Truyện ngôn tình hay

Truyện:Vũ Vương - Chương 786

Vũ Vương
Trọn bộ 795 chương
Chương 786: Đại chiến bộc phát (1)
0.00
(0 votes)


Chương (1-795)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Chư vị tộc nhân!

Mọi người đang vui mừng khôn xiết, một đạo thân ảnh to lớn xuất hiện trong Tứ Phương Thần Điện, nhưng mà hắn chỉ tùy ý đứng ở cửa lại giống như một cây trụ chống trời, lập tức khiến tất cả mọi người phải chủ ý nhìn qua.

- Chúng ta rời khỏi Thiên Vực thế giới phiêu du bên ngoài không gian giới bích vô số năm rồi, may mắn có hai vị Võ Thần đại nhân chèo chống và vất vả ngưng luyện ha mấy ngàn địa cầu làm cơ sở cho tộc chúng ta, tộc của ta mới có thể chống lại nhân loại kéo dài đến nay, cũng trở nên lớn mạnh hơn. Hôm nay thực lực của tộc ta đã vượt qua nhân loại...

Âm thanh cuồn cuộn như sấm, trong điện kích động, người nọ nói câu cuối cùng có ý ngoài lời.

- Hùng Lực!

Trong lòng Mộ Hàn chấn động, lập tức đoán được thân phận của người này. Đảo mắt nhìn qua thần sắc của mọi người chung quanh, Mộ Hàn không nhịn được thầm kêu không ổn, Hùng Lực nói câu này vô cùng đơn giản là kích động thống hận của mỗi Ảnh Vương với nhân loại.

Nhiều năm trước U Ảnh tộc trong cửu cực dị tộc từng là bá chủ của ngàn vạn Thiên Vực thế giới.

Nhưng cuối cùng U Ảnh tộc lại bị nhân loại liên hợp với những tộc khác khu trục ra ngoài, chỉ có thể lang thang bên ngoài không gian giới bích. Đối với tất cả U Ảnh tộc mà nói, nhất là cường giả U Ảnh tộc thì chuyện bị nhân loại khu trục là sỉ nhục không bao giờ quên.

U Ảnh tộc thời thời khắc khắc thậm chí suy nghĩ phỉa rủa cái nhục này!

Trước kia thực lực của U Ảnh tộc chỉ có thể đủ miễn cưỡng chống lại thế giới nhân loại, nhưng bây giờ U Ảnh tộc chẳng những thực lực chỉnh thể tăng nhiều, càng nhiều hơn nhân loại hai Võ Thần. Từ mọi phương diện đều vượt xa nhân loại. Dưới tình huống như vậy làm sao nhẫn nhịn được.

Trong lúc nhất thời phần đông Ảnh Vương đáy lòng rục rịch.

- Nói đúng, chư vị tộc nhân, chúng ta nhẫn nại vô số năm hiện tại đã không cần nhịn nữa rồi. Nhung Châu đại nhân cùng Đan Phong đại nhân có lệnh, chư vị sau khi trở về lập tức chỉnh hợp tài nguyên, điều phối nhân thủ, ba tháng sau từ các nơi đi tới Thượng Thiên vực thế giới tấn công ' Vạn Giới Vũ Minh '.

Lại có một thân ảnh hiện ra trong điện, đó là nam tử trung niên nho nhã tuấn dật, phong độ nhẹ nhàng, thân thể tỏa ra khí tức khủng bố.

Trong nội tâm Mộ Hàn nhảy dựng lên. Mà lúc này trong điện có tiếng ầm ĩ vang vọng, cơ hồ trong mắt mỗi người đầy cuồng nhiệt.

- Chư vị tộc nhân, hành động a!

Hùng Lực cười to phất tay, mọi người nhao nhao hành động. Từng đạo thân ảnh by ra ngoài điện, Mộ Hàn, Thanh Hỏa cùng Thúc Kỳ cũng theo dòng người ra khỏi điện.

- Thời gian chỉ có ba tháng, phải về nhanh thôi.

Cũng như các Ảnh Vương chung qunh, Mộ Hàn cũng mặt mũi tràn đầy xúc động, nhưng mà trong lòng đày lo lắng. Theo dòng người đi rới Tiên Hồn Thai. Mộ Hàn đột nhiên nhớ tới không gian hư vô nơi này cách Thiên Vực thế giới cực xa, ba tháng làm sao tới kịp.

Trong khi đang suy nghĩ Mộ Hàn nhận được truyền âm của Thanh Hỏa.

- Hư vô không gian tới giới bích có ' Tiên Hồn Thai ', có thể truyền tống qua nhanh, trước kia ta sợ thực lực của ngươi không đủ cho nên không có nói với ngươi, hiện tại ngươi đã đạt tới Thiên Nhân Cảnh đỉnh phong, có thể hoàn toán áp đảo bán thàn, nói cho ngươi biết cũng không có quan hệ gì.

Giọng của Thanh Hỏa nhanh chóng vang lên trong tâm cung của Mộ Hàn.

