← Ch.057 | Ch.059 → |
- Tâm Cung của hắn không phải là phi thường nhỏ sao, làm thế nào lại
- Xì xào xì xào
Mọi người chung quanh nghe vậy, thần sắc càng là phức tạp. Mặc dù vừa mới đoán được kết quả như vậy, thế nhưng nghe được Mộ Phi Hồng tự mình xác nhận thì ai nấy đều không nhịn được mà có chút khiếp sợ.
Thế nhưng, câu nói cuối cùng kia của Mộ Phi Hồng lại làm cho tâm tình của bọn họ hơi chút chuyển biến tốt đẹp lên.
Mộ Thiết Tiên cũng âm thầm thở phào, cười lạnh nhìn về phía Mộ Hàn.
- Phi Hồng giáo thụ hình như quên một việc.
Mộ Hàn đúng là không hề nóng nảy một chút nào, hắn chậm rãi nói
- Dựa theo quy củ của viện Tuyển Phong, đệ tử khu vực Nhị Tam Tứ Trọng mà muốn tấn chức có hai loại phương pháp. Một loại là mỗi năm một lần chọn lựa, một loại khác chính là khiêu chiến. Chỉ cần đệ tử tầng dưới muốn tư cách tấn chức, tùy thời có khả năng khiêu chiến ba người đệ tử cao hơn một tầng. Nếu mà chiến thắng toàn bộ thì lập tức có thể thay đổi lấy một khối lệnh bài mới.
Vừa nói dứt lời, Mộ Hàn nhìn về phía Mộ Phi Hồng, nhẹ nhàng đưa đưa lệnh bài trong tay sang.
- Cái này
Mộ Phi Hồng nghe vậy cứng lại, da mặt hơi có chút nóng lên.
Nụ cười lạnh trên mặt Mộ Thiết Tiên cũng là tức thì cứng lại. Loại chuyện khiêu chiến này cực ít xuất hiện, làm cho bọn họ đều sắp quên đứt rằng có cả quy củ này.
Tất cả những thiếu niên này ở chung quanh cũng đột nhiên nhớ ra quy định đó của viện Tuyển Phong, đều là hai mặt nhìn nhau không thôi. Hai người Mộ Thiết Tiên và Mộ Phi Hồng đã rất nhanh liếc mắt trao đổi suy nghĩ.
Mộ Hàn cũng không nóng nảy, chỉ là cười dài nhìn hai người.
Mộ Thiết Tiên và Mộ Phi Hồng tuy rằng tại viện Tuyển Phong có địa vị khá cao, nhưng cũng không làm được chuyện một tay che trời, tuyệt đối không dám đi ngược lại quy củ của viện Tuyển Phong. Cho nên, Mộ Hàn cũng không sợ đắc tội bọn họ. Huống hồ, hai người này cho tới bây giờ đối với hắn cũng không có gì là dễ gần gũi cả, hắn cũng không cần phải ăn nói khép nép.
Quả nhiên, chỉ sau một lúc, Mộ Phi Hồng liền nói với sắc mặt khó coi
- Mộ Hàn, viện Tuyển Phong đích xác có quy củ như vậy, ngươi xác định ngươi muốn tiến hành khiêu chiến?
- Đương nhiên.
Mộ Hàn không chút do dự đáp lại. Hắn lại thấy lúc này Mộ Thiết Tiên lén lút đưa mắt ra hiệu cho mấy người chung quanh. Ngay sau đó, những thiếu niên xúm lại tới ngay lập tức thối lui. Chỉ có điều là trong thời gian chớp mắt, ở vị trí cửa ra vào này ngoại trừ Mộ Hàn, Mộ Phi Hồng và Mộ Thiết Tiên ra thì liền chỉ còn lại có hai nam một nữ, đều là bộ dáng mười lăm mười sáu tuổi.
Mộ Thiết Tiên nhìn thẳng chăm chú xem xét Mộ Hàn, rồi nói với âm thanh lạnh nhạt:
- Ngươi muốn khiêu chiến, vậy thì liền khiêu chiến! Mộ Hàn, ba người bọn họ chính là đối tượng cần khiêu chiến của ngươi lần này. Vậy ngươi có ý kiến gì không?
