ tới lực lượng Thủy thuộc tính trình độ cao nhất trước đây chui vào bên trong U Minh Hồn Thủy. Nó không khỏi kinh ngạc không hiểu ra sao cả mà gầm lên thành tiếng.
- Mộ Hàn, không nghĩ tới ngươi còn có chiêu thức ấy.
Công Tôn Long sau một lát giật mình ngắn ngủi, cũng là vui mừng quá đỗi.
- 'U Minh Hồn Thủy' này là cội rễ căn nguyên của lực lượng Thủy Linh. Nếu như hút sạch toàn bộ bọn chúng thì Thủy Linh này sẽ không có tu vi Linh Trì Thất Trọng Thiên nữa, không phát huy nổi thực lực tương ứng, sẽ giống như lục bình không rễ. Khi đó ta muốn tiêu diệt nó là chuyện dễ như trở bàn tay!
- Công Tôn tiền bối, vào lúc hấp thu 'U Minh Hồn Thủy' thì phải dựa vào ngài ngăn cản một hồi.
Mộ Hàn gật đầu cười một tiếng, rồi mở miệng nói.
- Yên tâm đi! Có ta ở đây, nó sẽ không làm ảnh hưởng được ngươi!
Lòng tin của Công Tôn Long tăng nhiều. Mặc dù Thủy Linh kia có thực lực mạnh hơn lão, nhưng có Mộ Hàn tham gia một tay can thiệp như vậy thì nhất định sẽ làm cho tâm thần của nó bị phân tán. Chiến thắng Thủy Linh thì lão không dám nói, nhưng mà niềm tin chỉ cần kiềm chế Thủy Linh một đoạn thời gian thì lão vẫn phải có.
- Muốn hút đi 'U Minh Hồn Thủy' của ta. Không có dễ dàng như vậy.
Thủy Linh chợt quát một tiếng, nó cùng U Minh Hồn Thủy ở chung quanh đài tế đã hoàn toàn giống như một thể. Trong khoảnh khắc liền đã xác định là lực lượng Thủy thuộc tính trình độ cao nhất của Mộ Hàn kia đang nuốt chửng U Minh Hồn Thủy của chính mình, thì nó không khỏi nóng nảy giận dữ đan xen. Vừa nói dứt lời, bốn phía đã thấy sóng nước dâng trào mà phát ra tiếng rít gào phẫn nộ.
- Vút! Vút...
Trong chớp mắt, liền có trên trăm đạo Thủy Long xông lên trời cao. Chúng gào thét xông về hướng Mộ Hàn và Công Tôn Long với uy thế ngập trời chưa từng có từ trước đến nay.
- Xoẹt! Xoẹt...
Công Tôn Long thân như rồng lượn, trường kiếm trong tay múa thực mạnh mẽ. Lão phát huy công pháp trấn phái Thiên Tru Kiếm Quyết của Kiếm Thần tông một cách vô cùng nhuần nhuyễn. Khí tức sắc bén tràn ngập một vùng không gian trăm mét, từng đạo Thiên Tru kiếm khí như những dải lụa đan xen trên không trung đài tế. Hoàn toàn ngăn chặn tất cả Thủy Long ở bên ngoài.
Thủy Linh kia trong miệng gào thét liên tục, giống như con hùng sư bị chọc giận, động tác càng trở nên điên cuồng.
Kiếm khí chồng chất cùng với tầng tầng lớp lớp Thủy Long... hai thứ liên tiếp không ngừng va chạm kịch liệt. Trong tiếng gầm rú đinh tai nhức óc, kiếm khí tung hoành, hơi nước bốc lên, cả Vong Linh Thánh Điện đều đang không ngừng rung chuyển, tựa hồ tùy thời đều có khả năng bị kình khí dập dờn bồng bềnh lan ra xẻ thành phấn mạt.
Bên ngoài Thánh Điện, những Vong Linh vô cùng kinh hãi, như thể ngày tận thế giáng xuống. Tiếng thét chói tai vang dội khắp một chốn, giống như có thể xuyên thấu trời cao.
Mà trên đài tế ở trong điện, Mộ Hàn cũng là trong lòng hoàn toàn yên tĩnh như mặt nước hồ thu.
Có Công Tôn Long kiềm chế Thủy Linh, tâm thần hắn đã hoàn toàn đắm chìm vào trong cơ thể. Ngũ Hành Chân Linh pháp lực hối hả vận chuyển, lực lượng Ngũ Hành trình độ cao nhất trong Tâm Cung tuần hoàn quay vòng để không ngừng cuồn cuộn bổ sung vào bên trong Mặc Tâm Thần Thủy, làm cho lực lượng ẩn chứa ở trong nó trước sau được duy trì tại trạng thái đến mức cao nhất.
Đồng thời, trong bụng Thiên Anh, hai viên Anh Đan rung chuyển mạnh mẽ không ngừng. Kình lực hút dồi dào bổ sung cho Mặc Tâm Thần Thủy, làm cho năng lực nuốt chửng tăng lên tới tình trạng cực kỳ khủng bố.
U Minh Hồn Thủy kia và Mặc Tâm Thần Thủy đều là lực lượng Thủy thuộc tính trình độ cao nhất, mà ở giữa lực lượng trình độ cao nhất có cùng thuộc tính thì chúng đều có khả năng nuốt chửng lẫn nhau.
Về phần ai có thể ăn ai, liền nhìn xem loại lực lượng trình độ cao nhất nào có năng lực nuốt chửng mạnh hơn.
U Minh Hồn Thủy kia ẩn chứa lực lượng mặc dù mạnh hơn Mặc Tâm Thần Thủy. Nhưng mà, Mặc Tâm Thần Thủy lại có Thiên Anh phối hợp nên năng lực nuốt chửng tuyệt không phải U Minh Hồn Thủy có khả năng bằng được. Hơn nữa, khi hoàn toàn là Lực lượng Ngũ Hành trình độ cao nhất giao chiến thì đó là nhân tố mấu chốt quyết định thắng bại.
- Vút!
Vào thời khắc như vậy, không thể có bất cứ lưu tay gì. Mộ Hàn dốc toàn lực thao tác Mặc Tâm Thần Thủy, cùng với thời gian trôi qua, vòng xoáy đang hối hả xoay tròn đã trở nên càng lúc càng lớn. Mà ở dưới vòng xoáy, bóng đen kia cũng đã từ từ lớn mạnh, càng ngày càng nhiều U Minh Hồn Thủy bị Mặc Tâm Thần Thủy nuốt chửng.
Ở ngay bên cạnh Mộ Hàn, tiếng xé gió liên tục không dứt. Công Tôn Long cũng đã xuất ra toàn lực, để ngăn cản toàn bộ thế công Thủy Linh ở bên ngoài đài tế, không cho nó sinh ra chút quấy nhiễu nào đối với Mộ Hàn.
- Ti! Ti...
Thủy Linh kia luống cuống dị thường, trong miệng không ngừng kêu to.
Nó đã cực kì tiếp cận cảnh giới Dương Hồ, thực lực chân chánh mạnh hơn Công Tôn Long. Thế nhưng việc U Minh Hồn Thủy không ngừng bị biến mất đã lại phân tán không ít sự chú ý của nó. Khiến cho nó khó có thể toàn lực đối địch, cho nên vẫn duy trì trạng thái lực lượng ngang nhau với Công Tôn Long, trước sau không thể đột phá sự phong tỏa và dây dưa của lão.
- Nhân loại, địch nhân của ta chỉ có một. Nếu như ngươi tránh ra, ta có thể thả cho ngươi một con đường sống, để ngươi rời khỏi Thánh Điện.
