← Ch.638 | Ch.640 → |
Ở bên trong những Đạo Văn đứt gãy kia, trong đó có mấy cái là gần đây đứt gãy, thời gian không hơn một ngày.
Đây cũng là căn cứ Mộ Hàn làm ra phán đoán, sở dĩ chúng nó sẽ đứt gãy, hiển nhiên là trong quá trình U Ảnh tộc Thần Hải Cảnh cường giả cưỡng ép đột phá phong ấn làm ra.
May mắn Hồn Ngục Kim Cương Tráo này phong ấn thập phần cứng cỏi, tuy có mười bảy U Ảnh nhân từ nơi ấy xông đi ra ngoài, lại không có làm cho tất cả Đạo Văn đứt gãy, bằng không thì từ nơi ấy chạy ra U Ảnh tộc cũng không phải là mười bảy cái, mà có thể là 170, thậm chí là một ngàn bảy trăm!
Đương nhiên, nếu bị U Ảnh nhân tiếp tục công kích, Đạo Văn hoàn hảo trong ba khu vực văn điểm kia, sợ là rất khó lại chèo chống bao lâu thời gian. Bất quá đây không phải là Mộ Hàn cần lo lắng, hiện tại hắn đã tìm ra phong ấn bị hao tổn, chỉ cần kỳ hạn đến đem nó nói cho Sở Bang là được.
Về phần kế tiếp xử lý như thế nào, cái kia chính là sự tình của Sở Bang rồi.
- Nhiệm vụ đã hoàn thành, bây giờ là thời điểm hành động.
Trong tâm niệm, Mộ Hàn đã bắn người mà lên, lập tức dung nhập trong phong ấn không gian. Nháy mắt qua đi, Mộ Hàn chỉ cảm thấy trước mắt sang sủa, giống như đột nhiên từ trong đêm tối đi vào ban ngày, bạch quang chói mắt đem ánh mắt Mộ Hàn hoàn toàn chiếm cứ, hắn lại đến Băng Tuyết Thế Giới bên ngoài.
Trong thiên địa vạn tốc đều tĩnh, không có chút tiếng vang.
Vèo!
Mộ Hàn chỉ là quét mắt liếc nhìn, liền ở trên băng nguyên hướng bên phải chạy như bay, tay áo phiêu dắt thỉnh thoảng nhấc lên tiếng xé gió rất nhỏ.
Lúc cách vách tường Bảo Tiên Thiên Vực giới chỉ còn hơn nghìn dặm, Mộ Hàn lại phút chốc dừng bước chân, sau đó lại dung nhập phong ấn, về tới bên trong không gian hư vô tối om kia.
Ngay sau đó, Mộ Hàn liền lần nữa theo cái thông đạo này trở về.
Không có qua bao lâu thời gian, Mộ Hàn đã trở lại chỗ bọn người Tiêu Tố Ảnh cùng Đồ Giang tụ tập, một lần nữa ngồi xuống, không còn có một tia động tĩnh, tựa hồ lại bắt đầu tu luyện.
Mộ Hàn chẳng khác gì là vòng quanh phong ấn mấy ngàn dặm, lại không có làm gì.
Cử động lần này của hắn, lại để cho đệ tử Tiên Phủ ở cửa vào Huyền Băng Điện kia một mực quan sát động tĩnh của hắn thấy mà đầu đầy sương mù, trong nội tâm điểm khả nghi mọc lan tràn, chẳng lẽ Mộ Hàn cái thằng này thật sự là ăn no rỗi việc hay sao?
Mộ Hàn tự nhiên không thể nào là ăn no rỗi việc, quấn đi chỉ là che dấu, khi trở về, Chân Linh pháp thân sớm chờ ở bên ngoài đã toàn bộ tiến nhập không gian Tâm Cung của hắn.
Hôm nay trong năm đại chân linh pháp thân kia, dùng Thủy Linh pháp thân tu vi cao nhất, dĩ nhiên đạt đến Dương Hồ ngũ trọng thiên, Hỏa Linh pháp thân, Mộc Linh pháp thân cùng Thổ Linh pháp thân thứ hai, đều là Dương Hồ tam trọng thiên, trong đó Hỏa Linh pháp thân đã đạt tới Dương Hồ tam trọng thiên đỉnh phong, tùy thời có thể đột phá đến Dương Hồ tứ trọng thiên.
Về phần Kim Linh pháp thân gần đây cô đọng thành công, lại vừa đạt tới Dương Hồ Nhị trọng thiên.
Mà tiểu nhị Khô Lâu Đạo Khí cùng Đại Địa Ma Long bị Thủy Linh pháp thân mang ra Vong Linh ma cốc kia, tu vi cũng có tăng lên cực lớn. Mượn nhờ đại lượng Vong Linh chỗ đó, cường độ linh hồn của Đại Địa Ma Long đã đột phá đến Linh Trì cảnh, mà tiểu nhị thì bước chân vào Linh Trì thất trọng thiên đỉnh phong.
- Dựa theo cách gọi của Thái Huyền Thiên Vực đối với những Khô Lâu bên trong Vực Giới Sát Tràng kia, Mệnh Tuyền Cảnh là Quỷ vương, Vạn Lưu Cảnh đã là Quỷ Hoàng, thằng này hiện tại đạt đến Linh Trì cảnh, lại không biết nên gọi tên gì mới tốt nữa...
Trong không gian Tâm Cung, tâm thần thân thể của Mộ Hàn phút chốc ngưng tụ thành hình.
