Truyện ngôn tình hay

Truyện:Vũ Vương - Chương 506

Vũ Vương
Trọn bộ 795 chương
Chương 506: Tử Điện Thương Lôi Dẫn
0.00
(0 votes)


Chương (1-795)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Không sai biệt lắm.

Bên trong Huyền Thanh Linh Mộc, trên mặt Mộ Hàn đột nhiên hiện lên một nụ cười quỷ dị. Ý niệm vừa động, bốn loại lực lượng trình độ cao nhất Tiên Quang Duệ Kim, Mặc Tâm Thần Thủy, Diệu Long Chân Hỏa cùng với Vô Gian Hậu Thổ này đột nhiên suy giảm đến mức tận cùng. Mà thay vào đó, Huyền Thanh Linh Mộc trong nháy mắt bành trướng ra mấy lần.

Cùng nhau tăng vọt với Huyền Thanh Linh Mộc, còn có kình lực hút kia khởi nguồn từ Tâm Cung.

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!

Nhận thấy được biến cố xảy ra bất thình lình, Lâm Ngọc Bạch quá sợ hãi. Nhưng thậm chí hắn không còn kịp làm ra bất cứ phản ứng gì, thì vô số đám rễ quấn quanh Huyền Thanh Linh Mộc liền đứt rời toàn bộ. Kình lực hút khủng bố lấy thế dời núi lấp biển kích động mà đến, lại một phen liền xé nát lực hút do Ngọc Hồ Tâm Mộc tích tụ sản sinh ra. Tức thì, Huyền Thanh Linh Mộc kia gào thét lại nhằm hướng Ngọc Hồ Tâm Mộc mà bao trùm tới, thế như chẻ tre.

Lâm Ngọc Bạch hoàn toàn không nghĩ tới lực lượng Mộc thuộc tính trình độ cao nhất của Mộ Hàn còn có thể tăng lên, nên bất ngờ không kịp đề phòng. Ngọc Hồ Tâm Mộc trong nháy mắt liền bị nuốt chửng hơn phân nửa.

Bỗng dưng, Lâm Ngọc Bạch kiên quyết cắn răng một cái, một đạo hư ảnh xanh ngắt bốc dựng lên từ khúc cuối của Ngọc Hồ Tâm Mộc, rồi nhanh như tia chớp mà nhập vào trong cơ thể. Mà ngay trong khoảnh khắc hư ảnh kia chia lìa tách ra, cỗ kình lực hút kia tựa như sóng triều ập tới mãnh liệt, nó hoàn toàn nuốt chửng Ngọc Hồ Tâm Mộc của Lâm Ngọc Bạch.

Huyền Thanh Linh Mộc kia run rẩy mãnh liệt một hồi rồi liền bọc cả khúc Ngọc Hồ Tâm Mộc mà tiến vào Tử Hư Thần Cung.

- Đáng tiếc! Đáng tiếc!

Trong lòng Mộ Hàn cảm thấy tiếc rẻ, hắn mặc dù đã nuốt chửng được Ngọc Hồ Tâm Mộc của đối phương, thế nhưng Mộc Linh pháp thể lại đào thoát chạy ra ngoài. Hắn không nghĩ tới Lâm Ngọc Bạch tuỳ thời lại nhanh như vậy. Lúc vừa rồi Lâm Ngọc Bạch chỉ cần hơi có chần chờ là Mộ Hàn có thể đủ thừa cơ cũng hấp thu nốt cả Mộc Linh pháp thể của hắn.

Hiện tại Mộc Linh pháp thể đã bị Lâm Ngọc Bạch dung hợp hòa tan vào trong cơ thể, đã không có khả năng lại giành được vào tay, trừ phi là giết chết Lâm Ngọc Bạch.

