Truyện ngôn tình hay

Truyện:Vũ Vương - Chương 068

Vũ Vương
Trọn bộ 795 chương
Chương 068: Khôi Lỗi kiếm khí ​
0.00
(0 votes)


Chương (1-795)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Mộ Thiết Tiên lại có cảm giác xuất ra một quyền đánh vào trong không khí, nên bị đè nén tới cực điểm.

Trong nháy mắt Mộ Hàn đi vào, hắn liền phát hiện cảnh vật quanh người bắt đầu nhanh chóng thay đổi. Trong chớp mắt, bản thân đã xuất hiện ở bên trong một con thông đạo, trước sau cũng không hề nhìn thấy một nửa bóng dáng của bất kì người nào.

Trong thời gian tiến vào, tất cả mọi người đều sẽ bị lập tức truyền tống đến những khu vực khác nhau của mê cung.

Mộ Hàn cũng không thể xác định chính mình rốt cuộc đang ở chỗ khu vực nào, thế nhưng trong lòng không có thấy chút xíu căng thẳng. Hắn mặc dù là lần đầu nhìn thấy mê cung của sân khảo nghiệm, nhưng bởi chính hắn đã ngây người bảy năm ở trong viện Tuyển Phong, nên quy củ và quá trình khảo nghiệm này đã sớm biết được mười phần rõ ràng. Điều hiện tại hắn cần phải làm là đi dọc theo thông đạo, không ngừng bước về hướng phía trước.

Dừng lại chỉ chốc lát, Mộ Hàn đã cất bước đi vượt lên. Đồng thời hắn lặng lẽ vận chuyển "Lôi Cực Âm Cương", về phần "Tử Ngọc Sinh Yên Quyết" thì bị Mộ Hàn giấu biệt đi mà không cần đến. Hôm nay tới đây quan sát khảo nghiệm có mười cao thủ Võ Cảnh Cửu Trọng, thậm chí còn có Mộ Thanh Sơn là cường giả Đạo Cảnh vừa mới xuất hiện. Để đảm bảo đạt được mục đích, có lẽ tạm thời không nên dùng đến loại công pháp võ đạo thần kỳ, để tránh bị cường giả như Mộ Thanh Sơn nhìn ra sơ hở.

Mê cung thông đạo chỉ có rộng hơn một thước, từ bên ngoài nhìn vào, vách tường thông đạo cũng chỉ là một tầng hơi mỏng. Thế nhưng sau khi vào mê cung lại cũng chỉ có thể nghe được tiếng bước chân của chính mình.

Khắp bốn phía, mọi âm thanh đều hoàn toàn yên tĩnh.

- Vút!

Mới chỉ đi về phía trước được mười bước, tiếng huýt gió sắc bén liền phá vỡ sự yên lặng trong thông đạo. Một đạo khí tức lạnh như băng lại từ trong vách tường ở bên cạnh bắn mạnh ra. Nó hung hăng đánh úp về phía sườn trái của Mộ Hàn.

- Rầm rầm rầm rầm!

Ánh mắt của Mộ Hàn khẽ nhúc nhích, bốn tiếng sấm sét chợt nhất loạt vang ra từ ngực bụng hắn.

Trong tích tắc, khi mà khí tức lạnh như băng kia đụng chạm đến da thịt Mộ Hàn thì tiếng Lôi Âm đã lên đến đỉnh điểm liền bất chợt đột nhiên bùng phát dữ dội ở cùng một vị trí đó. Kình đạo mạnh mẽ trong nháy mắt đã làm tan rã cỗ khí tức kia.

Đến khi Lôi Âm tiêu tan thì bước chân của Mộ Hàn cũng vừa bước tiếp lên phía trước.

Lần tập kích này tới cũng nhanh, kết thúc cũng rất nhanh. Thậm chí nó còn không thể sinh ra một chút giảm bớt tốc độ nào đối với hành động của Mộ Hàn.

- Đây chính là 'Khôi Lỗi kiếm khí'.