Âm thanh Thủy Linh bất chợt bật thốt lên.
- Khinh ta là đứa ngốc sao?
Công Tôn Long vô cùng cay độc, làm sao có thể bị một đôi câu của nó liền đả động. Lão cười lạnh nói
- Nếu như ngươi giải quyết được hắn, chỉ sợ kẻ kế tiếp muốn giải quyết chính là ta! Huống hồ, cho dù ta rời khỏi nơi này thì đã làm sao? Chỉ sợ chân trước mới bước ra, sau lưng liền bị đống lớn Vong Linh vây kín, ăn sạch ta ngay cả mảnh vụn đầu khớp xương đều không còn.
Công Tôn Long vốn không cho rằng chính mình có năng lực xông ra khỏi Vong Linh Ma Cốc. Nơi đó Vong Linh có được thực lực Linh Trì Thất Trọng Thiên thì mười bàn tay đều không nhất thiết có thể đếm được hết. Chỉ cần bị quấn lấy, lão hẳn phải chết không nghi ngờ. Huống chi ngoài Vong Linh ra vẫn còn có không gian bão táp càng nguy hiểm hơn.
Lão cũng không có khí cụ như Cửu Long Lôi Hỏa Tráo, để có thể giữ được tánh mạng ở trong không gian bão táp.
- Ngươi...
Bị Công Tôn Long một hơi nói toạc ra dụng tâm, Thủy Linh kia thẹn quá thành giận
- Nhân loại, nếu ngươi cố ý muốn tìm cái chết, vậy thì liền đừng trách ta không khách khí!
Vừa nói dứt lời, Thủy Linh thật giống như cố gắng hạ quyết tâm, thân thể chấn động kịch liệt. Một cái cự chưởng lại trực tiếp tách ra khỏi bả vai, như tia chớp bổ về phía Công Tôn Long.
- Xèo xèo...
Kiếm của Công Tôn Long như linh xà phun nọc độc, từng đạo kiếm khí trước người đan vào thành một mảnh võng kiếm thật lớn. Nó nhằm hướng cự chưởng cực lớn đang gào thét mà đến để quấn quanh nó.
- Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!!
Tuy nhiên, khi đôi bên còn chưa đụng chạm nhau thì cự chưởng kia của Thủy Linh liền nổ tung ầm ầm. Một cỗ kình đạo vô cùng hào hùng kích động tỏa ra, trong khoảnh khắc liền đè nát bấy tầng võng kiếm kia của Công Tôn Long. Như con sóng lớn lúc vỡ đê, nó trùng trùng điệp điệp nhằm hướng thân thể Công Tôn Long mà định bao trùm.
- Ngươi... Ngươi lại bỏ qua Bản Nguyên lực lượng của chính mình!
Công Tôn Long kinh hãi giật mình la lên. Lão hoàn toàn không nghĩ tới Thủy Linh kia lại có quyết tâm như thế. Bản Nguyên lực lượng, là căn bản để cho Thủy Linh này có thể sinh ra linh tính. Lực lượng này cũng là thoát thai từ U Minh Hồn Thủy, hơn nữa phải sau khi U Minh Hồn Thủy ngưng tụ lại đến mức tận cùng thì mới tích tụ sản sinh ra linh tính. Vì thế Bản Nguyên lực lượng này liền trở thành thân thể của Thủy Linh. Vì thế tổn thất của chúng liền không phải hoàn toàn mất đi. Nhưng bọn chúng giảm bớt, sẽ trực tiếp làm cho thực lực của Thủy Linh giảm xuống.
Không chỉ có U Minh Hồn Thủy như thế, cơ hồ tất cả lực lượng Ngũ Hành trình độ cao nhất đều là như thế.
*****
- Toàn Phong Kiếm Mạc!
Trong lúc khiếp sợ, nhưng động tác của Công Tôn Long không chậm chút nào. Lão trầm giọng quát một tiếng, trường kiếm trong tay liền hóa ra những bóng kiếm dày đặc. Trong thời gian ngắn, liền ngưng tụ thành màn kiếm dày xung quanh hai người. Cũng như vòng xoáy kia bên trong "U Minh Hồn Thủy", nó quay vòng hối hả làm dấy lên những trận kình khí sắc bén.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Lực lượng kia thế tới hùng hùng hổ hổ, chỉ trong khoảnh khắc, liền đã như thể sẽ chôn vùi đài tế.
Phảng phất như tiếng vỏ trứng vỡ tan chợt vang lên, phiến Bản Nguyên lực lượng kia và màn kiếm cơ hồ đồng thời tan biến. Công Tôn Long như bị trúng đòn nghiêm trọng, một ngụm máu tươi phụt lên ra, tinh thần bỗng nhiên liền uể oải không ít. Lão mặc dù đã ngăn cản được thế công do Thủy Linh lấy Bản Nguyên lực lượng phát động, nhưng cũng tạo thành cho lão vết thương không nhẹ.
- Vút!
Nhưng đúng lúc này, tiếng rít lại bùng phát dữ dội lần nữa.
Công Tôn Long chăm chú nhìn kĩ, liền thấy một cự chưởng khác của Thủy Linh lại lần nữa lao nhanh mà đến. Trong lòng lão không khỏi cả kinh, cũng bất chấp chữa thương cho mình, trường kiếm trong tay tựa như một con rồng, lại là một màn kiếm bao trùm hai người lão và Mộ Hàn. Có điều là không gian bao phủ không sai biệt lắm cũng là nhỏ đi một nửa.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Chỉ sau một cái chớp mắt, Bản Nguyên lực lượng kia ngưng tụ va vào màn kiếm lại tiêu tan một lần nữa. Nhưng Công Tôn Long lại bị thương nặng, thân hình bay ngược mấy chục thước, liên tiếp té rớt ở bên rìa đài tế. Lão liên tục phun ra những ngụm máu tươi, làm cho quần áo trước ngực bị nhuộm đều đỏ bầm, gương mặt cũng càng tỏ ra tái nhợt
So sánh với dưới kia, tình huống của Thủy Linh cũng là tốt hơn không ít.
Sau khi tổn thất hai khối Bản Nguyên lực lượng, thực lực của nó chỉ là rơi từ Linh Trì Thất Trọng Thiên đỉnh cao xuống tương đương với cảnh giới của Công Tôn Long. Lúc này. Thủy Linh hoàn toàn áp dụng phương pháp lưỡng bại câu thương, tình nguyện tổn thất một phần Bản Nguyên lực lượng quí giá nhấtcủa chính mình thì cũng muốn một lượt đánh bại Công Tôn Long.
- Nhân loại, đây sẽ là cái giá phải trả cho việc ngươi chết cũng không hối cải!
Thủy Linh hung ác rít gào một tiếng. Thân thể vặn vẹo dao động kịch liệt một hồi, hai cánh tay lại lần nữa ngưng tụ thành hình.
- Vút! Vút!
Lại là hai cánh tay tách rời khỏi bả vai, điên cuồng mà xé gió phá không bay đi.
Kình đạo khủng bố dập dờn bồng bềnh lan ra, uy thế như trời long đất lở. Giống như trong lúc đó có hai quả núi cao đang lao nhanh xuống nước lũ, giống như có thể nện cho bất cứ chướng ngại nào ở phía trước thành phấn vụn.
- Muốn lấy tính mạng của ta, không có dễ dàng như vậy!