- ' Tiên Hồn Thai ' chỉ như vậy chỉ có cường giả bán thần tọ trấn, hơn nữa ở trong ' U Ảnh thần điện ' của thống lĩnh, người bình thường căn bản không vào được, hơn nữa mỗi chỗ ' Tiên Hồn Thai ' đều đi thông tới khu vực không giống nhau.

Mộ Hàn nghe vậy trong nội tâm vui vẻ:

- ' Tiên Hồn Thai ' ở địa cầu số mười tám đi thông địa phương nào?

- Ta lại quên thống lĩnh địa cầu số mười tám chính là huynh trưởng thân thể này của ngươi nha.

Thanh Hỏa nghĩ lại mới nói.

- Theo ta được biết Tiên Hồn Thai của địa cầu số mười tám đi tới gần một Thượng Thiên vực, hình như tên là ' Thánh Ấn Thiên Vực '...

- Thánh Ấn Thiên Vực?

Mộ Hàn lập tức từ Vạn Cực Đồ trong "Tử Hư Thần Cung" xem vị trí của "Thánh Ấn Thiên Vực", nó quá gần Thần U Thiên Vực, giữa hai nơi chỉ cách mười Thiên Vực, cho dù không thông qua "Vực giới chi môn ", Mộ Hàn đi xuyên qua giới bích cũng tới được Thanh Hư Thiên Vực.

- Chính là địa cầu số mười tám đi!

Cơ hồ trong nháy mắt Mộ Hàn quyết định thì một thân ảnh thon gầy xuất hiện trước mặt Mộ Hàn.

- Thịnh Dạ thống lĩnh.

Thanh Hỏa cùng Thúc Kỳ liền vội vàng khom người.

- Đại ca?

Mộ Hàn vốn sững sờ, chợt trên mặt vui vẻ, không nghĩ tới mình vừa định đi địa cầu số mười tám thì Thịnh Dạ đã xuất hiện trước mặt mình, đúng là buồn ngủ gặp chiếu manh.

- A...

Thịnh Dạ hơi gật đầu, ngữ điệu trầm thấp, dường như không ẩn chứa cảm tình nào.

- Vâng, đại ca.

Mộ Hàn liền vội vàng gật đầu, sau đó làm ra bộ dáng muốn nói lại thôi.

Thịnh Dạ giống như định nói xong rời đi, thấy thế nhíu mày:

- Ngươi còn có lời gì muốn nói?

- Đại ca, ta sở dĩ có thể có được nhiều ' hồn tinh ' như vậy là vì cướp bóc Sào Quan cùng Úc Quỳnh hai vị thống lĩnh. Bọn họ bây giờ hận ta thấu xương, ta rời khỏi địa cầu số một thì hai người bọn họ đoán chừng nhanh chóng tìm cơ hội ra tay với ta.

Mộ Hàn bất đắc dĩ nói.

- Thì ra là thế!

Thịnh Dạ nghe được Mộ Hàn nói lời này, trên mặt lập tức hiện ra nét vui vẻ khó phát giác, nhưng rất nhanh đã thu liễm, âm thanh lạnh lùng nói:

- Đã như vậy ngươi theo ta tới địa cầu mười tám tu luyện đi, ta đúng là muốn nhìn Sào Quan cùng Úc Quỳnh có dám ra tay với ngươi ở địa bàn của ta hay không.

- Đa tạ đại ca.

Mộ Hàn đại hỉ, nói:

- Đại ca, ta hai vị bằng hữu này cũng nên đi tránh, lần này trong Chiến Hồn Giới nhờ có bọn họ ra tay hổ trợ.

- Cùng đi đi!

Thịnh Dạ mặt không biểu tình khoát khoát tay, quay người đi về phía trước.

- Vâng, thống lĩnh!

"..."

Trên quảng trường rộng lớn từng tòa "Tiên Hồn Thai" tỏa ra hào quang óng ánh, những Ảnh Vương nỳ đem tâm tình xúc động truyền ra ngoài..

Dược Thịnh Dạ dẫn dắt nên đám người Mộ Hàn, Thanh Hỏa cùng Thúc Kỳ rất nhanh đi tới một tòa "Tiên Hồn Thai ", cùng đi với nhiều Ảnh Vương, trên cơ bản đều là cấp dưới của Thịnh Dạ...

Chỉ qua một lát mọi người đã biến mất.

- Đáng giận!

Cách đó không xa Úc Quỳnh nhìn qua một màn này tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.

- Thịnh Quang đã đồng hành với Thịnh Dạ, xem ra là đi địa cầu số mười tám!

Nếu như bọn người Mộ Hàn trở về địa cầu một trăm tám mươi ba, nàng rất dễ dàng tìm thời cơ ra tay, nhưng nếu đi tới địa cầu mười tám thì nàng sẽ không có cơ hội.

- Đừng nóng vội, đại chiến sắp bắt đầu, còn có cơ hội.

Sào Quan hừ lạnh một tiếng, cũng đi vào một tòa "Tiên Hồn Thai"...

