← Ch.072 | Ch.074 → |
Ông ông! Ông ông! Ông ông!!
Trong khoảnh khắc sắp sửa đụng chạm nhau, viên kiếm châu kia đúng là vù vù thành tiếng, tốc độ chợt tăng lên. Nó liền trượt đi ra ngoài từ lòng bàn tay Mộ Hàn. Mộ Hàn nao nao liền tỉnh ngộ lại, những viên kiếm châu này có được lực lượng Thực Khí Cảnh đỉnh cao. Nếu như muốn bắt lấy nó, nhất định phải sử dụng chân khí. Nhưng mà nếu bị chân khí khơi gợi, thì tốc độ di động của kiếm châu đồng dạng sẽ lại nhanh hơn.
Nếu muốn bắt được một viên kiếm châu, cũng không phải là việc dễ dàng!
- Vèo!
Sau một khắc, có tiếng xé gió rất nhỏ vang lên. Tuy nhiên, lần này xuất hiện ở trong tầm mắt Mộ Hàn lại không phải "Trục Ảnh Kiếm Châu", mà là Mộ Tinh Lăng. Hắn lại như con rồng lượn nhanh nhẹn tránh né những viên châu ảnh màu đỏ đang xuyên qua mọi nơi không gian, rồi hướng về phía Mộ Hàn mà bắn mạnh đến, tốc độ nhanh đến kinh người.
Ngay trong khoảnh khắc đó, cự li giữa hắn và Mộ Hàn liền chỉ còn lại có ba bốn thước.
Mộ Hàn thậm chí có thể thấy rõ ánh mắt sắc bén như đao ớn lạnh của hắn. Trong tích tắc này, Mộ Hàn lập tức hiểu rõ ràng ý đồ của hắn. Tên này lại tính toán ở trong đợt khảo nghiệm thứ hai này sẽ dồn toàn lực để đối phó chính mình. Chỉ cần đuổi được chính mình ra khỏi mê cung, mặc dù chỉ còn một phần mười canh giờ thì với lấy thực lực của hắn, cũng vẫn cứ có thế tiến vào mười người đứng đầu.
- Hô!
Tay phải khẽ nhúc nhích, chân khí liền ngưng tụ trong lòng bàn tay Mộ Tinh Lăng thành một thanh đạo đao dài đến mấy thước. Rồi hắn hung hăng bổ mạnh về phía Mộ Hàn, đao mang bắn ra bốn phía trong nháy mắt đã bao phủ toàn bộ không gian mấy thước ở phía trước hắn vào bên trong.
Vẫn còn cách mấy thước, thế nhưng khuôn mặt Mộ Hàn đã bị đao mang bức ra kình phong tràn tới đánh đến phát đau.
Mộ Hàn không có hứng thú hiện tại liều chết đối chọi cùng Mộ Tinh Lăng. Cơ hồ không chút do dự, thân hình hắn bật mạnh về phía đằng sau. Trong lúc chớp lửa đá chạy cát bay liền tránh né được đao mang sắc bén.
Bước chân vừa mới ổn định, Mộ Hàn đột nhiên nhận thấy được có một cỗ khí tức âm u lạnh lẽo từ chênh chếch phía sau ập tới.
- Mộ Thiên Phong!
Mộ Hàn cơ hồ trong nháy mắt liền phán đoán ra chủ nhân của luồng khí tức kia.
"Ám Thần U Nguyệt Quyết" đó có biến hoá kỳ lạ khó lường, Mộ Thiên Phong tập kích không hề gây ra bất cứ động tĩnh nào. Vào lúc Mộ Hàn có được cảm ứng thì khí tức kia chỉ còn cách lưng hắn có vài tấc.
"Bang bang bang Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!
"
Mộ Hàn kiên quyết cắn răng một cái, trong tích tắc đó từ trong cơ thể tuôn ra chín tiếng nổ vang. Những kinh mạch bị bế tắc cuối cùng đồng thời được khơi thông, chân khí kịch liệt cuồn cuộn như những cơn sóng bắt đầu khởi động. Thân hình Mộ Hàn đúng là miễn cưỡng lướt chếch đi vài thước, ngay sau đó liền có một đạo hắc mang vọt tới cánh tay hắn.
Vô cùng nguy hiểm!
Trong lòng Mộ Hàn hơi hơi ớn lạnh, bóng dáng hắn không có bất cứ sự trì hoãn nào, tựa như một quầng ánh sáng lung linh nhanh chóng phóng về hướng xa xa.
Mộ Tinh Lăng và Mộ Thiên Phong vừa mới hiển lộ ra bóng dáng tức thì trao đổi ánh mắt, đều là kết quả cực kỳ ngoài ý muốn. Bọn họ đã có một lần phối hợp cực kì ngầm hiểu Vốn tưởng rằng có thể một lần liền giải quyết xong Mộ Hàn. Nhưng lại không nghĩ rằng lần này ra tay nắm chắc đến thế lại khiến cho Mộ Hàn trước khi gấp rút chạy trốn lại có đột phá đến đỉnh cao.