Công Tôn Long thấy thế thì hai mắt trợn trừng, lão cắn răng mà điên cuồng hét lên một tiếng. Thân hình khôi ngô vạm vỡ bắn lên mãnh liệt từ mặt đất. Nhưng mà không đợi cho lão ra tay hành động thì một tia chớp sáng trắng hoa mắt bỗng dưng bắn ra dữ dội từ mi tâm của Mộ Hàn, hóa thành một cái Viên Bàn (khay tròn) thật lớn. Ngăn ở trước người chính mình và Công Tôn Long.
Cái này chính là "Thái Vi Tinh Bàn" của Mộ Hàn.
Nhưng mà từ lúc ở trong "Sâm La Giới", lực lượng Đạo Khí này của đã được Thánh Phẩm Đạo Khí "Cốt Hoàng Chỉ" của Tư Không Chiếu hoàn toàn kích thích phát ra.
Hiện tại "Thái Vi Tinh Bàn" liền giống như một cái khiên chắc chắn.
Ở dạng thời khắc nguy hiểm này, Mộ Hàn không thể không lấy nó ra để ngăn địch. Nếu không như vậy, lần này Công Tôn Long sợ là hẳn phải chết không nghi ngờ. Hắn cùng với Công Tôn Long là môi hở răng lạnh, nếu như Công Tôn Long bị giết, chỉ bằng vào một mình Mộ Hàn sẽ rất khó đối kháng được với Thủy Linh có lượng lớn "U Minh Hồn Thủy" làm hậu thuẫn.
Về phần sự tồn tại của "Thái Vi Tinh Bàn" có bị tiết lộ ra ngoài hay không. Mộ Hàn tạm thời cũng không thể băn khoăn được nhiều như vậy.
- Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!
Chỉ trong chớp mắt, hai cánh tay của Thủy Linh đã nện xuống đến nơi. Nhưng trong khoảng khắc đụng vào "Thái Vi Tinh Bàn", nó lại giống như hai giọt nước sót lại rơi xuống trên hòn đá lớn. Trong tiếng va vào tí tách, hai giọt nước chia năm xẻ bảy rồi bắn tung toé mãnh liệt vào trên không trung, mà tảng đá cũng là lù lù bất động.
- Mộ Hàn, ngươi lại vẫn có bảo bối như vậy.
Công Tôn Long giật mình sửng sốt một phen, chợt mừng vui bất ngờ mà kêu lớn. Nhưng trong lòng càng tỏ ra tin chắc suy đoán trước đây của chính mình. Phụ thân của Mộ Hàn chính là đường đường võ tiên, cho dù bỏ mạng thì cũng không có khả năng không lưu lại cho Mộ Hàn báu vật hộ thân. Nếu như lão không chịu liên thủ cùng Mộ Hàn để đối kháng Thủy Linh này thì Mộ Hàn có khả năng tiếp tục sống sót, còn chính mình cũng khó lòng may mắn thoát khỏi. Việc xuất hiện cái khiên hình tròn trước mắt này là chứng cứ rõ ràng.
- Công Tôn tiền bối, ngài mau mau chữa thương.
Mộ Hàn trực tiếp lấy tâm thần đưa một đạo âm thanh vào trong tai Công Tôn Long
- Lấy lực tâm thần của ta, cái khiên này sẽ không kiên trì được bao lâu.
So sánh với lúc ban đầu tại "Sâm La Giới", linh hồn và lực tâm thần của Mộ Hàn cũng có sự tăng trưởngở một mức lớn độ. Nhưng mà triệu hồi "Thái Vi Tinh Bàn" ra thì vẫn hao phí gần tám phần lực tâm thần của hắn. Mà muốn duy trì sự tồn tại của "Thái Vi Tinh Bàn", còn phải không ngừng tiêu hao lực tâm thần.
Nếu mà lực lượng tâm thần kiệt sức, "Thái Vi Tinh Bàn" lập tức trở về Tâm Cung của Mộ Hàn.
Công Tôn Long nghe vậy, trong lòng rùng mình. Nhưng đối với những lời Mộ Hàn đã nói thì tịnh không nghi ngờ.
Mộ Hàn giờ phút này vận dụng thứ đó có thể dễ dàng chống đỡ công kích từ Bản Nguyên lực lượng của Thủy Linh, tiêu hao đại lượng lực tâm thần cơ hồ là điều tất nhiên. Công Tôn Long lập tức không hề lãng phí thời gian, ý nghĩ vừa động, từ bên trong Tâm Cung liền lập tức nhảy ra một viên đan dược trông có vẻ mượt mà xanh biếc, lão liền đưa vào trong miệng.
- Đây là món đồ gì của ngươi!
Thủy Linh kia kinh ngạc sững sờ chỉ chốc lát rồi rốt cục phục hồi tinh thần lại. Nó khó có thể tin mà lên tiếng thét chói tai. Nó phải bỏ ra Bản Nguyên lực lượng để phát động công kích, nhưng lại bị khối Viên Bàn quỷ dị kia hoàn toàn trừ khử. Mà nó sau khi lại tổn thất hai khối Bản Nguyên lực lượng nữa thì tu vi liền trực tiếp rớt xuống đến tình trạng Linh Trì Lục Trọng Thiên.
Kìm nén nỗi kích động tiếp tục vận dụng Bản Nguyên lực lượng, đôi tay của Thủy Linh lại tích tụ sản sinh ra một lần nữa. Nó giơ trảo lên hung hăng chộp một cái, "U Minh Hồn Thủy" lập tức ngưng tụ thành hai con Cự Long thân thể to lớn giương nanh múa vuốt bay lên trời, đúng là từ phía sau Mộ Hàn mà hung ác nhào tới.
Ý niệm của Mộ Hàn khẽ nhúc nhích. Trong khoảnh khắc, "Thái Vi Tinh Bàn" che ở trước mặt hai người liền chuyển qua phía sau.
- Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!
Sau khi nện tới mãnh liệt, hai con Cự Long lập tức tan xương nát thịt mà lại lập tức biến thành một đám chất lỏng đen như mực bị Viên Bàn bắn ngược đi ra ngoài.
- Vút! Vút...
Thủy Linh lại lần nữa giơ trảo, bốn con, tám con, mười sáu con, ba mươi hai con... Càng ngày có càng nhiều Cự Long từ bốn phương tám hướng đánh úp về phía Mộ Hàn và Công Tôn Long.
Do Mộ Hàn thao tác, "Thái Vi Tinh Bàn" kia xoay tròn chung quanh cực kì nhanh chóng. Tiếng gầm rú kịch liệt vang lên liên tiếp, trên không trung đài tế tràn ngập hơi nước đen sì. Kình khí bắn ra bốn phía như bão táp, không ngừng xé toang ra từng đạo vết rách không gian hẹp dài, bên trong điện phủ này trở nên rung chuyển không ngớt.
- Công Tôn tiền bối...
Mộ Hàn bắt đầu có vẻ vô cùng lo lắng. Với thực lực trước mắt của hắn, chỉ có thể làm cho "Thái Vi Tinh Bàn" di động trong biên độ nhỏ hẹp. Nhưng mặc dù là như vậy, lực tâm thần còn sót lại đang nhanh chóng giảm mạnh. Nếu mà Công Tôn Long còn chưa khôi phục như cũ thì chỉ chốc lát tiếp theo là "Thái Vi Tinh Bàn" liền trở về Tâm Cung.
Thời gian trôi qua từng li từng tí...
Sau mấy giây, "Thái Vi Tinh Bàn" đang hối hả múa may đột nhiên biến mất từ đỉnh đầu của Mộ Hàn. Nó hóa thành một tia chớp sáng trắng nhập vào mi tâm. Còn phía trước mấy chục con Cự Long chung quanh đã không tiếp tục có chướng ngại nữa, nên chúng lại như dòng thác nước từ trên cao trút xuống, khí tức khủng bố tràn ngập lan ra, giống như muốn nghiền Mộ Hàn và Công Tôn Long thành bánh thịt.