Ý nghĩ hiện lên tức thì ở trong đầu Mộ Hàn. Rồi Mộ Hàn tiếp tục tiến lên.

"Khôi Lỗi kiếm khí" này được kích phát ra từ vách tường mê cung, xuất quỷ nhập thần, nhanh như sao băng làm người ta khó lòng phòng bị cho được.

Nghe nói, mỗi một lần khảo nghiệm Tuyển Phong, Mộ gia đều sẽ lựa chọn rất nhiều cao thủ Không Cốc Cảnh để tiến hành thao tác dưới đáy mê cung, khiến cho mê cung không ngừng phát ra "Khôi Lỗi kiếm khí".

Thế nhưng, uy lực của kiếm khí này cũng không mạnh mẽ, khó khăn lắm mới đạt tới trình độ Thực Khí Cảnh nên sẽ không tạo thành vết thương trí mạng đối với tu sĩ Đại Thông Cảnh tham gia khảo nghiệm.

Nói chung, mỗi một đệ tử Tứ Trọng của viện Tuyển Phong tiến vào mê cung đều sẽ phải chịu đựng năm mươi lần "Khôi Lỗi kiếm khí" tập kích. Nếu như chống đỡ qua được, liền có thể bước vào đợt khảo nghiệm thứ hai trong mê cung.

Nếu mà tại vòng thứ nhất bị "Khôi Lỗi kiếm khí" bắn vào trong cơ thể ba lần, thì sẽ bị đào thải loại bỏ tức thì.

Đồng thời với việc chống đỡ "Khôi Lỗi kiếm khí", người tham gia khảo nghiệm cũng có thể gặp phải sự công kích đến từ những người khác. Nếu như mà bị thua thì đồng dạng cũng sẽ bị đào thải, nếu là người chiến thắng mà trước đây đã bị kiếm khí xâm nhập vào trong cơ thể, thì sẽ có thể triệt tiêu một lần số lần bị xâm nhập kia. Nếu mà vẫn chưa bị kiếm khí xâm nhập vào trong cơ thể, vậy thì cũng có thể giảm bớt một lần "Khôi Lỗi kiếm khí" công kích.

Vòng khảo nghiệm thứ nhất này xem ra đơn giản, nhưng muốn qua được lại phi thường khó khăn. Bởi vì càng đi về phía sau, số lần "Khôi Lỗi kiếm khí" xuất hiện lại càng dày đặc.

Trong những lần khảo nghiệm Tuyển Phong trước đây, tuyệt đại bộ phận đệ tử Tứ Trọng đều bị đào thải ở vòng thứ nhất này.

- Vút!

Sau khi đi được vài bước, tiếng xé gió lại nổi lên. Llại là một đạo "Khôi Lỗi kiếm khí" lạnh như băng ập tới. Nhưng góc độ càng là xảo quyệt, lại là lao ra từ trong lòng đất phía trước. Nó như tia chớp mà đánh úp về phía bụng dưới của Mộ Hàn.

- Rầm rầm rầm rầm!

Mộ Hàn không hề dừng bước chân lại chút nào, lại là bốn tiếng Lôi Âm từ trong cơ thể kích động ra."Khôi Lỗi kiếm khí" kia vẫn còn chưa kịp xâm nhập vào trong cơ thể, liền bị trừ khử thành vô hình.

Liên tục hai lần, Mộ Hàn cũng không có phát huy ra uy lực lớn nhất của "Lôi Cực Âm Cương".

Loại trình độ tập kích này vẫn còn không đến mức khiến cho hắn phải thi triển toàn lực.

Mộ Hàn bước đi về phía trước không nhanh không chậm. Thế nhưng tần suất xuất hiện của "Khôi Lỗi kiếm khí" lại tại từ từ tăng lên, tiếng Lôi Âm rầm rầm đang chấn động phản hồi bên trong thông đạo.

Lúc này, ở bốn phía khán đài sân khảo nghiệm đã không còn cảnh lớn tiếng ồn ào, chỉ có vang lên nhữn tiếng nói thầm rì rào nho nhỏ.