*****

Thịnh Dạ ở địa cầu số mười tám so Thanh Hỏa ở địa cầu số một trăm tám mươi ba lớn hơn mấy chục lần, trong thiên địa ẩn chứa lực lượng linh hồn càng thêm dồi dào.

Hơn nữa "Tiên Hồn Thai" ở địa cầu số một có thể đi tới địa cầu số mười tám, hoàn toàn không cần như lúc trước tham gia "U Ảnh thần hội" không ngừng đổi tới đổi lui.

Ra khỏi "Tiên Hồn Thai ", Thịnh Dạ ra lệnh một tiếng và các Ảnh Vương còn lại tán đi, mà đám người Mộ Hàn, Thanh Hỏa cùng Thúc Kỳ đi theo Thịnh Dạ vào "U Ảnh thần điện".

- Thịnh Quang, mấy tháng này các ngươi ở trong điện tu luyện.

Thịnh Dạ phân phó một tiếng, liền rời khỏi "U Ảnh thần điện ", xem bộ dáng là chuẩn bị an bài đại chiến ba tháng sau.

- Cơ hội tốt!

Trên mặt Mộ Hàn lộ ra nét vui vẻ, con mắt bắt đầu kiểm tra thần điện này.

Khác với "U Ảnh thần điện" của Thanh Hỏa, cung điện này chẳng những lớn hơn rất nhiều, bố cục cũng hoàn toàn khác, đúng là trong điện có điện. Một lát sau Mộ Hàn dùng lực lượng tinh thần âm thầm lặng lẻ tràn ra ngoài, thời gian dần qua bao trùm toàn bộ "U Ảnh thần điện".

- Tìm được!

Không qua bao lâu Mộ Hàn vui vẻ hô ra tiếng.

Nghe vậy Thanh Hỏa mặt lộ vui vẻ, Thúc Kỳ kinh ngạc nói:

- Tìm được cái gì?

- Đương nhiên là ' Tiên Hồn Thai '.

Mộ Hàn cười mỉm nói:

- Thanh Hỏa, chúng ta đi!

Khi đang nói chuyện lại chụp vào Thúc Kỳ, tên này còn không rõ chuyện gì đang diễn ra. Thân hình đã bị Mộ Hàn thi triển "Huyết Thứ Thần Ti " khống chế đưa vào "Nguyệt Thần Mi Ấn ", về phần Thanh Hỏa không cần Mộ Hàn động thủ, đã tự đi vào.

Vèo!

Mộ Hàn như như lưu tinh, lập tức tiến vào cửa điện bên trái, cong cong quấn quấn đi xuyên qua sáu cung điện, một quảng trường hình tròn rộng mấy ngàn thước hiện ra trước mặt Mộ Hàn. Trên quảng trường này chỉ có một tòa "Tiên Hồn Thai" đỏ như máu, mỗi lần tối thiểu có thể truyền tống mấy ngàn người.

Chính là nó!

Thân ảnh Mộ Hàn không chút dừng lại. Lập tức bay xuống "Tiên Hồn Thai". Lực lượng linh hồn tuôn ra như suối, liên tục không ngừng rót vào trong đài.

Oanh!

Bình đài rung động, hàng tỉ đạo hào quang huyết hồng tỏa ra ngoài, nhưng thời gian này Mộ Hàn nhíu mày. Loại lực lượng trình độ này không đủ dẫn động lực lượng trong "Tiên Hồn Thai". Ý niệm khẽ động cho lực lượng linh hồn cường đại rót vào.

...

Ân?

Trên địa cầu số mười tám, trong ao lớn cách thành mấy vạn dặm. Thịnh Dạ vừa ra ngoài đột nhiên nhíu mày, bắn người lên.

- Xảy ra chuyện gì? Lại có người khởi động ' Tiên Hồn Thai '? Là Thịnh Quang hay là... Thật lớn mật...

- Các ngươi tiếp tục thương nghị, bổn tọa đi một chút sẽ trở lại!

Ánh mắt như chim ưng đảo qua phía trước, Thịnh Dạ tức giận bừng bừng.

- Vâng!

Hơn mười người đối diện khom người, mà khi bọn họ ngẩng đầu lên thì thân ảnh Thịnh Dạ biến mất không còn bóng dáng. Mọi người hai mắt nhìn nhau, trong lòng vô cùng nghi hoặc, đột nhiên Thịnh Dạ thống lĩnh biến sắc, nổi giận đùng đùng rời đi, không biết xảy ra chuyện gì.

...

- Vẫn chưa được?

Mộ Hàn nhíu mày càng chặt, muốn dùng tòa "Tiên Hồn Thai " này tốc độ tự nhiên càng nhanh càng tốt, nếu kéo dài quá lâu thì chủ nhân "U Ảnh thần điện" Thịnh Quang sẽ phát giác. Một khi hắn trở về thì rất có thể sẽ làm xấu chuyện của Mộ Hàn.

- Hỗn độn thần lực!

Trong nháy mắt Mộ Hàn hung ác cắn răng một cái, hắn điều động thần lực do bản thể ngưng luyện ra, hắn dung nhập lực lượng linh hồn của Thịnh Quang này này cùng cho vào trong đạo văn "Tiên Hồn Thai". Thoáng chốc âm thanh ầm ầm vang vọng.

