← Ch.0486 | Ch.0488 → |
- Cái này... Đã xảy ra chuyện gì thế này?
Tất cả mọi người lập tức ngây ngốc, Tu Di Thần Cung bọn họ kỳ vọng thật cao, thật không ngờ không chịu nổi một kích đã bị phá hủy, hơn nữa một đầu long hồn không biết từ đâu lao ra ngoài.
Trời, trời ạ!
Đó là long hồn, chân long hồn ah!
Đám võ giả phía dưới bị long khí chấn nhiếp cũng từ từ tỉnh táo lại, chấn động ngây ra như phỗng. Đợi đến lúc Yêu Long lao xuống thì kịp thời phản ứng, nhao nhao xuất binh khí công kích.
Mà những võ giả sử dụng Tử Thanh song kiếm đánh mở cánh cửa càng trợn mắt há hốc mồm, một đầu long hồn giá trị bao nhiêu, tuyệt đối là không thể đánh giá. Nhưng mà phải bắt được mới được a, nhìn bộ dáng Yêu Long phát uy thì cả đám tỉnh ngộ, dốc sức liều mạng chạy như điên
La Thanh Vân bị chấn nhiếp một lúc, cũng điên cuồng đi theo mọi người chạy đi. Nói đùa gì vậy? Hắn chỉ có chân long huyết mạch mà thôi, đây chính là chân long chính thức đấy! Mặc dù chỉ là á long, nhưng cũng không phải hắn có thể ngăn cản được.
Lý Vân Tiêu trong nháy mắt lao ra liền phát hiện Tử Thanh song kiếm kết hợp, vội vàng né tránh qua một bên. Giờ phút này càng chạy trước mọi người, chạy ra xa xa.
Yêu Long lăng không một kích, đám võ giả bên dưới thực lực hơi yếu, lúc này mới thoát khỏi Long khí chấn nhiếp. Nhưng dưới một kích cường đại của Yêu Long, kỳ thật bọn họ cũng không thể ngăn cản được.
Oanh!
Biển linh khí trước đại điện nổ tung, tứ chi tung bay tứ tung, chết một mảng lớn. Những người còn lại không có tâm tình may mắn, liền trực tiếp bị đuôi của Yêu Long quét qua làm phân thân toái cốt.
Chỉ hai chiêu đã làm hơn trăm tên võ giả quỳ trước đại điện chết toàn bộ.
Đám võ giả vừa bỏ chạy phát hiện tình huống sau lưng thì càng chạy nhanh hơn nữa, giật mình tới mức hồn phi phách tán, không ngừng sử dụng át chủ bài chạy khỏi chết.
Chu Tử Nguyên ở trên không tế Hạo Thiên Kính ra, một đạo quang mang chiếu lên người, lập tức trực tiếp ẩn vào trong hư không, sau một khắc đã xuất hiện cách đó trăm dặm, hắn lại ẩn vào hư không tiếp, tiếp tục như thế đã chạy trước mọi người thật xa.
Tiền Vô Địch trực tiếp ném một đồng tiền vàng lớn ra, dẫm lên trên ngự không phi hành.
Thủy Lạc Yên tuyệt hơn, chẳng biết lúc nào lại mọc ra đôi cánh thủy nguyên tố, giương hai cánh vỗ mạnh vậy mà trong nháy mắt vượt qua nghìn dặm.
Mỗi một võ giả có thể sống sót tới bây giờ cũng không phải thế hệ tầm thường, tốc độ mọi người thoáng cái tăng lên gấp đôi có thừa, lập tức đuổi kịp Lý Vân Tiêu.
Trong lúc này ánh mắt nhiều võ giả như lồi ra, chỉ thấy Lý Vân Tiêu hai tay niết bí quyết, trực tiếp triệu hồi Thanh Loan Chiến Hạm, ba người đứng trên chiến hạm, tốc độ lập tức nhanh hơn không chỉ vài lần, lại tiếp tục kéo dài khoảng cách với mọi người.
Thanh Loan Chiến Hạm mặc dù chỉ là lục giai, so với huyền khí thất giai, bát giai thì chưa đủ thành đạo. Nhưng công dụng chính của chiến hạm chính là ngự không phi hành, cho nên khi phi hành có ưu việt vượt hơn xa tất cả, mọi người lúc này chỉ thấy bóng lưng của nó mà thôi.
- Lý Vân Tiêu, mau dừng lại chờ ta một chút. Mọi người cùng nhau trốn ah, cứu một mạng người còn hơn xây bảy tòa tháp đấy.
Yến Nghị vừa dốc sức liều mạng bỏ chạy vừa rống to, trong tay của hắn cầm hia thanh Phân Thủy Thứ trực tiếp cắt không gian, có thể giảm bớt lực cản tiến lên.
- Đúng thế, còn hơn xây bảy tòa tháp đấy, hơn nữa tất cả mọi người chúng ta sẽ thiếu ngươi thiên địa nhân tình, ngày sau thành Viêm Vũ của ngươi khai tông lập phái, độc lập với Hỏa Ô đế quốc thì chúng ta sẽ ủng hộ.
