Vay nóng Tima

Truyện:Vũ Vương - Chương 652

Vũ Vương
Trọn bộ 795 chương
Chương 652: Ảnh Hầu
0.00
(0 votes)


Chương (1-795)

Siêu sale Lazada


- Đây là chuyện gì xảy ra?

Bên ngoài nơi đóng quân Số 1 của Hồn Ngục Kim Cương Tráo, Sở Bang nhìn qua xa xa, trợn mắt há hốc mồm, trên mặt một bộ như gặp quỷ rồi.

Tu sĩ Côn Luân tiên phủ cùng theo Cừu Huyền Sách và Nghê Diễm tới nơi đóng quân Số 1 này, đưa mắt nhìn hai người từ trong Hắc sào lặng lẽ rời khỏi đây, Sở Bang liền giữ lại, chiếm dụng một chỗ không gian hắc sào trong đó, mật thiết chú ý động tĩnh Thái Tố cổ thành đối diện.

Vừa mới phát hiện Thái Tố thành cổ dị động, Sở Bang còn tưởng rằng Nghê Diễm cùng Cừu Huyền Sách đã đắc thủ, nhịn không được đi ra hắc sào, đi ra ngoài thành lũy này xem xét.

Nhưng mà, khi tâm thần của Sở Bang khuếch tán ra, cảm ứng được căn nguyên cổ dị động kia, lại cả kinh suýt nữa đem tròng mắt trừng đi ra vành mắt.

Cừu Huyền Sách cùng Nghê Diễm đắc thủ hay không, Sở Bang tạm thời vẫn không rõ, nhưng ở trong phạm vi tinh thần cảm ứng của hắn, hai vị Thần Hải thất trọng thiên cường giả kia đang bị Thái Tố tiên khí như nước lũ cuồn cuộn đuổi cho đâm quàng đâm xiên, dốc sức liều mạng chạy thục mạng, thập phần chật vật.

- Cừu trưởng lão cùng Nghê trưởng lão như thế nào chạy đến Trầm tiên cốc trêu chọc nhiều Thái tố tiên khí như vậy?

Sở Bang nói thầm lên tiếng, trong lồng ngực tràn đầy không thể tưởng tượng nổi.

Dĩ vãng cường giả Côn Luân tiên phủ bắt Thái tố tiên khí, đều là cách cực xa đột nhiên ra tay, bắt một bả Thái tố tiên khí liền đi. Đợi tiên khí còn lại toàn bộ bị dẫn động, người ra tay sớm đã chạy ra mấy ngàn mét. Cách được càng xa, Thái tố tiên khí truy đuổi liền càng vô lực, cường giả tiên phủ rất nhanh liền có thể thoát thân. Nhưng xem tình huống hiện tại, Cừu Huyền Sách cùng Nghê Diễm rõ ràng cho thấy ở quá gần.

Hai người bọn họ tạm thời không đến mức có nguy hiểm gì, nhưng muốn thoát khỏi những Thái tố tiên khí đuổi sát ở phía sau cái mông kia, lại không dễ dàng như vậy.

- Không ổn!

Phút chốc, Sở Bang dùng sức nhẹ nhàng vỗ tay một cái, hiện tại Thái tố cổ thành động tĩnh nhất định bị không ít Dương Hồ cảnh cùng Thần Hải Cảnh tu sĩ ở nơi đóng quân này phát giác, thân phận hai người Cừu Huyền Sách cùng Nghê Diễm rất có thể sẽ bị nhận ra.

Hành tích đã bại lộ, cho dù bọn hắn thoát thân, cũng bất tiện đối với Mộ Hàn ra tay, nếu không, chẳng những không thể vu oan giá họa, còn có thể dẫn lửa thiêu thân.

Chính như Sở Bang sở liệu, hôm nay mười chín nơi đóng quân này, có không ít Dương Hồ cảnh tu sĩ cùng Thần Hải Cảnh cường giả thông qua cửa vào hắc sào, chạy ra thành lũy, dò xét động tĩnh thành cổ.

- Trưởng lão, hai tên gia hỏa kia là ai?

Cách nơi đóng quân Số 1 ước chừng hơn nghìn dặm, bên ngoài nơi đóng quân Số 3, Tư Không Chiếu trong đôi mắt tràn đầy nghi hoặc.

