Truyện ngôn tình hay

Truyện:Vũ Vương - Chương 491

Vũ Vương
Trọn bộ 795 chương
Chương 491: Liên tục chiến
0.00
(0 votes)


Chương (1-795)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Sáng sớm hôm sau, sắc trời vừa mới hơi hơi hửng sáng thì đã có vô số bóng người rời khỏi chỗ ở của mình mà nhằm hướng Võ Phong Thai bay đi.

Trong lúc nhất thời, trong phạm vi Bắc Đẩu Thất Phong, khắp nơi trong không trung đều có thể nhìn thấy những bóng dáng đang vội vã xuyên qua không gian. Đến khi Mộ Hàn chạy tới đây thì chung quanh Võ Phong Thai đã là người đi lại tấp nập, tiếng huyên náo động đến trời xanh.

- Không phải tất cả đệ tử Nội Sơn ở Chân Vũ Thánh Sơn đều đã chạy tới chứ?

Mặc dù sớm đã có dự đoán trước, nhưng khi chính mắt nhìn thấy quang cảnh như vậy thì Mộ Hàn vẫn còn có hơi líu lưỡi. Bốn phía Võ Phong Thai, từng đạo khí tức khổng lồ tung hoành đan xen. Trong mơ hồ, Mộ Hàn thậm chí có loại cảm giác đã trở lại bên ngoài Vong Linh Thánh Điện, cao thủ cảnh giới Linh Trì tùy ý có thể thấy được ở khắp mọi nơi.

Chỉ hơi hơi cảm ứng sơ qua, Mộ Hàn liền phát hiện không ít khí tức quen thuộc. Tiêu Cố, Thu Hàn Mặc, Ân Vận, Yến Thu Mi, Tu Diệu Châu... Vào lúc Mộ Hàn phát hiện bọn họ, bọn họ cũng cơ hồ đồng thời thấy được Mộ Hàn vừa mới đến, đều là tràn đầy vui vẻ quay sang phía Mộ Hàn mà hơi gật đầu.

Sau khi nở nụ cười đáp lại, bóng dáng Mộ Hàn chợt lóe rồi bay xuống tại Võ Phong Thai.

Giờ phút này, trên Võ Phong Thai trừ Mộ Hàn ra còn có mười bảy bóng người. Trong đó có một người đứng lặng im hồi lâu ở chính giữa đài cao, dung mạo tuấn tú, thân hình dong dỏng cao, Ngọc Thụ Lâm Phong. Hắn chính là Hỗ Tinh Vân đến từ Ngọc Hành Phong, tu vi Linh Trì Thất Trọng Thiên. Hôm qua Mộ Hàn đã được Phan Diễn giới thiệu, xem như đã quen biết hắn. Lúc này hắn đứng ở trên Võ Phong Thai, thiết tưởng là các cuộc luận bàn hôm nay đến phiên hắn, vị đệ tử Ngọc Hành Phong này làm giám sát.

Còn mười sáu bóng người kia thì lẳng lặng ngồi ở bên cạnh phía đông Võ Phong Thai, đúng là đám người Qua Thiện, Lữ Vân Phi, Si Tùng và Thượng Quan Dục Ảnh mà hôm nay Mộ Hàn muốn khiêu chiến. Khi nhìn thấy Mộ Hàn thì vẻ mặt bọn họ mỗi người không giống nhau, hoặc khinh thường, hoặc coi nhẹ, hoặc nặng nề, hoặc nhìn kỹ, hoặc hờ hững...

Mười sáu người xếp thành hàng chữ nhất, không che dấu thực lực của mình chút nào. Mười sáu đạo khí tức khủng bố như những cơn sóng ngập trời mà chập chùng dập dờn bồng bềnh lan ra, bao phủ cả một khu vực vài trăm thước.

Nếu là đổi thành tu sĩ khác, chỉ cần đứng ở trong phạm vi Võ Phong Thai là sẽ tùy thời cảm nhận được cảm giác bị đè nén mạnh mẽ đến không sao trừ được kia. Rồi sau đó không tự chủ được mà trong lòng sinh ra kiêng kỵ.

- Ra mắt Hỗ sư huynh.

Tuy nhiên, Mộ Hàn lại giống như không có chút xíu cảm giác nào. Đầu tiên là cười dài chắp tay chào Hỗ Tinh Vân, sau đó mới đảo mắt nhìn sang phía mọi người ở phía đông võ đài, trông thật nhẹ nhõm ung dung, phảng phất bọn họ không phải đối thủ, mà là bằng hữu.