Không nói đến Mộ Hàn hiện tại cũng không có thực lực giết chết được hắn, mà cho dù có thì hắn cũng sẽ không thể động thủ ở trên Đạo Tâm Đàn này. Công khai đi ngược quy củ của Chân Vũ Thánh Sơn, có hơi mất nhiều hơn được.

Xem ra muốn ngưng tụ luyện ra Chân Linh pháp thân Mộc thuộc tính, chỉ có thể đợi một cơ hội khác.

- La Thành...

Lâm Ngọc Bạch ở phía đối diện đã là hai mắt phun ra lửa, hai gò má méo xệch xẹo hung ác, còn trong lòng đau vô cùng. Biến cố vừa rồi hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của hắn. Hắn chẳng thể nghĩ tới lực lượng Mộc thuộc tính trình độ cao nhất của Mộ Hàn lại có thể bành trướng đến tình trạng như thế, cơ hồ sinh ra loại ưu thế chèn ép đối với Ngọc Hồ Tâm Mộc của hắn.

Vào thời khắc kia, hắn nếu là có một chút tâm tư tiếc rẻ Ngọc Hồ Tâm Mộc, chỉ sợ cũng phải cúng nốt cả Mộc Linh pháp thể đi theo. Hiện tại hắn đã hoàn toàn hiểu được, Mộ Hàn sở dĩ che giấu lực lượng Mộc thuộc tính trình độ cao nhất là muốn tương tự một lưới bắt hết Ngọc Hồ Tâm Mộc và Mộc Linh pháp thể của mình.

Buồn cười chính mình còn muốn nuốt chửng lực lượng Mộc thuộc tính trình độ cao nhất của hắn, để rồi ngược lại khiến cho Ngọc Hồ Tâm Mộc của chính mình bị hắn nuốt chửng!

Chỉ một thoáng, trong lồng ngực Lâm Ngọc Bạch vừa giận lại hối. Hai con mắt hung ác nhìn chăm chú Mộ Hàn, giống như hận không thể xé hắn thành mảnh nhỏ, trong miệng càng là nghiến răng nghiến lợi bắt đầu gầm gào:

- La Thành, ta muốn giết...

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!

Tuy nhiên, những lời của Lâm Ngọc Bạch còn chưa nói xong, một tiếng nổ như sấm sét Lôi Đình liền đột nhiên bùng lên ở bên trong Thụ Ảnh Tù Lung. Lập tức liền thấy một tia chớp đen sì xù xì to lớn phảng phất bỗng đột ngột hiện ra, nó nện ầm ầm nhằm về phía hắn mà bổ xuống. Trong tia chớp này ẩn chứa một lực lượng phô thiên cái địa thịnh nộ điên cuồng đang tràn ngập lan ra, lại làm cho Lâm Ngọc Bạch cảm thấy một trận tim đập nhanh mà không có nguyên nhân gì cả. Đúng là không dám tranh giành gì cùng với nó nên bóng dáng lập tức bật lui mạnh.

Tia chớp kia như hình với bóng. Nơi nào nó đi qua, Thụ Ảnh Tù Lung ở chung quanh sụp đổ trong nháy mắt, khoảng cách tới Lâm Ngọc Bạch đang co rút thu nhỏ lại với tốc độ mắt thường khó có thể nắm bắt.

- Vút!

Lâm Ngọc Bạch sắc mặt càng là khó coi, tay phải khẽ vung lên, một dòng chân nguyên hùng hồn như mây trôi nước chảy quét ra từ trong lòng bàn tay. Chúng ngưng tụ thành một đạo chướng ngại vật thật dầy dựng thẳng trước người, chuẩn bị chặn lại kia chùm tia chớp đang điên cuồng gào thét tới kia. Mà thân hình hắn cũng không hề trì hoãn chút nào, vẫn cứ hối hả lui về phía sau.

- Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!!