Bên hông một gã lão giả trầm giọng nói:

- Bọn hắn một cái tên là Cừu Huyền Sách, cái khác gọi Nghê Diễm, đều là nhân vật trọng yếu của Côn Luân tiên phủ, Thần Hải thất trọng thiên tu sĩ... Kỳ quái, hai người bọn họ như thế nào chạy đến Thái tố thành cổ rồi, lại bị Thái tố tiên khí đuổi thảm như vậy? Còn có Mộ Hàn kia, đến cùng tàng đi nơi nào? U Ảnh tộc xuất động nhiều đội ngũ tuần tra như vậy, nhưng đều không có phát hiện hành tung của hắn? Không có phát hiện cũng tốt...

Cách đó không xa, một gã lão giả âm trầm nói.

- Xem Sở Bang làm việc, Côn Luân tiên phủ chỉ sợ so với chúng ta càng muốn lấy tánh mạng Mộ Hàn, Cừu Huyền Sách cùng Nghê Diễm lén lén lút lút chạy tới Thái tố thành cổ nói không chừng là hướng về phía Mộ Hàn mà đi. Nếu hành tung của Mộ Hàn vì bạo lộ bị giết, Sở Bang rất có thể đem việc này giá họa đến trên đầu chúng ta, hiện tại, hắn... có lẽ đã nắm giữ đến chứng cớ chúng ta hướng U Ảnh tộc truyền lại tin tức?

Nghe vậy, Tư Không Chiếu không khỏi cả kinh, ở bên trong Côn Luân tiên phủ nửa năm thời gian, bọn hắn đã biết rõ, sau lưng Mộ Hàn đứng một siêu cấp cường giả có được ngũ trọng Hư kiếp, nếu để cho Sở Bang vu oan giá họa thành công, chỉ sợ toàn bộ Tư Không gia tộc đều phải thừa nhận lửa giận của vị siêu cấp cường giả kia...

- Ảnh hầu, trong thành không có phát hiện hành tung của tu sĩ Dương hồ cảnh kia, Linh Tiêu sơn không có động tĩnh gì, ngược lại là phương hướng Trầm tiên cốc, xuất hiện hai gã Thần Hải Cảnh nhân loại tu sĩ, đang bị Thái tố tiên khí đuổi theo.

Cơ hồ cùng thời khắc đó, trong một tòa cung điện của Thái tố cổ thành, một thanh âm không lưu loát đột nhiên ở trong không gian rộng lớn vang lên.

- Bổn tọa đã biết.

Một bóng đen chậm rãi đi ra cung điện, quanh người tuy là hắc khí lượn lờ, nhưng nó lại không như U Ảnh tộc bình thường, khuôn mặt cùng toàn thân đồng dạng toàn bộ bao phủ ở trong hắc khí.

Dung mạo của nó cực kỳ rõ ràng, diện mục ngũ quan cùng nhân loại là hoàn toàn đồng dạng, nhưng chỗ mi tâm lại có một ấn ký loan nguyệt màu đỏ nhạt, cái ấn ký kia giống như do vô số đường vân đan vào mà thành, huyền ảo vô cùng, nếu đem ấn ký biến mất, nó thoạt nhìn tựu như là nam tử nhân loại trẻ tuổi anh tuấn.

- Những nhân loại cường giả này, thực coi Thái tố thành cổ này là hậu hoa viên của bọn hắn sao? Theo bổn tọa đi chặn bọn hắn...

U Ảnh tộc bị gọi Ảnh hầu này cười lạnh một tiếng, thân ảnh tựa như quỷ mị, chỉ là một cái lập loè, liền đã từ trước cung điện lặng yên biến mất.

- Vâng!

Lập tức, lại có bốn đạo bóng đen từ trong cung điện nhẹ nhàng đi ra.

...

- Hai lão gia hoả, trò hay giờ mới bắt đầu!

Trong Thái tố tiên khí giống như thủy triều điên cuồng gào thét, Mộ Hàn ẩn giấu ở Hư Không, như nước chảy bèo trôi, nghe tiếng quát mắng của Cừu Huyền Sách cùng Nghê Diễm ở phía trước, trong nội tâm cười thầm không thôi, ý niệm tầm đó, Mộ Hàn lần nữa thi triển Tử Cực lôi sát quyết, một vòng tử mang cơ hồ là lăng không bắn ra.

