← Ch.1614 | Ch.1616 → |
Tường thành chiều rộng hơn ba mươi thước, cũng đủ ở trên đó tác chiến, cũng là tấm lá chắn cuối cùng sau khi quân địch phá được phòng tuyến, nếu là tường thành thất thủ, vậy toàn bộ sẽ xong đời.
Lý Vân Tiêu trực tiếp đứng bên cạnh Lương Nguyên Cơ, cùng mọi người đồng dạng hướng phía trước nhìn lại, chỉ thấy từ viễn phương bắt đầu hiện ra bóng dáng của đại lượng Hải Tộc, đằng đằng sát khí mà đến, còn các loại cờ xí giơ lên thật cao, mặt trên vẽ nhiều loại sinh vật cổ quái, có hơn trăm loại.
Nội tâm Lý Vân Tiêu thoáng cái ngưng trọng, Hải Tộc tuy rằng chủng tộc đông đảo, nhưng là tộc quần có thể thích hợp lục chiến thập phần hữu hạn, bây giờ lại tụ hợp trên trăm loại, chứng minh đối phương khẳng định đến có chuẩn bị.
Trên tường thành bầu không khí cũng dần dần khẩn trương, không ít người trên mặt lóe ra vẻ hưng phấn, đều một nhóm võ giả mới cùng Lý Vân Tiêu chạy tới, còn không biết chiến sự thảm liệt.
Lý Vân Tiêu hướng phía trên chủ thành lâu nhìn lại, quả nhiên có không ít Vũ Đế tụ tập.
Đột nhiên thần thức của hắn hơi ngưng lại, tựa hồ đụng vào một bức tường vô hình, khó có thể đi tới nửa phần.
Hắn bỗng nhiên cả kinh, đồng tử hơi co lại, có thể ngăn trở thần thức của hắn điều tra — trên chủ thành lâu kia lại có Cửu Giai Thuật Luyện Sư!
– Di?
Tầng thứ ba của chủ thành lâu, chính là chỗ tất cả cường giả hội tụ, toàn bộ đang khẩn trương nhìn xa xa đội ngũ Hải Tộc càng ngày càng gần.
Một lão giả ngồi trên mặt ghế đẹp đẽ quý giá, trên tay đeo khô lâu giới chỉ cực lớn, đột nhiên khẽ di một tiếng, chân mày kia nếp nhăn chồng chất, hướng phía Lý Vân Tiêu nhìn một cái.
Bức tường vô hình ngăn chặn sau một thoáng cùng với thần thức của Lý Vân Tiêu đụng vào, tựa như mặt hồ bình tĩnh tạo nên rung động, một lực lượng dâng trào trực tiếp đuổi theo phương hướng thần thức của hắn mà đến. Đối phương đã phát hiện sự hiện hữu của hắn, muốn tra ra người phương nào!
– Hừ!
Lý Vân Tiêu nhẹ nhàng hừ lạnh một tiếng, tự mình cổ tinh thần lực này ở phía xa mau chóng xoay tròn, hóa thành một vòng xoáy vô hình, đem lực lượng truy tra cuốn vào. Sau đó hắn một tay bấm quyết, bên trong con ngươi hồng quang lóe lên, lập tức đem tung tích Thần Thức của mình liên tiếp chặt đứt!
Chờ cổ khí tức truy tra kia từ tiêu tán trong vòng xoáy đi ra, đã là triệt để mất đi mục tiêu, chỉ có thể dọc theo cùng phương hướng vọt tới vài trăm thước, đem từng người một trên tường thành kiểm tra một lần, cuối cùng không công mà trở lại.
Ngoại trừ Lý Vân Tiêu ra, trên tường thành những võ giả này tự nhiên sẽ không biết, ngay vừa rồi các loại nội tình của bọn họ toàn bộ đều bị thần thức cường đại quét rõ rõ ràng ràng.
– Làm sao có thể!
Trên chủ thành lầu trên mặt lão giả đeo khô lâu giới chỉ kia hiện ra khiếp sợ, trực tiếp từ trên ghế đứng lên.
– La Thiên đại sư, làm sao vậy?
Ở trung ương chủ tọa, chình là Hồng Nguyệt thành nghị viên Ninh Hoài Thụ, ánh mắt trầm trọng nhìn Cửu Giai Đại Thuật Luyện Sư La Thiên, càng lộ vẻ vài phần ngưng trọng.
Tất cả mọi người đều đem ánh mắt từ phía trước thu hồi, từng người một nhìn về phía vị Đại Thuật Luyện Sư nổi danh thiên hạ này.
– Đại sư đã phát hiện cái gì?
Một gã lão giả chậm rãi mở miệng, chính là kẻ lúc trước truy sát Lý Vân Tiêu Phó Nghi Xuân, cũng mang theo năm tên đường chủ đến đây trợ chiến.
Chính như Lý Vân Tiêu dự liệu vậy, Hải Thiên chi chiến thất lợi, sau đó Đường khánh cũng không ngồi yên được nữa. Dưới tình huống tổn thất ba nghìn tên võ giả, nhưng ngay cả Hải Tộc thực lực mạnh yếu ra sao đều không thể điều tra ra, hầu như để cho hắn phát cuồng!