Lập tức ngay sau đó, tia chớp xuyên qua không gian mà ập đến, đạo chướng ngại vật thật dầy kia cũng là trong nháy mắt bị nổ tung. Kình khí bão táp bắn ra bốn phía làm cho phiến hư không kia bị xé ra thành mảnh nhỏ. Nhưng sau đó, từng đạo chướng ngại vật mới hình thành từ chân nguyên cũng liên tiếp thoáng hiện, giống như để tầng tầng lớp lớp những cái khiên chắn ngang trước người Lâm Ngọc Bạch.

- Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!!

- Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!!

...

Những tiếng nổ đì đùng vang lên liên tiếp.

Thụ Ảnh Tù Lung kia lặng lẽ tiêu tan, còn gốc đại thụ kia cũng lại hóa thành Thiện Âm Pháp Trượng bị Lâm Ngọc Bạch nắm trong lòng bàn tay. Chỉ trong thời gian không quá một lần chớp mắt, Lâm Ngọc Bạch liền bị khiến cho rút lui mấy ngàn thước, mà số lớp chướng ngại vật chân nguyên bị xuyên thấu nổ vỡ tung cũng đã đạt tới mười hai đạo.

Nhưng dù vậy, đạo tia chớp đen sì kia vẫn không hề tiêu tan, vẫn cứ giữ thế như chớp giật, làm kích động những tiếng gào the thé chói tai trong thiên địa.

- Vèo!

Lâm Ngọc Bạch lại lui tiếp, đồng thời kiên quyết cắn răng một cái, Thiện Âm Pháp Trượng trong tay bùng nổ xuất muôn vàn đạo xanh ngắt lóng lánh nhằm hướng đạo sấm chớp kia mà gào thét bay tới. Mặc dù vừa rồi Ngọc Hồ Tâm Mộc bị Mộ Hàn nuốt chửng, nhưng bên trong Tâm Cung của hắn vẫn còn giữ được không ít Mộc pháp lực, cũng đủ cho hắn khống chế điều khiển Đạo Khí.

Mà đó là Lâm Ngọc Bạch lần đầu Ngự Khí tấn công đối thủ sau khi đột phá đến Linh Trì Thất Trọng Thiên.

Thiện Âm Pháp Trượng kia xuyên qua hư không, một cỗ cảm giác bị đè nén khủng bố đang điên cuồng mà tràn ngập lan ra. Linh khí thiên địa chung quanh tựa hồ không chịu nổi được loại sức ép này, nhanh chóng giãn ra theo Đạo Khí lao tới. Đồng thời ngưng tụ thành cơn bão táp làm cho người ta sợ hãi ở chung quanh Thiện Âm Pháp Trượng. Trong lúc nhất thời, thiên địa chấn động, phong vân gió mây biến sắc.

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!

Trong lúc chớp lửa đá chạy cát bay, khối tròn trên đỉnh đầu của Thiện Âm Pháp Trượng liền va chạm cùng đạo tia chớp đen sì kia. Trong những tiếng nổ đì đùng làm kinh thiên động địa, kình khí như sóng triều liên tục không ngừng mà chập chùng dập dờn bồng bềnh lan ra. Đạo tia chớp đen sì kia rốt cục dừng lại rồi biến mất rất nhanh. Mà ở cách đó mấy chục thước, Lâm Ngọc Bạch cũng đã là hai mắt trợn trừng, sắc mặt hung ác. Thân hình đang trôi nổi trong hư không vẫn hơi rung động, tựa hồ đã là cực kỳ mệt mỏi.

Cũng may không được một hồi, đạo sấm chớp thiểm điện kia đã hoàn toàn biến mất.

Lâm Ngọc Bạch như trút được gánh nặng mà thở phào nhẹ nhõm, thân hình đột nhiên hạ xuống trên mặt đất, mà Thiện Âm Pháp Trượng kia cũng tan hết hào quang. Nó kêu "bịch" một tiếng mà rơi thẳng xuống đất.