- Xoẹt! Xoẹt...
Mà đúng lúc này, có tiếng vang bén nhọn bỗng dưng cắt qua không trung, bóng kiếm dày đặc ngưng tụ thành một đạo Viên Tráo (cái lồng) thật lớn. Giống như mặt trời vừa mới chậm rãi nhô lên từ đường chân trời vào lúc sáng sớm.
*****
Vào thời khắc mấu chốt này, Công Tôn Long rốt cục đã kịp khôi phục lại.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!
Mấy chục đạo Cự Long cơ hồ đồng thời rơi trên Viên Tráo làm gây ra những tiếng nổ đì đùng đinh tai nhức óc, vô số bọt nước đen như mực bắn tung tóe đi khắp nơi, tràn ngập hư không.
- Đáng hận!
Thủy Linh kia nổi giận vô cùng. Tức thì lại có mấy chục đạo U Minh Hồn Thủy ngưng tụ mà thành những con Thủy Long xù xì to lớn xông lên trời cao, rồi điên cuồng cùng rít gào bổ nhào xuống.
Nó tuy có U Minh Hồn Thủy dồi dào làm chỗ dựa, nhưng sau khi tổn thất một bộ phận Bản Nguyên lực lượng thì thực lực đã trở thành ngang nhau với lực lượng của Công Tôn Long, nên đã là khó có thể duy trì ưu thế có tính áp đảo đối với Công Tôn Long. Vì vậy, hai người lâm vào trong giao đấu giằng co kịch liệt. Trong lúc nhất thời, kiếm khí kích động, Thủy Long bay kín trời.
Có Công Tôn Long ngăn cản Thủy Linh, sự chú ý của Mộ Hàn lại lần nữa tập trung vào Mặc Tâm Thần Thủy.
Sau khi hấp thu lượng lớn U Minh Hồn Thủy, vòng xoáy kia trở nên càng lúc càng lớn, đã đạt tới cả một vùng vài trăm thước. Mà cùng với thời gian trôi qua, chung quanh cũng có càng ngày càng nhiều U Minh Hồn Thủy bị kình lực hút mạnh mẽ lôi kéo vào trong vòng xoáy đó, rồi bị Mặc Tâm Thần Thủy nuốt chửng.
Cùng lúc đó, tâm thần của Mộ Hàn cơ hồ bị Thái Vi Tinh Bàn kiệt sức đã lặng lẽ khôi phục.
- Nhân loại, các ngươi cho là như vậy thì có thể thắng, nằm mơ!
Mắt thấy vòng xoáy kia có tốc độ khuếch trương càng lúc càng nhanh, trong bất tri bất giác đã đạt tới cả một vùng vài trăm thước. Thủy Linh càng là hổn hển, đột nhiên từ bỏ dây dưa cùng Công Tôn Long. Thân hình to lớn đồ sộ "phịch" một tiếng rồi bỗng dưng bùng nổ thành vô số mảnh nhỏ, trong nháy mắt đã chìm vào đến bên trong U Minh Hồn Thủy.
Giống như mặt trời đang hừng hực thiêu đốt đột nhiên rơi vào một thùng xăng. U Minh Hồn Thủy vốn đang bốc lên không ngớt lại bắt đầu khởi động càng kịch liệt hơn. Những tiếng sóng triều ào ào kinh thiên động địa, mực nước cũng liên tiếp kéo lên. Chỉ trong thời gian chớp mắt liền không sai biệt lắm đã thành song song với đỉnh đài tế.
- Không tốt, đây là nó muốn đồng quy vu tận cùng chúng ta!
Tâm thần Mộ Hàn mặc dù ngay cả ba thành còn không kịp khôi phục, nhưng đối với loại lực lượng Thủy thuộc tính trình độ cao nhất thì hắn có cảm ứng vượt thật xa Công Tôn Long. Trong lúc Công Tôn Long vẫn còn bị biến cố đột nhiên này mà kinh ngạc sững sờ thì Mộ Hàn đã đã nhận ra ý đồ thật sự của Thủy Linh. Chủ ý dứt khoát rõ ràng trải rộng khắp U Minh Hồn Thủy kia đã làm cho Mộ Hàn đều cảm thấy kinh hãi. Hiển nhiên, khi nhận thấy tình cảnh của mình càng ngày càng bất lợi thì Thủy Linh đã đau đớn bất chấp nhiều hơn nữa.
Điều này đích xác có chút ngoài dự liệu của Mộ Hàn. Hắn không nghĩ tới tính cách của Thủy Linh này lại kiên cường khí khái như thế, không ngờ thà làm ngọc vỡ, không là ngói lành. Điều đó khiến cho kế hoạch của hắn từ từ từng bước xâm chiếm U Minh Hồn Thủy trở thành bọt nước.
- Cái gì?
Công Tôn Long ngẩn ra. Nhưng ngay sau đó sắc mặt của lão đã đại biến. Đúng lúc này, U Minh Hồn Thủy kia không ngờ đã dâng lên đến tận đỉnh của Vong Linh Thánh Điện. Tiếp theo, sóng nước điên cuồng mãnh liệt mang theo khí tức khủng bố làm cho tâm thần hắn đều hơi bị kinh hãi. Chúng từ trên cao bổ xuống để vây kín khắp chung quanh mà ép đến.
Trong tích tắc này, từ dưới đáy lòng Công Tôn Long không nhịn được nổi lên một cảm giác nhỏ bé khó có thể kháng cự. Phảng phất chính mình đã hóa thành một con kiến đứng dưới chân núi nhìn quả núi đồ sộ nguy nga to lớn đang sụp xuống.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!
Trong chớp mắt, lại là một tiếng chấn động lan ra.
Mộ Hàn và Công Tôn Long dưới chân đài tế thật giống như không thể chịu nổi áp lực từ bốn phía bổ nhào mà đến. Áp lực đó chỉ trong nháy mắt liền đã nổ tung ra làm cho thân hình hai người không tự chủ được rơi về phía dưới.
- Nộ Kiếm Phong Bạo!
Công Tôn Long râu tóc dựng thẳng, từ trong miệng phát ra một tiếng gầm rú dữ dội. Thân hình khôi ngô vạm vỡ như viên đạn pháo bay ra khỏi nòng nhằm thẳng hướng trời cao. Trường kiếm trong tay phát ra những tiếng vù vù chối tai. Mà thân kiếm thì như linh xà phun nọc độc đang rung động kịch liệt. Trong lúc chớp lửa đá chạy cát bay, liền có vô số kiếm khí bắn nhanh ra từ thân kiếm, chúng ngưng tụ thành một cơn bão táp cực lớn, hướng về phía trước xoáy tít mù bay tới.
Kiếm khí bão táp này ngưng tụ tất cả chân nguyên trong cơ thể Công Tôn Long, uy lực dũng mãnh vô cùng. Tuy nhiên, so sánh với U Minh Hồn Thủy đang gào thét trút xuống thì lại có vẻ như đồ đệ gặp bậc thầy. Kiếm khí bão táp đang nhằm phía trời cao kia liền giống như một chiếc thuyền con đang phiêu bạt trong cơn sóng lớn chập chùng.
- Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!!
