← Ch.542 | Ch.544 → |
Ân?
Mộ Hàn không khỏi lắp bắp kinh hãi, lại có cổ hấp phệ chi lực dị thường khủng bố từ phía dưới phún dũng mà ra, thoáng một phát bao khỏa thân thể của hắn vào bên trong.
Ngay lập tức qua đi, Mộ Hàn liền không tự chủ được hướng phía dưới trụy lạc.
Chuyện gì?
Mộ Hàn mặc dù kinh mà bất loạn, tâm thần lập tức hướng bốn phương tám hướng lan tràn ra. Cơ hồ đồng thời, Mộ Hàn Tâm Cung kịch liệt rung động lắc lư, lực lượng giống như sóng triều tuôn ra Tâm Cung, cùng phía dưới vọt tới hấp phệ chi lực kháng cự, thân thể đúng là ngạnh sanh ngừng lại xu thế trầm xuống.
Sau một khắc, một cái cửa động đen sì khổng lồ ở trong đầu Mộ Hàn hiện ra.
Đỉnh sơn mạch hình dáng giống như ngọn lửa kia như đóa hoa tách ra, toàn bộ Hắc Diễm cấm vực hóa thành một cái lỗ đen to lớn vô biên vô hạn.
Trong động tựa hồ ẩn núp lấy vô số Si Mị Võng Lượng, muốn nhắm người mà phệ, cảm giác nguy cơ cực lớn lập tức từ sâu trong linh hồn Mộ Hàn bừng lên.
Phải lập tức ly khai!
Mộ Hàn quyết định thật nhanh, ngay lập tức đem Anh Lôi Đan Quyết vận hành đến mức tận cùng, ba khỏa Anh Đan lập tức rung rung kịch liệt, lực lượng càng thêm cường hoành từ trong cơ thể Thiên Anh dâng lên mà ra, như sóng to gió lớn tràn ra Tử Hư Thần Cung, càng đem hấp phệ chi lực áp chế xuống dưới.
Chợt, thân hình Mộ Hàn bắt đầu rất nhanh bay lên.
- Ồ?
Như có âm thanh thấp giọng hô từ trong lỗ đen vang lên, trong thanh âm lộ ra chút hương vị ngoài ý muốn. Ngay sau đó, là một tiếng cười buồn rười rượi chui vào trong tai Mộ Hàn.
- Tiểu gia hỏa, ở địa bàn của lão tổ ta giằng co thời gian dài như vậy, không chào hỏi một tiếng, liền muốn như vậy ly khai?
Lão tổ?
Hai chữ này như tiếng sấm kích động lấy màng tai, trong đầu Mộ Hàn đúng là không tự chủ được nhảy ra bốn chữ:
- Hắc Diễm Ma Tổ?
Cái Hắc Diễm cấm vực này là Hắc Diễm Ma Tổ ngủ say chi địa, người nọ tự xưng cái Hắc Diễm cấm vực này là của hắn, hắn tất nhiên là Hắc Diễm Ma Tổ không thể nghi ngờ.
Ngủ say hơn sáu nghìn năm, Hắc Diễm Ma Tổ vậy mà tỉnh lại?
Nhưng mà, còn không đợi Mộ Hàn hiểu rõ vấn đề này, từ trong hắc động phún dũng mà ra hấp phệ chi lực lập tức tăng lên gần thập bội, lực lượng từ Mộ Hàn Tâm Cung kia cũng khó có thể kháng cự, thân hình tựa như thiên thạch phía chân trời đáp xuống, đúng là không tự chủ được chìm vào trong lỗ đen.
Lôi Thần hộ thuẫn!
Sắc mặt Mộ Hàn đột biến, nhưng phản ứng lại không thay đổi chút nào, ý niệm khẽ nhúc nhích, một đạo hư ảnh liền từ trong cơ thể hiện ra, bao phủ toàn thân.
Trong một cái chớp mắt, lại như đã qua ngàn vạn năm...
Xùy!
Nhất thời một đoàn u quang óng ánh đột nhiên phá không mà đến.
Mộ Hàn ngưng mắt nhìn lại, một móng vuốt dài khắp lông xanh thô to ở trong mắt hắn hăng hái phóng đại, như thiểm điện khắc ở phía trên Lôi Thần hộ thuẫn này.
Phanh!
Minh thanh đinh tai nhức óc kích động ra, Mộ Hàn chỉ cảm thấy thân hình giống như bị một khối cự thạch vạn cân hung hăng đập trúng, khí huyết trong cơ thể sôi trào cuồn cuộn mà lên, cũng may có Lôi Thần hộ thuẫn ngăn cản, mặc dù Mộ Hàn cảm giác không khỏe, cũng không có vì vậy mà bị thương.
Cái lục trảo kia vừa chạm vào liền quay về, Lôi Thần hộ thuẫn của Mộ Hàn cũng lập tức tan thành mây khói.
- Hắc Diễm Ma Tổ này thật là lợi hại, chỉ sợ so với sư phó cũng hơn một bậc nửa trù!
Hư ảnh lần nữa hiện lên, Mộ Hàn lần thứ hai đem Lôi Thần hộ thuẫn thi triển đi ra, nhưng tâm thần lại chịu kịch chấn. Tuy chỉ là một lần công kích tính dò xét, nhưng Mộ Hàn cũng đã mơ hồ đoán đến thực lực chân chánh của Hắc Diễm Ma Tổ này, chỉ sợ đã đạt tới Dương Hồ thất trọng thiên đỉnh phong.
Thậm chí, Hắc Diễm Ma Tổ có khả năng một chân đã khóa nhập Thần Hải Cảnh.