Mà động tĩnh vừa rồi trong cơ thể Mộ Hàn, rõ ràng là xuất phát từ việc khơi thông kinh mạch.
Đại Thông Cảnh đỉnh cao? Hỗn đản này quả là lại vẫn che giấu thực lực!
Thầm mắng một tiếng, bóng dáng Mộ Tinh Lăng chợt lóe lên liền đuổi theo về phía trước. Còn Mộ Thiên Phong ở cách mấy thước cũng là không chút do dự liền bắt đầu ẩn dấu thân hình.
- Lại là chín mạch đã thẳng, tiểu gia hỏa này quả nhiên đã đạt tới Đại Thông Cảnh đỉnh cao.
Ở khán đài phía bắc sân khảo nghiệm, nhìn thấy Mộ Hàn hành động mà Việt Thiện không tự giác cười một tiếng.
- Hắn vừa có 'Trục Ảnh Kiếm Châu' quấy nhiễu, lại thêm hai tu sĩ Yên Hà Cảnh công kích. Tiểu gia hỏa này e là rất khó chống đỡ kéo dài được.
Hùng Hãn cũng đang nheo ánh mắt lại.
- Thanh Loa trưởng lão, hai tu sĩ Yên Hà Cảnh liên thủ công kích một tu sĩ Đại Thông Cảnh, thế này không tính là vi phạm quy chế chứ?
Kim Vũ Trúc cũng là nhìn về phía một ông lão vẫn tráng kiện ở bên cạnh mà hỏi đầy vẻ nghi hoặc.
- Không tính.
Người được gọi là Mộ Thanh Loa trưởng lão này cười híp mắt lắc đầu
- Căn cứ qui củ khảo nghiệm Tuyển Phong đợt thứ hai, bất kể là sử dụng tới thủ đoạn gì, chỉ cần có thể đủ chống đỡ đến khi kết thúc, hơn nữa số lượng kiếm châu bắt được thuộc về mười người nhiều nhất liền xem như thắng lợi. Ở trong quá trình này, tất cả mọi người là đối thủ, có thể tùy ý công kích lẫn nhau.
- Xì xào xì xào
Nghe mấy người trao đổi với nhau, các đệ tử trẻ tuổi của mỗi đại thế tộc như Kim Mộc Ngư và Hùng Đồ càng là bắt đầu có hứng thú. Cơ hồ đều chuyển dời tất cả chú ý đến trên người Mộ Hàn.
- Hô! Hô!
Thân hình Mộ Hàn dịch chuyển vặn vẹo. Hắn tránh né hai viên "Trục Ảnh Kiếm Châu" trước sau mà đến, khả đúng lúc này. Nhưng mặt đất không ngờ có hai viên kiếm châu thoát ra, bắn về phía ngực bụng hắn.
Loại kiếm châu này lúc vừa mới hiện ra là có tốc độ di động chậm nhất, cũng dễ dàng bắt được nhất.
Nhưng mà Mộ Hàn cũng không có tiến hành thử nghiệm như vậy, mà là quan sát viên "Trục Ảnh Kiếm Châu" đang phóng tới. Hai quyền của hắn chính là trực tiếp hung hăng nện chúng bay đi ra ngoài.
- Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!
Kiếm châu lập tức bị bắn ra. Nhưng cũng không quá chỉ chốc lát, lại có kiếm châu từ mặt đất lao ra.
- Hô!
- Hô!
-
Không được mười giây, số lượng "Trục Ảnh Kiếm Châu" tập kích Mộ Hàn đã vượt qua hai mươi viên.
Mặc dù mỗi một viên kiếm châu đều bị Mộ Hàn cho một quyền nện bay đi, nên cũng không có tạo thành tác động quá lớn đối với hắn. Thế nhưng chỉ do đám kiếm châu này làm chậm lại, nên cự ly giữa hắn và Mộ Tinh Lăng lại bị kéo gần đi rất nhiều.
Còn có Mộ Thiên Phong kia, chính là bóng dáng hoàn toàn không thấy đâu. Không biết hắn giấu kín ở chỗ nào.
Đầu óc Mộ Hàn hối hả chuyển động. Hắn đã sớm nhìn rõ ràng những Trục Ảnh Kiếm Châu này xem ra thực sự không phải là cố ý nhằm vào hắn. Nhưng trên thực tế cũng là nửa cố tình nửa vô ý đang trì hoãn tốc độ của hắn.
Trước mặt có kiếm châu cản đường, sau lưng có tu sĩ Yên Hà Cảnh đỉnh cao đuổi theo. Lại còn có gia hỏa Yên Hà Cảnh giấu kín bóng dáng, tùy thời đều có thể phát động đánh lén. Ngoại trừ cái đó ra, phía trước còn đụng tới mười mấy đệ tử Mộ gia khác cùng với đám kiếm châu đang bay lượn ở trên hư không. Tất cả đều có khả năng tạo thành uy hiếp đối với hắn.
← Ch. 072 | Ch. 074 → |