Chỉ trong khoảnh khắc, kiếm khí bão táp kia đã nát vụn, kình đạo hào hùng như thác nước trút xuống trên người Công Tôn Long. Chỉ kịp kêu thảm một tiếng, Công Tôn Long đã toàn thân nhuộm đầy máu tươi. Lão như tảng thiên thạch đang rơi về phía chân trời mà điên cuồng rớt thẳng về hướng cái đáy của tòa điện phủ có hình dáng như quả trùy nhọn này.
- Công Tôn tiền bối?
Mộ Hàn lấy làm kinh hãi. Hắn không nghĩ tới dưới thế công đồng quy vu tận của Thủy Linh thì một kích toàn lực của Công Tôn Long lại không có phát huy ra nổi bất cứ tác dụng nào.
Vào thời khắc này, tâm thần của Mộ Hàn đã không đủ để gắng sức lại gọi ra Thái Vi Tinh Bàn một lần nữa. Dưới lực lượng khủng bố đang đè ép xuống kia, Mộ Hàn mặc dù là có muốn ra tay cứu viện Công Tôn Long thì đều đã hơi có chút lực bất tòng tâm. Hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn thân hình của lão chìm đi xuống.
Nhưng mà, nhìn thấy tình trạng bi thảm của Công Tôn Long, trong mắt Mộ Hàn đã không nhịn được mà hiện lên một vẻ tàn nhẫn.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!
Trong tiếng chấn động kịch liệt, từ mi tâm của Mộ Hàn đột nhiên lóe ra một đám mây tím tuyệt đẹp mà sáng lạn khiến cho cả thân hình hắn xem ra đều được bao phủ trong quầng sáng tím biếc dày đặc.
Ở trong Vong Linh Thánh Điện này, Công Tôn Long đã lâm vào tình trạng bị thương nặng, khí tức yếu ớt, đã hôn mê rồi. Nên Mộ Hàn không phải lo lắng bất luận kẻ nào phát hiện ra bí mật của mình, cho nên vào lúc thân thể của mình sắp sửa bị cỗ lực lượng kia đè nén bóp cho nổ tung thì hắn đã quyết định nhanh chóng hoàn toàn phóng ra Tử Hư Thần Cung của mình.
Với sức mạnh của Tử Hư Thần Cung, hẳn là có thể chống cự được sự công kích của cỗ lực lượng này.
- Vút!
Phảng phất ở trong đập chứa nước chứa đầy hồng thủy đột nhiên xuất hiện một cái lỗ hổng thật lớn, U Minh Hồn Thủy kia lập tức lôi cuốn theo lực lượng mạnh mẽ mà ùa vào bên trong Tử Hư Thần Cung của Mộ Hàn. U Minh Hồn Thủy giống như những cơn sóng triều cuồn cuộn ào ào, ở bên trong Tâm Cung rộng lớn dường như đã phát điên mà ập đến tàn phá bừa bãi khắp nơi. Lực lượng do U Minh Hồn Thủy phát tán ra càng dường như đã phát điên mà tràn ngập lan ra, chúng cuồn cuộn không ngừng đánh sâu vào Tâm Cung của Mộ Hàn.
Nhưng mà thực lực chịu đựng hiện nay của Mộ Hàn là có hạn. Mặc dù đã có Tử Hư Thần Cung, nhưng muốn gánh chịu công kích mênh mông như thế đánh sâu vào thì cũng không phải một chuyện dễ dàng.
- Lực đạo thật là khủng khiếp, với tu vi Vạn Lưu Thất Trọng Thiên hiện nay của ta, nếu mà lấy cứng đối cứng, thì thân thể nhất định sẽ nát vụn!
Vào lúc Mộ Hàn trong lòng đang thán phục lực lượng đó, hắn chỉ cảm thấy trên đầu thật giống như đột nhiên xuất hiện ra một tảng đá lớn vạn quân (một quân tương đương ba mươi cân), phút chốc đã nặng hơn vô số lần. Cảm giác mê muội như cơn thủy triều từng đạo từng đạo ào đến tập kích, đúng là tầng tầng lớp lớp, phảng phất vô cùng vô tận. Chỉ chốc lát sau đó, Mộ Hàn chỉ cảm thấy đau đầu như muốn nứt ra. Trong khi đó U Minh Hồn Thủy kia vẫn còn cuồn cuộn không ngừng tràn vào cùng với lực lượng hào hùng liên tục khuếch tán, khiến cho đầu của hắn đều giống như bị căng phồng sắp sửa bùng nổ.
Thân hình Mộ Hàn không tự chủ được bắt đầu chìm xuống phía dưới, nhưng trước sau lại gắt gao cắn rắng, sống chết kiên cường chống lại. Nếu mà không ngăn cản được công kích của U Minh Hồn Thủy, Mộ Hàn liền chỉ còn lại có một con đường cuối cùng có thể đi, đó chính là đóng cửa Tâm Cung, hoàn toàn bỏ qua thân thể. Không đến lúc vạn bất đắc dĩ, Mộ Hàn tuyệt sẽ không đi theo con đường như vậy.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!
Cũng không biết đã qua bao nhiêu thời gian, thân thể Mộ Hàn rốt cục liên tiếp nện xuống đáy Vong Linh Thánh Điện. Mà ngay trong nháy mắt này, Mộ Hàn cảm giác bên trong Tâm Cung thật giống như có một đạo gông cùm xiềng xích một mực trói buộc chính mình đột nhiên đứt đoạn. Một loại cảm giác kỳ diệu khoan khoái đến cùng cực trào ra từ chỗ sâu thẳm trong linh hồn.
*****
Trong tích tắc này, tất cả sự khó chịu trước đây đều tan thành mây khói.
Ở bên trong Tử Hư Thần Cung, không gian Tâm Cung vốn đã cực kỳ rộng lớn bắt đầu khuếch trương kịch liệt. Mà ở trong cơ thể Thiên Anh nằm chính giữa Tâm Cung, hàng vạn dòng chảy nhỏ tại hai viên Anh Đan đã lặng lẽ hợp lại làm một. Giống như một cái ao nho nhỏ đang ngưng tụ thành hình trong bụng Thiên Anh, Anh Đan chính là đang trôi nổi ở trên đó.
- Vạn Lưu quy tông, tụ dịch thành trì?
Mộ Hàn phút chốc tỉnh táo lại, trong đầu không nhịn được mà hiện lên vài từ này.
- Cảnh giới Linh Trì? Ta đã đột phá đến Linh Trì Nhất Trọng Thiên?
Sau khi kinh ngạc sững sờ ngắn ngủi trôi qua, trong lòng Mộ Hàn liền thấy một cơn mừng rỡ như điên.
Tu vi cảnh giới chợt tăng lên, khiến cho thực lực của Mộ Hàn xuất hiện sự lột xác về chất. Ở trong cảm giác của hắn, lực lượng và khí tức do U Minh Hồn Thủy kia phát tán ra đã không hề khủng bố như vậy nữa. Giờ phút này, Mộ Hàn thậm chí tin tưởng, coi như tất cả U Minh Hồn Thủy hợp lại để vọt tới thì Tử Hư Thần Cung cũng đủ sức để dung nạp toàn bộ.
Rào rào rào...
Giống như đã nhận ra khí tức của Mộ Hàn biến hóa, U Minh Hồn Thủy kia trở nên càng điên cuồng hơn. Lực lượng dồi dào tả xung hữu đột ở bên trong Tâm Cung của Mộ Hàn, giống như phải xé rách Tâm Cung của Mộ Hàn thì mới chịu. Tuy nhiên, lúc này Tử Hư Thần Cung giống như là đã hóa thành cái động không đáy, nó tiêu trừ tất cả công kích của U Minh Hồn Thủy thành vô hình.
