← Ch.714 | Ch.716 → |
- Rốt cục sắp đến rồi!
Lại là một ngày đi qua, Mộ Hàn than khẽ khẩu khí, ở phía trước hắn, là một mảnh hoang mạc vô biên vô hạn, dù chưa tiến vào, lại có thể rõ ràng cảm nhận được cổ hơi nóng rừng rực vô cùng này.
Đây là Hỏa Hồn Sa Mạc.
Phượng Sào một trong Tam đại thế lực tối cường của Thần U Thiên Vực liền ở chỗ sâu nhất trong Hỏa Hồn Sa Mạc, nghe nói, chỗ đó sinh trưởng lấy một cây Thần Ngô Cổ Thụ sống vô số năm.
Hô!
Hồng Nguyệt Phượng Hoàng Hồn Ấn lần nữa hiện ra.
Tựa hồ phát hiện Phượng Sào đã không xa, Hồn Ấn kia kịch liệt rung động lắc lư, cảm xúc càng thêm vui sướng tung tăng như chim sẻ từ bên trong không ngừng toát ra.
Lúc này, Mộ Hàn không định lại đem Hồn Ấn thu hồi tâm cung rồi.
Một là nghe nói Hỏa Hồn Sa Mạc này có được ảo giác rất cường đại, hai cũng là vì để tránh khiến cho Hồng Nguyệt Phượng Hoàng nhất tộc hiểu lầm.
- Chúng ta đi! Đến Phượng Sào, hoàn thành lời hứa của ta đối với ngươi.
Mộ Hàn tay nắm Hồn Ấn, cười mỉm mà về phía trước chạy như bay...
...
- Cái kia chính là Mộ Hàn!
Ở không trung ngoài ngàn dặm, vẻ mặt Diệp Phù Đồ kích động kêu lên, giờ phút này, trước người hắn đang lơ lững một mặt kính, trong kính mơ hồ có thể thấy được một đạo thân ảnh mơ hồ.
Ở bên hông Diệp Phù Đồ, còn có một gã lão giả áo đen thân hình khô gầy, đúng là Lôi Sát Lão Tổ.
- Hắn vậy mà tiến nhập Hỏa Hồn Sa Mạc... Hỏa Hồn Sa Mạc là địa bàn của Hồng Nguyệt Phượng Hoàng, khá tốt hắn hôm nay vẫn còn ở biên giới sa mạc, còn kịp.
Lôi Sát Lão Tổ híp mắt.
- Sư tổ, chúng ta mau ra tay.
Diệp Phù Đồ vội vàng nói.
- Yên tâm, hắn không chạy thoát được đâu.
Lôi Sát Lão Tổ cười nhạt một tiếng, thân hình đột nhiên hóa thành một đạo Lôi Điện, từ trong Hư Không biến mất, khi hắn xuất hiện lần nữa, đã ở trên không Hỏa Hồn Sa Mạc.
Mà lúc này, Mộ Hàn mới tiến vào hơn mười dặm trong sa mạc.
- Mộ Hàn, coi chừng!
Thanh âm vô cùng lo lắng của Tử Linh đột nhiên trong không gian Tâm cung nổ vang.
Mộ Hàn lập tức phát giác trên đỉnh đầu có dị động xuất hiện, nhất thời phản xạ có điều kiện đem Cửu Long Lôi Hỏa Tráo từ trong Tử Hư Thần Cung lấy đi ra.
Oanh!
Cơ hồ là nháy mắt khi Mộ Hàn tiến vào nội bộ không gian Cửu Long Lôi Hỏa Tráo, một bàn tay to lớn liền mạnh mẽ từ trên cao tráo xuống, chợt liền đặt ở bên trên Cửu Long Lôi Hỏa Tráo.
Trong nháy mắt này, giống như ngàn vạn cân thuốc nổ bị đồng thời kíp nổ, Lôi Điện chi lực vô cùng cuồng bạo điên cuồng mà tàn sát bừa bãi, cát sóng cao tới ngàn mét mà hướng bốn phía xoay tròn mà đi, chỉ trong chớp mắt công phu, khu vực phương viên trăm dặm, đã bị xốc lên một tầng dày đặc.