Ánh mắt của mọi người cơ hồ tất cả đều chăm chú vào bên trong mê cung, hứng thú dạt dào quan sát tất cả động tĩnh ở bên trong, thỉnh thoảng lại mở miệng thốt ra lời bình một phen. Về phần những tộc nhân Mộ gia có con cái đang tham gia khảo nghiệm, chính là thần kinh căng thẳng. Sau khi tìm được vị trí của con cái thì ánh mắt liền theo sát bóng dáng đang không ngừng di động đó.

- A!

Ở lối vào mê cung đột nhiên vang lên một tiếng thét kinh hãi, cũng là một thiếu niên mười bốn mười lăm tuổi không thể khống chế nổi mà từ bên trong bay ngược ra, đặt phịch mông ngồi trên mặt đất.

Sau khi liếc mắt tả hữu nhìn quanh, thiếu niên này lập tức uể oải tới cực điểm. Hắn đúng là kẻ không may phải làm người thứ nhất bị ba đạo "Khôi Lỗi kiếm khí" xâm nhập trong cơ thể mà đào thải.

Cũng không quá một hồi lâu, thiếu niên này liền trở nên vui mừng.

Lại là một tiếng kêu sợ hãi, tên đệ tử Tứ Trọng thứ hai của viện Tuyển Phong bị mê cung mạnh mẽ đuổi cổ trục xuất ra ngoài

- 'Khôi Lỗi kiếm khí' này quả nhiên thú vị.

Trên khán đài phía bắc, Việt Thiện hể hả cười dài vuốt râu mà cười

- Làm khó tiền bối Mộ gia có thể nghĩ ra phương pháp như vậy, mặc dù uy lực không quá mạnh mẽ, nhưng hơn được là có tốc độ nhanh chóng vô cùng. Cộng thêm góc độ hay thay đổi nên đã đích xác phi thường khảo nghiệm thực lực của những đệ tử Mộ gia này, nhất là năng lực phản ứng của bọn họ.

Mộ Thanh Sơn nét mặt hân hoan tươi cười mà gật đầu, chợt lại hơi có chút tiếc nuối nói thêm:

*****

- Đáng tiếc, một lần mở ra sân khảo nghiệm mê cung này cần phải có bốn vị tu sĩ Vũ Hóa Cảnh dốc kiệt sức chân khí. Sau khi khảo nghiệm bắt đầu cũng tối thiểu cần có mười tám vị tu sĩ Không Cốc Cảnh tiến hành kích hoạt phát động đối với 'Khôi Lỗi kiếm khí'. Quả là quá mức phiền toái. Nói cách khác, nếu như có thể để cho những tiểu tử kia thường xuyên tiến vào mê cung tu luyện, nhất định có thể làm cho thực lực của bọn họ có sự tăng lên phi thường lớn.

Nghe thấy vậy, đám người Việt Thiện và Hùng Hãn, Kim Vũ Trúc cũng là nhìn nhau cười một tiếng. Đúng ra là cần như vậy mới phải. Nếu không, cả Việt Quốc chẳng phải là muốn cho chỉ có Mộ gia nhất tộc nhà ngươi độc chiếm thế lớn?

Sau một lúc lâu, Hùng Hãn liền lại chuyển đề tài quay lại những thiếu niên bên trong mê cung này. Hai mắt sáng quắc lão mở miệng bình phẩm:

- Thanh Sơn tộc trưởng, năm tên tiểu tử Yên Hà Cảnh kia của Mộ gia các ngươi đều có biểu hiện phi thường xuất sắc. Chỉ mới đi được chút thời gian như vậy liền đã đánh bại mấy người, chặn được mười đạo kiếm khí công kích đến.

- Cái gì? Tiểu gia hỏa kia tựa hồ lại càng không tồi.

Phút chốc, Kim Vũ Trúc ở cách đó không xa lại hô nhỏ một tiếng. Trên khuôn mặt trắng nõn hiện lên một nét thoáng ngạc nhiên.

