Truyện ngôn tình hay

Truyện:Vũ Vương - Chương 074

Vũ Vương
Trọn bộ 795 chương
Chương 074: Phản kích ​
0.00
(0 votes)


Chương (1-795)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Không thể tiếp tục kéo dài thế này như vậy!

Mộ Hàn hiểu rất rõ ràng tình cảnh của chính mình. Nếu như một mực tiếp tục như vậy, hắn sẽ không có khả năng bắt được bất cứ viên kiếm châu nào. Coi như chống đỡ được đến cuối cùng, chỉ sợ cũng vô duyên cùng vị trí mười người đứng đầu.

Về phần "Như Ý Kim Đan" kia, càng là không cần phải suy nghĩ gì nữa.

- Hô!

Lại lần nữa có kiếm châu bắn ra vụt bay ầm ầm mà đến. Ánh mắt của Mộ Hàn chạm đến các đường nét đan xen trên mặt đất, trong đầu đột nhiên hiện lên một ý nghĩ thần kì chợt nảy sinh.

Trên mặt đất chỗ không gian này, kỳ thật đồng dạng cũng có khắc các đường Đạo Văn dày đặc.

Vào lúc vòng khảo nghiệm thứ nhất kết thúc, khi mà không gian này hoàn toàn phô bày ra, trong lòng Mộ Hàn đã mơ hồ có loại cảm giác, mê cung này khác hẳn với Xích Diễm kiếm chính mình thu được tại Hắc Ma cổ điện. Nó cũng không phải Đạo Khí cao phẩm đích thực, nó hẳn là do từ vài bản Văn Phổ thật lớn ghép nối lại để kiến tạo thành.

Vài bản Văn Phổ này đan xen kết hợp tương ứng lẫn nhau, lúc này mới khiến cho mê cung thể hiện ra hiệu quả của một Đạo Khí cao phẩm. Nhưng có thể xét cho cùng về bản chất của nó, rất có thể vẫn còn chỉ là một món Đạo Khí trung phẩm.

Ngày đó khi bắt được Xích Diễm kiếm thì Mộ Hàn chỉ có tu vi Thực Khí Cảnh đỉnh cao, khó có thể khơi thông được Đạo Văn trong Xích Diễm kiếm. Nhưng hiện tại Mộ Hàn đã là Đại Thông Cảnh đỉnh cao, xác xuất thành công khơi thông Đạo Khí trung phẩm phỏng đoán sẽ phi thường lớn.

Nếu như có thể hiểu rõ nội tình Đạo Văn bên trong chỗ không gian này, Mộ Hàn có thể hoàn toàn hóa giải uy hiếp do kiếm châu mang đến.

Trong lúc thay đổi suy nghĩ, hành động lúc này của Mộ Hàn, một mặt cực lực tránh né kiếm châu đang định va chạm tập kích, một mặt cố gắng làm cho tâm thần của mình tập trung vào Đạo Văn ở trên mặt đất này.

Phân Tâm Nhị Dụng, đối với người bình thường rất khó làm được. Thế nhưng hiện tại đối với Mộ Hàn cũng không phải chuyện gì khó.

Quá trình một mặt tu luyện "Lôi Cực Âm Cương", một mặt tu luyện "Tử Ngọc Sinh Yên Quyết" đã rèn luyện cho Mộ Hàn loại năng lực này đến tình trạng phi thường thành thạo.

- Hô! Hô

Bên tai là tiếng xé gió vù vù, Trục Ảnh Kiếm Châu không ngừng phóng qua như điện xạ chớp giật. Thân hình của Mộ Hàn gần như theo bản năng cứ thế thực hiện các động tác xoay xở né tránh, thế nhưng tâm thần cũng đã dần dần trấn tĩnh lại.

Chỉ qua mấy giây, Mộ Hàn liền cảm giác giữa "Tử Hư Thần Cung" cùng Đạo Văn trong đó tựa hồ xuất ra từng đợt từng đợt liên lạc kỳ diệu nhè nhẹ. Trong chớp mắt, một bộ Văn Phổ khổng lồ lại nhanh chóng hiện ra ở trong đầu hắn.