Nhìn xem Khô Lâu Đạo Khí cơ hồ cùng mình từ một cái khuôn mẫu khắc ra kia, trên mặt Mộ Hàn không khỏi hiện lên một tia cười quái dị, hiện tại tiểu nhị đã cùng nhân loại bình thường không có bất kỳ khác nhau, nếu hắn không nói, chỉ sợ không có ai biết đó là một kiện Đạo Khí, hơn nữa vẫn là do Khô Lâu luyện chế mà thành.
Đại Địa Ma Long vừa rời đi Tâm Cung không gian của Thủy Linh pháp thân, liền nhanh như chớp chạy đến bên người thân thể tâm thần của Mộ Hàn, nịnh nọt vuốt mông ngựa nói:
- Đại ca, ngươi thật sự là lợi hại, hiện tại đã đột phá đến Thần Hải Cảnh đi à nha? Chậc chậc, đoán chừng dùng không được bao lâu thời gian, có thể Độ Hư kiếp...
- Đi qua một bên!
Vuốt mông ngựa cũng không phải loại đập bãi này a? Mộ Hàn tức giận mắng một tiếng, một cước đá văng hắn, nhưng ánh mắt lại nhìn về phía Hỏa Linh pháp thân. Không lâu trước kia, năm đại chân linh pháp thân ẩn núp ở dưới đáy băng nguyên, liên thủ hành động, tổng cộng bắt được bảy U Ảnh tộc, toàn bộ nhốt trong không gian Tâm Cung của Hỏa Linh pháp thân.
Năm đại chân linh pháp thân, nếu là phân tán ra, thực lực thân thể đều không được, tu vi cao nhất cũng không quá đáng là Dương Hồ ngũ trọng thiên, nhưng nếu Ngũ Hành Chân Linh pháp thân bọn hắn liên hợp ra tay, đối phó những U Ảnh tộc cường giả ở dưới nhân loại tu sĩ đuổi theo, chỉ biết dốc sức liều mạng chạy thục mạng kia, lại không có độ khó gì.
Hô!
Không cần nói nhiều, Hỏa Linh pháp thân đã biết ý tứ của Mộ Hàn, tâm niệm tầm đó, liền có một đoàn Ám Ảnh từ trong không gian Tâm Cung của hắn lập loè mà ra.
Đúng là U Ảnh tộc cường giả, tu vi không sai biệt lắm là Thần Hải tam trọng thiên.
- Phệ!
Trong miệng U Ảnh tộc kia phát ra tiếng kêu ré bén nhọn, thân hình mạnh mẽ giãy dụa, hắc khí quanh quẩn bên người hắn kia tùy theo kịch liệt ba động, nhưng lúc này hắn lại không có bất kỳ năng lực phản kháng, lúc bị bắt, năm đại chân linh pháp thân đã liên thủ đem Tâm Cung của hắn phong bế.
Tâm thần thân thể của Mộ Hàn nhẹ nhàng lấy tay, liền đem U Ảnh tộc cường giả đối diện kia trảo đi qua, lực lượng tinh thần bàng bạc lập tức đem nó bao phủ, liên tục không ngừng nhập trong thân thể hắn.
Quả nhiên như Mộ Hàn ban đầu ở cửa ra vào Tư Thiên Sơn quan sát kia, U Ảnh tộc này không có cốt cách, không có cơ bắp, càng không có lục phủ ngũ tạng, thân thể của hắn hoàn toàn là do lực lượng Linh Hồn vô cùng tinh thuần ngưng tụ mà thành, chính là vì hồn thể thuần túy này, lại để cho từng người U Ảnh tộc cực kỳ am hiểu linh hồn công kích.
- Quả nhiên là đồ tốt!
Mộ Hàn mặt mày hớn hở, thoả mãn gật đầu, sau một khắc, tiếng kêu ré của người U Ảnh tộc đã két một tiếng dừng lại, Tâm Cung của hắn đã bị Mộ Hàn lập tức nát bấy. Ngay sau đó, hắc khí bên ngoài nhân thể của U Ảnh tộc kia chập trùng càng thêm kịch liệt, chỉ trong chớp mắt công phu, thân hình vị Thần Hải Cảnh cường giả này liền hóa thành một đoàn khói đen cực kỳ khổng lồ, chiếm cứ không gian Tâm Cung phương viên mấy ngàn thước.
- Ồ, đây là vật gì, rõ ràng có thể hấp thu?
Bỗng dưng, một âm thanh kinh ngạc không hiểu, duyên dáng gọi to vang lên.
Mộ Hàn theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy bên ngoài mấy ngàn thước, Cơ Vân Yên mới vừa rồi vẫn còn tu luyện đã thanh tỉnh lại, hai đôi mắt dễ thương kinh ngạc nhìn chằm chằm vào đoàn khói đen cực lớn kia, trong ánh mắt tràn đầy vẻ ngạc nhiên, lúc này, đang có từng sợi sương mù màu đen cực kỳ nhanh rót vào mi tâm của nàng.
Nàng rõ ràng đang hấp thu Linh Hồn lực lượng của U Ảnh nhân?
Chứng kiến một màn kia, Mộ Hàn cũng lắp bắp kinh hãi. Nếu như là Khô Lâu Đạo Khí hoặc là Đại Địa Ma Long có thể hấp thu luyện hóa những lực lượng Linh Hồn này, Mộ Hàn không có chút kinh ngạc, bởi vì Khô Lâu Đạo Khí kia vốn là có thể hấp thu lực lượng Linh Hồn, mà Đại Địa Ma Long cũng có được năng lực thôn phệ Tâm Cung.
Nếu như là kim, mộc, thủy, hỏa, thổ năm đại pháp thân có thể hấp thu luyện hóa những lực lượng Linh Hồn này, Mộ Hàn cũng sẽ không có nửa phần kinh ngạc, dù sao chúng đều là do Mộ Hàn ngưng luyện mà thành, lại dung hợp tinh thần của hắn, có đủ năng lực thôn phệ lực lượng Linh Hồn của hắn, tự nhiên là quá bình thường.