Lúc này, pháp lực trong cơ thể Lâm Ngọc Bạch đã hoàn toàn kiệt sức. Nếu mà vẫn không thể hóa giải thế công của đạo sấm chớp thiểm điện kia thì e rằng hắn chỉ còn có nước chịu thua. Lâm Ngọc Bạch không nghĩ tới Mộ Hàn có thể phát động thế công dũng mãnh như thế Có điều, thế công càng mạnh thì cũng cần hao phí chân nguyên càng nhiều.

Hắn có khả năng kết luận, sau khi Mộ Hàn thi triển ra thủ đoạn như vậy, giờ phút này chân nguyên tất nhiên không sai biệt lắm đã tiêu hao nhiều, mà trong cơ thể hắn vẫn còn lưu lại không sai biệt lắm chỉ một thành chân nguyên. Lúc này hắn hoàn toàn có khả năng dễ dàng đánh tan đối thủ, nói không chừng vẫn còn có cơ hội bức bách hắn phải phun ra Ngọc Hồ Tâm Mộc của mình.

Nghĩ tới đây, Lâm Ngọc Bạch trong lòng âm thầm may mắn. Nhưng mà kế tiếp lại có một âm thanh lọt vào trong tai làm cho hắn giật mình đứng ngây ra tại chỗ:

- Lâm sư huynh, đa tạ!

- Đa tạ? Có ý tứ gì đây?

Lâm Ngọc Bạch đột nhiên chăm chú nhìn kĩ, đầu tiên thấy đúng là một bức vách tường. Lại vừa ngước mắt, bóng dáng cao cao tại thượng của Mộ Hàn kia vừa mới rơi vào trong mắt, thì đồng thời tiến vào tầm mắt còn có hai vị trưởng lão Cổ Quan và Phổ Tinh mà trong ánh mắt tràn đầy đồng tình và tiếc rẻ, cùng với vẻ mặt kinh ngạc của rất nhiều đệ tử Nội Sơn.

Giờ khắc này, Lâm Ngọc Bạch đột nhiên ý thức được, chính mình đã hoàn toàn đứng dưới Đạo Tâm Đàn!

*****

- Kết thúc.

Trên Đạo Tâm Đàn, nhìn Lâm Ngọc Bạch phía dưới sắc mặt như tro tàn, Mộ Hàn cũng như trút được gánh nặng mà thở phào ra một hơi, khóe môi nổi lên một nụ cười khẽ. Dựa theo quy củ của Võ Các Đạo Hội, ra khỏi Đạo Tâm Đàn liền coi như thất bại. Cho nên, trận chiến đấu thứ hai ở vòng tỷ thí thứ nhất này, vẫn chính hắn là người cười sau cùng.

Kỳ thật, cũng đúng như Lâm Ngọc Bạch dự liệu vậy. Lúc này Mộ Hàn đích thật là chân nguyên cạn kiệt, sức cùng lực kiệt, cả người đều giống như bị suy kiệt hết sức.

Mặc dù Mộ Hàn là người khởi xướng mà cũng không nghĩ tới, một chiêu kia do chính mình thi triển ra lại có uy lực đủ để làm cho người ta sợ hãi như thế.

Nếu mà đổi 'Sinh Tức Mộc Dương Đao' kia thành 'Cửu Long Lôi Vương Đao', vậy thì uy lực của 'Tử Điện Thương Lôi Dẫn' nhất định còn càng mạnh mẽ hơn!

Mộ Hàn thầm than không thôi.

Tử Lôi Đao Quyết kia tổng cộng có Tam Trọng: Ám Lôi Phá, Phong Lôi Trảm, Tử Điện Thương Lôi Dẫn! Trong đó, tầng thứ ba Tử Điện Thương Lôi Dẫn chỉ khi tu vi đạt tới Linh Trì Nhị Trọng Thiên mới có thể đủ sức thi triển ra.