Hô!

Vô số hào quang huyết hồng ngưng tụ thành thực chất, tầng tầng lớp lớp che Mộ Hàn lại."Tiên Hồn Thai" biến hóa cực lớn làm cho Mộ Hàn vui vẻ trong lòng, lặng yên thu hồi "Hỗn độn thần lực ", nhưng mà lực lượng linh hồn vẫn rót vào "Tiên Hồn Thai" như trước.

- Thịnh Quang, ngươi đang làm gì đó? Mau ra đây!

Tiếng gầm gừ tức giận đột nhiên vang vọng trong U Ảnh, Thịnh Dạ hiển hiện ra trong sân rộng.

- Đại ca, ta ở chỗ của ngươi chỉ có thể tránh né ba tháng, ba tháng sau chiến tranh bộc phát, Sào Quan cùng Úc Quỳnh sẽ có cơ hội lấy mạng của ta. Ta suy nghĩ vẫn phải tránh đi thật xa, chờ ta luyện hóa tất cả ' hồn tinh ', tu vị đột phá đến Thiên Nhân Cảnh sẽ trở về.

Mộ Hàn cười nói.

- Có ta ở đây ai dám động đến ngươi?

Thịnh Dạ trầm giọng nói:

- Nhanh đi ra!

- Đại ca không cần khuyên nữa, ý ta đã quyết.

- Làm càn! Ta thấy ngươi không phải muốn tránh né Sào Quan cùng Úc Quỳnh, mà là muốn làm phản đồ U Ảnh tộc! Nếu ngươi không chịu đi ra thì ta sẽ bắt ngươi đi ra!

Thịnh Dạ quát một tiếng, thân ảnh lập tức xuất hiện trong "Tiên Hồn Thai", năm ngón tay như móc câu bắt lấy Mộ Hàn bên trong hào quang.

- Muốn bắt ta? Sợ là không kịp!

Mộ Hàn cười ha ha, vào lúc giọng nói vang lên "Tiên Hồn Thai" dưới chân rung động mạnh hơn. Thịnh Dạ thấy thế sắc mặt khẽ biến, thân ảnh khẽ động xâm nhập vào trong huyết quang này. Ngay lập tức thân ảnh Mộ Hàn cùng Thịnh Dạ đã biến mất.

...

Bên ngoài không gian giới bích của Thánh Ấn Thiên Vực, hào quang lóng lánh lập lòe, hoặc lớn hoặc nhỏ, hoặc sáng hoặc tối, sáng lạn nhiều màu.

Trong nơi này có đủ loại hào quang, có một đoàn hào quang thôi phát tới tạn cùng, bỗng nhiên bạo tán ra hồng quang chói mắt chiếu rọi mấy chục không gian giới bích, mà huyết quang tan biến đi.

Lúc này trên một bình đài to lớn mấy ngàn thước đang trôi nổi cách giới bích không xa.

Hô!

Trong phạm vi bình đài hư không chấn động kịch liệt, một đạo thân ảnh bỗng dưng hiện ra ngoài, đúng là Mộ Hàn. Lúc đứng trên bình đài, thân ảnh của Mộ Hàn đã bỏ chạy qua phía trước, trong khoảnh khắc đã tới trước không gian giới bích.

Cách nhau vài giây hư không rung chuyển lần nữa, Thịnh Dạ theo đuôi tới đây.

- Thịnh Quang, ngươi là phản đồ U Ảnh tộc, bổn tọa không có đệ đệ như ngươi!

Nổi giận gầm lên một tiếng, Thịnh Dạ đã lao ra khỏi bình đài, mười đạo kiếm quang huyết hồng bay ra khỏi đầu ngón tay xoẹt qua từng đạo quỹ tích quỷ dị, lập tức bao phủ Mộ Hàn.

- Thịnh Dạ, mở to hai mắt nhìn rõ ràng, ta vốn không phải đệ đệ của ngươi..

Hôm nay đã rời xa địa cầu số mười tám, Mộ Hàn cũng không còn cố kỵ, hắn cười to và động tác không chút dừng lại, Thiên Anh ở sâu trong linh hồn Thịnh Quang bắn ra ngoài, lập tức bành trướng tới trăm mét, bàn tay lớn đập qua phía Thịnh Dạ. Về phần kiếm quang huyết hồng từ bốn phía bao phủ lấy mình, Mộ Hàn chẳng thèm quan tâm tới chúng, tùy ý cho chúng đâm vào người của mình.

*****

- Ngươi là người nào?

Thịnh Dạ kinh sợ nảy ra, một đạo "Nguyệt Thần Mi Ấn" bắn ra thật mạnh, lúc này như dãi lụa lớn chém thẳng qua bàn tay của Mộ Hàn đang đập xuống.

Oanh!

Lập tức tiếng nổ đinh tai nhức óc vang vọng trong vách tường không gian. Cự chưởng kia thế như chẻ tre, thoáng cái đập nát hồng quang. Vào thời khắc này có hơn mười đạo kiếm quang của Thịnh Dạ bắn vào người của Mộ Hàn, đáng tiếc không có tạo ra bất cứ tổn thương nào cả.