Trên mặt Mộ Hàn không nhịn được hiện lên một nụ cười vui vẻ. Lúc này, hắn đã có thể từ trong U Minh Hồn Thủy đang tràn vào Tâm Cung mà cảm ứng được một tâm tình luống cuống bất an. Hiển nhiên, Thủy Linh kia đã hoàn toàn chìm vào U Minh Hồn Thủy cũng cảm ứng được sự việc bắt đầu trở nên có hơi không ổn.
- Vút!
Sau một khắc. Ý nghĩ của Mộ Hàn khẽ nhúc nhích, Mặc Tâm Thần Thủy mới vừa rồi bị dồn nén xoắn lại thành một đám bắt đầu nổi lên sóng gió mãnh liệt. Một vòng xoáy cực lớn lại hiện ra một lần nữa. Lực hút mạnh mẽ cuồn cuộn không ngừng từ chỗ sâu trong vòng xoáy nước cuồn cuộn ra, U Minh Hồn Thủy ở chung quanh giống như mạt sắt vụn tới gần nam châm, không thể khống chế nổi mà bị nhập vào trong vòng xoáy.
- Đáng ghét! Ghê tởm!
Từ bên trong U Minh Hồn Thủy đột nhiên truyền ra tiếng gầm gừ của kẻ đang bị lâm vào trạng thái kích động khác thường. Từng đợt từng đợt dòng nước nhỏ nhè nhẹ chia lìa ra, rồi lại lần nữa ngưng tụ thành một bóng dáng thật lớn. Trong đôi mắt cực đại như chiếc đèn lồng kia toát ra sự phẫn nộ và oán hận đậm đặc
- Nhân loại đáng chết, ta tuyệt sẽ không chịu để yên cho ngươi!
Nó đúng là Thủy Linh lúc trước đã hóa thành mảnh nhỏ để chìm vào U Minh Hồn Thủy. Chỉ có điều so sánh với trước đây thì lúc này cường độ khí tức phát ra từ thân thể nó đã rơi xuống đến trình độ Linh Trì Tứ Trọng Thiên.
- Vèo!
Còn đang nói chưa dứt lời, Thủy Linh liền hóa thành một đạo ánh sáng lung linh đen như mực, trực tiếp nhằm về phía đỉnh của Vong Linh Thánh Điện này. Phảng phất chuyên để phối hợp với hành động của Thủy Linh. Cả một vùng mấy thước ở đỉnh chóp kia của Điện phủ giống như mặt hồ bị cuồng phong phát động, nó cũng lại dập dờn ra những vòng rung động.
- Đây là nó muốn chạy trốn?
Tâm thần của Mộ Hàn khẽ rung. Đồng tử hơi co lại. Thủy Linh này chính là mấu chốt có thể ngưng tụ luyện ra Thủy Linh pháp thân hay không. Làm sao mà Mộ Hàn lại có thể để cho nó liền rời đi như vậy.
Trong chớp mắt, Mộ Hàn liền phá sóng bay ra, trong miệng chợt quát:
- Xuống cho ta!
Trong lúc đang nói, Cửu Long Lôi vương đao đã nhảy ra khỏi Tâm Cung, hướng về phía trước mà chém tới.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!
Chỉ một thoáng, tiếng sấm nổ mạnh chấn động hư không, một đám mây tím thật lớn từ trên thân Cửu Long Lôi Vương đao gào thét bay ra, chém về phía Thủy Linh đang vội vàng bỏ chạy kia.
Hình dáng của đám mây tím kia giống nhau như đúc cùng Cửu Long Lôi Vương Đao, nó như thể từ nhiều đạo sấm chớp chất chồng mà thành. Nó chỉ chợt lóe lên, khí tức thịnh nộ điên cuồng bá đạo mạnh mẽ đã bùng nổ lan ra. Trong nháy mắt liền tràn ngập cả tòa Vong Linh Thánh Điện, làm cho điện phủ rộng rãi này thật giống như hóa thành nhà cỏ đung đưa trong mưa gió.
Đám mây tím có tốc độ cực nhanh, cơ hồ sử dụng tâm thần đều khó có thể bắt giữ, trong khoảnh khắc liền đã đến sau lưng Thủy Linh.
Cái này chính là Đệ Nhị Trọng Phong Lôi Trảm trong Tử Lôi Đao Quyết. Nhất định phải sau khi có tu vi đạt tới Vạn Lưu Thất Trọng Thiên mới có thể tu luyện. Mộ Hàn sớm đã nghiền ngẫm công pháp võ đạo rõ ràng thấu đáo, hơn nữa tu vi đã đột phá đến Linh Trì Nhất Trọng Thiên. Hiện nay tuy là lần đầu thi triển, nhưng cũng có uy thế làm cho người ta sợ hãi..
- Xoẹt!
Trong tiếng kêu to chói tai, Thủy Linh vẫn còn chưa kịp né tránh thì thân hình to lớn đồ sộ đã bị đám mây tím cắt xẻ. Kình khí thịnh nộ điên cuồng vô cùng trong nháy mắt đã xé nó thành vô số mảnh nhỏ. Tuy nhiên, không đợi những mảnh nhỏ này bùng nổ lan ra, ba trăm đạo Anh Lôi đan vào thành Lôi Võng liền đã theo sát tới.
Lập tức ngay sau đó, Thủy Linh đã bị Lôi Võng kéo đến trước người Mộ Hàn.
- Cái gì?
Trong miệng Mộ Hàn theo bản năng kêu nhỏ một tiếng.
Thủy Linh này có sức sống quả thực ngoan cường dai dẳng. Sau khi bị Phong Lôi Trảm bổ trúng, thân thể bị tan vỡ thành lại bên nhanh chóng nhúc nhích hội tụ trong Lôi Võng. Có điều là trong thời gian chỉ chốc lát, thân hình Thủy Linh lại một lần nữa ngưng tụ thành hình. Chỉ là hình thể giảm bớt rất nhiều, xem ra đã không sai biệt lắm so với người thường.
- Vạn Lưu Tứ Trọng Thiên?
Thu hồi Cửu Long Lôi Vương Đao, trong lòng Mộ Hàn cười lạnh một tiếng. Thực lực của Thủy Linh đã từ Linh Trì Tứ Trọng Thiên giáng xuống đến Vạn Lưu Tứ Trọng Thiên, rơi xuống suốt một đại cảnh giới nên đối với hắn đã không tạo thành bất cứ uy hiếp gì. Trong nháy mắt sau đó, Mộ Hàn đã kéo Lôi Võng hướng dưới đáy điện phủ.
- Nhân loại, mau thả ta... Thả ta ra! Nếu không, ngươi sẽ hối hận!
Thủy Linh ở bên trong Lôi Võng ra sức giãy dụa, trong miệng gầm lên liên tục.
- A? Ta còn chưa được hưởng mùi vị hối hận!
Mộ Hàn vẻ mặt chế giễu nghiêng đầu liếc mắt nhìn Thủy Linh. Hắn đã bay xuống tận dưới đáy, Công Tôn Long lúc vẫn không nhúc nhích nằm bẹp ở nơi này. Thân hình khôi ngô không ngờ bị lực lượng của U Minh Hồn Thủy bộc phát ra ngoài đè ép đến biến dạng, toàn thân máu tươi chảy ra ồ ồ. Lão có vẻ như hấp hối, xem ra cực kỳ khủng bố.