Hôm nay Mộ Hàn vẫn là lần đầu vận dụng loại công pháp võ đạo này, hơn nữa lấy Mặc Tâm Thần Thủy để tiến hành che dấu. Vì vậy có thể một kích liền ép Lâm Ngọc Bạch rơi khỏi Đạo Tâm Đàn, cái này cũng làm chính hắn có chút bất ngờ.

Đương nhiên, điều này cũng có nhân tố bên trong là Lâm Ngọc Bạch vừa bị mất đi Ngọc Hồ Tâm Mộc, tâm thần rối loạn nên bất ngờ không kịp đề phòng. Nếu như không có giai đoạn dây dưa trước đây giữa Huyền Thanh Linh Mộc và Ngọc Hồ Tâm Mộc kia, thì với tu vi hiện tại của Mộ Hàn, nếu mà ngay từ đầu liền thi triển Tử Điện Thương Lôi Dẫn, chỉ sợ cũng không làm gì được Lâm Ngọc Bạch.

Lâm Ngọc Bạch hiện tại e là ngay cả trong bụng đều phải hối tiếc đến đứt ruột. Chẳng những bị thua tại Võ Các Đạo Hội, vẫn còn bị mất lực lượng Mộc thuộc tính trình độ cao nhất. Có thể nói là cực kỳ khó chịu!

- Trận thứ hai, Khai Dương Phong La Thành, thắng!

Nghe được Phổ Tinh tuyên bố kết quả, trong lòng Mộ Hàn liền cười một tiếng. Mọi người chung quanh cũng đã tỉnh hồn lại từ trong kinh ngạc. Tiêu Cố, Thu Hàn Mặc và Ân Vận cùng các đệ tử Khai Dương Phong cất tiếng hoan hô như sấm động. Nhất là Tiêu Cố cùng vài tên nam đệ tử, đều hưng phấn mà tiến lên túm lấy thân hình Mộ Hàn liền tung tới trời cao.

Trước trận tỷ thí thứ hai này, không có người nào trong đám Tiêu Cố cảm giác được Mộ Hàn có thể chiến thắng.

Nhưng mà cho dù Mộ Hàn bị đánh bại, thì cũng có thể tiêu hao một bộ phận lực lượng của Lâm Ngọc Bạch. Trận thứ ba lại do Thu Hàn Mặc vào sân, tiếp tục tiêu hao bộ phận lực lượng Lâm Ngọc Bạch. Đến trận thứ tư thì, Tiêu Cố liền có tám phần nắm chắc sẽ đánh bại Lâm Ngọc Bạch. Như vậy, Khai Dương Phong vẫn có khả năng thu được thắng lợi cuối cùng.

Cái này chính là tính toán lúc ban đầu của Tiêu Cố.

Nhưng mà tiếp theo thì tình hình chiến đấu lại ra ngoài rất nhiều so với dự liệu của mọi người. Mộ Hàn lại thắng. Mặc dù thắng được có chút may mắn, nhưng mà không thể mảy may thay đổi kết quả trận chiến đấu thứ hai.

Đối với đệ tử Khai Dương Phong kêu lên hoan hô vui mừng, thì đệ tử Thiên Tuyền Phong đối diện lại có vẻ cực kỳ yên lặng. Ai nấy đều sắc mặt nóng lạnh thất thường, im miệng không nói một lời.

Mà chung quanh Đạo Tâm Đàn, chính là tiếng ồn ào nổi lên bốn phía.

Trong số tất cả các trận tỷ thí tiến hành đến bây giờ, duy độc kết quả tỷ thí giữa Mộ Hàn và Lâm Ngọc Bạch là nằm ngoài dự đoán của mọi người. Một đệ tử đứng đầu cực kì tiếp cận cảnh giới Dương Hồ lại bị bại dưới tay một tu sĩ Linh Trì Nhị Trọng Thiên, nếu không có tận mắt nhìn thấy thì phỏng đoán không được mấy người sẽ tin tưởng tin tức như vậy.