Nhưng hôm nay Cơ Vân Yên cũng có thể làm được điểm ấy, vậy thì rất không bình thường rồi!
*****
Không chỉ có Cơ Vân Yên như thế, Cơ Vân Thiền cùng Công Tôn Long cũng giống như thế.
Khi Mộ Hàn phát hiện cũng có tí ti từng sợi khói đen chui vào mi tâm của Cơ Vân Thiền cùng Công Tôn Long, trong lòng càng là ngạc nhiên, bọn hắn rõ ràng đều có thể hấp thu luyện hóa lực lượng Linh Hồn, thật là sự tình quái dị. Theo Mộ Hàn biết, tu sĩ nhân loại đóng quân ở đây, còn không có một cái nào có thể luyện hóa người U Ảnh đấy.
Nếu không, nhiệm vụ đóng ở Thái Tố Cổ Thành này cũng không phải là võ đạo tu sĩ tám thế lực lớn tránh cũng tránh không kịp, mà là mỗi người chạy theo như vịt rồi. Tỷ muội Cơ Vân Thiền cùng Công Tôn Long đột nhiên trở nên khác hẳn với thường nhân, nhất định là có duyên cớ.
- Tử Diễm Đồ Đằng!
Mộ Hàn lặng yên cảm ứng một lát, lại đột nhiên phát hiện ngọn lửa màu tím bình tĩnh ở sâu trong linh hồn ba người kia lại bắt đầu kịch liệt run rẩy, phảng phất đang hừng hực thiêu đốt.
- Thì ra là thế!
Mộ Hàn hơi sững sờ, chợt bừng tỉnh đại ngộ.
Năm đó Đại Địa Ma Long sở dĩ có thể thôn phệ Tâm Cung người khác, luyện hóa lực lượng Linh Hồn, chủ yếu là bởi vì Hắc Diễm Đồ Đằng nguồn gốc từ U Minh Quỷ Hỏa kia, ngày nay nó còn có thể hấp thu lực lượng Linh Hồn, là vì Tử Diễm Đồ Đằng đồng dạng nguồn gốc từ U Minh Quỷ Hỏa kia.
Chỉ có điều, hiện tại U Minh Quỷ Hỏa kia đã không thuộc về Hắc Diễm Ma Tổ năm đó, mà đã bị mình luyện hóa. Cơ Vân Thiền, Cơ Vân Yên, Công Tôn Long cùng Đại Địa Ma Long đồng dạng, trong linh hồn đều có Tử Diễm Đồ Đằng, nguyên nhân chính là ngọn lửa tím kia tồn tại, bọn hắn mới có thể hấp thu luyện hóa lực lượng Linh Hồn của U Ảnh tộc. Như vậy xem ra, chỉ cần có đầy đủ U Ảnh nhân cung cấp bọn hắn luyện hóa, tu vi của bọn hắn sẽ tăng vọt.
Trong tâm niệm, Mộ Hàn hướng Hỏa Linh pháp thân Mộ Diệu Long ý bảo thoáng một phát.
Còn thừa sáu U Ảnh tộc Thần Hải Cảnh cường giả, cơ hồ đồng thời từ trong Tâm Cung của Hỏa Linh pháp thân vọt ra. Chứng kiến đoàn khói đen to lớn cách đó không xa kia, sáu gã U Ảnh nhân hiển nhiên đều đã minh bạch đó là cái gì, lại phệ phệ liên gọi, trong thanh âm toát ra phẫn nộ cùng sợ hãi chi ý.
Mộ Hàn không để ý bọn hắn kêu to chút nào, một tay một cái đem chúng nắm đến, nát bấy Tâm Cung.
Không có một hồi, thân thể linh hồn của sáu U Ảnh nhân tất cả đều hóa thành khói đen, bảy đoàn khói đen liền cùng một chỗ, đúng là chiếm cứ không gian Tâm Cung phương viên gần năm mươi dặm, nhìn về phía trên hạo hạo đãng đãng như vô biên vô hạn. Mặc dù là Mộ Hàn, muốn đem chúng hấp thu toàn bộ, cũng phải phí rất nhiều ngày.
- Thật nhiều... mỹ vị!
Đánh giá đoàn lực lượng Linh Hồn vô cùng to lớn kia, Đại Địa Ma Long hai mắt tỏa ánh sang, nếu nó có thân thể, nói không chừng hiện tại nước miếng cũng chảy xuống.
Tiểu nhị Khô Lâu Đạo Khí lại dứt khoát nhiều hơn, không rên một tiếng ngồi xuống, miệng mở to, khói đen liền liên tục không ngừng chui vào. Đại Địa Ma Long cũng bất chấp quan sát, so với tiểu nhị làm còn tuyệt hơn, trực tiếp đem mình chui vào chính giữa khói đen.
Thấy thế, năm đại chân linh pháp thân cũng có chút ngồi không yên, bắt đầu rục rịch.
Xuy xuy xuy xuy xùy!
Đem thần sắc của bọn hắn thu nhập đáy mắt, Mộ Hàn cũng không khỏi bật cười, năm đạo tử mang gần như đồng thời từ trong cơ thể chia lìa mà ra, phân biệt dung nhập mi tâm năm đại chân linh pháp thân.
- Hỗn Độn tiên pháp?
Một lát sau, năm đại pháp thân lên tiếng kinh hô.
