← Ch.1566 | Ch.1568 → |
Hồ Lô Tiểu Kim Cương dưới một quyền kia lại bị đẩy lui vài bước, trên mặt hiện ra vẻ giận dữ, lại là một kích Kim Cương Quyền đánh tới.
Lúc này Huyền Lôi Kinh Vân Hống lần thứ hai được Lý Vân Tiêu phóng ra, chân đạp kim sắc Lôi Điện đáp xuống, phun ra một đạo thiểm điện.
Lý Vân Tiêu biết không triệt để đẩy lùi đối phương, thì tuyệt đối không có khả năng đối phương bỏ qua cho hắn, lập tức lần thứ hai huyễn hóa ra ba đầu sáu tay, mỗi tay một đều cầm binh khí.
Một ngọn Phong Hỏa Lực cũng phun ra, hóa thành Ngạc Ngư được hắn dẫm nát dưới chân, tuy nhiên hình thái Ngạc Ngư tựa hồ có điều biến hóa, trước kia hỏa văn và vây lưng đều là một màu đỏ, hiện tại đã phai nhạt đi không ít đã thế còn pha thêm chút bạch sắc ở bên trong.
Lý Vân Tiêu nhướng mày, nhưng tâm trạng cũng đại hỉ, phượng hoàng thần Hỏa quả nhiên là thôn phệ bộ phận Băng Diễm tiến hóa, chỉ bất quá mình cũng không cảm giác được sự tồn tại của nó, mà Ngạc Ngư lại có thể triệu hồi Thần Hỏa lực ra.
Điều này có lẽ liên quan đến độ hòa hợp cùng với hỏa nguyên tố.
Lúc này chính là lực lượng mạnh nhất mà hắn có được ngoại trừ việc triệu hoán những cường giả Vũ Đế từ trong Giới Thần Bi đi ra. Trừ khi hắn nắm chắc giết chết đối phương còn không nhất quyết không thể để lộ ra bí mật Giới Thần Bi, so với để lộ Đại Diễn Thần Quyết thì Giới Thần Bi chính là bí mật đòi mạng người.
Kỳ Thắng Phong dưới tình huống chịu sự giáp công của Hồ Lô Tiểu Kim Cương và Huyền Lôi Kinh Vân Hống liền trực tiếp thuấn di thoát ra ngoài khiến cho hai đạo lực lượng đánh đến rơi vào khoảng không.
Hắn lạnh lùng nhìn Lý Vân Tiêu, sau đó hai mắt lại chuyển hướng nhìn chằm chằm Ngạc Ngư, chậm rãi mở miệng:
– Đây chính là những con át chủ bài mạnh nhất và là trạng thái đỉnh phong của ngươi sao?
Lý Vân Tiêu lạnh lùng nói:
– Có thể đúng có thể sai, ngươi phải thử mới biết được, dám lấy ta ra đùa nghịch như khỉ con, lá gan của ngươi cũng không nhỏ a.
Kỳ Thắng Phong kinh ngạc, mày kiếm giương lên, giọng nói lộ rõ vẻ khinh thường cực độ, nhàn nhạt mở lời:
– Hóa ra ngươi đã phát hiện ra, tuy nhiên dùng thực lực của ta muốn đùa nghịch ngươi không phải là quá bình thường sao? Trước khi nhục thân hoàn toàn khế hợp ta còn muốn tiếp tục chiến đấu với ngươi nghìn chiêu đây.
Lý Vân Tiêu lạnh giọng nói:
– Ta còn bận nhiều việc, không rảnh chơi cùng ngươi.
– A?
Kỳ Thắng Phong cười nói:
– Muốn động thủ thật sự? Cho dù ngươi tức giận thì thế nào, bản thân ngươi cũng là Thuật Luyện Sư cửu giai nên có thể minh bạch, không có lực lượng đế khí cao giai căn bản không cách nào áp chế ta thuấn bi, trận chiến này ngay từ đầu đã định sẵn ta vĩnh viễn không thua rồi.
Lý Vân Tiêu cười lạnh nói:
– Ngươi quá tự tin, hi vọng đến lát nữa ngươi còn thể cười được.
Thần niệm Lý Vân Tiêu khẽ động, Hồ Lô Tiểu Kim Cương lập tức tấn công, Huyền Lôi Kinh Vân Hống cũng ngay lập tức phun ra lôi điện màu vàng, từ trên không đánh xuống.
Kỳ Thắng Phong nhìn qua một quyền đang lao đến kia, trên mặt hiện ta vẻ mỉa mai, cười nhạo nói:
– Không lẽ người được Thiên Mệnh gia thân mà lại có suy nghĩ ngu xuẩn như vậy?
Hắn đang muốn thuấn di ly khai thì lại đột nhiên phát hiện khóe miệng Lý Vân Tiêu khẽ nhếch lên, hai đồng tử của Lý Vân Tiêu hóa thành một mảnh bán nguyệt huyết hồng, dị thường quỷ dị.
– Cái gì? Tinh thần công kích?