- Lâm Ngọc Bạch cũng bại? Thiên Tuyền Phong lần này thật sự là mất mặt đến nơi đến chốn!

- 'La Thành' kia nói không chừng là khắc tinh của đệ tử Thiên Tuyền Phong?

- Có hai người đệ tử lợi hại nhất đều bị 'La Thành' đánh bại, vòng tỷ thí thứ nhất ở 'Võ Các Đạo Hội' này, Thiên Tuyền Phong rất có thể sẽ bại trước Khai Dương Phong.

...

Trong lúc đủ cách nói xôn xao, trên Đạo Tâm Đàn, đám người Tiêu Cố đã thả Mộ Hàn xuống, tươi cười rạng rỡ mà thì thầm nói nhỏ. Còn ánh mắt Phổ Tinh thì đảo qua bốn vị đệ tử Thiên Tuyền Phong được chọn xuất chiến tại vòng thứ nhất còn lại kia rồi hỏi rõ ràng rành mạch:

- Trận thứ ba, vị nào ở Thiên Tuyền Phong xuất chiến?

...

Cơ hồ mọi đệ tử Thiên Tuyền Phong đều đưa ánh mắt nhìn về phía Lâm Ngọc Bạch.

Qua một hồi như vậy, sắc mặt Lâm Ngọc Bạch rốt cục trông đã khá hơn một chút. Thân hình khẽ nhúc nhích, hắn liền mới quay trở lại trên Đạo Tâm Đàn, hung hăng nhìn chăm chú Mộ Hàn, trong ánh mắt hàm chứa tràn đầy ý tứ hung ác nham hiểm thù hận. Một lát sau, ánh mắt của hắn mới thu trở về, rồi nói với sắc mặt bình tĩnh:

- Khâu Hòa!

Tức thì, từ trong bốn tên đệ tử Thiên Tuyền Phong liền có vị võ giả áo đen thân thể khôi ngô lên tiếng trả lời. Hắn trợn lồi hai mắt tựa như chuông đồng, trông thật hung thần ác sát mà trừng mắt nhìn Mộ Hàn.

- Phổ trưởng lão, trận thứ ba này đệ tử chịu thua.

Mộ Hàn âm thanh khẽ cao vút, cười ha hả đáp.

Nghe thấy được Mộ Hàn nói những lời này, Tiêu Cố và Thu Hàn Mặc, Ân Vận cùng đám đệ tử Khai Dương Phong không có bất cứ bất ngờ gì, còn võ giả đối diện kia có tên là Khâu Hòa chính là mặt mày không cam lòng.

Mà mọi người đang xem cuộc chiến ở dưới Đạo Tâm Đàn chỉ có hơi sửng sốt, rồi cũng thoải mái. Mộ Hàn rốt cuộc chỉ là tu sĩ Linh Trì Nhị Trọng Thiên. Sau khi liên tục đấu với Kim Thiệu, Lâm Ngọc Bạch là hai vị đệ tử mạnh nhất của Thiên Tuyền Phong mà nếu vẫn còn có thể tiến hành trận tỷ thí thứ ba, vậy thì hắn cũng không phải là người, mà là thần!

- Hảo!

Phổ Tinh gật đầu cười nói

- Trận thứ ba, Thiên Tuyền Phong Khâu Hòa, thắng! Trận thứ tư, bên phía Khai Dương Phong vị đệ tử nào...

Bà còn chưa nói xong, Tiêu Cố liền cười ha ha mà bước ra từ trong đám người, xắn tay áo lên nhìn chăm chú Khâu Hòa rồi cao giọng cười nói:

- Phổ trưởng lão, trận thứ tư ta đến!

...

Mộ Hàn cũng không lại đi quan sát Tiêu Cố và Khâu Hòa chiến đấu. Hắn nói một tiếng với hai người Thu Hàn Mặc, Ân Vận rồi liền đến khu vực đệ tử Khai Dương Phong tụ tập trên Đạo Tâm Đàn mà ngồi xuống.