Thịnh Dạ càng cảm giác kinh hãi, thân hình của hắn nhanh chóng lui ra ngoài mười dặm.

Hắn nhìn ra được đối phương dùng thủ đoạn đoạt xá đặc thù thân hình thậm chí là linh hồn của Thịnh Quang, cho nên lúc này mới có thể lừa đối toàn bộ người U Ảnh tộc và mấy vị Võ Thần cảm ứng tra xét, không có bạo lộ thân phận lúc ở "U Ảnh thần hội" và quan sát "Hồn ảnh".

Thực tế làm cho Thịnh Dạ giật mình chính là người này có tu vị Thiên Nhân Cảnh đỉnh phong nhưng thực lực chân thật vô cùng cường đại, hoàn toàn có thể nghiền áp cường giả bán thần. Vừa rồi giao phong một lần làm cho hắn hiểu được chính mình hoàn toàn không phải đối thủ của người này, muốn giữ được tánh mạng chỉ có chạy trốn.

- Ngươi rốt cuộc là ai!

Thịnh Dạ khàn giọng gầm lên, thân hình không chút dừng lại xuyên qua không gian giới bích.

- Ta là ai không trọng yếu, trọng yếu nhất là ngươi sẽ biến thành tù binh của ta!

Mộ Hàn cười ha hả, tiến lên phía trước, chỉ trong khoảng khắc đã đuổi theo Thịnh Dạ, lúc này bàn tay cực lớn xé rách bình chướng không gian tiếp tục chụp lấy Thịnh Dạ.

Thịnh Dạ nổi giận gầm lên một tiếng, thân hình hóa thành khói đen điên cuồng khuếch tán ra bốn phía. Than thể U Ảnh tộc thuần túy là linh hồn thể tạo thành, mặc dù trải qua địa cầu cải tạo nhưng đối với Thịnh Dạ là cường giả bán thần thì cho thân hình hóa thành linh hồn bay đi cực kỳ dễ dàng.

Chỉ cần một tia lực lượng đào thoát ra ngoài là hắn có thể một lần nữa khôi phục trạng thái toàn thịnh, chỉ cần phí chút thời gian là được.

Nhưng mà Thịnh Dạ nhanh chóng phát hiện kế hoạch của mình thất bại.

Vào lúc cự chưởng kia giáng xuống thì triệt để phong tỏa không gian mấy ngàn trượng chung quanh thành lao từ, tất cả lực lượng linh hồn Thịnh Dạ khuếch tán ra bốn phía bị ngăn cản lại, chỉ có thể di động trong phạm vi bình chướng mà thôi.

Nhưng mà khi cự chưởng áp xuống thì đạo lực lượng kia nhanh chóng co rút lại, khiến không gian hoạt động của Thịnh Dạ nhanh chóng giảm bớt.

- Ngươi trốn không thoát.

Mộ Hàn mỉm cười, năm ngón tay thu lại.

Oanh!

Lực lượng khủn bố lập tức bao phủ lấy Thịnh Dạ, dùng xu thế lôi đình vạn quân giống như có thể nghiền áp tất cả thành bột mịn dưới một chưởng này.

Giống như cảm giác được lực lượng không gì sánh kịp. Linh hồn không ngừng rung động mạnh mẽ, một lần nữa hóa thành thân ảnh thon gầy của Thịnh Dạ.

- Hỗn đản, ta liều với ngươi.

Thịnh Dạ giống như biến thành dã thú, trong miệng phát ra tiếng gào rú kịch liêt, mà "Nguyệt Thần Mi Ấn" đột nhiên bành trướng, thân hình dung nhập vào trong đó. Một đạo hào quang màu đỏ sáng lạn bắn ra ngoài, trong nháy mắt "Nguyệt Thần Mi Ấn" hóa thành một thanh Viên Nguyệt Loan Đao to lớn, hung ác chém qua cự hưởng, khí tức tĩnh mịch điên cuồng khuếch trương ra các nơi, chỗ nào đao quang đi ra thì không gian nơi đó bị chôn vùi.

Đây chính là U Ảnh tộc "Tịch Diệt Hồn Trảm"!

Cũng công pháp võ đạo nhưng ở trong tay cường giả bán thần sử dụng thì uy lực khủng bố tuyệt luân, nếu đổi thành Võ Tiên Thiên Nhân Cảnh đỉnh phong khác thỉ chỉ sợ một đao này có thể mất mạng tại chỗ, dù không chết linh hồn cũng bị ảnh hưởng, thực lực giảm nhiều.

Đáng tiếc là Thịnh Dạ lần này gặp chính là Mộ Hàn.

Linh hồn của Mộ Hàn vững chắc vượt xa cường giả bán thần như Thịnh Dạ, cho dù tịch mịch chi khí có mạnh hơn nữa cũng không khiến linh hồn của Mộ Hàn sinh ra chút chấn động nào. Linh hồn bất động, thế công tự nhiên không sinh ra chút biến hóa nào, trong khoảnh khắc Viên Nguyệt Loan Đao chém xuống chẳng là gì cả.