- Các vị sư huynh sư tỷ đúng là tới rất sớm. Thật ngại quá, để cho mọi người đợi lâu.

- Không cần nói thừa.

Qua Thiện trong mũi hừ lạnh rồi trầm giọng nói

- La Thành, nếu ngươi đã đến đây, vậy thì liền vội vàng bắt đầu đi.

Trong lúc đang nói, Qua Thiện đã bắn người dựng lên, lệnh bài rời khỏi tay bay nhanh về hướng Hỗ Tinh Vân ở chính giữa đài cao rồi nhẹ nhàng hạ xuống.

Mộ Hàn cũng ném lệnh bài của mình cho Hỗ Tinh Vân:

- Qua sư huynh đúng là gấp gáp. Hảo, ta đây nhất định tranh thủ để cho sư huynh sớm đi nghỉ ngơi một chút vậy.

- Càn rỡ!

Qua Thiện tức tối đến hai gò má đều bắt đầu có hơi giật giật. Thần sắc có chút hung ác

- La Thành. Ta ở lại đây để cho ngươi biết, càn rỡ sẽ phải trả giá bằng cái gì?

Nói còn chưa dứt lời, Qua Thiện liền đạp chân mãnh liệt mà đi về phía trước. Tiếng bước chân roẹt roẹt bồng bềnh lan ra về khắp tứ phía, điều đó khiến cho trên đài cao này sặc mùi thuốc súng.

Thấy thế, mọi người đã sớm chờ đợi có chút chán đến chết đều thấy tinh thần rung lên.

- Qua Thiện của Thiên Tuyền Phong có thực lực tương đương cùng Mặc Vũ Khanh, nói không chừng còn có thể hơn một chút. Nhưng ngay cả Mặc Vũ Khanh đều không thắng được La Thành, hắn thì... khả năng thắng càng là xa vời.

- Nếu như nếu đổi lại là ta, khẳng định sẽ không nhận thư khiêu chiến của La Thành.

- Không tiếp thư khiêu chiến? Đường đường cao thủ Linh Trì Ngũ Trọng Thiên mà sợ tu sĩ Linh Trì Nhất Trọng Thiên. Nếu việc này mà truyền ra, thì danh tiếng đúng là không thể nào dễ nghe...

Mọi người thì thào bàn tán, trên mặt hiện ra rành rành vẻ hưng phấn. Đối với đám đệ tử Nội Sơn không phải Thiên Tuyền Phong và Khai Dương Phong mà nói, hôm nay ai thắng ai thua đều không quan trọng chút nào. Bọn họ đến đây, chỉ là vì thỏa mãn một phen lòng hiếu kỳ, nhìn một chút La Thành sẽ dừng lại tại trận luận bàn thứ mấy trong số các trận đó.

- La Thành, Qua Thiện, luận bàn bắt đầu!

Mà đúng vào lúc này, Hỗ Tinh Vân đã tay cầm lệnh bài, mạnh mẽ phất tay chém xuống phía dưới một cái, bóng dáng đồng thời thối lui khỏi Võ Phong Thai.

- Vèo!

Qua Thiện đã sớm chờ giờ khắc này. Những lời của Hỗ Tinh Vân còn chưa tiêu tan, hắn liền giống như mãnh thú vừa mới xổng chuồng thoát cũi bắn mạnh đi về hướng Mộ Hàn. Trong tay bỗng dưng thoáng hiện một thanh Băng Trùy sắc bén trong suốt trắng như tuyết rồi đâm tới, giống như linh xà xẹt qua từng đạo đường cong quỷ dị ở hư không trước người, chỉ thấy màn sương dày đặc giá lạnh bắn nhanh ra từ mũi nhọn sắc bén đang đâm tới.

Khí tức lạnh như băng đến thấu xương điên cuồng tràn ngập lan ra. Chỉ một thoáng, cả không gian trên Võ Phong Thai đều giống như bắt đầu bị đóng băng. Bên trong cả một vùng vài trăm thước, tựa hồ chỉ có kia màn sương băng thò ra những cái lưỡi như rắn rết ngọ nguậy đang nhanh chóng xuyên qua không gian, phô thiên cái địa tiếp cận về hướng bóng dáng màu đen kia ở cách đó hơn trăm mét.