Đám người Hùng Hãn và Việt Thiện nhìn thấy ánh mắt của nàng như vậy thì cũng có chút kinh ngạc, bèn thuận theo ánh mắt của nàng mà nhìn lại. Chỉ thấy tại góc tây bắc mê cung có một người hắc y thiếu niên nếu đem so với năm vị đệ tử Mộ gia cấp Yên Hà Cảnh kia, thì biểu hiện ra lại càng là nhàn nhã. Cho dù "Khôi Lỗi kiếm khí" đều xuất hiện từ bất kì góc độ gì, hắn đều không né không tránh. Thế nhưng những kiếm khí này lại cũng không thể xâm nhập trong cơ thể hắn. Cơ hồ trong nháy mắt đụng chạm đến thân thể hắn, liền bị kình đạo bùng phát dữ dội từ trong cơ thể thiếu niên chấn vỡ.

Thiếu niên kia cứ thế đi tới ở trong thông đạo, nhưng lại như đang lững thững ở trên sân vắng, vô cùng dễ dàng.

Nếu không có những tiếng nổ vang thỉnh thoảng thoáng hiện gào thét và sự ù ù rung động bên trong thông đạo thì e rằng cũng có người không nhịn được hoài nghi thiếu niên kia liệu có phải chịu đựng "Khôi Lỗi kiếm khí" tiến công tập kích đến thân mình hắn hay không.

Việt Thiện có chút tò mò hỏi:

- Tiểu gia hỏa kia là ai? Nhìn tu vi, tựa hồ mới khơi thông hai mạch Thiên Địa cách đây không lâu?

Với ánh mắt của lão, tự nhiên nhìn ra được thiếu niên kia không giống người thường. Những kiếm khí mặc này dù chỉ có uy lực Thực Khí Cảnh, nhưng có thể tưởng tượng nếu muốn những thiếu niên này chống đỡ nổi, đối với tu sĩ Đại Thông Cảnh mà nói thì khó khăn phi thường lớn. Lúc nghe thấy Kình đạo bùng phát dữ dội thì đã muộn, kiếm khí đã xâm nhập vào thân thể. Nếu để kình đạo bùng phát dữ dội sớm hơn một chút thì lại không có hiệu quả.

Tuy nhiên, mỗi lần thiếu niên kia đều lựa chọn trong giây lát khi kiếm khí đụng chạm đến thân thể thì hắn mới bộc phát kình đạo trong cơ thể. Từ đó có thể thấy được đối với chân khí của bản thân mình thì hắn thao tác đã đạt đến tình trạng cực kì thuần thục.

Loại trình độ đó, cho dù là tu sĩ Yên Hà Cảnh đều không nhất thiết có thể đạt tới.

- Cô cô, hắn tên là Mộ Hàn.

Trưởng lão Mộ gia như Mộ Thanh Hải còn chưa kịp mở miệng, thì thiếu niên nhỏ gầy ở phía sau Kim Vũ Trúc liền nhẹ nhàng mở miệng.

Thiếu niên này đúng là Kim Mộc Ngư. Từ sau khi trở về từ đường Hắc Y, hắn cẩn thận hồi tưởng những điều đã trải qua khi phát sinh xung đột cùng Hùng Đồ. Lập tức hắn như mới tỉnh giấc từ trong mộng. Hắn đoán được bên trong khối Tử Tinh Thạch trong tay mình kia rất có thể lẫn với "Tử Dương Long Tinh". Hắn không khỏi không ngừng hối hận. Thế nhưng đồ đã gửi đi bán nên cũng không tiện mà lại đi truy theo đòi về.

Hôm nay Mộ Hàn vừa tiến vào sân khảo nghiệm, Kim Mộc Ngư liền phát hiện ra bóng dáng của hắn.

Điều khiến cho Kim Mộc Ngư không nghĩ tới chính là, ở trong mê cung Mộ Hàn lại biểu hiện dễ dàng như thế. Chính là chỉ với tu vi Đại Thông Cảnh, nhưng mà những "Khôi Lỗi kiếm khí" này lại bị hắn coi như không có gì. Cho dù thay đổi thành hắn vốn có được thực lực Yên Hà Cảnh, Kim Mộc Ngư tự nghĩ cũng sẽ không làm được tình trạng làm dễ như không này của Mộ Hàn.

