Truyện ngôn tình hay

Truyện:Vũ Vương - Chương 097

Vũ Vương
Trọn bộ 795 chương
Chương 097: Cơ hội đến ​
0.00
(0 votes)


Chương (1-795)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Dù sao thì Mộ Hàn bỗng đột nhiên trở nên tốt như vậy. Nếu như hắn nguyện ý tránh ra, bọn họ cũng có thể tiết kiệm không ít phiền toái, lúc này liền ra sức vung thuổng bắt đầu khai quật.

Thế nhưng, điều làm cho người ta mở rộng tầm mắt chính là, trải qua không sai biệt lắm nửa canh giờ, nhưng hai người lại vẫn không có chút xíu thu hoạch. Đảo mắt vừa nhìn, lại phát hiện Mộ Hàn đã chạy đến vị trí mà bọn họ trước đây chuyển sang thay thế. Còn dưới chân thì số lượng Tử Tinh Thạch từ nămốn khối lúc nãy đã gia tăng đến chín khối.

Mặc dù biết cái này thì không trách được Mộ Hàn, thế nhưng trong lòng Mộ Thiên Uy vẫn cứ trào ra một ngọn lửa giận vô danh. Thuổng sắt cắm phập một cái trên mặt đất, với khí thế hùng hổ hắn chạy đến trước mặt Mộ Hàn, một khuôn mặt phồng lên hết đỏ lại tím. Hắn thẹn quá thành giận mà quát:

- Mộ Tinh Hàn, ngươi đây là đang đùa giỡn chúng ta sao?

- Đừng ngăn cản tầm nhìn của ta!

Từ trong miệng Mộ Hàn nhàn nhạt phun ra vài câu, hắn đưa tay trực tiếp chụp về hướng bả vai Mộ Thiên Uy để đẩy.

Thấy thế, trên mặt Mộ Thiên Uy hiện lên một nụ cười gằn. Chân khí trong cơ thể như cơn sóng phong ba mãnh liệt mênh mông tràn đến vai phải. Hắn chuẩn bị khi bàn tay Mộ Hàn đụng chạm đến bả vai mình thì sẽ hung hăng cho hắn một trận.

Thế nhưng kế hoạch không theo kịp biến hóa, trong khoảnh khắc cái tay kia tiếp xúc với vai phải, Mộ Thiên Uy liền cảm giác có luồng khí tức cực kỳ khủng bố nhập vào trong cơ thể. Ngay tức thì liền phát tán hết chân khí do hắn hội tụ đến.

Ngay sau đó, liền có một lực lượng mạnh điên cuồng tuôn ra ập đến, thân hình Mộ Thiên Uy hoàn toàn không bị khống chế, theo động tác tay của Mộ Hàn cứ thế như thể đằng vân giá vũ mà bay ngược hai ba mươi thước về phía sau.

- Bùm!

Sau khi rơi xuống trên mặt đất, Mộ Thiên Uy tung thân nhảy lên một cái, đúng là không có nửa phần tổn thương. Thế nhưng trên mặt hắn cũng đã hiện ra đầy vẻ kinh hãi:

- Ngọc... Ngọc Xu Cảnh? Mộ Tinh Hàn, ngươi... Ngươi lại đã đạt tới Võ Cảnh Thất Trọng? Làm sao có thể, lúc này mới trôi qua hai mươi ngày thôi!

Một màn vừa rồi phát sinh trong giây lát chớp lửa đá chạy cát bay lại bị không ít đệ tử của viện Duệ Phong vừa vặn nhìn thấy. Lập tức, đám người Mộ Tinh Hoàng đều bị chấn động.

Mộ Hàn vừa vung tay lên như thế, liền quăng một tu sĩ Bách Khiếu Cảnh đỉnh cao như thể quét rác rưởi đi ra ngoài... Không có uy thế trời long đất lở, nhưng xem ra lại khiến mọi người trợn mắt há hốc mồm. Sau khi được tiếng kêu lớn của Mộ Thiên Uy kia làm tỉnh lại, trong lúc nhất thời khắp trong mỏ quặng này đúng là bắt đầu có âm thanh xôn xao nổi lên.