Đạo Văn lộn xộn phức tạp phức đan xen vào, các tuyến hoa văn thỉnh thoảng lại như sóng nước tạo nên những vòng rung động. Khi Đạo Văn này chuyển động, tất nhiên sẽ có một vệt sáng đỏ từ trung tâm chỗ rung động bắn nhanh ra.

Những vệt sáng đỏ lao ra này chính là "Trục Ảnh Kiếm Châu".

Còn ở giữa Đạo Văn, đồng dạng cũng có lượng lớn các vệt sáng đỏ đó mà tốc độ của chúng dùng mắt thường khó có thể nắm bắt đang nhanh chóng tăng tốc xuyên qua không gian. Có điều là, các vệt sáng đỏ hồng ảnh tuy nhiều, nhưng mà không phải lộn xộn. Quĩ đạo di động của bọn chúng đúng là có quy luật cực kì phong phú, toàn bộ đều là chuyển động theo Đạo Văn nên cũng sẽ không phát sinh ra chuyện bọn chúng tự va chạm lẫn nhau.

Không chỉ có tình huống của "Trục Ảnh Kiếm Châu" là nhìn một cái sẽ không sót điều gì, mà tất cả hành động của các đệ tử Mộ gia này cũng có khả năng suy đoán ra được do họ bị ảnh hưởng bởi chuyển động của Kiếm Châu.

Bọn họ tuy không có biết được rõ ràng như Kiếm Châu hiển lộ ra trên Văn Phổ. Thế nhưng những chỗ có người tồn tại, Kiếm Châu liền bị chân khí kích thích. Chúng chẳng những có tốc độ nhanh hơn, đồng thời vẫn còn thể hiện ra xu thế tụ tập lại nhằm vào chỗ có người.

Tâm niệm khẽ nhúc nhích, Mộ Hàn đã tìm được vị trí của mình trong Văn Phổ. Đúng lúc này, quanh người lại có bốn chỗ mà Đạo Văn dường như tạo nên rung động rất nhỏ, thậm chí có hai nơi liền ngay sát bên chân.

Mộ Hàn không có chút xíu chần chờ, đột nhiên chuyển động nửa bước chếch về hướng phía sau bên phải.

- Vút! Vút

Ngay trong khoảnh khắc hắn rời khỏi vị trí đó, tiếng rít đột nhiên vang lên. Bốn vệt sáng đỏ đồng thời bắn về chỗ trước đây hắn vừa đứng! Tuy nhiên, Mộ Hàn đột nhiên biến mất lại làm cho bốn viên "Trục Ảnh Kiếm Châu" kia hoàn toàn bị mất đi mục tiêu. Chúng đan xen lẫn nhau mà bay qua, tiếp đó theo xu thế Đạo Văn chúng liền bắt đầu tăng tốc chuyển động mà bay nhanh trên không trung đi chỗ khác.

Nhìn thấy như thế, trong lòng Mộ Hàn không khỏi nổi lên một chút mừng rỡ.

Có điều vừa rồi hắn lui bước lại một lần nữa làm ngắn đi khoảng cánh giữa hắn và Mộ Tinh Lăng. Nhưng lần này, Mộ Hàn cũng không có vội vã đi vượt lên trước nữa, mà là hơi có vẻ thong thả di động chênh chếch về phía bên cạnh.

- Mộ Hàn, lần này để xem ngươi còn có thể chạy trốn tới chỗ nào!

Thấy thế, Mộ Tinh Lăng mặc dù cảm giác nghi hoặc, nhưng lại cũng không suy nghĩ nhiều. Hắn mở miệng bỗng nhiên chợt quát một tiếng, chân khí toàn thân lại như những cơn sóng ngập trời bắt đầu phát động to ra kịch liệt. Hai thanh trường đao đúng là đồng thời từ trong lòng bàn tay thoáng hiện, tiện đà nở rộ ra đao ảnh chồng chất, như một cái nơm đổ ập xuống về phía Mộ Hàn.

