← Ch.1534 | Ch.1536 → |
Cái gọi là giơ tay không đánh người mặt tươi cười, Lý Vân Tiêu cũng không phải hoàn toàn bất cận nhân tình, lúc này mới nói:
– Vừa mới rồi đa tạ các hạ xuất thủ, bằng không Tân gia thúc cháu ở một bên phá hư, ta sợ rằng sẽ không dễ dàng như vậy tiến giai Vũ Đế thành công.
Suất Quân Uy trong lòng buông lỏng, nhất thời mặt mày rạng rỡ, cất cao giọng nói:
– Vân Tiêu đại nhân khách khí rồi. Mặc dù ta không ra tay, hai tên hề kia há lại là đối thủ của Vân Tiêu đại nhân, ta đã sớm xem bọn hắn không vừa mắt, lần này hẳn là Suất gia ta nên cảm tạ Vân Tiêu đại nhân mới đúng!
Suất Quân Uy nói lúc này thật ra là lời thật, mượn cơ hội này hắn đã nhất thống cả Trường Cốc Thành. Đối với Lý Vân Tiêu đích thật là cảm kích không ngớt.
Chỉ bất quá nửa câu đầu vỗ mông ngựa có hơi quá, Tân Cầu Thắng chính là lục tinh Vũ Đế, Lý Vân Tiêu căn bản không có phần thắng, chỉ bất quá đối phương nếu muốn giết hắn cũng khó.
Suất Quân Uy nhiệt tình mời nói:
– Lúc này đám hề kia đã đền tội, Vân Tiêu đại nhân nếu không chê, xin hãy đến hàng xá của bỉ nhân tụ tập một phen, cũng tốt để ta tận tình địa chủ.
Lý Vân Tiêu cau mày nói:
– Bây giờ là ngày nào rồi?
Hắn nhớ lại cùng với Bắc Minh Lai Phong còn có Đông Hải ước hẹn, vương cung di chỉ hắn cũng là có tâm tìm tòi, không thể bỏ lỡ thời gian.
Suất Quân Uy báo cho biết thời gian, mới biết được còn lại hơn một tháng, ở đây lại là Đông Vực chi địa, cách Hải Thiên Trấn cũng không quá xa, mấy ngày hành trình truyền tống liền có thể đi tới.
Nhưng hắn nào có tâm tư uống trà tụ tập, liền nói ngay:
– Ta còn có việc trong người, không thích hợp ở lâu. Các hạ khoản đãi ta đã ghi nhớ kỹ, đợi lúc rảnh rỗi sẽ trở lại tụ họp một chút.
Hắn không để ý tới lời mời của Suất Quân Uy nữa, liền xoay người muốn rời khỏi, đột nhiên dư quang của khóe mắt thấy được Tử Lăng ở bên góc đường đang ngẩng đầu nhìn mình.
Tử Lăng trên mặt một mảnh mờ mịt, tựa như người đầu gỗ kinh ngạc đứng ở trong đám người Mặc Vũ Thương Hội.
Lý Vân Tiêu dừng bước, xoay người lại, nói:
– Quân Uy đại nhân, tại hạ có một chuyện muốn nhờ.
Lý Vân Tiêu nói:
– Ta có một vị bằng hữu, hi vọng Quân Uy đại nhân có thể chiếu cố nhiều hơn.
Suất Quân Uy sửng sốt một chút, lập tức vỗ vỗ trong ngực, nói:
– Không biết bằng hữu của Vân Tiêu đại nhân là vị nào? Mời Vân Tiêu đại nhân yên tâm, chỉ cần bằng hữu ngươi ở Trường Cốc Thành, trừ phi Suất Quân Uy ta đã chết, bằng không tuyệt không người dám động hắn một chút!
Lý Vân Tiêu nói:
– Vậy làm phiền rồi, bằng hữu ta ngay phía dưới.
Hắn trước tiên bay xuống phía dưới, đi thẳng tới trước mặt Tử Lăng, hướng phía Suất Quân Uy nói:
– Vị này liền là bằng hữu của ta, làm phiền Quân Uy đại nhân chiếu cố nhiều hơn.
Ở trong thế giới nhược nhục cường thực này, nữ hài tử như Tử Lăng không biết toan tính, thậm chí so với nam tính võ giả bình thường còn nguy hiểm hơn, một ngày vận khí không tốt chính là rơi vào trong tay hạng biến thái như Tân Đồng Đồng.
Tử Lăng bối rối đứng ở đó, đối thoại của hai người cũng không có tận lực ẩn dấu, toàn bộ võ giả đều nghe được rất rõ ràng. Nàng làm sao cũng không ngờ tới nếu nói bằng hữu dĩ nhiên sẽ là mình.
Bằng hữu...
Tử Lăng chỉ cảm thấy có chút mê muội, một trận đứng không vững.