...

...

- Xì xào xì xào...

- Ngọc Xu Cảnh? Hắn đã đạt tới Võ Cảnh Thất Trọng nhanh như vậy?

- Có thể thoải mái đánh lui Bách Khiếu Cảnh Mộ Thiên Uy như thế, xem ra không phải là chuyện giả vờ.

- Tốc độ của Mộ Tinh Hàn thật nhanh, rất có thể sẽ được chọn lựa đi tham gia Thế Tộc Minh Hội một tháng sau.

- Xì xào xì xào...

Ở trong mỏ quặng vang lên những tràng la nhỏ giật mình, ánh mắt của mọi người nhìn Mộ Hàn tức thời trở nên phức tạp dị thường. Nhất là đám người Mộ Thanh Loan và Mộ Tinh Dạ tiến vào viện Tuyển Phong cùng một đợt với hắn.

Tại khảo nghiệm Tuyển Phong, mặc dù nhìn thấy Mộ Hàn liên tiếp đánh bại Mộ Thiên Phong, Mộ Tinh Lăng, nhưng chênh lệch về cảnh giới vẫn còn để cho bọn họ có một chút cảm giác về sự ưu việt. Thế nhưng không nghĩ tới chỉ qua thời gian hai mươi ngày, tu vi của Mộ Hàn liền tăng lên tới tình trạng ngay cả bọn họ đều phải nhìn lên.

Đối với ánh mắt chung quanh, Mộ Hàn làm như không nhìn thấy, động tác khai quật vách đá phía trước vẫn múa như bay.

Số lượng Tử Tinh Thạch chồng chất ở bên chân hắn càng ngày càng nhiều, hai người Mộ Thiên Uy và Mộ Tinh Hoàng chỉ có thể trơ mắt nhìn mà cũng không dám có ý đồ tiến lên nữa.

Qua một hồi rất lâu, mọi người mới kiềm chế được sự kinh ngạc trong lồng ngực, lại bắt đầu tiếp tục công việc lu bù.

Vì vậy, thuổng sắt đâm vào vách đá phát ra những tiếng kêu sàn sạt lại lần nữa quay về ở trong mỏ quặng. Chỉ có điều là trải qua một màn xen vào nhỏ vừa rồi, tất cả mọi người đều thỉnh thoảng liếc mắt quay đầu về hướng Mộ Hàn. Nhìn đống Tử Tinh Thạch bên cạnh hắn có xu thế dần dần tăng nhiều mà trong lòng tràn đầy ghen ghét lẫn hâm mộ.

Mỗi lần Mộ Hàn thay đổi địa điểm lại đào ra ít thì ba bốn khối Tử Tinh Thạch, nhiều thì hơn mười khối.

Sau khi quan sát hồi lâu, mọi người dần dần hiểu được, Mộ Hàn này tựa hồ có thể cảm ứng được sự tồn tại của Tử Tinh Thạch. Nếu chỉ có hai ba lần như vậy thì còn có thể dùng vận khí tốt để giải thích, thế nhưng sau nhiều lần thay đổi vách đá mà đều có thể có được thu hoạch hậu hĩnh, chỉ sợ cũng không phải đơn thuần là vận khí.

Một ngày trôi qua, số lượng Tử Tinh Thạch mà Mộ Hàn khai quật ra lại đạt tới con số khủng bố một trăm hai mươi khối.

Trước đây vài ngày, Mộ Hàn đã sớm giao đầy đủ một trăm bốn mươi khối Tử Tinh Thạch cần phải nộp trong lúc bị phạt. Điều này liền có ý nghĩa, tất cả chỗ Tử Tinh Thạch được đào lên trong ngày hắn bị phạt cuối cùng này đều thuộc về chính hắn. Nhìn Mộ Hàn hút cạn kiệt " Tử Tinh nguyên khí " bên trong các khối Tử Tinh Thạch, mọi người đều đố kỵ đến nổi giận.