Phía sau những mũi dùi nhọn lạnh lẽo đó, Qua Thiện thân như ánh sáng lung linh, âm thanh cười gằn vang khắp không trung

- La Thành, người hãy tự mình hiểu lấy. Một tu sĩ Linh Trì Nhất Trọng Thiên nho nhỏ như ngươi mà dám liên tiếp khiêu chiến mười sáu vị đệ tử Thiên Tuyền Phong chúng ta, thật sự là không biết trời cao bao nhiêu, đất dày tới đâu, hiện tại ta liền để ngươi nếm thử...

- Xoẹt!

Qua Thiện nói còn chưa dứt lời, liền thoáng nghe thấy một tiếng xé gió rất nhỏ. Ngay sau đó, một vệt sáng xanh đột nhiên không hề có dấu hiệu lại xuất hiện ở trong tầm mắt của hắn, lại như dải lụa bổ tới rồi trong khoảnh khắc đã xuất hiện trước mặt hắn. Đúng là một thanh đoản đao màu xanh mà thân đao chỉ rộng như bàn tay.

Ánh sáng xanh chói mắt, Qua Thiện trong lòng kinh hãi, không tự chủ được mà giật mình la lên thất thanh. Chân nguyên điên cuồng mãnh liệt trong chớp mắt liền từ trong cơ thể tuôn ra, hình thành một tầng hướng ngại vật thật dầy ở quanh người. Từ xa nhìn lại, tựa như một khối băng tinh hình dáng quả cầu. Khí tức giá lạnh tới cực điểm lượn lờ quanh thân.

Chỉ trong tích tắc, đoản đao xanh ngắt đã chém thẳng xuống.

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!

Giống như khối băng bị rơi xuống trên mặt đất, chướng ngại vật kia trong nháy mắt nát bấy. Luồng kình đạo mạnh mẽ thế như chẻ tre, như quả cự chuỳ hung hăng nện tiếp về phía trước. Qua Thiện miệng phun máu tươi ồng ộc, thân hình không khống chế nổi mà bay dựng lên, lại như diều đứt dây xẹt qua mấy chục thước không gian rồi liên tiếp té rớt xuống dưới Võ Phong Thai....

Trong lúc nhất thời, chung quanh vang lên một tràng âm thanh hít hà lạnh toát sống lưng.

Trên Võ Phong Thai, cái ớn lạnh cũng là biến mất. Mộ Hàn kia vốn bị màn sương băng che lấp thân hình lại lập tức hiện ra. Còn thanh đoản đao xanh ngắt chợt xẹt qua một đường cung tròn ở trên không trung rồi mới trở lại trong lòng bàn tay Mộ Hàn. Thanh đoản đao xanh ngắt này đúng là Sinh Tức Mộc Dương Đao mà sẩm tối hôm qua Dịch Chân Nhân đã đưa cho hắn.

Mộ Hàn mặc dù cũng có không ít Đạo Khí, nhưng tất cả những thứ như Vu Minh Phù Ba Đao, Viêm Long Phá Thiên Kích, Động Huyền Thiên Hồn Thai và Thất Tinh Kim Tiễn, Sát Sinh Kiếm đều không thích hợp sử dụng trước công chúng. Nếu không phải như thế, thân phận chân thật của hắn sẽ rất dễ dàng bị bại lộ ra ngoài.

Hơn nữa Cửu Long Lôi Vương Đao cũng không thích hợp sử dụng trong hoàn cảnh như vậy. Mộ Hàn trên cơ bản là không có Đạo Khí có thể cũng có chút thành tựu.

Dịch Chân Nhân đưa tặng Sinh Tức Mộc Dương Đao, vừa giải quyết cơn lo khẩn cấp của Mộ Hàn.

Vừa rồi, Mộ Hàn lấy Thần Tiêu Ngự Kiếm Thuật thao túng Sinh Tức Mộc Dương Đao, lập tức liền hiển lộ ra uy lực không gì sánh kịp. Hơn nữa, cự ly càng ngắn, thì uy lực của Thần Tiêu Ngự Kiếm Thuật lại càng mạnh. Mặc dù Qua Thiện là cao thủ Linh Trì Ngũ Trọng Thiên như vậy thì cũng khó lòng chống cự một kích của Mộ Hàn.