Xùy~~! Trong khoảng điện quang hỏa thạch, đạo tử mang kia liền từ khe hở giữa Thái tố tiên khí xuyên thẳng qua, dùng xu thế bôn lôi thẳng đến phía sau lưng Cừu Huyền Sách. Công kích đơn giản như thế, tự nhiên không có khả năng đối với Thần Hải thất trọng thiên Cừu Huyền Sách tạo thành uy hiếp quá lớn. Nhưng mà, hiện tại Thái tố tiên khí đã nhìn chằm chằm vào Cừu Huyền Sách cùng Nghê Diễm, chỉ cần hắn ra tay chống cự, lực đạo bạo tán mà ra kia sẽ dẫn tới Thái tố tiên khí càng thêm cuồng bạo.

- Hỗn đãn chết tiệt! Mộ hàn, lão phu tuyệt sẽ không tha thứ ngươi!

Phát giác được Mộ Hàn ở phía sau ra tay, Cừu Huyền Sách càng là cực kỳ cuồng nộ, nhưng Mộ Hàn công kích buông xuống, cho dù biết rõ ra tay phản kích sẽ bị Mộ Hàn tính kế, nhưng hắn lại không thể không phản kích, cơ hồ ở nháy mắt quát mắng lên tiếng, trảo ảnh đỏ rừng rực đã hướng về sau chộp tới. Như lần trước vậy, đụng chạm lập tức, tử mang đã ở trong chưởng của hắn bạo tán, hóa thành kình khí càng thêm cuồng mãnh, tầng tầng lớp lớp hướng bốn phương tám hướng khuếch tán.

Tức thì, giống như ở trong Liệt Hỏa giội vào một thùng xăng, những Thái tố tiên khí kia càng là bạo ngược như điên, ở trong Thiên Địa kích thích thanh thế càng thêm lớn, cùng Cừu Huyền Sách, Nghê Diễm khoảng cách càng thoáng cái kéo vào không ít, để cho hai người phía trước càng dốc sức liều mạng điều động chân nguyên trong cơ thể.

- Không sai biệt lắm có thể bắt đầu hành động!

Mộ Hàn cười cười, Thái tố tiên khí này xu thế truy đuổi cũng không phải vĩnh viễn không dừng, tòa Trầm Tiên cốc này tựa hồ có loại lực lượng thần bí nào đó ước thúc Thái tố tiên khí, một khi cùng Trầm Tiên cốc khoảng cách đạt tới hạn độ nào đó, Thái tố tiên khí sẽ toàn bộ phản hồi.

Mộ Hàn phải ở trước khi Thái tố tiên khí đình chỉ đuổi theo Cừu Huyền Sách cùng Nghê Diễm, tận khả năng lấy tới càng nhiều Thái tố tiên khí. Nghĩ lại tầm đó, lực chú ý của Mộ Hàn liền trở về đến trên người mình, thời điểm đồng thời vận chuyển Thái Hư động thần quyết cùng Tu Di pháp, Tử Hư Thần cung lặng yên buông ra...

*****

Bất tri bất giác, ở khu vực trung tâm phiến Thái Tố tiên khí kia, một vòng xoáy khổng lồ phương viên mấy chục mét đột nhiên hiển lộ ra, đúng là không hề dấu hiệu.

Hô!

Hấp lực khủng bố từ trong vòng xoáy tuôn ra mà ra.

Cơ hồ là trong nháy mắt, chung quanh hơn một ngàn đạo Thái Tố Tiên Khí liền lâm vào trong vòng xoáy, tiếp theo cùng vòng xoáy kia cùng nhau biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Chính giữa phiến Thái Tố Tiên Khí giống như nước lũ cuồn cuộn kia, giống bị lăng không móc ra một cái lỗ tròn.