Thế nhưng đúng vào lúc phiến đao ảnh này sắp sửa bao trùm Mộ Hàn thì đã có năm viên "Trục Ảnh Kiếm Châu" hướng về phía hắn mà đánh lại.

Mục tiêu của những Kiếm Châu này lại toàn bộ là nhằm vào đầu của hắn.

Nếu mà tiếp tục công kích, tất có thể dùng hai đao làm Mộ Hàn bị trọng thương. Thế nhưng nói vậy thì đầu của hắn cũng sẽ bị năm viên Kiếm Châu đồng thời đánh trúng. Mặc dù hắn đã có thực lực Yên Hà Cảnh đỉnh cao, nhưng mà những chỗ hiểm như vậy mà bị đánh trúng thì cũng rất khó chịu đựng được. Mặc dù có thể chống đỡ qua đợt thứ hai thì tại vòng thứ ba cũng khó lòng lấy được thứ tự tốt.

Không thể thu được vị trí thứ nhất, cũng chỉ có thể đành lỡ mất dịp tốt cùng "Như Ý Kim Đan".

Viên đan dược kia, tình thế của hắn bắt buộc phải có.

Tại viện Tuyển Phong Tứ Trọng, so ra thì hắn hẳn là cao thủ đệ nhất. Nếu không thể đoạt được vị trí thứ nhất, thử hỏi liệu còn mặt mũi gì đây? Hơn nữa, cái này không chỉ có quan hệ đến mặt mũi, vẫn còn quan hệ đến tu luyện của hắn."Như Ý Kim Đan" có thể làm cho chân khí của hắn tiến thêm một bước mà ngưng tụ lại đến mức tận cùng, để rồi quét dọn chướng ngại cuối cùng cho hắn đột phá đến Bách Khiếu Cảnh.

Mộ Tinh Lăng tâm niệm mạnh mẽ chuyển động, trong phút chốc đành kiên quyết cắn răng một cái. Hai thanh trường đao đúng là đảo ngược mà quay về, đao ảnh đầy trời nhằm hướng năm viên "Trục Ảnh Kiếm Châu" kia mà quay về quét chúng đi.

*****

Một chuỗi nổ lớn kịch liệt chấn động vang dội, Kiếm Châu đều bị đao mang bổ ra bay bạt đi.

Tuy nhiên lúc này, cự ly Mộ Hàn cùng với hắn lại dài ra đến năm sáu thước. Mộ Tinh Lăng tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, chân khí ngưng tụ thành trường đao điên cuồng mà huơ huơ trên không trung vài cái.

- Mộ Hàn!

Cơ hồ là từ kẽ hàm răng phun ra hai chữ này, Mộ Tinh Lăng lại lần nữa nhằm hướng Mộ Hàn đuổi theo về phía trước.

Nhận thấy được động tĩnh phía sau của Mộ Tinh Lăng, trên khóe môi của Mộ Hàn không nhịn được lộ ra một nụ cười vui vẻ. Khơi thông Đạo Văn, lợi dụng Kiếm Châu để đối địch, quả nhiên đã làm cho hắn dễ dàng đi rất nhiều.

- Cái gì?

Phút chốc, trong lòng Mộ Hàn nổi lên một tia báo động.

Cứ theo dấu hiệu mà Văn Phổ trong đầu hiển lộ ra, ở phía trước khoảng năm thước rõ ràng có người tồn tại. Có điều là trong tầm mắt của Mộ Hàn, nơi đó cũng là trống rỗng không có đến nửa bóng người.

- Mộ Thiên Phong? Thì ra ngươi ẩn núp ở chỗ này!

Trong lòng Mộ Hàn âm thầm cười lạnh, trên mặt cũng là bình tĩnh thản nhiên như không, bước chân càng không ngừng xông lên đi về phía trước. Cự li giữa hai người thu nhỏ lại rất nhanh.

Bốn thước! Ba thước!

Hai thước

Nhưng phiến không gian kia trước sau không có chút xíu động tĩnh, Mộ Hàn lại giống như nhìn thấy được nụ cười hung ác trên mặt Mộ Thiên Phong.

