← Ch.0308 | Ch.0310 → |
Lý Vân Tiêu cũng cười thật vui vẻ, thảnh thơi nằm ở trên ghế, nhếch chân thưởng thức hải cảnh, đắc ý nói:
– Cố ý ngược lại không phải, ta chỉ là nhất tinh Đại vũ sư, có bản lãnh gì thu phục Tử Văn Cửu Anh Giao cấp sáu? Mặc dù thêm vào đại đỉnh cấp năm, cũng tuyệt đối không thể. Chỉ là dùng bí pháp tạm thời nhốt lại mà thôi. Nếu không phải thời gian không đủ, ngươi cho rằng ta sẽ vì một Cổ Linh phù liền cho bọn họ? Còn phụ tặng một đại đỉnh cùng chiến xa? Thiết, chỉ là đáng tiếc Ngũ Hành Đỉnh của ta.
Đoàn Việt tâm tình thật tốt, thần thức của hắn ở trong sương mù cũng không tra được xa như vậy, hài lòng cười nói:
– Chỉ là một cái phá đỉnh mà thôi, Diêm Phi Dược không phải bồi thường ngươi một đôi Long Phượng Song Hoàn sao. Đôi chiến khí kia ta mười phân rõ ràng, thời điểm hắn vẫn là Vũ Vương ta từng cùng hắn giao thủ, hết sức lợi hại.
– Ngươi biết cái gì!
Lý Vân Tiêu đau lòng mắng:
– Tử đỉnh kia của ta ẩn chứa Ngũ hành đạo quả hoàn chỉnh, là bảo bối cấp năm đáng giá tiền nhất trên Thiên Vũ đại lục. Bằng không coi như cho ngươi một cái đỉnh cấp sáu, cũng muốn nhốt Tử Văn Cửu Anh Giao. Huống hồ đỉnh kia đã cùng ta tâm thần hợp nhất, hoàn toàn bị ta luyện hóa. Lần này sức chiến đấu của ta là giảm nhiều, hi vọng Tử Văn Cửu Anh Giao kia đừng bị bọn họ giết chết, như vậy mới càng đáng giá tiền.
– Ngũ hành đạo quả hoàn chỉnh?
Đoàn Việt cả kinh, đột nhiên kêu lên:
– Chẳng lẽ chính là quãng thời gian trước Vạn Bảo Lâu bán đấu giá Ngũ Hành tử đỉnh mà Cổ Phi Dương luyện chế kia?
Lý Vân Tiêu kinh ngạc nói:
– Ồ? Làm sao ngươi biết?
Đoàn Việt cười khổ nói:
– Khi đó ta cũng đã ở Hỏa Ô Đế Quốc xem xét ứng cử viên Thuật Luyện Sư, tự nhiên cũng nhìn Vạn Bảo Lâu phát tuyên truyền, không nghĩ tới dĩ nhiên bị ngươi mua lại. Mới đoạn thời gian như thế, một bảo bối cấp năm, ngươi làm sao có khả năng hoàn toàn luyện hóa? Coi như là ta cũng chưa chắc làm được.
Lý Vân Tiêu cười nói:
– Đây chính là chênh lệch giữa ngươi và ta. An tâm chữa thương đi, bên kia thật giống như rất kịch liệt đây này.
Lúc này Đoàn Việt mới nhắm mắt tĩnh dưỡng, Lý Vân Tiêu thì nhắm nửa con mắt, cũng không biết là tu luyện, hay là đang dò xét tình huống chiến đấu.
Sáu người bên kia đã rơi vào khốn cảnh rất lớn, năng lượng khổng lồ không ngừng khuếch tán ra, chỉ là thời gian uống cạn chén trà, toàn thân mỗi người liền máu me đầm đìa, thở hồng hộc, trong mắt đều là đằng đằng sát khí cùng lửa giận phun trào.
Tử Văn Cửu Anh Giao cũng chẳng tốt đẹp gì, cả người vết thương nhìn thấy mà giật mình, ở trên không nổi khùng lên, từng đạo từng đạo sóng biển từ trên mặt biển vọt lên, hóa thành thủy tiễn hướng bốn phương tám hướng phóng đi, hơn nữa trên thủy tiễn này còn mang theo từng tia từng tia lôi điện, để sáu người đông trốn tây nấp, rất là chật vật.
– Tiên sư nó, nhất định là tiểu tử kia biết tình huống như thế! Lão tử gặp lại được hắn nhất định phải đem hắn xé xác!
Diêm Phi Dược ở trên không nhanh chóng né tránh, trong miệng rít gào không ngừng mắng to. Vừa nãy Ngũ Hành Đỉnh nổ tung, Tử Văn Cửu Anh Giao thoát vây mà ra, hắn là cái thứ nhất bị trọng thương. Hiện tại cả người máu tươi, nơi nào còn có sức chiến đấu, chỉ là né tránh cũng không kịp.
