← Ch.516 | Ch.518 → |
Thiên Tuyền Phong, trong một hang động rộng rãi mà sâu thẳm trên sườn núi, trên vách tường có gắn muôn vàn hạt bảo thạch trong suốt lóe sáng. Chúng phát tán ra các luồng sáng đủ màu sắc hoà lẫn, khiến cho phiến không gian này được chiếu rọi đến nhìn rõ từng li từng tí, phảng phất giống như ban ngày. Nếu đặt mình vào trong đó, tựa như bị vây trong mộng ảo.
- Vút! Vút...
Bỗng đột nhiên, có tiếng thở dốc ồ ồ như dã thú bị thương vang lên đã phá vỡ sự yên tĩnh của hang động này.
Ở men vách đá bên trong hang động, lúc này đang có một bóng người ngồi xếp bằng, tóc tai bù xù, sắc mặt hung ác, hai mắt nhắm nghiền. Nhưng mà, từ kia ngũ quan méo mó vặn vẹo kia vẫn mơ hồ có thể nhìn ra được bóng dáng của Lâm Ngọc Bạch. Lúc này, Lâm Ngọc Bạch thật giống như đang bị trọng thương, ngực hắn phập phồng kịch liệt, bộ áo bào trắng trên người kia lại bị nhuộn một mảnh đỏ sẫm, xem ra giống như là mới ngoi lên từ trong Huyết Trì (ao máu), nhìn thấy thật ghê người.
Sau khi trôi qua một lúc lâu, hô hấp của Lâm Ngọc Bạch mới dần dần trở lại xu thế bình tĩnh.
- Thiếu chút nữa! Vẫn còn thiếu chút nữa!
Tức thì, âm thanh gần như nghiến răng nghiến lợi rít ra từ trong miệng. Hai tay Lâm Ngọc Bạch múa may điên cuồng, trên cánh tay lõa lồ gân xanh đập liên hồi. Trên da càng là dính đầy các vẩy máu khô, phảng phất như vừa mới phải chịu đựng những cơn hành hạ phi nhân. Hắn nói kiên quyết
- Hai tháng không được thì ta đây sẽ thêm một tháng nữa!
...
Vào lúc sẩm tối, ánh tà dương như máu.
- Mộ Hàn lại vẫn còn tu luyện?
Tiêu Cố vừa mới bước dài tiến vào Chân Vũ Các Tứ Trọng, liền theo bản năng đi về phía bên cạnh góc trái để nhìn lại.
Ở nơi này, linh khí thiên địa đã ngưng kết thành một cái kén lớn kén, chiếm cứ cả một vùng không gian hơn mười thước. Vốn là bên trong Chân Vũ Các thì đều ở chỗ trung tâm có linh khí đậm đặc nhất, mà nay chỗ linh khí đậm đặc nhất lại đổi thành cái góc kia. Thế cho nên đệ tử Khai Dương Phong chạy đến bên kia để tu luyện đã tăng thêm không ít.
Hai tháng trước. Hắn từ trong tu luyện tỉnh lại thì liền phát hiện ra cái kén lớn kia.
Lúc ấy, hắn còn có hơi kỳ quái. Liệu có đệ tử Khai Dương Phong nào mà có thể gây ra được đại động tĩnh như vậy ở trong quá trình tu luyệ? Sau khi rời khỏi Chân Vũ Các, hắn chợt nghe nói Mộ Hàn mấy ngày hôm trước đã trở lại Chân Vũ Thánh Sơn, cho nên lập tức đã biết rõ, kẻ tu luyện bên trong cái kén lớn kia tất là Mộ Hàn không nghi ngờ.
Sau đó Tiêu Cố liền rời khỏi tông phái, đi chấp hành một nhiệm vụ. Tốn hao thời gian suốt hai tháng, đến tận xế chiều hôm nay mới trở lại Chân Vũ Thánh Sơn.
Điều khiến cho Tiêu Cố không nghĩ tới chính là. Vị trí cái kén lớn kia lại không có mảy may thay đổi, hiển nhiên Mộ Hàn cũng vẫn không nhúc nhích mà tu luyện hai tháng ở nơi này.
- La Thành sư đệ này, bắt đầu tu luyện thật đúng là liều mạng.
Tiêu Cố cảm khái kêu một tiếng, liền thu hồi ánh mắt. Hắn tùy tiện tìm một chỗ ngồi xuống. Không được bao lâu, hắn liền nhắm nghiền hai mắt, giống như pho tượng điêu khắc, nên cũng không còn có động tĩnh. Cho đến một tháng sau, Tiêu Cố mới đình chỉ tu luyện, đảo mắt vừa nhìn, lại phát hiện cái kén lớn kia ở chỗ góc vẫn còn tồn tại.
- Thời gian dài như vậy đều không hề có động tĩnh gì cả, cũng không biết hiện tại hắn tu luyện được ra sao?