Toàn bộ tiền tuyến hầu như bị vây trong trạng thái sụp đổ, hắn rốt cuộc bất chấp lục đục lẫn nhau, đem thân tín của mình cũng toàn bộ phái lên đài. Lúc này bên trong Cự Thành cao giai Vũ Đế trên Thất Giai đã đạt tới hơn mười hai người.
Mọi người thời khắc này suy nghĩ đó là không tiếc bất cứ giá nào đều phải ngăn chặn chiến sự, quyết không thể mở rộng đến trong lục địa. Nhưng mà đối mặt nguy cơ Hải Tộc chiếm ưu thế số lượng, có nhiều cao giai Vũ Đế hơn nữa cũng vô dụng, nhất định phải có đầy đủ nhiều võ giả tham dự vào cộng đồng đối kháng. Cho nên hậu cần điều phối càng ngày càng gấp, đối với Tán Tu võ giả đồng ý ban thưởng càng ngày càng cao, đối với Đông Vực các phái điều lệnh cũng càng ngày càng nhanh.
La Thiên chính Hóa Thần Hải Đại Thuật Luyện Sư vang danh thiên hạ, chính là thái sơn có sụp xuống trước mặt cũng tuyệt không sẽ nhíu mày. Nhưng lại thất thố đứng lên như thế, để cho tất cả mọi người trong lòng căng thẳng.
La Thiên sau một lát kinh ngạc, liền khôi phục vẻ thản nhiên, ngồi trở lại cái ghế của mình, hỏi:
– Bên trong Ma Thiên Cự Thành này, không ngờ còn có Cửu Giai Thuật Luyện Sư?
Ninh Hoài Thụ sửng sốt một chút, nói:
– Chỉ có La Thiên đại sư cùng Trang Sinh đại sư, ngoài ra không có Cửu Giai Thuật Luyện Sư nào khác.
Trang Sinh chính là Hồng Nguyệt thành Cửu Giai Thuật Luyện Sư, cũng bị điều phái đến trợ chiến.
Trang Sinh cũng là cảm thấy hết sức kỳ quái, không hiểu nhìn La Thiên, nói:
– La Thiên huynh cớ gì lại hỏi ra câu này?
La Thiên chỉ vào phương hướng chỗ của Lý Vân Tiêu, nói:
– Vừa rồi hướng kia có người dùng Thần Thức điều tra đến, bị ta bắt được. Trong lúc ta muốn truy tung nơi phát ra thần thức kia, hắn dĩ nhiên trực tiếp chế tạo một tinh thần phong bạo không nhỏ, đem thần thức của ta cuốn vào trong đó, đợi lúc đi ra đã mất đi hành tung của người nọ.
– Cái gì?
Lần này tất cả mọi người đều hoảng hốt, tất cả đều hai mặt nhìn nhau, khó có thể tin nổi.
Trang Sinh nói:
– La Thiên huynh chớ không phải là nghĩ sai rồi?
Thân là Cửu Giai Thuật Luyện Sư tuyệt đối không thể nào đem loại chuyện này tính sai, nhưng La Thiên nói thực sự khiến người khác khó có thể tin, hắn vì vậy nhịn không được hỏi lại.
Về phần những người khác tuy rằng có cùng suy nghĩ như vậy, nhưng không người dám hỏi lên, đây chính là bất kính đối với một Thuật Luyện đại sư.
La Thiên cười nhạt một tiếng, nói:
– Trang Sinh huynh nghĩ sao?
Trang Sinh lắc đầu liên tục, cũng biết mình là có chút thất lễ.
Một gã Hồng Nguyệt thành cường giả Ninh Kháng Tấn không nhịn được nói:
– Có cường giả đè thấp tu vi lẫn trong đám người cũng không ngạc nhiên, lần trước liền có một gã Vũ Tôn vào lúc chém giết mới triển lộ ra thực lực của bản thân, dĩ nhiên là một gã tam tinh Vũ Đế. Nhưng mà Cửu Giai Thuật Luyện Sư lẫn trong đám người, cái này, thực khó khiến người ta tin tưởng.
Ninh Hoài Thụ nhướng mày, rất sợ La Thiên không hài lòng, nói:
– Nếu La Thiên đại sư nói, vậy dĩ nhiên là không có sai, mặc kệ người này xuất phát từ loại mục đích nào, chí ít đối với chúng ta đều có lợi mà vô hại.
Tất cả mọi người đều gật đầu, nhưng nội tâm lại vẫn không tin.
Ninh Hoài Thụ nói:
– Lần này Hải Tộc đến xâm phạm, hai vị đại sư có thể nhìn ra một ít manh mối gì không?
Trang Sinh nói:
– Thô sơ giản lược nhìn xuống, trong Hải Tộc cao giai Vũ Đế cường giả có hơn tám người, ngoài ra Cửu Thiên Vũ Đế có hơn bốn mươi người, thực lực tuyệt không kém chúng ta.
← Ch. 1614 | Ch. 1616 → |