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Lại là còn cách một thước, hai nắm đấm của Mộ Hàn không có bất cứ dấu hiệu gì bất chợt giơ lên, đột nhiên nện thẳng tay về hướng không trung ở phía trước. Chỉ trong nháy mắt, năm âm thanh Lôi Âm đinh tai nhức óc phóng ra từ song quyền liền bùng phát dữ dội. Kình đạo mạnh mẽ liền như đột nhiên tìm được những cơn sóng lớn tìm được lối ra, lấy thế dời núi lấp biển gào thét phóng đến.

- A!

Tiếng kêu thảm thiết vang lên, Mộ Thiên Phong thân mặc hắc bào trong nháy mắt bị tách rời khỏi hư không, như chiếc diều bị đứt dây mà quẳng đi ra ngoài.

Mặc dù thân trên không trung, tay phải của hắn cũng vẫn duy trì thế công kích. Trên đầu ngón trỏ và ngón giữa đang chụm lại song song thậm chí vẫn còn lượn lờ những tầng sương đen sì đậm đặc. Mộ Thiên Phong trong mắt tràn đầy vẻ khó có thể tin nổi, giống như cho dù như thế nào cũng không nghĩ ra Mộ Hàn có thể phát hiện hành tung của mình, nhưng lại ra tay đoạt trước một bước.

- Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!

Ngay lập tức sau đó, Mộ Thiên Phong liên tiếp nện xuống mặt đất, huyết khí trong cơ thể cực kì nhộn nhạo, khuôn mặt phồng to đến đỏ bừng. Rồi hắn lại như một con cá chép đang cố gắng nhảy dựng lên

- Mộ Hàn, ngươi

Hắn nói còn chưa dứt lời, Mộ Hàn liền như hình với bóng đã lần theo dấu vết tới, lại là hai quyền nện ra.

Mộ Thiên Phong cơ hồ là phản xạ có điều kiện mà bước lui về phía sau. Thế nhưng lại chợt phát hiện Mộ Hàn không ngờ thu hồi nắm đấm, vẻ mặt cổ quái đang nhìn mình.

- Không tốt!

Mộ Thiên Phong trong lòng thất thần giật thột một cái, trong đầu vừa mới hiện lên ý nghĩ như vậy thì chợt nghe được bang bang hai tiếng vang lên. Hai viên "Trục Ảnh Kiếm Châu" cực kì mạnh mẽ nện vào sau lưng hắn, kiếm khí sắc bén xuyên qua làn da mà vào. Huyết khí của Mộ Thiên Phong đang được mạnh mẽ áp chế lại lần nữa tựa như dòng nước bắt đầu sôi sục, máu tươi phun tung toé ra.

- Mộ Thiên Phong, ngươi còn nhớ rõ những lời mà ta đã nói rồi chứ?

Mộ Hàn thân như con cá đang lượn, ở trên không trung tránh né sáu vệt sáng đỏ xuyên qua không gian mà đến. Nhưng lại giống như biết trước khiến cho ba viên Kiếm Châu vừa nhô ra từ mặt đất bắn nhanh tới, rồi như tia chớp mà rơi ở trên người Mộ Thiên Phong. Hắn cười lạnh nói

- Ta đã nói rồi, người cuối cùng hối hận phải là ngươi!

Lời nói chưa dứt, một cước đã đá ra.

Một cước này, Mộ Hàn cơ hồ dùng tới toàn lực, không có chút xíu lưu tình. Nếu như bị đạp trúng, Mộ Thiên Phong không chết thì cũng phải trọng thương.

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Thế nhưng đúng lúc mũi chân của Mộ Hàn sắp sửa đụng chạm đến eo lưng đối phương thì một cỗ lực chống đối mạnh mẽ đột nhiên tuôn ra bốn phương tám hướng, lại bất chợt liền hất văng chân phải ra, tiện đà mặt đất thật giống như nứt ra một khe hẹp dài. Trong nháy mắt liền vội vàng nuốt chửng Mộ Thiên Phong đi vào.