Trong tâm niệm, Mộ Hàn thu Công Tôn Long đã bị thương nặng vào Tâm Cung. Pháp lực Mộc thuộc tính hùng hậu giống như một cái kén mà bao bọc lão thật chắc chắn kín mít. Pháp lực Mộc thuộc tính mặc dù không thể chữa thương cho Công Tôn Long, nhưng nó ẩn chứa sức sống đậm đặc, có thể làm cho vết thương của lão không đến mức chuyển biến xấu đi tiếp.
Lần này Mộ Hàn có thể vượt qua cửa ải khó khăn, ít nhiều có Công Tôn Long tương trợ, nên tự nhiên sẽ không trơ mắt nhìn lão chết.
Về phần sau khi Công Tôn Long khôi phục như cũ, có tìm hắn để báo thù việc chính mình bị Thái Thanh nhốt mấy chục năm hay không, Mộ Hàn cũng không hề quá mức để ý quan tâm tới. Lúc này hắn đã đột phá đến cảnh giới Linh Trì, cho dù Công Tôn Long cuối cùng trở mặt thì Mộ Hàn cũng không thèm để ý. Với thực lực hiện nay của hắn thì đã không cần lo lắng Công Tôn Long trả thù.
- Nhân loại, ngươi có biết chủ nhân của ta là ai không?
Thủy Linh kia hung tợn nhìn chăm chú Mộ Hàn, không đợi Mộ Hàn lên tiếng thì hắn đã liền nói tiếp
- Ngài là vô thượng cường giả Bảo Tiên Thiên Vực! 'Vong Linh Thánh Điện' này là ngài chuyên môn xây dựng cho ta, chính là để cho ta tích tụ sản sinh ra linh tính cường đại. Ngươi dám nuốt chửng ta, ngài tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi!
Mộ Hàn giễu cợt cười một tiếng:
- Đừng nói chủ nhân của ngươi chỉ là tu sĩ Bảo Tiên Thiên Vực, coi như hắn là cường giả siêu cấp Thần U Thánh Thiên Vực thì có thể làm được gì?
Đối với tin tức mà Thủy Linh tiết lộ, Mộ Hàn cũng không có hoài nghi gì lớn.
Vong Linh Thánh Điện này có lẽ thật sự là một vị cường giả Bảo Tiên Thiên Vực nào đó xây dựng cho U Minh Hồn Thủy. Nhưng mà, chỗ này đã tồn tại vô số năm, cường giả năm đó kiến tạo Vong Linh Thánh Điện phỏng đoán đã sớm trở thành lịch sử. Nếu không, làm thế nào mà để lại U Minh Hồn Thủy bỏ mặc không quản?
*****
- Ngươi... Nhất định sẽ hối hận...
Thủy Linh kia đang bị lâm vào trạng thái kích động khác thường mà bắt đầu gầm rống. Nhưng hắn đang nói còn chưa dứt lời thì cả người đã cùng Lôi Võng nhất loạt bị Mộ Hàn mạnh mẽ thu vào "Tử Hư Thần Cung".
Không có Thủy Linh thao tác, việc nuốt chửng "U Minh Hồn Thủy" trở nên cực kì dễ dàng.
- Vút...
Trong tiếng huýt gió chói tai vang lên, "Mặc Tâm Thần Thủy" biến thành vòng xoáy bắt đầu điên cuồng bành trướng, tảng lớn tảng lớn "U Minh Hồn Thủy" bị cuốn vào trong đó. Ngay cả thời gian nửa khắc canh giờ cũng không tới thì chỗ "U Minh Hồn Thủy" còn thừa lại đã bị nuốt chửng hoàn toàn sạch sẽ. Hình dáng cái trùy nhọn trống trơn của đáy điện phủ đã hoàn toàn hiện ra trước mắt.
Mộ Hàn khe khẽ thở phào một hơi, chướng ngại ngưng tụ luyện ra Chân Linh pháp thân Thủy thuộc tính rốt cục hoàn toàn nắm trong tay.
Nhưng mà, trước khi ngưng tụ luyện ra Thủy Linh pháp thân thì "Mặc Tâm Thần Thủy" nhất định phải nuốt chửng "U Minh Hồn Thủy" cùng với Thủy Linh rồi hoàn toàn luyện hóa hấp thu mới được.
Nếu như trước kia, cả quá trình này phỏng đoán sẽ phải hao phí thời gian mấy tháng. Nhưng mà Mộ Hàn hiện nay đột phá đến cảnh giới Linh Trì, hắn có tự tin giảm bớt thời gian đến mức ngắn nhất.
Trong lúc đang suy nghĩ cân nhắc, Mộ Hàn đã ngồi xếp bằng."Mặc Tâm Thần Thủy" chợt nhập vào mi tâm...
...
- Ti! Ti...
Tựa hồ đã nhận ra khí tức của Thủy Linh đã biến mất khỏi bên trong điện phủ, những Vong Linh bên ngoài điện phủ này giống như dã thú bị thương, trong miệng không ngừng phát ra những tiếng la hét điên cuồng.
Vô số tiếng kêu chói tai ngưng tụ chung một chỗ, giống như có thể thổi bay đi cả tòa điện phủ, đâm thủng trời cao.
Không chỉ có Vong Linh chung quanh điện phủ như thế, mà trong phạm vi cả Vong Linh Ma Cốc, những con Vong Linh du ngoạn theo không gian bão táp cũng là khàn giọng kêu la rung trời.
Trong lúc nhất thời. Cả Vong Linh Ma Cốc đều tràn ngập khí tức không kềm chế được.
- Có chuyện gì đang xảy ra?
Ở thông đạo lối vào Vong Linh Ma Cốc, có ba ông lão bay nhanh mà đến. Thế nhưng đúng lúc sắp sửa đi tới cửa ra vào thì bọn họ lại phút chốc liền dừng bước, trên mặt lộ ra thần sắc kinh ngạc.
Ba người này đều trưởng lão Minh Vương Tông.
Tại Xích Thành Thiên Vực, Minh Vương Tông mặc dù không so sánh được với Chân Vũ Thánh Sơn, nhưng thế lực cũng là cực kỳ khổng lồ. Trong tông phái có không ít cường giả cảnh giới Dương Hồ. Ba người bọn họ lại đã đột phá đến cảnh giới Dương Hồ, tấn chức làm trưởng lão không lâu.
Bên trong Minh Vương Tông. Có không ít công pháp võ đạo đều thích hợp tu luyện trong hoàn cảnh tại Vong Linh Ma Cốc này. Bọn họ tới đây, liền là để củng cố tu vi.
Nhưng vừa mới tiến vào Vong Linh Ma Cốc, bọn họ liền cảm ứng được một chút tình trạng khác thường.
Chỗ này, bọn họ đến quá nhiều lần. Trước kia, mặc dù cũng có thể thường xuyên nghe được tiếng thét chói tai của những Vong Linh này ở trong không gian bão táp, nhưng lại kém xa mức độ kịch liệt vào giờ phút này. Hiện nay, cả Vong Linh Ma Cốc đều phảng phất tràn ngập tiếng gáo thét the thé của đám Vong Linh. Hơn nữa, trong tiếng kêu cũng để lộ ra tâm tình thập phần quái dị.
Những Vong Linh này vốn di chuyển cùng với bão táp, trong tiếng kêu ở khắp nơi luôn lộ ra sự vui vẻ. Mà nay ở trong những âm thanh này để lộ ra chỉ thấy sự phẫn nộ và không kềm chế được.
Những dị tượng này khiến cho ba người hai mặt nhìn nhau, trên mặt cũng có chút kinh ngạc không hiểu ra sao cả.
- Ở Vong Linh Ma Cốc này đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì?