Đến ngày hôm sau, không ít đệ tử của viện Duệ Phong đã có kinh nghiệm, từ lúc phát hiện Mộ Hàn tiến vào mỏ quặng thì liền chú ý mật thiết đến ánh mắt của hắn.

Ánh mắt của Mộ Hàn dừng lại tại vách đá nơi nào đó, liền lập tức có người đoạt trước một bước chạy tới bắt đầu khai quật. Lúc mới bắt đầu một đôi lần thì loại biện pháp này còn có thể có được hiệu quả. Thế nhưng sau khi liên tiếp mấy lần uổng công vô ích, bọn họ liền biết loại phương pháp đó đã bị mất hiệu lực, nên chỉ có thể đều tự thành thật đào quặng.

Việc Mộ Hàn mỗi ngày đều có thể khai quật ra lượng lớn Tử Tinh Thạch tức thì lan truyền khắp cả viện Duệ Phong. Cuối cùng thậm chí ngay cả Đại trưởng lão Mộ Huyền Vũ đều bị kinh động.

Dựa theo quy củ của viện Duệ Phong, bình thường một ngày đào quặng chỉ cần nộp lên hai khối Tử Tinh Thạch, còn lại tất cả đều giữ lại để mà dùng riêng. Thế nhưng sau khi dòng nhiệt nóng bỏng bên trong Tinh Vân động yếu đi trên một mức lớn thì quy định này rõ ràng đã hơi lạc hậu. Trải qua sự bàn bạc của ba vị trưởng lão, số lượng Tử Tinh Thạch mỗi ngày phải giao nộp đã tăng lên tới bốn khối.

Có điều mặc dù là tiêu chuẩn sau khi sửa chữa, nhưng đối với Mộ Hàn mà nói thì cũng là ngay cả số lẻ còn không đến.

Đến cuối cùng, ba vị trưởng lão Mộ Huyền Vũ không thể không lại bàn bạc lần nữa rồi đặt ra hạn mức cao nhất cho riêng một mình Mộ Hàn. Số lượng Tử Tinh Thạch khai quật mỗi ngày không được vượt qua năm mươi.

*****

Như vậy, Mộ Hàn mỗi ngày liền chỉ có thể dùng riêng cho mình bốn mươi sáu khối. Số lượng này tự nhiên không thể so sánh với trước đây, nhưng cũng đã vượt rất nhiều thu hoạch mỗi ngày của các đệ tử của viện Duệ Phong còn lại.

Ba vị trưởng lão đề ra qui định như vậy, cũng là bất đắc dĩ mà phải làm. Nếu là một mực để cho Mộ Hàn tiếp tục đào như vậy, số Tử Tinh Thạch trong Tinh Vân động này e là tuyệt đại bộ phận đều sẽ phải rơi vào trong túi Mộ Hàn.

Cái này là phương thức để khống chế hạn mức cao nhất cho Mộ Hàn. Ngày thứ nhất đích xác còn có hiệu quả. Thế nhưng đến ngày tiếp theo, ba vị trưởng lão cũng là không thể tránh được đành nở nụ cười miễn cưỡng, Mộ Hàn tự chính mình đào quặng thì cũng thôi, nhưng hắn vẫn còn lấy thu sáu thành Tử Tinh Thạch gọi là thù lao chỉ điểm cho mấy vị đệ tử của viện Duệ Phong.

Vì vậy, số lượng Tử Tinh Thạch mà Mộ Hàn thu được chỉ trong một ngày lại lần nữa vượt qua một trăm. Ba vị trưởng lão thấy thế, cũng chỉ có thể mặc kệ nó, cũng không thể cấm chỉ Mộ Hàn tiến vào Tinh Vân động đào quặng.

Mỗi ngày có được lượng lớn "Tử Tinh nguyên khí" hấp thu luyện hóa, chân khí trong cơ thể Mộ Hàn vững bước tăng lên.

Trong nháy mắt, lại là hơn hai mươi ngày trôi qua.

Sáng sớm, ánh rạng đông hơi lộ ra, trong sân liền vang lên tiếng sấm kịch liệt.