Mộ Hàn gật đầu cười nói:
- Không sai. Từ nay về sau, các ngươi liền cùng ta đồng thời tu luyện Hỗn Độn tiên pháp này, ngày sau thời điểm Hư Kiếp hàng lâm, có thể di động kiếp lực rèn luyện, chúng ta dung làm một thể, làm cho Ngũ Hành Chân Linh pháp thể lột xác thành Hỗn Độn tiên thể càng cường đại hơn.
- Vâng!
Năm đại chân linh pháp thân cơ hồ đồng thời lên tiếng.
Sau khi bọn hắn bị ngưng luyện ra, liền đã có được trí tuệ riêng phần mình, cũng có khả năng sinh ra ý nghĩ của mình. Bất quá Mộ Hàn hoàn toàn không lo lắng bọn hắn sẽ phản kháng mình. Không nói đến bọn hắn không có khả năng diễn sinh ra lòng phản kháng, cho dù có, Mộ Hàn cũng có thể dễ dàng giết linh trí của bọn hắn.
- Rất tốt, chúng ta bắt đầu
Mộ Hàn thoả mãn gật đầu, ý niệm khẽ động liền cùng năm đại chân linh pháp thân đồng thời vận chuyển Hỗn Độn tiên pháp. Trong khoảng thời gian này, Mộ Hàn mượn nhờ Thiên Anh sớm đã đem loại Vũ Đạo Công Pháp thần kỳ này phỏng đoán thấu triệt, một khi thi triển, Mộ Hàn liền cảm giác Chân Linh pháp lực trong cơ thể như sôi trào.
Thoáng như cự chùy đánh, ở trong cơ quan nội tạng của Mộ Hàn bộc phát ra thanh âm chiến minh đinh tai nhức óc, Chân Linh pháp lực hăng hái lưu chuyển, lực lượng Ngũ Hành cực hạn trong Tâm Cung cũng như sóng to gió lớn kịch liệt chấn động, bạch, thanh, hắc, hồng, hoàng năm loại khí tức bàng bạc thấu tràn mà ra, ở quanh người Mộ Hàn lượn lờ.
Năm loại khí tức này càng lúc càng nồng nặc, chỉ ngắn ngủn hai ba phút thời gian, liền ngưng tụ thành một vật hình dáng cái kén, đem thân hình Mộ Hàn bao khỏa cực kỳ chặt chẽ.
Lại là mấy phút đồng hồ qua đi, cự kén kia phảng phất hóa thành thực chất, năm màu óng ánh hoà lẫn, càng đem hư vô không gian gần trăm mét chung quanh đều chiếu rọi đến ngũ quang thập sắc, tựa như ảo mộng.
Á...
Trong không gian Tâm Cung của Mộ Hàn, năm đại chân linh pháp thân lại giống như nhận lấy ảnh hưởng lớn lao, năm loại khí tức bạch, thanh, hắc, hồng, hoàng nồng đậm từ trong cơ thể dâng lên mà ra, tiếp theo ngưng tụ thành hình, như linh xà chui ra Tâm Cung, từ cổ trút xuống mà xuống, cùng Ngũ Hành Chân Linh pháp lực của cơ quan nội tạng chăm chú quấn quanh chung một chỗ.
Cái khí tức ngũ sắc này, tựa như năm sợi dây ràng buộc, đem Mộ Hàn cùng năm đại chân linh pháp thân liên hệ chung một chỗ.
Oành! Oành...
Theo thời gian nhạt nhòa, tiếng tim đập vô cùng mạnh mẽ đột nhiên thoáng một phát đón lấy thoáng một phát chấn động mà ra, đây không phải là tim đập của một người Mộ Hàn, mà là tiếng tim đập của Mộ Hàn cùng năm đại chân linh pháp thân không ngừng ở cùng một thời khắc đó vang lên. Lúc này, Mộ Hàn cùng năm pháp thân trong Tâm Cung như là nhất thể.
Bất tri bất giác, một tia cảm giác kỳ diệu ở Mộ Hàn cùng năm đại pháp thân tầm đó diễn sinh...
- Ân?
Trong Huyền Băng Điện, lực chú ý của Sở Bang đã ly khai Huyền Băng Tỏa Long trận khổng lồ kia, ngược lại ném đến trên người Mộ Hàn ở hư vô thông đạo, khí tức lực lượng Ngũ Hành hạo hạo đãng đãng thấu tràn mà ra kia, mặc dù là Thần Hải Cảnh cường giả như hắn, cũng nhịn không được âm thầm cảm thấy kinh hãi.
- Người này, có được lực lượng Ngũ Hành cực hạn thật không ngờ cường đại, nói không chừng thật sự ngưng luyện ra Ngũ Hành Chân Linh pháp thân! Nếu lúc cùng người giao thủ, bản thể hắn cùng năm đại pháp thân đều xuất hiện, bên trong cảnh giới ngang nhau, tu sĩ nào là đối thủ của hắn... Người này đích thật là giữ lại không được!
- Nếu để cho hắn một mực tu luyện như vậy, có lẽ dùng không được một trăm năm, Côn Luân Tiên Phủ liền không còn là Côn Luân Tiên Phủ của chúng ta, mà là Côn Luân Tiên Phủ của Mộ Hàn hắn, thậm chí là Côn Luân Tiên Phủ của năm đại phân tông.
Sở Bang tâm niệm gấp chuyển, trong đôi mắt sát khí bốn phía.
Sau một lúc lâu, sát cơ trong mắt Sở Bang mới thu liễm xuống, thay vào đó chính là một vẻ nghi hoặc:
- Mộ Hàn này còn chưa động thủ, hẳn thật là bởi vì tu luyện vô cùng đầu nhập, thế cho nên quên còn phải tìm phong ấn tổn hại?
- Quên cũng tốt!