Mộ Hàn âm thầm cười lạnh, hắn biết rõ Mộ Thiết Tiên và Mộ Phi Hồng giở trò về điểm mờ ám này. Thông qua ám chỉ đã khiến cho đại bộ phận mọi người rời khỏi, chỉ lưu lại nơi này ba người có thực lực mạnh nhất cho hắn khiêu chiến.
Cứ chiếu theo quy củ, giáo thụ của viện Tuyển Phong đích xác có quyền lực chỉ định đối tượng khiêu chiến.
Nếu như Mộ Hàn không đồng ý như thế, Mộ Thiết Tiên và Mộ Phi Hồng liền có khả năng công khai cự tuyệt hắn từ ngoài cửa khu vực Tứ Trọng của viện Tuyển Phong.
- Không có ý kiến.
Ánh mắt của Mộ Hàn xẹt qua ba người, thản nhiên như không mà khẽ lắc đầu.
- Không có ý kiến là tốt rồi.
Mộ Thiết Tiên âm thầm đánh giá một chút Mộ Hàn, tiện đà ánh mắt rơi trên người ba đồ đệ, lão nói với hàm ý sâu sắc
- Tinh Võ, Tinh Liệt, Phi Đình. Mộ Hàn có thiên tư tuyệt vời. Khi vẫn còn ở Thực Khí Cảnh thì ngay cả Ngoại Sự Đường Ti Hình có cấp bậc Đại Thông Cảnh đỉnh cao đều đã không phải đối thủ của hắn. Vì thế lúc này khi các ngươi cùng hắn luận bàn cần phải thi triển toàn lực, tuyệt đối không thể lưu tay.
- Vâng!
Ba người đồng thanh đáp lại, rồi sau đó kích động nhìn Mộ Hàn.
Trong số ba người bọn họ, Mộ Tinh Võ và Mộ Tinh Liệt có bối phận tương đương cùng Mộ Hàn, mà bối phận của Mộ Phi Đình so với Mộ Thiết Tiên đều còn cao hơn. Nàng là cùng thế hệ với Mộ Phi Hổ, Mộ Thanh Long. Bởi trước đây, số người đồng lứa của bọn họ đông đảo, nên lúc này mới xuất hiện bối phận chênh lệch đến hai đời. Hiện tượng như vậy trên đời trong các đại tộc là điều rất thông thường.
Gần hai tháng, bọn họ đều nghe qua không ít đồn đại có liên quan Mộ Hàn.
Lúc ban đầu, bọn họ cũng không lưu ý nhiều cho lắm. Dù sao bọn họ đều đã là Đại Thông Cảnh đỉnh cao, so sánh Mộ Hàn thì mạnh hơn quá nhiều. Thế nhưng không nghĩ tới, nếu không chú ý thì tộc nhân mà bọn họ đã từng ngoảnh mặt xem thường kia liền đi đến vị trí tương đương cùng chính mình. Hơn nữa giờ phút này hắn còn là người khiêu chiến bọn họ.
Thực lực của bọn họ mặc dù xuất chúng, nhưng rốt cuộc vẫn còn tính cách thiếu niên. Vì vậy khi đang nhìn về hướng Mộ Hàn thì trong ánh mắt đều mơ hồ lóe ra điệu bộ không phục lắm.
- Mộ Hàn, trong số ba người chúng ta, ngươi tính toán trước tiên khiêu chiến người nào?
Một âm thanh trong vắt như chuông bạc đột nhiên vang lên, người mở miệng nói quả đúng là Mộ Phi Đình. Nàng có dung mạo bình thường, nhưng mà vóc người thật tốt, mặc dù mới mười sáu tuổi, cũng đã lồi lõm đầy thu hút, hiện nay lại đang mặc trang phục phi thường bó sát người nên trông càng là có vẻ bốc lửa.
- Vậy thì ngươi.
Mộ Hàn tùy ý mở miệng đáp.