Bất quá cái động tròn này tuy lớn, nhưng cùng cả phiến Thái Tố Tiên Khí so sánh, lại gặp dân chơi thứ thiệt rồi, trong nháy mắt công phu, động tròn kia đã bị Thái Tố Tiên Khí đằng sau tuôn ra mà đến nhồi vào. Mà lúc này đây, Thái Tố Tiên Khí chung quanh cũng bị vòng xoáy kia đột nhiên tràn ra khí tức chân nguyên kinh động.

Oanh!

Khu vực phương viên mấy ngàn thước giống như tạc mở, đại lượng Thái Tố Tiên Khí chuyển biến phương hướng, hướng vòng xoáy vọt tới. Chỉ có điều ở trước khi chút ít Thái Tố Tiên Khí kia kịp phản ứng, khí tức chân nguyên kia đã tiêu tán, đã không có thể cung cấp mục tiêu trùng kích, Thái Tố Tiên Khí chung quanh tựa như con ruồi không đầu loạn xông.

Loại hỗn loạn này chỉ giằng co một lát, những Thái Tố Tiên Khí kia liền một lần nữa thuận theo thuỷ triều, gào thét mà đi.

- 1300 đạo Thái tố tiên khí tới tay!

Giờ phút này, trong Thái Tố Tiên Khí ngưng tụ thành nước lũ kia, Mộ Hàn như hơi bụi ẩn nặc lại nhịn không được mặt mày hớn hở. Nếu như ở trong Trầm Tiên Cốc làm như vậy, Mộ Hàn đoán chừng ra tay một lần xong, cũng sẽ bị U Ảnh tộc nhân phát giác, như Thù Huyền Sách cùng Nghê Diễm là Thần Hải thất trọng thiên cường giả cũng tiến không vào được nội bộ đoàn Thái Tố Tiên Khí kia, nhưng Mộ Hàn cũng không dám cam đoan U Ảnh tộc cường giả cũng vào không được.

Mà bây giờ, Mộ Hàn lại không có chút băn khoăn nào, có Cừu Huyền Sách cùng Nghê Diễm ở phía trước hấp dẫn lực chú ý của U Ảnh tộc cùng hấp thu Thái Tố Tiên Khí cừu hận, ai sẽ chú ý tới khí tức chân nguyên lóe lên rồi biến mất cùng nho nhỏ hỗn loạn ở trong Thái Tố Tiên Khí kia.

Đương nhiên, Mộ Hàn cũng không dám duy nhất một lần hấp thu qua nhiều Thái Tố Tiên Khí.

Rầm rầm rầm...

1300 đạo Thái Tố Tiên Khí càng không ngừng đụng chạm lấy vách tường tâm cung của Mộ Hàn, kích thích từng cơn nổ đùng cực lớn, lại không có tạo thành cho Mộ Hàn bất luận áp lực gì. Phải biết ban đầu ở Vạn Tượng cốc, hơn hai ngàn Thái Tố Tiên Khí trùng kích, Mộ Hàn cũng có thể chịu đựng được.

Không có qua bao lâu thời gian, lực va đập của Thái Tố Tiên Khí đã sâu sắc cắt giảm.

Hô!

Chợt, trong phiến Thái Tố Tiên Khí kia lại lộ ra một vòng xoáy cực lớn, lần nữa đem chung quanh hơn một ngàn đạo Thái Tố Tiên Khí hút vào. Cùng lần trước đồng dạng, chút ít Thái Tố Tiên Khí bị khí tức chân nguyên của Mộ Hàn rung động mà từ bốn phương tám hướng vọt tới, sau khi trải qua hỗn loạn ngắn ngủi, tiếp tục theo con nước lớn mà động.

Như thế không ngừng tuần hoàn nhiều lần, trong không gian tâm cung của Mộ Hàn, số lượng Thái Tố Tiên Khí không ngừng tăng lên...

Một ngàn bốn, một ngàn hai, một ngàn sáu, một ngàn bốn.... Mỗi lần gia tăng Thái Tố Tiên Khí đều ở một ngàn cùng 2000 tầm đó, đã cam đoan tốc độ, lại cam đoan linh hồn của Mộ Hàn không cần thừa nhận áp lực quá lớn. Cảm ứng đến Thái Tố Tiên Khí trong không gian tâm cung một luồng sóng gia tăng, Mộ Hàn mừng rỡ đến miệng không khép lại được, cảm giác có tấm mộc thực tốt!