- Đáng tiếc!

Mộ Hàn hơi có chút tiếc nuối lắc đầu, đối với kết quả như vậy lại sớm có dự liệu, cao thủ Mộ gia không có khả năng trơ mắt nhìn mình đạp chết Mộ Thiên Phong.

Hắn chỉ nhìn thoáng qua khe nứt đang khép lại. Sau đó Mộ Hàn liền khẽ động thân hình, lại vọt tới khu vực có nhiều Kiếm Châu xuất hiện nhất kia.

THế nhưng một màn vừa rồi đó lại khiến cho tất cả mọi người bên trong không gian này phải trợn mắt há hốc mồm.

Tình cảnh Mộ Tinh Lăng và Mộ Thiên Phong liên thủ truy kích Mộ Hàn, mọi người đều chú ý tới. nhưng lại cũng không có lưu ý. Có điều bọn họ không nghĩ tới kết quả lại là như vậy. Mộ Thiên Phong đã đạt tới Yên Hà Cảnh cấp Võ Cảnh Ngũ Trọng, tạm thời ở trong các đệ tử trẻ tuổi lại vô song về thuật ẩn nấp. Cuối cùng lại thành người bị loại bỏ sớm nhất!

- Bịch!

Ở lối vào mê cung, Mộ Thiên Phong té ngã trên mặt đất, giãy dụa vài cái rồi mới đứng lên được. Nhưng hắn lại vẫn cứ lảo đà lảo đảo có chút đứng không vững, trông cực kỳ chật vật.

Ở chung quanh đó cũng không thiếu đệ tử Mộ gia sau khi bị đào thải lúc trước vẫn còn không chịu rời đi. Khi nhìn thấy hắn thì trong ánh mắt đều không nhịn được mà toát ra sự ngạc nhiên và khó có thể tin nổi.

Bọn họ không nghĩ tới người đầu tiên trong đợt thứ hai bị đào thải lại đúng là Mộ Thiên Phong.

Hắn chính là tu sĩ Yên Hà Cảnh đó!

Nhận thấy được ánh mắt kinh ngạc ở chung quanh, Mộ Thiên Phong chỉ cảm thấy hai gò má nóng bỏng. Một cỗ cảm giác bị đè nén lăng nhục lớn lao làm cho hắn hận không thể tìm được cái kẽ nứt nào để chui vào.

Chỉ là sau khi cảm giác bị đè nén lăng nhục này trôi qua, trong lồng ngực Mộ Thiên Phong dâng lên sự phẫn nộ đúng là khó có thể ức chế.

Hắn lại bị bại như vậy mà không hiểu ra sao cả!

Hơn nữa, lại còn lấy tu vi Yên Hà Cảnh mà thua ở trong tay Mộ Hàn chỉ ở cấp Đại Thông Cảnh! Có điều là trước khi đợt thứ hai chính thức bắt đầu, hắn vẫn còn lớn lối không biết xấu hổ nói muốn cho Mộ Hàn hối hận.

Đối chiếu với kết cục giờ phút này, đó thật sự là sự châm chọc cực lớn.

Không thể tiến vào viện Duệ Phong từ trong khảo nghiệm Tuyển Phong, nếu mà hắn còn muốn trở thành đệ tử của viện Duệ Phong thì nhất định sẽ phải qua được khảo nghiệm càng khó khăn gian nan hơn.

- Mộ Hàn, ta cùng với ngươi không đội trời chung!

Mộ Thiên Phong hung hăng xiết chặt nắm đấm, móng tay bấm thật sâu vào lòng bàn tay

- Mộ Hàn này té ra cũng có chút thủ đoạn, có thể mượn lực của 'Trục Ảnh Kiếm Châu' để hóa giải nguy cơ cho chính mình. Hiện nay, thời gian đã qua đi gần một nửa, nếu hắn muốn lọt vào tốp mười người đứng đầu thì sợ là có chút khó khăn

Crypto.com Exchange

Chương (1-795)