- Mộ Hàn, ngươi không phải sẽ hối hận chứ?
Mộ Phi Đình cười dài mà hỏi.
- Ta sẽ không hối hận.
Trên khóe môi của Mộ Hàn có hơi nhếch lên, hắn biết ý tứ của Mộ Phi Đình. Ba người mặc dù đều là Đại Thông Cảnh đỉnh cao, nhưng Mộ Phi Đình lại có thực lực mạnh nhất. Thế nhưng, đối với Mộ Hàn mà nói, cho dù có mạnh hơn đi chăng nữa thì cũng cứ vẫn là tu sĩ Đại Thông Cảnh. Ngay cả Kim Giác Lang Vương cấp Bách Khiếu Cảnh mà hắn đều có thể đủ giải quyết, vậy còn có thể quan tâm điều này làm chi.
Nếu như không phải không muốn quá mức bại lộ thực lực trước khi khảo nghiệm Tuyển Phong chính thức bắt đầu thì hắn còn muốn trực tiếp gọi cả ba người đối phương cùng tiến lên. Càng không cần phải nhờ đến Mộ Thanh Long hỗ trợ làm bế tắc mười tám con kinh mạch.
Về phần Kim Giác tối hôm qua đã để lộ trong thành Liệt Sơn thì Mộ Hàn hoàn toàn không cần lo lắng. Cho dù người khác đã biết, cũng chỉ là nghi ngờ này nọ mà thôi.
- Bắt đầu!
Mộ Thiết Tiên ánh mắt lạnh lùng, phút chốc quả quyết hét lớn.
Trong khoảnh khắc khi lão đang nói, một cỗ khí tức nóng rực dị thường liền từ bên trong thân thể mềm mại đầy đặn của Mộ Phi Đình lan tràn ra ngoài. Ngay sau đó, Mộ Phi Đình tựa như một ngọn lửa bay lên lơ lửng giữa không trung, rồi như tia chớp tấn công xuống về hướng Mộ Hàn. Hữu chưởng đã đỏ như lửa từ một góc độ cực kỳ quỷ dị chém về phía đỉnh đầu của Mộ Hàn.
*****
Mộ Hàn phản ứng cực nhanh, song chưởng đột nhiên bắn lên, lại chuẩn xác ngăn chặn ở bàn tay nóng bỏng của Mộ Phi Đình.
- Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!
Trong tiếng va đập mãnh liệt, kình đạo điên cuồng bùng nổ lan tỏa ra. Mộ Hàn theo bản năng rút lui một bước, mà trong mắt Mộ Phi Đình chính là hiện lên một tia kinh ngạc. Thân thể mềm mại từ từ tung bay lên, nhưng lại bất chợt lấy tốc độ nhanh hơn để tấn công xuống. Hơi nóng từ trong lòng bàn tay tràn ra càng là đậm đặc thêm vài phần.
- Hô!
Bàn tay của Mộ Phi Đình lại lần nữa chụp xuống, nhưng sau khi cũng lại bị Mộ Hàn ngăn cản thì lần công kích thứ ba lại nối gót tới.
- Hô! Hô! Hô
Âm thanh chói tai cứ tiếng nọ tiếp theo tiếng kia, Mộ Phi Đình công kích cũng là hết lần này tới lần khác. Mộ Phi Đình thi triển công pháp có chút đặc thù, mỗi lần mượn lực để đánh đều hơi bay lên một lần. Đến khi lại phát động công kích lần nữa thì tốc độ sẽ liền nhanh hơn một chút. Thế công thể hiện ra cũng càng thêm hung mãnh.
Mộ Phi Đình chụp đến mười hai chưởng, Mộ Hàn liên tục rút lui mười hai bộ.
Nhìn thấy bức họa này, Mộ Thiết Tiên và Mộ Phi Hồng cũng không khỏi có cảm giác nhíu mày. Mà Mộ Tinh Võ, Mộ Tinh Liệt cùng với đám thiếu niên nam nữ lại lần nữa xúm tới cũng có chút thất vọng. Ai nấy đều nói Mộ Hàn ngay cả Ngoại Sự Đường Ti Hình có cấp bậc Đại Thông Cảnh đỉnh cao đều có thể chiến thắng, thế nhưng bây giờ nhìn lại thì lời đồn đại quả nhiên quá mức khuyếch đại.
