← Ch.1493 | Ch.1495 → |
Sắc mặt Thiên Tư đại biến, lam sắc quang mang trên trán như hỏa diễm chớp lóe không ổn định, tựa hồ khó mà tin được. Vô số cường giả kia vào thời khắc này cũng ngừng lai
Thiên Tư gian nan mở miệng nói:
– Ngươi có thể phá ảo thuật của ta sao?
Khương Sở Nhiên đắng chát cười, nói:
– Năm đó ta từng đánh một trận với Nguyệt Đồng, được thấy ảo thuật chi lực cường đại kia, cho nên thời gian rất dài sau đó ta vẫn luôn suy nghĩ cách phá giải, rốt cuộc tìm được phương pháp này — dùng âm phá huyễn, đáng tiếc không có cơ hội thí nghiệm, hôm nay đa tạ ngươi thành toàn.
– Thì ra đã đánh một trận với Nguyệt Đồng, khó trách có phòng bị.
Thần sắc khiếp sợ của Thiên Tư dần dần biến mất, khôi phục bình tĩnh trước sau như một, lạnh nhạt nói:
– Nhưng ngươi có biết cảnh giới mạnh nhất của ảo thuật là gì không?
Khương Sở Nhiên trong lòng chấn động, đột nhiên ý thức được không ổn, ngưng giọng nói:
– Chẳng lẽ không phải thay trời đổi đất, biến ảo thời không sao?
Khóe miệng Thiên Tư có chút nhếch lên, lộ ra một tia cười tàn nhẫn, âm thanh hung dữ nói:
– Cảnh giới cao nhất của ảo thuật, đó là hóa hư thành thật.
Đạo ánh sáng màu xanh da trời trên trán hắn đột nhiên phóng đại, quát lớn:
– Ngàn vạn cường giả Nguyệt Đồng từ hư ảo hóa thật đi!
Chiến thương Duệ Quang lập tức lâm không chém xuống, nhổ ra một chữ:
– Giết
Cường giả Nguyệt Đồng đang bất động đột nhiên ngất lịm, tiếng hô kinh thiên chấn động ra, tầng tầng lớp lớp, lập tức đánh vỡ tiếng vang trên cú mang, tiếng chém giết rung động Thiên Địa.
Sắc mặt Khương Sở Nhiên đại biến, một màn này quá mức thần kỳ khiến hắn khó có thể tin được, nhưng hiện giờ đã không có thời gian suy tư nữa, mị âm đã không cách nào ngăn cản đám cường giả như tử sĩ này, bởi vậy Cú Mang lập tức hóa thành ngân nhận, chém tới trên người ngàn vạn cường giả Nguyệt Đồng kia
"Phanh"
Một gã cường giả Võ Đế dẫn đầu xông lên lập tức bị hắn chém vào đầu, máu tươi bắn ra như suối. Nhận quang vẫn không giảm, tiếp tục lướt ra sau lưng, sát thương mảng lớn.
Sau đó ngân nhận quay lại bên cạnh thân, bắn ra mấy ký hiệu màu bac, lập tức hóa thành chín đạo kiếm tư, ẩn chứa chín loại kiếm ý, phân biệt chém ra khắp nơi, từng đạo máu tươi bắn vào trời cao.
Sắc mặt Khương Sở Nhiên ngưng trọng, vài đạo kiếm quyết đánh vào trên ngân nhận, lập tức hóa thành thiên thiên vạn vạn, quang ảnh đầy trời tung hoành, những nơi đi qua như căng ra một đạo kết giới vậy.
Nhưng những cường giả Nguyệt Đồng kia lại không hề sợ chết, liên tục vọt lên, tiến vào trong ngân quang man hà, bị chém thành phấn vụn.
Lý Vân Tiêu giờ phút này ở trong tế đan điên cuồng hấp thu lấy các loại thiên tài địa bảo, cơ hồ đã lấy ra tất cả tài phú, đều sinh sinh nuốt xuống.
Yêu Long một hồi kinh hãi, sợ hãi nói:
– Ngươi mạnh mẽ đột phá Võ Đế như vậy, Thiên Địa quy tắc hội tụ đến, đủ để bạo thể mà chết đấy.
Khác với nguyên lực đang lao nhanh trong cơ thể chính là sắc mặt Lý Vân Tiêu lại bình tĩnh dịthường, phảng phất như nhập định vậy, có chút mở to miệng nói:
– Ngươi mỗi lần đều nói gở như vậy, không cẩn thận sẽ bị ngươi nói trúng một lần đấy. Phong hiểm cưỡng ép trùng kích Võ Đế ta rõ ràng hơn bất luận người nào, nhưng nếu không làm vậy sẽ không có chút sinh cơ nào cả.
Yêu Long gian nan nuốt nước miếng, nói:
– Sao lại thế được, ta thấy Khương Sở Nhiên ứng phó thành thạo, cho dù không thể cứu ngươi đi, ứng phó đến khi Địa Lão Thiên Hoang đóng cửa có lẽ không thành vấn đề a.