Tay cầm đoản đao, thân hình Mộ Hàn đứng thẳng lặng im hồi lâu, thần thái nhàn nhã. Dáng dấp thoải mái như thế, làm cho tất cả mọi người dưới đài có chút khó mà tin được hai mắt của mình.

*****

- Qua Thiện bại?

- Thế này cũng quá nhanh đi, ta đều còn không có phản ứng kịp liền đã phân ra thắng bại.

- Chậc chậc, Ngự Khí thuật của La Thành không ngờ lợi hại như thế?

...

Chỉ chốc lát yên lặng trôi qua, chung quanh Võ Phong Thai đã lại ồ lên.

- Sư muội, thấy rồi chứ.

Ven rìa khu rừng phía tây Võ Phong Thai, Yến Thu Mi dáng người thướt tha, duyên dáng yêu kiều đưa mắt nhìn sang Tu Diệu Châu đang đứng ở bên cạnh, trên mặt hiện lên một nụ cười mỉm.

Lúc này, Tu Diệu Châu đang bưng cái miệng nhỏ nhắn, vẻ mặt kinh ngạc.

Mặc dù nghe nói Mộ Hàn chiến thắng Mặc Vũ Khanh vốn ngang ngửa với Linh Trì Ngũ Trọng Thiên, Tu Diệu Châu chỉ là trong lồng ngực cảm thấy kinh ngạc, dù sao không có chính mắt nhìn thấy. Mà nay tự mình thấy hình ảnh Mộ Hàn đánh bại Qua Thiện đồng dạng cũng là tu sĩ Linh Trì Ngũ Trọng Thiên, nàng mới chính thức cảm nhận được một loại rung động không gì sánh kịp.

- La Thành sư đệ, thắng được cũng quá dứt khoát đi?

Tu Diệu Châu nói đầy vẻ thán phục

- Lại chỉ dùng một đao, liền đánh rớt Qua Thiện xuống dưới đài.

...

- Đến ngay cả một đao của La Thành đều không đỡ nổi, Qua Thiện này thật sự là.... !

Cách đó không xa, Lâm Ngọc Bạch sắc mặt tối sầm, cố nhịn mới không lên tiếng quát mắng hai chữ phế vật.

Nhưng mà đồng thời với sự tức giận, trong lòng Lâm Ngọc Bạch cũng dâng trào một sự kinh ngạc lộ rõ. Hắn thật không ngờ, thủ đoạn Ngự Khí của Mộ Hàn lại lợi hại như thế. Tu sĩ khác có lẽ chỉ là kinh ngạc với kết quả, nhưng mà cùng là Đạo Văn Sư nên Lâm Ngọc Bạch lại có thể cảm nhận được rõ ràng lực lượng khủng bố ẩn chứa trong thanh đoản đao xanh ngắt của Mộ Hàn.

Hắn vào lúc Linh Trì Nhất Trọng Thiên liền đã được như thế. Nếu mà đến Linh Trì Thất Trọng Thiên thì thủ đoạn Ngự Khí của hắn sẽ còn dũng mãnh như thế nào nữa đây?

Lâm Ngọc Bạch cắn chặt hàm răng, trong lòng bắt đầu khởi động một cơn ghen tỵ không sao diễn tả nổi.

- Hảo! La sư đệ, làm được rất hay!

Nhìn thấy vẻ mặt của Lâm Ngọc Bạch, Tiêu Cố ở cách đó mấy chục thước cũng lại hướng về phía Mộ Hàn trên Võ Phong Thai mà cao giọng kêu to lên, gương mặt tràn đầy sự vui vẻ khó có thể che dấu.

Chung quanh Tiêu Cố đều là đệ tử Khai Dương Phong. Thấy thế, tất cả cũng vội vàng cổ động Mộ Hàn.

Bọn họ ầm ĩ gây ra động tĩnh lớn như vậy. Đệ tử Thiên Tuyền Phong ở ngay bên cạnh tự nhiên là không chịu được liền vội vàng trợn mắt nhìn. Mùi thuốc súng trên Võ Phong Thai này lại cũng bắt đầu trở nên nồng nặc.

- Đạo Khí kia, chẳng lẽ là 'Sinh Tức Mộc Dương Đao' năm đó của Dịch Phong Chủ?'