Mộ Phi Đình cũng là có thực lực Đại Thông Cảnh đỉnh cao, do nàng liên tiếp không ngừng thế công mà Mộ Hàn đúng là không có lực để đánh lại.
Trái lại Mộ Phi Đình thân là người trong cuộc thì trong lòng mơ hồ cảm giác có chút không thích hợp lắm. Sau khi nàng thi triển ra công pháp võ đạo này, kình đạo tựa như những làn sóng, đợt sau mạnh hơn đợt trước. Hơn nữa mỗi lần công kích góc độ đều phi thường xảo quyệt, thế nhưng Mộ Hàn lại mỗi lần đều có thể đủ chuẩn xác dị thường để mà ngăn cản.
Hắn mặc dù vẫn đang rút lui, nhưng lại lui không chút hoang mang, cứ như thể là chính mình chủ động lui bước vậy.
- Hô!
Trong lúc thay đổi suy nghĩ, Mộ Phi Đình lại lần nữa phi thân lao xuống, cơn nóng rực quấn quanh thân hình nàng đã là đạt đến trạng thái ở mức cao nhất. Cả không gian gần mười thước chung quanh đều giống như bắt đầu bị thiêu đốt, cảm giác cực nóng đang làm cho mọi người ở bên cạnh vây xem không ngừng lui về phía sau. Không ít người thậm chí đã thấy mồ hôi đầm đìa nhỏ tong tỏng.
Thế nhưng đến khi hữu chưởng của Mộ Phi Đình đánh ra thì tất cả hơi nóng đều tụ tập lại, ngưng tụ vào lòng bàn tay nàng. Tựa hồ chỉ cần bị chấn động rất nhỏ là cái nóng này sẽ như bom mà bùng nổ lan ra.
- Hỏa Vân Thập Tam Kích, chỉ đến như vậy sao.
Trong mắt hiện lên một sự vui vẻ không dễ phát hiện, trong khoảnh khắc Mộ Phi Đình để lộ góc độ công kích thì hữu chưởng của Mộ Hàn đột nhiên giơ lên, lấy thế sấm sét để nghênh đón.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Mộ Hàn chỉ kích phát ra bốn tiếng Lôi Âm, nhưng Lôi Âm này ẩn chứa kình đạo không hề kém chút nào. Đến khi Lôi Âm đinh tai nhức óc này nổ tung ở nắm đấm thì chân khí trong cơ thể Mộ Hàn tựa như những cơn sóng ngập trời tuôn ra, hung hăng đánh thẳng vào lòng bàn tay Mộ Phi Đình. Chính Lôi Âm đã lại bức cho hơi nóng sắp sửa tuôn ra từ hữu chưởng của nàng phải quay trở về.
- Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!
Trước những ánh mắt kinh ngạc đang nhìn kỹ, bóng dáng yểu điệu kia của Mộ Phi Đình trực tiếp bay ngược hơn mười thước rồi mới hạ xuống trên mặt đất. Nàng lại roẹt roẹt rút lui mấy bước, rồi mới miễn cưỡng ổn định thân thể mềm mại, khuôn mặt thoáng chốc đã trắng như tờ giấy, trong ánh mắt nhìn về phía Mộ Hàn có sự khiếp sợ, cũng có được một tia tỉnh ngộ.
Mộ Phi Đình không ngờ lại bại?
Mọi người mở rộng tầm mắt, Mộ Phi Đình vừa rồi đã thi triển "Hỏa Vân Thập Tam Kích", đó là một loại công pháp võ đạo trung phẩm phi thường mạnh mẽ của Mộ gia. Dựa vào loại công pháp đó, Mộ Phi Đình ở trong tất cả tu sĩ Đại Thông Cảnh đỉnh cao liền có thực lực thuộc về mấy vị tuyệt đối có khả năng xếp hạng hàng đầu. Ngay trong bọn họ không ít người đều đã nếm qua đòn này của nàng.