Tiêu Cố có hiếu kì hơn một chút, tâm thần lén lút dò xét đến. Nhưng vừa mới đụng chạm đến kén lớn kia, Tiêu Cố liền phát hiện chính mình phảng phất lâm vào trong một mảnh lôi điện sấm chớp thịnh nộ điên cuồng. Cái loại khí tức điên cuồng bạo ngược này cứ theo lực tâm thần mà lan tràn lại đây, giống như phải xé xác hắn phá thành mảnh nhỏ.
Tiêu Cố bị dọa đến hoảng sợ, tâm thần lập tức lui về phía sau.
Qua một hồi lâu, tâm thần hắn mới lại dè dặt áp sát tới gần, lại lần nữa đụng chạm đến cái kén lớn từ linh khí ngưng tụ mà thành, nhưng không có bất cứ biến đổi nào.
- Nói không chừng đó là lỗi cảm giác của ta?
Để tránh quấy nhiễu Mộ Hàn, Tiêu Cố không lại tiếp tục tiến hành tìm hiểu thêm nữa. Hắn thu hồi tâm thần, trong miệng nhẹ nhàng thì thầm một tiếng. Lúc này mới có chút nghi hoặc mà đi ra khỏi Chân Vũ Các.
...
- Chín trăm chín mươi chín đạo Anh Lôi!
Bên trong kén lớn từ Linh khí, Mộ Hàn thở phào nhẹ nhõm thật dài, trong lòng vui vô cùng.
Hiện nay không gian trong bụng Thiên Anh, cơ hồ khắp nơi đều có Anh Lôi linh động lui tới tuần tra, với những đám mây tím nhấp nháy. Trước đây, gần ngàn Anh Lôi hội tụ mà thành khí tức lôi điện sấm chớp lại đã bất tri bất giác nhập vào cơ thể rồi lại quay ra, thấm vào đến tận sát thân đã ngưng tụ thành thực chất ở trong linh khí thiên địa.
Tiêu Cố dùng tâm thần vừa đụng chạm đến linh khí. Liền khơi gợi phát ra những khí tức lôi điện sấm chớp này. May là Mộ Hàn kịp thời khống chế, nếu không sợ là sẽ khiến cho động tĩnh càng lớn lao.
Còn cách thành công chỉ kém một bước cuối cùng.
Khẽ hít vào một hơi, Mộ Hàn bắt đầu trấn tĩnh tinh thần.
Hắn cũng không biết chính mình rốt cuộc ngây người suốt một thời gian dài ở bên trong Chân Vũ Các này. Nhưng mà hơn một trăm đoàn Linh Võ Tiên Nguyên bên trong Tử Hư Thần Cung của hắn, chỉ còn lại có hơn sáu mươi. Trong đó tuyệt đại bộ phận đều chỉ có to bằng bàn tay, những đám có hình thể lớn trên cơ bản đều đã hóa thành Anh Lôi.
Một lát sau, lại là một đám Linh Võ Tiên Nguyên nhỏ bị chân nguyên bao bọc.
Cùng với công pháp vận chuyển, lực lượng cứ từng chút một tách ra thoát ly khỏi Linh Võ Tiên Nguyên, ngưng tụ thành hình thức ban đầu của một đạo Anh Lôi cuối cùng ở trong cơ thể Thiên Anh.
Thời gian lẳng lặng trôi qua, Anh Lôi dần dần có xu thế lớn mạnh, viên tròn lại. Tâm tư Mộ Hàn vốn là bình tĩnh cũng không nhịn được mà trở nên bắt đầu có hơi hưng phấn.
Từ ngày đó ở trong Ám Dạ Hạp Cốc phụ cận Thiên Kiếm Tông tại Thái Huyền Thiên Vực, Thiên Anh lần thứ hai lột xác đến bây giờ là đã qua thời gian không ngắn. Vào đúng lúc đó, Mộ Hàn vẫn còn là tu sĩ Mệnh Tuyền, sau khi Thiên Anh mới đột phá đến Vạn Lưu Nhất Trọng Thiên. Mà nay Mộ Hàn đã là Linh Trì Tam Trọng Thiên, mặc dù là trong số đệ tử Nội Sơn tại Chân Vũ Thánh Sơn thì cũng có thể được xưng là một người cao thủ. Nhưng nếu như Thiên Anh lột xác lần thứ ba, Mộ Hàn tin tưởng chính mình sẽ càng cường đại hơn.
Dưới tình huống như vậy, Mộ Hàn có thể nào không kích động?
Nhưng mà do Mộ Hàn cực lực áp chế, tâm tư mặc dù đang dao động thì lại cũng không hề ảnh hưởng đến Anh Lôi Đan Quyết vận hành. Đến sau khi đám Linh Võ Tiên Nguyên nhỏ còn sót lại kia bị luyện hóa hấp thu sạch sẽ, rốt cục Mộ Hàn ngưng tụ luyện ra thành công một đạo Anh Lôi cuối cùng trong cơ thể Thiên Anh!