Toàn bộ Thiên Vũ Đại Lục đệ nhất nhân trong nhân tài mới xuất hiện, Vũ Đế cường giả được thiên hạ kính ngưỡng, ngay cả Suất gia gia chủ đều phải a dua nịnh hót, dĩ nhiên nói mình là bằng hữu của hắn.
Không chỉ có Tử Lăng hôn mê, toàn bộ người của Mặc Vũ Thương Hội cũng đều choáng váng đầu óc.
Suất Quân Uy lộ ra vẻ nghi hoặc, hiển nhiên hắn cũng không nhận ra Tử Lăng, cũng không biết bất cứ một người nào của Mặc Vũ Thương Hội.
Suất Hưng Triêu lúc này vội vàng tiến lên, thấp giọng ở bên tai tộc trưởng giải thích.
Suất Quân Uy mới chợt hiểu ra, vội vàng vỗ vỗ trong ngực, nói:
– Sau này Trường Cốc Thành chính là nhà của Tử Lăng cô nương.
Sau đó hắn liền lấy ra một khối kim sắc lệnh bài, trực tiếp nhét vào trong tay Tử Lăng, nói:
– Đây là kim lệnh của Suất gia ta, thấy lệnh bài này như nhìn thấy bản thân ta, ở Trường Cốc Thành thông hành không trở ngại, còn có thể tùy thời điều động tất cả cao thủ bên trong thành. Xem ai không vừa mắt đều có thể trực tiếp giết chết.
Tử Lăng lại càng hoảng sợ, run rẩy thiếu chút nữa đem lệnh bài đánh rơi trên mặt đất, cầm trong tay chỉ cảm thấy một trận nóng lên, trầm trọng vô cùng, hầu như dùng hết khí lực cũng vẫn không thể tiếp được.
Kỷ phu nhân cũng đã triệt để thất thố, nàng luôn luôn ổn trọng cũng cảm giác hô hấp hết sức gấp gáp khó khăn.
Tử Lăng có thể không biết nặng nhẹ, nhưng nàng cũng hiểu rõ trong lòng, đây chính là lệnh bài cao nhất của Suất gia, người giữ lệnh bài này như có gia chủ đích thân tới, là thực sự đang nắm quyền.
Có thể nói, nắm giữ lệnh bài này, Tử Lăng trong khoảnh khắc đã biến thành một trong những kẻ quyền thế nhất Trường Cốc Thành.
Tử Lăng vội vã trên mặt đỏ bừng, một lát sau mới nói ra được, đáp:
– Cái này, lệnh bài kia quá trân quý, ta không thể nhận!
Suất Quân Uy giả vờ có vẻ tức giận, nói:
– Tử Lăng cô nương nếu là không chịu thu, đó chính là không để mặt mũi cho người của Suất gia ta, khinh thường Suất gia ta!
Tử Lăng hoảng sợ đem lệnh bài kia thu vào, nàng đâu dám xem thường Suất gia, hơn nữa tận đáy lòng nàng cũng biết. May mắn lớn lao này không có liên quan tới Suất gia, đều là Lý Vân Tiêu ban cho nàng.
Nàng lén nhìn trộm Lý Vân Tiêu một cái, nhất thời hai gò má ửng đỏ, trong mắt lộ vẻ cảm kích khó có thể diễn tả bằng lời.
Lý Vân Tiêu mỉm cười nói:
– Lệnh bài kia ngươi hãy thu lấy đi, cũng là một điểm tâm ý của Quân Uy đại nhân. Sau này nếu là gặp phải bất luận cái gì trắc trở, đều có thể đến Trường Cốc Thành tìm Quân Uy đại nhân giải quyết.
– Ha ha, Vân Tiêu đại nhân nói rất đúng!
Suất Quân Uy thấy Tử Lăng đã nhận lệnh bài, nội tâm cũng là hết sức cao hứng, cười to nói:
– Suất gia ta ở Trường Cốc Thành vẫn có một chút thế lực, mọi người ít nhiều đều sẽ cấp cho chút mặt mũi.
Tử Lăng cảm kích nói:
– Cảm tạ Vân Tiêu đại nhân, cảm tạ Quân Uy đại nhân.
Người của Mặc Vũ Thương Hội đều là vẻ mặt ước ao chí cực nhìn Tử Lăng, biết từ nay về sau, giữa bọn họ đã có một đạo hồng câu khó có thể vượt qua. Ngay cả Kỷ phu nhân cũng là vừa mừng vừa sợ, ánh mắt khi nhìn Tử Lăng đã thay đổi hoàn toàn.
Ba tỳ nữa khác càng liên tục ước ao Tử Lăng thật là tốt số, nguyên bản mình cũng có cơ hội như vậy, dĩ nhiên gặp cơ hội thoáng qua, cải biến vận mạng cả đời lại bỏ lỡ, đều là hối hận đứt ruột.
Hồng Sam cắn chặt hàm răng, cố lấy dũng khí lớn lao đột nhiên nói rằng:
← Ch. 1534 | Ch. 1536 → |