← Ch.1426 | Ch.1428 → |
Cuối cùng người phía Tây nguyên bản nội tâm mừng thầm, ngăn cản hắn chỉ là một nhị tinh Vũ Đế, cũng không phải là mấy giây liền đánh bay. Nhưng quyền ý thế giới vừa ra, nhất thời sắc mặt trở nên đại biến.
Toàn bộ chiến trường khó phân nhìn lại, ngược lại chính là Hác Liên Thiểu Hoàng động tĩnh lớn nhất, bất hủ quyền ý triển khai, tự thành thế giới.
– Đây là võ đạo lĩnh ngộ gì? Dĩ nhiên biến thái như vậy?
Người ở phía Tây thất kinh, thu hồi tất cả lòng khinh thị, toàn lực quán chú trên bảo kiếm trong tay, thoáng cái bổ ra ba kiếm, muốn đem một phương thế giới này bổ ra chém rách
Đột nhiên vài đạo lực lượng kỳ dị ở trên thế giới quyền ý hình thành, bắt đầu chỉ là lẻ tẻ một tiểu đoàn, sau đó càng ngày càng nhiều, càng lúc càng lớn, dĩ nhiên diễn hóa ra bốn màu, hỗn độn cùng một chỗ, đem kiếm khí kia áp chế lại.
– Hừm, đây cũng là trong thế giới quyền ý của đại nhân ta địa, thủy, hỏa, phong nguyên tố chi lực, đại nhân ta đem nó thay đổi tiến Kim Cương Quyền, tên gọi là Khai Thiên Tích Địa.
Hác Liên Thiểu Hoàng hai tròng mắt ngưng lại, địa thủy hỏa phong chi lực xoay tròn, diễn biến thành một mảnh hỗn độn, toàn bộ lực lượng trên thế giới quyền ý đều trong nháy mắt bị một mảnh hỗn độn hút vào. sụp xuống thành một cực điểm
Lý Vân Tiêu há to miệng, hoảng sợ nhìn một quyền này, lúc trước khi luyện chế thủ khôi kia, chỉ là vừa vặn nổi lên ý niệm, đem bộ phận địa, thủy, hỏa, phong nguyên tố chi lực dung nhập vào trong thủ khôi, nghĩ không ra Hác Liên Thiểu Hoàng dĩ nhiên tu luyện ra một quyền kinh thế hãi tục như thế, áp súc toàn bộ quyền ý thế giới tới cực điểm, ngay cả hắn đều cảm thấy một trận tim đập nhanh.
– Khai – thiên địa!
Trong mắt Hác Liên Thiểu Hoàng một mảnh yên tĩnh vẻ, lạnh lùng phun ra bốn chữ này, phiến thiên địa này tựa hồ nhỏ nhẹ run rẩy, ở trong cảm nhận của tất cả mọi người, lộ vẻ hoảng sợ xoay người lại.
– Âm ầm!
Cực điểm đột nhiên nổ lên, một lực lượng hủy thiên diệt địa hình thành, trong nháy mắt đem tên tứ tinh Vũ Đế kia nuốt vào, toàn bộ bầu trời đều nghiền nát.
Tất cả mọi người đều cả kinh hoảng sợ một mảnh, đặc biệt Lý Vân Tiêu, trong mắt ngoại trừ khiếp sợ ra, còn có vô số nghi hoặc và không giải thích được.
Vừa rồi cực điểm nổ lên, mang theo hết thảy sức mạnh to lớn, dĩ nhiên tương tự với thế giới chi lực trên Giới Thần Bi của hắn.
– Lẽ nào nắm giữ địa thủy hỏa phong tứ đại nguyên tố, liền có thể khai thiên tích địa, tự thành thế giới?
Một ý niệm cổ quái ở trong lòng của Lý Vân Tiêu sinh ra, không thể ức chế lan tràn.
Trên bầu trời nghiền nát, bị một quyền của Hác Liên Thiểu Hoàng cuốn vào tứ tinh Vũ Đế, một lát sau từ trong một chỗ khe vọt ra, một thân chật vật.
Trong mắt hắn một mảnh kinh hãi, cũng không có lòng ham chiến, trong nháy mắt muốn bỏ chạy đi.
– Cái gì? Dĩ nhiên không có việc gì?
Hác Liên Thiểu Hoàng lộ ra vẻ cổ quái, tuy rằng một quyền không đủ để đánh chết đối phương, nhưng đối phương bình yên vô sự vẫn để cho hắn một trận ngạc nhiên, tự lẩm bẩm:
– Nhị tinh chênh lệch chính là lớn như vậy sao?
– Một tinh một thiên địa, ngươi có thế khiến cho hắn chật vật mà chạy, đã làm được không tệ.
Lý Vân Tiêu đạm nhiên nói rằng, sau đó trực tiếp thuấn di đi ra ngoài, lại hóa thành một đạo lôi điện, lôi vân trên không trung mau chóng di động, thoáng cái liền đem tên kia thôn phệ đi vào.
– Phanh...!