Chợt, khóe môi của Sở Bang nổi lên một vòng cười lạnh, giống như lầm bầm lầu bầu, lại như đối với tên đệ tử Tiên Phủ bên người kia nói.
- Hiện tại đã là ngày thứ ba, tiếp qua nửa buổi, ngày thứ ba này liền đi qua... Mộ Hàn, nếu ngươi đến lúc đó vẫn chưa hoàn thành nhiệm vụ, vậy thì trách không được ta rồi!
*****
Oành! Oành...
Thanh âm trái tim trầm ổn hữu lực nhảy lên, tựa như chuông lớn đại lữ từ trong cơ thể Mộ Hàn thấu tán mà ra, ở trong không gian Hồn Ngục Kim Cương Tráo phong ấn quanh quẩn mà ra.
Giờ phút này, cự kén bao vây lấy Mộ Hàn cũng đang lóe lên ánh quang năm màu sáng chói hoa mỹ, làm cho người hoa mắt thần mê.
Mà ở bên người Mộ Hàn, bọn người Tiêu Tố Ảnh, Yến Thu Mi cùng Đồ Giang đã lần lượt từ trong khi tu luyện đã tỉnh hồn lại, một đôi ánh mắt tò mò vòng quanh cái cự kén năm màu kia đổi tới đổi lui.
Trong cự kén, Mộ Hàn cùng năm đại chân linh pháp thân trong không gian Tâm Cung như trước đang không ngừng vận chuyển Hỗn Độn tiên pháp.
Thời gian trôi qua như phi toa, lẫn nhau cái loại cảm giác này cũng càng phát ra mãnh liệt.
Cùng lúc đó, năm đại pháp thân như từ trong cơ quan nội tạng ràng buộc, chậm rãi dung nhập đến trong cơ thể Mộ Hàn, để cho Mộ Hàn cảm giác thân thể của mình như hóa thành một đoàn Hỗn Độn...
- Ba ngày kỳ hạn đã đến, Mộ Hàn, nhanh chóng đến Huyền Băng Điện!
Giống như trong nháy mắt, lại như đã qua ngàn vạn năm, một thanh âm giống như tiếng sấm đột nhiên ở bên tai Mộ Hàn nổ vang, hai mươi sáu người Tiêu Tố Ảnh ở chung quanh cũng cơ hồ đồng thời nghe được thanh âm này, mặc dù đối với Mộ Hàn rất có nắm chắc, nhưng sự đáo lâm đầu, lại vẫn là hơi cảm giác khẩn trương.
- Ba ngày cuối cùng đã đến!
Mộ Hàn đột nhiên từ trong loại cảm giác hỗn hỗn độn độn này tỉnh táo lại.
Đương nhiên, hiện tại chỉ là có một loại cảm giác kỳ diệu như vậy, muốn để cho năm đại pháp thân cùng mình thức dung hợp, còn phải trải qua một đoạn thời gian dài dòng buồn chán.
Nhưng dù vậy, cũng có thể nhìn ra Hỗn Độn tiên pháp kỳ diệu rồi.
- A!
Ngay lập tức, Mộ Hàn thở nhẹ khẩu khí, ý niệm khẽ động, tầng cự kén quanh người do khí tức ngũ sắc ngưng tụ mà thành kia liền giống như thủy triều ẩn vào trong cơ thể, cùng Chân Linh pháp lực tương dung.
- Mộ Hàn, đã đến giờ rồi!
- Mộ Hàn sư đệ, chỗ phong ấn tổn hại kia có tìm được không?
- Không tìm được cũng không có sao, chúng ta cùng ngươi chung một chỗ gánh chịu.
...
Chứng kiến Mộ Hàn hiển lộ ra thân hình, thanh âm ân cần liên tiếp vang lên.
- Mọi người yên tâm, chúng ta đi qua!
Mộ Hàn bắn người mà lên, như đã tính trước cười nhẹ một tiếng, tiếp theo bàn tay lớn bãi xuống, liền hướng Huyền Băng Điện phi đi. Tuy chỉ là tám ký tự đơn giản cùng một nụ cười tự tin, nhưng mọi người lại tâm thần đại định, lập tức hóa thành một đạo lưu quang, đi theo Mộ Hàn về phía trước bắn mạnh tới.
- Sở trưởng lão, xin mời đi theo ta!
Lúc đến cửa vào Huyền Băng Điện kia, Mộ Hàn lại không đi vào, chỉ là hét lớn một tiếng, liền theo hư vô thông đạo bay đi, không có chút trì trệ nào.
- Mộ Hàn, ta ngược lại muốn nhìn ngươi có thể làm ra cái gì trò!
Trong Huyền Băng Điện, Sở Bang lão thần khắp nơi xếp bằng ở bên cạnh Huyền Băng Tỏa Long trận, nghe vậy cười lạnh ra tiếng.
- Đi!
Vừa mới nói xong, thân ảnh Sở Bang đã xuất hiện ở bên ngoài hư vô thông đạo của Huyền Băng Điện. Thần Hải Cảnh tu sĩ khác thương thế mấy ngày nay đã cơ bản khôi phục, thấy thế rất nhanh trao đổi ánh mắt, cũng như thiểm điện đi theo, chỉ có một người giữ lại. Về phần hơn 100 Dương Hồ cảnh tu sĩ, càng là nhịn không được lòng hiếu kỳ, chen chúc mà ra.
Thần Hải Cảnh cùng Dương Hồ cảnh tu sĩ tốc độ đều là nhanh đến cực điểm, qua trong giây lát, đã từ trong hư vô thông đạo tối om bay mấy ngàn dặm.
- Trưởng lão, là chỗ này!
Xoay mình, Mộ Hàn dừng bước, đưa tay chỉ hướng vách tường không gian phong ấn.
