Vay nóng Homecredit

Truyện:Vạn Cổ Chí Tôn - Chương 1707

Vạn Cổ Chí Tôn
Trọn bộ 3766 chương
Chương 1707: Người muốn tìm chết
0.00
(0 votes)


Chương (1-3766)

Siêu sale Shopee


Trên chiến hạm cửu giai, võ giả Nhân tộc lập tức bao vây lấy Nhuận Tường, chiến sự hết sức căng thẳng.

Vừa rồi thông đạo vừa vỡ, Nhuận Tường liền lập tức làm khó dễ, dẫn đầu đánh tới Lý Vân Tiêu khiến cho mọi người cảnh giác.

Thần thức Bắc Minh Kháng Thiên cũng trực tiếp đ tập trung lấy Phi Minh, ánh mắt lạnh dần, lạnh giọng nói:

– Thật sự không để Bắc Minh thế gia ta vào mắt, xem ra chỉ có thể giết hai người các ngươi rồi.

Hắn tìm hiểu Bá Thiên Luyện Thể Quyết càng ngày càng say xưa, đối với công pháp phần sau đã là tình thế bắt buộc, không cho phép có chút ngoài ý muốn nào cả.

Bên hông Phi Minh lóe lên hào quang, một thanh trường kiếm để ngang nơi thắt lưng, tay phải hắn đè chặt chuôi kiếm, vận sức chờ phát động, một cổ sát khí vô hình từ trên người hắn tản ra, khủng bố dị thường, khiến cho võ giả Nhân tộc ở gần hắn đều cảm thấy hoảng sợ.

Hắn mặt mang mỉm cười nói:

– Cường giả Nhân tộc, bình tĩnh một chút. Đợi Tường điện hạ giết chết Lý Vân Tiêu, ta lại đánh với ngươi một trận.

Bắc Minh Kháng Thiên mắt lộ ra mỉa mai, lạnh lùng nói:

– Ngươi có tư cách gì nói điều kiện với ta? Hôm nay hai người các ngươi đều phải hóa thành tro tàn ở đây, ta sẽ phát thiện tâm rắc tro cốt các ngươi vào biển cả, cứ yên tâm đi.

Phi Minh cười nói:

– Ngươi tuy là Võ Đế bát tinh đỉnh phong, nhưng đây là ở trên biển rộng muốn giết ta tuyệt không phải chuyện dễ, ta và ngươi không bằng cứ đứng bên nhìn xem bọn họ chiến đấu, đợi đến khi gấp gáp lại gia nhập vòng chiến cũng không muộn.

Bắc Minh Kháng Thiên rơi vào trầm tư, chỉ cần ngăn chặn Phi Minh, vậy thì Nhuận Tường mặc dù dung hợp vài kiện Long chi bí bảo, cũng tuyệt không khả năng chiến thắng mọi người, mặc dù có ưu thế biển cả, nhưng bên phía bọn hắn còn có một chiếc chiến hạm cửu giai, đủ để gạt bỏ tất cả ưu thế hoàn cảnh rồi.

– Ngươi nói như vậy cũng có đạo lý, vậy hai người chúng ta cứ chậm rãi chờ kết quả chiến đấu đi.

Bắc Minh Kháng Thiên cũng không vội, hai tay ôm ở trước ngực, tập trung lấy mọi cử động của Phi Minh.

Hắn không tin Nhuận Tường có năng lực đánh chết Lý Vân Tiêu, dù là hắn cũng không có tự tin đó, nếu thật Lý Vân Tiêu không địch lại, hắn cũng có nắm chắc đồng thời ngăn chặn hai người Nhuận Tường và Phi Minh.

Bắc Minh Kháng Thiên và Phi Minh bất động lập tức rơi vào trong mắt mọi người, trên mặt Nhuận Tường lộ ra nụ cười dữ tợn, liền lâm không vọt tới chỗ Lý Vân Tiêu, với trình độ đã dung hợp năm kiện Long chi bí bảo của hắn, những cường giả Nhân tộc ở cũng quanh cũng chỉ là cặn bã thôi.

Mọi người dưới lực lượng cường đại hắn bộc phát ra phải không ngừng lui về phía sau, đa số đều đứng ở xa xa trông xem thế nào.

Những võ giả này trên cơ bản cũng phân thành ba đám, Bắc Minh Huyền Cung một đám, thành Hồng Nguyệt một đám, còn có Lý Vân Tiêu một đám, ngoại trừ đám Lý Vân Tiêu ra, người khác đều đã trốn đi xa xa, mặc dù là Liêu Dương Băng và Kinh Vĩnh Dạ cũng không dám đối mặt với Nhuận Tường sau khi cảnh giới tăng vọt.

Lý Vân Tiêu xa xa mà đứng trên hư không, ánh mắt có chút nheo lại, thực lực Nhuận Tường hắn cũng có thể đánh giá một hai, mình mặc dù đánh không thắng cũng cũng không đến mức bị giết chết.

– Sỉ nhục tại thành Hồng Nguyệt, hôm nay liền kết thúc ở đây thôi!

Nhuận Tường bước ra một bước cuối cùng, khí thế trên người lập tức vọt đến đến đỉnh phong, Long tức chi lực cường đại bắn ra không chút kiêng nể, tản mát khắp bầu trời.

Thủy Tiên và Ma Sa trên mặt biển đều cảm nhận được cổ lực lượng này, hai người đồng thời sững sờ.

Ma Sa đột nhiên kinh hãi nói:

– Đây là Long tức chi lực? Trên chiến hạm kia chính là Vương tộc Đông Hải sao?

Cảm ứng được Long tức kia, sát khí trên người Thủy Tiên cũng dần dần lan khắp, nghi hoặc ngẩng đầu lên, nói khẽ:

– Ta vừa nghe tên Nhân loại kia gọi Nhuận Tường...


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-3766)