Dùng thực lực bây giờ của Mộ Hàn, hoàn toàn có thể chiến thắng Dương Hồ tứ trọng thiên tu sĩ, mặc dù là Dương Hồ ngũ trọng thiên tu sĩ, cũng có sức liều mạng. Nhưng đối với cường giả trên Dương Hồ lục trọng thiên, Mộ Hàn lại không có nửa điểm nắm chắc, chớ nói chi là như Hắc Diễm Ma Tổ loại lão quái vật đã tiếp cận Thần Hải Cảnh này.
Thật sự là vui quá hóa buồn, lúc này đây, chính mình thật sự nguy hiểm!
Mộ Hàn tâm niệm thay đổi thật nhanh, thời điểm nhìn đến Hắc Diễm cấm vực, đối với nơi này có hiểu rõ đại khái, sở dĩ còn lựa chọn Hắc Diễm cấm vực làm nơi giải quyết bọn người Lâm Ngọc Bạch, là vì Đại Địa Ma Long để lộ ra tin tức có quan hệ Hắc Diễm Ma Tổ.
Hơn sáu nghìn năm trước, Hắc Diễm Ma Tổ trùng kích Thần Hải Cảnh thất bại, nhận lấy trọng thương khó có thể khép lại, vì vậy thi triển bí pháp, để cho mình lâm vào ngủ say. Theo trước khi Hắc Diễm Ma Tổ ngủ say bàn giao nhắn nhủ cho Đại Địa Ma Long, hắn tối thiểu phải hơn vạn năm mới có thể triệt để khỏi hẳn.
Ở trước khi khôi phục, cho dù bên ngoài gây ra đại động tĩnh, Hắc Diễm Ma Tổ cũng sẽ không tỉnh dậy, trừ khi Hắc Diễm Đồ Đằng trong linh hồn những Hắc Ma thú kia bị hủy diệt.
Mà lúc Cửu Long Lôi Vương đao của Mộ Hàn lột xác thành Thánh phẩm Đạo Khí, Hắc Diễm Ma Tổ thủy chung không có động tĩnh, cũng xác minh Đại Địa Ma Long thuyết pháp. Nguyên nhân chính là như thế, Mộ Hàn mới yên tâm can đảm tiến vào Hắc Diễm cấm vực, đem Lâm Ngọc Bạch, Hoa Thuận, Kha Chấn cùng Phùng Thịnh bắt từng cái.
Nhưng để cho Mộ Hàn không nghĩ tới chính là, ở lúc mình đại công cáo thành, chuẩn bị ly khai Hắc Diễm cấm vực, Hắc Diễm Ma Tổ vậy mà không hề dấu hiệu tỉnh lại, hơn nữa nhìn tu vi của hắn giống như đã hoàn toàn khôi phục, trong nháy mắt, liền đem mình hút vào bên trong Hắc Diễm cấm vực.
- Không tệ, không tệ, rõ ràng có thể ngăn trở một trảo của ta!
Cái thanh âm âm trầm kia lần nữa vang lên, hình như có chút ít kinh ngạc.
Bất quá, Hắc Diễm Ma Tổ lại không tiếp tục phát động công kích, nháy mắt sau đó, hấp phệ chi lực mạnh mẽ hoàn toàn tiêu tán, Mộ Hàn đã có loại cảm giác hai chân đạp địa. Chợt, Hắc Ám bốn phía rất nhanh biến mất, một mảnh hào quang đỏ sậm tiến vào ánh mắt Mộ Hàn, càng lúc càng nồng nặc.
Lúc này, Mộ Hàn mới phát hiện mình đã đưa thân vào một mảnh không gian cực kỳ cổ quái.
Một khỏa hình cầu hồng hồng to lớn lơ lửng hư không, không ngừng nhúc nhích, phát ra tiếng vang mãnh liệt, phía trên có mấy cái ống hình cầu vừa thô vừa to tương liên, xa xa kéo dài ra...
Cái kia tựa hồ là trái tim!
Trong nội tâm Mộ Hàn mạnh mẽ nhảy dựng, con mắt lập tức nhìn quét.
Chợt, Mộ Hàn lại phát hiện các loại cơ quan nội tạng cùng loại với lá gan, phổi, tỳ, thận, mà dưới chân mình giẫm tựa hồ là tầng ngoài dạ dày, tất cả đều rất rộng lớn... Những phát hiện này để cho trong đầu Mộ Hàn hiện lên một ý niệm không thể tưởng tượng, là mình đã đến trong cơ thể Hắc Diễm Ma Tổ?
Hô!
Đang lúc trong nội tâm Mộ Hàn kinh nghi bất định, hư không đối diện bỗng dưng kịch liệt chấn động, một đạo thân ảnh cao mấy chục thước lập tức hiển lộ đi ra.
Cái kia là một hung thú hình sói cực lớn, lại không giống hung thú bình thường tứ chi giẫm đất, mà là chân sau đứng thẳng, chân trước rủ xuống bên thân, thân thể thẳng tắp, tựa như nhân loại, đầu lâu cực đại ngẩng lên thật cao, khẻ nhếch miệng trong mồm lộ ra răng nanh sâm bạch dữ tợn. Ở bên ngoài thân hắn, dài khắp bộ lông u lục, mà hai mắt lại đỏ tươi như máu, hai ánh mắt kia phảng phất ngưng kết thành thực chất, thẳng vào rơi vào trên người Mộ Hàn.
Ánh mắt của nó phi thường quái dị, giống như đang đánh giá lấy món ngon mỹ vị đưa đến bên miệng.
- Ngươi là Hắc Diễm Ma Tổ?
Mộ Hàn nhẹ hấp khẩu khí, bỗng dưng mở miệng.
← Ch. 542 | Ch. 544 → |