Ah!

Thịnh Dạ kêu lên thảm thiết, hào quang màu đỏ chói mắt hiện ra, Viên Nguyệt Loan Đao lập tức biến mất. Lập tức "Nguyệt Thần Mi Ấn" hiển lộ thân hình, phía trên có đầy vết rạn. Sau một khắc "Nguyệt Thần Mi Ấn" tróc ra khỏi mi tâm Thịnh Dạ, sắc mặt của hắn tái nhợt.

- Ta nói rồi, ngươi trốn không thoát!

Mộ Hàn cười hắc hắc, hắn lại dùng một chưởng chụp xuống Thịnh Dạ, hấp lực khủng bố từ trong tay của hắn truyền ra ngoài, trong chốc lát đã hàng lâm thân thể Thịnh Dạ.

Vào lúc giọng nói vang vọng thì Thịnh Dạ không tự chủ bị hấp lực này kéo qua.

Hô!

Trong khoảng thời gian ngắn Thịnh Dạ đã tiến vào lòng bàn tay của Mộ Hàn, ý niệm khẽ động và cường giả bán thần U Ảnh tộc này đã bị thu vào tâm cung Mộ Hàn. Chợt Thiên Anh co rút lại kịch liệt, mà bản thể Mộ Hàn từ trong "Tử Hư Thần Cung" bay ra ngoài, lặng lẽ lơ lửng trên không gian giới bích.

Hôm nay đã không cần giấu diếm thân phận nữa, Mộ Hàn tự nhiên sẽ đổi lại thân thể vốn có của mình.

Huyết mạch Linh Hư tộc, Ngũ Hành Chân Linh pháp thể... Liên tiếp trở về, chỉ qua mấy hô hấp cơ thể Mộ Hàn mở to mắt, toàn thân tỏa ra khí tức sinh mệnh nồng đậm, mà Thiên Anh lại tiến vào "Tử Hư Thần Cung " của Mộ Hàn lần nữa, lẳng lặng ngồi yên trong tâm cung.

- Là thời điểm quay về Thần U Thiên Vực!

Ý niệm trong đầu Mộ Hàn khẽ nhúc nhích, "Vạn Vực Đồ" lập tức xuất hiện trước người, từ từ mở ra. Gần "Thánh Ấn Thiên Vực" có một đạo hào quang rực rỡ, thông qua "Vạn Vực Đồ ", Mộ Hàn rất dễ dàng tìm được phương hướng, hắn xuyên qua không gian vô tận.

...

Thần U Thiên Vực, phượng sào.

Trên một cái tổ trên cây ngô đồng to lớn, tất cả Hồng Nguyệt Phượng Hoàng hoặc đang đậu trên nhánh cây, hoặc đang bay xuyên qua lá cây, khoan thai tự đắc.

- Tộc mẫu, còn không có phát hiện ra bóng dáng của U Ảnh tộc đâu cả.

Trong không gian trên đỉnh cổ thụ, trên mặt Thần Dực cười khổ, đối diện hắn là một nữ nhân mặc áo đỏ, chính là Hồng Nguyệt Phượng Hoàng nhất tộc tộc mẫu Hồng Liên.

- Những U Ảnh tộc này thật vất vả mới thành lập cứ điểm trên các Thiên Vực, hôm nay lại rút đi toàn bộ, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, bọn chúng đang định làm gì?

Hồng Liên nỉ non tự nói, đáy lòng xuất hiện dự cảm không tốt.

U Ảnh tộc rời khỏi tất cả đại Thiên Vực thì Hồng Liên sớm đã biết được, nhưng không có để ý, thẳng đến khi Mộ Hàn mang Thần Nguyệt quay trở về, nàng muốn tìm ra hung thủ Cổ Thái khiến con gái của mình hồn phi phách tán, lúc này mới phái nhiều Võ Tiên Hồng Nguyệt Phượng Hoàng rời khỏi phượng sào, tiến tới các nơi dò xét.

Tinh tế điều tra khiến Hồng Liên chấn động.

Vốn nàng cho rằng tất cả U Ảnh tộc rời khỏi Đại Thiên Vực sẽ quay về không gian hang ổ của chúng, nhưng hôm nay mới phát hiện hang ổ của những U Ảnh tộc này đã sớm chuyển đi không còn, cơ hồ tất cả người U Ảnh tộc đều không có bóng dáng đâu cả, giống như biến mất sạch sẽ trên đời này.

- U Ảnh tộc đột nhiên biến mất, nhất định có âm mưu không nhỏ!

Thần Dực trầm giọng nói.

- Không sai!

Hồng Liên gật gật đầu, trong miệng đáp lời, nhưng rất nhanh nàng nhíu mày kinh hỉ nói:

- Đúng là Mộ Hàn tiểu gia hỏa kia đến rồi, Thân Dực, ngươi đi ra ngoài nghênh nghênh hắn.

- Vâng!

"..."

