← Ch.0931 | Ch.0933 → |
Trương Lăng Hoa nói:
- Mười tỷ nguyên thạch.
Hắn không nhanh không chậm nói ra, nếu đối phương chịu ra giá, vậy thì dễ xử lý. Bao nhiêu nguyên thạch, chỉ là vấn đề con số, nhưng mà không thể cho quá nhiều hoặc quá ít, bởi thế sẽ mất mặt.
Lý Vân Tiêu lắc đầu liên tục, nói:
- Trương tông chủ quá không có thành ý. Nếu là trấn tông chi bảo, vì sao lại có giá trị mười tỷ. Tễ hội trưởng, Hóa Lôi Thần Quyết hai mươi tỷ nguyên thạch bán cho ngươi, mua không?
- Tốt, tốt!
Tễ Lâm vội vàng cười to nói:
- Đừng nói hai mươi tỷ, cho dù hai trăm tỷ ta cũng mua.
Đương nhiên hắn hiểu ý đồ của Lý Vân Tiêu, đơn giản chính là muốn xảo trá nhiều chút ít, đây cũng là chuyện hắn thích nhìn thấy, cho nên vội vàng giúp đỡ.
- Tễ Lâm, thất phu ngươi rất tốt đấy.
Ánh mắt Trương Lăng Hoa lộ ra một đạo hung quang, nhìn chằm chằm vào Tễ Lâm, tràn đầy ý uy hiếp.
Tễ Lâm hừ lạnh một tiếng, tuy hắn không muốn đắc tội Trương Lăng Hoa, nhưng mà cân nhắc lập trường hai bên, đương nhiên phải đứng bên phía Lý Vân Tiêu rồi. Dùng thân phận hội trưởng Lôi Phong thương hội của hắn, Trương Lăng Hoa tuyệt đối không dám lấy mạng của hắn. Nhưng Lý Vân Tiêu bên này thì khác, nếu không có Lý Vân Tiêu hứa hẹn, sợ rằng hiện tại Mạc Tiểu Xuyên đã chụp chết hắn rồi.
- Trương tông chủ, làm người không nên quá đen, ngươi dùng giá thấp mua Hóa Lôi Thần Quyết thì ta hiểu, nhưng mà muốn dùng tiền mua củ cải trắng mua được vàng là không được, việc buôn bán không gì khác hơn ngươi tình ta nguyện, giá cả công bằng. Loại người như ngươi báo giá không có thành ý, ngay cả thương nhân như ta cũng nhìn không qua.
Tễ Lâm chậm rãi nói ra, bộ dáng đau lòng không thôi.
- Đủ rồi!
Trương Lăng Hoa tức giận hét lớn một tiếng, lửa giận trong lòng sinh ra, nhìn chằm chằm vào Lý Vân Tiêu nói:
- Ta dùng một vật đổi Hóa Lôi Thần Quyết, nếu như Vân thiếu cảm thấy có thể thực hiện thì thu đi.
Hắn lật tay lấy ra một hộp nhỏ, yêu quý không thôi nhìn chăm chú thật lâu, trong mắt tràn đầy đau lòng, cuối cùng vẫn cắn răng lấy ra.
Lý Vân Tiêu vạn phần hiếu kỳ, có thể làm cho Trương Lăng Hoa thương nhớ như thế, đây là vật gì?
Mạc Tiểu Xuyên rất sợ Trương Lăng Hoa đùa nghịch lừa dối, đi lên trước đoạt lấy, hiện tại an nguy của Lý Vân Tiêu là đại sự hàng đầu của hắn, tuyệt đối không được để sư phó lâm nguy.
Mạc Tiểu Xuyên cầm vào trong tay, mở hộp nhỏ ra xem, nhìn một cái rõ ràng mới đưa cho Lý Vân Tiêu.
Động tác này trong mắt của người khác, mọi người đều kinh hãi. Cường đại như Võ Đế nhưng chẳng khác gì bảo tiêu của thiếu niên kia. Nếu như là bảo tiêu của Mạc Hoa Nguyên đại sư thì mọi người còn hiểu được, dù sao rất nhiều Võ Đế cũng nguyện ý cống hiến sức lực cho bát giai thuật luyện sư. Nhưng về phần Lý Vân Tiêu... Trừ bối cảnh của hắn quá mức cường đại ra, không thể nào có lý do thứ hai.
Trương Lăng Hoa vẻ mặt âm trầm như nước, Mạc Tiểu Xuyên lấy thứ này không nghi ngờ là miệt thị hắn. Tức giận nắm chặc hai tay, xương ngón tay liên tiếp nổ vang, nhưng tình thế yếu hơn người ta, không thể không cui đầu.
Lý Vân Tiêu tiếp nhận hộp nhỏ trong tay Mạc Tiểu Xuyên, đồng tử bỗng nhiên co rút lại, chỉ thấy trong hộp nhỏ, một khối nhỏ màu xanh tỏa ra linh khí bức người, hào quang ôn nhuận như ngọc nằm đó. Lý Vân Tiêu cả kinh nói:
- Ất mộc chi khí rất mạnh, khí tức gần với bổn nguyên, thứ này hẳn là mộc hệ chí bảo. Trương tông chủ nếu lưu lại dùng tu luyện Hóa Lôi Thần Quyết, tất nhiên là làm chơi ăn thật, không ngờ bỏ qua thứ yêu thích nhường cho.