Một ông lão áo bào đen không nhịn được mở miệng bật thốt lên. Ở trong cảm giác của lão, hiện tại đám Vong Linh giống như là một đàn sư tử bị chọc giận. Các tu sĩ Minh Vương Tông bọn họ vốn được xem như khách quen ở Vong Linh Ma Cốc này. Vậy nhưng vô số năm qua còn không có bất luận kẻ nào đã gặp phải tình trạng như vậy.
- Chúng ta vẫn có vào hay không đây?
- Đương nhiên cần đi vào, coi như không tu luyện thì cũng phải nhìn một chút xem Vong Linh Ma Cốc này rốt cuộc xảy ra cái gì?
- Nói cũng không sai, ba người chúng ta đều đã đột phá đến cảnh giới Dương Hồ. Chỉ cần không gặp phải không gian bão táp quá mạnh mẽ thì bảo vệ tính mạng tuyệt không vấn đề.
- Ầm ầm ừ ừ...
Trong lúc đang nói, xung quanh ba bóng người đã thấy chân nguyên kích động, rồi tức thì bắn nhanh đi mãnh liệt hướng về phía trước...
...
Một tháng, hai tháng, ba tháng...
Thời gian trôi qua như thoi đưa.
Linh Vũ Thánh Thành, những cuộc tuyển chọn của đệ tử Ngoại Sơn được tiến hành với khí thế hừng hực. Mấy ngày sau đó, bảy tên đệ tử Ngoại Sơn sau khi thu được thắng lợi cuối cùng, dưới vô số ánh mắt hâm mộ và ghen ghét nhìn chằm chằm đã tiếp nhận lệnh bài thân phận đại biểu cho đệ tử Nội Sơn. Chính thức trở thành một đệ tử chính thức của Chân Vũ Thánh Sơn.
Cổ Diệp chiếm cứ ngai vàng đệ nhất bia Công Huân, bởi vì đã hoàn thành nhiệm vụ tiến vào Vong Linh Ma Cốc hái dược thảo, sau khi qua được vòng tuyển chọn lập tức liền được vị trưởng lão cảnh giới Dương Hồ tuyên bố nhiệm vụ kia lựa chọn, thu hoạch làm đệ tử riêng. Hắn tiến vào Thiên Ki Phong, đã thu hút ánh mắt kích động thèm thuồng của vô số đệ tử Ngoại Sơn.
Nhưng mà, "La Thành" đồng dạng cùng tiếp nhận nhiệm vụ tiến vào Vong Linh Ma Cốc, trước sau lại chưa từng hiện thân.
Cơ hồ tất cả mọi người đã phán đoán, thiên tài Đạo Văn Sư "La Thành" kia xuất thế ngang trời, bởi vì đã sửa chữa Đạo Khí siêu phẩm mà ở Linh Vũ Thánh Thành thậm chí là Chân Vũ Thánh Sơn đều đã gây ra chấn động rất lớn. Hẳn là hắn đã bỏ mạng ở "Vong Linh Ma Cốc"."La Thành" kia tựa như hoa quỳnh, chỉ là huy hoàng trong chốc lát liền đã héo tàn.
Kết quả như vậy, khiến cho vô số đệ tử Chân Vũ Thánh Sơn hơi phải nắm cổ tay thở dài.
Đương nhiên, đối mọi người mà nói, vận mệnh của "La Thành" kia, từ lúc tiếp nhận nhiệm vụ do Khai Dương Phong chủ tự mình tuyên bố thì cũng đã coi như được xác định.
Một tu sĩ Vạn Lưu Cảnh mà xâm nhập đến tận điểm cuối của "Vong Linh Ma Cốc", đó không phải muốn chết là cái gì?
Phải biết rằng địa phương kia ngay cả tu sĩ cảnh giới Linh Trì đỉnh cao, thậm chí là cường giả cảnh giới Dương Hồ cũng không dám dễ dàng giao thiệp. Vậy mà tu sĩ Vạn Lưu Cảnh dám đi, so cùng dê vào miệng hổ thì không có gì khác nhau. Mấy tháng trước đây, "La Thành" kia đều từng xuất hiện tại Linh Vũ Thánh Thành. Kết cục như thế nào, đã là không cần nói cũng biết.
Nhưng mà, từ cổ chí kim thì không biết bao nhiêu thiên tài võ đạo ở Xích Thành Thiên Vực đã bỏ mạng."La Thành" kia vẻn vẹn là một trong số đó mà thôi. Cho nên sau lúc tiếc thương ngắn ngủi, sự chú ý của mọi người đã dời đi sang nhân vật và những chuyện khác.
So sánh với chuyện sinh tử của La Thành, "Vũ Các Đạo Hội" sắp sửa cử hành rõ ràng càng làm cho tâm tình mọi người xúc động hơn.
- Thủy Linh pháp thân, cuối cùng đã thành!
Lúc này, ở dưới đáy Vong Linh Thánh Điện, Mộ Hàn cũng như trút được gánh nặng thở phào ra một hơi. Hắn vừa lòng nhìn bóng người đang ngồi xếp bằng đối diện chính mình. Cũng giống như Hỏa Linh pháp thân, Thủy Linh pháp thân này có dung mạo cũng hoàn toàn giống hệt như Mộ Hàn. Nhưng cường độ khí tức của nó lại đạt tới Linh Trì Nhị Trọng Thiên.
Tu vi cảnh giới của Thủy Linh pháp thân, đúng là so với bản thân Mộ Hàn đều còn cao hơn.
- Mặc Tâm!
Một lúc lâu sau, Mộ Hàn rốt cục khôi phục không ít, bỗng dưng nâng song chỉ điểm vào mi tâm của Thủy Linh pháp thân, trên mặt hiện lên một nụ cười thoáng qua. Thủy Linh pháp thân kia như mới tỉnh lại từ trong giấc mộng, đôi mắt giống như hai làn thu thủy trong suốt dao động chỉ chốc lát, rồi thân hình đột nhiên hóa thành "Mặc Tâm Thần Thủy" dập dờn lan ra.
Có điều là trong thời gian chớp mắt, "Mặc Tâm Thần Thủy" đã thay thế "U Minh Hồn Thủy" để chiếm cứ không gian rộng lớn bên trong Vong Linh Thánh Điện.
- Đã đến lúc rời đi, còn về phần Thủy Linh pháp thân thì vừa lúc để lại chỗ này tu luyện.
Theo ý niệm, Mộ Hàn bắn người dựng lên, phá sóng bay ra nhằm thẳng phía đỉnh chóp điện phủ."Mặc Tâm Thần Thủy" dưới chân bốc lên mãnh liệt, làm dấy lên những cơn sóng triều ngập trời, giống như đang vui vẻ đưa tiễn Mộ Hàn. Mà khi còn cách đỉnh điện phủ chỉ mấy chục thước thì thân hình Mộ Hàn phút chốc lập tức dừng lại ở trên không trung, hai tay mười ngón múa may mạnh mẽ.
- Xoẹt! Xoẹt...
Từng đạo pháp lực từ chỉ tay bắn nhanh ra, chìm vào đỉnh điện. Dần dần, khu vực dao động kia như bắt đầu rung động. Cũng không lâu lắm, liền có một đám khí tức dày đặc đen như mực từ đỉnh điện trút xuống, giống như một chùm cột sáng đen sì thật lớn, hoàn toàn bao phủ thân hình Mộ Hàn vào bên trong.
Lập tức ngay sau đó, đoàn khí tức đen sì kia cuốn theo bóng dáng Mộ Hàn cực kì nhanh chóng bay lên...
← Ch. 472 | Ch. 474 → |