Mộ Hàn đang luyện tập từng chiêu từng thức của "Lôi Cực Âm Cương". So sánh với hai tháng trước đây, hiện tại Mộ Hàn đã thi triển vượt trội công pháp này, đúng là đã trở thành làm dễ như không, cảnh giới cực kỳ cao siêu. Uy thế bá đạo cực kì cứng rắn mạnh mẽ này lại bắt đầu từ từ che giấu, những thức ra quyền đối kháng cứng rắn đã có nhiều phần được thay bằng thức mềm mại hơn.

Sau một lúc lâu, bóng dáng đang di chuyển nhảy vọt lên chợt lại đứng im. Đôi mắt Mộ Hàn khẽ nhắm lại, lẳng lặng trở về chỗ cũ để bắt đầu quá trình tu luyện mới. Sau khi đến viện Duệ Phong, điều này cơ hồ đã thành bản năng của Mộ Hàn. Thông qua những phương thức như thế, Mộ Hàn càng có thể dễ dàng phát hiện ra sai sót của mình, sự thấu hiểu về công pháp lại càng sâu.

- Boong! Boong! Boong!

Bỗng dưng, ba tiếng chuông réo rắt vang lên khắp cả viện Duệ Phong.

Mộ Hàn trong chớp mắt bị âm thanh điếc tai nhức óc nào kéo trở lại thực tế. Hắn hơi chút kinh ngạc đảo mắt nhìn về phía khu vực trung tâm viện Duệ Phong. Không chỉ có là hắn, tất cả đệ tử của viện Duệ Phong trong sân tu luyện, đào quặng tại Tinh Vân động cũng đều bị tiếng chuông bừng tỉnh, vội vàng dựng lỗ tai lên.

Ngay sau đó, một âm thanh già nua tràn ngập thiên địa, trong khoảnh khắc lọt vào trong tai mọi người:

- Tất cả đệ tử của viện Duệ Phong, mau chóng đến luyện võ trường tập hợp!

- Đây là... Đại trưởng lão Mộ Huyền Vũ!

Mộ Hàn nghe thấy âm thanh như thế, ánh mắt chợt sáng ngời. Trong lòng hắn đã mơ hồ đoán được nguyên nhân Mộ Huyền Vũ đột nhiên triệu tập tất cả đệ tử của viện Duệ Phong.

Đó chính là Thế Tộc Minh Hội được tổ chức ở thành Bạch Long thủ đô Việt Quốc.

Vì "Thế Tộc Minh Hội", thành phần tham gia chính là mười đại thế tộc của Việt Quốc, Mộ gia cũng là một trong số đó. Loại Minh Hội mười năm một lần, một lần Minh Hội này là một lần phân phối lợi ích thế tộc.

Đến lúc đó giữa các đệ tử trẻ tuổi của mười đại thế tộc sẽ cử hành một lần hội Thi Đấu võ đạo với quy mô to lớn. Từng thế tộc đều sẽ chọn lựa mười tên tu sĩ võ đạo hai mươi lăm tuổi trở xuống để tham gia, thành tích của bọn họ trong hội Thi Đấu quan hệ đến vị trí thứ hạng của thế tộc, cũng ảnh hưởng đến lợi ích thu được cuối cùng của thế tộc trong Minh Hội.

Chính vì nguyên nhân như vậy, mười đại thế tộc đều vô cùng coi trọng đối với Minh Hội này. Mà Minh Hội lần trước, bởi vì đòn sát thủ Mộ Chiêu Nghi gặp biến cố, Mộ gia cuối cùng chỉ xếp hạng thứ bẩy.

Mười năm nhẫn nhục, sự coi trọng của Mộ gia đối với Minh Hội lần này hơn xa dĩ vãng.

- Cơ hội đến!

Đối với việc Mộ gia có thể thu được lợi ích như thế nào ở trong Minh Hội thì Mộ Hàn không quan tâm chút nào. Điều khiến hắn vui mừng chính là cơ hội mình chờ mong đã lâu rốt cục xuất hiện ở trước mắt. Nếu như là kế hoạch có thể thành công, lần này sẽ có thể "Trời cao mặc sức chim bay, biển rộng thỏa thê cá lội", từ đó hắn hoàn toàn thoát khỏi Mộ gia.