Trương Lăng Hoa hừ lạnh nói:
- Đây là do Bắc Hạt Tông năm đó gieo trồng rất nhiều Thanh Tâm Đàn Mộc, nguyên bản là vì tu luyện Hóa Lôi Thần Quyết mà gieo xuống. Nhưng sau khi thần quyết mất đi, Thanh Tâm Đàn Mộc cũng bị chặt không còn, mà phương pháp gieo trồng cũng thất truyền. Hôm nay trong kho chỉ còn lại bao nhiêu đây. khối trong tay Vân thiếu chính là Thanh Tâm Đàn Mộc còn lại không nhiều lắm, tuy sức nặng không nhiều, nhưng giá trị của nó chắc với kiến thức của Vân thiếu cũng hiểu!
Trong lòng Lý Vân Tiêu vô cùng khiếp sợ, sợ hãi nói:
- Đại lượng gieo trồng loại ất mộc này? Bắc Hạt Tông cường đại như thế?
Mộc hệ nguyên tố gần với bản nguyên, tuy so ra còn kém phượng hoàng chân hỏa là tồn tại thập giai, nhưng mà có thể so với cửu giai thiên tài địa bảo. Mà vật cửu giai không cái nào không phải tụ tập thiên địa linh khí mà sinh, căn bản không cách nào nuôi trồng. Trong lịch sử có rất nhiều thuật luyện sư thử qua tự tài bồi, không có ai không thất bại mà chấm dứt.
Trương Lăng Hoa dường như tìm được một tia lực lượng, ngạo nghễ nói:
- Thời điểm Bắc Hạt Tông tung hoành đại lục thì bảy thế lực lớn theo không kịp, bọn ngươi sao có thể biết rõ.
Lý Vân Tiêu cẩn thận thu Thanh Tâm Đàn Mộc lại, cũng không tiện làm khó Trương Lăng Hoa, nói:
- Khối ất mộc này ta muốn, lúc trước ta giúp lệnh sư đệ giết Phong trưởng lão, còn thu được tàng bảo đồ tận cùng, những chuyện đều là Đàm Địa Nguyên ra giá. Nếu không phải lệnh sư đệ không hứa hẹn, ta đến nay không thấy khối nguyên thạch nào cả. Trương tông chủ lại lấy mười tỷ trung phẩm nguyên thạch ra, con rối này quy cho ngươi.
Lý Vân Tiêu lấy bức tượng Hóa Lôi Thần Quyết ra, ánh mắt mọi người sáng lên.
Đồng tử Trương Lăng Hoa đột nhiên co lại, trái tim đập mạnh. Khoảng cách Hóa Lôi Thần Quyết gần như thế, cho dù là hắn cũng khó nhịn kích động lên, nhưng nghĩ đến Lý Vân Tiêu nói, vẫn là tức giận nói:
- Vân thiếu, ngươi đừng vội quá phận!
Nếu như nói tặng tàng bảo đồ cho hắn cũng không sao cả, thậm chí ngay cả tiền ám sát Phong trưởng lão cũng đòi hỏi. Nếu như mình cho thì môn hạ đệ tử nhìn mình thế nào? Vốn đã phóng thích Đàm Địa Quân vô tội, hơn nữa nâng hắn lên làm phó tông chủ đã khiến không ít người bất mãn rồi.
Mạc Tiểu Xuyên hừ lạnh nói:
- Mua bán chính là hai bên tình nguyện, Hóa Lôi Thần Quyết ở trong tay Vân thiếu, hắn muốn bán thế nào thì bán thế nào, ngươi nếu không phục, đại khái có thể không mua. Nhưng không nên chậm trễ thời gian của chúng ta, bọn ta còn muốn truyền tống đi thành Vũ Phong đấy.
Trong lòng Trương Lăng Hoa sinh ra cảm giác vô lực, có cường giả Võ Đế này tọa trấn ở đây, Lý Vân Tiêu tuyệt đối không lỗ lả. Hơn nữa nhìn thấy đám người Mạc Hoa Nguyên cũng theo sát sau lưng Lý Vân Tiêu, dường như là thiên lôi sai đâu đánh đó, càng làm nội tâm kinh nghi bất định, nói:
- Mạc đại sư, ngươi cũng muốn rời khỏi thành Nam Hỏa hay sao?
Mạc Hoa Nguyên gật đầu nói:
- Đúng vậy, những năm gần đây đa tạ Trương tông chủ hết lòng chiếu cố. Chuyện ta ở thành Nam Hỏa đã làm xong, muốn quay về Thánh Vực phục mệnh với gia sư, vừa vặn kết bạn đường với Vân thiếu cùng đi.
Hắn lại nói:
- Trương tông chủ, nếu Hóa Lôi Thần Quyết là bảo vật trấn phái của quý tông, giá trị tự nhiên là không thể định lượng. Tông chủ đã lấy ất mộc cửu giai ra, há lại quan tâm mười tỷ trung phẩm nguyên thạch? Những nguyên thạch này Vân thiếu không thiếu, nhưng Hóa Lôi Thần Quyết thì tông chủ nhất định phải có, chuyện này dường như... Trương tông chủ cũng không có bao nhiêu chỗ cò kè mặc cả a.
← Ch. 0931 | Ch. 0933 → |