Nhưng không nghĩ tới sau khi Mộ Phi Đình thi triển toàn bộ "Hỏa Vân Thập Tam Kích" xong, Mộ Hàn chỉ là một lần phản kích đơn giản liền đánh cho nàng bị thương. Cũng không biết vừa rồi là hắn đã sử dụng thủ đoạn gì, mà có thể từ trong cơ thể phát ra được bốn tiếng Lôi Âm kinh người như thế, hơn nữa uy lực cực kỳ kinh người.
- Lôi Cực Âm Cương? Hắn lại tu luyện tới tình trạng một chiêu xuất Tứ Lôi Âm!
Nhưng không quá hai giây, còn có một người thiếu niên trợn mắt nhìn mà quát to lên.
- Chính là cái loại công pháp thấp phẩm phi thường xương xẩu này ư?
- Nghe nói Mộ Hàn tại Ngoại Sự Đường, chính là dùng 'Lôi Cực Âm Cương' này để đánh bại Ti Hình.
- Xì xào xì xào
Mọi người mồm năm miệng mười nói thầm với nhau, đều là kinh ngạc không hiểu đầu cua tai nheo ra sao.
Mộ Thiết Tiên và Mộ Phi Hồng nhìn nhau, sắc mặt cũng có chút khó coi. Khóe mắt có hơi co giật. Một lát sau, Mộ Thiết Tiên mới dùng âm thanh lạnh lùng mà nói:
- Vòng khiêu chiến thứ nhất này, Mộ Hàn thắng!
- Mộ Tinh Võ, đợt thứ hai là ngươi tới!
- Vâng.
- Xì xào xì xào
Không đến hai phần mười canh giờ, Mộ Tinh Võ liền liên tiếp ngã lăn chiêng trên mặt đất, bụi bám đầy người. Sau khi đứng lên, hắn bị đau đến cả khuôn mặt đều hơi bị méo xệch đi.
Thấy một màn như vậy, khi Mộ Tinh Liệt liếc mắt về hướng Mộ Hàn thì trong ánh mắt xuất ra một ý sợ hãi.
Trong ba người bọn họ, Mộ Phi Đình là mạnh nhất. Mộ Tinh Võ kế tiếp, còn hắn đứng sau một bậc nữa. Hiện nay, Mộ Phi Đình và Mộ Tinh Võ lợi hại hơn đều đã bại, hắn cũng sẽ phải thua không nghi ngờ.
- Đợt khiêu chiến thứ hai, Mộ Hàn thắng tiếp theo là vòng khiêu chiến thứ ba!
- Mộ Tinh Liệt!
Thấy Mộ Thiết Tiên mặt mày sa sầm rít lên tên mình, Mộ Tinh Liệt đành phải kiên trì đi tới đối diện Mộ Hàn, trong lòng âm thầm cười khổ.
Lần này không được một phần mười canh giờ, Mộ Tinh Liệt liền rập khuôn theo Mộ Tinh Võ.
Trơ mắt nhìn ba người Đại Thông Cảnh đỉnh cao liên tiếp thất bại, chung quanh trong lúc nhất thời đúng là lặng ngắt như tờ. Mọi người thấy được Mộ Hàn chỉ là khuôn mặt hơi có chút ửng hồng, trong miệng hơi có chút thở dốc thì trong lòng đều mơ hồ có loại cảm giác, trong số tu sĩ Đại Thông Cảnh của Mộ gia, Mộ Hàn sợ là không tiếp tục có địch thủ nào nữa.
Trên khuôn mặt Mộ Thiết Tiên đúng là lộ rõ sự u ám, tay phải giấu ở phía sau lưng thì ngón cái bấm chặt vào ngón trỏ. Những người quen thuộc Mộ Thiết Tiên đều cũng biết, cơn tức giận trong lòng lão đã đạt tới đỉnh điểm.
← Ch. 057 | Ch. 059 → |