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!
Loáng một cái giống như chớp mắt, lại giống như đã kéo dài qua ngàn vạn năm. Một tràng những tiếng nổ đì đùng trời long đất lở phảng phất từ trong thời không vô hạn xa xôi tức thì lan tràn lại đây, không hề dấu hiệu điên cuồng kích động bên trong Tử Hư Thần Cung của Mộ Hàn. Thiên Anh lần thứ ba lột xác, rốt cục... Bắt đầu rồi!
Giờ khắc này, một ngàn Anh Lôi đang lờ lững bay lượn ở trong cơ thể Thiên Anh giống như là những con cá chạch bị đột nhiên ném vào trong nồi nước nóng. Chúng nổi điên mà tả xung hữu đột, húc trên đạp dưới. Cùng lúc đó, bên trong mỗi đạo Anh Lôi cũng có những đợt kình đạo mạnh mẽ chấn động lan ra cùng với sự di động điên cuồng của bọn chúng.
Tất cả kình đạo hội tụ thành làn sóng triều khủng bố, lấy thế dời núi lấp biển mà lan tỏa những vòng khuếch trương về hướng chung quanh.
Cảm thụ được Anh Lôi bộc phát ra ngoài uy thế như vậy, mặc dù là Mộ Hàn như chủ nhân của tất cả Anh Lôi này cũng không nhịn được hơi bị ngạc nhiên biến sắc. Mặc dù là Thiên Anh lần thứ ba lột xác bị kìm nén lại, chỉ dựa vào một ngàn đạo Anh Lôi này thì Mộ Hàn cũng có tự tin đánh một trận cùng cường giả Dương Hồ Nhất Trọng Thiên.
- Vút!
Trong nháy mắt, thân thể Thiên Anh liền bị phồng lên mà bành trướng trăm ngàn lần.
Tử Hư Thần Cung hiện nay của Mộ Hàn cực kỳ rộng lớn. Nhưng dù vậy, Thiên Anh kia chợt bành trướng cũng vẫn chiếm cứ gần chín thành không gian Tâm Cung. Từ đó có thể thấy được, một ngàn đạo Anh Lôi lần đầu tiên bộc phát kình đạo ra ngoài đạt mức dũng mãnh ra sao. Cũng may là Mộ Hàn đã sớm chuyển dời toàn bộ tỷ muội Cơ Vân Thiền, Cơ Vân Yên cùng với Công Tôn Long đang từ từ khôi phục, còn có Đạo Khí cũng các vật phẩm đến khu vực ven rìa Tâm Cung.
Nói cách khác, bọn họ rất có thể sẽ bị lan đến ở trong lần Thiên Anh lột xác này.
*****
- Vút! Vút...
Kình đạo do một ngàn đạo Anh Lôi bộc phát ra ngoài, lấy một loại tốc độ kinh người để đánh sâu vào thân thể Thiên Anh.
Cơ hồ là một đạo kình khí trước vừa mới bị Thiên Anh hấp thu, sáp nhập vào Tử Hư Thần Cung thì một đạo kình đạo sau lập tức liền như những cơn sóng ngập trời cuồn cuộn mà đến.
Thế cho nên thân thể Thiên Anh hoàn toàn không còn kịp co rút thu nhỏ lại nữa, thủy chung duy trì hình thể cực kỳ to lớn.
Giằng co gần hai khắc canh giờ, tần suất kình đạo chập chùng dập dờn bồng bềnh mà đến mới bắt đầu chậm lại, thân thể Thiên Anh bỗng nhiên co rút thu nhỏ lại, bỗng nhiên bành trướng, tuần hoàn đền đáp lại.
Cùng với tuần hoàn số lần tăng nhiều, Anh Lôi bùng nổ xuất lai kình đạo cũng đang không ngừng suy giảm.
- Vút!
Phải trôi qua một lúc rất lâu sau đó, rung động rất nhỏ của Thiên Anh bỗng nhiên liền đã khôi phục sự yên tĩnh. Bên trong không gian của bụng Thiên Anh, một ngàn đạo Anh Lôi mặc dù vẫn còn chạy toán loạn khắp nơi, nhưng cũng chỉ có thể gây ra kình đạo cực kỳ nhỏ bé, khó có thể sinh ra công kích lớn tới đâu đối với Thiên Anh. Thế cho nên đã có thể xem nhẹ không phải suy nghĩ về biên độ bành trướng của thân thể Thiên Anh.
Đến bước này, bước lột xác thứ nhất của Thiên Anh rốt cục hoàn thành.