- Nhanh! Nhanh! Rất nhanh sẽ đạt tới cực hạn của những Thái Tố Tiên Khí này rồi!

Bên ngoài, Cừu Huyền Sách cùng Nghê Diễm bay nhanh chạy như bay.

Mắt thấy đã đến khu vực biên giới Thái tố thành cổ, rất nhanh sẽ lao ra thành trì, tiếng lòng căng cứng của hai người rốt cục thoáng lỏng một chút.

Bọn hắn đều rất rõ ràng, phạm vi những Thái Tố Tiên Khí kia truy kích chỉ có ngàn dặm, một khi cùng Trầm Tiên cốc khoảng cách qua một nghìn dặm, chúng liền sẽ buông tha cho đuổi theo, phản hồi trong cốc.

Cái biên giới phía Tây thành cổ này cùng Trầm Tiên cốc không sai biệt lắm vừa vặn cách ngàn dặm, chỉ cần ly khai thành cổ, Thái Tố Tiên Khí liền đối với bọn họ không tạo thành bất cứ uy hiếp gì.

Về phần những U Ảnh tộc Thần Hải Cảnh cường giả kia, hai người cũng không có để ở trong lòng, thực lực hai người đều đạt đến Thần Hải thất trọng thiên đỉnh phong. Cho dù xuất hiện mười mấy U Ảnh tộc cường giả, hai người cũng có nắm chắc thoát thân, huống chi, ra khỏi thành trì, tiếp qua vài dặm liền là thành lũy Số 1.

Chỉ cần đi vào thành lũy, đến nhiều U Ảnh tộc cường giả hơn nữa cũng không cần lo lắng.

- Lần này chúng ta thật sự là bị tên khốn kia hại thảm rồi!

Nghê Diễm cắn hàm răng, khuôn mặt căng cứng, có chút thẹn quá hoá giận, làm Phi Tiên trưởng lão chưởng quản Châu Báu điện, Vạn Tượng cốc cùng Thiên Thư lâu 3 yếu địa của tiên phủ, rõ ràng bị một đệ tử tiên phủ giày vò đến chật vật như thế, cái này nếu lan truyền đi ra ngoài, mặt của nàng còn hướng ở đâu đặt.

- Nếu có cơ hội, lão phu nhất định phải đen hắn bầm thây vạn đoạn...

Cừu Huyền Sách càng là nộ khí doanh ngực, chỉ là câu nói kế tiếp, hắn lại nói không nên lời. Trong lòng của hắn rất rõ ràng, bỏ lỡ cơ hội lần này, sau này hai người bọn họ muốn lại đối với Mộ Hàn ra tay, sẽ trở nên phi thường khó khăn, ít nhất ở Thái tố thành cổ là rất không có khả năng rồi.

Nghê Diễm cũng minh bạch điểm ấy, không khỏi trầm mặc lại.

- Ra khỏi thành rồi!

Một lát qua đi, một tràng kiến trúc cuối cùng từ dưới chân bay vút qua, tinh thần hai người chấn động, trên mặt rốt cục lộ ra một chút vui vẻ. Cơ hồ ngay nháy mắt bọn hắn lao ra thành cổ, những Thái tố tiên khí xông lên phía trước nhất kia liền giống như nhận được mệnh lệnh đình chỉ truy kích, đột nhiên ngừng ở trên hư không.

Thái tố tiên khí phía trước thu thế không tiến, Thái tố tiên khí phía sau như trước liên tục không ngừng vọt tới, chỉ một thoáng, phương viên mấy chục ngàn mét trên không biên giới thành cổ đúng là sương trắng bốc lên, tiếng rít bén nhọn liên tiếp, đem Thái tố thành cổ này đều chấn đến rung rung lên.

- Nghê trưởng lão, chúng ta đi...

Quay đầu lại nhìn thoáng qua tình cảnh hỗn loạn kia, Cừu Huyền Sách cười lạnh một tiếng, bay về phía trước đã mấy mét, lại phát hiện Nghê Diễm cũng không có theo tới, mà là hai mắt nhìn chằm chằm bên phải.