- Chỗ này?
Sở Bang nhíu mày.
- Ta nhớ rồi, ngày đó hắn ở bên ngoài Hồn Ngục Kim Cương Tráo đi vài ngàn dặm, là từ vị trí này tiến vào không gian phong ấn lại quấn trở về, chẳng lẽ lúc kia hắn liền phát hiện rồi hả?
Ngay sau đó đệ tử Tiên Phủ kia lại phối hợp lắc đầu:
- Không thể nào đâu, ngay cả nửa ngày thời gian cũng chưa tới đây này!
- Ân?
Liếc nhìn tên đệ tử Tiên Phủ kia, lực lượng tinh thần khổng lồ của Sở Bang lập tức tuôn ra Tâm Cung, lập tức đem vách tường trong không gian phong ấn đối diện kia tất cả đều bao phủ ở bên trong, tỉ mỉ dò xét cảm ứng, chỉ có điều sắc mặt lại trở nên có chút âm trầm, cả buổi không tìm ra phong ấn tổn hại, nói đùa gì vậy! Trước đó những pháp sư kia, tối thiểu phải mười ngày nửa tháng, thậm chí mấy tháng thời gian mới có thể làm được!
Một khu vực phong ấn như vậy, đối ứng lấy mười chỗ văn điểm của Hồn Ngục Kim Cương Tráo.
Chỉ là mặc cho Sở Bang dò xét như thế nào, cũng không phát hiện mười chỗ văn điểm này có chỗ khác biệt gì. Ánh mắt Sở Bang càng ngày càng lạnh, một lát sau, bỗng dưng quay đầu, hai ánh mắt lại như điện mang đâm về Mộ Hàn, lạnh giọng nói:
- Mộ Hàn, ngươi biết lừa bịp ta, sẽ có hậu quả gì không?
Nói xong lời cuối cùng, trên mặt Sở Bang đúng là nổi lên một vòng vui vẻ dữ tợn.
Mộ Hàn tuy là pháp sư hết sức xuất sắc, năng lực luyện chế Thánh khí xa xa các pháp sư khác, nhưng hắn rốt cuộc là người mà không phải thần, Sở Bang cũng không tin Mộ Hàn có thể trong thời gian ngắn như vậy hoàn thành nhiệm vụ, hiện tại xem ra, quả là thế. Đối với cái này, hắn sớm đã có chỗ chuẩn bị.
Một nhiệm vụ đi ra không gian phong ấn, tiến vào Thái Tố Cổ Thành, đã sớm vì Mộ Hàn chuẩn bị xong, mặc dù là hắn hoàn thành nhiệm vụ kia, cũng còn có nhiệm vụ cùng loại khác đang chờ hắn.
Nghe được lí do thoái thác của Sở Bang, Tiêu Tố Ảnh cùng bọn người Yến Thu Mi trong lòng căng thẳng, xem ý tứ của Sở Bang, tựa hồ trong lòng đã nhận định phong ấn phiến khu vực này không có tổn hại.
Mộ Hàn sớm đã ngờ tới Sở Bang sẽ có phản ứng như vậy, dù sao ở thời điểm cảm ứng Đạo Văn, không phải ai cũng có thể làm đến tình trạng như hắn, huống chi Sở Bang này ngay cả Đạo Văn Sư cũng không phải, chỉ là một võ đạo tu sĩ bình thường.
Mí mắt có chút nhấc, Mộ Hàn không chút hoang mang, chậm rãi cười nói:
- Sở trưởng lão, ngươi đã là Thần Hải lục trọng thiên, ta chỉ là Dương Hồ thất trọng thiên, luận tu vi, ngươi mạnh hơn ta không biết bao nhiêu, thế nhưng mà luận năng lực cảm ứng Đạo Khí, không biết Sở trưởng lão tự giác có thể có mấy thành thực lực của ta?
Không đêợi Sở Bang trả lời, Mộ Hàn lại cười nhạo nói:
- Một thành? Hay là hai thành?
- Mộ Hàn, ngươi...
Khuôn mặt Sở Bang tức giận đến chợt thanh chợt hồng.
Lời nói kia của Mộ Hàn, có thể nói là cuồng ngạo vô cùng, chẳng khác gì là trực tiếp chỉ vào cái mũi Sở Bang nói hắn là ngu ngốc ở phương diện Đạo Khí. Bất quá, Mộ Hàn cũng hoàn toàn chính xác có tư cách cuồng ngạo, mỗi cách bốn ngày luyện chế ra một kiện Cực Phẩm Thánh Khí, đừng nói ở Côn Luân Tiên Phủ không có, toàn bộ Bảo Tiên Thiên Vực cũng tìm không thấy.
Luận năng lực phương diện này, chỉ sợ Mộ Hàn đã hoàn toàn xứng đáng là Bảo Tiên Thiên Vực đệ nhất nhân! Sở Bang đừng nói là một thành hai thành của hắn, đoán chừng ngay cả nửa thành cũng chưa tới.
Bất quá, cái này tuy là sự thật, nhưng Mộ Hàn dùng phương thức như vậy biểu đạt đi ra, lại không khỏi quá làm cho Sở Bang cái Tiên Phủ trưởng lão này khó chịu nổi rồi... Nhìn vẻ mặt không đếm xỉa tới của Mộ Hàn, còn có khuôn mặt vặn vẹo dữ tợn, giống như phẫn nộ tới cực điểm của Sở Bang, chung quanh tất cả mọi người là trợn mắt há hốc mồm.
*****
Nhìn xem sắc mặt Sở Bang khó coi, trong nội tâm Mộ Hàn không có nửa phần áy náy, người này đã đối với mình không có hảo ý gì, tự nhiên không cần đối với hắn khách khí.