Cát vàng khắp không, trong thiên địa mông lung.
Dưới lòng bàn tay kia, Cửu Long Lôi Hỏa Tráo cũng là hướng phía dưới chìm vài trăm mét, toàn bộ đều tiềm nhập dưới đáy sa mạc.
- Công kích thật cường đại!
Trong nội bộ không gian Cửu Long Lôi Hỏa Tráo, Mộ Hàn còn chưa kịp thở một ngụm, trái tim liền hung hăng khẽ nhăn một cái, chỉ là ngăn cản một lần công kích, trong Cửu Long Lôi Hỏa Tráo của hắn ẩn chứa Lôi Điện chi lực đã bị tiêu hao gần hai thành.
- Thiên Nhân Cảnh! Tuyệt đối là Thiên Nhân Vũ Tiên!
Tử Linh cũng kêu lên.
- Thiên Nhân Vũ Tiên?
Mộ Hàn cả kinh.
- Chẳng lẽ là Diệp Phù Đồ từ Vạn Lôi Tiên Tông mời đến giúp đỡ?
Mộ Hàn sớm đã biết, Vạn Lôi Tiên Tông kia có tất cả tám gã Vũ Tiên, trong đó Giới Không Cảnh hai cái, Hỗn Nguyên cảnh một cái, Phản Hư Cảnh hai cái, Thái Vi Cảnh hai cái, còn có một chính là Thiên Nhân Cảnh.
Không sai biệt lắm là ở thanh âm của Mộ Hàn rơi xuống, lập tức bên ngoài Cửu Long Lôi Hỏa Tráo liền vang lên một hồi tiếng cười vô cùng quen thuộc:
- Mộ Hàn, ta đã trở về! Chẳng những ta đến rồi, sư tổ ta cũng tới! Lão nhân gia ông ta chính là Thiên Nhân Cảnh Vũ Tiên, Mộ Hàn, ngươi lần này chỉ có một con đường chết.
- Diệp Phù Đồ!
Trong đầu Mộ Hàn phút chốc hiện lên cái tên này, về phần sư tổ trong miệng Diệp Phù Đồ, nên là Vạn Lôi Tiên Tông Thái thượng trưởng lão Lôi Sát Lão Tổ.
- Lôi Điện chi lực thật nồng đậm, lại có thể thừa nhận một kích của lão phu.
Chợt, Mộ Hàn liền nghe được một thanh âm già nua, giống như đang tán thưởng.
- Sư tổ, lần trước lúc ta ra tay, hắn cũng dùng thứ này ngăn cản qua. Mỗi thừa nhận một lần công kích, lực lượng của nó đều tiêu hao không ít, chỉ cần tiếp tục công kích, lực lượng của nó rất nhanh sẽ tiêu hao sạch sẽ.
Diệp Phù Đồ cười lạnh ra tiếng, một hồi gặp huyết điểm ra chỗ thiếu hụt trí mạng của Cửu Long Lôi Hỏa Tráo.
Oanh!
Một lát qua đi, cự chưởng của Lôi Sát Lão Tổ lần nữa rơi vào phía trên Cửu Long Lôi Hỏa Tráo, nương theo lấy tiếng oanh minh rung trời động địa này, là tầng tầng cát sóng hướng bốn phía bốc lên mà đi.
- Thật sự là phiền toái lớn rồi.
Mộ Hàn cau mày, có chút phiền muộn.
Đúng lúc này, hắn đã từ trong lúc khiếp sợ ban đầu tỉnh táo lại, bất quá cảm ứng được Cửu Long Lôi Hỏa Tráo ẩn chứa Lôi Điện chi lực rất nhanh trôi qua, tâm Mộ Hàn cũng nhỏ máu. Những Lôi Điện chi lực này, hắn vốn là chuẩn bị dùng để tiến hành thiên anh sáu biến, chỉ là sau khi tiến vào Thần U Thiên Vực, một mực không tìm được địa phương đầy đủ an toàn, cái này mới không có tiến hành, lại không nghĩ rằng những lực lượng kia cứ như vậy mà bị tiêu hao hết.