Cừu Huyền Sách nhíu mày, vô ý thức men theo ánh mắt của nàng nhìn về phía hư không kia, một đạo bóng đen thon dài cao ngất lập tức tiến nhập giữa tầm mắt. Người nọ quanh người hắc khí lượn lờ, nhưng diện mục rõ ràng, ngũ quan anh tuấn, chỗ mi tâm cái loan nguyệt ấn ký màu đỏ nhạt kia cực kỳ bắt mắt.

Trên mặt hắn treo một nụ cười thản nhiên, đang từ bên ngoài vài trăm mét chậm rãi đi tới.

- Ảnh hầu?

Cừu Huyền Sách không biết nhớ tới cái gì, sắc mặt đại biến, đồng tử bỗng nhiên co rút lại, trong miệng đúng là không tự chủ được kêu lên hai cái âm phù này, tiếp tục quát to.

- Nghê trưởng lão, nhanh đi!

Cơ hồ là đồng thời gọi ra mấy chữ này, hắn liền hướng thành lũy Số 1 cách đó không xa kia bắn mạnh tới.

Nghê Diễm như ở trong mộng mới tỉnh, lập tức đuổi kịp thân ảnh của Cừu Huyền Sách.

Hô!

Tiếng kêu gào rất nhỏ đến chỉ có thể dụng tâm thần mới có thể bắt đến đột nhiên vang lên, nam tử trẻ tuổi bị gọi là Ảnh hầu kia như là u linh xẹt qua hư không, bỗng dưng ngăn ở trước người Cừu Huyền Sách cùng Nghê Diễm, khóe môi hiện lên một vòng cười nhạt:

- Hai vị bằng hữu nhân loại, đã đến rồi, sao không ở Thái tố thành cổ chơi lâu chút ít thời gian?

*****

Sắc mặt Cừu Huyền Sách tái nhợt, trong long run sợ nhưng ngoài miệng vẫn cứng rắn nói:

- Ảnh hầu, hai bên chúng ta ước định tu sĩ trên Hư Kiếp không được tham gia trong chiến đấu bình thường, ngươi muốn vi phạm ước định sao?

- Ah? U Ảnh tộc chúng ta cùng Vạn giới Võ Minh có ước định như vậy sao?

Ảnh hầu kia cười mỉm nói.

- Ngươi...

Cừu Huyền Sách cùng Nghê Diễm đều là chán nản.

Làm nhân vật trọng yếu của Côn Luân tiên phủ, bọn hắn tự nhiên biết không ít đồ vật mà võ đạo tu sĩ bình thường không biết. U Ảnh tộc cùng võ đạo tu sĩ chiến tranh không chỉ phát sinh ở Bảo Tiên Thiên Vực, ở trong ngàn vạn Thiên Vực thế giới, cơ hồ mỗi một chỗ Thượng Thiên vực đều có chiến trường của U Ảnh tộc cùng nhân loại tu sĩ.

Không mấy năm trước, phía bắc Thiên Vực thế giới, trong chiến tranh của một chỗ Thượng Thiên vực cùng U Ảnh tộc xâm lấn xuất động ngày càng nhiều Hư kiếp cảnh cường giả, thậm chí là Võ tiên, kết quả khiến cho lưỡng bại câu thương, thế cho nên ngay cả Thượng Thiên vực kia cũng thiếu chút nữa triệt để sụp đổ. Tuy cuối cùng may mắn thoát khỏi huỷ diệt, nhưng Thượng Thiên vực kia lại bị phá hư không cách nào vãn hồi, hoàn cảnh tu luyện kịch liệt chuyển biến xấu, ở ngắn ngủn trăm năm thời gian, liền trở nên ngay cả hạ Thiên Vực cũng không bằng.

Thiên Vực thế giới như vậy, chẳng những đối với nhân loại võ đạo tu sĩ không có giá trị gì, đối với U Ảnh tộc cũng đồng dạng không có bất kỳ giá trị lợi dụng. Quan trọng nhất là, Thiên Vực thế giới bị phá cùng hoàn cảnh tu luyện chuyển biến xấu, cũng sẽ đối với vách tường không gian cùng với sinh linh bên trong tạo thành ảnh hưởng rất bất lợi.