Quá trình kình đạo do Anh Lôi bộc phát ra ngoài bị Thiên Anh hấp thu, kỳ thật chính là một quá trình thân thể Thiên Anh bị rèn luyện. Vào lúc mỗi một lần Thiên Anh lột xác, đều sẽ phải trải qua một giai đoạn như vậy. Vào lúc giai đoạn này kết thúc, là có thể dung hợp Anh Lôi, ngưng kết Anh Đan. Lúc này, bộ phận lực lượng bị Thiên Anh hấp thu, chìm vào đến Tâm Cung kia sẽ liên tục không ngừng bộc phát ra ngoài, toàn bộ tác dụng vào một ngàn đạo Anh Lôi kia.
Lực lượng của Anh Lôi bị Thiên Anh hấp thu, Thiên Anh lại dùng lực lượng phụng dưỡng cho Anh Lôi...
Đó cũng là một vòng tuần hoàn thật lớn.
Chỉ có điều là sau khi vòng tuần hoàn này chấm dứt, Thiên Anh sẽ trở nên càng dũng mãnh hơn. Mà tất cả Anh Lôi thì sẽ ngưng kết ra một viên Anh Đan mới.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!
Lập tức ngay sau đó, không gian trong bụng Thiên Anh kia vừa mới yên tĩnh trở lại đã một lần nữa dấy lên những cơn sóng ngập trời. Lực lượng khủng bố từ giữa thân thể Thiên Anh thấm tràn ra ngoài, những cơn phong ba dồn ép đè nén về phía một ngàn đạo Anh Lôi kia. Uy thế điên cuồng mãnh liệt vô cùng, bỗng nhiên liền đèn nén hết thảy không gian hoạt động của tất cả Anh Lôi.
Vào đúng thời khắc này, ý nghĩ của Mộ Hàn khẽ động liền phát huy Thái Hư Động Thần Quyết vô cùng nhuần nhuyễn. Chỉ trong tích tắc, chân nguyên vốn rải rác tại các nơi trong thân thể giống như đã bị triệu hoán mãnh liệt, giống như sóng lớn lúc vỡ đê liền điên cuồng mà tràn vào Tâm Cung, dung nhập vào trong cơ thể Thiên Anh.
Thiên Anh đè ép không thôi, chân nguyên hội tụ không dứt. Ở trong cơ thể Thiên Anh gây ra những tràng tiếng nổ đì đùng thật lớn.
Cơ hồ đồng thời lúc đó, Mộ Hàn lại bắt đầu luyện hóa Linh Võ Tiên Nguyên. Nhưng mà lực lượng ẩn chứa trong Linh Võ Tiên Nguyên cũng không lại dùng để ngưng tụ luyện ra Anh Lôi, mà là trực tiếp dung nhập hòa tan vào bên trong chân nguyên. Dùng để rèn luyện Anh Lôi.
Cùng với số lần Thiên Anh lột xác gia tăng, bước thứ hai này đòi hỏi một sự tiêu hao chân nguyên trở nên càng ngày càng khủng bố. Nhất định trước đó phải chuẩn bị cho đủ lực lượng tinh thuần, bởi vì vào loại thời khắc mấu chốt thế này mà chỉ vẻn vẹn dựa vào việc hút lấy linh khí thiên địa như vậy thì cuối cùng tất nhiên sẽ làm cho thất bại trong gang tấc. Nhưng hiện tại Mộ Hàn đều không lo lắng một chút nào, bên trong Tâm Cung của hắn còn lại mấy chục đám Linh Võ Tiên Nguyên, nếu chỉ dùng để nấu chảy dung luyện Anh Lôi thì quá dư dả.
Lại phải qua một hồi rất lâu sau đó. Trải qua việc Thiên Anh liên miên không ngừng dồn ép và rèn luyện chân nguyên, cuối cùng thì hai đạo Anh Lôi chậm rãi dung hợp làm một thể.
Sau khi Anh Lôi bắt đầu dung hợp thì quá trình liền càng không thể ngăn cản, càng ngày càng nhiều Anh Lôi bắt đầu bị hòa tan đưa vào khối đó.
Điều này làm cho tâm thần Mộ Hàn cũng trở nên càng ngày càng điềm tĩnh. Hắn cứ lẳng lặng đắm chìm vào trong đó, nhưng cũng không hề có bất cứ hành động gì, chỉ là máy móc luyện hóa Linh Võ Tiên Nguyên và dung hợp Anh Lôi.
Thời gian mỗi một ngày trôi qua, ở trong Chân Vũ Các Tứ Trọng chỉ thấy các đệ tử Khai Dương Phong đến đây rồi lại đi, đi rồi lại tới.
Lúc ban đầu, mọi người vẫn còn cảm thấy ngạc nhiên đối với việc Mộ Hàn liên tục tu luyện trong thời gian dài. Nhưng mà càng về phía sau lại càng là nhìn mãi thành quen mắt.
Tuy nhiên một sáng sớm, loại yên tĩnh đó lại bị đột nhiên phá vỡ.
- Vút!