Trong mắt Lý Vân Tiêu nhộn nhạo ra một vòng chấn động, khẽ lắc đầu nói:
– Không có tác dụng đâu, Khương Sở Nhiên đã lâm vào trong ảo thuật của Thiên Tư, nếu không thể đột phá ra, vậy thì chỉ có thể vĩnh viễn chém giết, thẳng đến khi hắn chết thôi
– Ảo thuật?
Yêu Long cả kinh nói:
– Không phải hóa hư thành thật sao? Chẳng lẽ những cường giả Nguyệt Đồng trước mắt này đều là giả dối sao?
Lý Vân Tiêu ngưng giọng nói:
– Đương nhiên là giả dối, trên đời này làm sao có thể có thần thông hóa hư thành thật được, đó là chuyện chỉ có Thần khai thiên tích địa, sáng chế giới này mới có thể làm được
– Thế nhưng mà...
Yêu Long hoảng hốt nói:
– Ta với ngươi hợp nhất linh hồn, cũng thông qua Nguyệt Đồng trong mắt ngươi mà nhìn, quả thật thật là tồn tại hàng thật giá thật ah, chẳng lẽ ngay cả Nguyệt Đồng của ngươi cũng không cách nào nhìn thấu sao?
Lý Vân Tiêu nói:
– Thực lực của ta quá thấp, không cách nào phát huy uy lực Nguyệt Đồng, nếu để cho nó thức tỉnh, mặc dù có thể chống lại Thiên Tư, nhưng sợ rằng ta và ngươi cũng sẽ hoàn toàn biến mất.
Yêu Long không lên tiếng nữa, cũng im im lặng lặng tích súc sức lượng, trận chiến hôm nay chính là trận chiến hung hiểm nhất đời hắn, bại liền sẽ vạn kiếp bất phục
Khương Sở Nhiên ở bên dưới càng đánh tâm càng trầm, trước mắt hắn không chỉ thấy những cường giả kia, đội ngũ tựa hồ còn đang không ngừng mở rộng, thi thể chồng chất như núi điệp gia trước mắt, thỉnh thoảng bị công kích cực lớn đánh thành bụi phấn, triệt để hóa thành hạt bụi.
– Hóa hư thành thật... , trên đời này thật sự có hóa hư thành thật sao?
Khương Sở Nhiên không thể ức chế hoảng sợ lan tràn trong lòng, tuy rằng đang trong ngân quang, trong ngắn hạn cũng không có nguy hiểm gì, nhưng nếu cứ tiếp tục như vậy sớm muộn cũng sẽ xong đời, huống chi Thiên Tư còn ở bên cạnh nhìn chằm chằm, đợi chờ mình lộ ra sơ hở. Tình huống nguy cơ dị thường a.
– Mặc kệ là thật hay giả, ít nhất Thiên Tư trước mắt chính là thật.
Khương Sở Nhiên tư định, liền nắm ngân nhận trước người, ngân quang bốn phía Thiên Địa đều bị thu nạp đến, một đạo khí cơ rất mạnh xoay tròn trên ngân nhận, cổ tê cự ảnh kia hiển hiện trên bầu trời, chậm rãi đánh xuống.
Đồng tử Thiên Tư đột nhiên co lại, lộ ra vẻ khiếp sợ, vội vàng đánh ra vài đạo pháp quyết trước người, chiến thương Duệ Quang trong tay ánh sáng càng lớn, một cổ lực lượng kỳ dị lâm không huy sái xuống.
Những cường giả Nguyệt Đồng kia tuy rằng đều có tu vị Võ Đế nhưng tựa hồ không có ý chí của mình, dưới cổ lực lượng kỳ dị kia, khí thế trên người vậy mà tăng nhanh lên, khí tức thô bạo cũng càng ngày càng nặng.
Khương Sở Nhiên thần sắc khẽ động, cú mang ngân nhận trong tay chém ra, lập tức mở ra một lối đi, kéo dài tới chân trời.
Lực lượng trên người hắn còn đang không ngừng liên tiếp kéo lên, cất bước lên không trung, mỗi bước ra một bước, dưới chân vậy mà sinh ra không minh nghiệp hỏa đốt khắp bốn phía, chấn khai toàn bộ đám cường giả Nguyệt Đồng kia.
Thiên Tư trong nội tâm chấn động, Khương Sở Nhiên giờ phút này đã phù hợp Thiên Địa, giơ tay nhấc chân đều là quy luận của phương thế giới này, cách Thập Phương Thần Cảnh cũng chỉ có một bước ngắn, những cường giả Nguyệt Đồng kia căn bản không thể ngăn được hắn.
Cú mang trong tay Khương Sở Nhiên khẽ động, lập tức dị tượng diễn biến, ráng mây bạc chiếu rọi một mảnh bầu trời nhân gian.
Cự ảnh Ngân Lũ Cổ Tê rốt cục cũng rơi xuống, cùng thân ảnh của hắn hợp hai làm một, ngâng quang cực lớn như một đạo pháo hoa trùng thiên tách ra trong bóng tối vô tận.
← Ch. 1493 | Ch. 1495 → |