Ở trên đỉnh một tòa lầu các tại sườn núi Thiên Xu Phong, Vệ Sơn y bào phần phật đang trông về phía dưới chân núi xa xa, trên mặt lộ vẻ có hơi kinh ngạc. Năm đó, Dịch Phong Chủ cửu tử nhất sanh mới chiến thắng được đối thủ, thu được 'Sinh Tức Mộc Dương Đao'. Mặc dù nó tịnh không thích hợp cho chính mình sử dụng, nhưng cũng trước sau đều quí trọng nó, không chịu dễ dàng cho người, không nghĩ tới lại chuyển giao nó cho La Thành.

- 'Sinh Tức Mộc Dương Đao đao' là cực phẩm trong Đạo Khí siêu phẩm. Hơn nữa chất liệu đặc thù, nên có thể không ngừng cuồn cuộn mà tích tụ sản sinh ra Mộc pháp lực. Nay La Thành có 'Sinh Tức Mộc Dương Đao' này nên pháp lực cũng sinh sôi không thôi... Những sư đệ Thiên Tuyền Phong này mà muốn thắng hắn, sợ là phi thường khó khăn.

...

- La Thành. Thắng!

Trên Võ Phong Thai, bóng dáng Hỗ Tinh Vân đột nhiên thoáng hiện để tuyên bố kết quả luận bàn giữa Mộ Hàn và Qua Thiện. Khi ánh mắt nhìn về phía Mộ Hàn thì không tự chủ được mà toát ra vẻ kinh ngạc.

Có hơi dừng lại chỉ chốc lát, hắn mới lại nói:

- La sư đệ, chiếu theo quy củ, trước trận luận bàn tiếp theo, ngươi có khả năng nghỉ ngơi hai khắc chung.

- Hỗ sư huynh, không cần phải nghỉ ngơi.

Mộ Hàn cao giọng cười một tiếng, ánh mắt nhìn về phía Lữ Vân Phi là người thứ hai bị hắn khiêu chiến.

Lữ Vân Phi cau mày lại, chậm rãi đứng lên. Hắn cũng không bởi vì Mộ Hàn khinh thường mà tức giận, sắc mặt ngược lại có vẻ vô cùng nghiêm túc. Hắn biết rõ, tu vi của chính mình mặc dù cao hơn Mộ Hàn Tứ Trọng, nhưng lấy thực lực của Mộ Hàn, đích xác có tư cách khinh thường chính mình. Kết cục này của Qua Thiện là chứng cứ rõ ràng.

- Đã như vậy thì liền như ngươi mong muốn.

Hỗ Tinh Vân cũng là cười một tiếng, ánh mắt đồng dạng chuyển hướng sang Lữ Vân Phi.

- Vút!

Lữ Vân Phi khẽ giơ tay phải, lệnh bài liền nhanh chóng phóng về hướng Hỗ Tinh Vân. Mà trong khoảnh khắc lệnh bài rời tay, thân hình cường tráng của Lữ Vân Phi liền đã có hơi cong lại. Hồng Bào không gió mà tự động đu đưa, giống như một con mãnh thú đang vận sức chờ phát động, chuẩn bị vồ lấy mồi săn. Một cỗ khí tức nóng bỏng đồng thời thổi quét lan ra về khắp tứ phía.

- La Thành, Lữ Vân Phi, luận bàn bắt đầu!

Hỗ Tinh Vân tiếp đón được lệnh bài, cánh tay liền không chút do dự mà chém xuống phía dưới.

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!

Những tiếng nổ đì đùng kịch liệt bỗng nhiên chấn động thiên địa, chân nguyên mãnh liệt như ngọn lửa từ trong cơ thể phụt ra, lượn lờ bốc lên quanh người hắn. Mà chỉ trong nháy mắt, Lữ Vân Phi liền giống như đã hóa thành một hỏa cầu có đường kính mấy chục thước đang nện ầm ầm về phía Mộ Hàn ở đối diện cách hơn trăm mét.

Nơi nào nó đi qua, những tiếng nổ ùng ùng vang lên không dứt bên tai, phảng phất như ngay cả hư không đều bắt đầu bùng cháy.

- Xoẹt!

Tiếng gào đột nhiên nổi lên, những tia sáng xanh lại xuất hiện, Sinh Tức Mộc Dương Đao của Mộ Hàn lại một lần điện xạ nhanh như chớp tới. Trong những âm thanh va đập kinh thiên động địa, hỏa cầu bị vỡ tung, kình khí bão táp liền tan tác tứ tán. Một bóng người khôi ngô không thể khống chế bay ngược ra về phía sau. Rồi lập tức ngay sau đó, liền té ra khỏi bên rìa đài cao.