Có tiếng gầm rú thật lớn kích động thiên địa, chẳng những rung động cả Chân Vũ Thánh Sơn, mà cũng làm bừng tỉnh lượng lớn đệ tử Nội Sơn đang tu luyện trong Chân Vũ Các. Thoáng chốc, liền thấy từng đạo bóng dáng từ không gian bên trong mỗi tầng tu luyện Chân Vũ Các lóe lên phóng ra, rồi sau đó như tên rời cung bay thẳng hướng hàng ngàn thước trên trời cao.
Một lát sau, trong không trung Chân Vũ Các liền xuất hiện mấy trăm bóng người.
- Vút!
Không trôi qua bao nhiêu thời gian, lại là một tiếng gào kinh thiên động địa truyền tới, hung hăng đâm vào màng nhĩ người ta, khiến cho trong tai mọi người ong ong không thôi.
- Thiên Tuyền Phong?
Tức thì, mọi người liền phán đoán ra nơi đã phát ra âm thanh kia mà không khỏi trao đổi ánh mắt với nhau, trong lòng nổi lên nghi hoặc nho nhỏ. Chính là còn không chờ bọn họ lại suy nghĩ thêm về việc Thiên Tuyền Phong rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, thì có một cỗ khí tức khá là khủng bố tựa như một cơn lốc xoáy thật lớn đang xoay quanh ào đến.
- Cường độ khí tức kia, e rằng chỉ có thể là trình độ Dương Hồ Nhất Trọng Thiên!
- Vút!
- Vút!
...
Tiếng rít vang lên hết lần này tới lần khác, cỗ khí tức khủng bố kia cũng là một đạo nối theo một đạo mà chấn động lan ra, cơ hồ phủ đầy khắp cả tòa Chân Vũ Thánh Sơn.
- Không phải là có tu sĩ Linh Trì Thất Trọng Thiên sắp đột phá đến cảnh giới Dương Hồ sao?
Một số người mờ mịt nhìn nhau, một số đệ tử Nội Sơn khác có chút kinh nghiệm lại càng không ngừng bắt đầu phỏng đoán ở trong lòng. Dù sao Chân Vũ Thánh Sơn thỉnh thoảng lại có người đột phá đến cảnh giới Dương Hồ, cứ sống một thời gian lâu tại tông phái thì ít nhiều đều có thể thấy mấy lần.
- Vút!
Khi mà cỗ khí tức cường đại kia cùng với tiếng gào rú quay cuồng mãnh liệt thứ chín ập đến thì một cảnh tượng kỳ dị lại như bức họa từ từ triển khai ở trước mắt mọi người.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!
Trong tiếng gầm rú thật lớn, chỉ thấy một đạo khí tức xanh mênh mông vọt ra từ giữa sườn núi Thiên Tuyền Phong, rồi từ từ bốc dựng lên. Càng bay lên cao, đạo khí tức kia lại càng là xù xì to lớn. Khi nó lên đến ngàn thước trên trời cao thì khí tức kia ít nhất đạt đến một vùng hơn mười thước, giống như cây cột chống trời.
Đến khi nó xông lên ba nghìn thước trên cao thì chùm khí tức kia tối thiểu cũng có một vùng trăm thước.
- Vút! Vút...
Tiếng gào lại lần nữa kích động lan ra, mặc dù là cách xa xôi cự ly thì đông đảo đệ tử Nội Sơn trong không trung Chân Vũ Các cũng có thể cảm giác được rõ ràng có những luồng kình đạo vô hình từ bên trong đám khí tức kia tản ra, nó như từng đợt rung động dập dờn lan đi về khắp tứ phía. Nơi nào nó đi qua, ngay cả hư không đều hơi bị vặn vẹo.
Gần như cùng thời khắc đó, chùm khí tức xanh mênh mông kia cũng tùy thời khuếch tán về khắp tứ phía.
Mỗi khi khuếch tán một phần, khí tức kia lại trở nên đậm đặc hơn một phần...
Ước chừng sau một khắc canh giờ, loại khí tức này thật giống như đã hóa thành vô số chất lỏng màu xanh. Từ thật xa nhìn lại, thật giống như một hồ nước thật lớn xanh ngắt trôi nổi giữa trời cao. Nó bao phủ cả Thiên Tuyền Phong vào trong đó. Dưới ánh bình minh chiếu rọi, tầng ngoài hồ nước kia càng không ngừng chớp động ra những đợt sóng nước trong vắt, làm chói mắt người ta.
- Dương Hồ! Có người đang đột phá đến cảnh giới Dương Hồ!
Nhìn thấy hình ảnh tuyệt đẹp như vậy, cho dù là người có phản ứng trì trệ thì thời khắc này cũng có vẻ mặt bỗng nhiên tỉnh ngộ, trong miệng đua nhau kêu lên kinh ngạc.
Hơn nữa, dị tượng như vậy đã xuất hiện ở Thiên Tuyền Phong. Điều đó có nghĩa là thân phận của tu sĩ sắp sửa đột phá đến cảnh giới Dương Hồ cũng đã được miêu tả sinh động.