Tào Á Tinh sắc mặt tái nhợt nhưng nghiêm túc, vội vàng ném tú cầu ra ngoài. Phải biết rằng sau lưng bọn họ là bối cảnh thông thiên tại Thiên vũ Giới, nhân tình này giá trị to lớn có thể nghĩ.
- Đúng vậy a, chỉ cần ngươi để cho ta đi lên, không chỉ có thiếu nợ nhân tình của ngươi. Ngày sau ngươi nếu có cần gì, Kim Tiền thương hội sẽ tương trợ to lớn, có tài lực cùng nhân lực của thương hội ta đây ủng hộ, cho dù kiến thiết thành Viêm Vũ thành thế lực siêu cấp cũng không nói chơi.
Tiền Vô Địch liếc mắt nhìn phía sau, hắn sợ tới mức mồ hôi lạnh chảy đầm đìa, vội vàng đồng ý.
Thủy Lạc Yên sắc mặt tái nhợt không còn chút máu nào, vội nói:
- Vân Tiêu đại nhân, ta biết rõ ngươi ưa thích Linh Nhi tỷ tỷ. Tuy ta và Linh Nhi tỷ tỷ cho tới nay đều có hiểu lầm nhỏ, nhưng chúng ta đã cùng lớn lên với nhau, tình như tỷ muội. Huống hồ tư sắc của ta không dưới Linh Nhi tỷ tỷ, ngươi không muốn thương minh song kiều cùng hầu hạ ngươi sao?
Đinh Linh Nhi đang ở trên Thanh Loan Chiến Hạm nghe xong, tức giận sắc mặt tái nhợt, nàng nói:
- Không cứu tiện nhân kia!
Lý Vân Tiêu chẳng biết lúc nào đứng trên chiến hạm, hắn dựa vào ghế dựa, lại đang ăn hoa quả, nhìn qua mọi người chạy như bay, cười nói:
- Các ngươi vừa nói như vậy, ta thật khó làm ah. Mỗi người đều đưa ra điều kiện phong phú như thế, nhưng nếu vừa lên đây các ngươi lập tức trở mặt thì sao, ta đây làm sao bây giờ? Ta chỉ vừa bước vào Vũ Vương, sao có thể là đối thủ của các ngươi chứ?
- Vân Tiêu đại nhân, xin yên tâm! Tiền Vô Địch ta lời hứa đáng giá nghìn vàng!
Tiền Vô Địch vội vàng tỏ thái độ, những người còn lại cũng nhanh chóng cam đoan nhân phẩm của mình rất được.
Nhưng đồng thời có một câu hỏi hiện ra trong đầu của mọi người, hắn không phải lục tinh Vũ Quân sao? Làm sao lại thành Vũ Vương? Nhưng tình thế khẩn cấp cũng không kịp nghĩ nhiều, trong miệng dốc sức liều mạng nịnh nọt.
Đinh Linh Nhi cùng Lạc Vân Thường thì triệt để ngẩn ngơ, các nàng rất thảnh thơi ở trên chiến hạm, nhưng cũng đã hóa đá.
Lý Vân Tiêu đúng là có tu vị Vũ Quân, lúc này mới tiến vào Tu Di Sơn bao lâu? Đặc biệt là Lạc Vân Thường, trừ lúc thất thần mất tích trong thông đạo ra, nàng vẫn đi theo bên cạnh Lý Vân Tiêu. Tại sao có thể có chuyện khoa trương như thế?
Nhưng mà cũng may hai người nghĩ tới thân phận của hắn, lập tức không cảm thấy kỳ quái. Nhưng mà chính bởi vì nghĩ đến điểm này, hai người co quắp lại, bộ dáng hoang mang lo sợ.
Lý Vân Tiêu nhìn bộ dáng của hai nàng, cười khổ nói:
- Không cần co quắp như vậy, cứ xem ta là Lý Vân Tiêu là được. Nếu không bộ dáng các ngươi như thế, ta không quen a.
- Vâng, Cổ, Cổ... Lý Vân Tiêu đại nhân!
Lạc Vân Thường vội vàng cẩn thận gật đầu đáp, trên mặt ửng đỏ. Nàng vụng trộm nhìn qua mâm trái cây bên cạnh Lý Vân Tiêu, đi lên nói:
- Lý Vân Tiêu đại nhân, Vân Thường gọt hoa quả cho ngài.
Lý Vân Tiêu: "..."
Đinh Linh Nhi còn khoa trương hơn, nói:
- Lý Vân Tiêu đại nhân, ước định của chúng ta trước kia, ngài, ngài...
Nàng sợ ước định trước kia hết hiệu lực, phải biết rằng nàng hiện tại mang toàn bộ tương lai của Thiên Nguyên thương hội áp lên Lý Vân Tiêu.
Lý Vân Tiêu cảm thấy đau đầu, phất phất tay nói:
- Ta đã không phải là Cổ Phi Dương ngày xưa, hiện tại chỉ là thành chủ thành Viêm Vũ Lý Vân Tiêu. Các ngươi đều là bằng hữu tốt của ta, không cần như vậy. Nếu không ta không biết nên làm cái gì cho phải. Còn nữa, chuyện này cả Thiên Vũ Đại Lục chỉ có hai người các ngươi biết, nhớ rõ ngàn vạn phải giữ bí mật thay ta.
← Ch. 0486 | Ch. 0488 → |