*****

- Cái gì? Ba tháng sau U Ảnh tộc sẽ toàn diện khai chiến với ' Vạn Giới Vũ Minh '?

Sau nửa ngày qua đi, trong không gian trên đỉnh cổ thụ đột nhiên vang lên tiếng hô kinh hãi của Hồng Liên, Hồng Nguyệt Phượng Hoàng mặc dù không phải nhân loại, nhưng mà phượng sào thực sự thuộc về thế lực lớn nhất trong "Vạn Giới Vũ Minh", một khi U Ảnh tộc khai chiến với "Vạn Giới Vũ Minh" thì Hồng Nguyệt Phượng Hoàng nhất tộc cũng không thể không quan tâm.

- Ngươi rời khỏi U Ảnh tộc đến bây giờ đã qua bao lâu?

Thần Dực không nhịn được hỏi.

- Có lẽ chừng ba ngày.

Mộ Hàn trầm ngâm nói.

- Nói như vậy cỉ còn hơn hai tháng.

Hồng Liên thở sâu, nói:

- Việc này trọng đại, phải nhanh chóng chuyển cáo lên trên, báo cho hai Võ Thần của ' Vạn Giới Vũ Minh ' biết được, sớm sai nhân thủ chuẩn bị sẵn sàng. Nếu không một khi các Thiên Vực thế giới lọt vào tập kích đột ngột của U Ảnh tộc thì nhất định tổn thất thảm trọng, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi.

Mộ Hàn bất đắc dĩ lắc đầu:

- Cho dù sớm chuẩn bị sẵn sàng thì Thiên Vực thế giới sợ rằng khó ngăn cản được thế công của U Ảnh tộc. Từ hiểu biết của ta về U Ảnh tộc đoạn thời gian gần đây thì thực lực của chúng vượt xa Thiên Vực thế giới, hơn nữa... U Ảnh tộc đã có bốn Võ Thần!

Một tảng đá nhấc lên ngàn sóng lớn.

- Ngươi nói cái gì!

- Bốn... Bốn Võ Thần...

Thần Dực khó tin nhìn chằm chằm vào Mộ Hàn, trên mặt tràn đầy kinh hãi, "Vạn Giới Vũ Minh" hôm nay mới có hai Võ Thần, mà U Ảnh tộc Võ Thần lại đột nhiên có tới bốn người, so với "Vạn Giới Vũ Minh" nhiều ra gấp đôi, một khi khai chiến tình thế cực kỳ bất lợi.

- Mộ Hàn, tin tức của ngươi là thật?

Qua một hồi Hồng Liên mới trấn định lại. Trầm giọng nói. Tuy trong lòng trên cơ bản đã tin tưởng Mộ Hàn nói nhưng mà Hồng Liên vẫn phải hỏi thêm một câu, nàng cũng không nghĩ tới Mộ Hàn mất tích thời gian dài như vậy đã mang về tin tức quá lớn.

Một khi truyền bá tin tức này ra ngoài, ngàn vạn Thiên Vực thế giới sẽ chấn động.

- Chắc chắn 100%!

- Bốn Võ Thần, bốn Võ Thần... Thật sự không nghĩ tới U Ảnh tộc mạnh tới mức này, chúng ta thực nguy hiểm! Việc này phải nhanh chóng báo cáo, không được chậm trễ! Thần Dực. Ngươi ở nơi này với Mộ Hàn, ta lập tức đi tới ' Độn Tiên Cốc ' yết kiến Chúc Sơn Võ Thần...

Vừa dứt lời thân ảnh Hồng Liên biến mất trong không gian này.

- Thần Dực tiền bối, ta cũng không ngây ngốc nhiều. Ta phải quay về Thanh Hư Thiên Vực.

Một lát sau Mộ Hàn cũng vươn người đứng dậy, mở miệng nói ra.

- Thanh Hư Thiên Vực... Ngươi lại muốn đi Linh Hư tộc ' Đại Thiên Linh Đảo '?

Thần Dực lập tức tỉnh ngộ. Chuyện có quan hệ tới thân phận của Mộ Hàn đã sớm truyền bá tại Thiên Vực thế giới, nhất là ba đại Thánh Thiên vực truyền đi xôn xao, mặc dù phượng sào Thần Dực cực ít khi ra ngoài cũng đã biết Mộ Hàn là con của Thái Thanh, cũng là người thừa kế Linh Hư tộc "Tử Hư Thần Cung".

Thấy Mộ Hàn gật đầu, Thần Dực hơi chần chờ nói:

- Mộ Hàn. Hôm nay chính là lúc nguy cấp, ngươi và Linh Hư tộc ' Thái Hoàng ' Thái Thượng Thiên..."

- Yên tâm, ta đi Đại Thiên Linh Đảo lần này cũng không phải giết người. Mà là lấy một kiện đồ vật.

Thấy thần sắc Thần Dực quái dị, muốn nói lại thôi, Mộ Hàn lập tức đoán được suy nghĩ của hắn, chợt cười nói.