- Khẳng định là Lâm sư huynh!
- Đệ tử đứng đầu của Thiên Tuyền Phong chúng ta cũng là tu sĩ cảnh giới Dương Hồ!
- Sau khi đột phá đến cảnh giới Dương Hồ, không biết Lâm sư huynh có thể đảm nhiệm vai trò trưởng lão Thiên Tuyền Phong hay không?
...
Trong không trung Chân Vũ Các, những đệ tử Thiên Tuyền Phong này lần đầu tiên bắt đầu hoan hô. Suốt mấy tháng qua bọn họ vốn yên lặng trong ánh mắt giễu cợt của các đệ tử Nội Sơn còn lại khiến cho bây giờ trở nên xúc động dị thường. Đệ tử Nội Sơn từ Lục Phong còn lại cũng là có thần sắc khác nhau, hoặc hâm mộ, hoặc kinh ngạc, hoặc khinh thường, hoặc than thở.
- Ba người Yến Thu Mi, Cầm Cơ, Lâm Ngọc Bạch có tu vi tương đương, đều cực kì tiếp cận cảnh giới Dương Hồ. Không nghĩ tới cuối cùng lại khiến cho Lâm Ngọc Bạch giành bước trước.
- Quả nhiên là trải qua sỉ nhục mà mạnh mẽ hơn. Lâm Ngọc Bạch có thể đột phá nhanh như vậy, chắc là ngày đó tại 'Đạo Tâm Đàn' bị La Thành kích thích quá mạnh mẽ.
- Hắn đã đột phá, Yến sư tỷ và Nhạc công tỷ nói vậy cũng sắp thôi!
*****
- Lâm Ngọc Bạch sẽ đột phá đến cảnh giới Dương Hồ nhanh như vậy sao?
Diêu Quang Phong, trong không trung bên trên rừng rậm sum xuê, bóng dáng Yến Thu Mi bỗng nhiên thoáng hiện. Nàng dõi mắt nhìn về phía hồ nước lấp lánh đang phát ra những tia sáng xanh ngắt trên trời cao xa xa kia, mà trong mắt nhung hiện lên một vẻ nghi hoặc.
- Với thực lực của Lâm Ngọc Bạch, vốn ít nhất đều phải một năm mới có khả năng vượt qua ngưỡng cửa cảnh giới Dương Hồ kia. Sau khi bị thua ở 'Đạo Tâm Đàn', tâm tình hắn bị hao tổn, thời gian đột phá hẳn là phải lâu hơn mới đúng. Làm sao có thể vào tháng thứ tư sau khi 'Võ Các Đạo Hội' kết thúc liền đạt tới tầng cảnh giới này?
Yến Thu Mi trong miệng thì thầm nói nhỏ, trăm suy nghĩ cũng không giải đáp được.
- Chẳng lẽ là...
Sau khi trôi qua một hồi lâu, khóe mắt của Yến Thu Mi bỗng dưng giật thột một cái, liền phun ra năm từ với tốc độ cực nhanh
- Cửu Tử Nhập Dương Đan?
- Nhất định là như vậy! Nhất định là như vậy!
Yến Thu Mi đồng tử hơi co lại, vẻ mặt khó có thể tin nổi. Nếu không, Lâm Ngọc Bạch không có khả năng hiện tại liền bước vào cảnh giới Dương Hồ... 'Cửu Tử Nhập Dương Đan', đây chính là cửu tử nhất sanh đích thực. Thật không nghĩ tới, hắn lại lựa chọn phương thức làm tăng tu vi của chính mình kịch liệt như thế.
- Xem ra lần 'Võ Các Đạo Hội' đó, hắn thật sự là đã bị gánh chịu kích thích quá lớn.
...
Trong những tiếng lẩm bẩm khe khẽ, bóng dáng Yến Thu Mi bỗng nhiên chìm xuống, trong khoảnh khắc liền đã lẫn vào rừng rậm phía dưới...
...
Thiên Ki Phong.
- Thất bại đã khiến cho Lâm Ngọc Bạch chạy vượt lên phía trước ta và Yến Thu Mi đây.
Trên khuôn mặt nhu mì của Cầm Cơ hiện lên một vẻ than thở
- Lâm Ngọc Bạch tàn nhẫn đối với chính mình, vận may cũng cũng không tệ lắm. Hắn cũng dám dùng nhiều viên 'Cửu Tử Nhập Dương Đan' như vậy, mang chính tính mạng của mình ra đổi lấy một đường cơ hội sống. Nếu mà đổi thành ta, ta lại không nhất định có thể hạ được quyết tâm như vậy.
Cũng là tại hôm qua nàng mới từ trong miệng một vị bằng hữu ở Thiên Tuyền Phong mà biết được, Lâm Ngọc Bạch đang lúc bế quan dùng Cửu Tử Nhập Dương Đan để cầu mong đột phá đến cảnh giới Dương Hồ.