Hiện tại, trong cơ thể Mộ Hàn đã là trống rỗng, đám bốn loại lực lượng trình độ cao nhất như Tiên Quang Duệ Kim đã trở nên cực kỳ nhỏ yếu. Huyền Thanh Linh Mộc nhất định phải áp chế Ngọc Hồ Tâm Mộc, chẳng những không thao tác được Đạo Khí mà ngay cả ba trăm Anh Lôi cũng khó lòng vận dụng. Hiện nay coi như là một tu sĩ Linh Trì Nhất Trọng Thiên cũng có thể dễ dàng đánh bại hắn.

Mộ Hàn tranh thủ thời gian khôi phục thực lực, đồng thời luyện hóa Ngọc Hồ Tâm Mộc của Lâm Ngọc Bạch.

Trong khoảnh khắc, Mộ Hàn đã trấn tĩnh tâm thần hạ quyết tâm, tiếng huyên náo và âm thanh kịch chiến kinh thiên động địa kia ở chung quanh Đạo Tâm Đàn khó có thể sinh ra chút ảnh hưởng nào đối với hắn.

Trên Đạo Tâm Đàn, tỷ thí tiếp tục tiến hành với khí thế hừng hực.

Không mất bao nhiêu thời gian, tỷ thí giữa Thiên Xu Phong và Thiên Quyền Phong kết thúc trước tiên. Trong đó Thiên Xu Phong sáu trận thắng sáu, Thiên Quyền Phong có thể nói bị bại phi thường triệt để. Trong tỷ thí giữa Diêu Quang Phong và Thiên Ki Phong, Diêu Quang Phong cũng đã đạt được kết cục chiến thắng, bốn thắng một bại. Còn lại một trận cuối cùng cho dù thắng bại, Diêu Quang Phong đều được thăng cấp vào đợt thứ hai.

Tỉ thí giữa Thiên Tuyền Phong và Khai Dương Phong, cũng không phải nghi ngờ gì nhiều nữa.

Những đệ tử Thiên Tuyền Phong này tuy nói mọi người trước đó đều đã dùng 'Cuồng Linh Lục Hợp Đan', nhưng Kim Thiệu và Lâm Ngọc Bạch liên tục thất bại đã làm đả kích rất lớn đến tự tin của bọn họ. Hơn nữa Tiêu Cố là đệ tử đứng đầu Khai Dương Phong có thực lực bản thân phi thường cường đại. Tuy nói không so sánh được với những tu sĩ cực kì tiếp cận cảnh giới Dương Hồ như Lâm Ngọc Bạch, Yến Thu Mi và Cầm Cơ, nhưng cũng tuyệt không phải dạng tu sĩ Linh Trì Thất Trọng Thiên thông thường có khả năng bằng được.

Trận tỷ thí thứ tư, Tiêu Cố lấy ưu thế tuyệt đối chiến thắng Khâu Hòa, thu được trận thắng lợi thứ ba cho Khai Dương Phong.

Trận thứ năm, Tiêu Cố lại chiến thắng lần nữa.

Trận thứ sáu, Tiêu Cố bởi vì chân nguyên tiêu hao quá nhiều, không địch lại tên tu sĩ Linh Trì Thất Trọng Thiên kia của Thiên Tuyền Phong.

Cuối cùng, Khai Dương Phong lấy bốn thắng hai bại mà loại bỏ Thiên Tuyền Phong, tiến vào đợt tỷ thí thứ hai của Võ Các Đạo Hội. Như vậy, cho dù đợt thứ hai có kết quả như thế nào, Khai Dương Phong kém cỏi nhất đều có thể được xếp đến vị trí thứ tư, sau đó thay thế Thiên Ki Phong, chiếm cứ không gian tu luyện ở tầng thứ tư Chân Vũ Các.

Crypto.com Exchange

Chương (1-795)