Cho nên, sau khi U Ảnh tộc từ chỗ Thượng Thiên vực kia hoàn toàn rời khỏi, U Ảnh tộc cùng nhân loại tu sĩ Đại Liên Minh Vạn giới Võ Minh tầm đó dần dần nhiều ra một ước định bất thành văn, cái kia chính là siêu cấp cường giả phía trên Hư kiếp cảnh không thể trực tiếp nhúng tay đến song phương chiến tranh.

Đối phương xuất động Hư kiếp cảnh cường giả, rất có thể sẽ đem Hư kiếp cảnh cường giả của đối phương dẫn xuất ra, cuối cùng tạo thành cục diện khó có thể thu thập.

Đương nhiên, loại ăn ý này cũng là thành lập ở dưới tình huống thực lực song phương tương đương. Nếu có một phương có được thực lực hoàn toàn áp đảo đối phương, đoán chừng bất kể là U Ảnh tộc, hay là Vạn giới Võ Minh cũng sẽ không đi tuân thủ quy củ như vậy.

Thế nhưng mà, thứ này đến cùng không có văn bản rõ ràng ghi lại, nếu như Ảnh hầu trước mắt này thật muốn đánh phá ước định mà song phương trải qua thời gian dài hình thành, Cừu Huyền Sách cùng Nghê Diễm cũng là vô kế khả thi. Theo Cừu Huyền Sách biết, vị Ảnh hầu này trấn thủ Thái tố thành cổ có được thực lực tứ trọng Hư kiếp, nếu hắn thực muốn động thủ, hai người không có bất kỳ năng lực phản kháng.

- Ảnh hầu, chúng ta đều là trưởng lão của Côn Luân tiên phủ, nếu như ngươi ý định vi phạm quy củ, hướng chúng ta ra tay, cần phải chuẩn bị sẵn sàng thừa nhận lửa giận của Phủ chủ chúng ta!

Cừu Huyền Sách sắc mặt âm trầm mà thở sâu, mạnh mẽ gầm lên lên tiếng, trong ngữ điệu lại lộ ra điểm sắc lệ hương vị.

- Chỉ đùa một chút, không cần khẩn trương.

Ảnh hầu kia nhẹ nhàng cười cười, nhưng trong đôi mắt lại toát ra một vòng lãnh ý.

Cừu Huyền Sách cùng Nghê Diễm nghe vậy, không khỏi nhìn nhau, xem ra vị U Ảnh tộc Hư kiếp cường giả này vẫn là tâm có cố kỵ, không dám công nhiên vi phạm song phương ước định mà thành quy củ.

Thế nhưng mà, hai người vừa mới nhẹ nhàng thở ra, cái Ảnh hầu kia liền xoay chuyển ngữ khí, cười híp mắt nói.

- Bất quá, bổn tọa đã làm ra quyết định, cái kia sẽ không dễ dàng sửa đổi, hai vị nhân loại bằng hữuvẫn là theo bổn tọa vào Thái tố thành cổ dừng lại một thời gian ngắn a, bổn tọa có ít thứ muốn cho các ngươi nhìn một chút...

- Bắt bọn họ lại!

Ảnh hầu lên tiếng, tay phải nhẹ vẫy, trong khu vực phương viên vài trăm mét đúng là lăng không hiện ra mười tám đạo thân ảnh, hơn nữa cơ hồ mỗi người đều có tu vị Thần Hải thất trọng thiên, khí tức khủng bố từ trong cơ thể những U Ảnh tộc cường giả kia tuôn ra, phô thiên cái địa hướng Cừu Huyền Sách cùng Nghê Diễm áp tới.

Chứng kiến màn này, Cừu Huyền Sách cùng Nghê Diễm đều là sắc mặt đại biến. Nếu như chỉ là Thần Hải Cảnh cường giả bình thường, cho dù tới nhiều hơn nữa, hai người cũng bình thản tự nhiên không sợ, nhưng giờ phút này xuất hiện đều là Thần Hải thất trọng thiên U Ảnh tộc cường giả, ứng phó sẽ không dễ dàng như vậy rồi, làm không tốt, hôm nay thật sự đều chết hãm tại chỗ này. Hơn nữa, Ảnh hầu cũng không trực tiếp ra tay, cho dù hai người bị U Ảnh tộc chộp tới, Côn Luân tiên phủ Phủ chủ Phó Tiên Minh cũng không có khả năng tự mình chạy đến nơi đây đến đem bọn họ cứu ra.