Cửu Tử Nhập Dương Đan kia rất thích hợp dùng cho tu sĩ có tu vi cực độ tiếp cận cảnh giới Dương Hồ. Mặc dù rất quí, nhưng không phải rất hiếm. Chân Vũ Thánh Sơn hiện tại liền có mấy chục liều dược liệu đã pha chế sẵn, nếu mà muốn dùng, với dược thảo mà Chân Vũ Thánh Sơn dành dụm thì tùy thời đều có thể lại luyện chế ra mấy chục viên nữa.
Có điều là, đan dược như vậy, từ trước đến giờ cực ít có người dùng.
Cửu Tử Nhập Dương Đan. Tên như ý nghĩa, đó là phải cửu tử nhất sanh thì mới có thể bước vào cảnh giới Dương Hồ.
Tuy nói ngay cả uống hai viên Cửu Tử Nhập Dương Đan thì vẫn còn có tỷ lệ ba thành trong vòng hai tháng liền vượt qua Linh Trì Thất Trọng Thiên, đột phá đến cảnh giới Dương Hồ. Nhưng trên thực tế, tỷ lệ là thứ mà không thể nói rõ ràng nhất. Đối với một số người mà nói, tỷ lệ ba thành và tỷ lệ nửa thành không có bất cứ gì khác nhau.
Điểm chết người chính là, nếu như trong vòng hai tháng mà chưa từng bước vào Dương Hồ cảnh, lại cũng không hề vứt bỏ tính mạng, vậy thì nhất định phải lại lần nữa dùng hai viên Cửu Tử Nhập Dương Đan. Loại đan dược này, mỗi lần dùng nhiều hơn một viên, thì tỷ lệ đột phá sẽ giảm xuống một mức lớn. Huống chi là uống nhiều hơn đến bốn viên.
Lâm Ngọc Bạch từ khi bế quan đến bây giờ là đã hơn ba tháng. Có thể nghĩ, hắn muốn thành công tiến vào cảnh giới Dương Hồ thì hy vọng là mong mạnh xa vời ra sao.
Ấy nhưng mà như thế, Lâm Ngọc Bạch cuối cùng vẫn cứ thành công.
Hiện nay thành tu sĩ cảnh giới Dương Hồ, với tính tình của Lâm Ngọc Bạch, phỏng đoán càng muốn rửa sạch trơn sỉ nhục trước kia. Nhưng mà, sợ là rất khó thỏa mãn toại nguyện.
Cầm Cơ khóe môi khẽ nhếch, nở nụ cười như có như không.
...
- Hảo! Hảo!
Trên đỉnh Thiên Tuyền Phong. Tần Tụng nhìn lên trời cao mà trên mặt tràn đầy vui mừng và tán thưởng
- Ngọc Bạch đúng là vẫn còn thành công. Từ đó về sau, Thiên Tuyền Phong ta lại có thêm một vị tu sĩ cảnh giới Dương Hồ.
Nhưng mà vừa nghĩ tới cái tên đệ tử Khai Dương Phong có tên là La Thành kia. Sắc mặt Tần Tụng trong nháy mắt liền tối sầm lại.
Chuyện đã xảy ra ở Linh Vũ Pháp Giới mặc dù cũng không hề quảng bá hay là lưu truyền, nhưng trên cơ bản tất cả tu sĩ cảnh giới Dương Hồ ở Chân Vũ Thánh Sơn cũng biết.
Ban đầu khi nghe nói Dịch Chân Nhân đưa La Thành vào Linh Vũ Pháp Giới thì lão cũng không hề lưu ý. La Thành kia coi như dẫu có lợi hại đến đâu, nhiều nhất cũng chỉ có thể ngây người ở lại bên trong hai mươi ngày, phá được kỉ lục tu luyện của tu sĩ cảnh giới Linh Trì tại Linh Vũ Pháp Giới ghi lại, tăng lên tu vi Nhất Trọng.
Tuy nhiên, khi một tháng sau lại lần nữa nghe được cái tên La Thành này, lão lại bị dọa cho hoảng sợ.
La Thành kia tu vi cũng không tăng lên, nhưng hắn lại ngây người suốt ba mươi ngày tại Linh Vũ Pháp Giới. Hơn nữa còn hợp tác cùng Tiêu Tố Ảnh có được Vô Lượng Tiên Cung kia ở Diêu Quang Phong, vì thế ở bên trong đã nuốt chửng hơn hai trăm đám Linh Võ Tiên Nguyên. Kỉ lục như vậy, chỉ sợ lại cũng không có người nào có thể cao hơn. Hơn nữa, nhiều Linh Võ Tiên Nguyên như vậy, phỏng đoán cũng đủ làm cho tu vi La Thành tăng lên tới Linh Trì Ngũ Trọng Thiên!
- La Thành...