Kỳ Thắng Phong thoáng khựng lại một chút, mặc dù đối phương cũng có được hồn lực cửu giai nhưng so với bản thân mình còn kém xa lám, hắn đang muốn cười nhạo đối phương múa rìu qua mắt thợ, không biết tự lượng sức mình thì ngay lập tức phát hiện ra không gian bốn phía đã bị khóa lại giống như tường đồng vách sắt không cách nào phá vỡ.
Không chỉ như vậy mà ngay cả không gian đều biến thành huyết sắc, dị thường yêu dị, cả không gian dường như biến thành một con ngươi cực lớn đang lạnh lùng nhìn minihf.
– Ảo thuật?
Kỳ Thắng Phong hoảng hốt, kinh hãi nói:
– Vậy mà ta lại đang ở trong ảo thuật?
Nội tâm của hắn kinh hãi đến mức khó mà nói thành lời, Kỳ Thắng Phong hét lớn một tiếng:
– Tiểu bối, đừng vội xem nhẹ ta.
Một tay hắn bấm niệm pháp quyết, một cỗ tinh thần lực tạo thành từng cơn sóng từ trong cơ thể tản ra ngoài.
– Phanh.
Lập tức dị tượng do Nguyệt Đồng sinh ra bị phá vỡ hoàn toàn nhưng một quyền của Hồ Lô Tiểu Kim Cương đã oanh kích ngay sát mặt, Kim Sắc Lôi Điện cũng đã sát đỉnh đầu.
Hai tay Kỳ Thắng Phong để trước ngực vội vàng kết ấn nghênh đón một quyền kia mà sau lưng hắn cũng giống như Lý Vân Tiêu hóa ra ba đầu sáu tay, một cánh tay kết xuất chỉ ấn giơ lên cao ngưng tụ thành một bạch sắc hỏa diễm nuốt toàn bộ Kim Sắc Lôi Điện.
– Ba.
Ngay lúc này, quyền phong Hồ Lô Tiểu Kim Cương đã rơi vào song chưởng Kỳ Thắng Phong chấn động khiến cả thiên địa như lắc lư.
Lập tức Lý Vân Tiêu đá một cước lên người Ngạc Ngư, Ngạc Ngư liền hóa thành đại Phong Hỏa Luân lăn về phía trước, nguyên tố chi lực khủng bố phát ra, khiến thiên không dường như bị nghiền nát.
Sắc mặt Kỳ Thắng Phong đại biến, quát to:
– Bút Họa Đan Thanh.
Một cánh tay phía sau lưng hắn cầm một chu bút, vẽ trên không vái cái, mỗi một điểm đỏ và điểm đen rơi xuống liền tạo thành một gã võ giả, chỉ trong chốc lát đã tạo ra thiên quân vạn mã, sát khí đằng đằng phóng về phía Phong Hỏa Luân.
Thân hình Lý Vân Tiêu đại chấn, trên mặt lộ ra thần sắc hoảng sợ, hắn cũng nhận ra Chu Bút kia, đó chính là vật trong truyền thuyết, do tuyệt đại Thuật Luyện Sư Mã Lương luyện chế, có thể biến đá thành vàng, hóa mục nát thành thần kỳ, mà Chu Bút kia còn được gọi là Mã Lương Thần Bút.
Năm đó Kỳ Thắng Phong chưởng quản Hóa Thần Hải thống lĩnh toàn bộ Thuật Luyện Sư khắp thiên hạ, bảo bối trên người tuyệt đối hơn xa mình. Đây là lần đầu tiên Lý Vân Tiêu cảm giác như mình từ thổ hào hóa thành dế nhũi, hắn căn răng giơ Mộ Vân Kính chiếu vào giữa không trung.
thiên quân vạn mã dưới kính quang liền trở nên chậm chạp, đại Phong Hỏa Luân liền lăn qua đội quân, lập tức từng tiếng kêu gào thảm thiết truyền ra, tràng diện giống như chiến trường thật sự, chỉ có điều không có huyết tinh, trại lại võ giả chết đi liền biến thành chấm đỏ và đen, tiêu tán giữa không trung.
Kỳ Thắng Phong lại tiếp tục vẽ một nét giữa không trung, một cánh cửa khổng lồ xuất hiện ngăn cản trước người hắn với đại Phong Hỏa Luân.
– Ầm, ầm.
Cánh cửa kia bị đại Phong Hỏa Luân chấn đến mức run rẩy tựa hồ cũng khó mà ngăn cản được.
Kỳ Thắng Phong biến sắc, ngay lúc này bản thân hắn còn đang chiến với Hồ Lô Tiểu Kim Cương, hắn vẫn đang không ngừng đánh ra vài đạo ấn quyết lên người Hồ Lô Tiểu Kim Cương, sau đó ném Hồ Lô Tiểu Kim Cương ra phía sau.
Phasmp Tướng sau lưng duỗi một tay ra, trên tay cầm một Thanh Sắc Minh Luân, tạo hình cổ quái làm cho người ta không biết tác dụng thật sự của nó, từ trên Minh Luân không ngừng tràn ra từng đợt Ma Ha Cổ Tự.
Từ trong Minh Luân từng âm thanh rít gào vang lên, trên không trung cũng xuất hiện một thân ảnh Minh Luân khổng lồ.
← Ch. 1566 | Ch. 1568 → |