Ảnh hầu cố kỵ U Ảnh tộc cùng Vạn giới Võ Minh tầm đó cái ước định bất thành văn kia, chúng Hư kiếp cường giả như Phó Tiên Minh cũng đồng dạng có chỗ cố kỵ.

Hôm nay sợ là rất khó thoát thân rồi!

Trong đầu cơ hồ đồng thời hiện lên ý nghĩ như vậy, sắc mặt Cừu Huyền Sách cùng Nghê Diễm thoáng chốc trở nên cực kỳ khó coi, nhưng hai người thực sự bất chấp đa tưởng, chung quanh mười tám tên U Ảnh tộc Thần Hải Cảnh cường giả kia đã như mười tám U Linh, như thiểm điện hướng hai người đánh tới. Trong lúc nhất thời, hắc khí bốc lên, phiến thiên địa này lâm vào trong bóng tối triệt để...

- Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Hai vị trưởng lão bị khốn trụ rồi!

Nơi đóng quân Số 1 của không gian phong ấn, một gã nam tử tuổi trẻ tuấn mỹ ở trong hắc sào đi tới đi lui, trên mặt tràn đầy vô cùng lo lắng. Hắn chính là thống lĩnh nơi đóng quân Số 1 này, cũng là trưởng lão Côn Luân tiên phủ, có được tu vi Thần Hải ngũ trọng thiên, nhưng thực lực chân chánh, lại không thể so với Thần Hải lục trọng thiên Sở Bang kém bao nhiêu.

Ở bên cạnh Đồng Bằng, hai đầu lông mày của Sở Bang bao phủ vẻ lo lắng. Ở nháy mắt Ảnh hầu kia xuất hiện, Sở Bang đã về tới không gian hắc sào.

- Ta lập tức triệu tập tất cả Thần Hải tứ trọng thiên tu sĩ trong Hồn ngục Kim Cương Tráo này, chuẩn bị...

Chỉ chần chờ một lát, Sở Bang đã chém đinh chặt sắt mở miệng quát khẽ, thế nhưng mà hai chữ cứu viện phía sau hắn còn không có nói ra, tiếng nói đã két một tiếng dừng lại, con mắt nhìn chằm chằm bên ngoài thành lũy. Xuyên thấu qua tầng lực lượng bình chướng kia, hắn rõ rang chứng kiến...

U Ảnh tộc nhân đang điên cuồng hướng thành lũy Số 1 đánh tới.

Giờ khắc này, hắn đột nhiên hiểu được, chỉ sợ không chỉ nơi đóng quân Số 1 như thế, còn lại mười tám nơi đóng quân cũng sắp tao ngộ đại lượng người U Ảnh công kích...

Sở Bang lần nữa nhìn về phương hướng của Cừu Huyền Sách cùng Nghê Diễm, hai vị Thần Hải thất trọng thiên trưởng lão kia đã bị lực lượng linh hồn biến thành khói đen triệt để bao trùm!

- Ồ?

Bên trong phiến khói đen mãnh liệt sôi trào, âm thanh nổ đùng đinh tai nhức óc kia, Ảnh hầu đứng chắp tay, trên mặt vui vẻ dạt dào, nhưng ngay lập tức qua đi, trong miệng vị U Ảnh tộc siêu cấp cường giả này lại kinh ngạc mà thấp hô ra tiếng, hai con mắt sâu kín nhìn về phía trên không biên giới thành cổ, phiến Thái tố tiên khí vô biên vô hạn kia.

Giờ phút này, cơ hồ tất cả Thái tố tiên khí đều hội tụ đến một khu vực như vậy, sau khi tràng diện hỗn loạn kịch liệt nhất đi qua, đã hiển lộ ra dấu hiệu khôi phục bình thường, đoán chừng dùng không được bao lâu, những Thái tố tiên khí kia sẽ một lần nữa hóa thành nước lũ cuồn cuộn, phản hồi Trầm Tiên cốc.

- Tiểu gia hỏa Linh Hư tộc kia, rõ ràng giấu ở chính giữa phiến Thái tố tiên khí kia...


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-795)