Ánh mắt đảo qua mọi người, cuối cùng lại rơi vào trên người Sở Bang, Mộ Hàn lại lạnh nhạt nói:
- Đối với đồ vật mình một chút cũng không biết, vẫn là không nên đơn giản ra kết luận thì tốt hơn.
- Mộ Hàn, lá gan của ngươi rất lớn!
Sở Bang tức giận đến cái mũi hơi nước, đang muốn phát điên, hai con mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào Mộ Hàn, nắm chặt nắm đấm thỉnh thoảng phát ra thanh âm nổ đùng "Gặc... , Gặc...", giống như muốn đem Mộ Hàn một quyền đánh bại. Cái hỗn đản xuất thân Chân Vũ Thánh Sơn này, thật sự là quá đáng hận rồi!
Hắn ở Côn Luân Tiên Phủ từ thân phận đệ tử chuyển thành trưởng lão, đã có vài chục năm thời gian, còn chưa bao giờ bị người mạo phạm qua như vậy.
Hiện tại, Mộ Hàn lại lần đầu để cho hắn nhấm nháp đến loại tư vị vô cùng phẫn nộ rồi lại phát tiết không ra, có thể nói là biệt khuất tới cực điểm.
Bởi vì Mộ Hàn nói đích thật là tình hình thực tế, ở phương diện Đạo Khí, Mộ Hàn cái pháp sư này là chuyên gia số một, ít nhất ở Bảo Tiên Thiên Vực là như thế, mà hắn tuy có tu vi Thần Hải lục trọng thiên, nhưng cùng Mộ Hàn so sánh, lại hoàn toàn là thái điểu, Mộ Hàn bày ra thân phận pháp sư, để cho hắn khó có thể phản bác.
Mấy ngày nay, hắn cái gì cũng đã nghĩ đến, chỉ là không có nghĩ đến điểm này.
Trước mắt bao người, bị Mộ Hàn cái đệ tử Tiên Phủ này chống đối như thế, hắn làm Tiên Phủ trưởng lão mặt mũi hướng chỗ nào đặt? Chung quanh hơn trăm tên tu sĩ, đến từ tám thế lực lớn Bảo Tiên Thiên Vực, dùng không được bao lâu, việc này sẽ truyền khắp Hồn Ngục Kim Cương Tráo, thậm chí còn sẽ truyền lưu ra bên ngoài.
Giờ khắc này, Sở Bang thậm chí ngay cả tâm tư đem Mộ Hàn tại chỗ đánh chết cũng có, chỉ là vừa nghĩ tới siêu cấp cường giả đứng phía sau hắn kia, chỉ có thể ngạnh sanh khắc chế xuống.
- Những lời này, tai ta nghe đã sinh ra vết chai rồi, nếu lá gan không lớn, ta cũng sẽ không biết chủ động tới Thái Tố Cổ Thành này!
Mộ Hàn cười lạnh ra tiếng, ban đầu ở trong cung điện Phi Tiên Sơn Vạn Tượng, hắn ngay cả Phi Tiên trưởng lão Nghê Diễm cũng không để vào mắt, càng không cần để ý cái Sở Bang này tu vi so với Nghê Diễm càng yếu, nếu thật hắn nhịn không được động thủ, Mộ Hàn vừa vặn thử xem mình sau khi Thiên Anh bốn biến thực lực chân chánh như thế nào.
Có chút dừng lại, Mộ Hàn bỏ qua khuôn mặt biến thành màu đen kia của Sở Bang, trong giọng nói lộ ra hương vị hài hước:
- Sở trưởng lão, ngươi không ngại hảo hảo dò xét xa một chút, nếu như vẫn phát hiện không được, lại để ta vì ngươi giải thích. Không cần cảm tạ ta, ta đã tiếp nhiệm vụ này, tự nhiên sẽ hoàn thành.
Khuôn mặt của Sở Bang vặn vẹo tới cực điểm, tựa như dã thú bị thương, trong miệng hồng hộc thở hổn hển, hai con mắt cũng là trừng đến như chuông đồng, giống như hung thần ác sát nhìn chằm chằm vào Mộ Hàn, trong con mắt xuyên suốt mà ra hung quang cùng sát ý, giống như để cho độ ấm của mảnh không gian này chợt hạ xuống.
Lúc này, ngoại trừ tu sĩ Côn Luân Tiên Phủ, tu sĩ những tông phái thế gia vọng tộc khác, trong ánh mắt nhìn về phía Mộ Hàn không nhịn được nhiều ra một tia ngạc nhiên chi ý, mặc dù là Thiên Vũ Tông đệ tử cùng Tư Không gia tộc đệ tử cùng Mộ Hàn có cừu oán cũng không ngoại lệ. Tu luyện nhiều năm như vậy, bọn hắn vẫn là lần đầu nhìn thấy nhân vật to gan lớn mật như thế, dùng thân phận đệ tử lại dám không hề cố kỵ khiêu chiến quyền uy của trưởng lão tông phái.
Dưới tình huống bình thường, loại đệ tử này cuối cùng kết cục đều so sánh bi thảm, thậm chí có khả năng bị phế bỏ Tâm Cung hoặc là trực tiếp xử tử.
Nhưng Mộ Hàn lại vẫn là êm đẹp đứng ở chỗ này, Sở Bang hiển nhiên là không dám ra tay.
Đã qua một hồi lâu, Sở Bang mới thở sâu, cơ hồ là nghiến răng nghiến lợi nói:
- Không cần dò xét rồi, Mộ Hàn, ta ngược lại muốn nhìn ngươi là cho ta đại khai nhãn giới như thế nào!