Nheo mắt quét về phía phương hướng Chân Vũ Các, ý định giết người trong lồng ngực Tần Tụng giống như cỏ độc mà điên cuồng sinh sôi...
...
- Viên Anh Đan thứ ba!
Trong góc Chân Vũ Các Tứ Trọng, bên trong cái kén lớn kia từ linh khí thiên địa ngưng tụ mà thành, trên mặt Mộ Hàn hiện ra một sự mừng rõ khó có thể ức chế. Một ngàn đạo Anh Lôi ngưng tụ thành hình, rốt cục đã hòa hợp thành một viên Anh Đan với đám mây tím chói lọi, nó tròn vành vạnh giống như bảo ngọc, quả là cực kì tuyệt đẹp.
Giờ phút này, bên trong Anh Đan mới ngưng kết xuất ra đang có một cỗ lực lượng hào hùng mà mênh mông bắt đầu khởi động. Lực lượng này tinh thuần vô cùng, chỉ cần phóng thích ra ngoài là lập tức có thể chuyển hóa thành chân nguyên.
- Lực lượng của viên Anh Đan này cũng không biết có thể giúp tu vi của chính mình đột phá đến tình trạng gì?
Mộ Hàn âm thầm khẽ nói một tiếng, tức thì ý nghĩ có hơi dao động. Một cỗ lực lượng mạnh mẽ liền tuôn ra, thoải mái mà hòa tan vào cùng chân nguyên, phảng phất hai thứ lúc trước chính là một thể. Chỉ sau một cái chớp mắt, cường độ chân nguyên của Mộ Hàn lại bắt đầu lấy một loại tốc độ làn người khác rung động mà tăng vọt hướng về phía trước.
Trong cơ thể Thiên Anh, một tầng Bích Chướng vô hình lập tức tiến vào trong cảm ứng của Mộ Hàn. Do chân nguyên điên cuồng công phá, lớp Bích Chướng vô hình kia trở nên càng ngày càng yếu ớt bạc nhược, phảng phất một chiếc thuyền con trong biển cả đại dương mênh mông đang trôi dạt không chừng. Tựa hồ chỉ cần một cơn sóng lớn ập đến là có thể bị nghiền thành phấn vụn.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!
Cơ hồ liền ngay cả nửa khắc chung cũng không đến, tầng Bích Chướng vô hình kia liền không có bất cứ nghi ngờ gì mà tiêu tan vào vô hình.
- Linh Trì Tứ Trọng Thiên!
Ý nghĩ của Mộ Hàn có hơi nổi lên sóng gió.
Nếu như vào lúc ở tại Linh Vũ Pháp Giới, một mặt bắt giữ Linh Võ Tiên Nguyên, một mặt luyện hóa thành chân nguyên như vậy, hẳn là trước khi bị cưỡng chế tống xuất ra ngoài thì tu vi hẳn là có thể đạt tới Linh Trì Tứ Trọng Thiên. Hiện nay, ngày đột phá tuy đã trì hoãn rất nhiều, nhưng lại có thể làm cho tu vi của bản thân được tăng lên theo mức độ lớn nhất.
Hưng phấn chỉ chốc lát, Mộ Hàn liền trấn tĩnh tâm thần rồi hạ quyết tâm. Sau một lát cường độ chân nguyên lấy tốc độ nhanh hơn tăng vọt rồi sau đó mới lại hồi phục đến trình độ trước đây.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!
Ước chừng sau hai khắc canh giờ, một tầng Bích Chướng vô hình mới ở trong bụng Thiên Anh lại lần nữa bị nghiền nát.
- Linh Trì Ngũ Trọng Thiên!
Tu vi của Mộ Hàn lại một lần nữa đột phá, mà lực lượng trào ra từ bên trong viên Anh Đan thứ ba không có bất cứ xu thế suy giảm gì, phảng phất như vô cùng vô tận vậy.
- Nói không chừng có thể đột phá đến Linh Trì Lục Trọng Thiên?
Mộ Hàn không khỏi cảm thấy niềm vui bất ngờ.
Nhưng mà, nguyện vọng này của Mộ Hàn cũng không đạt tới. Gần một khắc canh giờ sau khi, tốc độ lực lượng tràn ra khỏi Anh Đan lại bắt đầu chậm dần. Rồi lại trôi qua không sai biệt lắm một khắc canh giờ nữa, viên Anh Đan thứ ba đã trở nên khô kiệt, mà tu vi của Mộ Hàn thì khó khăn lắm mới đạt tới trạng thái Linh Trì Ngũ Trọng Thiên đỉnh cao.
- Đáng tiếc!
Mộ Hàn có chút tiếc rẻ, nhưng lập tức liền đã thoải mái. Nếu mà Thiên Anh lột xác một lần, tu vi cảnh giới có thể liên tục đột phá ba tầng nhỏ, vậy thì cũng không tránh khỏi rất nghịch thiên!..
← Ch. 516 | Ch. 518 → |