Năm người khác cũng chẳng tốt đẹp gì, bị Tử Văn Cửu Anh Giao thoát vây giết trở tay không kịp, hiện tại lực lượng của năm người chỉ có thể miễn cưỡng chống đỡ bất bại, nhưng càng ngày càng gian nan. Ở trên biển cùng thủy quái đồng cấp đánh nhau vốn là sự tình liều mạng, huống hồ là Tử Giao bộ tộc nắm giữ Chân Linh huyết thống.
Hiện tại bọn hắn có tâm đào tẩu, nhưng không gian bốn phía đã bị yêu lực của Tử Văn Cửu Anh Giao triệt để niêm phong, chỉ có thể khổ sở chống đỡ khổ chiến.
– Không nghĩ tới Đoàn Việt dĩ nhiên nham hiểm độc ác như vậy, thiệt thòi hắn còn kiếm ra danh tiếng thật lớn! Sớm biết như vậy, ta bất luận làm sao cũng sẽ không để cho hắn gia nhập vào.
Sắc mặt Mã Văn Địch âm trầm đáng sợ, ở dưới thủy tiễn cùng Lôi Điện song trọng công kích, tuy rằng né tránh không ngại, nhưng cũng cực phí chân nguyên. Lâu dài xuống cũng không cách nào chống đỡ.
Hàn Nha lão nhân cũng cắn răng nghiến lợi nói:
– Ta đã sớm biết người này không phải thứ tốt, vì một chút lợi ích, thậm chí ngay cả phẩm đức cơ bản nhất cũng không để ý! Mẹ, hắn không phải là người!
Sắc mặt vợ chồng Tư Đồ Tinh cũng tái xanh, trên khuôn mặt tú lệ của Đường Xảo Xảo đều là vết máu, vô cùng chật vật, giọng căm hận nói:
– Oán giận có ích lợi gì, việc cấp bách chính là liên thủ đánh giết súc sinh này, bằng không chúng ta đều phải chết!
Mã Văn Địch đồng ý nói:
– Đã tới lúc này, nếu còn có người muốn giấu dốt, vậy thì chờ chết đi.
Diêm Phi Dược trầm giọng nói:
– Được! Nếu mọi người đều liều mạng, vậy ta chắc chắn sẽ không kéo chân chư vị.
Những người này từng cái từng cái đem khí thế trên người bộc phát ra, nhất thời ép mở yêu khí của Tử Văn Cửu Anh Giao, tình thế phát sinh biến hóa cực lớn.
Hàn Nha lão nhân cầm trong tay một cái kéo khổng lồ, giải phong đi ra hóa thành hình thái Ngạc Ngư dài cỡ ba người, ở trên không trung xì xì nhảy lên, thật giống như vật còn sống, tỏa ra khí tức khủng bố ác liệt, phun ra nuốt vào từng đạo từng đạo nguyên khí màu xám.
Thạch Hoành Tài cũng trợn tròn đôi mắt, hạo nhiên chính khí phá thể mà ra, sau lưng hắn lẳng lặng hiện ra một Thánh Nhân hư ảnh, trong hoảng hốt truyền đến thanh âm trăm nhà đua tiếng, độc lập một vùng thế giới.
Vợ chồng Tư Đồ Tinh thì hai thanh kiếm hợp hai làm một, một Kiếm Ảnh to lớn hiện lên ở trên đầu hai người, tỏa ra khí tức màu xanh lam to lớn, đem toàn bộ hải vụ đẩy ra, phảng phất ở trước Thiên Hải khảm nạm một khối ngọc thạch to lớn.
Mã Văn Địch cùng Diêm Phi Dược cũng từng người sử dụng tới tuyệt chiêu, hai bên trái phải đứng ở phía trên Tử Văn Cửu Anh Giao, một cái trên người tỏa ra kim quang, như liệt nhật hạ phàm, một cái khác là kình thôn nguyên khí, phảng phất như hố đen nuốt chửng nguyên khí xung quanh, hình thành một lực lượng đáng sợ, xoay quanh bầu trời.
Sáu người toàn lực mà làm, nhất thời đem Tử Văn Cửu Anh Giao vây ở trong Hải Thiên, trên không không thể trùng thiên, dưới không cách nào vào biển, rít gào liên tục giãy dụa.
Ở phía xa Lý Vân Tiêu lạnh rên một tiếng, miệt thị nói:
– Một đám ô hợp, nếu thời điểm Thất Tinh diệu nhật phá vỡ liền đồng tâm hiệp lực như vậy, sao sẽ rơi vào mức độ này. Quả nhiên là đồng đội ngu như heo đáng sợ nhất a.
Đoàn Việt tĩnh dưỡng ở bên cạnh cũng cảm nhận được khí tức to lớn ở xa xa, liên tục cười lạnh nói:
– Sáu người này không có chỗ nào mà không phải là cáo già, đều hi vọng người khác xuất thủ trước, mình chiếm tiện nghi. Lần này coi như có thể giết chết Tử Văn Cửu Anh Giao, sợ cũng đủ cho bọn họ uống một bình.
← Ch. 0308 | Ch. 0310 → |