- Sở trưởng lão, ngươi đã muốn mở mang tầm mắt, ta đây liền thỏa mãn yêu cầu của ngươi!
Mộ Hàn lạnh nhạt tự nhiên gật đầu cười, nhưng lại đem Sở Bang tức giận đến nổi trận lôi đình.
Bất quá, Mộ Hàn lại không có đi để ý tới ánh mắt như muốn đem mình xé thành mảnh nhỏ kia, biền chỉ như kiếm, rất nhanh ở trên hư không phát họa, pháp lực từ đầu chỉ tay kích xạ mà ra, nhanh chóng dung nhập trong không gian đối diện, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Nhưng một lát qua đi, đã có đường cong màu trắng thô như thùng nước lần lượt ở trong không gian phong ấn hiển lộ ra.
Một đầu, hai đầu, ba đầu... Mười đầu... Hai mươi đầu...
Chỉ mấy cái thời gian hô hấp, trong khu vực phương viên trăm mét đối diện kia, đã tràn đầy đường cong màu trắng, những đường cong kia cũng không phải Đạo Văn chân chánh, mà là thông qua thủ đoạn nào đó, đem Đạo Văn trong Hồn Ngục Kim Cương Tráo hiển hóa mà ra.
Có thể thông qua hình ảnh hiển hóa ra này, biết tình huống chính thức của Đạo Văn.
Sở Bang căn bản thờ ơ lạnh nhạt.
Cũng có không ít tu sĩ thấy mà âm thầm gật đầu, thủ đoạn như vậy nhìn như đơn giản, lại không phải pháp sư nào cũng có thể làm ra được, đầu tiên, pháp sư kia phải có được pháp lực, cùng thuộc tính của Hồn Ngục Kim Cương Tráo này hoàn toàn giống nhau, Mộ Hàn này có được Ngũ Hành pháp lực, có thể làm được sự tình mà tuyệt đại đa số pháp sư làm không được.
Mộ Hàn chỉ vào Đạo Văn đối diện, khoan thai mở miệng, nhưng mà, hắn còn không có giải thích hoàn tất, thanh âm két một tiếng dừng lại, trên khuôn mặt tuấn mỹ hiện lên một vòng dị sắc.
Sở Bang làm sao bỏ qua cơ hội như vậy, thấy thế nhe răng cười nói:
- Làm sao vậy, Mộ Hàn, nói không được nữa sao?
- Không phải nói không được, mà là không cần phải lại giải thích!
Mộ Hàn mắt hí cười cười, nghe được lời này của hắn, chung quanh tất cả mọi người có chút không hiểu thấu.
- Mộ Hàn, ngươi cũng đừng có nói ngoa nói xạo rồi, ta...
Sở Bang giật mình, chợt kịp phản ứng, nhưng lời nói lại hơi trầm xuống, tức giận hét to, chỉ bất quá hắn đằng sau còn không có lao ra yết hầu, đã bị một hồi âm thanh nổ đùng kinh thiên động địa đánh gãy.
Kể cả Sở Bang ở bên trong mọi người, vô ý thức theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy trong tấm hình đối diện hiển hóa ra kia, mười văn điểm đều kịch liệt chấn động, mà Mộ Hàn vừa mới điểm ra ba khu vực văn điểm kia, chấn động càng thêm kịch liệt, ở dưới tình huống như vậy, đứt gãy vốn là bị Đạo Văn che lấp lên, lập tức hiển lộ ra, để cho hơn 100 tên tu sĩ trong hư vô thông đạo này thấy thật sự rõ ràng.
- Thật nhiều Đạo Văn đã đoạn...
- Quả là thế! Quả là thế!
- Là người U Ảnh tộc đang công kích Đạo Văn, mấy ngày hôm trước 17 người kia đích thị là từ nơi này đi ra ngoài!
...
Lập tức, thanh âm kinh hô thay nhau nổi lên.
Ở dưới tình huống không ít Đạo Văn đứt gãy, dùng hồn thể đặc biệt của U Ảnh tộc kia, hoàn toàn có thể xuyên thấu Hồn Ngục Kim Cương Tráo phong ấn. Đương nhiên, không có Hắc Sào Bội dẫn dắt, sau khi chúng xuyên thấu phong ấn, cũng sẽ không xuất hiện ở không gian phong ấn, mà là chuyển tới băng nguyên bên ngoài phong ấn.
Phanh! Phanh...
Tiếng oanh minh trở nên càng ngày càng kịch liệt, hiển nhiên là người bên trong ra xu thế công kích tăng cường rồi, khu vực có văn điểm Đạo Văn đứt gãy kia, chấn động từ từ mãnh liệt. Nếu người U Ảnh bảo trì xu thế công kích như vậy, dùng không được bao lâu thời gian, khu vực 3 văn điểm kia sẽ triệt để nghiền nát.
Đến lúc đó, tất nhiên sẽ có đại lượng người U Ảnh tộc tuôn ra!
- Nhanh! Nhanh! Lập tức hành động, kiến tạo nơi đóng quân số 19!
Sở Bang bị bừng tỉnh, hổn hển điên cuồng hét lên một tiếng, tiếp theo hung dữ trừng mắt nhìn Mộ Hàn, liền mặt âm trầm hướng phương hướng Huyền Băng Điện mau chóng đuổi theo.
Tu sĩ chung quanh cũng lập tức phục hồi tinh thần lại, cũng nhao nhao hành động, ngược lại cũng không hoảng loạn. Về phần trong không gian kia hiển hóa ra hình ảnh, mất đi pháp lực của Mộ Hàn chèo chống lại từ từ biến mất, thanh âm ầm ầm quanh quẩn trong không gian phong ấn cũng dần dần tản ra...
← Ch. 638 | Ch. 640 → |