Hít một hơi thật dài, bóng dáng Mộ Hàn chợt lóe. Hắn liền rời khỏi khu nhà ở, bước nhanh đi tới luyện võ trường. Sau khi đến nơi, Mộ Hàn thấy được không ít bóng dáng đệ tử của viện Duệ Phong đang túm năm tụm ba tụ chung một chỗ nhỏ giọng đàm luận. Tựa hồ cũng giống như Mộ Hàn, họ đều đoán được vì sao Đại trưởng lão triệu tập mọi người.

...

...

- Tinh Hàn sư đệ.

Mộ Hàn đang ngắm nhìn mọi nơi thì, bóng dáng Mộ Thiết Đường đột nhiên lọt vào tầm mắt của hắn. Trên gương mặt ngăm đen kia hiện rõ một sự hưng phấn khó có thể che dấu.

Sau khi dung hợp "Diệu Long Chân Hỏa" một ngày, Mộ Hàn liền không nhìn thấy hắn đâu nữa, nghe nói là hắn đang bế quan tu luyện.

Hiện tại gặp mặt lại, quả nhiên Mộ Thiết Đường có biến hóa rất lớn. Bên trong thân thể khôi ngô dị thường thật giống ẩn chứa lực lượng có tính bùng nổ mạnh mẽ, chỉ khẽ động chân tay đều lộ ra một khí thế cực kì cứng rắn mạnh mẽ. Mộ Hàn đã đột phá đến Ngọc Xu Cảnh không sai biệt lắm được một tháng nên tự nhiên biết điều này có ý nghĩa như thế nào.

- Thiết Đường sư huynh, chúc mừng.

Mộ Hàn cười ha hả chắp tay.

- Ta cũng là tối ngày hôm qua mới đột phá đến Ngọc Xu Cảnh, so sánh sư đệ muộn hơn nhiều.

Mộ Thiết Đường nhếch miệng cười một tiếng, bước đi đến bên cạnh Mộ Hàn rồi nói có hơi xúc động

- Đại trưởng lão triệu tập mọi người, khẳng định là vì chuyện Thế Tộc Minh Hội. Hiện tại trong số đệ tử của viện Duệ Phong hai mươi lăm tuổi trở xuống thì Ngọc Xu Cảnh trở lên mới có tám người. Chúng ta nhất định có thể lọt vào danh sách.

Cũng khó trách hắn vui mừng. Việc đại diện cho Mộ gia tham gia thi võ trong Thế Tộc Minh Hội, nếu mà giành được thành tích tốt, chẳng những có thể thu được giải thưởng lớn của gia tộc, cũng có thể lại được phần thưởng của hoàng thất Việt Quốc.

- Hẳn là không thành vấn đề.

Mộ Hàn gật đầu rồi cũng mỉm cười. Số suất thi võ tổng cộng có mười nên tám tu sĩ võ đạo Ngọc Xu Cảnh trở lên khẳng định được tham gia.

Đang khi nói chuyện, luyện võ trường đột nhiên yên tĩnh lại.

Mộ Hàn ngước mắt vừa nhìn, chỉ thấy có bốn bóng người xuất hiện ở ven sân bãi cách đó mấy chục thước. Bước chân chậm rãi mà lại mạnh mẽ, trong khoảnh khắc đã đi tới trước mặt mọi người. Đúng là Đại trưởng lão Mộ Huyền Vũ, Tứ trưởng lão Mộ Thiết Giang và Lục trưởng lão Mộ Phi Tiên. Còn ở phía sau bọn họ chính là Viện Thủ viện Duệ Phong Mộ Tinh Hà.

- Thiết nghĩ tất cả mọi người đã biết, lần này gọi mọi người tới, chính là vì Thế Tộc Minh Hội mười ngày sau.

Crypto.com Exchange

Chương (1-795)