- Một khi đại chiến với U Ảnh tộc chấm dứt, ta lại đi lấy mạng chó của lão gia hỏa kia. Hiện tại giữ lại hắn chính là cho hắn ra sức vì ' Vạn Giới Vũ Minh ', chống cự U Ảnh tộc.

- Ngươi có thể nghĩ như vậy ta cũng yên tâm.

Thần Dực nghe vậy nhất thời thở ra một hơi.

Một khi chiến tranh toàn diện với U Ảnh tộc thì Linh Hư tộc cũng là một đại chủ lực chống lại địch nhân, cho nên cũng phải lên tiếng khuyên bảo. Nhưng hắn cũng biết Mộ Hàn thù hận với Thái Thượng Thiên rất sâu, trong nội tâm cũng sớm chuẩn bị nghe Mộ Hàn cự tuyệt, nhưng không ngờ Mộ Hàn một lời đáp ứng xuống.

Thần Dực lại hiếu kỳ nói:

- Mộ Hàn, ngươi muốn lấy cái gì?

- Một đồ vật có thể tăng tốc độ quay về Bảo Tiên Thiên Vực.

Mộ Hàn mỉm cười nói.

- Ngươi nói là ' Cổ Thần châu '?

Nhưng mà có một loại vật phẩm trong ba đại Thánh Thiên vựcchửng những có công hiệu như "Tu di châu", còn có thể sử dụng vô hạn tuần hoàn, đó chín là "Cổ Thần châu"!

Thứ này cực kỳ trân quý, trong toàn bộ Thần U, Thanh Hư cùng Không Minh ba Thánh Thiên vực cũng chỉ có hơn mười viên.

Trong đó Linh Hư tộc vừa vặn có một viên.

Đương nhiên "Phượng sào" làm một trong ba thế lực đỉnh cấp của Thần U Thiên Vực khẳng định cũng có một viên, nhưng mà đại chiến với U Ảnh tộc sắp bộc phát, "Cổ Thần châu" khẳng định không thể đưa cho Mộ Hàn. Nếu như tới lúc đó chỗ nào cần cứu viện có một viên "Cổ Thần châu" thì có tác dụng rất lớn.

- Đúng vậy. Linh Hư tộc có viên ' Cổ Thần châu ' vốn nên thuộc về phụ thân của ta Thái Thanh, lại bị Thái Thượng Thiên đánh cắp, hôm nay vật quy nguyên chủ.

- Cũng tốt, Mộ Hàn, ngươi phải bảo trọng.

Thần Dực lúc này không khuyên nữa.

"..."

...

Thần U Thiên Vực, Đại Thiên Linh Đảo.

Sâu trong Linh Tiên Đảo là cung điện Thanh U Điện, lúc này Thái Thượng Thiên ngồi như bức tượng điêu khắc đột nhiên mở to mắt, lông mày của hắn nhíu lại. Ngay vừa rời trong lòng của hắn sinh ra dự cảm không tốt, dường như có nguy hiểm cực lớn sinh ra trong lòng của mình.

- Nguy hiểm?

Thái Thượng Thiên có chút nghi hoặc, tại Thiên Vực thế giới này tất cả cường giả bán thần thực lực của hắn xếp hàng đầu, mặc dù có người hơi mạnh hơn hắn một chút cũng rất khó sinh ra uy hiếp với hắn, chính thức có thể uy hiếp được hắn chỉ có Chúc Sơn và Chân Vương Võ Thần.

Võ Thần cao cao tại thượng, làm sao vô duyên vô cớ ra tay với hắn?

Thái Thượng Thiên lúc ban đầu còn cho rằng mình gặp ảo giác, cảm giác nguy cơ càng ngày càng mạnh, nguy hiểm rất có thể chính thức tới gần mình. Gió thu không động con ve đã sớm phát giác! Tu vị tới cảnh giới này có thể cảm ứng được nguy hiểm với bản thân.

- Sẽ là ai chứ?

Thái Thượng Thiên lúc này nói thầm một câu, đột nhiên "Oanh" một tiếng vang thật lớn truyền đến, cả "Đại Thiên Linh Đảo" sinh ra chấn động mạnh mẽ, tầng phòng hộ bao phủ "Đại Thiên Linh Đảo" lúc này vỡ tan như thủy tinh, trong thời gian ngắn hóa thành bột mịn tan thành mây khói.

Hang ổ Linh Hư tộc lập tức hiện ra trong biển cả mênh mông.

- Người nào?

- Ai!

- Muốn chết, lại dám xông vào Đại Thiên Linh Đảo!

"..."

Nhiều tiếng gào thét vang vọng, chợt từng đạo thân ảnh phỏng lên trời.

Thái Thượng Phong, Thái Thượng Trạch và đám cường giả Võ Tiên Linh Hư tộc hiện thân, tức giận biến sắc, lực lượng tinh thần tỏa ra bốn phía. Nhưng trong nháy mắt đám cường giả Linh Hư tộc trên mặt hiện ra thần sắc khó tin.

Giờ phút này một đạo thân ảnh quen thuộc hiện ra trong cảm ứng tâm thần của bọn họ.

Crypto.com Exchange

Chương (1-795)