- Mộ Hàn, đừng lo lắng, lực lượng không còn có thể tìm.
Tử Linh an ủi một tiếng, ngữ khí lại ngưng trọng nói.
- Nhưng mà, Thiên Nhân Vũ Tiên không phải ngươi bây giờ có khả năng chống lại, trước khi lực lượng của Cửu Long Lôi Hỏa Tráo tiêu hao hết, ngươi phải đem Linh Hư tộc huyết mạch cùng Ngũ Hành Chân Linh pháp thể chuyển dời đến trong tâm cung, sau đó... bỏ qua thân thể!
- Ta minh bạch!
Mộ Hàn gật gật đầu, trầm giọng nói.
- Lưu được Thanh Sơn, không sợ không có củi đốt! Bất quá, hiện tại còn không cần phải gấp, Hỏa Hồn Sa Mạc là địa bàn của Hồng Nguyệt Phượng Hoàng, Lôi Sát Lão Tổ ở chỗ này động thủ, chính là bất kính đối với Phượng Sào, nói không chừng sẽ đưa tới Hồng Nguyệt Phượng Hoàng can thiệp.
Thiên Nhân Vũ Tiên thật sự quá mạnh mẽ, Phản Hư Cảnh Diệp Phù Đồ cùng Lôi Sát Lão Tổ kia so sánh, quả thực ngay cả xách giày cũng không xứng, tuy thực lực Mộ Hàn viễn siêu tu vi, nhưng đến cùng mới là Giới Không Cảnh đỉnh phong, không thể nào là đối thủ của Lôi Sát Lão Tổ. Nếu như sự tình không có chuyển cơ, Mộ Hàn cũng chỉ có thể bỏ qua thân thể rồi.
Oanh!
Oanh!
...
Đang khi nói chuyện, cự chưởng của Lôi Sát Lão Tổ lần lượt đập xuống, mặc dù Cửu Long Lôi Hỏa Tráo không có bất kỳ tổn thương, nhưng nó ẩn chứa lực lượng lại kịch liệt xói mòn, chung quanh càng là hoàn toàn thay đổi, rốt cuộc nhìn không ra bóng dáng sa mạc, khu vực phạm vi mấy trăm dặm hóa thành một cái hố to sâu đạt vài trăm mét.
- Mộ Hàn, Hồng Nguyệt Phượng Hoàng là không cần trông cậy vào rồi.
Tử Linh giội lên nước lạnh cho Mộ Hàn.
- Tại đây vẫn là khu vực biên giới Hỏa Hồn Sa Mạc, hơn nữa nhân loại võ đạo tu sĩ ở giữa tranh đấu, Phượng Sào từ trước đến nay không thèm can thiệp, trừ khi tranh đấu là phát sinh ở chỗ càng sâu trong Hỏa Hồn Sa Mạc, hoặc là nhân loại tu sĩ đuổi giết hung thú tiến nhập sa mạc.
Mộ Hàn nói:
- Vậy cũng không nhất định, đừng quên ta là tới đem khỏa Hồn Ấn Hồng Nguyệt Phượng Hoàng này tiễn đưa Phượng Sào, hiện tại chắc hẳn Phượng Sào đã cảm ứng được Hồn Ấn tồn tại rồi.
- Cho dù chân tướng như ngươi nói, Phượng Sào cũng không kịp...
Đằng sau hai chữ "cứu viện" còn chưa nói ra, Tử Linh liền vội vàng kêu lên.
- Mộ Hàn, nhanh! Nhanh, Cửu Long Lôi Hỏa Tráo cũng sắp nhịn không được rồi, lập tức đem Linh Hư tộc huyết mạch cùng Ngũ Hành Chân Linh pháp thể của ngươi chuyển dời đến trong tâm cung, bằng không thì thật sự không còn kịp rồi...
Nhưng mà, tiếng nói của Tử Linh còn không rơi xuống, một tiếng Phượng Minh mãnh liệt mà cao vút ở trong thiên địa chấn nổ:
- BOANG...
← Ch. 714 | Ch. 716 → |