Cũng may là hắn không định đi theo để đòi lại Tử Tinh Thạch. Nếu không sẽ phải trở mặt với một người Đạo Văn Sư thấp phẩm nhưng có tiềm lực vô cùng vô tận như vậy, đó sẽ liền là mất nhiều hơn được. Giữa các thế tộc Việt Quốc có sự cạnh tranh kịch liệt, nhưng đồng dạng cũng có hợp tác. Nếu có thể thiết lập quan hệ tốt với một Đạo Văn Sư của Mộ gia, tự nhiên không có bất cứ điều gì xấu.

Kim Mộc Ngư trong lúc không để ý chợt ngẩng đầu, lại vừa vặn đụng vào hai đạo ánh mắt trào phúng. Ánh mắt đó đến từ một vị nam nhân trẻ tuổi đang đứng cách đó mấy thước ở phía sau Hùng Hãn. Đúng là Hùng Đồ tối hôm qua đã phát sinh xung đột cùng hắn tại đường Hắc Y. Lúc này nhìn thấy ánh mắt của hắn, nét đùa cợt trên mặt Hùng Đồ càng đậm hơn. Hiển nhiên hắn cũng đã hiểu hết nguyên nhân xung đột tối hôm qua.

Nếu như là trước đây, Kim Mộc Ngư có lẽ sẽ phi thường tức giận. Thế nhưng giờ phút này, khóe môi hắn lại không nhịn được mà lộ ra một nụ cười vui vẻ.

- Mộ Hàn?

Lúc này, Hùng Hãn nghe thấy Kim Mộc Ngư mở miệng nhắc tới một tiếng cái tên này, lão liền bắt đầu tự nhủ lẩm bẩm:

- Cái tên này nghe rất quen tai, lão phu hình như vào lúc nào đó đã từng nghe qua

- A, lão phu nghĩ ra rồi. Cháu ngoại của Thanh Sơn tộc trưởng không phải có tên là Mộ Hàn sao? Lão phu vừa tới thành Liệt Sơn, chợt nghe nói hắn mặc dù Tâm Cung nhỏ nhất, thế nhưng chỉ dùng thời gian không được hai tháng liền từ Ngoại Tráng Cảnh đột phá đến Đại Thông Cảnh. Tư chất này chính là cũng không kém cỏi một chút nào so với mẫu thân hắn.

- Hừ hừ!

Vài tiếng ho khan nhẹ nhàng vang lên, mấy vị trưởng lão Mộ gia chung quanh Mộ Thanh Hải đều hơi có chút xấu hổ. Khi nhắc tới Mộ Hàn, liền không thể không nhắc tới mẫu thân Mộ Chiêu Nghi của hắn.

Ba chữ Mộ Chiêu Nghi này tại Mộ gia cũng là cấm kỵ, huống chi Mộ Thanh Sơn liền đang ở ngay bên cạnh.

Quả nhiên, Hùng Hãn vừa dứt lời, sắc mặt Mộ Thanh Sơn liền trở nên có chút khó coi, trong mũi nặng nề hừ một tiếng. Thấy thế, lúc này Hùng Hãn mới tỉnh ngộ là chính mình vừa nhỡ lời. Nhìn thấy Mộ Thanh Sơn vẻ mặt không vui, lão không khỏi đành cất tiếng cười ha ha, lại chú ý tiếp tục tập trung vào bên trong mê cung, ánh mắt sáng quắc đảo quanh khắp sân.

Ở dạng trường hợp thế này, đám người Việt Thiện và Kim Vũ Trúc cũng không tiện càn rỡ quá đáng để trong lời nói lại kích động mọi người Mộ gia. Vì thế ánh mắt nhìn về hướng mê cung lại càng tỏ ra có thêm vài phần hứng thú.

Crypto.com Exchange

Chương (1-795)