- Trận luận bàn thứ hai, Lữ Vân Phi bại.

Lại là một lần thắng lợi gọn gàng dứt khoát! Trong chớp mắt, tiếng hoan hô, tiếng mắng, tiếng kêu kinh ngạc hay sợ hãi... nổi lên liên tiếp. Các loại âm thanh ngưng tụ thành tiếng gầm thật lớn dội thẳng tới trời cao.

Đồng dạng là không hề dừng lại chút nào, luận bàn giữa Mộ Hàn và đệ tử Thiên Tuyền Phong tiếp tục tiến hành.

- Trận thứ ba, Si Tùng bại!

- Trận thứ tư, Thượng Quan Dục Ảnh bại!

- Trận thứ năm, Miêu Hải Minh bại!

- Trận thứ sáu...

...

Thời gian lặng yên trôi qua, Mộ Hàn thu được thắng lợi hết lần này đến lần khác. Cho dù đối thủ là ai, Sinh Tức Mộc Dương Đao của hắn đều là chỉ cần có một đao.

Mọi người từ lúc chấn động ban đầu, đến kinh ngạc tiếp theo. Rồi tới đến cuối cùng, mọi người cơ hồ đã chết lặng.

Mộ Hàn chiến thắng, ở trong mắt mọi người đã là trở nên đương nhiên.

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!

Chớp xanh lóe ra, bóng kiếm kín trời lập tức tiêu tan. Một đạo bóng đen tới cũng nhanh, lui còn nhanh hơn. Hắn cứ thế sau khi tà tà nện xuống sàn đấu, lại như Hồ Lô rơi xuống đất mà quay cuồng lăn xuống dưới đài. Thanh trường kiếm kia trong tay của hắn cũng đã trở nên lờ mờ không ánh sáng, trên thân kiếm rộng rãi phân bố chi chít vết rách, giống như mạng nhện.

- Trận thứ mười, Hạ Trần bại!

Đến bước này, mười người có được tu vi Linh Trì Ngũ Trọng Thiên trong số mười sáu đệ tử Thiên Tuyền Phong bị Mộ Hàn khiêu chiến đã là toàn quân bị diệt. Số bóng dáng ngồi xếp bằng bên rìa phía đông Võ Phong Thai chỉ còn lại có sáu. Những đệ tử Thiên Tuyền Phong này đều là cao thủ Linh Trì Lục Trọng Thiên, thế nhưng việc Mộ Hàn hát vang tiến mạnh, một mạch giành lấy chiến thắng hiển nhiên cũng khiến cho bọn họ cảm nhận được áp lực cường đại. Sắc mặt mỗi người đều là dị thường căng thẳng, nên chỉ kiềm chế khí tức lượn lờ quanh thân bọn họ.

- La Thành, thắng!

Tiếng hét lớn của Hỗ Tinh Vân lại vang lên một lần nữa

- Ti!

Trong giây lát Hỗ Tinh Vân nói dứt lời, từ bên cạnh phía đông Võ Phong Thai đông có một đệ tử Thiên Tuyền Phong vóc người gầy thấp như phản xạ có điều kiện liền bắn người dựng lên. Lệnh bài rời tay ra, bị Hỗ Tinh Vân tóm chặt.

- Chậm đã!

Thế nhưng đúng lúc Hỗ Tinh Vân muốn tuyên bố trận luận bàn thứ mười một bắt đầu, thì Mộ Hàn đột nhiên khoát khoát tay, cười hỏi

- Hỗ sư huynh, lần này đây ta có thể nghỉ ngơi hai khắc chung hay không?

- Đương nhiên có khả năng.

Hỗ Tinh Vân sửng sốt, chợt gật đầu. Nhưng lại có cảm giác âm thầm thở phào, xem ra vị sư đệ La Thành sau khi thắng liên tiếp mười trận thì lực lượng bản thân cũng tiêu hao khá nhiều.

Sáu vị đệ tử Thiên Tuyền Phong trên đài kia tức thì trao đổi ánh mắt. Trong con mắt đều là kìm lòng không đậu mà lộ ra một sự mừng rỡ không dễ phát hiện.

Crypto.com Exchange

Chương (1-795)