Lôi vân bị một cổ lực lượng chống đỡ nổ lên, quanh thân tên Vũ Đế kia có một tầng tia sáng màu vàng nhàn nhạt hộ thân, lôi điện ở trên đó "Đùng" vang lên, tuy rằng huyễn lệ, nhưng không cách nào tạo thành thương tổn mang tính thực chất đối với hắn, cả giận nói:
– Lý Vân Tiêu, lẽ nào ngươi nghĩ hợp lại một cá chết lưới rách? Thả ta rời khỏi, ta sau này không bao giờ dám đánh chủ ý lên người ngươi nữa.
Lôi điện nổ tung ở trước người hắn tụ lại, dần dần ngưng ra thân thể của Lý Vân Tiêu, lạnh giọng nói:
– Lúc đắc thế rất cường hoành rất bạo lực, khi thất thế lại là ngu ngốc, ngây ngơ như vậy.
Hắn một tay bấm tay niệm thần chú, hiển lộ ra kim thân Pháp Tướng, trên sau cánh tay hoặc nắm vũ khí, hoặc bấm tay niệm thần chú ấn, Pháp Tướng trang nghiêm
Phong hỏa chi lực ở dưới chân xoay tròn, chậm rãi ngưng tụ thành cá sấu chi tướng, dẫm nát dưới chân, uy phong lẫm lẫm.
Tên tứ tinh Vũ Đế kia sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi, Lý Vân Tiêu tuy rằng thủy chung là tu vi cửu tinh Vũ Tôn, nhưng triển lộ ra tuyệt học đã khiến nội tâm hắn run rẩy, hắn điên cuồng sợ hãi rống nói:
– Lý Vân Tiêu, làm người không nên làm quá tuyệt, cho người lưu lại một đường dư địa, cũng chính là lưu cho mình một đường dư địa.
Trong mắt Lý Vân Tiêu lóe lên một tia lãnh ý, châm chọc nói:
– Nguyên lai đạo lý này ngươi cũng minh bạch, vừa rồi nếu muốn giết ta có từng nghĩ tới câu nói này?
Tay phải hắn chỉ một cái, chín thanh Bắc Thiên Hàn Tinh Kiếm ứng với thân ra, ở trên trời lượn vòng, hóa thành một kiếm thật lớn trận, đầu đuôi tương liên, cho nhau phun ra nuốt vào, dần dần ngưng ra một thanh kiếm thật lớn hình, một chém xuống.
Một chiêu Cửu Thiên Lãm Nguyệt đánh rơi, tên kia tứ tinh Vũ Đế hoảng sợ xuất thủ, từng đạo kiếm quang ở quanh thân chém ra, hoàn toàn là phòng ngự tính công kích, kết xuất một dường như kén tằm vậy kết giới, ngạnh kháng đi tới
Lý Vân Tiêu cười lạnh một tiếng, một cánh tay thượng Giới Thần Bi cũng theo đó bay lên, không hạn chế lớn lên, giống như một tọa bất hủ tấm bia to, trực tiếp phá không đi, thế giới lực không ngừng cắn nuốt đối phương cửu thiên đế khí, quét ngang tất cả
– Ầm ầm!
Ở dưới hai chiêu mạnh nhất của Lý Vân Tiêu, to lớn năng lực ầm ầm nổ lên, so với lúc trước Hác Liên Thiểu Hoàng khai thiên tích địa còn muốn kinh khủng.
– Hừm!
Lý Vân Tiêu đột nhiên hừ lạnh một tiếng, phía sau một cánh tay vung lên, một đạo kính quang bắn đi ra ngoài, trực tiếp phá vỡ không gian, đem trong hư không một đạo chui ảnh định trụ
Sau đó dưới chân cá sấu phát sinh kinh thiên tiếng gầm gừ, thân thể cũng từ từ thay đổi lớn, hóa ra một bát trượng rất cao cá sấu người, nhìn như ngốc, lại dĩ tốc độ cực nhanh xông vào kính quang bên trong, vãng tên kia Vũ Đế trên người đánh tới
– A!
Tên Vũ Đế kia phát sinh tiếng kêu thảm thiết hoảng sợ, thoáng chút đã bị cá sấu há to mồm nuốt vào.
Cái bụng cá sấu bắt đầu trở nên biến hình, không ngừng đế khí phá thể chui ra, nhưng là càng ngày càng yếu, cuối cùng từ từ khôi phục lại bình tĩnh, khí tức của tên Vũ Đế kia triệt để biến mất không thấy.
Bởi Lý Vân Tiêu bên này chiến đấu quá mức huyễn lệ, do đó thỉnh thoảng hấp dẫn ánh mắt của mọi người, sau khi thấy tràng cảnh tên Vũ Đế kia bị người cá sấu ăn tươi, tất cả mọi người đều hoảng sợ đảo hút một ngụm lãnh khí, không khỏi run rẩy.
Khí thế thoáng cái thử tiêu bỉ trường, nguyên bản tựu chiếm hết ưu thế phương này càng sĩ khí tăng vọt, đều ra sức xuất thủ.
← Ch. 1426 | Ch. 1428 → |